Tòa Thành Tội Ác

Chương 127: Tin tức (hạ)

Yên Vũ Giang Nam

25/02/2014

Cuối cùng cũng có lời giải cho việc một tước sĩ như Cage lại có chiến lực mạnh mẽ như vậy. Đó không phải quân của hắn mà là quân tinh nhuệ của nam tước. Thông thường chiến sĩ lên cấp 5 sẽ có kỹ năng đầu tiên, dù là công kích chuẩn xác hay đòn chém cường lực đều giúp cho thực lực của bọn họ tăng mạnh. Một lão binh cấp 5 có thể dễ dàng đối phó bốn chiến sĩ cấp 4.

Vị diện này giống với Noland ở chỗ là cũng có rất nhiều các chủng tộc có trí tuệ, nhưng chiếm vị trí chủ đạo vẫn là con người, ít nhất thì ở công quốc Bạch Nham là như thế. Giống với Noland, quốc gia nhân loại này cũng dùng thể chế thừa kế và vũ lực, tước vị ngoài con đường kế thừa ra còn có thể giành được từ chiến lực. Cho nên không khí thượng võ ở đây không khác với Noland là bao. Tuy nhiên, đây lại là tin xấu đối với Richard.

Công quốc Bạch Nham tín ngưỡng thần dũng cảm Nội An, đây là vị thần cả Lưu Sa cũng chưa từng nghe đến, hẳn là thần minh vị diện này, từ số lượng tín đồ thì hẳn là thần minh trung cấp. Ngoài thần dũng cảm ra thì trong nhân loại cũng tín ngưỡng năm, sáu thần minh khác nữa. Bên cạnh đó, sùng bái tổ tiên cũng vô cùng được chú trọng, không chút thua kém so với thú nhân, tinh linh.

Nam tước Bodhisattva cũng là tín đồ của thần dũng cảm, trong pháo đài của hắn có một tòa thần điện. Lần này mục sư của thần điện nhận được thần dụ nên nam tước Bodhisattva mới phát hiện và phái tước sĩ Cage đến lùng bắt kẻ xâm nhập từ vị diện khác.

Lực lượng chủ lực của nam tước theo sau, nếu như tước sĩ Cage thất bại thì bọn họ sẽ là lực lượng tấn công nối tiếp ngay sau đó.

Richard và Lưu Sa đi tới vùng đất trống trong cứ địa, Richard kéo ra một cái bàn, Lưu Sa bèn đem tấm địa đồ vừa khai thác được từ tù binh ra trải lên bàn.

Vị trí trước mặt cứ địa cũng không xấu, nó cách đường lớn khoảng năm cây số, địa hình gập ghềnh và rừng cây rậm rạp có thể ngăn cản kỵ binh tiến vào. Dù cho là tước sĩ Cage hay kỵ sĩ được sắc phong cũng chỉ có thể đi bộ đến đây.

Ba mặt của cứ địa là dốc đứng, chỉ có một mặt là có độ dốc thoai thoải. Độ cao của dốc đứng là hai mươi mét, chiến sĩ bình thường muốn leo lên cũng khó. Xét chỉnh thể thì có thể nói cứ địa này dễ thủ khó công, vấn đề duy nhất là nếu cố thủ cứ địa thì sẽ bị trói chặt ở đây.

Richard không ngừng nghiên cứu địa đồ rồi chỉ hướng trấn nhỏ cách đó hai mươi cây số nói: "Quân đội nam tước nếu như đã xuất phát thì đêm nay hẳn sẽ dừng chân ở đây. Đây là nơi cuối cùng bổ sung vật tư và nghỉ ngơi, sau đó sáng mai bọn họ sẽ vào núi tìm kiếm chúng ta. Nếu như đêm nay chúng ta tiến hành trinh sát sẽ biết được đại khái binh lực của kẻ địch."

"Lần này bọn họ rất có thể mang theo mục sư, hắn là mục tiêu ưu tiên lớn nhất của chúng ta. Không biết bọn họ có ma pháp sư không nữa?" Lưu Sa nói.

Richard ừm một tiếng nhìn vào lãnh địa nam tước và phân bố thôn làng nói: "Hiện tại thời gian chưa đến một ngày, tước sĩ Cage chưa đưa tin về nên cũng sẽ không có gì gây bất ngờ. Theo phán đoán bình thường, đội ngũ của tước sĩ Cage khá mạnh nên bọn họ không nghĩ đến khả năng bị toàn diệt như vậy. Do đó nam tước Bodhisattva cũng sẽ không dốc hết binh lực đem đến. Trong thần dụ hẳn có số lượng chúng ta, có lẽ bọn họ không ngờ là chúng ta có nhiều người giỏi chiến đấu như vậy, cho nên vòng đầu chúng ta tổn thất không nhiều. Tổng hợp lại thì chúng ta có khả năng đối phó với một phần ba binh lực nam tước, ước chừng hai tước sĩ, hơn mười kỵ sĩ và hai ba trăm chiến sĩ. Đây là tình huống có khả năng xảy ra nhất."

Sau khi tìm tòi, Richard nhìn Lưu Sa trịnh trọng nói: "Lưu Sa, có thể nói cho ta biết số lượng thần thuật ngươi có thể thi triển không? Ta cần thống kê chiến lực của chúng ta."



Lưu Sa ngẩng đầu lên nhìn Richard nói: "Có thể. Nhưng phải nói chiến lực của ngươi cho ta biết, đừng nói ma pháp sư nào cũng có thể thi triển được năm hỏa cầu thuật đầy uy lực trong năm giây. Một ma pháp sư cấp 8 bình thường tạm không nói đến thời gian làm pháp, nếu hắn bắn liên tiếp như vậy thì chắc chắn sẽ hao sạch ma lực chứ đừng nói đến gọi bốn con lợn rừng nữa."

Lưu Sa đặc biệt nhấn mạnh vào con số bốn.

Richard cười cười gật đầu nói: "Được, ta có một bộ cấu trang hoạt lực, nó giúp ta tăng nhanh tốc độ khôi phục ma lực và thể lực. Hơn nữa năng lực khống chế ma pháp của ta rất cao. Ta quả thực là pháp sư cấp 8 nhưng ở trạng thái đỉnh phong ma lực đã đến gần cấp 9. Ta chú trọng nghiên cứu ma pháp cấp 3 - hỏa cầu thuật, ma pháp cấp 4 - tự nhiên triệu hoán và băng trùy thuật. Ta có thể rút ngắn thời gian làm phép hỏa cầu, nếu thi triển hỏa cầu đủ uy lực thì chỉ cần một giây. Còn về tự nhiên triệu hoán, có thể ta có dòng máu tinh linh nên hiệu quả cao hơn. Băng trùy thuật còn chưa hoàn thiện, uy lực của nó rất mạnh nhưng cần thời gian năm giây làm phép, ta còn chưa sử dụng trong thực chiến."

Richard nói ra chưa hết, thật ra bởi vì vòng tay răng thú hắn mới thi triển tự nhiên triệu hoán dễ hơn, dễ gọi thêm được một con lợn rừng.

"Năng lực huyết mạch thì sao?" Lưu Sa không chút buông lỏng hỏi.

Richard trầm ngâm một lát rồi nói: "Mới chỉ giác ngộ được một cái, là bạo phát."

Lưu Sa cúi thấp đầu ngón tay khẽ vẽ trong không khí, chốc lát sau nói: "Ừm, ta đã biết nên phối hợp với ngươi như nào. Hiện tại đến lượt ta, ta bởi vì có xưng hiệu 'rạng đông' nên khác với mục sư thông thường. Đầu tiên là số lượng thần thuật, ngươi có thể tính là gấp ba mục sư bình thường. Ngoài ra ngươi cũng nên chú ý đến thần văn trên trán ta, đây là cấu trang cấp 4 thần ban. Nó chủ yếu tăng cho ta một năng lực đặc thù tên là ‘kính thời quang’. Năng lực này có thể hạn chế thời gian của mục tiêu, thời gian kéo dài khoảng mười lăm giây. Nếu như mục tiêu cấp cao hơn ta thì thời gian này rút ngắn đi, cao hơn năm cấp thì chỉ có một nửa xác suất thành công. Mà nếu cao hơn bảy cấp thì hoàn toàn vô hiệu."

"Tỉ lệ thay đổi thời gian như nào?" Hai mắt Richard tỏa sáng.

"Hiện tại là ba phần tư đến một phần hai, chờ đẳng cấp ta tăng lên uy lực sẽ tăng theo!"

"Hay, như vậy có thể nắm chắc đối phó mấy tên tước sĩ!" Richard hưng phấn không thôi sau đó đầy thâm ý nhìn Lưu Sa nói: "Cũng may chúng ta không phải kẻ thù."

Lần này Lưu Sa cũng nở nụ cười hiếm thấy, nói: "Ta cũng vậy, ta không muốn thành kẻ địch của ngươi."

Richard cũng nở nụ cười, hiện tại hắn có thể trông thấy tia sáng đầu tiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tòa Thành Tội Ác

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook