[Tn70] Nam Nhân Thô Kệch Và Nàng Dâu Yêu Kiều
Chương 48: Gói Hàng Lớn 2
Xã Khủng Nữ Hán Tử
04/09/2024
Đoán chừng là Tô Mộ Thương đã trở lại, cô bước nhanh ra ngoài.
Mới vừa đi ra cửa phòng khách thì đối diện với sáu người đàn ông mặc quân trang trong sân, trên mặt đất còn bày đồ dùng trong nhà.
Tống Sơ Trừng sửng sốt một chút, rất nhanh lấy lại tinh thần, đánh giá sáu người đối diện một chút, thấy bọn họ cũng ngây người, bộ dáng kia rõ ràng là còn chưa tỉnh táo lại.
Cô vội vàng nói với sáu người bọn họ: “Mọi người vất vả rồi, làm phiền mọi người quá.”
Sáu người nghe được thanh âm mềm mại kia, lúc này mới lấy lại tinh thần.
Có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Chào chị dâu! Không phiền, không phiền, đây là việc nhỏ!”
Cũng không thể trách bọn họ ngây ngẩn cả người, chỗ bọn họ vốn chính là hải đảo, cô gái lớn tuổi hay nhỏ tuổi, hoặc là vợ mình đều bị phơi nắng đến đen thui.
Vừa nhìn màu da Tống Sơ Trừng, khỏi còn phải nói! Môi hồng răng trắng, da thịt như tuyết, ánh mắt vừa dịu ngoan vừa câu dẫn.
Còn đẹp hơn còn trắng hơn so với đoàn văn công bình thường tới nơi này biểu diễn!
Thử hỏi người đàn ông nào có thể chịu đựng nổi?
Chung Lợi Huy cũng vội vàng nói:
“Chị dâu, chị đừng khách sáo, đây là việc nên làm.” Dứt lời cậu ấy cũng nhanh chóng dời ánh mắt đi.
Không thấy sắc mặt đoàn trưởng Tô chúng ta sau khi tiến vào sao? Sau lưng cậu ấy bây giờ còn có chút lạnh.
Phỏng chừng ngày mai huấn luyện dã ngoại bọn họ ai cũng đừng nghĩ được yên ổn, mặt khác khát vọng sống của bọn họ cũng rất mạnh.
Ánh mắt một đám bay loạn xạ cũng không dám nhìn Tống Sơ Trừng nữa.
Sáu người này mỗi người đều có thể lực tốt, mấy món đồ lớn thì dùng lưng vác, nhỏ một chút thì khiêng vào.
Tống Sơ Trừng nhìn bọn họ, nhẹ nhàng thoải mái mang đồ dùng trong nhà vào, trong lòng cũng âm thầm tặc lưỡi, thật sự là một đám đại lực sĩ!
Trên tay Tô Mộ Thương cầm một cái bao, trên vai cũng khiêng một cái. Đây là thư nhà gửi tới, bên ngoài còn có hai gói hàng lớn.
Tống Sơ Trừng nghe vậy sửng sốt một chút, nhưng trong lòng cũng rất tò mò, bọn họ rốt cuộc gửi cái gì cho bọn họ.
Đám Tô Mộ Thương đi chuẩn bị đồ dùng trong nhà, Tống Sơ Trừng xách thùng gỗ nhỏ và chậu gỗ tới dòng suối nhỏ trước cửa rửa sạch một chút, lúc cô tới có thấy dòng suối kia nước trong suốt thấy đáy.
Mới vừa đi ra cửa phòng khách thì đối diện với sáu người đàn ông mặc quân trang trong sân, trên mặt đất còn bày đồ dùng trong nhà.
Tống Sơ Trừng sửng sốt một chút, rất nhanh lấy lại tinh thần, đánh giá sáu người đối diện một chút, thấy bọn họ cũng ngây người, bộ dáng kia rõ ràng là còn chưa tỉnh táo lại.
Cô vội vàng nói với sáu người bọn họ: “Mọi người vất vả rồi, làm phiền mọi người quá.”
Sáu người nghe được thanh âm mềm mại kia, lúc này mới lấy lại tinh thần.
Có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Chào chị dâu! Không phiền, không phiền, đây là việc nhỏ!”
Cũng không thể trách bọn họ ngây ngẩn cả người, chỗ bọn họ vốn chính là hải đảo, cô gái lớn tuổi hay nhỏ tuổi, hoặc là vợ mình đều bị phơi nắng đến đen thui.
Vừa nhìn màu da Tống Sơ Trừng, khỏi còn phải nói! Môi hồng răng trắng, da thịt như tuyết, ánh mắt vừa dịu ngoan vừa câu dẫn.
Còn đẹp hơn còn trắng hơn so với đoàn văn công bình thường tới nơi này biểu diễn!
Thử hỏi người đàn ông nào có thể chịu đựng nổi?
Chung Lợi Huy cũng vội vàng nói:
“Chị dâu, chị đừng khách sáo, đây là việc nên làm.” Dứt lời cậu ấy cũng nhanh chóng dời ánh mắt đi.
Không thấy sắc mặt đoàn trưởng Tô chúng ta sau khi tiến vào sao? Sau lưng cậu ấy bây giờ còn có chút lạnh.
Phỏng chừng ngày mai huấn luyện dã ngoại bọn họ ai cũng đừng nghĩ được yên ổn, mặt khác khát vọng sống của bọn họ cũng rất mạnh.
Ánh mắt một đám bay loạn xạ cũng không dám nhìn Tống Sơ Trừng nữa.
Sáu người này mỗi người đều có thể lực tốt, mấy món đồ lớn thì dùng lưng vác, nhỏ một chút thì khiêng vào.
Tống Sơ Trừng nhìn bọn họ, nhẹ nhàng thoải mái mang đồ dùng trong nhà vào, trong lòng cũng âm thầm tặc lưỡi, thật sự là một đám đại lực sĩ!
Trên tay Tô Mộ Thương cầm một cái bao, trên vai cũng khiêng một cái. Đây là thư nhà gửi tới, bên ngoài còn có hai gói hàng lớn.
Tống Sơ Trừng nghe vậy sửng sốt một chút, nhưng trong lòng cũng rất tò mò, bọn họ rốt cuộc gửi cái gì cho bọn họ.
Đám Tô Mộ Thương đi chuẩn bị đồ dùng trong nhà, Tống Sơ Trừng xách thùng gỗ nhỏ và chậu gỗ tới dòng suối nhỏ trước cửa rửa sạch một chút, lúc cô tới có thấy dòng suối kia nước trong suốt thấy đáy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.