Chương 84: vật hy sinh (thượng)
Yên Vũ Giang Nam
05/02/2014
Ba người hầu Archimonde gia tộc rất nhanh bị đáng đông
ngã tây nghiêng, chiến lực cấp 5, 6 của bọn họ trên đại lục cũng được
tính là kẻ mạo hiểm hợp cách nhưng đấu với tám người hầu cấp 10 của
Joseph gia tộc là không đủ! Wolin thì như phát điên đấm loạn đá loạn,
những thanh niên quý tộc và người hầu Joseph gia tộc cũng không dám ra
đòn nặng nên Wolin cũng chống đỡ được một lát nhưng trên người đã ăn
không ít quyền cước.
Richard trong lòng cảm giác nguy hiểm rõ rệt nhưng hắn vừa định lui lại thì một tên người hầu đã lao lên đạp hướng sườn hắn. Một cước này dùng sức rất mạnh rõ ràng đã dùng đến đấu khí, nó hoàn toàn có thể đã gãy xương sườn ma pháp sư đáng thương nào đó!
Trong mắt Richard chớp lên tia phẫn nộ rồi lập tức biến thành lạnh lùng. Hắn nhẹ nhàng lùi về một bước vừa đủ để cú đá đạp vào khoảng không sau đó hai tay ôm chặt giày đối phương rồi đột nhiên dùng sức rắc một tiếng, mắt cá chân tên người hầu này đã triệt để biến hình. Nhưng đúng lúc này phía sau Richard vang lên tiếng gió rít!
Ở một rừng cây nhỏ cách đó không xa, Semir đang lười nhác ngồi trên nhánh cây, nửa người trên dựa vào thân cây mơ màng buồn ngủ. Tròng mắt mơ ngủ của nàng đột nhiên mở to tràn đầy sát khí, nàng khẽ hừ một tiếng xách theo kiếm mảnh nhảy xuống định đi tới chỗ quần ẩu nhưng mới bước được một bước, động tác của nàng đột nhiên ngưng đọng giống như không gian thời gian đều dừng bước vậy! Ở sau lưng nàng không biết từ lúc nào xuất hiện một nam nhân khô gầy, toàn thân hắn bao trong áo choàng đen, đầu tóc bày đầy cỏ khô. Dù cho khuôn mặt của hắn được mũ trùm che đi không thấy rõ nhưng đôi mắt âm trầm đáng sợ vẫn hiện rõ, phía trước áo choàng hắn lồi ra một khoảng lớn cũng không biết dùng vũ khí gì nhắm thẳng hướng Semir.
Semir toàn thân bất động chậm rãi quay đầu dùng thanh âm lạnh như hàn băng nói: "Rắn độc!"
Nam nhân phát ra tiếng cười khô khốc khó nghe nói: "Semir thân ái, đây là lần thứ ba chúng ta gặp mặt. Đã là người quen rồi thì ta cũng không nói nhảm làm gì, ngươi tốt nhất xóa bỏ ý định lập tức cứu người đi, chỉ cần ngươi nôn nóng thì sẽ bị ta bắn trọng thương ngay. Không biết chừng cứu không được còn phải để lại mạng nhỏ ở đây cho nên bây giờ sáng suốt nhất là người chầm chậm quay lại đi. Phải chậm, thật chậm không để lộ ra sơ hở nếu không phá giáp tiễn giá mấy ngàn kim tệ trong tay ta sẽ ghim chặt vào eo nhỏ đáng yêu của ngươi đây. Ngươi muốn dùng bộ giáp hoa lệ của mình thử uy lực của nó không? Thật ra ta rất muốn bắn vào mông đít ngươi nhưng phải đợi tên đầu trúng đích đã!"
Semir quả nhiên không dám tiến lên trước mà bắt đầu chậm rãi xoay người nhưng nàng cũng không bị ngôn ngữ khiêu khích của đối phương chọc giận mà lành lạnh nói: "Rắn Độc, ta hiểu rõ bản lãnh của ngươi, chờ ta quay người lại thì ngươi muốn chạy cũng khó. Đừng cho là ta không dám giết người ở Faust!"
Rắn Độc khẽ nhún vai nói: "Thật ra chúng ta không cần phải quyết liệt như vậy, không phải sao? Hôm nay Fokker thiếu gia không dễ mới bắt được cơ hội giáo huấn thằng nhóc Wolin không biết tốt xấu gì kia. Thật ra Wolin trong gia tộc Archimonde cũng có địa vị gì đâu, ngươi cũng không cần chăm chú như vậy. Mà ngươi nhiều nhất trọng thương được ta mà không giết được, ta tin chính mình có thể chạy được đến thần điện và ta không tin ngươi dám giết người trước mặt thủ vệ thần điện. Nếu như ngươi nhất định ra tay thì cho dù ta chết cũng có huyết thánh kỵ sĩ bồi mạng, như vậy cũng tính là kiếm lớn."
Sắc mặt Semir càng lúc càng lạnh nói: "Wolin dù có vô dụng cũng là thành viên Archimonde! Còn chưa đến lượt các ngươi vũ nhục hắn, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu sau ba giây ngươi không biết mất thì trên thế giới này không còn Rắn Độc nữa!"
"Đe dọa hay bốc phét đây? Để ta đếm ngược giúp ngươi nhé?" Rắn Độc rõ ràng không để đe dọa của Semir vào lòng. Thế cục nhất thời sa vào cầm cự.
Quần ẩu góc đường trong chốc lát đã có kết cục, không ngoài dự đoán, gia tộc Joseph với vũ lực ảo đảo chiếm ưu thế hoàn toàn. Bốn người hầu Archimonde gia tộc ngã trên đất căn bản không đứng dậy được, thậm chí muốn về báo tin cũng không được nữa rồi. Đám thanh niên quý tộc vây lấy bọn họ vừa hung hăng đạp vừa mắng "tiện dân". Bên kia tuy Wolin bị đánh ngã trên đất hơn nữa bị một tên người hầu đè xuống nhưng không ai dám đi qua đạp hắn.
Trong giới quý tộc, trong lúc đánh nhau hạ thủ là chiến đấu, nếu một bên mất chiến lực rồi mà vẫn động thủ là vũ nhục! Huống hồ những thanh niên quý tộc này đều sống dưới hạ thành Faust, giỏi lắm cũng chỉ là gia tộc phụ thuộc Joseph gia tộc mà thôi bởi thế trong mắt bọn họ địa vị Wolin và Fokker tương đương. Nếu như bọn họ dám can đảm vượt qua quy tắc, sau này Wolin có lẽ không làm gì được Fokker nhưng thu thập bọn họ thì rất dễ dàng mà gia tộc bọn họ cũng không dám đứng ra che chở.
Dù cho từ xưa đã có câu đánh chó phải ngó mặt chủ nhưng một con chó thông minh cũng phải học được không cắn loạn!
Richard cũng ngã trên đất bị một tên người hầu đè chặt. Ở bên cạnh hắn là hai tên người hầu khác, một tên nâng lên chân phải vặn vẹo mất tự nhiên, một tên thì ôm đầu gối đau đến sắc mặt tái nhợt.
Tên ôm chân chính là tên phi đến đá Richard, kết quả là bị Richard quay gẫy cổ chân. Tên còn lại là dùng đầu gối phi tới lại bị Richard dùng khối quặng thô mang theo bên người đập nát đầu gối. Sau khi sử dụng bạo phát, lực lượng của Richard còn chiếm thượng phong mà kỹ nghệ thế giới hắc ám giúp hắn đánh trúng điểm yếu. Nhưng dù sao hắn cũng là ma pháp sư không phải chiến sĩ cao cấp nên không thể tránh được đòn đánh từ phía sau ngay sau đó và bị tên thứ ba hung hăng nên trúng sau não té ngã xuống đất rồi bị người đè lại.
Richard lần này bị thương rất nặng, đau đớn kịch liệt làm hai mắt hắn tối sầm. Nếu như không nhờ ở Thâm Lam thu được thể chất hơn người thì một quyền toàn lực của tên người hầu kia đã đủ làm hắn chết ngất mà điểm yếu bị đả kích trầm trọng như vậy rất có thể ảnh hưởng đến tiềm lực ma pháp sau này của hắn, chỉ có cao giai thần quan mới khôi phục được thương thế. Ngoài phần đầu ra, tay và thân thể hắn cũng không ngừng truyền đến đau đớn, bả vai còn đau như muốn nứt ra mà mặt hắn bị ép chặt xuống mặt đường cứng lạnh, chỉ lưu lại một tầm nhìn rất hẹp cho hắn.
Kinh hoảng và khuất nhục cực độ tràn ngập đầu não hắn, máu nóng tuôn lên đầu hắn như muốn sôi trào! Dùng tư thế này vũ nhục hắn chỉ là hai tên người hầu mà bọn họ lại to gan đến vậy ra tay không chút lưu tình. Mỗi bị ép xuống một giây Richard cảm giác bản thân như bị thêm một cái bạt tai trước mặt mọi người.
Chuyện này phát sinh quá nhanh từ khi xung đột bắt đầu đến lúc mọi người bị đánh ngã còn chưa đến hai phút. Richard nhất thời cũng mất đi bình tĩnh đột nhiên phát ra tiếng gầm như dã thú toàn lực dùng sức nâng người lên. Tên người hầu đè lấy hắn không kịp phòng bị bị đẩy lùi ra mà một tên khác nhanh tay phản ứng kịp, kịp thời ôm chặt lấy eo Richard nhưng lực bạo phát mạnh mẽ cũng làm tên người hầu kia suýt bị buông tay.
Đúng lúc này một tên người hầu bên cạnh Wolin đột nhiên lao đến toàn lực đạp vào lưng Richard, hất văng Richard đi một đoạn làm đầu hắn lại đập mạnh xuống nền đất cứng rắn, một dòng máu bắt đầu chảy xuôi trên gương mặt hắn.
Ven đường đã có không ít người vây xem nhưng nhìn đến gia huy Joseph và Archimonde là ai cũng không dám đến quá gần. Nhìn thấy máu chảy ra từ Richard rất nhiều người kinh ngạc thốt lên, Richard rõ ràng mặt trang phục quý tộc, hắn không phải người hầu!
Fokker lúc này như mới chú ý đến Richard đi tới nói: "Thằng nhóc này là ai? Tại sao lại chưa gặp bao giờ?"
Richard mới miễn cưỡng ngẩng đầu lên vừa định nói gì không ngờ lại bị chân Fokker đè lên đầu hung hăng ép chặt xuống mặt đất!
Richard trong lòng cảm giác nguy hiểm rõ rệt nhưng hắn vừa định lui lại thì một tên người hầu đã lao lên đạp hướng sườn hắn. Một cước này dùng sức rất mạnh rõ ràng đã dùng đến đấu khí, nó hoàn toàn có thể đã gãy xương sườn ma pháp sư đáng thương nào đó!
Trong mắt Richard chớp lên tia phẫn nộ rồi lập tức biến thành lạnh lùng. Hắn nhẹ nhàng lùi về một bước vừa đủ để cú đá đạp vào khoảng không sau đó hai tay ôm chặt giày đối phương rồi đột nhiên dùng sức rắc một tiếng, mắt cá chân tên người hầu này đã triệt để biến hình. Nhưng đúng lúc này phía sau Richard vang lên tiếng gió rít!
Ở một rừng cây nhỏ cách đó không xa, Semir đang lười nhác ngồi trên nhánh cây, nửa người trên dựa vào thân cây mơ màng buồn ngủ. Tròng mắt mơ ngủ của nàng đột nhiên mở to tràn đầy sát khí, nàng khẽ hừ một tiếng xách theo kiếm mảnh nhảy xuống định đi tới chỗ quần ẩu nhưng mới bước được một bước, động tác của nàng đột nhiên ngưng đọng giống như không gian thời gian đều dừng bước vậy! Ở sau lưng nàng không biết từ lúc nào xuất hiện một nam nhân khô gầy, toàn thân hắn bao trong áo choàng đen, đầu tóc bày đầy cỏ khô. Dù cho khuôn mặt của hắn được mũ trùm che đi không thấy rõ nhưng đôi mắt âm trầm đáng sợ vẫn hiện rõ, phía trước áo choàng hắn lồi ra một khoảng lớn cũng không biết dùng vũ khí gì nhắm thẳng hướng Semir.
Semir toàn thân bất động chậm rãi quay đầu dùng thanh âm lạnh như hàn băng nói: "Rắn độc!"
Nam nhân phát ra tiếng cười khô khốc khó nghe nói: "Semir thân ái, đây là lần thứ ba chúng ta gặp mặt. Đã là người quen rồi thì ta cũng không nói nhảm làm gì, ngươi tốt nhất xóa bỏ ý định lập tức cứu người đi, chỉ cần ngươi nôn nóng thì sẽ bị ta bắn trọng thương ngay. Không biết chừng cứu không được còn phải để lại mạng nhỏ ở đây cho nên bây giờ sáng suốt nhất là người chầm chậm quay lại đi. Phải chậm, thật chậm không để lộ ra sơ hở nếu không phá giáp tiễn giá mấy ngàn kim tệ trong tay ta sẽ ghim chặt vào eo nhỏ đáng yêu của ngươi đây. Ngươi muốn dùng bộ giáp hoa lệ của mình thử uy lực của nó không? Thật ra ta rất muốn bắn vào mông đít ngươi nhưng phải đợi tên đầu trúng đích đã!"
Semir quả nhiên không dám tiến lên trước mà bắt đầu chậm rãi xoay người nhưng nàng cũng không bị ngôn ngữ khiêu khích của đối phương chọc giận mà lành lạnh nói: "Rắn Độc, ta hiểu rõ bản lãnh của ngươi, chờ ta quay người lại thì ngươi muốn chạy cũng khó. Đừng cho là ta không dám giết người ở Faust!"
Rắn Độc khẽ nhún vai nói: "Thật ra chúng ta không cần phải quyết liệt như vậy, không phải sao? Hôm nay Fokker thiếu gia không dễ mới bắt được cơ hội giáo huấn thằng nhóc Wolin không biết tốt xấu gì kia. Thật ra Wolin trong gia tộc Archimonde cũng có địa vị gì đâu, ngươi cũng không cần chăm chú như vậy. Mà ngươi nhiều nhất trọng thương được ta mà không giết được, ta tin chính mình có thể chạy được đến thần điện và ta không tin ngươi dám giết người trước mặt thủ vệ thần điện. Nếu như ngươi nhất định ra tay thì cho dù ta chết cũng có huyết thánh kỵ sĩ bồi mạng, như vậy cũng tính là kiếm lớn."
Sắc mặt Semir càng lúc càng lạnh nói: "Wolin dù có vô dụng cũng là thành viên Archimonde! Còn chưa đến lượt các ngươi vũ nhục hắn, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu sau ba giây ngươi không biết mất thì trên thế giới này không còn Rắn Độc nữa!"
"Đe dọa hay bốc phét đây? Để ta đếm ngược giúp ngươi nhé?" Rắn Độc rõ ràng không để đe dọa của Semir vào lòng. Thế cục nhất thời sa vào cầm cự.
Quần ẩu góc đường trong chốc lát đã có kết cục, không ngoài dự đoán, gia tộc Joseph với vũ lực ảo đảo chiếm ưu thế hoàn toàn. Bốn người hầu Archimonde gia tộc ngã trên đất căn bản không đứng dậy được, thậm chí muốn về báo tin cũng không được nữa rồi. Đám thanh niên quý tộc vây lấy bọn họ vừa hung hăng đạp vừa mắng "tiện dân". Bên kia tuy Wolin bị đánh ngã trên đất hơn nữa bị một tên người hầu đè xuống nhưng không ai dám đi qua đạp hắn.
Trong giới quý tộc, trong lúc đánh nhau hạ thủ là chiến đấu, nếu một bên mất chiến lực rồi mà vẫn động thủ là vũ nhục! Huống hồ những thanh niên quý tộc này đều sống dưới hạ thành Faust, giỏi lắm cũng chỉ là gia tộc phụ thuộc Joseph gia tộc mà thôi bởi thế trong mắt bọn họ địa vị Wolin và Fokker tương đương. Nếu như bọn họ dám can đảm vượt qua quy tắc, sau này Wolin có lẽ không làm gì được Fokker nhưng thu thập bọn họ thì rất dễ dàng mà gia tộc bọn họ cũng không dám đứng ra che chở.
Dù cho từ xưa đã có câu đánh chó phải ngó mặt chủ nhưng một con chó thông minh cũng phải học được không cắn loạn!
Richard cũng ngã trên đất bị một tên người hầu đè chặt. Ở bên cạnh hắn là hai tên người hầu khác, một tên nâng lên chân phải vặn vẹo mất tự nhiên, một tên thì ôm đầu gối đau đến sắc mặt tái nhợt.
Tên ôm chân chính là tên phi đến đá Richard, kết quả là bị Richard quay gẫy cổ chân. Tên còn lại là dùng đầu gối phi tới lại bị Richard dùng khối quặng thô mang theo bên người đập nát đầu gối. Sau khi sử dụng bạo phát, lực lượng của Richard còn chiếm thượng phong mà kỹ nghệ thế giới hắc ám giúp hắn đánh trúng điểm yếu. Nhưng dù sao hắn cũng là ma pháp sư không phải chiến sĩ cao cấp nên không thể tránh được đòn đánh từ phía sau ngay sau đó và bị tên thứ ba hung hăng nên trúng sau não té ngã xuống đất rồi bị người đè lại.
Richard lần này bị thương rất nặng, đau đớn kịch liệt làm hai mắt hắn tối sầm. Nếu như không nhờ ở Thâm Lam thu được thể chất hơn người thì một quyền toàn lực của tên người hầu kia đã đủ làm hắn chết ngất mà điểm yếu bị đả kích trầm trọng như vậy rất có thể ảnh hưởng đến tiềm lực ma pháp sau này của hắn, chỉ có cao giai thần quan mới khôi phục được thương thế. Ngoài phần đầu ra, tay và thân thể hắn cũng không ngừng truyền đến đau đớn, bả vai còn đau như muốn nứt ra mà mặt hắn bị ép chặt xuống mặt đường cứng lạnh, chỉ lưu lại một tầm nhìn rất hẹp cho hắn.
Kinh hoảng và khuất nhục cực độ tràn ngập đầu não hắn, máu nóng tuôn lên đầu hắn như muốn sôi trào! Dùng tư thế này vũ nhục hắn chỉ là hai tên người hầu mà bọn họ lại to gan đến vậy ra tay không chút lưu tình. Mỗi bị ép xuống một giây Richard cảm giác bản thân như bị thêm một cái bạt tai trước mặt mọi người.
Chuyện này phát sinh quá nhanh từ khi xung đột bắt đầu đến lúc mọi người bị đánh ngã còn chưa đến hai phút. Richard nhất thời cũng mất đi bình tĩnh đột nhiên phát ra tiếng gầm như dã thú toàn lực dùng sức nâng người lên. Tên người hầu đè lấy hắn không kịp phòng bị bị đẩy lùi ra mà một tên khác nhanh tay phản ứng kịp, kịp thời ôm chặt lấy eo Richard nhưng lực bạo phát mạnh mẽ cũng làm tên người hầu kia suýt bị buông tay.
Đúng lúc này một tên người hầu bên cạnh Wolin đột nhiên lao đến toàn lực đạp vào lưng Richard, hất văng Richard đi một đoạn làm đầu hắn lại đập mạnh xuống nền đất cứng rắn, một dòng máu bắt đầu chảy xuôi trên gương mặt hắn.
Ven đường đã có không ít người vây xem nhưng nhìn đến gia huy Joseph và Archimonde là ai cũng không dám đến quá gần. Nhìn thấy máu chảy ra từ Richard rất nhiều người kinh ngạc thốt lên, Richard rõ ràng mặt trang phục quý tộc, hắn không phải người hầu!
Fokker lúc này như mới chú ý đến Richard đi tới nói: "Thằng nhóc này là ai? Tại sao lại chưa gặp bao giờ?"
Richard mới miễn cưỡng ngẩng đầu lên vừa định nói gì không ngờ lại bị chân Fokker đè lên đầu hung hăng ép chặt xuống mặt đất!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.