Tn60 Cuộc Sống Hằng Ngày Sau Khi Kết Hôn Của Quân Tẩu

Chương 47:

Họa Lí Phong Lí

28/11/2024

Trương Hướng Tiền lập tức cười lớn: "Nhà cháu ở đâu?"

Khương Nhạc Vân: "Thành phố Minh Giang, chú đã đến đó bao giờ chưa?"

Trương Hướng Tiền: "Chưa, nhưng chú có nghe nói, chỗ đó gần biển, có rất nhiều hải sản ngon, không giống quê chú, chỉ có cá nhỏ tôm nhỏ trong sông, ăn không ngon bằng hải sản."

Quê anh ta là thành phố nội địa, không gần biển, trước kia khi làm nhiệm vụ có ở thành phố ven biển một thời gian, lúc đó thấy hải sản rất ngon, ngày nào cũng ăn, bây giờ lâu rồi không ăn, cũng thấy nhớ.

Trương Hướng Tiền rót cho mình một cốc nước, bắt đầu dọa cậu bé: "Nơi này chỉ là một huyện nhỏ xập xệ, sao có thể so sánh với thành phố lớn được, đợi đến khi các cháu đến quân khu phải chuẩn bị tâm lý cho tốt nhé, quân khu còn không bằng huyện, ở trên núi, nhiều muỗi, to hơn cả ngón tay, đốt rất đau, còn có rắn nữa, phải tự trồng rau trồng lúa, muốn mua đồ thì phải đi xe rất lâu mới ra ngoài được, có sợ không, có muốn về nhà không?"

Dùng thủ đoạn chia rẽ ly gián với một đứa trẻ, đúng là chán thật.

Khương Tuệ Hàm và Từ Chiêu im lặng nhìn, không ai nói gì, để cho cậu bé tự trả lời, cũng muốn biết trong lòng cậu bé nghĩ gì.

Sắc mặt Khương Nhạc Vân hơi tái, lắc đầu nói: "Không sợ, chị ở đâu thì em ở đó, em muốn ở cùng chị."

Thực ra cậu bé vẫn hơi sợ, sợ rắn, nhưng nghĩ đến có anh rể ở đây, lại cảm thấy không có gì phải sợ, anh rể lợi hại như vậy, có thể đánh đuổi người xấu, rắn cỏn con có là gì.

Liếc nhìn Từ Chiêu đang ngồi đối diện, cậu bé vội vàng nói thêm: "Còn có anh rể nữa, chúng ta là người một nhà, người một nhà phải ở bên nhau, em sẽ không nghe lời chú đâu, chú Trương xấu lắm."



Trương Hướng Tiền: "Hừ, sao tôi lại là người xấu? Tôi chỉ hỏi cậu có muốn về nhà không thôi mà. Nhóc con nhà cậu có mắt nhìn người không vậy? Tôi và anh rể cậu là cùng bối phận, cậu nên gọi tôi là anh Trương hoặc anh Hướng Tiền, bối phận không thể loạn, biết chưa?"

Bị một đứa trẻ chưa đến mười tuổi cãi lại, Trương Hướng Tiền cảm thấy hơi chạnh lòng.

Anh ta già đến thế sao? Cũng chỉ hơn Từ Chiêu hai tuổi thôi mà. Đứa nhóc này biết phân biệt đối xử đấy.

Khương Nhạc Vân liếc xéo Trương Hướng Tiền, đúng là không nên gọi anh ta là anh.

Trương Hướng Tiền xoa đầu cậu bé, dùng sức khá mạnh, khiến Khương Nhạc Vân tức giận hất tay anh ta ra, dịch chuyển vị trí, cách xa anh ta một chút.

"Ê, không đúng, cậu gọi anh ấy là anh rể, tôi không nghe nhầm đấy chứ? Hai người kết hôn rồi?"

Trương Hướng Tiền trợn tròn mắt, miệng há hốc có thể nhét vừa một quả trứng gà, ngơ ngác nhìn Từ Chiêu, vẻ mặt không thể tin nổi.

Lộ tẩy rồi, nhóc con đã gọi Từ Chiêu là anh rể, vậy mà còn nói hai người không có quan hệ gì.

Mới có mấy ngày, đi một chuyến đến thành phố Minh Giang, Từ Chiêu đã giải quyết xong chuyện lớn của đời người, tốc độ này, hiệu suất này, ngay cả anh ta cũng phải thốt lên một câu bái phục.

Mấy hôm trước chính ủy còn đau đầu vì chuyện hôn sự của Từ Chiêu, cứ lải nhải nói muốn giới thiệu đối tượng cho anh ấy, bây giờ thì tốt rồi, chắc chính ủy sẽ rất vui mừng, Từ Chiêu đã tự mình tha được cây cải trắng non mơn mởn về tổ rồi.



Từ Chiêu mím môi: "Tai không tốt thì đi khám bác sĩ, bệnh viện ở ngay trên cùng con đường, không xa."

Không trả lời tức là thừa nhận, Trương Hướng Tiền tỏ vẻ khó tin, mắt tròn xoe: "Anh thật sự kết hôn rồi!?"

Đồng chí Từ Chiêu khó khăn lắm mới kết hôn được vậy mà lại lặng lẽ giải quyết xong chuyện hệ trọng của đời người, thật thần kỳ!

Tốc độ này nhanh hơn anh ta năm đó nhiều, anh ta và vợ ở quê là do người khác giới thiệu, lúc đầu vợ anh ta không ưng anh ta, cho rằng quân nhân quanh năm suốt tháng không ở nhà, nếu trong nhà có chuyện gì thì anh ta cũng không kịp về.

May mà mẹ anh ta sinh cho anh ta một khuôn mặt cũng coi như đoan chính, sau đó dưới sự kiên trì đeo bám không ngừng nghỉ của anh ta, vợ anh ta đồng ý hẹn hò, cuối cùng anh ta cũng ôm được mỹ nhân về.

Anh ta và vợ từ lúc quen biết đến khi kết hôn mất hơn một năm, trong khoảng thời gian đó vợ anh ta từng có ý định chia tay, anh ta vừa dỗ dành vừa hứa hẹn, cuối cùng cũng thuyết phục được vợ gả cho mình.

Nhìn lại Từ Chiêu này, mới một tuần đã tìm được một cô vợ trẻ đẹp như vậy, cam tâm tình nguyện theo anh ấy đến đây, đúng là người so với người khiến người ta tức chết.

Trước kia anh ta còn có thể khoe khoang sự ấm áp gia đình trước mặt Từ Chiêu, bây giờ thì hết rồi.

Giọng Trương Hướng Tiền hơi lớn, khách hàng trong quán không khỏi nhìn về phía anh ta, thấy trên bàn có hai quân nhân, lại cúi đầu tiếp tục ăn.

Khóe miệng Khương Tuệ Hàm khẽ giật giật, vẻ mặt không thể tin nổi của Trương Hướng Tiền, cứ như Từ Chiêu là kẻ đã bỏ rơi anh ta vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tn60 Cuộc Sống Hằng Ngày Sau Khi Kết Hôn Của Quân Tẩu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook