Tn80 Mỹ Nhân Trọng Sinh Thành Vợ Thủ Trưởng

Chương 10: Tần Nghiên Cầu Hôn Hứa Vi Lan

Lương Phong Hi Hi

08/01/2025

Hứa Vi Lan vô thức xoa chiếc nhẫn trên ngón tay, hỏi đùa: "Nhẫn của người ta không phải vàng thì cũng là bạc, sao anh lại làm bằng sắt cho em?"

"Đó là do anh tự tay làm."

Hứa Vi Lan nhận ra.

Cô tận mắt nhìn thấy anh làm, khi đó cô không biết anh đang làm gì, cô hỏi, anh cũng không trả lời.

Trong ký ức của cô, Tần Nghiên luôn nghiêm mặt, hoặc là quát cô, hoặc là không nói gì.

Lúc anh không nói chuyện trông rất dữ, lúc anh tức giận thì lại càng dữ hơn!

"Làm bao lâu rồi?"

Hứa Vi Lan cố ý hỏi như vậy.

Cô không nhớ rõ là nhìn thấy lúc nào, dù sao cô đã thấy anh làm thứ đồ chơi này từ rất lâu rồi.

Chẳng lẽ anh đã có ý với cô từ sớm rồi sao?

"Năm em mười lăm tuổi."

Cũng chính là năm anh hai mươi tuổi.

Đôi mắt đẹp của Hứa Vi Lan không khỏi hơi mở to: "A... Ý là lúc đó, anh... đã thích em rồi?"

Sao có thể không thích?

Mẹ anh từ nhỏ đến lớn vẫn luôn nói bên tai anh, đó là vợ tương lai của con, phải bảo vệ vợ tương lai của con thật tốt, sau này phải cưới về nhà, nghe rõ chưa!

Ban đầu anh thật sự không thích cô, cô rất đỏng đảnh, lại hay khóc, còn đặc biệt yếu đuối, anh chỉ vô ý một chút thôi, đã làm trật khớp tay cô rồi!

Vì chuyện này anh còn bị đánh một trận, mông nở hoa luôn!

Cô là vợ của anh.

Suy nghĩ này gần như đã ăn sâu vào tâm trí anh, sau đó anh đi bộ đội, khi gặp lại Hứa Vi Lan, cô đã trở thành thiếu nữ xinh đẹp.

Vợ anh quá xinh đẹp, lúc đó anh đã có một loại xúc động, muốn cưới cô về nhà!

Vì cô, anh còn giặt ga giường rất nhiều lần.

Mẹ anh còn kéo tai anh cảnh cáo, bảo anh nhịn thêm chút nữa, ít nhất cũng phải đợi Hứa Vi Lan đủ mười tám tuổi, thi đại học xong!

Tần Nghiên uất ức!

Rất uất ức!

Anh là một thiếu niên đang tuổi dậy thì, yêu thích con gái, có phản ứng là chuyện rất bình thường.



Nhưng trong mắt mẹ anh, anh giống như một tên biến thái.

Khiến anh phải trốn trong quân khu một thời gian dài, không dám đi gặp Hứa Vi Lan.

Nhưng anh thích cô.

Bắt đầu từ khi nào?

Chính anh cũng không biết.

Càng thích cô, anh càng muốn mình ưu tú hơn, anh phải đủ ưu tú mới xứng đáng đứng bên cạnh cô.

Vì Hứa Vi Lan quá xinh đẹp, cả nước cũng chẳng có mấy ai xinh đẹp như vậy.

Cô không chỉ xinh đẹp, mà còn rất ưu tú.

Anh không muốn sau này cưới cô về, bị người ta cười nhạo là dựa vào gia thế, mà không phải bằng bản lĩnh của mình.

Hứa Vi Lan thấy Tần Nghiên không để ý đến mình, đoán rằng mình đã đoán sai.

Dù sao kiếp trước cô nghe nói anh thích Lý Nam Nam.

Lúc Hứa Xán Lạn đến quân khu gây chuyện, Tần Nghiên vì cô ta mà bị Hứa Xán Lạn tát, còn vì Lý Nam Nam mà đi làm nhiệm vụ.

Cô nghĩ đến đây.

Tần Nghiên lên tiếng: "Ừ, lúc đó anh đã muốn cưới em rồi, nhưng mà em còn nhỏ, anh phải đợi."

Hứa Vi Lan ngạc nhiên hỏi: "Sao em lại không biết?"

"Mẹ anh nói, em chưa đủ mười tám tuổi, không được trêu chọc em, nếu không sẽ đánh gãy chân anh."

Hứa Vi Lan không nhịn được bật cười.

Tiền Thu Tuyết rất nghiêm khắc.

Đặc biệt là với Tần Nghiên, bà rất nghiêm khắc.

Cô thường xuyên thấy Tiền Thu Tuyết nổi giận, đánh Tần Nghiên.

Tần Nghiên cũng cứng đầu, mẹ anh đánh anh thế nào, anh cũng không chịu thua, vẫn cứ cứng miệng.

Tần Nghiên dừng xe lại, nghiêng người về phía cô.

Người Hứa Vi Lan lập tức cứng đờ.

Bởi vì khí thế trên người Tần Nghiên quá mạnh mẽ, lúc bao trùm lấy cô, cô có chút không dám thở.

Tần Nghiên tháo dây an toàn cho cô, nói: "Xuống xe."

Giọng anh trầm thấp, đầy nam tính, nghe đến mức tai cô như muốn mang thai.



Đôi mắt sáng ngời của anh nhìn cô chằm chằm, Hứa Vi Lan không dám nhìn lại, vội vàng xuống xe.

Ở cửa cục dân chính.

Tần Nghiên quay lại nhìn Hứa Vi Lan: "Hứa Vi Lan, em thật sự đã suy nghĩ kỹ chưa?"

Hứa Vi Lan nghiêm túc gật đầu: "Anh đã suy nghĩ kỹ chưa?"

"Anh đã suy nghĩ mười mấy năm rồi, em nghĩ anh đã suy nghĩ kỹ chưa?"

Tần Nghiên cười rất quyến rũ.

Hứa Vi Lan hắng giọng: "Được anh thích là vinh hạnh của em, nhưng mà Tần Nghiên, chúng ta phải có ba quy ước."

"Hửm?"

"Nộp lương, làm việc nhà, anh không được hạn chế tự do của emi, không được can thiệp vào cuộc sống của em."

Hứa Vi Lan chỉ nói đùa thôi.

Tần Nghiên không chút do dự gật đầu: "Được, nghe em hết."

Anh nói xong, lấy từ trong túi áo quân trang ra thứ gì đó, "Đây, toàn bộ tài sản của anh. Nộp hết."

Hứa Vi Lan nhìn cuốn sổ tiết kiệm, mở ra liếc nhìn, ồ! Sáu vạn!

Thời đại này cũng không ít đâu!

Cô vui vẻ nhận lấy cuốn sổ tiết kiệm, hỏi: "Vậy anh có yêu cầu gì với em không?"

Tần Nghiên suy nghĩ một chút rồi nói: "Xinh đẹp như hoa."

Hứa Vi Lan không nhịn được cười: "Anh Tần Nghiên, trước kia em thấy anh vừa đen vừa dữ, bây giờ thấy anh cũng thú vị đấy!"

"Em vừa gọi anh là gì?"

"Không có gì..."

Hứa Vi Lan đột nhiên nhớ đến cách gọi hồi bé, buột miệng nói ra.

Sau đó liền hối hận.

Họ đã trưởng thành rồi.

Một tiếng "anh" kia, có chút mờ ám!

Tần Nghiên lại nhìn cô với ánh mắt nóng bỏng, thấp giọng dụ dỗ: "Gọi lại lần nữa đi."

Hứa Vi Lan lườm anh: "Còn vào không? Không vào em đi đấy!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tn80 Mỹ Nhân Trọng Sinh Thành Vợ Thủ Trưởng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook