Tòa Thành Tội Ác

Chương 144: đột tập

Yên Vũ Giang Nam

26/07/2014

Richard chỉ vào một trấn nhỏ trên bản đồ trải dài nói: "Đây là trấn Ước Phàm, nó là mục tiêu công chiếm lần này của chúng ta."

Khác với trấn Oswald, trấn Ước Phàm quy mô lớn hơn nhiều và đương nhiên cũng phồn vinh hơn rất nhiều. Nó là tiếp điểm nối giữa thành bảo của nam tước và vô số trấn nơi núi rừng, các loại gỗ quý, quáng sản, da thú đều phải chảy qua đấy trước mà những kẻ mạo hiểm muốn tiến vào rừng rậm cũng phải lấy nơi này làm khu tiếp tế.

Trấn này có hơn năm trăm hộ, hơn hai ngàn nhân khẩu nên có lượng lớn cửa hàng. Những kẻ mạo hiểm có thể có được đủ loại tiếp viện ở đây, từ rèn đến luyện kim cái gì cũng có. Nơi này chỉ không có kiến trúc thần điện mà thôi, thần dũng cảm chỉ có một thần điện trong lãnh địa của nam tước, đương nhiên nó cũng vô cùng rộng lớn để chứng tỏ lòng thành kính của nam tước. Kiến trúc thần điện càng to lớn thì phí sửa chữa, duy tu cũng theo đó càng lớn nên Bodhisattva nam tước không thể xây được tòa thần điện thứ hai trong lãnh địa của mình.

Trấn Ước Phàm là lãnh địa của tước sĩ Cage, tước sĩ cho dựng một trang viên bên ngoài trấn, bình thường thì đây chính là nơi ở của ông. Bên cạnh trang viên là kỵ sĩ doanh, hơn ba mươi kỵ sĩ tinh nhuệ của tước sĩ ở lại nơi này nhưng là hiện tại cả kỵ sĩ doanh trống không, chỉ có lác đác vài người hỗ trợ trẻ tuổi còn ở lại. Tất cả chiến sĩ tinh nhuệ đều đã theo tước sĩ Cage đi chinh phạt kẻ xâm nhập nhưng vừa đi là không quay lại.

Cho nên những ngày này khắp trang viên tước sĩ Cage là hoảng loạn lo sợ cùng với chi chít vệ binh trước đó chưa từng thấy. Những vệ binh này thực chất mới trải qua những lớp huấn luyện thô sơ thậm chí còn không được coi là quân chính quy, chỉ là hiện tại lực lượng tinh nhuệ trên trấn không có nên mới phải lôi bọn họ ra làm thủ vệ.

Bại binh mấy ngày trước trốn về đến trấn mang theo tin xấu, tin xấu lập tức như lửa lớn lan trên đồng khô, nháy mắt đã thiêu đốt cả lãnh địa nam tước. Ngay cả tước sĩ Huber và Mintai cũng chết thì rõ ràng nhóm tiên phong của Cage tước sĩ sợ là lành ít dữ nhiều.

Ai cũng không biết ác ma dị vị diện sẽ xuất hiện lúc nào cho nên những thân tộc bàng hệ của tước sĩ Cage đã thu xếp hành lý chuẩn bị chạy trốn. Hành động này của bọn họ càng kéo thêm lo sợ nhưng là lượng lớn người trên trấn vẫn còn duy trì được bình tĩnh nhất định, không vội vã chạy trốn ngay. Nơi này cách lãnh địa nam tước Bodhisattva không xa, nam tước còn có quân đội mạnh mẽ, thần điện cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn kẻ xâm nhập lộng hoành. Mà đằng sau nam tước còn có bá tước Lieng - một trong ba bá tước lớn của công quốc nữa.

Thế là bóng đêm dần phủ xuống trong không khí lo lắng bất an.

Trấn Ước Phàm cách vùng núi khoảng hơn bốn mươi cây, do ngẫu nhiên có kẻ mạo hiểm và dong binh qua lại, hơn nữa để chống lại những đợt sóng ma thú tấn công nên tước sĩ Cage lệnh xây tường bảo vệ bao quanh trấn, xung quanh trang viên và trấn còn có những tháp tên canh phòng.

Bóng đêm vừa buông xuống, một thân ảnh lặng lẽ xuất hiện bên ngoài trấn, hắn không chút tiếng động đi quanh một vòng sau đó như bóng ma leo tường vào rồi lại như bóng ma khe khẽ rời đi. Tường cao ba mét trên trấn đối với hắn không là chút chướng ngại nào, chốt lát sau hắn đã xuất hiện bên ngoài trang viên của tước sĩ Cage, lại cẩn thận quan sát địa hình và lực lượng phòng ngự. Hắn hoàn mỹ lợi dụng bóng đêm yểm hộ, những tên lính mới trên tháp canh hoàn toàn không bắt được chút dấu tích nào cả. Sau khi xem xét xong, hắn lại men theo bóng đêm rời đi.

Một giờ sau, một đội ngũ không lớn xuất hiện bên ngoài trấn. Richard xuyên qua màn đêm dõi mắt nhìn hướng xa, hắn ẩn ẩn có thể thấy đường nét của trấn Ước Phàm. Hắn bình tĩnh chờ đợi, chỉ chốc lát sau tinh linh Laer hiện ra từ bóng đêm khẽ báo cáo: "Chủ nhân, trấn Ước Phàm có chừng 50 dân binh, vũ trang và thực lực rất kém. Nhưng phiền toái là trong trấn có không ít kẻ mạo hiểm, còn có một tiểu đội dong binh nữa, thêm vào ước chừng hơn 50 người. Thực lực cá nhân của bọn họ cao hơn dong binh nhiều thậm chí thuộc hạ còn cảm nhận được vài tên thực lực cấp 6 nên không dám đến quá gần quan sát. Mà kỵ sĩ doanh cách trang viên không xa, bên trong có ba mươi tên hỗ trợ và đông đảo tạp dịch, khi cần thiết thì bọn chúng có thể cầm vũ trang trở thành một nhánh lực lượng."

"Chiến mã thì sao?" Đây mới là vấn đề Richard quan tâm.

"Chiến mã chủ yếu tập trung ở trang viên và kỵ sĩ doanh, có khoảng bốn mươi con chiến mã loại tốt, chia đều cho mỗi nơi một nửa."

Richard rất hài lòng với tình báo nên gật đầu xác nhận rồi nói: "Đường bọn chúng nói không sai, cho bọn chúng vũ khí."

Ba Phần Chín bỏ xuống vũ khí và lá chắn từ trên lưng xuống đưa cho năm chiến sĩ bị bắt từ, mỗi người được chia một thanh đao và một tấm chắn.

Năm chiến sĩ này vốn xuất thân bình dân, lòng trung thành của họ với lãnh chủ có hạn nên dưới uy hiếp của tử vong, họ chỉ có thể lựa chọn sống tiếp. Nhờ đám chiến sĩ quen thuộc địa hình này mà Richard mới có thể lặng lẽ xâm nhập lãnh địa nam tước và xuất hiện bên ngoài trấn Ước Phàm.

Richard lần này mang theo ba bộ chiến kỵ sĩ, trang bị của bọn họ đều là lá chắn lớn và rìu to. Bốn bộ chiến kỵ sĩ còn lại lưu lại cứ địa canh giữ tù binh không chịu đầu hàng, những người khác đều theo Richard xuất kích.

"Đi trang viên của tước sĩ Cage trước!"

Theo mệnh lệnh của Richard, đội ngũ men theo bóng đêm yểm hộ tiến hướng trang viên của tước sĩ. Ở giữa những cái bóng lớn nhỏ khác còn có những cái bóng của mãnh thú hình dáng kỳ lạ.

Cửa lớn trang viên đóng chặt lại, mấy cây đuốc đặt trên cao chiếu sáng một khoảng nhỏ phía trước cửa. Đằng sau cửa là hai tháp tên, hai tên lính mới co quắp trong góc tránh cái lạnh của màn đêm, thi thoảng mới ngẩng đầu lên nhìn quét qua bóng đêm quanh trang viên. Tuy hiện tại đã là đầu hè nhưng đêm đến vẫn vô cùng lạnh mà gió trên cao lại càng mạnh hơn nên hai lính mới khổ sở vô cùng.



Một lính mới cuộn lấy thân mình, tấm giáp trên thân y như thép lạnh ngấm nước đè nặng lên mình hắn vậy. Hắn đang định chửi rủa thời tiết mấy câu thì đột nhiên nghe được thanh âm nhỏ bé nào đó, hắn vội vã đứng lên nhìn quanh nheng kết quả là Richard như bóng ma nhảy lên trên tháp, một tay bịt kín miệng hắn, một tay nhẹ nhàng xát chủy thủ qua cổ họng! Tên lính mới giãy dụa hồi lâu rồi chầm chậm bất động. Mà trên một tháp tên khác thì Laer như bóng ma lao đến đập vào gáy tên lính mới, đối phương lập tức ngã xuống.

Nhín thấy Laer giải quyết xong tên lính canh, Richard tiện tay thi triển ma pháp lửa chiếu sáng cấp 0. Trong bóng đêm sợi lửa này vô cùng gai mắt, thế là từng bóng đen mang theo sát khí vội vã lao đến trang viên. Nhìn thấy tia lửa đó, tinh linh Laer khi nhìn thấy tia lửa đó cũng nhảy vào trong trang viên dùng thanh yên giấc ngàn thu của Bọt Nước chém đứt sợi dây xích khóa cửa lớn sau đó vội vàng đẩy cửa mở ra.

Cửa vừa bị mở ra thì bị binh lính tuần tra phát hiện, thế là thanh âm cảnh báo vang lên, tiếng gào thét xen lẫn trong đó làm cả trang viên nháy mắt hỗn loạn!

Vài tên lính tuần tra vội vã giơ cao đuốc chạy hướng cửa chính đúng lúc gặp nhóm đầu tiên ùa vào của đối phương. Dưới ánh đuốc chiếu rọi, một binh lính tuần tra này nhanh chóng nhìn rõ mặt đối phương. Hắn đột nhiên nhìn ra vài gương mặt thân quen liền kinh ngạc hô lên: "Pierre! Là ngươi sao? A, kia không phải Amun thúc thúc sao? Các ngươi không phải cùng theo Cage đại nhân chinh phạt ác ma dị vị diện sao?"

Pierre và Amun bị nhận ra không tự chủ được dừng lại bước chân, ba tên tù binh cũng theo đó dừng lại, đôi bên tạm thời đứng nhìn nhau, binh lính tuần tra rõ ràng còn chưa hiểu rõ tình huống. Đằng sau mấy tên tù binh, Just nở nụ cười tàn nhẫn nắm chặt rìu lớn trong tay. Vài tên bộ chiến kỵ sĩ nhanh chóng di chuyển hình thành thế bọc đánh, chỉ có thiếu nữ áo trắng sau người Just thu lại khí tức, như tan vào bóng đêm.

Ngay trong giây phút này, Richard đứng trên tháp tên có thể thấy rõ toàn cục lạnh lùng ra lệnh: "Amun, giết bọn chúng!"

Thanh âm Richard vừa vang lên thì trung niên Amun như nghe được thì thầm của ác ma, theo ý thức vung đao xuống. Người trẻ tuổi đứng đối diện đầy ngạc nhiên cúi nhìn vết thương thật sâu, dài trước ngực. Vết thương này gần như làm lộ nội tạng của hắn, có thể thấy Amun đã dùng toàn lực mà một đao chiếu thẳng điểm yếu, nhanh độc làm người tuổi trẻ không kịp phản ứng. Đây là biểu hiện của một lão binh như Amun nên có.

Một đao hạ xuống, Amun khẽ sửng sốt rồi nhanh chóng phản ứng lại, hắn bước nhanh lên trước một bước đâm xuyên bụng người trẻ tuổi!

"Giết! Giết sạch bọn họ!" Lần này thanh âm gầm rú không phải đến từ Richard mà đến từ Amun!

Mỗi câu hò hét của hắn đều mang theo một binh lính tuần tra nằm xuống. Lúc này đám tù binh còn lại như tỉnh mộng, vội vàng lao lên chém giết, nháy mắt tám tên lính tuần tra đã ngã xuống. Đám dân binh sao có thể là đối thủ của những lão binh đã trải qua máu tanh chứ!

Vừa bắt đầu, vài tên tù binh dứt khoát cầm đao giơ thuẫn lao hướng nhóm viện binh đang đến gần. Chỉ trong giây lát, tiểu đội tuần tra lại bị chém sạch không còn lại người nào. Một khi không có đường lui thì những lão binh này ngoan độc đủ để Just cũng phải nhún vai.

Richard vốn đã chuẩn bị tốt một ma pháp hỏa cầu thuật nhưng hiện tại đã không cần dùng nữa rồi. Hắn tự mình thi triển vũ lạc thuật lên bản thân rồi nhảy từ trên tháp xuống. Lúc này lầu chính cách đó không xa vang lên thanh âm huyên náo, lượng lớn dân binh thành bầy tuôn ra, bọn họ tuy quần áo xộc xệch thậm chí có người còn không có vũ thế nhưng số lượng thật quá nhiều.

Năm tên tù binh đứng chụm lại một chỗ không ngừng thở gấp, mỗi người bọn họ trên người ít nhiều đều có vết thương nhưng là hung tính của họ bị kích thích triệt để, hai mắt đỏ hồng nhìn chằm chằm những đồng liêu ngày trước, bàn tay nắm chặt đao không chút buông lỏng.

Lúc này Lưu Sa đi ra từ bóng tối trị liệu cho hai tên tù binh bị thương khá nặng. Những tù binh này đều vô cùng kinh ngạc, lập tức sĩ khí tăng cao!

Richard đã rơi từ không trung xuống dùng thanh âm ma pháp cao giọng nói: "Kẻ nào dám phản kháng giết tại chỗ!"

Thanh âm của Richard nháy mắt bao phủ cả trang viên, đám lính tuần tra đang lao tới không tự chủ được sợ hãi dừng bước chân nhưng là bị những người ở phía sau đẩy lên. Lần này thanh âm hò hét hô giết rất lớn, như là thể để tăng thêm dũng cảm vậy.

Richard giơ cao tay phải sau đó chỉ hướng phía trước!

Vút, tiếng tên xé gió vang lên, mũi tên nhọn cắm phập vào tên lính tuần tra đi đầu! Mà khi tay phải Richard triệt để hạ xuống, bốn con hung bạo dã trư đã xuất hiện. Ngay khi bốn con vật dữ dằn này xuất hiện, những ma thuật chúc phúc của Lưu Sa lập tức chiếu xuống chúng. Bốn con hung thú chạy chồm rất nhanh phá loạn đội hình xông đến, một tên xui xẻo còn bị răng nanh đâm thủng eo rồi còn bị hất văng lên không trung!

Just đầy hưng phấn vượt lên gầm gào: "Rìu lớn của ta đã sớm…", bên tai hắn vang lên một tiếng phốc, một hỏa cầu thiêu đốt nóng rực ập đến, vượt qua hắn nổ tung ở giữa đám binh tuần tra! Sóng lửa tràn khắp, Just chỉ cách vùng uy lực có mấy mét, nếu như vừa rồi hắn nhanh chân hơn thì có lẽ đã được sóng lửa tẩy lễ rồi!

Just hiểu rõ thủ lĩnh của mình khủng bố như nào, hỏa cầu thuật vào tay Richard nhanh đến biến thái, khi hỏa cầu thứ nhất nổ tung thì khẳng định hỏa cầu thứ hai đã rời tay! Mà lại hỏa cầu sau tốc độ bay còn nhanh hơn hỏa cầu trước!

Quả nhiên, ngay khi sóng lửa còn đang hừng hực mở rộng thì một hỏa cầu khác bay qua người Just nổ giữa đám lính tuần tra còn sót lại. Hai hỏa cầu bao hết đám lính tuần tra và bốn con hung bạo dã trư, khi hỏa cầu đầu tiên nổ tung, hai con hung bạo dã trư bị thương mất đi khống chế, chúng chuyển thù hận sang Richard! Nhưng là hỏa cầu thứ hai lập tức đưa toàn bộ lính tuần tra và bốn con hung bạo dã trư xuống địa ngục.



Trang viên nhất thời tĩnh lặng. Trước sau chỉ mười mấy giây, sau ba ma pháp thì nhóm binh lính tuần tra đầu tiên đã biến mất sạch! Nhìn vào quảng trường trống rỗng, không chỉ riêng phía lính tuần tra mà cả nhóm quân của Richard cũng khẽ ngây ngốc.

Just khẽ giật khóe mắt, nếu như vừa không phải nghe theo lệnh của Richard mà tự tiện nhảy vào đám người đó chặt bổ thì sợ rằng rìu lớn còn chưa hạ xuống đã bị hỏa cầu đánh văng rồi! Không một chiến sĩ dưới cấp 10 nào có thể chống lại hai hỏa cầu nổ tung mà thời gian giữa hai hỏa càu quá ngắn, điều này làm chiến chức không kịp ngưng tụ đấu khí đối kháng. Tước sĩ Cage mặc trọng giáp tinh xảo lại thêm đấu khí cấp 12 nhưng vẫn bị Richard dùng năm hỏa cầu thuật đánh ngã. Đương nhiên nếu như không phải vì phải 'chiếu cố' thủ hạ của Cage thì chỉ cần bốn hỏa cầu là đủ rồi!

Nhóm binh lính thứ hai vừa tập kết được vừa thấy cảnh này liền vội vã chạy lại trong lầu chính! Bọn họ tựa như đã quên nếu như Richard phóng hai hỏa cầu thuật vào lầu chính thì đủ để nướng sạch bọn họ.

Trong trang viên còn có gần trăm dân binh nhưng là ý chí chiến đấu của bọn họ đã bị Richard đánh tan. Richard lại giơ cao tay phải chỉ hướng lầu chính quát: "Giữ lại phụ nữ và trẻ nhỏ, giết sạch những nam nhân dám phản kháng!"

Lời Richard còn chưa dứt, Just đã như gió lốc chạy đến, tiếng gào của hắn còn vang vọng trời đêm: "Đợi câu này của thủ lĩnh lâu rồi! Đám côn trùng xem thanh rìu của ta này! Nó đã khát máu không chịu được rồi!"

Phốc! Rìu lớn chặt eo, chia cơ thể một tên lính tuần tra thành hai phần! Sau đó Just đi vào lầu chính, trong vô số tiếng kinh hô và kêu thảm, thanh âm của Just không ngừng vang lên:

"Rìu lớn của ta đã sớm khát máu…"

"Rìu lớn của ta đã…"

"Khát máu!"

"Rìu lớn!"

"Rìu!"

"Rìu!"

Rõ ràng Just giết quá nhanh nên khẩu hiệu không theo kịp tốc độ!

Tù binh, bộ chiến kỵ sĩ, mãnh thú thậm chí Bọt Nước và Lưu Sa đều xông vào lầu chính, thân hình to lớn của thực nhân ma bịt kín cửa ra vào. Nhưng là vẫn có vài bóng người thừa dịp hỗn loạn muốn chạy qua trường trang viên nhưng bọn hắn sao có thể thoát được tầm nhìn của Richard chứ? Richard chỉ đơn giản vươn tay chỉ hướng mấy bóng hình kia, tiếng tên tử vong lập tức vang lên, tên nhọn nháy mắt đâm xuyên thân thể và kéo đi sinh mạng họ.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủn, thanh âm giết chóc giảm đi nhanh chóng, khẩu hiệu đinh tai nhức óc của Just càng lúc càng hoàn chỉnh.

Một tên lính tuần tra may mắn trốn ra được từ cửa sau, hắn đầy thông minh nhảy lên một con chiến mã ở chuồng ngựa rồi điên cuồng thúc ngựa chạy, dán chặt theo tường che rồi mượn cây cối lưa thưa yểm trợ nhanh chóng phóng qua cửa lớn trang viên.

Tinh linh Laer đã lặng lẽ hiện ra bên người Richard, trường cung sớm đã kéo căng, ở đầu mũi tên cũng cháy lên hỏa diễm ma pháp nhàn nhạt. Trong tâm lý Laer đã nghĩ đến cảnh mũi tên đâm xuyên trái tim đối phương nhưng ngay khi Laer sắp buông ngón tay thì Richard đột nhiên đè tay hắn lại.

Laer có chút kinh ngạc nói: "Chủ nhân hắn đi báo tin cho kỵ sĩ doanh!"

"Để hắn đi." Richard nhàn nhạt nói.

Cuộc nói chuyện chỉ trong chốc lát nhưng tên lính tuần tra đã kịp thúc ngựa chạy biến mất trong đêm đen.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tòa Thành Tội Ác

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook