Tớ Thích Cậu, Làm Người Yêu Tớ Đi
Chương 1
Tiểu Mộc (Thanh Vy)
10/04/2015
Chương 1: -Tớ thích cậu, làm người yêu tớ đi.
Câu nói đó không biết Nhược Vi đã nói bao nhiêu lần với Hoàng Nam nhưng đáp lại vẫn là một cái cười xòa hay câu nói lãng tránh vấn đề. Lần này cũng vậy. Cậu khoác vai nó bước đi:
-Ngốc, lo học hành đi.
Gì chứ, nó ngốc lắm sao, nhưng nghe cậu nói vậy nó vẫn thấy vui vui. Không biết cậu có thích nó không nhưng nó vẫn cứ thích cậu. Dù gì đi nữa thì nó và cậu cũng đã học chung với nhau 4 năm rồi còn gì. Cậu thì học giỏi thiệt là giỏi, có thể nói đứng đầu khối 11 này. Lại còn đẹp trai nữa, là tâm điểm chú ý của mọi cô gái trong trường. Còn Nhược Vi. Ôi trời, thân thì lùn có một khúc, học lại không được giỏi, tính tình lanh chanh, hậu đậu. Nó và cậu khác nhau một trời một vực, vậy mà nó thích cậu mới hay.
-Sao cậu không trả lời tớ?
-Trả lời gì?
-Thì cậu có thích tớ không?
-Bây giờ cậu có đi ăn kem không?
Nghe nói tới kem, mắt nó sáng rực, quên cả vấn đề đang nói tới.
-Kem hả? Đi đi…
Cậu nhìn nó đang chạy tung tăng như con nít thì mỉm cười nhẹ. Một tuần học tập mệt mỏi, vậy mà có ngày cuối tuần cũng bị nó tới nhà lôi đi. Bản thân Hoàng Nam cũng không biết là mình có thích nó không nữa. Cậu chỉ biết khi ở bên cạnh nó cậu cảm thấy vui hơn, một cảm giác rất lạ dân lên trong lòng khi ở bên nó.Bọn nó dừng chân trước một quán kem nằm cạnh bờ hồ công viên. Ở đây gió mát nên có rất nhiều người đến ăn, đặc biệt là vào mùa thu mát mẻ này. Bọn nó gọi hai ly kem mát lạnh và bắt đầu thưởng thức. Gió thổi nhè nhẹ làm lay động mặt hồ, những bông hoa dại màu tím ven đường lung lay theo gió. Một lúc lâu sau, Hoàng Nam quay qua nói:
-Ăn xong ghé nhà sách với tớ nha.
-Hic, ờ…
Nhược Vi đáp lại bằng giọng ngán ngẩm. Lần nào đi chơi cũng vậy, cậu luôn giành một khoảng thời gian để vào nhà sách. Chả biết trong đó có gì hay mà cậu vẫn cứ thích vào. Y chang Xuhi, bạn than của nó. Khác ở chổ là thay vì vào nhà sách mua sách tham khảo hay toán nâng cao như cậu, cô lại mua tiểu thuyết tình cảm, truyện tranh. Nó thì ngán đến tận cổ những thứ đó.Miếng kem cuối cùng trong ly đã được vét sạch. Sau khi trả tiền, nó lê bước theo Hoàng Nam vào nhà sách Fly nằm ở trung tâm mua sắm sầm uất của Sài Gòn. Tới trước cửa nhà sách nó đưa mắt qua bên kia đường, chép miệng nói:
-Cậu vào đi, tớ lại đằng kia mua kem sau đó ở ngoài này đợi cậu.
Hoàng Nam phân vân một lúc, sau đó đồng ý. Cứ để nó ngoài này cũng tốt. Hôm trước vào chung với nó, cậu chẳng mua được gì. Khi thì nó đưa cuốn “Tâm lí của bạn trẻ khi yêu” lên trước mặt cậu, khi thì nó nói “Tớ thích cậu, làm người yêu tớ đi” khiến mọi người xung quanh nhìn bọn nó như sinh vật lạ ngoài hành tinh. Nhớ tới đó cậu khẽ rung mình.
-Cũng được, nhớ đừng đi lung tung mắc công bị bắt cóc mất đó.
-Ok.
“Nói vậy thôi chứ ai mà dám bắt cậu”. Nói rồi Hoàng Nam bước vào còn nó thì đi mua kem. Bước qua lộ, nó tiến đến chiếc xe bán kem gần đó, ông bán kem này trông lạ lạ, nhưng thôi kệ.
-Chú ơi, bán… ơ…
Chưa kịp để nó nói hết câu, ông bán kem đã đạp xe chạy đi với tốc độ khá chậm. Chẳng lẽ phải nhịn ăn mà ngồi không đợi Hoàng Nam cả tiếng đồng hồ. Vì vậy nó quyết định đuổi theo, đường phố Sài Gòn nó thuộc lào lào, khỏi sợ bị lạc mất.
- Chú ơi… chú… bán kem… ơ hay…Nó chạy theo nhưng ông này lại đạp nhanh hơn rồi sau đó lẻn đi mất hút. Lúc này nó mới nhận ra là mình đã cách nhà sách Fly khá xa.
-Cái chú này kì cục thiệt.
Nó lẩm bẩm rồi bước về hướng nhà sách. Đang đi, nó cảm thấy ai đó đang đi theo mình nên quay lại. Chẳng thấy ai cả. Nhược Vi quay người bước được vài bước nữa thì nghe tiếng bước chân đi về phía mình. Chưa kịp quay lại, nó đã bị một bàn tay nào đó bịt miệng, một mùi rất khó chịu xộc vào mũi. Tất cả tối xầm lại.
...
Câu nói đó không biết Nhược Vi đã nói bao nhiêu lần với Hoàng Nam nhưng đáp lại vẫn là một cái cười xòa hay câu nói lãng tránh vấn đề. Lần này cũng vậy. Cậu khoác vai nó bước đi:
-Ngốc, lo học hành đi.
Gì chứ, nó ngốc lắm sao, nhưng nghe cậu nói vậy nó vẫn thấy vui vui. Không biết cậu có thích nó không nhưng nó vẫn cứ thích cậu. Dù gì đi nữa thì nó và cậu cũng đã học chung với nhau 4 năm rồi còn gì. Cậu thì học giỏi thiệt là giỏi, có thể nói đứng đầu khối 11 này. Lại còn đẹp trai nữa, là tâm điểm chú ý của mọi cô gái trong trường. Còn Nhược Vi. Ôi trời, thân thì lùn có một khúc, học lại không được giỏi, tính tình lanh chanh, hậu đậu. Nó và cậu khác nhau một trời một vực, vậy mà nó thích cậu mới hay.
-Sao cậu không trả lời tớ?
-Trả lời gì?
-Thì cậu có thích tớ không?
-Bây giờ cậu có đi ăn kem không?
Nghe nói tới kem, mắt nó sáng rực, quên cả vấn đề đang nói tới.
-Kem hả? Đi đi…
Cậu nhìn nó đang chạy tung tăng như con nít thì mỉm cười nhẹ. Một tuần học tập mệt mỏi, vậy mà có ngày cuối tuần cũng bị nó tới nhà lôi đi. Bản thân Hoàng Nam cũng không biết là mình có thích nó không nữa. Cậu chỉ biết khi ở bên cạnh nó cậu cảm thấy vui hơn, một cảm giác rất lạ dân lên trong lòng khi ở bên nó.Bọn nó dừng chân trước một quán kem nằm cạnh bờ hồ công viên. Ở đây gió mát nên có rất nhiều người đến ăn, đặc biệt là vào mùa thu mát mẻ này. Bọn nó gọi hai ly kem mát lạnh và bắt đầu thưởng thức. Gió thổi nhè nhẹ làm lay động mặt hồ, những bông hoa dại màu tím ven đường lung lay theo gió. Một lúc lâu sau, Hoàng Nam quay qua nói:
-Ăn xong ghé nhà sách với tớ nha.
-Hic, ờ…
Nhược Vi đáp lại bằng giọng ngán ngẩm. Lần nào đi chơi cũng vậy, cậu luôn giành một khoảng thời gian để vào nhà sách. Chả biết trong đó có gì hay mà cậu vẫn cứ thích vào. Y chang Xuhi, bạn than của nó. Khác ở chổ là thay vì vào nhà sách mua sách tham khảo hay toán nâng cao như cậu, cô lại mua tiểu thuyết tình cảm, truyện tranh. Nó thì ngán đến tận cổ những thứ đó.Miếng kem cuối cùng trong ly đã được vét sạch. Sau khi trả tiền, nó lê bước theo Hoàng Nam vào nhà sách Fly nằm ở trung tâm mua sắm sầm uất của Sài Gòn. Tới trước cửa nhà sách nó đưa mắt qua bên kia đường, chép miệng nói:
-Cậu vào đi, tớ lại đằng kia mua kem sau đó ở ngoài này đợi cậu.
Hoàng Nam phân vân một lúc, sau đó đồng ý. Cứ để nó ngoài này cũng tốt. Hôm trước vào chung với nó, cậu chẳng mua được gì. Khi thì nó đưa cuốn “Tâm lí của bạn trẻ khi yêu” lên trước mặt cậu, khi thì nó nói “Tớ thích cậu, làm người yêu tớ đi” khiến mọi người xung quanh nhìn bọn nó như sinh vật lạ ngoài hành tinh. Nhớ tới đó cậu khẽ rung mình.
-Cũng được, nhớ đừng đi lung tung mắc công bị bắt cóc mất đó.
-Ok.
“Nói vậy thôi chứ ai mà dám bắt cậu”. Nói rồi Hoàng Nam bước vào còn nó thì đi mua kem. Bước qua lộ, nó tiến đến chiếc xe bán kem gần đó, ông bán kem này trông lạ lạ, nhưng thôi kệ.
-Chú ơi, bán… ơ…
Chưa kịp để nó nói hết câu, ông bán kem đã đạp xe chạy đi với tốc độ khá chậm. Chẳng lẽ phải nhịn ăn mà ngồi không đợi Hoàng Nam cả tiếng đồng hồ. Vì vậy nó quyết định đuổi theo, đường phố Sài Gòn nó thuộc lào lào, khỏi sợ bị lạc mất.
- Chú ơi… chú… bán kem… ơ hay…Nó chạy theo nhưng ông này lại đạp nhanh hơn rồi sau đó lẻn đi mất hút. Lúc này nó mới nhận ra là mình đã cách nhà sách Fly khá xa.
-Cái chú này kì cục thiệt.
Nó lẩm bẩm rồi bước về hướng nhà sách. Đang đi, nó cảm thấy ai đó đang đi theo mình nên quay lại. Chẳng thấy ai cả. Nhược Vi quay người bước được vài bước nữa thì nghe tiếng bước chân đi về phía mình. Chưa kịp quay lại, nó đã bị một bàn tay nào đó bịt miệng, một mùi rất khó chịu xộc vào mũi. Tất cả tối xầm lại.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.