[Tn70] Nam Nhân Thô Kệch Và Nàng Dâu Yêu Kiều
Chương 22: Đồng Ý! 2
Xã Khủng Nữ Hán Tử
04/09/2024
Tống Sơ Trừng suy nghĩ một lát, vẫn cảm thấy nói chuyện của mình với anh một lần.
Để cho người đàn ông trước mắt, giúp cô đi tìm gã ế vợ đã ném đi giấy chứng minh nhân dân của cô, vừa hay không cần cô phải đi một chuyến.
Vì thế, nói với anh thân phận của mình, từ ôm lầm đến khi bị thiên kim thật bán đi, cô đều tỉ mỉ nói hết.
Đương nhiên, những trò vặt vãnh mà nguyên chủ làm sau khi thiên kim thật trở về và đoạn thời gian hành động mất não đó, tuy rằng đa số đều là thiên kim thật đào hố cho nguyên chủ nhảy, cô chỉ tô điểm vài chỗ hợp lý, chuyện đó là đương nhiên rồi.
Còn có chuyện Nhan Di Dung bỏ thuốc, Tống Sơ nhắc lại, không phải lần đầu tiên cô ta bỏ thuốc.
Còn nhắc tới chuyện con gái sư trưởng với anh, Tô Mộ Thương lẳng lặng nghe.
Nhìn con ngươi cô gái thỉnh thoảng chuyển động kia, cũng biết cô đang có chút tâm tư đùa giỡn, khóe môi anh cũng khẽ nhếch.
Sau đó anh càng nghe, sắc mặt lại càng khó coi, ánh mắt sâu như ao hồ lạnh lẽo không thấy đáy.
Tô Mộ Thương luôn luôn lạnh lùng vô tình, cũng không biết phải an ủi cô như thế nào, bèn đưa tay sờ sờ đầu cô.
“Em nghỉ ngơi cho tốt một chút, việc này để anh làm, ngày mai anh dẫn em đi trấn trên.”
Tống Sơ Trừng nói cho anh biết vị trí cụ thể, còn có còn có con đường gã ế vợ đã đi, rồi phất phất tay với anh, bảo anh mau chóng đi giúp cô tìm lại chứng minh nhân dân.
Tống Sơ Trừng thấy anh đi rồi, cũng không có việc gì làm, đi vào không gian thăm dò một chút.
Phòng dưỡng già lúc trước đã kiểm tra qua một lần, không có chỗ nào khác biệt, hiện tại chỉ còn lại vườn rau quả nhỏ của mình, nhìn rau dưa và hoa quả nhỏ phát triển khả quan, tâm trạng cô vui vẻ hẳn lên.
Đi dạo một vòng vậy mà phát hiện hòn non bộ kia thay đổi bộ dáng, hòn non bộ biến thành núi ngọc!!!
Ở giữa có một khe hở nhỏ, phía dưới có một chậu ngọc lớn, bên trong chứa hơn nửa chậu chất lỏng màu trắng ngà.
Trên đỉnh khe hở nhỏ, đang toát ra một giọt nước nhỏ màu trắng ngà, Tống Sơ Trừng nghiên cứu một chút, suy đoán đây là thứ tương tự như linh tuyền.
Nhưng cả buổi cũng chỉ có một giọt như vậy, về sau phải dùng tiết kiệm mới được.
Để cho người đàn ông trước mắt, giúp cô đi tìm gã ế vợ đã ném đi giấy chứng minh nhân dân của cô, vừa hay không cần cô phải đi một chuyến.
Vì thế, nói với anh thân phận của mình, từ ôm lầm đến khi bị thiên kim thật bán đi, cô đều tỉ mỉ nói hết.
Đương nhiên, những trò vặt vãnh mà nguyên chủ làm sau khi thiên kim thật trở về và đoạn thời gian hành động mất não đó, tuy rằng đa số đều là thiên kim thật đào hố cho nguyên chủ nhảy, cô chỉ tô điểm vài chỗ hợp lý, chuyện đó là đương nhiên rồi.
Còn có chuyện Nhan Di Dung bỏ thuốc, Tống Sơ nhắc lại, không phải lần đầu tiên cô ta bỏ thuốc.
Còn nhắc tới chuyện con gái sư trưởng với anh, Tô Mộ Thương lẳng lặng nghe.
Nhìn con ngươi cô gái thỉnh thoảng chuyển động kia, cũng biết cô đang có chút tâm tư đùa giỡn, khóe môi anh cũng khẽ nhếch.
Sau đó anh càng nghe, sắc mặt lại càng khó coi, ánh mắt sâu như ao hồ lạnh lẽo không thấy đáy.
Tô Mộ Thương luôn luôn lạnh lùng vô tình, cũng không biết phải an ủi cô như thế nào, bèn đưa tay sờ sờ đầu cô.
“Em nghỉ ngơi cho tốt một chút, việc này để anh làm, ngày mai anh dẫn em đi trấn trên.”
Tống Sơ Trừng nói cho anh biết vị trí cụ thể, còn có còn có con đường gã ế vợ đã đi, rồi phất phất tay với anh, bảo anh mau chóng đi giúp cô tìm lại chứng minh nhân dân.
Tống Sơ Trừng thấy anh đi rồi, cũng không có việc gì làm, đi vào không gian thăm dò một chút.
Phòng dưỡng già lúc trước đã kiểm tra qua một lần, không có chỗ nào khác biệt, hiện tại chỉ còn lại vườn rau quả nhỏ của mình, nhìn rau dưa và hoa quả nhỏ phát triển khả quan, tâm trạng cô vui vẻ hẳn lên.
Đi dạo một vòng vậy mà phát hiện hòn non bộ kia thay đổi bộ dáng, hòn non bộ biến thành núi ngọc!!!
Ở giữa có một khe hở nhỏ, phía dưới có một chậu ngọc lớn, bên trong chứa hơn nửa chậu chất lỏng màu trắng ngà.
Trên đỉnh khe hở nhỏ, đang toát ra một giọt nước nhỏ màu trắng ngà, Tống Sơ Trừng nghiên cứu một chút, suy đoán đây là thứ tương tự như linh tuyền.
Nhưng cả buổi cũng chỉ có một giọt như vậy, về sau phải dùng tiết kiệm mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.