Chương 173: ủy thác (thượng)
Yên Vũ Giang Nam
08/08/2014
Richard lại cầm lấy tấm da thú nhìn trong chốc lát rồi
cẩn thận thả xuống nói: "Ta đã tìm được con đường nhưng cần thêm một
bước linh cảm mới có thể chế tạo được cấu trang thuộc về ta. Cấu trang
này vẫn để cho Just đi dù cho nó có rất nhiều ý nghĩa kỷ niệm."
"Giết Mark rồi thì chúng ta nên làm gì tiếp đây?" Lưu Sa hỏi: "Trực tiếp tiếp quản phạm vi thế lực của hắn hay nói chuyện với mấy nhà khác?"
"Không cần gấp, đợi chút, đợi Lôi Chùy tìm đến chúng ta." Richard cẩn thận cất tấm cấu trang rồi lại bày những dụng cụ khác lên bàn chuẩn bị chế tạo vật cắm.
"Tại sao lại là Lôi Chùy tới mà không phải những người khác?" Lưu Sa có chút không buông tha tiếp tục hỏi.
"Vì hắn là lão đại." Richard cũng không vì bị quấy nhiễu mà ảnh hưởng, động tác hai tay hắn vẫn đầy lưu loát.
"Ngươi chuẩn bị hợp tác với Lôi Chùy sao?"
"Không nhất định là hợp tác, có thể là giao dịch, cũng có thể chỉ là dò xét." Richard nói: "Chúng ta là người ngoài đến, muốn chiếm một chỗ ở đây thì phải xem hành động của Lôi Chùy."
"Hay là dứt khoát thịt bộ lạc Huyết Thạch chiếm doanh trại?" Lưu Sa đầy sát khí đề nghị.
Richard bật cười gõ đầu nàng một cái: "Chiếm chỗ rách nát này làm gì? Vì mấy cái giếng sao? Mà Lôi Chùy là chiến sĩ cấp 14, còn có trăm thủ hạ chiến sĩ bán thú nhân cấp 7, 8. Hắn nếu như có vài trang bị hợp tay hay có năng lực huyết mạch thì chúng ta muốn giết được bộ lạc Huyết Thạch phải trả giá là nửa số người chúng ta nằm xuống. Ngươi nói xem ai chết thì tốt đây?"
"Ta." Lời của Lưu Sa vĩnh viễn làm người nghe yêu hận đan xen
Richard cắn răng nắm chặt cổ áo nàng nhưng là nàng không những ưỡn ngực lên mà còn vặn vẹo eo như thể chủ động dâng hiến vậy. Xem ra đúng như lời nàng nói, trước ngày đặc biệt đó, nàng sẽ vô cùng phối hợp. Nhưng mà nàng phối hợp đã đủ làm Richard dục hỏa sôi trào rồi, không hiểu nàng phản kháng thì sẽ như nào nữa? Vừa nghĩ đến đây, Richard suýt chút lại không khống chế được mình.
Richard cuối cùng ngầm hạ quyết tâm đẩy Lưu Sa ra, sau đó tiếp tục công tác trên tay. Thân thể Just rộng rãi, thể chất cường tráng, yêu cầu đối với vật cắm cũng nhỏ hơn nhiều. Dùng hơn hai giờ, Richard cuối cùng cũng chế tạo xong vật cắm.
Ngay lúc này, Laer đi tới phòng Richard mang theo một tin tức bất ngờ, thời gian sớm hơn Richard dự định nhiều. Người của bộ lạc Huyết Thạch đã đến nhà nghỉ mời Richard ngày mai đến dùng bữa trưa cùng Lôi Chùy.
"Một đống bán thú nhân còn rất để ý lễ nghĩa nữa chứ!" Báo cáo xong tinh linh thi nhân vẫn không quên xem thường đám giả mạo quý tộc lại không thường xuyên tắm rửa này.
Giữa trưa hôm sau, Richard cuối cùng gặp được Lôi Chùy trong thành bảo của bộ lạc bán thú nhân. Khác với bán thú nhân khác trong bộ lạc, hình dáng Lôi Chùy khá giống nhân loại, vóc người cũng thấp hơn dũng sĩ bán thú nhân nửa cái đầu. Nhưng mỗi khối cơ thịt lõa lỗ bên ngoài của hắn đều cứng rắn như sắt, đầu gần như cạo trọc chỉ để lại ba mái tóc nửa đen nửa trắng. Từ bề ngoài mà xem thì hắn đã bắt đầu già đi, có vẻ giống một lão già năm mươi. Nhưng là sinh hoạt gian khổ ở vùng đất Đẫm Máu làm bề ngoài già hơn tuổi nhiều, có lẽ Lôi Chùy chỉ khoảng hơn bốn mươi.
Lôi Chùy và Richard dùng bữa trưa theo đúng quy cách quý tộc, mỗi người ngồi một đầu bàn dài. Nhưng là chỉ có điểm này là giống với sinh hoạt quý tộc, trên bàn ăn chỉ có thiệt nướng và rượu mạnh, đây đã là bữa trưa thịnh soạn ở đây rồi. Trong vương quốc nhân loại, dù chỉ là yến tiệc sắc phong kỵ sĩ thì cũng hơn thế này mấy lần.
Nhưng là dáng vẻ Richard không có chút gì có thể xoi mói, cho dù là đại quý tộc dùng tiệc chính thức cũng không ưu nhã hơn hắn. Khó có nhất là thần thái nhẹ nhàng vui mừng của hắn, hắn không chút để ý đến lỗ hổng ngẫu nhiên có trên bàn ăn, vài khe nứt trên bàn dài thậm chí chén rượu cũng chưa rửa sạch, y như hắn đang ở trong một thịnh yến hào hoa vậy.
Nhưng không giống với vẻ ngoài nhẹ nhàng, hắn từ đầu đến cuối dùng khóe mắt chăm chú quan sát bán thú nhân, cố gắng thu được càng nhiều số liệu càng tốt và không chút buông lỏng cảnh giác. Bán thú nhân đối diện luôn cho hắn cảm giác nguy hiểm, nếu như Lôi Chùy không chú ý đến an toàn bản thân mà toàn lực đánh hắn thì những người phía sau không kịp cứu mạng hắn được.
Khi bữa trưa tiến hành được một nửa, Lôi Chùy cuối cùng lên tiếng: "Tiên sinh Richard, ngài là một vị pháp sư và trong đoàn còn có một vị pháp sư nữa đúng không?"
"Đúng vậy." Richard gật đầu thừa nhận.
Trên mặt Lôi Chùy lộ vẻ kích động rồi cố áp chế lại hỏi: "ta nghe nói đại ma pháp sư đều giỏi chế tạo vật phẩm ma pháp?"
Richard cười nhẹ nói: "Ta chưa phải đại ma pháp sư chẳng qua cách đẳng cấp đó không xa nữa. Còn về chế tạo vật phẩm ma pháp trong lời ngài nói thì phạm vi vật phẩm ma pháp quá rộng, không ma pháp sư nào có thể am hiểu tất cả được. Ví như nếu ngài chỉ muốn một trang sức ma pháp vậy thì thuộc phạm trù luyện kim sư, nếu như ngài muôn tăng thêm hiệu ứng ma pháp cho trang bị thì phải tìm phụ ma sư, tính toán thô sơ thì có thể chia ra mười loại ấy chứ."
Lôi Chùy khẽ ngớ người không ngờ lĩnh vực ma pháp lại phức tạp đến vậy, bán thú nhân không có truyền thừa ma pháp, chỉ dựa vào tin tức từ lữ khách nhân loại để hiểu mơ hồ, hắn vốn cho rằng ma pháp sư nào cũng có thể chế tạo trang bị ma pháp.
Hắn chần chờ một chút rồi nhìn vị ma pháp sư trẻ tuổi đang mỉm cười ôn hòa, cuối cùng hắn quyết định nói thẳng: "Ta hiện tại bốn mươi mốt tuổi, muốn nhờ rèn luyện tăng lên đẳng cấp là vô cùng khó khăn. Cho nên ta cần trang bị ma pháp có thể tăng chiến lực, bất kể nó là gì chỉ cần có thể giúp chiến lực của ta đến gần cấp 15 là được. Ngài có thể giúp được không?"
Richard trầm ngâm một lát nói: "Cũng không phải không có khả năng nhưng là trang bị ma pháp cần lượng lớn tài liệu và tiêu hao thời gian cũng dài." nói tới đây, hắn hơi dừng một chút phát hiện Lôi Chùy hào phóng dùng thủ thế tài liệu ma pháp không thành vấn đề mới nói tiếp: "Ngoài ra ta cũng cần biết mục đích ngài cần tăng chiến lực làm gì, điểm này rất quan trọng, hiểu rõ mới giúp tăng lực lượng thích hợp nhất cho ngài."
Khi Richard nói đến cần lượng lớn tài liệu ma pháp, ánh mắt Lôi Chùy đã lóe lên tia vui vẻ. Ở vùng đất Đẫm Máu này, nếu như khi giao dịch đối phương ra giá cao nghĩa là khả năng thành công lớn. Đương nhiên hắn cũng không lo lắng bị lừa gạt vì ở thế giới này pháp sư nổi danh với giữ chữ tín. Thậm chí pháp sư cấp cao còn coi trọng lời hứa hơn cả tính mạng. Ngoài ra, bản thân Lôi Chùy chiếm ưu thế tuyệt đối về thực lực cũng là nền tảng giúp giao dịch thành công
"Giết Mark rồi thì chúng ta nên làm gì tiếp đây?" Lưu Sa hỏi: "Trực tiếp tiếp quản phạm vi thế lực của hắn hay nói chuyện với mấy nhà khác?"
"Không cần gấp, đợi chút, đợi Lôi Chùy tìm đến chúng ta." Richard cẩn thận cất tấm cấu trang rồi lại bày những dụng cụ khác lên bàn chuẩn bị chế tạo vật cắm.
"Tại sao lại là Lôi Chùy tới mà không phải những người khác?" Lưu Sa có chút không buông tha tiếp tục hỏi.
"Vì hắn là lão đại." Richard cũng không vì bị quấy nhiễu mà ảnh hưởng, động tác hai tay hắn vẫn đầy lưu loát.
"Ngươi chuẩn bị hợp tác với Lôi Chùy sao?"
"Không nhất định là hợp tác, có thể là giao dịch, cũng có thể chỉ là dò xét." Richard nói: "Chúng ta là người ngoài đến, muốn chiếm một chỗ ở đây thì phải xem hành động của Lôi Chùy."
"Hay là dứt khoát thịt bộ lạc Huyết Thạch chiếm doanh trại?" Lưu Sa đầy sát khí đề nghị.
Richard bật cười gõ đầu nàng một cái: "Chiếm chỗ rách nát này làm gì? Vì mấy cái giếng sao? Mà Lôi Chùy là chiến sĩ cấp 14, còn có trăm thủ hạ chiến sĩ bán thú nhân cấp 7, 8. Hắn nếu như có vài trang bị hợp tay hay có năng lực huyết mạch thì chúng ta muốn giết được bộ lạc Huyết Thạch phải trả giá là nửa số người chúng ta nằm xuống. Ngươi nói xem ai chết thì tốt đây?"
"Ta." Lời của Lưu Sa vĩnh viễn làm người nghe yêu hận đan xen
Richard cắn răng nắm chặt cổ áo nàng nhưng là nàng không những ưỡn ngực lên mà còn vặn vẹo eo như thể chủ động dâng hiến vậy. Xem ra đúng như lời nàng nói, trước ngày đặc biệt đó, nàng sẽ vô cùng phối hợp. Nhưng mà nàng phối hợp đã đủ làm Richard dục hỏa sôi trào rồi, không hiểu nàng phản kháng thì sẽ như nào nữa? Vừa nghĩ đến đây, Richard suýt chút lại không khống chế được mình.
Richard cuối cùng ngầm hạ quyết tâm đẩy Lưu Sa ra, sau đó tiếp tục công tác trên tay. Thân thể Just rộng rãi, thể chất cường tráng, yêu cầu đối với vật cắm cũng nhỏ hơn nhiều. Dùng hơn hai giờ, Richard cuối cùng cũng chế tạo xong vật cắm.
Ngay lúc này, Laer đi tới phòng Richard mang theo một tin tức bất ngờ, thời gian sớm hơn Richard dự định nhiều. Người của bộ lạc Huyết Thạch đã đến nhà nghỉ mời Richard ngày mai đến dùng bữa trưa cùng Lôi Chùy.
"Một đống bán thú nhân còn rất để ý lễ nghĩa nữa chứ!" Báo cáo xong tinh linh thi nhân vẫn không quên xem thường đám giả mạo quý tộc lại không thường xuyên tắm rửa này.
Giữa trưa hôm sau, Richard cuối cùng gặp được Lôi Chùy trong thành bảo của bộ lạc bán thú nhân. Khác với bán thú nhân khác trong bộ lạc, hình dáng Lôi Chùy khá giống nhân loại, vóc người cũng thấp hơn dũng sĩ bán thú nhân nửa cái đầu. Nhưng mỗi khối cơ thịt lõa lỗ bên ngoài của hắn đều cứng rắn như sắt, đầu gần như cạo trọc chỉ để lại ba mái tóc nửa đen nửa trắng. Từ bề ngoài mà xem thì hắn đã bắt đầu già đi, có vẻ giống một lão già năm mươi. Nhưng là sinh hoạt gian khổ ở vùng đất Đẫm Máu làm bề ngoài già hơn tuổi nhiều, có lẽ Lôi Chùy chỉ khoảng hơn bốn mươi.
Lôi Chùy và Richard dùng bữa trưa theo đúng quy cách quý tộc, mỗi người ngồi một đầu bàn dài. Nhưng là chỉ có điểm này là giống với sinh hoạt quý tộc, trên bàn ăn chỉ có thiệt nướng và rượu mạnh, đây đã là bữa trưa thịnh soạn ở đây rồi. Trong vương quốc nhân loại, dù chỉ là yến tiệc sắc phong kỵ sĩ thì cũng hơn thế này mấy lần.
Nhưng là dáng vẻ Richard không có chút gì có thể xoi mói, cho dù là đại quý tộc dùng tiệc chính thức cũng không ưu nhã hơn hắn. Khó có nhất là thần thái nhẹ nhàng vui mừng của hắn, hắn không chút để ý đến lỗ hổng ngẫu nhiên có trên bàn ăn, vài khe nứt trên bàn dài thậm chí chén rượu cũng chưa rửa sạch, y như hắn đang ở trong một thịnh yến hào hoa vậy.
Nhưng không giống với vẻ ngoài nhẹ nhàng, hắn từ đầu đến cuối dùng khóe mắt chăm chú quan sát bán thú nhân, cố gắng thu được càng nhiều số liệu càng tốt và không chút buông lỏng cảnh giác. Bán thú nhân đối diện luôn cho hắn cảm giác nguy hiểm, nếu như Lôi Chùy không chú ý đến an toàn bản thân mà toàn lực đánh hắn thì những người phía sau không kịp cứu mạng hắn được.
Khi bữa trưa tiến hành được một nửa, Lôi Chùy cuối cùng lên tiếng: "Tiên sinh Richard, ngài là một vị pháp sư và trong đoàn còn có một vị pháp sư nữa đúng không?"
"Đúng vậy." Richard gật đầu thừa nhận.
Trên mặt Lôi Chùy lộ vẻ kích động rồi cố áp chế lại hỏi: "ta nghe nói đại ma pháp sư đều giỏi chế tạo vật phẩm ma pháp?"
Richard cười nhẹ nói: "Ta chưa phải đại ma pháp sư chẳng qua cách đẳng cấp đó không xa nữa. Còn về chế tạo vật phẩm ma pháp trong lời ngài nói thì phạm vi vật phẩm ma pháp quá rộng, không ma pháp sư nào có thể am hiểu tất cả được. Ví như nếu ngài chỉ muốn một trang sức ma pháp vậy thì thuộc phạm trù luyện kim sư, nếu như ngài muôn tăng thêm hiệu ứng ma pháp cho trang bị thì phải tìm phụ ma sư, tính toán thô sơ thì có thể chia ra mười loại ấy chứ."
Lôi Chùy khẽ ngớ người không ngờ lĩnh vực ma pháp lại phức tạp đến vậy, bán thú nhân không có truyền thừa ma pháp, chỉ dựa vào tin tức từ lữ khách nhân loại để hiểu mơ hồ, hắn vốn cho rằng ma pháp sư nào cũng có thể chế tạo trang bị ma pháp.
Hắn chần chờ một chút rồi nhìn vị ma pháp sư trẻ tuổi đang mỉm cười ôn hòa, cuối cùng hắn quyết định nói thẳng: "Ta hiện tại bốn mươi mốt tuổi, muốn nhờ rèn luyện tăng lên đẳng cấp là vô cùng khó khăn. Cho nên ta cần trang bị ma pháp có thể tăng chiến lực, bất kể nó là gì chỉ cần có thể giúp chiến lực của ta đến gần cấp 15 là được. Ngài có thể giúp được không?"
Richard trầm ngâm một lát nói: "Cũng không phải không có khả năng nhưng là trang bị ma pháp cần lượng lớn tài liệu và tiêu hao thời gian cũng dài." nói tới đây, hắn hơi dừng một chút phát hiện Lôi Chùy hào phóng dùng thủ thế tài liệu ma pháp không thành vấn đề mới nói tiếp: "Ngoài ra ta cũng cần biết mục đích ngài cần tăng chiến lực làm gì, điểm này rất quan trọng, hiểu rõ mới giúp tăng lực lượng thích hợp nhất cho ngài."
Khi Richard nói đến cần lượng lớn tài liệu ma pháp, ánh mắt Lôi Chùy đã lóe lên tia vui vẻ. Ở vùng đất Đẫm Máu này, nếu như khi giao dịch đối phương ra giá cao nghĩa là khả năng thành công lớn. Đương nhiên hắn cũng không lo lắng bị lừa gạt vì ở thế giới này pháp sư nổi danh với giữ chữ tín. Thậm chí pháp sư cấp cao còn coi trọng lời hứa hơn cả tính mạng. Ngoài ra, bản thân Lôi Chùy chiếm ưu thế tuyệt đối về thực lực cũng là nền tảng giúp giao dịch thành công
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.