Toái Phong Thiên

Chương 29: Hồi Ức

Dạ Hoàn Thanh

24/07/2017

CHƯƠNG 28: HỒI ỨC

” Cáp? Thời điểm đó không phải ngươi thích Mộ Dung Dung sao?” Lục Vũ Hạo hỏi.

“…… Nói ra thì đúng là thế. Nhưng tại trong lòng ta hình ảnh hắn không thể xóa đi được. Tuy rằng bản thân hắn không còn như xưa.” Lãnh Phong Lam biểu tình ôn nhu, tựa hồ người mà mười năm trước hắn gặp nhất định rất đẹp.

Lục Vũ Hạo biết điều chăm chú lắng nghe, cùng Lãnh Phong Lam nằm ở trên giường.

” Mùa thu, cây cối Phượng Hà Sơn tràn ngập màu đỏ. Ánh mặt trời sáng lạng thực ấm áp, nắng chiếu xuống biến cả đỉnh núi thành một mảnh đỏ rực như lửa. Hắn đứng ở nơi đây…… Một thân nguyệt sắc chói lọi, ánh mắt vô tội đứng cạnh cậy phong đỏ rực. Ta đi qua hắn cũng không nhận thức ta, ta cũng không nhận thức hắn. Có thể nói hắn là người đầu tiên ta chạm mặt ở Phượng Hà Sơn.” Lãnh Phong Lam nhắm mắt lại hồi tưởng.

Lục Vũ Hạo cũng tưởng tượng hình ảnh, cảm thấy thực say mê.

Tuy là mười năm trước nhưng nữ nhân kia nhất định sẽ giống như Thủy Nguyệt Hàm thanh lệ thoát tục, ân, y phục bạch sắc, giống như tiên tử a.

Không đúng, vì sao ta nghĩ thấy này hình ảnh thực quen mắt?

Lãnh Phong Lam tiếp tục nói,”…… Hắn lúc ấy cười có điểm ngốc, thực sự đúng là si ngốc, nhưng chính cặp mắt trong như nước không lẫn tạo chất kia đã hấp dẫn ta. Lúc ấy gió nổi lên, khắp trời tràn ngập lá phong đỏ. Hắn nhặt vài lá lên tặng cho ta. Ta lúc nào cũng đối với mọi người cảnh giác lại tiếp nhận lấy. Ta nhớ rõ thời điểm đó hắn cười. Không giống nụ cười si ngốc lúc đầu, chỉ cảm thấy mọi vật trên thế gian dường như đều bị lu mờ bởi nụ cười của hắn.”

” Thực sự rất đẹp.” Lục Vũ Hạo hơi có chút ghen tị, thế kỷ 21 toàn là xi măng cốt thép, tình nhân gặp gỡ hẹ hò cũng chỉ ở công viên, làm sao có được lãng mạn như bọn họ? Học sinh làm có ngày nghỉ, huống hồ lại không có tiền đi du lịch, mà bạn gái cũng không có. Thật vất vả có được bạn bè, cư nhiên lại là hủ nữ, ông trời a……

Lãnh Phong Lam nở nụ cười,” A, thực sự là rất đẹp.” Sau đó hắn quay đầu, giương mắt nhìn Lục Vũ Hạo cười nói,” Đáng tiếc a, hiện tại hắn lại hoàn toàn thay đổi. Có điều hắn là ngoài ý muốn mà thay đổi, mà lúc chúng ta gặp nhau cũng là ngoài ý muốn.”

Lục Vũ Hạo nghĩ Lãnh Phong Lam muốn nói gặp gỡ “nàng” là ngoài ý muốn của hắn, hắn bĩu môi,” Hảo hâm mộ a.”

Nhìn thấy Lục Vũ Hạo không phản ứng gì, Lãnh Phong Lam cười khổ ngồi dậy, Lục Vũ Hạo bời vì vẫn đang ao ước hình bóng mà Lãnh Phong Lam nhắc đến, cũng không chú ý tới nụ cười của Lãnh Phong Lam.

” Đã khuya, ngủ đi.”

Ân, thực sự là một đêm yên ổn……

Không! Trên giường Lục Vũ Hạo vẫn trừng mắt nhìn Lãnh Phong Lam đang bình tĩnh ngủ, ánh mắt như muốn giết chết người ta a — ta ghen tị a a a a a! Ông trời, mặc kệ thần tiên nào hãy mau ban cho ta một mỹ nhân để ta yêu thương a! Ta thực mong muốn có một gia đình tốt đẹp, một cuộc sống hạnh phúc!



Trên bầu trời có vị thần tiên nghe được lời cầu nguyện của Lục Vũ Hạo, mỉm cười, phất trần vút qua.

Tơ hồng tung bay, đáng tiếc đáng tiếc, mỹ nhân là không có bắt buộc giới tính a. Nằm bên cạnh Lục Vũ Hạo là Lãnh Phong Lam, xem như mỹ nhân đi…… (=)) hài chết ta)

Địa Hỏa quốc, tẩm cung hoàng đế.

Sau trướng, trên giường có hai người đang chìm đắm trong xuân tình. Đáng tiếc thiếu niên phía dưới lại có biểu tình thống khổ, hắn giãy dụa, muốn đẩy ra, nhưng nam nhân phía trên mạnh mẽ ghìm chặt hắn khiến hắn vô lực chống trả, chỉ có thể để mặc người kia.

Vân vũ kết thúc, nam nhân đứng dậy mặc thêm đại y lục sắc, một cước đạp thiếu niên đang thở dốc trên giường xuống. (dã man T^T )

” Lâm Tư Nguyên, trẫm nói qua, ngươi không có tư cách ngây ngốc ở trên giường.”

Thiếu niên cắn răng đứng lên, lộ ra thân thể đầy rẫy ngược đãi, hắn không nhìn vẻ mặt tàn nhẫn của Sa Trầm Thanh, hắn xoay người, không tiếng động phản kháng.

” Còn đứng tại nơi đây làm cái gì? Mau đi tắm rửa. Vừa mới nãy, lúc ngươi đẩy ta ra móng tay ngươi cào vào ta, chẳng lẽ ngươi muốn ta trị ngươi tội mưu sát hoàng đế?” Sa Trầm Thanh trừng mắt nhìn thiếu niên, thiếu niên đã không hề run rẩy, hắn nuốt xuống họng cảm giác buồn nôn và máu tanh, nhàn nhạt phun ra mấy từ,” Vâng…… Bệ hạ.”

Lâm Tư Nguyên đi ra ngoài, lúc đóng cửa hai mắt đẫm lệ đầy mông lung……

Quay đầu lại, chạy đi……

Nguyệt thượng liễu sao (trăng treo ngọn liễu), gió lạnh thổi từng trận. Nằm ở phương bắc Địa Hỏa quốc lúc này đang là mùa đông, gió Tây Bắc lãnh lẽo cuốn đi mùa thu còn đang lưu luyến, rít gào, rít gào. Cuốn đi nhưng hạt bụi trên cây cúc khô héo, bị mùa đông lạnh lẽo giày vò, dần dần bị tiêu tan trong gió. Hiện tại, trong phòng lại cực kỳ ấm áp, than trong lò vẫn cháy, của sổ bị mở ra giống như đứa nhỏ bướng bỉnh, không ngừng chơi đùa với ánh sáng bên trong…

Bóng đen xuất hiện……

” Đến Hoàng cung Thiên Phong có thu được gì không?” Sa Trầm Thanh ngữ khí bình thản, không uy mà giận.

” Hồi bệ hạ. Như thuộc hạ biết được, Minh phi Kim Thành bị biếm vào lãnh cung, Thái hậu thân thể không khỏe tuyên cáo muốn xuất ngoại cho khuây khỏa. Mà…… Lãnh Phong Lam cùng Lục Vũ Hạo quan hệ thân mật. Lục Vũ Hạo đúng như chiêu cáo thực sự không phải là si ngốc, hơn nữa…… Lần này chuyện của Thủy Nguyệt Hàm cũng là do hắn tận lực giải quyết, Kim Thành cũng thua ở trong tay hắn……” Bóng đen còn chưa nói xong, Sa Trầm Thanh thét lên một tiếng lớn,” Đủ rồi!”

Nhớ tới mình lúc ấy muốn bắt cóc Thái tử Lãnh Lam lại bắt nhầm Lục Vũ Hạo, cặp mắt sáng ngời chưa từng run sợ kia.

Sa Trầm Thanh xé thư trên giường, ném xuống đất, cười lạnh nói,” Trẫm thực khinh xuất, Lãnh Phong Lam là đối thủ mạnh nhất của ta lại đi thú một nam Hoàng hậu bị điên. Huống hồ là đồn đại bị điên, trẫm bị Lãnh Phong Lam kia chơi một ván, hừ.”



Hắc y không hiểu sao rung mình, trong lòng bàn tay khẽ chảy mồ hôi.

” Ngươi nói bọn họ quan hệ thực thân mật?” Sa Trầm Thanh nhìn thấy dấu vết vừa mới hoan ái cùng Lâm Tư Nguyên, bất giác nói một câu,” Con nai nhỏ kia trên giường chắc chắn có phong thái, trẫm cũng muốn lĩnh giáo a.”

Hắc y lau mồ hôi, thở mạnh cũng không dám. Sa Trầm Thanh đích xác rất anh minh quyết đoán, nhưng thái độ bảo thủ, lại hỉ nộ vô thường, hơn nữa đối đãi với kẻ địch rất tàn ác. Nói dễ nghe thì là có khí phách quân vương, nói khó nghe chính là một bạo quân!

” Sự tình của Minh phi, Kim Nhật quốc có biết không?” Sa Trầm Thanh chuyển đề tài hơi lơ đãng hỏi.

” Tựa hồ là đã biết, ít ngày nữa sẽ cùng Thiên Phong quốc thương lượng.” Hắc y trả lời chi tiết.

“…… Lãnh Phong Lam kia đang khiêu khích ta a, hắn nghĩ Thiên Phong cùng Địa Hỏa quốc giao chiến là hay lắm sao? Nếu hắn thực sự thích con nai nhỏ kia, cũng không nên ngốc nghếch mà bạn cái chiêu cáo kia? Bất quá như vậy mới vui, đã thật lâu không đánh giặc, ta cũng thấy có chút buồn chán. Tuyết quốc nhỏ như vậy tùy tiện đánh một trận là xong, chơi không vui. Sa Trầm Thanh nhẹ nhàng liếm liếm môi,” Lục Vũ Hạo thì sao, sẽ có ngày ngươi cam tâm tình nguyện nằm trên giường trẫm, chờ đợi trẫm sủng ái a.”

Hắc y trong lòng thầm than…… Thiếu niên vừa mới chạy đi lúc nãy, ánh mắt nhìn rất giống Lục Vũ Hạo……

Sa Trầm Thanh từ trên giường ngồi dậy, khoanh tay , trong lòng thấy hảo nói,” Hiện tại tiếp tục liên lạc với Thái hậu Thiên Phong quốc, hiện tại đi du sơn ngoạn thủy có hơi sớm chăng? Đến lúc đó cùng Trần Phi quốc vương Trần Nhạc Phi du sơn ngoạn thủy có lẽ rất vui chăng ? Còn có Lãnh Mẫn Chi đóng ở biên cương, kêu Tần Nhi liên lạc với hắn, hắn không phải đã nói sẽ giết tam ca để thú muội muội bất chấp nhảy vào nước sôi lửa bỏng? Đây chính là lúc chứng minh lòng nhiệt thành của hắn.”

Hắc ý nghiêng mình trả lời,” Thuộc hạ tuân lệnh.”

Ngoài phòng, ám vân che nguyệt. Bắc Phong gào thét, lá rụng đầy trời……

Trong bồn tắm lớn, một thân mình trắng noãn bị nhuộm ửng đỏ, hơi nước bốc lên mông lung càng tăng lên vẻ quyến rũ.

Cánh tay gầy nhỏ đặt trên cơ thể nhỏ nhắn xinh đẹp, mỹ nhân trước không phải Lãnh Lam sao? Bất quá biểu tình của hắn lại không được thảnh thơi, ngược lại rất lo lắng, trong tay cầm mộc biều (gáo nước gỗ) đổ nước từ trên đỉnh đầu xuống, bọt nước xẹt qua, hắn nhắm mắt lại, lông my thon dài, xương quai xanh nổi lên đầy gợi cảm.

” Ai……” Khẽ hít một hơi, cảm giác thấy không thích hợp với tuổi của hắn, hắn nhìn lòng bàn tay nhỏ nhắn, bất đắc dĩ nói,” Nếu phụ hoàng có con trai thì tốt, ta cũng không cần nghĩ đến ngôi vị Hoàng đế trong tương lai. Nhưng Phụ hoàng đích thực thích Hạo ca ca, ta sao có thể mặt dầy mà chia rẽ họ? Việc nối dõi tông đường đè nặng lên vai ta,…… Ai……” Lại một trận thở dài.

” Lam nhi, ta vào nhé……” Thanh âm Lục Tiểu Mục ở bên ngoài.

” Từ từ! Không được tiến vào……” Lãnh Lam cả kinh từ trong bồn tắm đứng lên, khiến bọt nước văng tứ tung. Thật đáng tiếc là đã quên không đặt bình phong. Tự trách mình tâm tư phiền muộn mà cho hạ nhân thối lui.

Lục Tiểu Mục ngây ngẩn cả người, trước mắt Lãnh Lam khác hắn với khi mặc trang phục Thái tử ngày thường, nên nói như thế nào nhỉ, bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, nên xem cũng đã xem qua đáng lẽ cũng không có gì ngại ngùng, nhưng hôm nay – trung bạch sắc vì nước mà dính chặt vào người, tóc đen dài như mực, đôi mắt nhộn nhạo, hai gò má ửng đỏ…… Lục Tiểu Mục chỉ cảm thấy trong lòng như bị ai đánh vào, tim đập mạnh, ánh mắt kia nhìn hắn không chút che dấu khiến hắn…… Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Toái Phong Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook