Chương 5: Tớ sẽ ở bên cậu
Yokai Princess
29/06/2023
..."Lát nữa sau khi Lễ khai giảng kết thúc, cùng tớ đi đánh chiếm Hầm ngục."...
- ----------------------------------
"Hầm ngục?"
"Đúng vậy." - Suho thản nhiên nói.
"Sao tự nhiên lại muốn đưa tớ tới Hầm ngục vậy?" - Hajin nghe thấy từ Hầm ngục bỗng chốc cảm thấy nghi ngờ.
Cũng vì nguyên do là Một Thiếu sinh quan chưa đến độ tuổi có thể bước vào Hầm ngục thì có thể bị coi là vi phạm về Luật An toàn về tính mạng.
"Tớ muốn rèn giũa lại thể chất của mình, tiện thể muốn giúp cậu nâng cao thể lực đến mức tiêu chuẩn."
"Tơ thì không có vấn đề, nhưng mà tớ chỉ có thể dùng súng ma pháp để chiến đấu....."
Hajin nói vậy vì một phần cậu sợ làm mọi người bị vướng chân, cảm thấy bản thân cậu là cả một gánh nặng.
Thể lực của cậu cũng khá thấp, nên chỉ việc đi theo cũng quá khó khăn, huống gì nói tới việc chiến đấu.
"Tớ sẽ mời thêm quản gia có năng lực chiến đấu để hỗ trợ phía sau, cậu có thể hỗ trợ tớ bằng khả năng bắn tỉa."
".........."
"Bắn cự li gần thì tớ còn tự tin, nhung về bắn tỉa thì có hơi......." - Hajin gãi đầu, ngại ngùng nói.
"Tớ sẽ giúp cậu, cậu chỉ cần việc theo sát tớ."
Suho thốt ra một lời khiến trái tim Hajin bỗng chốc khẽ lên một nhịp lệch. Nhưng cảm giác đó chưa được bao lâu thì loa phát thanh ở giảng đường cũng vừa vang lên, cả hai cũng chỉ có thể ngừng nói chuyện.
"Xin chào các Tân Thiếu Sinh Quan, đầu tiên tôi xin chúc mừng các em đã chính thức đậu vào Trường Quân đội Cube - nơi huấn luyện và đào tạo các chiến bình.........."
Lời mở đầu của các giảng viên cho các học sinh mới cũng không quá gì nổi bật, chỉ giống cách thức và lời nói.
Nhưng phần hay nhất đó chính là bài chúc mừng của học sinh đạt được vị trí thủ khoa.
"Bây giờ, tôi xin kính mời em Kim Suho - học sinh mới đạt được vị trí thủ khoa đầu vào, mời lên phát biểu cảm nghĩ của em."
"Tớ sẽ quay lại ngay thôi Kim Hajin."
Kim Suho không quên dặn sau đó cầm bài phát biểu của mình lên tới vị trí bục giảng.
Các học sinh nữ ngay khi thấy vẻ đẹp trai và mái tóc xanh đầy thu hút của cậu ấy liền bị trúng thính, còn phía nam giới thì lại vô cùng ngưỡng mộ và kính nể, Hajin cũng không phải là một ngoại lệ.
"Cậu ấy giỏi thật....."
*Rẹt rẹt.....*
"Xin chào mọi người, tôi là Kim Suho - học sinh đạt được thủ khoa.
Thay mặt các giảng viên, phụ huynh và các học viên mới khác đang ngồi ở đây, tôi rất được hãnh diện khi bản thân tôi có thể đứng ở ngôi trường........"
Bài phát biểu của Kim Suho kéo dài hơn tận nửa tiếng, nhưng đủ để gây ấn tượng cho tất cả mọi người.
Sau bài phát biểu, giảng viên căn nhắc thêm 10 phút nữa, và chính thức bế mạc Lễ khai giảng của năm nay.
- ------------------------------
10h.
Vì để chuẩn bị cho ông tác giảng dạy đối với các giảng viên, các học sinh ngày mai mới chính thức vào học.
"Kim Hajin, cậu thấy bài phát biểu của tớ thế nào?" - Suho vô cùng hớn hở, mong được cậu có thể để ý nhiều hơn.
"Hay lắm, tớ cũng nghe không ngớt dòng chữ nào của cậu hết." - Hajin biểu hiện bằng cách giơ ngón cái, điều đó càng khiên cho Suho càng có thêm hi vọng.
"Nếu cậu thích là tớ thấy vui rồi."
*Két*
Chiếc xe Limousine màu trắng dừng ngay trên đường, 2 vệ sĩ nhanh chóng xuống xe và cúi đầu trước mặt hai người.
"Xin lỗi vì đã chậm trễ, thiếu gia Kim Suho."
"............"
"Cậu vào trước đi Kim Hajin." - Suho nhanh chóng gật đầu lại với vệ sĩ sau đó bảo Hajin.
"Tớ......tớ không dám đâu. Lỡ làm hỏng xe cậu thì cậu......"
"........."
*Búng tay*
"Cảm phiền đưa cậu ấy vào xe."
"Đã rõ!"
"Chờ đã........KIM SUHO!!!!" - Hajin chưa kịp nói gì thì bị ném vào xe không thương tiếc.
Suho cũng chuẩn bị lên xe thì bất ngờ Nayun kêu cậu.
"Suho, đợi đã. Hôm nay cậu vẫn có thể chở tớ về được không? Tài xế nhà tớ nói là xe hiện đang bảo trì......"
".........."
"Nhân tiện thì chở tớ về luôn nhé. Tớ đây cũng giống như Nayun......." - Jonghak.
"Hẹn hôm khác nhé. Giờ tớ không có tâm trạng để nói chuyện với hai cậu."
Suho vừa dứt lời nhanh chóng vào xe, đóng cửa, bảo tài xế lái tới hang động trước núi.
Chiếc xe nhanh chóng không còn bóng dáng đâu, cả 2 vẫn chưa biết xảy ra chuyện gì, vẫn đứng trời trồng.
"Cái thằng này........giỡn nhau đó hả?" - Jonghak vẫn chưa thể tin được tính cách của cậu ấy bất ngờ thay đổi đến chóng mặt.
Nayun thì cũng chẳng hề đứng đây chỉ để ngơ ngác, trực tiếp bấm một dãy số trên đồng hồ.
Ở trên xe.
*Reng......*
*Bíp*
"KIM SUHO, TÊN KHỐN NHÀ CẬU! DÙ CẬU GIẬN CHUYỆN LÚC ĐÓ THÌ CẬU ĐỪNG NÊN BỎ LẠI TỤI NÀY!"
"Xin lỗi nhé, không phải tớ không muốn chở cậu, nhưng trên xe có một thường dân mà cậu ghét nhất, nên tớ ngụ ý bảo cậu tránh xa đó mà." - Suho thảnh thơi nói chuyện với Nayun thông qua đồng hồ, Hajin nồi cạnh nghe thấy vậy liền véo một phát vào eo.
"MAU QUAY XE ĐẾN ĐÓN TỤI NÀY NGAY!"
"Đi bộ cũng là một cách nâng cao sức khỏe đấy, cứ từ từ mà tập bộ với Jonghak của cậu."
"Cậu đó......"
"Tạm biệt."
Suho nói xong liền cúp máy hẳn hoi, điều đó cũng khiến cho ngọn lửa phẫn nộ của Nayun cũng nâng cao thêm một bậc.
"Chúng ta tới hang động trước núi để làm gì vậy?" - Hajin sau khi nghe Suho gọi điện xong liền hỏi.
"Săn quái vật nhỏ, dạo này lượng quái vật ở đó càng phát triển."
"Vậy hả.....?"
Cả hai không ngừng nói chuyện, chiếc xe vẫn băng băng đi trên đường lớn một cách ung dung.
1 tiếng sau, ở hang động.
"....... Lớn thật......."
"Con lợn rừng này, kích cỡ của nó hiện tại còn hơn cả 2m đấy......"
Suho, Hajin và một quản gia đang quan sát bên trong hang động sau khi trừ khử các loài quái vật cản đường, họ bất ngờ phát hiện một con lợn rừng biến dị đang say giấc.
"Giờ nên làm sao đây để khử nó? Chủng loại biến dị thường có các giác quan nhạy cảm, nếu sơ suất thì khó tránh nổi." - Suho lo lắng nhìn Hajin.
"Tớ sẽ câu thời gian để tính toán đường đạn. Nhưng mà tớ nghĩ thời cơ thế này, trừ khử trong im lặng vẫn là cách ưu tiên nhất." - Hajin đang phân tích tình hình, không gian, cách đối phó.
"Cần đạn tê liệt nhỉ? Quản gia."
*Lạch cạch*
"Đây là các loại đạn tê liệt đủ kích cỡ." - Quản gia mở trong túi của mình, hiện ra các viên đạn khác nhau.
".........."
Hajin vốn muốn nói gì đó nhưng rốt cuộc lại thôi, cậu chỉ chọn lấy viên đạn phù hợp với nòng súng của mình.
Lắp vào, ngắm bắn, tìm vị trí điểm yếu.
"Tớ bắn xong cả hai cùng lên dứt điểm nó nhé." - Hajin trước khi bắn không quên dặn dò, Suho hiểu ý liền khẽ gật đầu
*Bóp cò*
*Bằng*
- --------------------------------
Một lúc sau.
"Giờ nên làm gì đây? Cái đầu nó lớn thế này, nếu đem nộp đổi lấy tiền thì cũng khá nhiều nhỉ?" - Hajin nhìn vào cái đầu lợn rừng do hai người cùng chặt xuống.
"Loại này tuy là không hiếm, nhừ kích cỡ thế này tớ ít khi thấy lắm." - Suho khẳng định.
Cả hai chưa kịp nói câu nào. thì quản gia nhanh chóng cầm nó, rời khỏi hang động.
"Chờ đã, cậu không ngăn bác ấy lại hả?" - Hajin sốc nặng.
"Chú ấy theo tớ lúc nhỏ, nên những việc tiếp theo chú ấy đều hiểu rõ lắm. Giờ đi với tớ." - Suho nói xong liền kéo Hajin đi.
"Ít nhất phải xử lý một chút máu tanh bị vương vấn chứ......."
- ---------------------------------
Cửa tiệm đồng hồ liên lạc.
"............ Cậu dẫn tớ tới chỗ này làm gì?" - Hajin nhìn những nhân viên đang xếp 2 hàng, ngờ vực hỏi.
"Mua cho cậu một đồng hồ chứ sao?"
Suho bất ngờ thán một câu khiến cho Hajin bỗng chốc cảm thấy mồ hôi đang chảy ngược vào trong tim.
"Cậu....cậu không cần phải làm vậy vì tớ......"
"Chính vì điều đó tớ càng phải làm vì cậu. Giờ cậu cứ tự nhiên chọn đi, tớ đi xem những mẫu khác" - Suho nói xong liền quay gót tới gian hàng khác.
Hajin tuy muốn phản đối, nhưng rốt cuộc cậu cũng biết đây chính là thành ý của Suho, cậu cũng không thể nào từ chối.
"Cậu ấy đâu cần thiết phải làm vậy vì mình........"
30 phút sau.
"Sao rồi Kim Hajin? Chọn được mẫu nào phù hợp chưa?" - Suho sau khi xém xét cũng quay lại cạnh Hajin.
"Tớ không chọn được........" - Hajin khóc ròng trong tâm trí, nói một cách đầy đau buồn.
"Vậy thì hay quá, tớ cũng lựa được đồng hồ liên lạc cặp đây, tớ tặng cậu một cái." - Suho thẳng thắn, liền lấy ra một cái đồng hồ liên lạc giống hệt với cái của mình.
"Chờ đã, đồng hồ cặp.......Cái đó cậu nên tặng cho người yêu cậu đi, đừng phí thứ đắt tiền đó vào tớ." - Hajin vội xua tay từ chối.
Cách biệt giữa người giàu và người nghèo, cậu không thể nào tiếp tục phát triển thêm mối quan hệ này.
"........."
"Cái này là minh chứng cho tình bạn của cả hai ta, mong cậu hãy nhận." - Suho thở dài giải thích.
"Nhưng thế này thì hơi......."
'Cậu hãy nhận thành ý của thiếu gia đi. Xưa nay chưa từng có ai được đích thân người trao tặng cái gì đâu." - Quản gia nhà Suho cũng quay lại kịp lúc, giải thích một cách ngọn ngành.
"Vậy thì.......Tớ sẽ gìn giữ nó cẩn thận..." - Hajin rốt cuộc cũng bỏ cuộc dưới tính cố chấp của hai người, bất đắc dĩ nhận lấy đồng hồ.
"Như vậy là, tớ có thể cảm nhận được cậu luôn ở bên tớ rồi." - Suho nhìn đồng hồ củ mình và Hajin, vui vẻ nói.
"Tớ và cậu chưa phải là mối quan hệ đó đâu đừng ảo tưởng quá mức đấy......." - Hajin nhìn Suho với ánh mắt vô hồn
Nhưng Suho cũng chẳng để tâm gì, vẫn cứ mải mê nhìn đồng hồ trên tay Hajin, thầm làm một nụ cười mà chỉ có bản thân cậu biết được.
"Rồi cậu sẽ biết được....tớ sẽ luôn ở bên cạnh cậu trong mọi tình huống......"
"Nhất định sẽ có ngày cậu biết điều đó........"
- ----------End---------
- ----------------------------------
"Hầm ngục?"
"Đúng vậy." - Suho thản nhiên nói.
"Sao tự nhiên lại muốn đưa tớ tới Hầm ngục vậy?" - Hajin nghe thấy từ Hầm ngục bỗng chốc cảm thấy nghi ngờ.
Cũng vì nguyên do là Một Thiếu sinh quan chưa đến độ tuổi có thể bước vào Hầm ngục thì có thể bị coi là vi phạm về Luật An toàn về tính mạng.
"Tớ muốn rèn giũa lại thể chất của mình, tiện thể muốn giúp cậu nâng cao thể lực đến mức tiêu chuẩn."
"Tơ thì không có vấn đề, nhưng mà tớ chỉ có thể dùng súng ma pháp để chiến đấu....."
Hajin nói vậy vì một phần cậu sợ làm mọi người bị vướng chân, cảm thấy bản thân cậu là cả một gánh nặng.
Thể lực của cậu cũng khá thấp, nên chỉ việc đi theo cũng quá khó khăn, huống gì nói tới việc chiến đấu.
"Tớ sẽ mời thêm quản gia có năng lực chiến đấu để hỗ trợ phía sau, cậu có thể hỗ trợ tớ bằng khả năng bắn tỉa."
".........."
"Bắn cự li gần thì tớ còn tự tin, nhung về bắn tỉa thì có hơi......." - Hajin gãi đầu, ngại ngùng nói.
"Tớ sẽ giúp cậu, cậu chỉ cần việc theo sát tớ."
Suho thốt ra một lời khiến trái tim Hajin bỗng chốc khẽ lên một nhịp lệch. Nhưng cảm giác đó chưa được bao lâu thì loa phát thanh ở giảng đường cũng vừa vang lên, cả hai cũng chỉ có thể ngừng nói chuyện.
"Xin chào các Tân Thiếu Sinh Quan, đầu tiên tôi xin chúc mừng các em đã chính thức đậu vào Trường Quân đội Cube - nơi huấn luyện và đào tạo các chiến bình.........."
Lời mở đầu của các giảng viên cho các học sinh mới cũng không quá gì nổi bật, chỉ giống cách thức và lời nói.
Nhưng phần hay nhất đó chính là bài chúc mừng của học sinh đạt được vị trí thủ khoa.
"Bây giờ, tôi xin kính mời em Kim Suho - học sinh mới đạt được vị trí thủ khoa đầu vào, mời lên phát biểu cảm nghĩ của em."
"Tớ sẽ quay lại ngay thôi Kim Hajin."
Kim Suho không quên dặn sau đó cầm bài phát biểu của mình lên tới vị trí bục giảng.
Các học sinh nữ ngay khi thấy vẻ đẹp trai và mái tóc xanh đầy thu hút của cậu ấy liền bị trúng thính, còn phía nam giới thì lại vô cùng ngưỡng mộ và kính nể, Hajin cũng không phải là một ngoại lệ.
"Cậu ấy giỏi thật....."
*Rẹt rẹt.....*
"Xin chào mọi người, tôi là Kim Suho - học sinh đạt được thủ khoa.
Thay mặt các giảng viên, phụ huynh và các học viên mới khác đang ngồi ở đây, tôi rất được hãnh diện khi bản thân tôi có thể đứng ở ngôi trường........"
Bài phát biểu của Kim Suho kéo dài hơn tận nửa tiếng, nhưng đủ để gây ấn tượng cho tất cả mọi người.
Sau bài phát biểu, giảng viên căn nhắc thêm 10 phút nữa, và chính thức bế mạc Lễ khai giảng của năm nay.
- ------------------------------
10h.
Vì để chuẩn bị cho ông tác giảng dạy đối với các giảng viên, các học sinh ngày mai mới chính thức vào học.
"Kim Hajin, cậu thấy bài phát biểu của tớ thế nào?" - Suho vô cùng hớn hở, mong được cậu có thể để ý nhiều hơn.
"Hay lắm, tớ cũng nghe không ngớt dòng chữ nào của cậu hết." - Hajin biểu hiện bằng cách giơ ngón cái, điều đó càng khiên cho Suho càng có thêm hi vọng.
"Nếu cậu thích là tớ thấy vui rồi."
*Két*
Chiếc xe Limousine màu trắng dừng ngay trên đường, 2 vệ sĩ nhanh chóng xuống xe và cúi đầu trước mặt hai người.
"Xin lỗi vì đã chậm trễ, thiếu gia Kim Suho."
"............"
"Cậu vào trước đi Kim Hajin." - Suho nhanh chóng gật đầu lại với vệ sĩ sau đó bảo Hajin.
"Tớ......tớ không dám đâu. Lỡ làm hỏng xe cậu thì cậu......"
"........."
*Búng tay*
"Cảm phiền đưa cậu ấy vào xe."
"Đã rõ!"
"Chờ đã........KIM SUHO!!!!" - Hajin chưa kịp nói gì thì bị ném vào xe không thương tiếc.
Suho cũng chuẩn bị lên xe thì bất ngờ Nayun kêu cậu.
"Suho, đợi đã. Hôm nay cậu vẫn có thể chở tớ về được không? Tài xế nhà tớ nói là xe hiện đang bảo trì......"
".........."
"Nhân tiện thì chở tớ về luôn nhé. Tớ đây cũng giống như Nayun......." - Jonghak.
"Hẹn hôm khác nhé. Giờ tớ không có tâm trạng để nói chuyện với hai cậu."
Suho vừa dứt lời nhanh chóng vào xe, đóng cửa, bảo tài xế lái tới hang động trước núi.
Chiếc xe nhanh chóng không còn bóng dáng đâu, cả 2 vẫn chưa biết xảy ra chuyện gì, vẫn đứng trời trồng.
"Cái thằng này........giỡn nhau đó hả?" - Jonghak vẫn chưa thể tin được tính cách của cậu ấy bất ngờ thay đổi đến chóng mặt.
Nayun thì cũng chẳng hề đứng đây chỉ để ngơ ngác, trực tiếp bấm một dãy số trên đồng hồ.
Ở trên xe.
*Reng......*
*Bíp*
"KIM SUHO, TÊN KHỐN NHÀ CẬU! DÙ CẬU GIẬN CHUYỆN LÚC ĐÓ THÌ CẬU ĐỪNG NÊN BỎ LẠI TỤI NÀY!"
"Xin lỗi nhé, không phải tớ không muốn chở cậu, nhưng trên xe có một thường dân mà cậu ghét nhất, nên tớ ngụ ý bảo cậu tránh xa đó mà." - Suho thảnh thơi nói chuyện với Nayun thông qua đồng hồ, Hajin nồi cạnh nghe thấy vậy liền véo một phát vào eo.
"MAU QUAY XE ĐẾN ĐÓN TỤI NÀY NGAY!"
"Đi bộ cũng là một cách nâng cao sức khỏe đấy, cứ từ từ mà tập bộ với Jonghak của cậu."
"Cậu đó......"
"Tạm biệt."
Suho nói xong liền cúp máy hẳn hoi, điều đó cũng khiến cho ngọn lửa phẫn nộ của Nayun cũng nâng cao thêm một bậc.
"Chúng ta tới hang động trước núi để làm gì vậy?" - Hajin sau khi nghe Suho gọi điện xong liền hỏi.
"Săn quái vật nhỏ, dạo này lượng quái vật ở đó càng phát triển."
"Vậy hả.....?"
Cả hai không ngừng nói chuyện, chiếc xe vẫn băng băng đi trên đường lớn một cách ung dung.
1 tiếng sau, ở hang động.
"....... Lớn thật......."
"Con lợn rừng này, kích cỡ của nó hiện tại còn hơn cả 2m đấy......"
Suho, Hajin và một quản gia đang quan sát bên trong hang động sau khi trừ khử các loài quái vật cản đường, họ bất ngờ phát hiện một con lợn rừng biến dị đang say giấc.
"Giờ nên làm sao đây để khử nó? Chủng loại biến dị thường có các giác quan nhạy cảm, nếu sơ suất thì khó tránh nổi." - Suho lo lắng nhìn Hajin.
"Tớ sẽ câu thời gian để tính toán đường đạn. Nhưng mà tớ nghĩ thời cơ thế này, trừ khử trong im lặng vẫn là cách ưu tiên nhất." - Hajin đang phân tích tình hình, không gian, cách đối phó.
"Cần đạn tê liệt nhỉ? Quản gia."
*Lạch cạch*
"Đây là các loại đạn tê liệt đủ kích cỡ." - Quản gia mở trong túi của mình, hiện ra các viên đạn khác nhau.
".........."
Hajin vốn muốn nói gì đó nhưng rốt cuộc lại thôi, cậu chỉ chọn lấy viên đạn phù hợp với nòng súng của mình.
Lắp vào, ngắm bắn, tìm vị trí điểm yếu.
"Tớ bắn xong cả hai cùng lên dứt điểm nó nhé." - Hajin trước khi bắn không quên dặn dò, Suho hiểu ý liền khẽ gật đầu
*Bóp cò*
*Bằng*
- --------------------------------
Một lúc sau.
"Giờ nên làm gì đây? Cái đầu nó lớn thế này, nếu đem nộp đổi lấy tiền thì cũng khá nhiều nhỉ?" - Hajin nhìn vào cái đầu lợn rừng do hai người cùng chặt xuống.
"Loại này tuy là không hiếm, nhừ kích cỡ thế này tớ ít khi thấy lắm." - Suho khẳng định.
Cả hai chưa kịp nói câu nào. thì quản gia nhanh chóng cầm nó, rời khỏi hang động.
"Chờ đã, cậu không ngăn bác ấy lại hả?" - Hajin sốc nặng.
"Chú ấy theo tớ lúc nhỏ, nên những việc tiếp theo chú ấy đều hiểu rõ lắm. Giờ đi với tớ." - Suho nói xong liền kéo Hajin đi.
"Ít nhất phải xử lý một chút máu tanh bị vương vấn chứ......."
- ---------------------------------
Cửa tiệm đồng hồ liên lạc.
"............ Cậu dẫn tớ tới chỗ này làm gì?" - Hajin nhìn những nhân viên đang xếp 2 hàng, ngờ vực hỏi.
"Mua cho cậu một đồng hồ chứ sao?"
Suho bất ngờ thán một câu khiến cho Hajin bỗng chốc cảm thấy mồ hôi đang chảy ngược vào trong tim.
"Cậu....cậu không cần phải làm vậy vì tớ......"
"Chính vì điều đó tớ càng phải làm vì cậu. Giờ cậu cứ tự nhiên chọn đi, tớ đi xem những mẫu khác" - Suho nói xong liền quay gót tới gian hàng khác.
Hajin tuy muốn phản đối, nhưng rốt cuộc cậu cũng biết đây chính là thành ý của Suho, cậu cũng không thể nào từ chối.
"Cậu ấy đâu cần thiết phải làm vậy vì mình........"
30 phút sau.
"Sao rồi Kim Hajin? Chọn được mẫu nào phù hợp chưa?" - Suho sau khi xém xét cũng quay lại cạnh Hajin.
"Tớ không chọn được........" - Hajin khóc ròng trong tâm trí, nói một cách đầy đau buồn.
"Vậy thì hay quá, tớ cũng lựa được đồng hồ liên lạc cặp đây, tớ tặng cậu một cái." - Suho thẳng thắn, liền lấy ra một cái đồng hồ liên lạc giống hệt với cái của mình.
"Chờ đã, đồng hồ cặp.......Cái đó cậu nên tặng cho người yêu cậu đi, đừng phí thứ đắt tiền đó vào tớ." - Hajin vội xua tay từ chối.
Cách biệt giữa người giàu và người nghèo, cậu không thể nào tiếp tục phát triển thêm mối quan hệ này.
"........."
"Cái này là minh chứng cho tình bạn của cả hai ta, mong cậu hãy nhận." - Suho thở dài giải thích.
"Nhưng thế này thì hơi......."
'Cậu hãy nhận thành ý của thiếu gia đi. Xưa nay chưa từng có ai được đích thân người trao tặng cái gì đâu." - Quản gia nhà Suho cũng quay lại kịp lúc, giải thích một cách ngọn ngành.
"Vậy thì.......Tớ sẽ gìn giữ nó cẩn thận..." - Hajin rốt cuộc cũng bỏ cuộc dưới tính cố chấp của hai người, bất đắc dĩ nhận lấy đồng hồ.
"Như vậy là, tớ có thể cảm nhận được cậu luôn ở bên tớ rồi." - Suho nhìn đồng hồ củ mình và Hajin, vui vẻ nói.
"Tớ và cậu chưa phải là mối quan hệ đó đâu đừng ảo tưởng quá mức đấy......." - Hajin nhìn Suho với ánh mắt vô hồn
Nhưng Suho cũng chẳng để tâm gì, vẫn cứ mải mê nhìn đồng hồ trên tay Hajin, thầm làm một nụ cười mà chỉ có bản thân cậu biết được.
"Rồi cậu sẽ biết được....tớ sẽ luôn ở bên cạnh cậu trong mọi tình huống......"
"Nhất định sẽ có ngày cậu biết điều đó........"
- ----------End---------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.