Chương 141: chuẩn bị
Yên Vũ Giang Nam
24/04/2014
Ba ngày tiếp theo mỗi người đều bận rộn công việc. Người
ngâm thơ, Just và Bọt Nước luân phiên canh giữ đề phòng nam tước phái
quân đột tập. Pháp sư thực nhân ma thì sao chép ngôn ngữ thông dụng của
vị diện này cả ngày lẫn đêm. Thực nhân ma trước giờ đều thiếu kiên nhẫn, dù cho có thêm chức danh ẩm thực gia cũng không giúp Tiramisu kiên nhẫn hơn là bao cho nên công tác khô khan này gần như giày vò hắn đến phát
điên. Nhưng là thực nhân ma thông minh này biết cái gì là quan trọng
nhất, còn không vì tâm tình mà làm ảnh hưởng công việc. Những quyển trục ngôn ngữ này có thể giúp mọi người học được ngôn ngữ vị diện này trong
ba ngày, dù cho khi nói chuyện có chút cứng ngắc thì đây cũng vẫn là
bước tiến đầu tiên của họ ở vị diện này. Đường về đã bị chặt đứt, là
những kẻ xâm nhập nếu họ thất bại thì cái chết đã là kết cục tốt nhất.
Tiramisu không ưa thích công việc này nhưng có việc để làm là hạnh phúc rồi còn về khô khan thì hắn dùng ẩm thực mỗi ngày bù đắp lại. Công việc mỗi ngày của hắn chỉ có chép quyển trục, đi ngủ và ăn gì đó. Pháp sư và mục sư thực nhân ma có thiên phú độc đáo là không cần minh tưởng, đi ngủ là biện pháp khôi phục ma lực hữu hiệu nhất thậm chí hiệu suất còn cao hơn cả pháp sư nhân loại minh tưởng.
Ba Phần Chín thì bận rộn việc khác. Hắn cố hết sức nhận những phần việc cần vai u thịt bắp, hơn nữa còn tham gia sửa chữa khải giáp và vũ khí. Ở phương diện này, những bộ chiến kỵ sĩ không khỏi kinh ngạc về Ba Phần Chín, tay nghề của hắn thậm chí có thể sánh với công tượng ải nhân. Công việc tuy cũng khô khan nhưng Ba Phần Chín coi đây là thủ đoạn rèn luyện lực lượng. Lực lượng là yếu tố quan trọng nhất của thực nhân ma, cũng là thiên phú đáng kiêu ngạo nhất của họ. Lực lượng lớn không chỉ ý nghĩa lực công kích tăng thêm còn ý nghĩa lực phòng ngự tăng cao nhờ có thể khoác thêm giáp sắt dày hơn. Mà theo lực lượng tiến bộ, đẳng cấp thực nhân ma cũng tăng theo. Thực nhân ma cũng có đấu khí nhưng không cần ỷ lại vào đấu khí như nhân loại, lực lượng mạnh mẽ giúp chiến đấu của bọn họ vô cùng đơn giản.
Ba Phần Chín đã cảm giác được bản thân cách cấp 11 không xa nữa, đặc biệt là sau trận chiến vừa rồi hắn đã tiến một bước lớn. Chờ khi hắn thật sự tiến cấp, hắn có thể thay chùy một trăm cân đang cầm thành chùy một trăm hai mươi cân, đến lúc đó thì dù là Mintai tước sĩ thiên về lực lượng cũng chỉ ngăn được mấy đập của hắn, mà cũng không muốn đấu lực lượng với Ba Phần Chín, đó là hành động ngu xuẩn tự rước lấy tử vong.
Mọi người đều bận rộn riêng, Bọt Nước thì nghiên cứu trường đao và quần áo mới của mình. Nàng vẫn ưa thích quần áo trắng mà lại không thích cảm giác trói buộc nên dứt khoát xé toạc quần dưới biến thành loại trang phục áo váy, lúc này nàng mới cảm thấy thoải mái hơn. Đôi chân trắng như tuyết của nàng lúc nào cũng để trần nhưng rất hiếm thấy dính bẩn. Nàng đang không ngừng nghiên cứu thanh trường đao Yên Giấc Ngàn Thu, thấy thanh trường đao màu xám này trong tay nàng, bất cứ kẻ nào cũng bỗng cảm thấy hoảng hốt.
Laer thì không ngừng thử tiếp cận Bọt Nước hơn nữa tán tỉnh nàng. Người ngâm thơ mỗi ngày đều sáng tác một bài thơ cho thiếu nữ ít cười. Mà rất ít thấy hắn luyện tập gì, có lẽ líu lo không ngừng là phương pháp tiến cấp của người ngâm thơ nếu không rất khỏ để hiểu vì sao hắn đã lên cấp 9.
Giữa hai thiếu nữ xinh đẹp trong đoàn, Laer vừa trải qua đoạn dò xét ngắn ngủi liền lập tức rời xa Lưu Sa và lựa chọn Bọt Nước. Hắn vô cùng say mê thiếu nữ đầy dã tính này mà đối với những lời tán dương yêu đương của hắn, Bọt Nước cũng không cự tuyệt thậm chí đôi khi còn khẽ cổ vũ.
Đối với trang phục tự do của nàng, Laer cũng khen ngợi không dứt lời, thậm chí còn tán dương thanh Yên Giấc Ngàn Thu nữa. Điều này cũng có thể hiểu được, thiếu nữ tuyệt sắc đầy dã tính này dù mặc trang phục gì cũng rất đẹp. Còn về kiểu dáng trang phục thì chỉ cần phù hợp với vóc người nhỏ nhắn xinh xắn của nàng là được rồi. Mà chỉ cần không bị mù đều hiểu được uy lực của thanh đao Yên Giấc Ngàn Thu. Thiếu nữ có thanh đao này trong tay thì đến cả Just mạnh hơn nàng một cấp cũng không dám trêu chọc.
Nhưng là người ngâm thơ cũng không thể hiểu nổi tất cả hoạt động của Bọt Nước, nói đúng hơn là có những chỗ khó mà hiểu được. Ví như dưới con mắt của hắn, Yên Giấc Ngàn Thu là binh khí phụ ma hiếm thấy, đáng nhẽ phải chăm sóc tốt nó mới đúng nhưng là Bọt Nước lại dùng rất nhiều thời gian quý báu để đùa nghịch một mũi dùi thô ráp, thậm chí còn cố ý mài nó.Nhưng nàng không phải mài nó nhọn hơn sắc hơn mà là mài nó thô ráp hơn. Theo như nàng nói thì làm vậy có thể tăng thêm uy lực, Laer sao cũng không hiểu nổi nhưng vừa thấy bộ mặt của Just, hắn đã hết sức phẫn nộ.
Tên dã man này không ngờ giả vờ hiểu! Tinh linh đầy ưu nhã, uyên bác và nghệ thuật không khỏi thầm nghĩ.
Nếu như trong căn cứ có gì làm Laer chướng mắt thì tuyệt đối có Just. Dã man nhân này rất hay đến gần Bọt Nước mà thiếu nữ cung không chút kiêng kị hắn, thậm chí còn luyện đao trước mặt hắn. Mà điểm làm Laer bất mãn nhất là ánh mắt Just nhìn hắn vô cùng quỷ dị, mà lại thường xuyên quét tới quét lui ở mông đít hắn. Ánh mắt này làm tinh linh nghĩ đến ham thích đặc thù của dã man nhân đồng thời nổi lên hồi ức không mấy đẹp đẽ trong lòng hắn.
Mà Just mỗi khi thấy Bọt Nước đùa nghịch cái dùi thô ráp kia thì nửa dưới xương sống luôn phát lạnh. Hắn đột nhiên cảm thấy chính mình nên mài rìu nhiều hơn, mài cho nó sắc bén hơn nữa. Hắn còn mong chờ người ngâm thơ tinh linh có lúc không nhẫn nhịn được sờ mông đít Bọt Nước, như vậy thì sẽ có một cái kết rất đặc sắc.
Tình huống này xảy ra không chỉ một lần ở trại huấn luyện tử vong, mỗi lần như này đều là câu chuyện bàn tán trong thời gian dài. Sinh hoạt trong trại huấn luyện vô cùng khô khan nhàm chán cho nên mọi người đều cố gắng sớm thoát khỏi chỗ đó. Có thể nhìn thấy kẻ nào đó bị thương nặng luôn là chuyện vui vẻ mà chuyện xảy ra nhiều cũng giúp mọi người phân loại được những kẻ xui xẻo. Những kẻ miễn cưỡng đi đường được nhưng không dám ngồi xuống, chỉ có thể nằm sấp ngủ là không sờ được gì cả còn những kẻ sờ được gì đó thì đều đã biến thành người chết.
Richard rút ra phần lớn thời gian để hoàn thiện cấu trang cho Lưu Sa. Trong ba ngày này, Richard không phạm phải sai lầm nào nữa, cho đến khi cấu trang tăng phúc ma lực hoàn thành. Đúng như Lưu Sa nói, nhìn nhiều sẽ không ngạc nhiên sơ suất nữa.
Cuối cùng cũng hoàn thành cấu trang, tăng phúc 21% đã là mức cao nhất trong dự đoán của Richard, dưới tình huống như này thì không thể yêu cầu nhiều hơn. Theo như Lưu Sa dự đoán thì cấu trang này có thể giúp nàng thi triển thêm một ma pháp cường hiệu trị liệu, ba ma pháp trị liệu thuật và bảy ma pháp chữa thương. Đây bằng với một mạng của một bộ chiến kỵ sĩ.
Năng lực của Lưu Sa tăng lên cũng giúp chiến lực của đội ngũ tăng cao, hiện tại Richard đã có đủ tự tin đối phó nam tước Bodhisattva. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Bodhisattva mới chỉ là một lãnh chủ nhỏ ở biên giới công quốc.
Thời gian ba ngày, dưới nghỉ ngơi đầy đủ, thức ăn và thần thuật của Lưu Sa, mọi người đã khỏi hẳn những vết thương, khôi phục chiến lực đỉnh cao. Mà dưới tay nghề của Ba Phần Chín, khôi giáp và vũ khí của họ đã được sửa chữa như mới. Đã đến lúc làm gì đó!
Tiramisu không ưa thích công việc này nhưng có việc để làm là hạnh phúc rồi còn về khô khan thì hắn dùng ẩm thực mỗi ngày bù đắp lại. Công việc mỗi ngày của hắn chỉ có chép quyển trục, đi ngủ và ăn gì đó. Pháp sư và mục sư thực nhân ma có thiên phú độc đáo là không cần minh tưởng, đi ngủ là biện pháp khôi phục ma lực hữu hiệu nhất thậm chí hiệu suất còn cao hơn cả pháp sư nhân loại minh tưởng.
Ba Phần Chín thì bận rộn việc khác. Hắn cố hết sức nhận những phần việc cần vai u thịt bắp, hơn nữa còn tham gia sửa chữa khải giáp và vũ khí. Ở phương diện này, những bộ chiến kỵ sĩ không khỏi kinh ngạc về Ba Phần Chín, tay nghề của hắn thậm chí có thể sánh với công tượng ải nhân. Công việc tuy cũng khô khan nhưng Ba Phần Chín coi đây là thủ đoạn rèn luyện lực lượng. Lực lượng là yếu tố quan trọng nhất của thực nhân ma, cũng là thiên phú đáng kiêu ngạo nhất của họ. Lực lượng lớn không chỉ ý nghĩa lực công kích tăng thêm còn ý nghĩa lực phòng ngự tăng cao nhờ có thể khoác thêm giáp sắt dày hơn. Mà theo lực lượng tiến bộ, đẳng cấp thực nhân ma cũng tăng theo. Thực nhân ma cũng có đấu khí nhưng không cần ỷ lại vào đấu khí như nhân loại, lực lượng mạnh mẽ giúp chiến đấu của bọn họ vô cùng đơn giản.
Ba Phần Chín đã cảm giác được bản thân cách cấp 11 không xa nữa, đặc biệt là sau trận chiến vừa rồi hắn đã tiến một bước lớn. Chờ khi hắn thật sự tiến cấp, hắn có thể thay chùy một trăm cân đang cầm thành chùy một trăm hai mươi cân, đến lúc đó thì dù là Mintai tước sĩ thiên về lực lượng cũng chỉ ngăn được mấy đập của hắn, mà cũng không muốn đấu lực lượng với Ba Phần Chín, đó là hành động ngu xuẩn tự rước lấy tử vong.
Mọi người đều bận rộn riêng, Bọt Nước thì nghiên cứu trường đao và quần áo mới của mình. Nàng vẫn ưa thích quần áo trắng mà lại không thích cảm giác trói buộc nên dứt khoát xé toạc quần dưới biến thành loại trang phục áo váy, lúc này nàng mới cảm thấy thoải mái hơn. Đôi chân trắng như tuyết của nàng lúc nào cũng để trần nhưng rất hiếm thấy dính bẩn. Nàng đang không ngừng nghiên cứu thanh trường đao Yên Giấc Ngàn Thu, thấy thanh trường đao màu xám này trong tay nàng, bất cứ kẻ nào cũng bỗng cảm thấy hoảng hốt.
Laer thì không ngừng thử tiếp cận Bọt Nước hơn nữa tán tỉnh nàng. Người ngâm thơ mỗi ngày đều sáng tác một bài thơ cho thiếu nữ ít cười. Mà rất ít thấy hắn luyện tập gì, có lẽ líu lo không ngừng là phương pháp tiến cấp của người ngâm thơ nếu không rất khỏ để hiểu vì sao hắn đã lên cấp 9.
Giữa hai thiếu nữ xinh đẹp trong đoàn, Laer vừa trải qua đoạn dò xét ngắn ngủi liền lập tức rời xa Lưu Sa và lựa chọn Bọt Nước. Hắn vô cùng say mê thiếu nữ đầy dã tính này mà đối với những lời tán dương yêu đương của hắn, Bọt Nước cũng không cự tuyệt thậm chí đôi khi còn khẽ cổ vũ.
Đối với trang phục tự do của nàng, Laer cũng khen ngợi không dứt lời, thậm chí còn tán dương thanh Yên Giấc Ngàn Thu nữa. Điều này cũng có thể hiểu được, thiếu nữ tuyệt sắc đầy dã tính này dù mặc trang phục gì cũng rất đẹp. Còn về kiểu dáng trang phục thì chỉ cần phù hợp với vóc người nhỏ nhắn xinh xắn của nàng là được rồi. Mà chỉ cần không bị mù đều hiểu được uy lực của thanh đao Yên Giấc Ngàn Thu. Thiếu nữ có thanh đao này trong tay thì đến cả Just mạnh hơn nàng một cấp cũng không dám trêu chọc.
Nhưng là người ngâm thơ cũng không thể hiểu nổi tất cả hoạt động của Bọt Nước, nói đúng hơn là có những chỗ khó mà hiểu được. Ví như dưới con mắt của hắn, Yên Giấc Ngàn Thu là binh khí phụ ma hiếm thấy, đáng nhẽ phải chăm sóc tốt nó mới đúng nhưng là Bọt Nước lại dùng rất nhiều thời gian quý báu để đùa nghịch một mũi dùi thô ráp, thậm chí còn cố ý mài nó.Nhưng nàng không phải mài nó nhọn hơn sắc hơn mà là mài nó thô ráp hơn. Theo như nàng nói thì làm vậy có thể tăng thêm uy lực, Laer sao cũng không hiểu nổi nhưng vừa thấy bộ mặt của Just, hắn đã hết sức phẫn nộ.
Tên dã man này không ngờ giả vờ hiểu! Tinh linh đầy ưu nhã, uyên bác và nghệ thuật không khỏi thầm nghĩ.
Nếu như trong căn cứ có gì làm Laer chướng mắt thì tuyệt đối có Just. Dã man nhân này rất hay đến gần Bọt Nước mà thiếu nữ cung không chút kiêng kị hắn, thậm chí còn luyện đao trước mặt hắn. Mà điểm làm Laer bất mãn nhất là ánh mắt Just nhìn hắn vô cùng quỷ dị, mà lại thường xuyên quét tới quét lui ở mông đít hắn. Ánh mắt này làm tinh linh nghĩ đến ham thích đặc thù của dã man nhân đồng thời nổi lên hồi ức không mấy đẹp đẽ trong lòng hắn.
Mà Just mỗi khi thấy Bọt Nước đùa nghịch cái dùi thô ráp kia thì nửa dưới xương sống luôn phát lạnh. Hắn đột nhiên cảm thấy chính mình nên mài rìu nhiều hơn, mài cho nó sắc bén hơn nữa. Hắn còn mong chờ người ngâm thơ tinh linh có lúc không nhẫn nhịn được sờ mông đít Bọt Nước, như vậy thì sẽ có một cái kết rất đặc sắc.
Tình huống này xảy ra không chỉ một lần ở trại huấn luyện tử vong, mỗi lần như này đều là câu chuyện bàn tán trong thời gian dài. Sinh hoạt trong trại huấn luyện vô cùng khô khan nhàm chán cho nên mọi người đều cố gắng sớm thoát khỏi chỗ đó. Có thể nhìn thấy kẻ nào đó bị thương nặng luôn là chuyện vui vẻ mà chuyện xảy ra nhiều cũng giúp mọi người phân loại được những kẻ xui xẻo. Những kẻ miễn cưỡng đi đường được nhưng không dám ngồi xuống, chỉ có thể nằm sấp ngủ là không sờ được gì cả còn những kẻ sờ được gì đó thì đều đã biến thành người chết.
Richard rút ra phần lớn thời gian để hoàn thiện cấu trang cho Lưu Sa. Trong ba ngày này, Richard không phạm phải sai lầm nào nữa, cho đến khi cấu trang tăng phúc ma lực hoàn thành. Đúng như Lưu Sa nói, nhìn nhiều sẽ không ngạc nhiên sơ suất nữa.
Cuối cùng cũng hoàn thành cấu trang, tăng phúc 21% đã là mức cao nhất trong dự đoán của Richard, dưới tình huống như này thì không thể yêu cầu nhiều hơn. Theo như Lưu Sa dự đoán thì cấu trang này có thể giúp nàng thi triển thêm một ma pháp cường hiệu trị liệu, ba ma pháp trị liệu thuật và bảy ma pháp chữa thương. Đây bằng với một mạng của một bộ chiến kỵ sĩ.
Năng lực của Lưu Sa tăng lên cũng giúp chiến lực của đội ngũ tăng cao, hiện tại Richard đã có đủ tự tin đối phó nam tước Bodhisattva. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Bodhisattva mới chỉ là một lãnh chủ nhỏ ở biên giới công quốc.
Thời gian ba ngày, dưới nghỉ ngơi đầy đủ, thức ăn và thần thuật của Lưu Sa, mọi người đã khỏi hẳn những vết thương, khôi phục chiến lực đỉnh cao. Mà dưới tay nghề của Ba Phần Chín, khôi giáp và vũ khí của họ đã được sửa chữa như mới. Đã đến lúc làm gì đó!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.