Tòa Thành Tội Ác

Chương 9: Con số

Yên Vũ Giang Nam

21/10/2013

Giờ phút này, Sue Helen đang lười biếng dựa vào ghế sa lon trong phòng giám sát, lật xem báo cáo kiểm tra đo lường. Thực ra mỗi một số liệu nàng đều đã nắm rõ trong lòng nhưng vẫn xem qua một lần để thừa nhận cũng như kiểm tra công tác của hơn mười tên pháp sư.

"Các loại năng lực rất đồng đều, không có khuyết điểm rõ rệt, cũng không có sở trường đặc biệt. Sức mạnh tinh thần...Ừm, tạm được. Tỉ lệ cơ thể cân đối, chắc là lớn lên sẽ ưa nhìn...Rất nhiều múi cơ bụng...Rất linh hoạt, sức bền không tệ...Những thứ khác...Không có nữa?" Sue Helen từ báo cáo ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm đại pháp sư mà hỏi.

Dưới cái nhìn soi mói của nàng, vị đại pháp sư đã đạt đến cấp mười tám không khỏi rùng mình một cái, cung kính nói: "Đây là kết quả kiểm tra đo lường đạt được trước mắt của chúng ta, tổng chi phí hết mười một vạn tiền vàng đế quốc. Toàn bộ kết quả kiểm tra đo lường đều ở đây, tạm thời không phát hiện thiên phú đặc biệt nào."

Những lời Sue Helen mới lẩm bẩm, hắn tự động lơ đi không để ý. Có thể tu luyện đến ma đạo sư* cấp mười tám thì hai chữ thiên tài đã không đủ để nói về trí tuệ của bọn hắn rồi.

Lông mày Sue Helen nhíu lại: "Theo như thiên phú của hắn, nhiều nhất cũng chỉ có thể tu luyện đến cấp mười tám mà thôi! Căn bản không có gì trọng dụng!"

Cấp mười tám 'không có gì trọng dụng' ma đạo sư chăm chú lắng nghe, vẻ mỉm cười trên mặt không hề thay đổi, vẫn luôn chân thành khiêm tốn.

"Không đúng! Rõ ràng sức mạnh thuộc về huyết mạch Archimonde trên người hắn cực kì mạnh mẽ thuần khiết, thậm chí so với nhóc Gordon còn mạnh hơn chút. Ừm, thế này cũng khá kì quái...Có lẽ là kết quả của việc bị dòng máu Tinh linh Ngân Nguyệt tác động. Nhưng tại sao lại không có thiên phú đặc biệt khác nhỉ?" Hai hàng lông mày mỏng manh của Sue Helen xoắn chặt vào nhau.

Ma đạo sư nghiêm túc điềm đạm nói: "Archimonde thuộc về dòng máu cấp cao, tạm thời việc kiểm tra đo lường còn vượt quá khả năng của chúng ta."

"Nói bậy!" Sue Helen giận dữ mắng mỏ, "Ta nhớ rõ ràng có chí ít một phương pháp để kiểm tra đo lường thiên phú dòng máu cao cấp! Cho dù là dòng máu cao cấp nhất cũng có thể trắc nghiệm được! Dòng máu cao cấp quan trọng như thế nào, chẳng lẽ còn cần ta phải nhắc lại sao?! Các ngươi đã làm gì hả, không nhẽ tiền của ta đều vứt đi cho chó rồi à! Nếu hắn đã có thiên phú dòng máu cấp cao thì không tiếc bất cứ giá nào tiến hành kiểm tra đo lường, căn bản không cần hỏi ta! Nghe có hiểu không, không tiếc giá nào!"

"Phương pháp kia rẻ nhất phí tổn thí nghiệm cũng vượt qua mười vạn tiền vàng đế quốc." Ma đạo sư đã hiểu ra, sắc mặt không đổi nhắc nhở.



"Ah, bỏ đi."

Richard chẳng hề biết gì về mấy chuyện nhỏ phía sau này. Sau khi bị đưa về chỗ của mình, nó liền tiến vào mộng đẹp sau một ngày chịu đựng dày vò thê thảm.

Trong mơ, nó lại trở về thôn Rut'theran, đang cõng nặng quả bánh mì trở về nhà. Mái của căn nhà nhỏ ấm cúng thấp thoáng xa xa, mẹ đang đợi mình. Từ xa đã ngửi thấy mùi xào nấu chứng tỏ rốt cục nó đã có thể thoát khỏi quả bánh mì nhạt nhẽo rồi. Cậu nhóc Richard háo hức chạy như bay, rồi nhìn thấy mẹ đang tươi cười nhìn mình, sau đó quay người đi vào nhà. Chỉ trong nháy mắt, lửa bùng lên, phun ra từ các ô cửa sổ.

Richard ngồi bật dậy, kêu lên sợ hãi, muốn nhào về trước. Khó khăn lắm nó mới nhìn rõ cảnh vật xung quanh mình, mồ hôi liền trào ra thấm ướt áo ngủ. Nó há hốc miệng thở hổn hển, lồng ngực nặng nề như có khối chì đè lên, gần như chẳng thể hô hấp. Richard chậm rãi ngẩng đầu, thấy mình đang nằm trên một chiếc giường lớn xa hoa. Giường to khó tưởng tượng nổi, ít nhất đủ cho năm người cùng nằm ngủ. Diện tích phòng ngủ cực kì lớn, chỉ nhìn lướt qua Richard đã có thể cho ra số liệu chính xác. Đây là không gian lớn đến 20*15 mét, khoảng cách từ mặt đất đến trần nhà tầm sáu mét. Nằm ở đây, Richard cảm giác mình như con thuyền lẻ loi trôi nổi trên biển cả. Diện tích phòng ngủ còn lớn cả nhà của thôn trưởng, Richard không thể nào hiểu được tại sao không gian lớn như thế chỉ dùng để làm chỗ ngủ cho một người.

Nó thoáng suy tư, đồng thời xuống giường, bắt đầu quan sát toàn bộ phòng ngủ. Đã qua trận cháy một tháng, Richard vẫn đang ép mình quên phải quên mọi chuyện đã xảy ra hôm đó. Suy nghĩ của nó có phần ngây thơ, khờ khạo, cho rằng chỉ cần mình quên thì sẽ có một ngày mẹ trở về. Tuy thế, chỉ cần ý nghĩ này thoáng nổi lên là nó liền lập tức bắt mình tin tưởng vào nó và hiện giờ đã đem nó trở thành một loại tín ngưỡng.

Phòng ngủ được trang trí xa hoa, đồ trang trí được lựa chọn mang cả phong cách pháp sư và đại quý tộc. Ngoài ra, Richard còn phát hiện chỉ cần nó chú ý nhìn thứ gì thì sẽ tìm ra rất nhiều số liệu của chúng, hơn nữa các số liệu này có thể chính xác đến hai số lẻ sau dấu phẩy. Đây là thiên phú "Chân Thực" lấy được trong Chỉ Dẫn, không hiểu trong qusa trình kiểm tra đã xảy ra chuyện gì mà kích thích nó phát triển tới tầng thứ hai: "Chính Xác". Sau khi "Chính Xác" xuất hiện, Richard lờ mờ cảm thấy được tầng thứ ba và thứ tư của năng lực này lần lượt là "Nhìn Thấu" có thể phân tích kết cấu bên trong của vật thể và "Giám Định" giúp phân tích chất liệu. Nhưng muốn phát triển lên tầng cao hơn còn không biết phải chờ đến khi nào.

Hiện Richard vẫn không rõ "Chân Thực" rốt cuộc có tác dụng gì, trước mắt chỉ phát giác ra mình đang bị các con số bao phủ.

Khi nó nhìn qua mỗi vật đều có vô số số liệu hiện lên, hàng ngàn hàng vạn con số đồng thời ùa tới thậm chí đã khiến hắn sinh ra nhận thức sai. Thí dụ như một cái ghế, chính là do một trăm mười một số liệu hợp lại, lần lượt miêu tả độ dài, rộng, cao của nó, độ cong bề mặt...vv. Đương nhiên, nếu Richard muốn thì những số liệu này có thể tăng lên gấp hàng vạn lần, ví dụ như lớp vải bọc lưng ghế do vô số sợi vải tạo thành, còn trên bề mặt da mềm bọc tay vịn thực ra có rất nhiều vảy nhỏ dai cứng, khít khao mà mắt thường không thể nhìn thấy được, dường như là da của loài nào đó thuộc họ rồng.

Tuy nhiên, sống trong một thế giới tạo thành từ những con số tuyệt đối không làm cho người ta vui sướng. Richard nhất thời cảm thấy đầu mình dường như bị các con số vô cùng vô tận làm cho sắp nổ tung, may mắn là trí tuệ đã được tăng cường cũng gần như đồng thời sinh ra ảnh hưởng giúp cậu bé nhanh chóng phân loại sắp xếp vô số dữ liệu lại; nhờ đó, ngoại trừ phần lớn là vô dụng, chỉ có các số liệu quan trọng và hữu ích được lưu lại.

Suốt cả đêm, Richard vật lộn chiến đấu với vô số số liệu, cố gắng cắt giảm số lượng của chúng, rồi lại muốn bảo đảm những thứ quan trọng sẽ không bị xem nhẹ, cứ thế không hay trời sắp sáng.

Hôm nay là ngày đầu tiên Richard chính thức trở thành đệ tử của Sue Helen.



Ngay học tập đầu tiên chủ yếu là chỉ cho Richard làm quen với toàn bộ Thâm Lam, ở đâu là khu vực thuộc về nó, ở đâu có thể sử dụng phương tiện công cộng, chỗ nào là khu vực cấm, lĩnh các loại vật liệu ở đâu, lúc cần thì đi tìm ai cùng với một số hạng mục công việc thông dụng đáng chú ý. Khiến cho Richard bất ngờ chính là khu vực thuộc về nó.

Đúng thế, "khu vực" - cách nói này cực kì chính xác, hoàn toàn phù hợp với thiên phú của hắn.

Ngoại trừ phòng ngủ khổng lồ, hắn còn có cụm phòng thí nghiệm ma pháp độc lập được hợp lại từ một phòng dành cho thí nghiệm thông dụng và một gian dành cho thí nghiệm chuyên biệt, Ngoài ra khu sinh hoạt do mười một gian phòng có công dụng khác nhau tạo thành, nói thí dụ như một gian chuyên dùng để cất dày mũ, quần áo khiến cho Richard không làm sao hiểu nổi. Toàn bộ quần áo hiện giờ của hắn chỉ cần một cái rương nhỏ là đủ sắp xếp, đại đa số chúng là do Gorodn sai người chuẩn bị riêng cho nó. Vật dụng thực sự thuộc riêng về nó ngoại trừ một chiếc vòng cổ mẹ để lại thì mọi thé, kể cả các quyển sách ma pháp cùng trải qua tuổi thơ với nó đều đã hóa thành tro tàn trong ngọn lửa rừng rực. Ngọn lửa do tế tự đẳng cấp cao dùng sinh mạng làm nhiên liệu đốt lên có sức hủy diệt có thể so với hơi thở cự long.

Tiếp đó là khu nhà kho chuyên dụng lớn nhỏ đồng đều, cũng được chia làm nhiều gian phòng. Đứng trước nhà kho trống trải và từng giá đỡ cao chót vót, vẻ mặt Richard ngẩn ngơ mịt mờ. Nó không sao tưởng tượng được làm thế nào có thể lấp đầy nhà kho lớn như thế này. Lớn như thế đủ để chứa lương thực ua mùa đông cho cả thôn.

Dẫn Richard đi tham quan là một nữ học viên ma pháp, giọng nói và gương mặt đều ngọt ngào. Trong quá trình tham quan và giải thích, nàng nhắc tới tên mình không chỉ một lần, còn vô tình hay cố ý ám chỉ sau này cần bất cứ gì đến tìm nàng. Nàng rất nhấn mạnh cụm "bất cứ gì", lúc nói đôi mắt híp lại như trăng lưỡi liềm rất dễ thương. Giờ Richard không thể hiểu nhưng qua một thời gian ngắn nữa sẽ rõ thôi. Đó là khi đánh giá "Nhanh chóng có ích" mà Richard nhận được biến thành "Hữu dụng", "Tiềm lực cực cao" bắt đầu phát huy.

Quá trình tham quan, nếu gặp phải các pháp sư đang vội vàng qua lại thì phần lớn bọn họ đều nhường đường cho Richard, thậm chí có một số còn hành lễ với hắn. Thiên phú Chân Thực của Richard lại lần nữa phát huy tác dụng, dễ dàng nhìn ra trọng tâm ánh mắt các pháp sư này đều rơi lên trên đường vân trên cổ áo choàng pháp sư của mình. Đó là dấu hiệu thân phận, đại biểu cho đệ tử thân truyển của Sue Helen. Từ đó Richard biết được rằng địa vị tại Thâm Lam của mình chắc chắn không thấp.

Ngày hôm sau, quá trình học tập ma pháp chính thức bắt đầu.

Khi nắm lấy thời khóa biểu rất dài, Richard lại có cảm giác choáng váng. Thâm Lam phá vỡ những qui tắc thông thường của thế giới ma pháp, chỉ riêng Ma Pháp Căn Bản đã bị chia ra làm các ngành Triết học ma pháp, Hệ thống thế giới, Sinh vật vị diện học, Địa lý vị diện, Toán học, Nguyên lý thế giới, Kết cấu học, Vật chất học, Hình học vị diện, Hình học không gian, Lịch sử các tộc, Phân tích dị sinh mệnh...vv Hơn nữa, càng học sâu vào còn liên tục chia nhỏ ra, mà quá tình nghiên cứu còn xuyên suốt cả cuộc đời ma pháp.

Trong hệ thống ma pháp của Thâm Lam, Triết học ma pháp được đặt ở một vị trí rất quan trọng, cũng là môn học đầu tiên của Richard.

Ma đạo sư: Bậc thầy ma thuật/ma pháp

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tòa Thành Tội Ác

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook