Toả Phương Ký

Chương 8: Mệnh bạc nghiệt duyên tâm trao nhầm

Thời An

09/01/2022

"Nhị ca, đệ sắp thành thân rồi."

Lam Hi Thần nhìn chằm chằm Kim Quang Dao đang vui sướng, lời này như bóng ma vẫn luôn văng vẳng vang lên bên tai y, chỉ là lần này......

"A Dao, chúc mừng."

"Nhị ca, kỳ thật đệ...... Có một việc muốn nhờ." Kim Quang Dao đứng lên hành lễ với Lam Hi Thần, nói: "Qua mấy ngày nữa, đệ sẽ đi bái phỏng Tần thị, đến lúc đó, còn thỉnh nhị ca hạ mình vì đệ hỏi muốn thiếp sinh thần."

Kiếp trước thiếp sinh thần là Kim Tử Hiên đi lấy

Kiếp này vì có y ở giữa cố tình cản trở, Kim Quang Dao nghị thân chậm hơn ba tháng, hiện Giang Yếm Ly đang mang thai, nôn nghén rất nặng, Kim Tử Hiên đơn giản bồi nàng trở về Liên Hoa Ổ, chiếu cố một tấc cũng không rời, Kim Tử Huân lại ghét bỏ thân phận của hắn không chịu đi, Kim Quang Dao lúc này mới cầu tới Lam Hi Thần.

Lam Hi Thần chậm chạp một lát, nói: "A Dao sở cầu, ta tất nhiên là nên làm. Chỉ là, việc này cũng cần báo cho đại ca biết, rốt cuộc đại ca là huynh trưởng của chúng ta."

Kim Quang Dao gật đầu nói: "Đệ cũng nghĩ như vậy, nhưng đại ca......"

"Không sao, ta đi nói cho đại ca, nhất định mời huynh ấy cùng đi."

"Đa tạ nhị ca."

Lam Hi Thần cười cười, nhìn người trước mắt bộ dáng vui sướng, trong lòng chua xót đau nhức

Lam Hi Thần tự mình đi thỉnh, Nhiếp Minh Quyết rất thống khoái

Tam tôn tới Tần thị vấn danh cầu hôn, Tần tông chủ hẳn là cảm thấy trên mặt dát vàng, rất vui vẻ, thái độ đối với Kim Quang Dao cũng rõ ràng tốt hơn rất nhiều, chỉ có Tần phu nhân sắc mặt vẫn lạnh băng như cũ

Việc hôn nhân của nhi nữ chung quy là từ gia chủ quyết đoán, Tần Thương Nghiệp thấy tốt, tự nhiên là ngàn tốt vạn tốt, thiếp sinh thần rất nhanh được trao cho Lam Hi Thần, Lam Hi Thần mở thiếp ra xem, bỗng nhiên nói: "Thì ra Tần cô nương sinh vào năm này."

"Ân?" Tần Thương Nghiệp nhìn về phía Lam Hi Thần, "Trạch Vu Quân ý gì?"

"Ta chỉ là nhớ tới từng nghe trưởng bối trong nhà kể rằng đó là một năm chiến loạn, năm ấy vùng Lan Lăng tà ám oán linh tàn sát bừa bãi, may nhờ Tần tông chủ vũ dũng, mới có thể mau chóng bình ổn. Khi đó Tần phu nhân vừa lúc có thai, sợ là vô cùng vất vả."

Tần Thương Nghiệp sang sảng cười, ôn nhu nhìn Tần phu nhân bên cạnh "Đúng vậy, năm đó ta bận việc trừ túy, đối với phu nhân nhiều sơ sẩy, phu nhân vất vả hoài thai, cuối cùng vẫn là sinh non một tháng."

"Tần tông chủ vì thiên hạ thương sinh, Lam mỗ thật kính nể, nói vậy bởi vì sinh ra không dễ, tông chủ cùng phu nhân đối với Tần cô nương nhất định là ngàn thương trăm sủng. Tần cô nương rực rỡ hạo nguyệt, tâm huyết trong đó không cần nói cũng biết."

"Trạch Vu Quân quá khen. A Tố là con gái duy nhất của ta, ta xem tất nhiên là ngàn tốt vạn tốt. Giờ đây cùng Liễm Phương Tôn kết thân, ta biết Liễm Phương Tôn lòng mang thiên địa, nhưng vẫn phải đem A Tố của chúng ta cũng đặt ở trong lòng."

" Tính tình của A Dao, nói vậy Tần tông chủ cũng đã sớm biết, đệ ấy nếu thật tình đãi ai, trong lòng chắc chắn đặt người đó." Lam Hi Thần nhìn phía Kim Quang Dao, chậm rãi nói, Kim Quang Dao hướng y cười, không biết là cảm động hay là cảm kích.

"A Tố vẫn luôn là hòn ngọc quý trên tay ta, A Dao, ngươi trăm triệu lần không thể phụ bạc nàng, nếu không lão phu nhất định sẽ tìm ngươi liều mạng."

Nhiếp Minh Quyết nói tiếp: "Tần tông chủ yên tâm, nếu tiểu tử này có phụ Tần cô nương, ta là người đầu tiên không tha cho hắn!"

"Bá phụ, ngài xem, có đại ca, nhị ca ta nhìn, ta nào dám phụ A Tố. Huống chi ta là thật tình tâm duyệt A Tố, tất khuynh tẫn cả đời đối tốt với nàng, cho nàng cả đời bình an hỉ nhạc!."

Người ở đây đều mặt đầy ý cười, Lam Hi Thần khóe miệng hơi cong, lại chú ý tới, Tần phu nhân lúc này tuy trên mặt nỗ lực treo cười, trong tay lại siết khăn tay đến sắp rách tan, tầm mắt tương đối, Tần phu nhân có chút hoảng loạn, Lam Hi Thần đáp lại một nụ cười ôn nhuận

Ban đêm, Thương Trúc Các Tần gia

"Phu nhân, Kim Quang Dao người này rất tốt, có chí hướng lớn, có giao hảo cùng Trạch, Vu Quân Xích Phong Tôn, thật tình thật lòng đối đãi A Tố, huống hồ A Tố tâm duyệt hắn, nàng cần gì phải cản trở chứ?" Tần Thương Nghiệp nỗ lực trấn an Tần phu nhân

Tần phu nhân hai mắt đẫm lệ, thanh âm run rẩy: "Nhưng Kim Quang Dao rốt cuộc...... Dù sao cũng là con của kỹ nữ!"

"Phu nhân!" Tần Thương Nghiệp như bất đắc dĩ lại mang theo chút không vui, "Phu nhân, nàng cũng không phải là loại người bởi vì xuất thân liền phủ định toàn bộ người khác, sao tới hôn sự của con gái lại như thế...... Như vậy...... Ai!"

"Thiếp......" Tần phu nhân tựa hồ cũng biết mình nói sai rồi, lại vẫn căng da đầu nói: "A Tố là con gái thiếp, nếu không phải vì tốt cho nó, thiếp làm sao đến nỗi này? Phu quân, chẳng lẽ muốn A Tố đi theo Kim Quang Dao bị thế nhân chỉ chỉ trỏ trỏ sao?"

"Phu nhân, việc này đã định, không cần nhiều lời nữa!" Tần Thương Nghiệp đứng dậy, "Phu nhân hôm nay cũng mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi sớm chút đi."

Đợi Tần Thương Nghiệp đi ra ngoài, Tần phu nhân lệ rơi đầy mặt, qua hồi lâu, phân phó hạ nhân chuẩn bị áo choàng, đêm khuya ra cửa

Bởi vì ngày thứ hai muốn đi xem tình hình xây dựng vọng đài ở vùng hẻo lánh Nhạc Lăng, Kim Quang Dao tối nay nghỉ ở Tần gia, Nhiếp Minh Quyết cùng Lam Hi Thần cũng ở. Ba người đối ẩm dưới ánh trăng, nhất phái vui sướng

"Hôm nay đa tạ đại ca, nhị ca tương trợ, A Dao kính các huynh." Kim Quang Dao nâng chén, ba người uống cạn

"A Dao, Hi Thần nói với ta nói đệ sợ ta không đồng ý nên không dám tới tìm ta?"

"A! Nhị ca!" Kim Quang Dao oán trách

"Đệ trách đệ ấy làm cái gì?" Nhiếp Minh Quyết lắc đầu, rót đầy cho mình cùng Kim Quang Dao, "A Dao, ta tuy không ôn nhu ấm áp bằng Hi Thần, nhưng cũng là đại ca đệ, nam tử hán đại trượng phu có việc liền nói, ngượng ngùng xoắn xít còn giống cái gì?? Chẳng lẽ, như cái tiểu hỗn đản Hoài Tang kia...... Ai......"

Kim Quang Dao có chút xấu hổ, cuống quýt nói: "Đại ca, đệ...... Đệ tất nhiên kính trọng đại ca, biết đại ca đối tốt với đệ. Chỉ là...... Chỉ là đệ...... Thân thế xấu hổ, đường ca kia của đệ cũng bởi vậy không muốn vì đệ vấn danh, đệ lại sao dám...... làm phiền đại ca."

Nhiếp Minh Quyết xua xua tay nói: "A Dao, đệ còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp đệ ta nói với đệ cái gì?"

Kim Quang Dao trong mắt sóng quang lưu chuyển, gật gật đầu

"Nam tử hán đại trượng phu, làm đến ngay đứng đến thẳng, không cần để ý những người rảnh rỗi đó đồn đãi vớ vẩn."

"Những người này càng ở sau lưng ngươi nói ẩu nói tả, ngươi càng phải khiến cho bọn họ không còn lời nào để nói."

Hắn đứng lên khỏi ghế, hướng Nhiếp Minh Quyết bái một bái, "Đại ca dạy bảo, A Dao cuộc đời này tuyệt không dám quên."

Nhiếp Minh Quyết duỗi tay cầm cánh tay hắn, dẫn hắn ngồi xuống, "A Dao, đệ đã làm được."

Kim Quang Dao cảm kích không thôi, lại kính ba ly

Lam Hi Thần nói: "Đại ca, Hoài Tang gần đây tốt không?"

"Ai, nó vốn nháo cũng muốn tới, chỉ là bộ dáng gà mờ kia của nó, sợ là sẽ cho A Dao thêm phiền toái, bị ta nhốt ở trong nhà."

"Đại ca......" Lam Hi Thần bất đắc dĩ, kiếp trước chính con ' gà mờ ' kia đem tiên môn bách gia chơi như con quay mà xoay vòng vòng.

"Hi Thần, nói đến việc này......" Nhiếp Minh Quyết tựa hồ có chút khó kể, thở dài

"Đại ca?"

"Hi Thần, ta đã nói với đệ, nhà của chúng ta tu đao đạo, mỗi một đời gia chủ đều sẽ chết vào đao linh phản phệ." Nhiếp Minh Quyết khẽ vuốt Bá Hạ bên người, "Ta lúc trước đã có dấu hiệu phản phệ, sợ là......"

"Đại ca!"

"Đại ca, đệ sẽ trợ huynh thanh tâm, sẽ không......"

Nhiếp Minh Quyết ngăn lại lời Lam Hi Thần, nói: "Ta sợ sau khi ta chết, Hoài Tang như thế sẽ trấn không được gia tộc, sẽ bị người làm hại. Hi Thần, A Dao, mong rằng các đệ nâng đỡ nó nhiều hơn."

"Đại ca, kỳ thật...... Đã biết đao đạo hủy thân, không bằng......" Kim Quang Dao thử mở miệng, trong lòng không nỡ

"A Dao, đao đạo chính là nghiệp dựng thân của Thanh Hà Nhiếp thị ta, sao có thể bỏ được?" Nhiếp Minh Quyết đánh gãy lời hắn, ngữ khí trầm trọng



"Ai......"

Ba người lại nói chút việc vặt trong lòng, Kim Quang Dao cùng Nhiếp Minh Quyết uống không ít, Lam Hi Thần từ trước đến nay không uống rượu, vẫn luôn uống trà làm bạn, đêm khuya, Nhiếp Minh Quyết còn đỡ, Kim Quang Dao lại say mà ngủ mất rồi

"Tửu lượng này của A Dao thực sự bình thường a." Nhiếp Minh Quyết chỉ vào Kim Quang Dao gục trên bàn cười nói

"Đệ ấy ngày thường ngàn ly không say, cũng chỉ có ở trước mặt chúng ta, mới bằng lòng yên tâm như vậy."

"Ân, mặc kệ đi, hôn sự của A Dao cuối cùng định ra rồi, có ta có đệ, có thê tử, ngày sau còn sẽ có con cái, quãng đời còn lại A Dao chắc chắn bình an hỉ nhạc."

Lam Hi Thần chưa đáp lại, chỉ nói: "Đại ca, ngày mai còn muốn đi xem vọng đài, trở về phòng nghỉ ngơi đi."

