Tn70: Cứu Mạng! Thương Binh Sắp Bị Cô Vợ Xinh Đẹp Dị Năng Làm Tức Điên
Chương 2: Thương Binh Được Bộ Đôi Đưa Về Nhà 2
Hạnh Phúc Nịnh Mông
06/05/2024
“Tôi thấy Tống Thanh Phong được khiêng vào, còn khó hiếu nữa, không ngờ là bị thương hai chân!”
“Bị thương? Vậy sao không ở viện dưỡng cho khỏe rồi về?”
“Tôi thấy hai đùi cậu ấy ngay cả thạch cao cũng không bó, cái này đã dưỡng cho khỏe ở bệnh viện rồi mới đưa về!”
“Vẫn chưa hiểu sao, cái này là tàn phế, người ta khó mà nói rõ ra như thế thôi!”
“...”
Mặc dù mọi người bên ngoài nhỏ tiếng, nhưng thanh âm truyền vào rõ mồn một.
Mã Quế Liên cũng nghe thấy, không nhịn được lo lắng nhìn về phía Kiều Niệm Dao.
Kiều Niệm Dao không nói chuyện.
Nhìn trong mắt Mã Quế Liên, Trần Cương cùng Lý Tung rõ ràng không chịu được sự đả kích này.
Nhưng Trần Cương Lý Tung không cách nào an ủi.
Mà lại thở dài trong lòng, vợ anh Phong đây vô cùng đẹp, sợ là không giữ được.
“Không còn sớm nữa, hai cậu về đi.” Tống Thanh Phong chẳng biết mở mắt ra lúc nào, cũng nhìn thấy hết phản ứng của Kiều Niệm Dao vào trong mắt, nói với hai người chiến hữu.
“Chị dâu, vậy chúng em về trước, anh Phong giao lại cho chị.”
“Cảm ơn, các cậu ở lại ăn bữa cơm đi?”
“Không cần, chúng em phải chạy về.”
“Vậy được, tôi không tiễn, các cậu đi thông thả.”
“...”
Kiều Niệm Dao đưa bọn họ đến cửa nhà, đưa mắt nhìn hai người lính lên xe rời đi.
“Dao Dao, xảy ra chuyện gì thế, Thanh Phong nhà cháu vậy là thế nào? Sao được đưa về rồi?” Người nói là chị dâu Ngô gia, bình thường quan hệ với cô khá ổn, hỏi.
“Anh ấy bị thương.” Kiều Niệm Dao trả lời một câu.
“Bị thương? Hai chân ngay cả thạch cao cũng không bó, cái này chắc dưỡng thương khỏe ở trong bệnh viện rồi mới đưa về nhỉ? Là không dưỡng khỏe được nữa?” Trong mắt một chị dâu cả khác nhìn có chút hả hê.
Kiều Niệm Dao liếc mắt nhìn cô ta, sắc mặt Mã Quế Liên trầm xuống, giúp đuổi người: “Được rồi, Thanh Phong không có việc gì, dưỡng cho tốt là được, tất cả mọi người đừng vây quanh nữa, nên làm gì thì đi làm đó đi.”
“Đúng vậy, mọi người bận việc của mình đi!” Chị dâu Ngô gia cũng giúp đuổi người.
Đuổi vài người có quan hệ bình thường đi, chỉ còn lại chị dâu Ngô gia và Mã Quế Liên, hai người liếc nhìn nhau, mới an ủi Kiều Niệm Dao.
“Dao Dao, em đừng lo lắng, người ta đã nói dưỡng cho tốt, vẫn có cơ hội!”
“Đúng vậy, đừng suy nghĩ nhiều, chăm sóc tốt, là có thể khá hơn!”
Kiều Niệm Dao gật đầu, “Chị dâu các chị đừng lo, trong lòng em biết.”
Chị dâu Ngô gia cùng Mã Quế Liên đi rồi, Kiều Niệm Dao lại vào phòng bếp, mau chóng châm lửa nấu nước.
Rơm khô dễ cháy được nhét vào bếp lò, đợi lửa cháy lên, Kiều Niệm Dao cho thêm cành cây khô dễ cháy vào, nhét thêm hai bó rơm, củi nhỏ nhanh chóng cháy lên, thấy củi cháy rồi, cô mới cho thêm củi khô lớn hơn vào đốt.
“Bị thương? Vậy sao không ở viện dưỡng cho khỏe rồi về?”
“Tôi thấy hai đùi cậu ấy ngay cả thạch cao cũng không bó, cái này đã dưỡng cho khỏe ở bệnh viện rồi mới đưa về!”
“Vẫn chưa hiểu sao, cái này là tàn phế, người ta khó mà nói rõ ra như thế thôi!”
“...”
Mặc dù mọi người bên ngoài nhỏ tiếng, nhưng thanh âm truyền vào rõ mồn một.
Mã Quế Liên cũng nghe thấy, không nhịn được lo lắng nhìn về phía Kiều Niệm Dao.
Kiều Niệm Dao không nói chuyện.
Nhìn trong mắt Mã Quế Liên, Trần Cương cùng Lý Tung rõ ràng không chịu được sự đả kích này.
Nhưng Trần Cương Lý Tung không cách nào an ủi.
Mà lại thở dài trong lòng, vợ anh Phong đây vô cùng đẹp, sợ là không giữ được.
“Không còn sớm nữa, hai cậu về đi.” Tống Thanh Phong chẳng biết mở mắt ra lúc nào, cũng nhìn thấy hết phản ứng của Kiều Niệm Dao vào trong mắt, nói với hai người chiến hữu.
“Chị dâu, vậy chúng em về trước, anh Phong giao lại cho chị.”
“Cảm ơn, các cậu ở lại ăn bữa cơm đi?”
“Không cần, chúng em phải chạy về.”
“Vậy được, tôi không tiễn, các cậu đi thông thả.”
“...”
Kiều Niệm Dao đưa bọn họ đến cửa nhà, đưa mắt nhìn hai người lính lên xe rời đi.
“Dao Dao, xảy ra chuyện gì thế, Thanh Phong nhà cháu vậy là thế nào? Sao được đưa về rồi?” Người nói là chị dâu Ngô gia, bình thường quan hệ với cô khá ổn, hỏi.
“Anh ấy bị thương.” Kiều Niệm Dao trả lời một câu.
“Bị thương? Hai chân ngay cả thạch cao cũng không bó, cái này chắc dưỡng thương khỏe ở trong bệnh viện rồi mới đưa về nhỉ? Là không dưỡng khỏe được nữa?” Trong mắt một chị dâu cả khác nhìn có chút hả hê.
Kiều Niệm Dao liếc mắt nhìn cô ta, sắc mặt Mã Quế Liên trầm xuống, giúp đuổi người: “Được rồi, Thanh Phong không có việc gì, dưỡng cho tốt là được, tất cả mọi người đừng vây quanh nữa, nên làm gì thì đi làm đó đi.”
“Đúng vậy, mọi người bận việc của mình đi!” Chị dâu Ngô gia cũng giúp đuổi người.
Đuổi vài người có quan hệ bình thường đi, chỉ còn lại chị dâu Ngô gia và Mã Quế Liên, hai người liếc nhìn nhau, mới an ủi Kiều Niệm Dao.
“Dao Dao, em đừng lo lắng, người ta đã nói dưỡng cho tốt, vẫn có cơ hội!”
“Đúng vậy, đừng suy nghĩ nhiều, chăm sóc tốt, là có thể khá hơn!”
Kiều Niệm Dao gật đầu, “Chị dâu các chị đừng lo, trong lòng em biết.”
Chị dâu Ngô gia cùng Mã Quế Liên đi rồi, Kiều Niệm Dao lại vào phòng bếp, mau chóng châm lửa nấu nước.
Rơm khô dễ cháy được nhét vào bếp lò, đợi lửa cháy lên, Kiều Niệm Dao cho thêm cành cây khô dễ cháy vào, nhét thêm hai bó rơm, củi nhỏ nhanh chóng cháy lên, thấy củi cháy rồi, cô mới cho thêm củi khô lớn hơn vào đốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.