Chương 3
Cửu Lộ Phi Hương
12/07/2020
Cô cảm thấy, sau tối hôm nay, có lẽ đời này cô cũng sẽ không còn được gặp lại Lịch Thừa Nhiên.
Hai giờ sáng, mọi người từ KTV đi ra, Tô Oản cũng không quản Vương Hân, cô liền yên lặng đi theo sau lưng Lịch Thừa Nhiên, đi theo hắn và các anh em kia của hắn. Đi khoảng hai con đường. Vẫn là bạn học say khướt bên cạnh Lịch Thừa Nhiên nhìn cô một cái “Tô Oản a!”
Đoàn người đều dừng bước, quay đầu. Bọn họ là ban khoa Lý, nam so với nữ nhiều, trong đó có một nam sinh liền hỏi “Không phải mới vừa chỉ định người đưa cậu về nhà sao? Sao lại đi theo đến đây”
Tô Oản cũng không nói gì, đi về phía trước vài bước, kéo quần áo Lịch Thừa Nhiên, nước mắt ào ào chảy xuống.
Nam sinh ở đây đều uống đến say khướt, nhưng cũng đang còn lý trí, nhìn Tô Oản lại nhìn Lịch Thừa Nhiên, sau đó hai mặt nhìn nhau.
Tô Oản cũng không nói, lại kéo quần áo Lịch Thừa Nhiên khóc, im hơi lặng tiếng, nước mặt hạt châu rơi như trời mưa.
Trường hợp cứ yên lặng như vậy một hồi, cuối cùng là Lịch Thừa Nhiên kéo tay cô, nắm ở trong lòng bàn tay “Đi thôi” Hắn nói “Tớ mang cậu về nhà”
Tô Oản cũng không lên tiếng trả lời, lại không ngừng rơi nước mắt.
Cho đến khi Lịch Thừa Nhiên đưa cô đến dưới lầu tiểu khu, Tô Oản khóc sưng gương mặt lên, tội nghiệp nhìn hắn “Về sau, về sau sẽ không còn được gặp lại cậu có phải hay không”
Lịch Thừa Nhiên không trả lời cô. Chính là móc cái khăn giấy trong túi ra đem cho cô dùng “Đến nhà cậu” Sau đó nhìn Tô Oản dùng một cái khăn giấy bóp cái mũi, khó thở đi vào hành lang, ngồi vào thang máy.
Làm sao có thể khóc như vậy chứ…
Lịch Thừa Nhiên ném xuống cái bao khăn giấy trống trơn, nhìn lên trên lầu, lầu 18, gian phòng đang sáng thuộc về Tô Oản kia. Sau đó hắn mới rời đi.
Tô Oản thật là cảm thấy, cô cùng Lịch Thừa Nhiên sẽ không còn được gặp lại.
Cho đến khi giấy báo trúng tuyển Đại học gửi tới, Vương Hân kích động gọi điện thoại nói cho cô. Cô ấy thi đậu đại học X, Lịch Thừa Nhiên cũng đi đại học X, mà chính Tô Oản… cũng ở đại học X.
Lúc đầu nói sẽ không còn được gặp lại, nháy mắt liền biến thành như một chuyện hoang đường, nhẹ nhàng thổi đã không thấy tăm hơi.
Thi đậu đại học X, người trong nhà thật cao hứng, Tô Oản cầu xin chuyện 3 năm mà vẫn không được, để cho cô đi học Taekwondo.
Tô Oản muốn học Taekwondo, không vì cái gì khác, chỉ vì Lịch Thừa Nhiên cũng đang học Taekwondo.
Cuối cùng nguyện vọng của cô cùng được đền bù, chẳng qua Lịch Thừa Nhiên ở lớp cấp cao, cô… ở lớp sơ cấp.
Hai giờ sáng, mọi người từ KTV đi ra, Tô Oản cũng không quản Vương Hân, cô liền yên lặng đi theo sau lưng Lịch Thừa Nhiên, đi theo hắn và các anh em kia của hắn. Đi khoảng hai con đường. Vẫn là bạn học say khướt bên cạnh Lịch Thừa Nhiên nhìn cô một cái “Tô Oản a!”
Đoàn người đều dừng bước, quay đầu. Bọn họ là ban khoa Lý, nam so với nữ nhiều, trong đó có một nam sinh liền hỏi “Không phải mới vừa chỉ định người đưa cậu về nhà sao? Sao lại đi theo đến đây”
Tô Oản cũng không nói gì, đi về phía trước vài bước, kéo quần áo Lịch Thừa Nhiên, nước mắt ào ào chảy xuống.
Nam sinh ở đây đều uống đến say khướt, nhưng cũng đang còn lý trí, nhìn Tô Oản lại nhìn Lịch Thừa Nhiên, sau đó hai mặt nhìn nhau.
Tô Oản cũng không nói, lại kéo quần áo Lịch Thừa Nhiên khóc, im hơi lặng tiếng, nước mặt hạt châu rơi như trời mưa.
Trường hợp cứ yên lặng như vậy một hồi, cuối cùng là Lịch Thừa Nhiên kéo tay cô, nắm ở trong lòng bàn tay “Đi thôi” Hắn nói “Tớ mang cậu về nhà”
Tô Oản cũng không lên tiếng trả lời, lại không ngừng rơi nước mắt.
Cho đến khi Lịch Thừa Nhiên đưa cô đến dưới lầu tiểu khu, Tô Oản khóc sưng gương mặt lên, tội nghiệp nhìn hắn “Về sau, về sau sẽ không còn được gặp lại cậu có phải hay không”
Lịch Thừa Nhiên không trả lời cô. Chính là móc cái khăn giấy trong túi ra đem cho cô dùng “Đến nhà cậu” Sau đó nhìn Tô Oản dùng một cái khăn giấy bóp cái mũi, khó thở đi vào hành lang, ngồi vào thang máy.
Làm sao có thể khóc như vậy chứ…
Lịch Thừa Nhiên ném xuống cái bao khăn giấy trống trơn, nhìn lên trên lầu, lầu 18, gian phòng đang sáng thuộc về Tô Oản kia. Sau đó hắn mới rời đi.
Tô Oản thật là cảm thấy, cô cùng Lịch Thừa Nhiên sẽ không còn được gặp lại.
Cho đến khi giấy báo trúng tuyển Đại học gửi tới, Vương Hân kích động gọi điện thoại nói cho cô. Cô ấy thi đậu đại học X, Lịch Thừa Nhiên cũng đi đại học X, mà chính Tô Oản… cũng ở đại học X.
Lúc đầu nói sẽ không còn được gặp lại, nháy mắt liền biến thành như một chuyện hoang đường, nhẹ nhàng thổi đã không thấy tăm hơi.
Thi đậu đại học X, người trong nhà thật cao hứng, Tô Oản cầu xin chuyện 3 năm mà vẫn không được, để cho cô đi học Taekwondo.
Tô Oản muốn học Taekwondo, không vì cái gì khác, chỉ vì Lịch Thừa Nhiên cũng đang học Taekwondo.
Cuối cùng nguyện vọng của cô cùng được đền bù, chẳng qua Lịch Thừa Nhiên ở lớp cấp cao, cô… ở lớp sơ cấp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.