[Tn80] Đêm Quân Hôn, Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Thủ Trưởng Ấn Tường Dụ Hôn
Chương 31: Lê Hân Có Phải Trúng Tà Rồi Hay Không? 3
Tông tịch
12/09/2024
Trương Hồng Mai bị đánh hút khiến bà ta tức không chịu được, miệng hung hăng chửi rửa, chộp lấy một cái chén uống nước nhỏ bên cạnh rồi ném nó về phía Lê Hân.
Choang ——
Cái chén nhỏ rơi xuống đất vỡ tan tành, mảnh vụn bay tán loạn ra hơn nửa nhà.
May mà cô mặc quần dài, nếu không thì những mảnh vỡ kia có lễ đã là xước cô rồi, Lê Hân có hơi tức giận.
Nhất là Lê Chí Sâm đang đứng ở phía sau lưng Trương Hồng Mai, cậu ấy ỷ có mẹ mình làm chỗ dựa nên lúc này vô cùng phách lối, còn làm mặt quỷ nhìn Lê Hân.
"Lêu lêu lêu ~ để cho chị cắt cậu bé của tôi!" Lê Chí Sâm rất thích nhìn Lê Hân bị trừng phạt, cô bị đánh càng thảm thì cậu ấy lại càng vui vẻ.
"Con đê tiện kia, mày còn biết tránh đi cơ đấy... Mày khi dễ con trai của tao thì mày không xong với tao đâu!" Trương Hồng Mai thở hổn hển, suy cho cùng bà ta vẫn là một phụ nữ trung niên, lại còn làm lụng đến tận trưa nên vẫn có chút mệt mỏi.
"Dì, nếu không thì cắt cả cái miệng của dì luôn đi?"
"Rắc rắc!"
Lời của Lê Hân phát ra cùng lúc với các kéo lao tới
Trương Hồng Mai đang nhào tới liền bị dọa đến hoảng sợ, vội vàng hơi né sáng bên cạnh, mặc dù không có cắt trúng vào cái miệng của bà ta nhưng một chỏm tóc của bà ta đã bị cô cắt đứt mất.
"Mày ——" Sắc mặt của Trương Hồng Mai cả kinh, nhìn chùm tóc kia của mình đang rơi xương, tim cũng phát run theo.
Hay lắm con kia!
Mày thật sự dám làm thật đấy à!
Nếu mà khi nãy bà ta không nhanh nhẹn tránh được thì cây kéo này thật sự sẽ cắt trúng vào miệng mình rồi...
Lê Chí Sâm đứng đằng sau nhìn thấy Lê Hân vẫn cầm cây kéo, lại còn động thủ với cả Trương Hồng Mai giống như làm với cậu ấy khi nãy thì kí ức kinh hoàng khi nãy liền lập tức quay trở lại, cậu ấy hoảng sợ la lên "au" một tiếng rồi quay đầu bỏ chạy, hoàn toàn không quan tâm rằng mẹ mình sẽ ra làm sao.
"Còn muốn liền mạng với tôi không?" Lê Hâm cầm cây kéo trong tay, đôi mắt cứ nhìn Trương Hồng Mai chằm chằm rồi nở một nụ cười thật tươi với bà ta.
Cô vừa nói vừa liên tục nhấp nhấp cây kéo trong tay, tiếng rắc rắc phát ra giống như đang đòi mạng dọa người ta kinh hãi, khiến cho Trương Hồng Mai vào lúc này dù là giữa trưa nhưng lại thật sự cảm nhận được sự u ám!
Choang ——
Cái chén nhỏ rơi xuống đất vỡ tan tành, mảnh vụn bay tán loạn ra hơn nửa nhà.
May mà cô mặc quần dài, nếu không thì những mảnh vỡ kia có lễ đã là xước cô rồi, Lê Hân có hơi tức giận.
Nhất là Lê Chí Sâm đang đứng ở phía sau lưng Trương Hồng Mai, cậu ấy ỷ có mẹ mình làm chỗ dựa nên lúc này vô cùng phách lối, còn làm mặt quỷ nhìn Lê Hân.
"Lêu lêu lêu ~ để cho chị cắt cậu bé của tôi!" Lê Chí Sâm rất thích nhìn Lê Hân bị trừng phạt, cô bị đánh càng thảm thì cậu ấy lại càng vui vẻ.
"Con đê tiện kia, mày còn biết tránh đi cơ đấy... Mày khi dễ con trai của tao thì mày không xong với tao đâu!" Trương Hồng Mai thở hổn hển, suy cho cùng bà ta vẫn là một phụ nữ trung niên, lại còn làm lụng đến tận trưa nên vẫn có chút mệt mỏi.
"Dì, nếu không thì cắt cả cái miệng của dì luôn đi?"
"Rắc rắc!"
Lời của Lê Hân phát ra cùng lúc với các kéo lao tới
Trương Hồng Mai đang nhào tới liền bị dọa đến hoảng sợ, vội vàng hơi né sáng bên cạnh, mặc dù không có cắt trúng vào cái miệng của bà ta nhưng một chỏm tóc của bà ta đã bị cô cắt đứt mất.
"Mày ——" Sắc mặt của Trương Hồng Mai cả kinh, nhìn chùm tóc kia của mình đang rơi xương, tim cũng phát run theo.
Hay lắm con kia!
Mày thật sự dám làm thật đấy à!
Nếu mà khi nãy bà ta không nhanh nhẹn tránh được thì cây kéo này thật sự sẽ cắt trúng vào miệng mình rồi...
Lê Chí Sâm đứng đằng sau nhìn thấy Lê Hân vẫn cầm cây kéo, lại còn động thủ với cả Trương Hồng Mai giống như làm với cậu ấy khi nãy thì kí ức kinh hoàng khi nãy liền lập tức quay trở lại, cậu ấy hoảng sợ la lên "au" một tiếng rồi quay đầu bỏ chạy, hoàn toàn không quan tâm rằng mẹ mình sẽ ra làm sao.
"Còn muốn liền mạng với tôi không?" Lê Hâm cầm cây kéo trong tay, đôi mắt cứ nhìn Trương Hồng Mai chằm chằm rồi nở một nụ cười thật tươi với bà ta.
Cô vừa nói vừa liên tục nhấp nhấp cây kéo trong tay, tiếng rắc rắc phát ra giống như đang đòi mạng dọa người ta kinh hãi, khiến cho Trương Hồng Mai vào lúc này dù là giữa trưa nhưng lại thật sự cảm nhận được sự u ám!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.