[Tn70] Trọng Sinh Làm Thanh Niên Tri Thức Ở Bắc Đại Hoang
Chương 1: Nếu Không Muốn Mất Thanh Danh Thì Hãy Nghe Lời 1
Dịch Tử Yến
18/01/2024
Hôm nay là ngày hỏa thiêu ba Hà.
Hà Tư Vi sinh bệnh cho nên ở nhà.
Thừa dịp trong nhà không ai, cô lật giường chiếu, lấy hòn gạch màu đỏ ra ngoài.
Một hộp bánh quy bằng thép có vẽ hình búp bê đầu năm mới xuất hiện.
Mở hộp thép ra, bên trên có hai mảnh giấy gấp làm đôi, phía dưới mảnh giấy hai là hai cuốn sách màu ố vàng đã cũ.
Hai bản cổ thư là phương thuốc Trung y và một số bài thuốc do tổ tiên nhà họ Hà truyền xuống.
Cô chỉ cầm lấy hai tờ giấy.
Mở tờ giấy đầu tiên ra, nhìn thấy hoa văn trên tờ giấy.
Có mười lá cờ màu đỏ nổi bật, bên trong lá cờ là ngôi sao năm cánh, các tua màu vàng nối với cờ tạo thành hình chữ nhật trên nền giấy trắng.
Ở trong hình vuông chính giữa có câu nói của chủ tịch Mao: Phương châm giáo dục của chúng ta, phải tạo điều kiện cho những nhà phát triển giáo dục phát triển các phương diện đức, trí, thể, trở thành xã hội chủ nghĩa có lao động giác ngộ có văn hóa. Phía dưới là một hàng chữ, bốn chữ lớn: Chứng nhận tốt nghiệp.
Đằng sau là hai hàng chữ nhỏ viết: Học sinh Hà Tư Vi; giới tính nữ; hiện 18 tuổi… Hoàn thành thời gian học tập, đủ điều kiện tốt nghiệp, được phép tốt nghiệp và được cấp cho chứng chỉ này.
Dưới góc phải là con dấu của cách ủy: Ngày 18 tháng 7 năm 1971.
Cô lại mở tờ giấy thứ hai ra.
Đây là giấy tờ nhà.
Giấy trắng mực đen, bên trên có ghi mấy chữ lớn từ phải sang trái: Giấy chứng nhận quyền sở hữu đất đai.
Những chữ ở nhỏ phía dưới được đọc từ phải qua trái, ở phía dưới nhất viết 41, năm 1951.
Hà Tư Vi sắp xếp giấy tờ đất vào trong túi.
Đặt chiếc hộp thép vào vị trí cũ, cuối cùng là trải chăn chiếu ra như bình thường.
Đêm qua cô đã trùng sinh quay về.
Chuyện xảy ra vào mùa hè năm 71, cách một đời nhưng ký ức lại như vừa mới xảy ra.
Người ba làm Trung y của cô đột nhiên từ chức ở bệnh viện nhảy lầu tự sát, sau khi mẹ kế và cô xử lý xong hậu sự của ba thì cô lập tức ngã bệnh.
Cũng đúng vào thời điểm cô tốt nghiệp cấp ba, thừa dịp cô sinh bệnh mà mẹ kế lén lút để chị kế thay vào vị trí công việc của cô, dựa theo quy định lúc này, nếu như không có việc làm thì sẽ phải xuống nông thôn.
Hà Tư Vi cũng chỉ có thể xuống nông thôn.
Kiếp trước, trước khi xuống nông thôn một ngày, mẹ kế lén lút để lại tờ giấy rồi dẫn em trai năm tuổi đi, nói là về nhà, mà nhà ở cũng bị mẹ kế cho người thân thuê, Hà Tư Vi lẻ loi một mình, cầm theo hành lý có 10 tệ, vẫn là tiền của em trai cùng ba khác mẹ đưa cho cô.
Bi thảm của kiếp trước cũng bắt đầu từ lúc này, từng bước từng bước đẩy cuộc sống của cô xuống vực sâu.
Hà Tư Vi không bỏ lỡ thời gian, cô muốn nhanh chóng xử lý xong chuyện phòng ốc trước khi mẹ kế quay về.
