Chương 31:
Phù Lục
06/06/2022
Mới dịu dàng chưa được vài giây, anh đã không khống chế được nâng hông va chạm, dương vật thô to như vật còn sống, lúc côn thịt đi qua nếp uốn trên đường như đang hút cô đẩy cô, khó phân biệt mà dây dưa cạnh nhau.
Sự thọc vào rút ra với tần suất cao làm cô không đến năm phút đã cao trào, côn thịt kéo ra rất nhiều dâm thủy, Tống Lê dường như bị anh đâm đến trên tủ đầu giường.
Sau đó Hừa Từ đặt cô ở dưới thân, lót gối đầu cho cô nhưng mũi miệng của cô đều vùi trong chăn đệm, hai tay Hứa Từ chống ở hai sườn, thân dưới liên lục cắm lộng rút ra rút vào, chăn đã trượt xuống mặt đất.
Trên giường kịch liệt dường như muốn đâm cô đến hít thở không thông, Hứa Từ kịp thời quay mặt cô ra, nhéo cằm hôn cô.
“Ô… Quá nhanh…”
Hứa Từ lấy đồng hồ bên gối đầu: “Còn có hai phút.”
Tống Lê há miệng thở phì phò, khăn trải giường bị cô nắm chặt đến mức nhăn dúm dó: “Ưm… Anh nhanh lên… Bắn nhanh một chút…”
Cô ngoan đến quá mức nhưng không có kiên nhẫn gì, khi Hứa Từ muốn cúi đầu hôn cô nhớ đến cô phải đi chụp tạp chí, lực đạo hôn xuống nhẹ hơn rất nhiều.
“Đặt trang phục rồi sao?” Anh nói sang chuyện khác.
Tống Lê ưm ưm a a mà suy nghĩ, trì độn vài phút mới phục hồi tinh thần trả lời: “Không có, nhưng mà… A… Đừng cắm ở đó…”
“Ở đó là chỗ nào?” Anh xoay người, ôm cô chính diện, hầu kết đè ở trên xương quai xanh của cô, quy đầu sờ soạng đâm thọc ở bên trong: “Chỗ này?”
Cô lại tràn ra tiếng ngâm cao mà đồn dập, huyệt thịt cuốn càng chặt hơn vừa rồi, càng vui sướng mà hút lấy anh.
Hứa Từ nói: “Xem ra là chỗ này.” Sau đó tiếp tục nghiền thịt mềm chỗ đó cắm cô.
Tống Lê đã sướng đến mức quên nhắc nhở anh bắn nhanh lên, khoái cảm cùng sự đau đớn lưu lại tối qua, bị anh cắm đến lúc cao trào, Tống Lê như đặt mình trong thiên đường trắng xóa, thân thể chậm vài phút còn đang vô ý thức co rút.
Sau đó Hứa Từ ôm cô đi rửa mặt, bóp kem đánh răng còn muốn đích thân đánh răng cho cô: “Em lại lười một chút đi.”
Trong miệng Tống Lê còn chứa bọt biển, mồm miệng không rõ mà oán trách anh: “Là ai lại làm một lần…”
“Nhổ ra rồi nói.” Hứa Từ nhọc lòng đến mức muốn mạng: “Đợi chút nữa nuốt vào còn phải đưa em đến bệnh viện rửa ruột.”
“…”
Mắt Tống Lê trợn trắng không muốn nói chuyện.
Độ chú ý của việc chia di sản của Tống Lập Quốc rất cao, vụ án còn chưa chính thức bắt đầu thẩm tra xử lý cũng đã xông lên hot search.
Dưới danh nghĩa của Tuấn Vỹ có công ty Điện ảnh nhưng Tống Lê không đi mà là ký một phòng làm việc khác.
Thật ra ông chủ sau lưng cũng là Tống Y, trước nửa năm Tống Lê về nước Tống Y vừa mới chuyển cổ phần dưới danh nghĩa của cô.
Cho nên Tống Y cũng là rất chịu phục, người phụ nữ này trời chính là mệnh được hầu hạ, bà chủ cũng cho cô làm, cuối cùng người nhọc lòng cho cô vẫn là chính mình.
Lúc Tống Lê đang make up ở phòng hóa trang nhận được điện thoại của Trương Mặc, thông báo cho cô ba ngày sau mở phiên tòa. Sau khi cúp điện thoại, trợ lý nói với cô bên ngoài có rất nhiều phóng viên, phỏng chừng là đến moi tin tức từ cô.
Dù sao chuyện này treo ở trên hot search đã một tháng, mọi người đều rất tò mò cuối cùng Tống Lê có thể nhận được bao nhiêu di sản.
Phải biết rằng mười mấy năm trước, suýt chút nữa Lý Ngọc Trinh đã tay không mang cô rời đi.
Năm đó Lý Ngọc Trinh rất nổi danh.
Là nổi danh vì tàn nhẫn, tình nhân khác là mượn việc dựng chuyện thượng vị, bà ta chỉ ngủ với Tống Lập Quốc một đêm, ngày hôm sau Tống Lập Quốc phải ly hôn vợ cưới bà ta.
Sau khi kết hôn một năm sinh hạ Tống Lê, sinh xong tiếp tục trải qua những ngày tháng độc thân của chính mình, dù sao bên ngoài Tống Lập Quốc cũng có tình nhân, ai chơi theo ý người nấy.
Bà ta không phải không chấp nhận được hạt cát nào trong mắt như vợ trước của Tống Lập Quốc cho nên Tống Lập Quốc cũng có thể để bà ta ngồi trên vị trí Tống phu nhân mười mấy năm, cho đến khi Lý Ngọc Trinh chơi quá lớn, làm việc ông ta bị đội nón xanh chọc đến trước mặt truyền thông.
Sự thọc vào rút ra với tần suất cao làm cô không đến năm phút đã cao trào, côn thịt kéo ra rất nhiều dâm thủy, Tống Lê dường như bị anh đâm đến trên tủ đầu giường.
Sau đó Hừa Từ đặt cô ở dưới thân, lót gối đầu cho cô nhưng mũi miệng của cô đều vùi trong chăn đệm, hai tay Hứa Từ chống ở hai sườn, thân dưới liên lục cắm lộng rút ra rút vào, chăn đã trượt xuống mặt đất.
Trên giường kịch liệt dường như muốn đâm cô đến hít thở không thông, Hứa Từ kịp thời quay mặt cô ra, nhéo cằm hôn cô.
“Ô… Quá nhanh…”
Hứa Từ lấy đồng hồ bên gối đầu: “Còn có hai phút.”
Tống Lê há miệng thở phì phò, khăn trải giường bị cô nắm chặt đến mức nhăn dúm dó: “Ưm… Anh nhanh lên… Bắn nhanh một chút…”
Cô ngoan đến quá mức nhưng không có kiên nhẫn gì, khi Hứa Từ muốn cúi đầu hôn cô nhớ đến cô phải đi chụp tạp chí, lực đạo hôn xuống nhẹ hơn rất nhiều.
“Đặt trang phục rồi sao?” Anh nói sang chuyện khác.
Tống Lê ưm ưm a a mà suy nghĩ, trì độn vài phút mới phục hồi tinh thần trả lời: “Không có, nhưng mà… A… Đừng cắm ở đó…”
“Ở đó là chỗ nào?” Anh xoay người, ôm cô chính diện, hầu kết đè ở trên xương quai xanh của cô, quy đầu sờ soạng đâm thọc ở bên trong: “Chỗ này?”
Cô lại tràn ra tiếng ngâm cao mà đồn dập, huyệt thịt cuốn càng chặt hơn vừa rồi, càng vui sướng mà hút lấy anh.
Hứa Từ nói: “Xem ra là chỗ này.” Sau đó tiếp tục nghiền thịt mềm chỗ đó cắm cô.
Tống Lê đã sướng đến mức quên nhắc nhở anh bắn nhanh lên, khoái cảm cùng sự đau đớn lưu lại tối qua, bị anh cắm đến lúc cao trào, Tống Lê như đặt mình trong thiên đường trắng xóa, thân thể chậm vài phút còn đang vô ý thức co rút.
Sau đó Hứa Từ ôm cô đi rửa mặt, bóp kem đánh răng còn muốn đích thân đánh răng cho cô: “Em lại lười một chút đi.”
Trong miệng Tống Lê còn chứa bọt biển, mồm miệng không rõ mà oán trách anh: “Là ai lại làm một lần…”
“Nhổ ra rồi nói.” Hứa Từ nhọc lòng đến mức muốn mạng: “Đợi chút nữa nuốt vào còn phải đưa em đến bệnh viện rửa ruột.”
“…”
Mắt Tống Lê trợn trắng không muốn nói chuyện.
Độ chú ý của việc chia di sản của Tống Lập Quốc rất cao, vụ án còn chưa chính thức bắt đầu thẩm tra xử lý cũng đã xông lên hot search.
Dưới danh nghĩa của Tuấn Vỹ có công ty Điện ảnh nhưng Tống Lê không đi mà là ký một phòng làm việc khác.
Thật ra ông chủ sau lưng cũng là Tống Y, trước nửa năm Tống Lê về nước Tống Y vừa mới chuyển cổ phần dưới danh nghĩa của cô.
Cho nên Tống Y cũng là rất chịu phục, người phụ nữ này trời chính là mệnh được hầu hạ, bà chủ cũng cho cô làm, cuối cùng người nhọc lòng cho cô vẫn là chính mình.
Lúc Tống Lê đang make up ở phòng hóa trang nhận được điện thoại của Trương Mặc, thông báo cho cô ba ngày sau mở phiên tòa. Sau khi cúp điện thoại, trợ lý nói với cô bên ngoài có rất nhiều phóng viên, phỏng chừng là đến moi tin tức từ cô.
Dù sao chuyện này treo ở trên hot search đã một tháng, mọi người đều rất tò mò cuối cùng Tống Lê có thể nhận được bao nhiêu di sản.
Phải biết rằng mười mấy năm trước, suýt chút nữa Lý Ngọc Trinh đã tay không mang cô rời đi.
Năm đó Lý Ngọc Trinh rất nổi danh.
Là nổi danh vì tàn nhẫn, tình nhân khác là mượn việc dựng chuyện thượng vị, bà ta chỉ ngủ với Tống Lập Quốc một đêm, ngày hôm sau Tống Lập Quốc phải ly hôn vợ cưới bà ta.
Sau khi kết hôn một năm sinh hạ Tống Lê, sinh xong tiếp tục trải qua những ngày tháng độc thân của chính mình, dù sao bên ngoài Tống Lập Quốc cũng có tình nhân, ai chơi theo ý người nấy.
Bà ta không phải không chấp nhận được hạt cát nào trong mắt như vợ trước của Tống Lập Quốc cho nên Tống Lập Quốc cũng có thể để bà ta ngồi trên vị trí Tống phu nhân mười mấy năm, cho đến khi Lý Ngọc Trinh chơi quá lớn, làm việc ông ta bị đội nón xanh chọc đến trước mặt truyền thông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.