[Tn70] Đẹp Trai Tàn Bạo Và Thiên Kim Mỹ Nhân: Mở Đầu Cuồng Xé Cực Phẩm
Chương 25: Cậu Rất Thích Tôi Sao? 3
Thán Khảo Tra Tra
01/07/2024
Lý Tĩnh thông minh, lập tức quay đầu nói với Vu Viên Viên: “Xin lỗi, đây là 1 hào, ngoại trừ tiền bánh bao, dư lại coi như tôi bồi tội, vừa rồi tôi chưa tỉnh ngủ, nói mê sảng.”
Vu Viên Viên đỏ mắt, nhận tiền xoay đầu sang một bên.
Một chút cũng không muốn phản ứng đối phương.
Cô ấy sẽ không bao giờ muốn nói chuyện với cô ta nữa.
Tần Sương thấy chuyện đã giải quyết xong, mới lấy hai cái bánh ngô từ trong túi ra.
Nhưng bánh ngô của cô không giống với người khác.
Dù sao sản phẩm của hệ thống, tuyệt đối sẽ không bị gắt cổ.
Nếu không là sợ quá nổi bật, cô muốn mua móng heo gặm.
Chẳng qua cho dù như vậy, cô ăn uống cũng tốt hơn những người khác rất nhiều.
Vu Viên Viên dưới sự trợ giúp của Tần Sương, cũng nhanh chóng thu hồi lại cảm xúc.
Dù sao đường còn dài, cũng không thể nửa đường tức chết.
Nhưng sau khi chuyện này qua đi, không ai dám nói lung tung nữa.
Nhất là Tần Sương, bọn họ đều cảm thấy không dễ ở chung.
Một cô gái làm như một người đàn ông còn không nói, nói chuyện còn lạnh lùng.
Nếu không bộ dáng cô xinh đẹp, bọn họ đều muốn cách xa cô một chút.
Đương nhiên có người không thích thì cũng có người cũng rất là thích.
Mục Nghiệp Kiêu nhìn cô nàng đẹp trai, ánh mắt đầy sao.
Cô ấy thích nhất gái xinh, là kiểu chị gái nhỏ ngang tàng như vậy nè.
Cũng không biết, bọn họ có thể đi xuống chung một nông thôn hay không.
Nếu có thể, cô ấy muốn làm bạn với cô.
Lần này cô ấy xuống nông thôn, là do bị mẹ kế chọc giận, sau khi cãi nhau với cha một trận, mang theo toàn bộ tiền lẻ trong nhà, liền chuồn mất.
Đương nhiên, anh trai của cô ấy ở bộ đội còn chưa biết, nếu không nhất định sẽ bị cô ấy tức chết.
Nhưng cô ấy suy nghĩ rất rõ ràng, với nhan sắc hiện giờ của cô ấy, lập gia đình có chút khó khăn, ở nhà cũng không thoải mái, cho nên vẫn là xuống nông thôn thì tốt hơn.
Cô ấy sững sờ nhìn Tần Sương, làm cho Tần Sương muốn làm bộ không biết cũng khó.
Có điều cô nhớ rõ cô gái này, là một người có tính cách tốt.
Sau đó quay đầu lại đột nhiên hỏi Mục Nghiệp Kiêu ngồi kế bên: “Cậu rất thích tôi sao?”
Vu Viên Viên:...
Mục Nghiệp Kiêu:...
Những người xung quanh:...
Lời nói bất thình lình này, làm cho không khí trong nháy mắt yên tĩnh.
Mục Nghiệp Kiêu cũng không ngờ, cô lại hỏi như vậy.
Đỏ mặt xấu hổ nói: “Có thể kết bạn với cậu không? Tôi tên Mục Nghiệp Kiêu, tôi rất thích tính cách của cậu.”
Vu Viên Viên đỏ mắt, nhận tiền xoay đầu sang một bên.
Một chút cũng không muốn phản ứng đối phương.
Cô ấy sẽ không bao giờ muốn nói chuyện với cô ta nữa.
Tần Sương thấy chuyện đã giải quyết xong, mới lấy hai cái bánh ngô từ trong túi ra.
Nhưng bánh ngô của cô không giống với người khác.
Dù sao sản phẩm của hệ thống, tuyệt đối sẽ không bị gắt cổ.
Nếu không là sợ quá nổi bật, cô muốn mua móng heo gặm.
Chẳng qua cho dù như vậy, cô ăn uống cũng tốt hơn những người khác rất nhiều.
Vu Viên Viên dưới sự trợ giúp của Tần Sương, cũng nhanh chóng thu hồi lại cảm xúc.
Dù sao đường còn dài, cũng không thể nửa đường tức chết.
Nhưng sau khi chuyện này qua đi, không ai dám nói lung tung nữa.
Nhất là Tần Sương, bọn họ đều cảm thấy không dễ ở chung.
Một cô gái làm như một người đàn ông còn không nói, nói chuyện còn lạnh lùng.
Nếu không bộ dáng cô xinh đẹp, bọn họ đều muốn cách xa cô một chút.
Đương nhiên có người không thích thì cũng có người cũng rất là thích.
Mục Nghiệp Kiêu nhìn cô nàng đẹp trai, ánh mắt đầy sao.
Cô ấy thích nhất gái xinh, là kiểu chị gái nhỏ ngang tàng như vậy nè.
Cũng không biết, bọn họ có thể đi xuống chung một nông thôn hay không.
Nếu có thể, cô ấy muốn làm bạn với cô.
Lần này cô ấy xuống nông thôn, là do bị mẹ kế chọc giận, sau khi cãi nhau với cha một trận, mang theo toàn bộ tiền lẻ trong nhà, liền chuồn mất.
Đương nhiên, anh trai của cô ấy ở bộ đội còn chưa biết, nếu không nhất định sẽ bị cô ấy tức chết.
Nhưng cô ấy suy nghĩ rất rõ ràng, với nhan sắc hiện giờ của cô ấy, lập gia đình có chút khó khăn, ở nhà cũng không thoải mái, cho nên vẫn là xuống nông thôn thì tốt hơn.
Cô ấy sững sờ nhìn Tần Sương, làm cho Tần Sương muốn làm bộ không biết cũng khó.
Có điều cô nhớ rõ cô gái này, là một người có tính cách tốt.
Sau đó quay đầu lại đột nhiên hỏi Mục Nghiệp Kiêu ngồi kế bên: “Cậu rất thích tôi sao?”
Vu Viên Viên:...
Mục Nghiệp Kiêu:...
Những người xung quanh:...
Lời nói bất thình lình này, làm cho không khí trong nháy mắt yên tĩnh.
Mục Nghiệp Kiêu cũng không ngờ, cô lại hỏi như vậy.
Đỏ mặt xấu hổ nói: “Có thể kết bạn với cậu không? Tôi tên Mục Nghiệp Kiêu, tôi rất thích tính cách của cậu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.