Tn70 Mỹ Nhân Hoán Thân Mang Thai, Quân Nhân Sủng Thê Thành Nghiện
Chương 4: Vậy Thì Đổi Người Kết Hôn Đi! 4
Vượng Vượng Tuyết Bính Siêu Hảo Cật
06/09/2024
Cứ như thể có một bàn tay vô hình nào đó đang đẩy cô đi theo mạch truyện trong sách.
Hay nói cách khác, cô đã trở thành một công cụ để thúc đẩy cốt truyện.
Thẩm Trĩ Dữu không khỏi rùng mình một cái, đối diện với vẻ mặt lạnh lùng pha lẫn chán ghét của Tưởng Văn Bân, cô vội vàng nói: “Được được được! Chúng ta hủy hôn! Hủy hôn ngay bây giờ!”
Đáng sợ quá, nam nữ chính thật đáng sợ!
Cô không chọc nổi chẳng lẽ còn không trốn được sao!
Nghe thấy lời của Thẩm Trĩ Dữu, Trần Thúy Quyên còn tưởng con gái mình bị Hà Thanh kích động đến hồ đồ, trừng mắt nhìn cô một cái đầy bất lực: “Thịt heo cũng đã đặt rồi, mọi người đều biết con sắp kết hôn rồi, bây giờ hủy hôn thì người ta sẽ nghĩ sao?”
“Chẳng lẽ con muốn gả cho Cố Dã?”
Đến nước này rồi.
Càng éo le hơn là hiện tại Thẩm Trĩ Dữu còn đang nằm trên giường với Cố Dã, bất kể có chuyện gì xảy ra hay không, nhưng Cố Dã không giống Tưởng Văn Bân.
Anh là thanh niên tài giỏi nhất xã bọn họ, mười sáu tuổi đi lính, chưa đến ba mươi tuổi đã là cán bộ.
Lần này về quê thăm người thân, anh còn giúp bọn họ giải quyết một chuyện lớn, Thẩm Đại Hà đặc biệt mời anh đến nhà ăn cơm để cảm ơn, cũng muốn tạo mối quan hệ tốt với anh.
Ai ngờ đâu lại xảy ra chuyện này.
Nghĩ đến việc giải thích với Cố Dã thế nào đã đủ đau đầu rồi, sao dám để con gái bám lấy anh như vậy chứ!
Thẩm Trĩ Dữu hoàn toàn không biết suy nghĩ trong lòng Trần Thúy Quyên, cô vẫn còn đau ở ngực, liếc mắt nhìn “thủ phạm”, không chút do dự nói: “Sao lại không được!”
Ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông quét tới, Thẩm Trĩ Dữu hơi chột dạ.
Nhưng ngay sau đó, cô mím môi, ưỡn ngực một cách đầy ẩn ý.
Không biết tự tin từ đâu ra, rõ ràng đuối lý nhưng lại tỏ vẻ hùng hồn như vậy.
Những người khác không nhìn thấy, nhưng Cố Dã lại hiểu, khóe miệng anh khẽ giật, lời từ chối định nói ra khỏi miệng bỗng nhiên không thốt nên lời.
Hay nói cách khác, cô đã trở thành một công cụ để thúc đẩy cốt truyện.
Thẩm Trĩ Dữu không khỏi rùng mình một cái, đối diện với vẻ mặt lạnh lùng pha lẫn chán ghét của Tưởng Văn Bân, cô vội vàng nói: “Được được được! Chúng ta hủy hôn! Hủy hôn ngay bây giờ!”
Đáng sợ quá, nam nữ chính thật đáng sợ!
Cô không chọc nổi chẳng lẽ còn không trốn được sao!
Nghe thấy lời của Thẩm Trĩ Dữu, Trần Thúy Quyên còn tưởng con gái mình bị Hà Thanh kích động đến hồ đồ, trừng mắt nhìn cô một cái đầy bất lực: “Thịt heo cũng đã đặt rồi, mọi người đều biết con sắp kết hôn rồi, bây giờ hủy hôn thì người ta sẽ nghĩ sao?”
“Chẳng lẽ con muốn gả cho Cố Dã?”
Đến nước này rồi.
Càng éo le hơn là hiện tại Thẩm Trĩ Dữu còn đang nằm trên giường với Cố Dã, bất kể có chuyện gì xảy ra hay không, nhưng Cố Dã không giống Tưởng Văn Bân.
Anh là thanh niên tài giỏi nhất xã bọn họ, mười sáu tuổi đi lính, chưa đến ba mươi tuổi đã là cán bộ.
Lần này về quê thăm người thân, anh còn giúp bọn họ giải quyết một chuyện lớn, Thẩm Đại Hà đặc biệt mời anh đến nhà ăn cơm để cảm ơn, cũng muốn tạo mối quan hệ tốt với anh.
Ai ngờ đâu lại xảy ra chuyện này.
Nghĩ đến việc giải thích với Cố Dã thế nào đã đủ đau đầu rồi, sao dám để con gái bám lấy anh như vậy chứ!
Thẩm Trĩ Dữu hoàn toàn không biết suy nghĩ trong lòng Trần Thúy Quyên, cô vẫn còn đau ở ngực, liếc mắt nhìn “thủ phạm”, không chút do dự nói: “Sao lại không được!”
Ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông quét tới, Thẩm Trĩ Dữu hơi chột dạ.
Nhưng ngay sau đó, cô mím môi, ưỡn ngực một cách đầy ẩn ý.
Không biết tự tin từ đâu ra, rõ ràng đuối lý nhưng lại tỏ vẻ hùng hồn như vậy.
Những người khác không nhìn thấy, nhưng Cố Dã lại hiểu, khóe miệng anh khẽ giật, lời từ chối định nói ra khỏi miệng bỗng nhiên không thốt nên lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.