Thay quần áo đi ra khỏi ra, cả người cô đều là mồ hôi lạnh.
Hà Tư Vi sinh bệnh cho nên ở nhà.
Thừa dịp trong nhà không ai, cô lật giường chiếu, lấy hòn gạch màu đỏ ra ngoài.
Một hộp bánh quy bằng thép có vẽ hình búp bê đầu năm mới xuất hiện.
Mở hộp thép ra, bên trên có hai mảnh giấy gấp làm đôi, phía dưới mảnh giấy hai là hai cuốn sách màu ố vàng đã cũ.
Hai bản cổ thư là phương thuốc Trung y và một số bài thuốc do tổ tiên nhà họ Hà truyền xuống.
Cô chỉ cầm lấy hai tờ giấy.
Mở tờ giấy đầu tiên ra, nhìn thấy hoa văn trên tờ giấy.
Có mười lá cờ màu đỏ nổi bật, bên trong lá cờ là ngôi sao năm cánh, các tua màu vàng nối với cờ tạo thành hình chữ nhật trên nền giấy trắng.
Ở trong hình vuông chính giữa có câu nói của chủ tịch Mao: Phương châm giáo dục của chúng ta, phải tạo điều kiện cho những nhà phát triển giáo dục phát triển các phương diện đức, trí, thể, trở thành xã hội chủ nghĩa có lao động giác ngộ có văn hóa. Phía dưới là một hàng chữ, bốn chữ lớn: Chứng nhận tốt nghiệp.
Đằng sau là hai hàng chữ nhỏ viết: Học sinh Hà Tư Vi; giới tính nữ; hiện 18 tuổi… Hoàn thành thời gian học tập, đủ điều kiện tốt nghiệp, được phép tốt nghiệp và được cấp cho chứng chỉ này.
Dưới góc phải là con dấu của cách ủy: Ngày 18 tháng 7 năm 1971.
Cô lại mở tờ giấy thứ hai ra.
Đây là giấy tờ nhà.
Giấy trắng mực đen, bên trên có ghi mấy chữ lớn từ phải sang trái: Giấy chứng nhận quyền sở hữu đất đai.
Những chữ ở nhỏ phía dưới được đọc từ phải qua trái, ở phía dưới nhất viết 41, năm 1951.
Hà Tư Vi sắp xếp giấy tờ đất vào trong túi.
Đặt chiếc hộp thép vào vị trí cũ, cuối cùng là trải chăn chiếu ra như bình thường.
Đêm qua cô đã trùng sinh quay về.
Chuyện xảy ra vào mùa hè năm 71, cách một đời nhưng ký ức lại như vừa mới xảy ra.
Người ba làm Trung y của cô đột nhiên từ chức ở bệnh viện nhảy lầu tự sát, sau khi mẹ kế và cô xử lý xong hậu sự của ba thì cô lập tức ngã bệnh.
Cũng đúng vào thời điểm cô tốt nghiệp cấp ba, thừa dịp cô sinh bệnh mà mẹ kế lén lút để chị kế thay vào vị trí công việc của cô, dựa theo quy định lúc này, nếu như không có việc làm thì sẽ phải xuống nông thôn.
Hà Tư Vi cũng chỉ có thể xuống nông thôn.
Kiếp trước, trước khi xuống nông thôn một ngày, mẹ kế lén lút để lại tờ giấy rồi dẫn em trai năm tuổi đi, nói là về nhà, mà nhà ở cũng bị mẹ kế cho người thân thuê, Hà Tư Vi lẻ loi một mình, cầm theo hành lý có 10 tệ, vẫn là tiền của em trai cùng ba khác mẹ đưa cho cô.
Bi thảm của kiếp trước cũng bắt đầu từ lúc này, từng bước từng bước đẩy cuộc sống của cô xuống vực sâu.
Hà Tư Vi không bỏ lỡ thời gian, cô muốn nhanh chóng xử lý xong chuyện phòng ốc trước khi mẹ kế quay về.
Thay quần áo đi ra khỏi ra, cả người cô đều là mồ hôi lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.