[Tn70] Đẹp Trai Tàn Bạo Và Thiên Kim Mỹ Nhân: Mở Đầu Cuồng Xé Cực Phẩm
Chương 31: Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 3
Thán Khảo Tra Tra
01/07/2024
“Có sức lực chính là tốt, nếu đã quyết định, tôi cũng không nói nhảm, người nhà này đều đã mất, trước khi chết để cho chúng ta đại đội bán, cống hiến cho trong thôn, cho nên tôi cũng không muốn lấy nhiều của mấy người các cháu, nhà mái ngói 3 gian, 200 đồng, có thể sang tên.”
Nếu không phải do nhiều tiền, đã sớm bị người trong thôn mua.
Đương nhiên cũng có người ghét bỏ người đã chết, không muốn mua.
Tần Sương nghĩ nghĩ, 200 đồng cũng có thể, dù sao đầu năm nay ngói không rẻ, còn không dễ lấy được.
Sau đó nhìn về phía Vu Viên Viên và Mục Nghiệp Kiêu nói: “Căn nhà này tôi bỏ tiền ra mua, hai người các cậu coi như là khách thuê của tôi, tùy tiện cho thuê một phòng là được, hai cậu xem có được không?”
Vu Viên Viên: “Có thể.”
Mục Nghiệp Kiêu: “Đồng ý.”
Thấy hai người không có vấn đề, Tần Sương cũng lười ở lại điểm thanh niên tri thức, trực tiếp nói: “Chú đội trưởng, khi nào thì chúng ta sang tên?”
“Bất cứ lúc nào.”
Sau đó quay đầu nói với đội trưởng thanh niên tri thức: “Ba người bọn họ đi theo tôi, còn lại cậu cứ sắp xếp, nhất định phải nói rõ tình hình bên này với bọn họ, còn có quy củ cũ, ngày mai nghỉ ngơi một ngày, ngày mốt sẽ bắt đầu làm việc.”
“Đã biết, chú đội trưởng.”
Bên này sau khi sắp xếp xong, đại đội trưởng để cho bọn họ lên máy kéo, trực tiếp giúp bọn họ đưa hành lý qua đó.
Dù sao 200 đồng người ta cũng bỏ ra, ông ấy cũng không thể keo kiệt như vậy.
Nhìn bọn họ rời đi, những thanh niên tri thức khác đều ghen tị, 200 đồng nói xài là xài, cũng không chớp mắt.
Nhưng người ta có tiền cũng là người ta, bọn họ vẫn là an tâm ở điểm thanh niên tri thức thì tốt hơn.
Ôn Tuyền thấy năm nữ thanh niên tri thức vừa đến ba người đã rời đi, cũng không có suy nghĩ gì.
Dù sao đi ra ngoài ở không chỉ có bọn họ, anh ấy đã quen rồi.
Sau khi thanh niên tri thức còn lại vào, sắp xếp phòng ở xong thì mặc kệ.
Xế chiều hôm nay anh ấy đặc biệt được phê chuẩn nghỉ phép, chính là vì kêu anh ấy đi sắp xếp cho đám người này.
Nếu không lúc này còn đang phải làm việc trên đồng.
Đương nhiên bốn nam thanh niên tri thức còn lại đều tương đối ít nói, hai nữ thanh niên tri thức khác, một người nhìn cách ăn mặc, điều kiện trong nhà có lẽ không tốt.
Chỉ có một người còn lại, dáng dấp cũng không tệ lắm, ăn mặc cũng tốt, chỉ là vẻ mặt ghét bỏ kia, liền biết không phải là một người an tĩnh.
Nếu không phải do nhiều tiền, đã sớm bị người trong thôn mua.
Đương nhiên cũng có người ghét bỏ người đã chết, không muốn mua.
Tần Sương nghĩ nghĩ, 200 đồng cũng có thể, dù sao đầu năm nay ngói không rẻ, còn không dễ lấy được.
Sau đó nhìn về phía Vu Viên Viên và Mục Nghiệp Kiêu nói: “Căn nhà này tôi bỏ tiền ra mua, hai người các cậu coi như là khách thuê của tôi, tùy tiện cho thuê một phòng là được, hai cậu xem có được không?”
Vu Viên Viên: “Có thể.”
Mục Nghiệp Kiêu: “Đồng ý.”
Thấy hai người không có vấn đề, Tần Sương cũng lười ở lại điểm thanh niên tri thức, trực tiếp nói: “Chú đội trưởng, khi nào thì chúng ta sang tên?”
“Bất cứ lúc nào.”
Sau đó quay đầu nói với đội trưởng thanh niên tri thức: “Ba người bọn họ đi theo tôi, còn lại cậu cứ sắp xếp, nhất định phải nói rõ tình hình bên này với bọn họ, còn có quy củ cũ, ngày mai nghỉ ngơi một ngày, ngày mốt sẽ bắt đầu làm việc.”
“Đã biết, chú đội trưởng.”
Bên này sau khi sắp xếp xong, đại đội trưởng để cho bọn họ lên máy kéo, trực tiếp giúp bọn họ đưa hành lý qua đó.
Dù sao 200 đồng người ta cũng bỏ ra, ông ấy cũng không thể keo kiệt như vậy.
Nhìn bọn họ rời đi, những thanh niên tri thức khác đều ghen tị, 200 đồng nói xài là xài, cũng không chớp mắt.
Nhưng người ta có tiền cũng là người ta, bọn họ vẫn là an tâm ở điểm thanh niên tri thức thì tốt hơn.
Ôn Tuyền thấy năm nữ thanh niên tri thức vừa đến ba người đã rời đi, cũng không có suy nghĩ gì.
Dù sao đi ra ngoài ở không chỉ có bọn họ, anh ấy đã quen rồi.
Sau khi thanh niên tri thức còn lại vào, sắp xếp phòng ở xong thì mặc kệ.
Xế chiều hôm nay anh ấy đặc biệt được phê chuẩn nghỉ phép, chính là vì kêu anh ấy đi sắp xếp cho đám người này.
Nếu không lúc này còn đang phải làm việc trên đồng.
Đương nhiên bốn nam thanh niên tri thức còn lại đều tương đối ít nói, hai nữ thanh niên tri thức khác, một người nhìn cách ăn mặc, điều kiện trong nhà có lẽ không tốt.
Chỉ có một người còn lại, dáng dấp cũng không tệ lắm, ăn mặc cũng tốt, chỉ là vẻ mặt ghét bỏ kia, liền biết không phải là một người an tĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.