Tòa Thành Tội Ác

Chương 133: đột kích ngược

Yên Vũ Giang Nam

01/03/2014

Khi xuyên qua một con phố, Lưu Sa đột nhiên dừng bước nhanh chóng mở quyển sách trong tay, một tia sáng thần thanh nhanh chóng rơi lên người Just cách đó mấy chục mét. Thế là tiếng gầm gào của Mintai và tiếng cười lớn của Just cùng vang lên.

Richard ngẩng đầu lên nhìn thấy Laer ở trên nóc nhà chỉ về một hướng thế là Richard dẫn theo Lưu Sa chạy đến. Một kỵ sĩ toàn thân đầy máu nhìn thấy bóng lưng của Richard và Lưu Sa liền vội vã đuổi theo.

Nhưng ở bên trên hắn, Bọt Nước lặng lẽ xuất hiện sau đó yên lặng không tiếng động như bóng ma hạ xuống. Hai chân nàng mau lẹ tiếp cận mục tiêu, 'yên giấc ngàn thu' nhẹ nhàng vung lên thế là đầu lâu kỵ sĩ bay vút lên, thân thể vẫn còn theo gia tốc tiến lên phía trước! Khi kỵ sĩ ngã xuống thì Bọt Nước sớm đã tan biến.

Richard tựa như không mục đích chạy trong cứ địa nhưng mỗi lần hắn đều xuất hiện ở nơi chiến cục nguy hiểm nhất mà thần thuật của Lưu Sa lại giúp bộ chiến kỵ sĩ trọng thương khôi phục chiến lực. Richard có liên hệ linh hồn với Bọt Nước và mẫu sào nên có thể cảm ứng rõ nét vị trí của họ. Khế ước ma pháp nô dịch cũng có lực lượng linh hồn nhưng chỉ cảm ứng được mơ hồ nhưng trong cự ly gần này hắn vẫn cảm giác được vị trí của bọn họ.

Như vậy chiến đấu nhìn như hỗn loạn nhưng bên loạn chỉ có Mintai tước sĩ. Hắn bị Just quấn chặt nên không thể ra lệnh mà Huber tước sĩ thì đã sớm bị giết nên những chiến sĩ vốn phải tụ lại triển khai lùng bắt và áp chế thì lại thành từng người tự chiến. Mà Richard lại ẩn ẩn điều khiển được chiến cục, hắn, Lưu Sa và Bọt Nước hình thành tổ đội không ngừng di chuyển, chi viện cho bộ chiến kỵ sĩ, dùng ma pháp giết hại lượng lớn chiến sĩ bình thường thậm chí dùng bản thân làm mồi nhử kỵ sĩ rồi do Bọt Nước ám sát.

Chiến cuộc cứ như vậy dần nghiêng lệch chầm chậm tằm ăn đội ngũ Mintai tước sĩ. Mẫu sào là lo lắng lớn nhất trong lòng Richard, không chỉ vì nó nhỏ yếu mà còn có một cảm giác khó nói nên lời. Hắn không thể nào dự đoán sẽ phát sinh chuyện gì với mẫu sào, chỉ có thể dùng lý do vĩnh hằng và thời quang chi long sẽ không hại hắn để tự thuyết phục bản thân.

Khi Richard nhìn thấy mẫu sào, nó đang an tĩnh nằm bên chiến sĩ bị đánh ngã còn vỗ vỗ cánh của mình biểu thị bản thân không sao. Khi tầm nhìn Richard vừa rời đi, nó lập tức vùi đầu vào ăn. Lưu Sa ngay sau đó nhìn thấy cảnh này nhưng nàng không nói gì.

Thế là thanh âm thê lương vang lên khắp mọi ngóc ngách cứ địa, rất nhanh suy yếu đến tan biến. Gần như tất cả mọi người đều khẽ rùng mình, thủ hạ của Mintai dù là chiến sĩ hay kỵ sĩ đều không dám đến gần khu vực kia.

Vài phút sau, mẫu sào bò ra khỏi gian phòng nhỏ bé, cách nó không xa là một thi thể kỵ sĩ không đầu. Thế là nó ra sức vỗ cánh bay đến, dùng mũi đao nắm chặt thi thể kéo vào trong một gian nhà.

Khi nó bò ra lần nữa, thân thể nó đã lớn gấp rưỡi, phần bụng phồng căng đến gần hình tròn. Lúc này đôi cánh ngắn nhỏ dù ra sức vỗ cũng chỉ nâng thân thể lên cao không đến một mét. Lúc đó một chiến sĩ vừa từ góc rẽ đi ra, đột nhiên nhìn thấy một khối đen nghịt bay ngang chóp mũi mình liền sợ hãi bổ xuống một đao. Nhưng là đôi mắt kép của mẫu sào nhìn chằm chằm chiến sĩ này, một tia tinh thần xung kích đi qua, hai tay chiến sĩ tê dại không thể nâng lên, máu ào ra từ tai mũi mắt hắn. Hắn không kịp thốt lên tiếng nào đã ngã xuống, mẫu sào rơi xuống mặt đất có chút gian nan bò đến chầm chậm kéo chiến sĩ vào trong một phòng.

Richard biết vị trí mẫu sào, mẫu sào cũng biết vị trí của hắn. Mỗi khi mẫu sào ăn uống, nó luôn cố ý tránh xa Richard một khoảng.

Lại một lần nữa chém giết một chiến sĩ, Richard cuối cùng dừng lại thở dốc. Cho dù có cấu trang và thần thuật của Lưu Sa, thể lực và ma lực của hắn đã dần đến khô cạn. Chiến đấu đến bây giờ hai bên đều đã đến cực hạn. Thần thuật của Lưu Sa có thể chữa thương chứ không thể hoàn toàn khôi phục thể lực hao tổn. Cứ địa không còn nghe thấy thanh âm gầm rú của Mintai nữa mà là tiếng thở dốc trầm trọng. Just càng không còn sức nói những lời bình dư thừa về cái rìu trong tay hắn nữa.

Là lúc này! Richard nhanh chóng ra lệnh trong ý thức với hai kẻ. Đó chính là đôi anh em thực nhân ma, nói là mệnh lệnh chứ thật ra là rung động đủ để họ có thể cảm giác được, vậy là đủ rồi. Đây là tín hiệu phát động bọn họ tấn công.



Mục sư và đám chiến sĩ bên ngoài cứ địa đột nhiên cảm giác dưới chân rung động, cành lá quanh đó cũng không ngừng rung động theo. Bọn họ đột nhiên hoảng sợ nhìn thấy hai khối đá lớn bay ra từ trog rừng cây! Đá lớn mang theo gió gầm rít rơi lên một chiến sĩ trực tiếp ép hắn thành bánh thịt, ba chiến sĩ gần đó cũng bị nện thương. Chuyện quá đột ngột nên mọi người thậm chí không kịp phản ứng.

Trong rừng cây phốc một tiếng bay ra một hỏa cầu. Đây là một hỏa cầu rất chính tắc, tiêu chuẩn chính tắc, thời gian làm pháp và ma lực tiêu hao rất chính tắc. Tiramisu dùng hỏa cầu này để chứng minh bản thân là ma pháp sư. Sau làn sóng lửa, những chiến sĩ đã ngã xuống một nửa, mục sư trẻ tuổi thì chạy rất nhanh nên chỉ bị sóng lửa đánh bay bị thương nhẹ.

Mặt đất rung động càng thêm mãnh liệt, bóng dáng Ba Phần Chín chạy chồm đến, dùng khí thế không thể địch nổi xông vào giữa đám chiến sĩ đang hỗn loạn! Hắn không còn lõa lỗ nữa mà đã được trang bị một lớp giáp giày, đầu đội mũ giáp có mũi nhọn, hai chân là chiến ủng da thú cũng có gắn mũi nhọn.

Giáp của Ba Phần Chín không có chút phụ ma nào, nhưng chỉ lớp giáp dày chắc đơn thuần đó cũng đủ làm người khác tuyệt vọng. Trọng giáp trăm cân này làm chiến sĩ bình thường hành động khó khăn nhưng lại không chút ảnh hưởng đến Ba Phần Chín. Mà thực nhân ma lực lượng hơn đồng loại này còn đang nắm theo một cái chùy hai tay nặng cả trăm cân!

Cho dù là ở Noland, thực nhân ma trưởng thành cũng là quái vật làm đoàn đội kẻ mạo hiểm tránh xa. Ở thứ cấp vị diện, chúng nó là quái vật đáng sợ, chỉ có đoàn đội tinh anh mới dám khiêu chiến chúng nó. Mà đáng sợ hơn thực nhân ma trưởng thành không chút nghi ngờ nào là thực nhân ma mặc giáp cầm vũ khí!

Ba Phần Chín như pháo đài di động sát khí đằng đằng đánh tới đám chiến sĩ. Có lẽ lo sợ đám chiến sĩ còn chưa đủ tuyệt vọng, quanh thân Ba Phần Chín lóe lên hai tia sáng ma pháp, tia ma pháp thứ hai còn tô đen một tầng từ đầu đến chân hắn. Những kỵ sĩ bị thương còn định cầm thuẫn lên kháng cự nhưng vừa thấy cảnh này đã kêu rên tuyệt vọng.

Nếu như có gì đáng sợ hơn thực nhân ma mặc giáp cầm vũ khí thì chính là Ba Phần Chín được tăng thêm thạch da thuật và lực lượng man ngưu! Ầm một tiếng, cự chùy của Ba Phần Chín nện lên một chiến sĩ đánh văng cả thuẫn và chiến sĩ lên trời. Ở không trung, chiến sĩ và trọng thuẫn cùng vặn vẹo biến hình.

"Để lại cho ta hai tên!" Trong rừng cây vang lên tiếng rống giận của Tiramisu. Hắn chạy vội mà đến, trong tay cũng cầm chùy nhưng chỉ mặc giáp da. Cũng là thực nhân ma, Tiramisu vô cùng yêu thích trọng chùy như Ba Phần Chín nhưng là thân phận ma pháp sư lại làm hắn không thể mặc giáp kim loại.

Khi Tiramisu chạy đến chiến trường, Ba Phần Chín với hai ma pháp phụ thêm đã nghiền ép tất cả địch nhân hơn nữa một chùy chạm nhẹ đánh ngất mục sư trẻ tuổi. Sau khi dùng chùy nặng trăm cân làm ra động tác ôn nhu như vậy, Ba Phần Chín cảm thấy vô cùng hài lòng với bản thân.

"Ngươi giết hết kẻ địch rồi!" Tiramisu gào lên.

Ba Phần Chín đã xách theo chùy nặng chạy về cứ địa vừa chạy vừa nói: "Chiến đấu bên kia còn chưa kết thúc! Chủ nhân bảo chúng ta đi qua!"

Tiramisu cũng chạy vội theo, dù cho hắn không mặc trọng giáp nhưng cũng vẫn bị người anh em Ba Phần Chín của mình bỏ càng lúc càng xa.

"Đáng chết!" Tiramisu bắt đầu gầm rú lên và ngầm suy xét xem có nên cho Ba Phần Chín một cái trì hoãn thuật không. Dù sao hắn cũng là ma pháp sư.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tòa Thành Tội Ác

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook