Chương 179: lần đầu gặp (thượng)
Yên Vũ Giang Nam
13/08/2014
Nhưng là vừa vào hậu viện, Richard đột nhiên có một cảm
giác kỳ dị thế là hắn khẽ đứng vững, lực hai tay cũng ổn định nhẹ nhàng
mở cửa.
Hậu viện rất lớn nhưng tạp vật và chuồng ngựa làm nơi này rất lộn xộn. Dưới bóng đêm nồng đậm, có một bóng trắng như u linh không ngừng bay vút, bóng đêm nồng đậm như nước, ôn nhu sống động bao lấy thân thể nàng, tụ thành một thể với nàng. Bởi thế bộ quần áo trắng vốn rất bắt mắt kia lại như mơ hồ làm nàng biến thành tia xám nhẹ nhàng tới lui.
Là Bọt Nước!
Richard tĩnh lặng đứng bên cạnh cửa không làm kinh động nàng. Thiếu nữ tựa như không biết có người nhìn mình, nàng chỉ không ngừng tới lui trong đình viện lộn xốn, những lộn xộn đó không chút ảnh hưởng đến nàng. Tốc độ của nàng nhanh như thiểm điện lại không gây ra chút âm thanh nào như là một phần cùng bóng đêm xung quanh vậy. Chỉ nhìn tốc độ, Richard đã biết thiếu nữ đã thành công tăng cấp mà tốc độ này không hoàn toàn là nhờ tăng cấp, nhất định nàng đã giành được năng lực đặc thù.
Không biết qua bao lâu, thiếu nữ tựa như hơi mệt chút thế là dừng lại trước mặt Richard, ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Richard cẩn thận nhìn nàng hỏi: "Ngươi tăng cấp? Năng lực thu được là gì?"
Thiếu nữ ưm một tiếng, chậm chập khó khăn nói: "Cấp 10. Năng lực mới… có thể gọi là phong hành, là thứ vừa rồi."
Trong tròng mắt thuần khiết của nàng có dã tính nhưng ở sâu trong đó lại như có thứ gì đó khác. Nàng vẫn tóc dài ngắn bất đồng, là tự tay dùng thanh Yên Giấc Ngàn Thu cắt tỉa. Ngữ khí cắng ngắc khó khăn nói rõ nàng rất ít nói chuyện với người khác dù là với Richard!
Chỉ mấy câu nói, Richard đã biết mình đã lơ là không để ý đến vị thủ vệ linh hồn này. Nàng như một con sói cô độc, luôn cẩn thận tránh khỏi đám người mà bản thân mình cũng không chủ động đến gần nàng.
Richard trầm ngâm nói: "Phong hành? Nhìn thì thấy rất mạnh a, chờ mấy ngày nữa ta sẽ tìm cho ngươi một cấu trang phù hợp."
Tròng mắt thiếu nữ lóe sáng nhưng không nói gì chỉ gật gật đầu. 4Lúc này tia rượu đã dần tan đi nhưng đầu hắn rất đau, đau đến khác thường như có thứ gì đang kéo xé ý thức hắn vậy. Richard khẽ a một tiếng, hai tay xoa trán, đi lên gian phòng của mình. Mùi rượu của bán thú nhân rất kém nhưng độ mạnh và dư lực thì tuyệt đối hàng đầu! Richard cố nén đau đầu kịch liệt bước về phòng mình.
Vừa vào phòng, Richard theo tập quán nhìn quanh phòng. Đây là thói quen hắn học được từ Nayar khi ở Thâm Lam, dù là ai, nếu như cứ cách một hai ngày tiến vào gian phòng chỉ định và bị dùng đủ mọi cách đánh lén thì sẽ có thói quen này.
Chỉ là thói quen mà thôi, hắn nhìn quét qua một lượt rồi ném bản thân lên giường. Nhưng là bỗng nhiên, thân thể hắn đột ngột cứng ngắc, những sợi lông tơ dựng đứng thậm chí hô hấp cũng dừng lại! Tầm nhìn của hắn di chuyển chậm chạp, một mét rồi lại một mét lần lượt quét khắp gian phòng. Những con số bình thường bị lơ là dần rõ nét hơn nữa bị tập trung.
Lần này Richard cuối cùng xác định được khác thường là ánh sáng! Trong phòng tối hơn bình thường một chút, phòng mở cửa sổ, bên ngoài tuy có mây che đi ánh trăng và sao nhưng phải có chút ánh sáng mới đúng, cả căn phòng không thể tối om như này được.
Hắn một lần nữa điều chỉnh tầm nhìn tập trung vào phân bố ánh sáng, thế là từng dãy số phác thảo ra một bóng đêm đang di chuyển, chậm chậm từ cuối gian phòng đến gần hắn. Richard cuối cùng chậm rãi thở một cái, chân phải dời ngang, cả người chầm chậm di chuyển sang bên phải. Ngay ở ngoài hai mét, trường đao vô danh đang ở góc tường.
Bóng đêm tựa như phát giác được dị động của Richard thế là đột ngột dừng lại, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt ập đến Richard.
Thế là trước mặt hắn, bóng đêm dần ngưng tụ hóa thành một sinh vật hiện ra trong phòng. Toàn thân thể nó do bóng đêm ngưng tụ thành mà lại đen bóng đến kỳ lại. Ở hai mắt nó lóe lên hai tia hồng quỷ dị chằm chằm nhìn vào Richard. Từ hai tròng mắt này, Richard cảm giác được chỉ có lạnh lẽo thê lương, không có chút tình cảm ba động nào, càng không có uy hiếp hay dọa nạt nào từ kẻ đi săn. Đằng sau hai điểm hồng kia, ngoài hư không và băng lãnh ra thì không còn gì khác.
Trong tích tắc nó dừng bước và ngưng tụ thành hình, Richard cũng nắm chặt thời cơ dời ngang hai bước, tay nắm chặt trường đao, tâm tình cũng ổn định lại. Hắn hiện tại đã phân biệt được sinh vật này hơn nữa ý thức như chớp lóe lên tư liệu liên quan đến nó.
Báo bóng đêm, sinh vật bóng đêm cấp thấp, dùng tốc độ và gian xảo nổi danh. Tuy chỉ là sinh vật bóng đêm cấp thấp nhưng nó vẫn là sinh vật bóng đêm. Toàn bộ chủng tộc bóng đêm đại đa sinh tồn trong hư không giữa các vị diện cho nên đối với những sinh vật trong vị diện, sinh vật bóng đêm luôn mạnh mẽ mà đầy bí ẩn. Cho dù là báo bóng đêm cấp thấp thì cũng có lực chiến đấu tương đương cấp 11, 12 mà lại có trí tuệ không thấp. Sinh vật bóng đêm cấp trung thậm chí trí tuệ có thể sánh với trí giả nhân loại, chỉ kém đại ma đạo sư một chút, sinh vật bóng đêm cấp cao thậm chí có thể sánh ngang trí tuệ với truyền kỳ thậm chí là bán thần!
Báo bóng đêm trước mặt Richard đang quỳ chồm hỗm, đây là tư thế tích lực của nó. Nhưng là ngay khi móng vuốt của nó dần nhô ra, trên người Richard đã bộc phát khí tức mạnh mẽ, vòng trăng bạc lóe sáng trên đỉnh đầu, trường đao nhận nguyệt lực từ trang bạc đột nhiên bay lên chém hướng báo bóng đêm phía trước.
Bạo phát, nguyệt kiếm, trong tích tắc Richard dùng hết sức lực mình có.
Báo bóng đêm đã sớm nhào ra, ở giữa không trung vẫn duy trì tứ thế nằm phục làm Richard có cảm giác vô cùng khó chịu. Nhưng là nó làm như vậy lại làm Richard như đưa chính mình đến gần vậy.
Trường đao không ngừng tấn công, những đòn đánh dính chặt lấy sinh vật bóng đêm.
Đao phong cắt vào thân thể báo bóng đêm nhưng nó tựa như không định thoát thân, móng vuốt hữu lực bám chặt lấy thân đao. Trường đao vô danh như sa vào đầm lầy, muốn tiến một bước cũng khó.
Richard không cần nghĩ ngợi, hai tay nắm đao hét lớn một tiếng, lực lượng toàn thân phát ra, lam nguyệt xuất hiện trên đầu hắn, nguyệt lực màu bạc trên đao cũng đổi thành màu lam.
Bí kiếm, phá diệt! Trong phòng đột nhiên tràn ngập ánh lam xé nát bóng dáng sinh vật bóng đêm. Richard vừa đụng người vào thân thể sinh vật bóng đêm, toàn thân nó như triệt để vỡ vụn!
Hậu viện rất lớn nhưng tạp vật và chuồng ngựa làm nơi này rất lộn xộn. Dưới bóng đêm nồng đậm, có một bóng trắng như u linh không ngừng bay vút, bóng đêm nồng đậm như nước, ôn nhu sống động bao lấy thân thể nàng, tụ thành một thể với nàng. Bởi thế bộ quần áo trắng vốn rất bắt mắt kia lại như mơ hồ làm nàng biến thành tia xám nhẹ nhàng tới lui.
Là Bọt Nước!
Richard tĩnh lặng đứng bên cạnh cửa không làm kinh động nàng. Thiếu nữ tựa như không biết có người nhìn mình, nàng chỉ không ngừng tới lui trong đình viện lộn xốn, những lộn xộn đó không chút ảnh hưởng đến nàng. Tốc độ của nàng nhanh như thiểm điện lại không gây ra chút âm thanh nào như là một phần cùng bóng đêm xung quanh vậy. Chỉ nhìn tốc độ, Richard đã biết thiếu nữ đã thành công tăng cấp mà tốc độ này không hoàn toàn là nhờ tăng cấp, nhất định nàng đã giành được năng lực đặc thù.
Không biết qua bao lâu, thiếu nữ tựa như hơi mệt chút thế là dừng lại trước mặt Richard, ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Richard cẩn thận nhìn nàng hỏi: "Ngươi tăng cấp? Năng lực thu được là gì?"
Thiếu nữ ưm một tiếng, chậm chập khó khăn nói: "Cấp 10. Năng lực mới… có thể gọi là phong hành, là thứ vừa rồi."
Trong tròng mắt thuần khiết của nàng có dã tính nhưng ở sâu trong đó lại như có thứ gì đó khác. Nàng vẫn tóc dài ngắn bất đồng, là tự tay dùng thanh Yên Giấc Ngàn Thu cắt tỉa. Ngữ khí cắng ngắc khó khăn nói rõ nàng rất ít nói chuyện với người khác dù là với Richard!
Chỉ mấy câu nói, Richard đã biết mình đã lơ là không để ý đến vị thủ vệ linh hồn này. Nàng như một con sói cô độc, luôn cẩn thận tránh khỏi đám người mà bản thân mình cũng không chủ động đến gần nàng.
Richard trầm ngâm nói: "Phong hành? Nhìn thì thấy rất mạnh a, chờ mấy ngày nữa ta sẽ tìm cho ngươi một cấu trang phù hợp."
Tròng mắt thiếu nữ lóe sáng nhưng không nói gì chỉ gật gật đầu. 4Lúc này tia rượu đã dần tan đi nhưng đầu hắn rất đau, đau đến khác thường như có thứ gì đang kéo xé ý thức hắn vậy. Richard khẽ a một tiếng, hai tay xoa trán, đi lên gian phòng của mình. Mùi rượu của bán thú nhân rất kém nhưng độ mạnh và dư lực thì tuyệt đối hàng đầu! Richard cố nén đau đầu kịch liệt bước về phòng mình.
Vừa vào phòng, Richard theo tập quán nhìn quanh phòng. Đây là thói quen hắn học được từ Nayar khi ở Thâm Lam, dù là ai, nếu như cứ cách một hai ngày tiến vào gian phòng chỉ định và bị dùng đủ mọi cách đánh lén thì sẽ có thói quen này.
Chỉ là thói quen mà thôi, hắn nhìn quét qua một lượt rồi ném bản thân lên giường. Nhưng là bỗng nhiên, thân thể hắn đột ngột cứng ngắc, những sợi lông tơ dựng đứng thậm chí hô hấp cũng dừng lại! Tầm nhìn của hắn di chuyển chậm chạp, một mét rồi lại một mét lần lượt quét khắp gian phòng. Những con số bình thường bị lơ là dần rõ nét hơn nữa bị tập trung.
Lần này Richard cuối cùng xác định được khác thường là ánh sáng! Trong phòng tối hơn bình thường một chút, phòng mở cửa sổ, bên ngoài tuy có mây che đi ánh trăng và sao nhưng phải có chút ánh sáng mới đúng, cả căn phòng không thể tối om như này được.
Hắn một lần nữa điều chỉnh tầm nhìn tập trung vào phân bố ánh sáng, thế là từng dãy số phác thảo ra một bóng đêm đang di chuyển, chậm chậm từ cuối gian phòng đến gần hắn. Richard cuối cùng chậm rãi thở một cái, chân phải dời ngang, cả người chầm chậm di chuyển sang bên phải. Ngay ở ngoài hai mét, trường đao vô danh đang ở góc tường.
Bóng đêm tựa như phát giác được dị động của Richard thế là đột ngột dừng lại, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt ập đến Richard.
Thế là trước mặt hắn, bóng đêm dần ngưng tụ hóa thành một sinh vật hiện ra trong phòng. Toàn thân thể nó do bóng đêm ngưng tụ thành mà lại đen bóng đến kỳ lại. Ở hai mắt nó lóe lên hai tia hồng quỷ dị chằm chằm nhìn vào Richard. Từ hai tròng mắt này, Richard cảm giác được chỉ có lạnh lẽo thê lương, không có chút tình cảm ba động nào, càng không có uy hiếp hay dọa nạt nào từ kẻ đi săn. Đằng sau hai điểm hồng kia, ngoài hư không và băng lãnh ra thì không còn gì khác.
Trong tích tắc nó dừng bước và ngưng tụ thành hình, Richard cũng nắm chặt thời cơ dời ngang hai bước, tay nắm chặt trường đao, tâm tình cũng ổn định lại. Hắn hiện tại đã phân biệt được sinh vật này hơn nữa ý thức như chớp lóe lên tư liệu liên quan đến nó.
Báo bóng đêm, sinh vật bóng đêm cấp thấp, dùng tốc độ và gian xảo nổi danh. Tuy chỉ là sinh vật bóng đêm cấp thấp nhưng nó vẫn là sinh vật bóng đêm. Toàn bộ chủng tộc bóng đêm đại đa sinh tồn trong hư không giữa các vị diện cho nên đối với những sinh vật trong vị diện, sinh vật bóng đêm luôn mạnh mẽ mà đầy bí ẩn. Cho dù là báo bóng đêm cấp thấp thì cũng có lực chiến đấu tương đương cấp 11, 12 mà lại có trí tuệ không thấp. Sinh vật bóng đêm cấp trung thậm chí trí tuệ có thể sánh với trí giả nhân loại, chỉ kém đại ma đạo sư một chút, sinh vật bóng đêm cấp cao thậm chí có thể sánh ngang trí tuệ với truyền kỳ thậm chí là bán thần!
Báo bóng đêm trước mặt Richard đang quỳ chồm hỗm, đây là tư thế tích lực của nó. Nhưng là ngay khi móng vuốt của nó dần nhô ra, trên người Richard đã bộc phát khí tức mạnh mẽ, vòng trăng bạc lóe sáng trên đỉnh đầu, trường đao nhận nguyệt lực từ trang bạc đột nhiên bay lên chém hướng báo bóng đêm phía trước.
Bạo phát, nguyệt kiếm, trong tích tắc Richard dùng hết sức lực mình có.
Báo bóng đêm đã sớm nhào ra, ở giữa không trung vẫn duy trì tứ thế nằm phục làm Richard có cảm giác vô cùng khó chịu. Nhưng là nó làm như vậy lại làm Richard như đưa chính mình đến gần vậy.
Trường đao không ngừng tấn công, những đòn đánh dính chặt lấy sinh vật bóng đêm.
Đao phong cắt vào thân thể báo bóng đêm nhưng nó tựa như không định thoát thân, móng vuốt hữu lực bám chặt lấy thân đao. Trường đao vô danh như sa vào đầm lầy, muốn tiến một bước cũng khó.
Richard không cần nghĩ ngợi, hai tay nắm đao hét lớn một tiếng, lực lượng toàn thân phát ra, lam nguyệt xuất hiện trên đầu hắn, nguyệt lực màu bạc trên đao cũng đổi thành màu lam.
Bí kiếm, phá diệt! Trong phòng đột nhiên tràn ngập ánh lam xé nát bóng dáng sinh vật bóng đêm. Richard vừa đụng người vào thân thể sinh vật bóng đêm, toàn thân nó như triệt để vỡ vụn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.