"Ừ," Nhiếp Minh Quyết đứng dậy, muốn đi đỡ Kim Quang Dao "Ta đem tam đệ đưa về phòng, đệ đi nghỉ ngơi trước đi."

"Đại ca!" Lam Hi Thần ngăn lại, "Huynh cũng uống không ít rượu, vẫn là để đệ đưa A Dao đi."

"Cũng được, đệ cũng nghỉ ngơi sớm chút." Nhiếp Minh Quyết bởi vì chính mình cũng uống rất nhiều, hiện nay bước chân loạng choạng cũng không kiên trì

Lam Hi Thần gật đầu, Nhiếp Minh Quyết một mình đi về chỗ ở

Lam Hi Thần đem người bế ngang lên, Kim Quang Dao say ý thức mơ hồ, trợn mắt liếc y một cái, trán ra một cái mỉm cười thật tươi, duỗi tay ôm lấy cổ y, thuận theo rúc trong ngực y.

Y đem người an trí trên giường, lau rửa cho hắn một phen, nghĩ lại lời Nhiếp Minh Quyết nói, có thê tử, ngày sau còn sẽ có con cái, quãng đời còn lại chắc chắn bình an hỉ nhạc

Lam Hi Thần duỗi tay xoa mặt mày của Kim Quang Dao, thầm nghĩ: A Dao, thực xin lỗi.

Quãng đời còn lại của đệ, chỉ có thể có ta

Lam Hi Thần tĩnh tọa bên giường Kim Quang Dao, chờ đợi.

Kiếp trước, lúc vấn danh, Kim Tử Hiên tân hôn yến nhĩ, sau khi lấy được thiếp sinh thần liền vội vội vàng vàng chạy trở về làm bạn với Giang Yếm Ly; độc lưu lại Kim Quang Dao cùng Tần Tố đúc thành đại sai, từ đây hai người lầm lạc cả đời

Chờ đến khi Tần phu nhân rối rắm nhiều lần mới ở hôn kỳ nói rõ, lại đã muộn

Ban ngày y cố ý dẫn đường, Tần phu nhân đêm nay tất sẽ đến đây

Cửa phòng mở, Lam Hi Thần lập cách âm chú ở trên giường A Dao, xoay người mở cửa

"Người nào?"

Tần phu nhân thấy là Lam Hi Thần, kinh ngạc vô cùng, sau một lúc lâu nói không nên lời, quay đầu muốn đi, Lam Hi Thần đi theo bà ra ngoài, đóng cửa cho kỹ, ở phía sau bà nói: "Tần phu nhân, đêm khuya đến thăm, cứ như vậy mà đi sao?"

Tần phu nhân dừng lại bước chân, xoay người hành lễ, "Trạch Vu Quân."

Lam Hi Thần không nói lời nào chỉ lẳng lặng nhìn bà.

"Xin Trạch Vu Quân giúp ta, ngăn cản hôn sự của Kim Quang Dao cùng Tần Tố!" Tần phu nhân thẳng tắp quỳ gối trước mặt Lam Hi Thần, khóc nức nở.

Lam Hi Thần mặt như băng sương, lại xả ra một nụ cười nói: "Tần phu nhân đây là ý gì? Ta làm sao chịu nổi."

"Trạch Vu Quân, Kim Quang Dao trăm triệu, trăm triệu không thể cưới A Tố được!"

"Vì sao?" Lam Hi Thần nặng nề hỏi

"Bọn họ...... Bọn họ......" Tần phu nhân khóc nức nở không thôi, "Bọn họ là...... là...... Thân huynh muội......"

Rốt cuộc nói ra

Lam Hi Thần đem người nâng dậy, đến khách phòng của mình, vào nhà, hạ cách âm chú

Nhìn về phía Tần phu nhân vẫn hai mắt đẫm lệ ngồi ở trước bàn, trầm ngâm nói: "Tần phu nhân, lời vừa rồi của bà là ý gì?"

Tần phu nhân nhìn y, tựa khóc tựa cười: "Năm ấy...... Phu quân ta bận việc trừ túy, ta...... ta bị...... Bị tên súc sinh Kim Quang Thiện kia...... cường bạo...... A Tố, là có khi đó."

"Khi đó phu quân ta đã đi theo Kim Quang Thiện nhiều năm, vô cùng tín nhiệm hắn, lại vừa lúc gặp phu quân trừ túy bị thương, ta thật sự không dám đem sự tình bẩm báo, sau lại phát hiện chính mình có thai, ta...... Ta chỉ có thể......"

Tần phu nhân đã khóc không thành tiếng, phía sau đã xảy ra cái gì, cũng không cần nói nữa

Lam Hi Thần không đành lòng nhắm mắt lại, trầm mặc một khắc, ánh mắt thâm trầm nói: "Tần phu nhân, lời này bà nên nói với Tần tông chủ."

Tần phu nhân run rẩy nhìn y, không ngừng lắc đầu, ý cự tuyệt rất rõ ràng

"Bà tuy không phải bổn ý sinh hạ Tần Tố, lại đối với nàng sủng ái dị thường, hẳn là biết con cái vô tội. Bà hôm nay tới tìm Kim Quang Dao, cũng là hy vọng có thể kịp thời ngăn cản hôn sự, để ngừa ngày sau đúc thành đại sai."

Tần phu nhân gật đầu, "A Tố cái gì cũng không biết, phu quân đối với nó cũng là yêu thương có thừa, ta không thể, không thể......"

"Tần phu nhân, điểm xuất phát của bà đều là tốt. Nhưng mà!" Lam Hi Thần nắm chặt nắm tay, nghĩ đến Kim Quang Dao, căm giận nói: "Bà có từng có nhất thời nửa khắc nào suy xét qua, bà sợ con gái bà không chịu nổi chân tướng thân thế như vậy, còn đệ ấy thì sao?"

"Liễm Phương Tôn dù sao cũng là nam tử, còn là con ruột Kim Quang Thiện......" Tần phu nhân biện giải nói

"Con ruột Kim Quang Thiện? Đúng! Nhưng đệ ấy ở Kim gia là tình cảnh gì, Tần phu nhân, bà thật sự một chút cũng không biết sao?"

"Dù vậy, hôn kỳ chưa định, hắn vẫn có cơ hội tránh cho đúc thành đại sai!"

"A......" Lam Hi Thần tức đến bật cười ra: "Tần phu nhân, Tần Tố cùng Kim Quang Dao thư từ lui tới đã gần nửa năm, gặp mặt cũng gặp bốn năm lần, đồng du ba lần, bà thật sự không biết?"

"Ta...... Ta cũng là nghe đến phu quân nói về hôn sự với ta mới biết được, ta từng khuyên A Tố, nhưng nó không nghe......"

"Tần phu nhân, tuy chỉ vài lần kết giao, ta cũng biết Tần tông chủ đối đãi với bà, với Tần Tố là thật tình thật lòng tốt, bà che giấu ông ấy nhiều năm, Tần Tố cùng Tần tông chủ càng là cha con tình thâm. Hiện giờ đến nông nỗi như vậy, bà còn định thần không biết quỷ không hay giải quyết việc này?"

"Kim Quang Dao quý vì tam tôn, một hồi hôn sự, làm sao giải quyết không được?!"

"Vạn nhất thì sao? Tần phu nhân, vạn nhất này hôn sự cần phải tiến hành, bà sẽ làm thế nào?"

"Không...... Sẽ không!"

"Chuyện trên đời, nào có tất nhiên được hay không......"

"Nhất định được, chỉ cần Liễm Phương Tôn lật lọng, kiên quyết không cưới A Tố, việc này liền có thể...... Có thể giấu trời qua biển......"

"Chỉ cần đệ ấy lật lọng?"

"Đúng vậy, Liễm Phương Tôn nếu biết chân tướng, là có thể lật lọng hối hôn, đến lúc đó......"

Lam Hi Thần giận cực, "Tần phu nhân! Hiện nay Tần tông chủ cùng Kim Quang Thiện đều hết sức vừa lòng với hôn sự này, nếu đệ ấy hối hôn, như vậy bọn họ tất sẽ phát hiện có điều kỳ quặc, sự tình vẫn sẽ thọc ra, bọn họ trở mặt thành thù, kết cục cuối cùng thảm nhất chính là ai!?"

"Sẽ không, bọn họ sẽ không biết, đến lúc đó, ta sẽ giúp hắn, ta cũng là vẫn luôn không đồng ý...... Ta có thể nói với phu quân......"

"Đủ rồi! Tần phu nhân!" Lam Hi Thần đứng bật dậy, vành mắt đỏ hồng nhìn người đàn bà trước mắt vẫn còn ảo tưởng dựa vào sức của một mình Kim Quang Dao mà giấu trời qua biển, "Đệ ấy không phải cốt nhục chí thân của ai, không phải bảo vật đặt trong lòng ai hay sao? Đệ ấy xứng đáng bị chân tướng xấu xa như vậy siết đến hít thở không thông, xứng đáng đi gánh vác hậu quả xấu này, xứng đáng trở thành vật hy sinh hay sao?"

"Ta......" Tần phu nhân bị hỏi đến ngây ra



Qua hồi lâu, có vẻ như cảm xúc rốt cuộc bình tĩnh, bà hít sâu một hơi nói: "Trạch Vu Quân! Ngài hôm nay nhiều lần thử, sợ là đã sớm nghĩ kỹ đối sách rồi, ngài muốn ta làm thế nào?"

Trên giấy quy hoạch Nhiếp Minh Quyết tuy nhìn đến không ít, nhưng trên vọng đài thực tế này, Nhiếp Minh Quyết lại là lần đầu tiên nhìn thấy

Không xa hoa, thậm chí có thể tính là đơn sơ, mấy cái nhà ở cho tu sĩ thay phiên công việc nghỉ ngơi, một cái đài canh cực cao, có thể phóng tín hiệu xin giúp đỡ; pháp khí phù triện có đầy đủ, gặp được tà ám bình thường, đều có thể ứng đối

Nhiếp Minh Quyết trầm ngâm một lát, nhìn về phía Kim Quang Dao nói: "Việc này, giá trị."

Kim Quang Dao cũng rất vui vẻ, nhìn phía xa nơi những người bình thường đang vất vả lao động trên mảnh đất cằn cỗi, nói: "Đây chỉ là một cái trong nhóm đầu tiên, ngày sau, sẽ có ngàn ngàn vạn vạn tòa vọng đài kiến thành, thâm sơn cùng cốc, cũng sẽ không còn chịu tà ám quấy nhiễu."

Ba người giữa trưa liền ở vọng đài cùng mấy cái tu sĩ đóng giữ vọng đài ăn cơm, chia ba bàn, Kim Quang Dao từ trước đến nay không hề làm giá, đãi người thân hòa ôn thiện, rất mau cùng những tu sĩ kia trở nên quen thuộc, bị câu ở hai bàn kia nói chuyện với nhau

Lam Hi Thần nhìn Kim Quang Dao, chân mày trước sau nhăn lại

"Hi Thần? Đệ làm sao vậy?" Nhiếp Minh Quyết hỏi

"Đại ca." Lam Hi Thần không nói

"Vì sao lo lắng sốt ruột? Hôm qua thấy đệ còn tâm tình rất tốt, hôm nay cùng nhau tới liền thấy thần sắc đệ có dị, đêm qua xảy ra cái gì sao?"

Lam Hi Thần như cũ không nói lời nào, chỉ lắc đầu, nhìn phía Kim Quang Dao

"Là A Dao có chuyện gì?" Nhiếp Minh Quyết dần dần có chút gấp, lại nhìn về phía Kim Quang Dao bên kia thần thái sáng láng nói chuyện tương lai xây dựng vọng đài, "A Dao không giống như là có việc a."

Lam Hi Thần thở dài: "Hôn sự của A Dao...... Ai......"

Nhiếp Minh Quyết mày nhăn lợi hại hơn, "Thiếp sinh thần của Tần Tố ngày hôm qua đã vào tay chúng ta, đợi ngày mai A Dao trở về Lan Lăng, liền có thể bắt đầu đính hôn kỳ, sao lại có......"

Đột nhiên, một tu sĩ Kim gia vội vã chạy vào, ở bên tai Kim Quang Dao nói nhỏ một lát, Kim Quang Dao mặt lộ vẻ nghi hoặc, mày nhăn thật chặt, đợi tu sĩ Kim gia kia lui ra, Kim Quang Dao cười cười với mấy tu sĩ nhà khác bên người, đứng dậy đi về hướng bọn họ bên này

"Đại ca, nhị ca."

"A Dao, làm sao vậy?" Nhiếp Minh Quyết thấy hắn thần sắc có dị, hỏi

"Mới vừa rồi phụ thân đệ phái người tới truyền lời, gọi đệ lập tức quay về Lan Lăng, nói là có việc gấp. Còn nói......" Kim Quang Dao đè thanh âm xuống cực thấp, "Nói hôn sự lần này của đệ cùng với A Tố có biến, nếu chưa lấy được thiếp sinh thần, liền lập tức trở về, nếu đã lấy được...... thì tức thời trả về."

"Cái gì?" Nhiếp Minh Quyết hình như có chút cả giận nói: "Nào có đạo lý cầu thiếp sinh thần người ta xong lại trả về?"

"Đại ca, chỉ sợ việc có nguyên nhân, chúng ta đi ra ngoài trước, trên đường lại nói." Lam Hi Thần ngăn lại Nhiếp Minh Quyết tiếp tục truy vấn, lo lắng nhìn về phía Kim Quang Dao

Kim Quang Dao gật gật đầu, ba người cùng vài tu sĩ đóng giữ vọng đài chia tay

Lam Hi Thần cùng Nhiếp Minh Quyết tạm ở lại Nhạc Lăng, chờ đợi tin tức của Kim Quang Dao, một mình Kim Quang Dao nhanh chóng trở về Kim Lân Đài

Đợi Kim Quang Dao rời đi, Nhiếp Minh Quyết nhìn về phía Lam Hi Thần trước sau mặt ủ mày chau bên cạnh, hỏi: "Hi Thần, đệ có biết nguyên do sự việc trong đó không?"

"Đại ca......" Lam Hi Thần mặt lộ vẻ đau xót, hình như có lý do khó nói

"Hi Thần, rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Đệ nói!"

"Đêm qua, đệ đưa A Dao trở về phòng, Tần phu nhân tới, nói cho đệ một ít việc......" Lam Hi Thần làm như khó có thể mở miệng, "Bà ấy từng bị Kim Quang Thiện cưỡng bức, Tần Tố...... kỳ thật...... kỳ thật là...... con của...... Kim Quang Thiện."

"Cái gì?" Nhiếp Minh Quyết khiếp sợ, bạo nộ nói: "Tên súc sinh này!"

"Đệ sợ A Dao chịu không nổi, không dám nói thật với đệ ấy. Viết một phong thư, suốt đêm phái người đưa đi Lan Lăng, đưa cho Kim Quang Thiện."

Nhiếp Minh Quyết phẫn hận không thôi, một quyền đem gốc cây bên người đánh gãy ngang

"Bây giờ, Tần phu nhân hẳn là đã nói việc này cho Tần tông chủ."

"Ai!" Nhiếp Minh Quyết đột nhiên nghĩ đến cái gì, "Vậy A Dao?"

"Đại ca, bên này còn cần huynh lưu lại, để ngừa Tần tông chủ trong cơn tức giận, thương cập người vô tội. Nếu là...... Còn thỉnh đại ca giúp Tần Tố một chút, xem như vì A Dao......Đệ bây giờ lập tức đi Lan Lăng, thủ A Dao."

Nhiếp Minh Quyết suy nghĩ cảm thấy được, nói: "Đệ lập tức lên đường, bên này ta biết xử lý như thế nào."

Lam Hi Thần chắp tay với Nhiếp Minh Quyết, Sóc Nguyệt ra khỏi vỏ mà đi . Đọc truyện hay, truy cập ngay — T гùмTruyện. м E —

Nhiếp Minh Quyết do dự một lát, chạy đến Tần phủ

"Phụ thân!" Kim Quang Dao vội vàng gọi

"Ngươi nếu còn gọi ta phụ thân, liền nghe ta, việc hôn nhân này từ bỏ đi!" Kim Quang Thiện thái độ cường ngạnh

Kim Quang Dao nghe xong vội la lên: "Phụ thân, con thật tình tâm duyệt Tần Tố, huống hồ việc này với Lan Lăng Kim thị có lợi mà không hại, ngài vì sao?"

Kim Quang Thiện trở tay đem ly nước trên bàn ném vào Kim Quang Dao, "Ta nói từ bỏ, là từ bỏ! Lấy hay bỏ như thế nào khi nào còn cần ngươi tới dạy ta sao!"

Kim Quang Dao đột nhiên không kịp phòng ngừa bị ném trúng vào trán, máu lập tức trào ra

"Con không rõ......" Hắn thê thanh nói: "Ngày hôm trước con xuất phát, ngài còn rất vừa lòng, Tần tông chủ cũng đã đáp ứng. Hiện giờ mới qua hai ngày, ngài liền lật lọng không đồng ý, đến tột cùng là vì sao?"

"Được, ngươi đang chất vấn ta sao?" Kim Quang Thiện sắc mặt cực kém, hừ cười một tiếng, "Ta làm vậy là vì tốt cho ngươi thôi."

"Phụ thân, con cùng Tần Tố là thật tình......" Kim Quang Dao còn muốn tranh thủ

"Thật tình? Hừ, nương ngươi là cái nữ tử pháo hoa, đem ngươi dưỡng ở nơi dơ bẩn kia, toàn là nói mấy cái ngươi tình ta nguyện, ngươi từ trước không biết hôn nhân đại sự nên từ lệnh của cha mẹtới định cũng không sao," Kim Quang Thiện làm như chưa cảm nhận được hắn kinh giận, tiếp tục nói: "Nhưng Lan Lăng Kim thị ta là gia đình đứng đắn, nam cưới nữ gả, tuyệt không thể tùy ý, trong lúc đó cần suy xét rất nhiều! Ngươi cùng Tần Tố, không thích hợp. Về sau ta sẽ tìm người khác cho ngươi. Chuyện này cứ như vậy đi."

Kim Quang Dao mới vừa rồi quỳ trên mặt đất, sau khi nghe xong lời này, yên lặng đứng dậy, máu trên đầu vẫn còn chảy, hắn cũng mặc kệ, chỉ đem y quan chỉnh lại, bái Kim Quang Thiện một bái, rời đi

Dọc theo đường đi đến Phương Phỉ Điện, thấy trán hắn chảy máu, có gia phó cùng môn sinh cung kính hành lễ, lại sau khi hắn đi cách ra một đoạn đường khe khẽ nói nhỏ, hắn mắt điếc tai ngơ, tùy ý máu đổ

Lúc Lam Hi Thần nhìn thấy hắn, đã là bộ dạng như vậy, y bước nhanh tiến lên, từ trong ngực lấy ra khăn tay ấn lên miệng vết thương trên trán Kim Quang Dao. Nhìn chung quanh bốn phía, những gia phó môn sinh đó lấy lòng hướng y gật đầu thăm hỏi, tản ra tứ tán, Lam Hi Thần đem người ôm lấy, mang về Phương Phỉ Điện

Kim Quang Dao như cũ không nói một lời, ngồi trên giường mặc Lam Hi Thần múc nước lau cho hắn, bôi thuốc, băng bó

"A Dao" Lam Hi Thần nhẹ gọi hắn, từ trong tay áo lấy ra mười cái bình trên viết "Thiên tử tiếu", mở ra một bình đưa cho hắn, "Vô Tiện nói, uống rượu giúp giải ưu sầu."

Kim Quang Dao cười khổ một chút, đem rượu rót vào trong miệng, cứ như thế uống liền ba bốn vò, hắn tựa hồ có chút say, trong mắt lệ quang lưu chuyển, lời lời khấp huyết: "Nhị ca, đệ nên là bạc mệnh tình khan, nên là tiện như cỏ rác sao!!!"

Lam Hi Thần nghiêm túc nhìn chăm chú vào hắn, đem mặt cùng hắn thấu đến cực gần, gằn từng chữ: "Không phải."

Kim Quang Dao ánh mắt tan rã, hơi khép hai mắt, từ trong tầm tay xách lên một cái bình, "Nhị ca, huynh hôm nay bồi đệ uống một chút đi."

Hắn biết người Lam gia không uống rượu, nhưng lúc này đây hắn cố tình muốn, muốn y bồi hắn

Lam Hi Thần thong dong tiếp nhận, chiếu bộ dáng mới vừa rồi của hắn đem rượu rót vào trong miệng, Thiên tử tiếu tinh khiết lại thơm lại liệt, Lam Hi Thần bị sặc mấy ngụm, ho khan lên, Kim Quang Dao lại cười, cười cực càn rỡ.

Lam Hi Thần cũng cười theo, thân thể lại rất mau mềm mại ngã xuống bả vai Kim Quang Dao, Kim Quang Dao lúc này say chuếnh choáng, lại cũng ngạc nhiên, nguyên nhân người Lam gia không uống rượu lại là một ly đã gục sao? Hắn cười cười, nhẹ giọng nói: "Nhị ca, cảm ơn huynh."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Toả Phương Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook