Toàn Bộ Cá Khô Đều Thuộc Về Miêu Vương Phi
Chương 163
Tiêu Y Y
07/08/2021
Lật xem vài trang bình luận, gần như không phát hiện một lời chúc phúc.
Hạ Mộc tắt cửa sổ đi, trong lòng không khỏi phiền muộn.
Tình yêu là của chính cô, có liên quan gì đến những người khác? Bọn họ dựa vào cái gì nói tam đạo tứ?
Cô cầm lấy điện thoại di động gửi tin nhắn cho Quyển Quyển, mang theo oán giận nói: "Người hâm mộ của ngươi có thể đến đánh bom nhà ta hay không?"
Quyển Quyển trả lời tin nhắn không nhanh giống như tối qua, Hạ Mộc nôn nóng, xuống giường rửa mặt xong, trở về xem điện thoại, vẫn là không trả lời.
Cô có chút bất an, cấp thiết muốn Quyển Quyển đáp lại, thẳng thắn gọi điện thoại, nhưng chuông đỗ hồi lâu, bên kia dĩ nhiên không ai bắt máy.
Thời khắc mấu chốt này, hùng ấu tể đang làm gì!
Hạ Mộc càng thêm nóng lòng, bắt đầu đoạt mệnh liên hoàn call, cuối cùng nghe bên kia truyền đến giọng nói rầu rĩ của Quyển Quyển: "Ngươi dậy rồi?"
Hạ Mộc sững sốt, cảm thấy ngữ khí của Quyển Quyển không được tự nhiên, nhưng nghe giọng của nàng cũng làm trong lòng của yên ổn hơn, cô ngồi xếp bằng trên giường, bĩu môi oán giận: "Tại sao ngươi không trả lời tin nhắn của ta?"
Đầu kia điện thoại, Đoạn Tử Đồng hắng giọng, hạ giọng trả lời: "Phụ vương đang nói chuyện cùng ta."
"A?" Còn chưa còn chưa phản ứng kịp, bên kia đã truyền đến giọng nói phẫn nộ của một nam nhân.
"Ai a? Ngươi trốn cái gì? Là nàng sao? Ngươi cho ta xem! Ngươi cho ta xem!"
Hạ Mộc: "..."
Xong, cô đại khái là chọn đúng thời điểm ' Quyển Quyển bị phụ vương giáo huấn' ra đoạt mệnh liên hoàn call bị bắt tại trận!
Bỗng nhiên có cảm giác sợ hãi 'trao đổi tài liệu trước mặt giáo viên chủ nhiệm'.
"Vậy các ngươi nói chuyện trước đi! Nói xong thì nói cho ta biết!" Hạ Mộc nói xong câu này vội vàng cúp điện thoại, xấu hổ mà nhe răng.
Ngưỡng mặt nằm trên giường, Hạ Mộc ngẩn người nhìn trần nhà, trong lòng chốt lát lo lắng, chốc lát lại kiên định.
Không có gì phải lùi bước, đoạn tình cảm này, từ lúc bắt đầu quyết định, cô đã biết sẽ không thuận buồm xuôi gió, vậy thì thế nào? Cô không cần bất cứ ai chúc phúc, chỉ cần Quyển Quyển thật lòng đối với cô.
Đáng giá vui mừng là ba mẹ cũng không phản đối đoạn tình cảm này, dù sao người của hai nhà ân oán đã hóa giải, trong lúc Hạ Mộc phá án ở nước ngoài, cũng nhờ có vương trữ giúp đỡ, cho nên ấn tượng của hai vợ chồng Hạ gia đối với Đoạn Tử Đồng rất không tệ.
Nhất là Hạ Thụy An, sau bữa trưa, hắn nghiêm túc cùng Hạ Mộc nói về chuyện này.
"Trong lúc làm khách ở vương cung, ba đã nhìn ra tâm tư của ngươi."
Hạ Mộc dường như phạm sai lầm, cúi đầu không trả lời.
"Ngươi đã đến tuổi có đủ khả năng phán đoán, tất cả cũng nên do bản thân quyết định, thuận theo tự nhiên là tốt rồi. Tuy rằng, ba cảm thấy điện hạ còn quá trẻ có thể không thích hợp với ngươi, có thể đi đến cuối cùng hay không, tạm thời không nói, nhưng bây giờ là thời đại nào rồi, ai cũng không phải yêu đương một lần, đúng không?"
Hạ Thụy An sảng khoái cười rộ lên: "Đây là con đường nhân sinh phải trải qua, là mối tính đầu của người nào không phải cũng như nhau? Cùng với vương trữ của Phục Áo chúng ta, như vậy cũng quá có thể diện rồi, hảo hảo hưởng thụ quá trình đi bảo bối, đừng quá để ý kết quả."
Tảng đá treo trong lòng Hạ Mộc buông xuống, đầy mặt cảm kích mà ngẩng đầu, thấy khuôn mặt tươi cười ôn hòa khai sáng của ba, trong lòng ấm áp.
Nếu như mọi người của cả thế giới đều giống như ba cô thì thật tốt.
Sau khi trở về phòng, phát hiện điện thoại di động hiển thị một tin nhắn chưa đọc, Hạ Mộc vội vàng mở ra xem, cũng không phải là Quyển Quyển gửi đến.
"Hạ tiểu thư! Điện hạ lại bị cấm túc! Xin ngài kịp thời an ủi!"
Là thị nữ trong vương cung gửi đến.
Hạ Mộc hồi âm cảm tạ nhắc nhở, không bao lâu, Quyển Quyển gọi điện thoại đến.
Hạ Mộc lập tức bắt máy: "Quyển Quyển?"
Điện thoại truyền đến giọng nói lười biếng của Đoạn Tử Đồng: "Làm sao vậy, khẩn trương cái gì?"
Hạ Mộc khôi phục trấn định, bình tĩnh hỏi Quyển Quyển: "Bệ hạ đã nói gì với ngươi? Có phải bị mắng rồi không?"
"Không sao cả, chỉ là khiến ta tạm thời không nên dẫn ngươi đến những nơi công cộng."
Hạ Mộc hít sâu một hơi, nhíu mày nói: "Cũng phải, chúng ta quá bất cẩn rồi."
"Không có gì, sớm muộn gì cũng công khai."
"Phải... Bất quá." Hạ Mộc trong lòng quấn quýt: "Ta còn có chút lo lắng, vốn dĩ cho rằng chỉ có bệ hạ phản đối, không nghĩ tới, người hâm mộ của ngươi cũng giống như đánh máu gà..."
Bên kia điện thoại bỗng nhiên ngắt lời cô, ống nghe truyền đến ngữ khí làm nũng của hùng ấu tể: "Ta nhớ ngươi."
Trái tim của Hạ Mộc giống như được ôn nhu chạm đến, ưu sầu trong nháy mắt bị đánh bay.
Của cách điện thoại, đỏ mặt, một tay nắm góc áo, nhỏ giọng đáp lại: "Ngươi thực sự là không một chút đứng đắn! Cũng lúc nào rồi! Ngươi còn..."
"Hạ Mộc." Hùng ấu tể lại lần nữa ngắt lời cô, ngữ khí trở nên nghiêm túc.
"A?" Hạ Mộc cho rằng Quyển Quyển có lời quan trọng gì muốn nói, nên lập tức ngồi nghiêm chỉnh.
Đối diện tiếp tục lặp lại: "Ta nhớ ngươi."
Hạ Mộc: "!!."
Khuôn mặt Hạ Mộc càng nóng đỏ, xấu hổ đến thân thể cũng như nhũn ra, xấu hổ mà oán giận: "Ngươi đừng náo loạn! Có đáng ghét hay không..."
Hùng ấu tể ngữ khí trầm thấp: "Mấy ngày này ta không thể ra ngoài, không gặp được ngươi."
Hạ Mộc nhíu mày, trầm thấp an ủi: "Nếu ngươi có thể dọn ra khỏi cung thì tốt rồi, để tránh bọn họ quản thúc ngươi, ngươi phải ăn uống đúng giờ, đừng chỉ lo chơi game, ta cũng sẽ ở nhà, chỗ nào cũng không đi, ngươi buồn chán thì gọi điện thoại cho ta."
Bên kia hùng ấu tể nghiêm túc nói: "Không chơi game, vậy có thể nhớ ngươi sao?"
Hạ Mộc kéo chăn lên che khuôn mặt, cắn môi nhịn không được bật cười, dừng chốc lát, xấu hổ nhỏ giọng nói: "Được."
Hai ngày cấm túc, Hạ Mộc quyết định cùng Quyển Quyển 'chịu khổ', nhưng cô không có người ra vào hầu hạ nên thỉnh thoảng còn phải ra ngoài mua thức ăn, ngoài ra những thời gian khác đều ở trong nhà, cũng nhịn không được thỉnh thoảng lên Weibo, xem chiều hướng của dư luận.
Sáng sớm ngày thứ ba, một tin tức chiếm đầu đề, lúc Hạ Mộc nhìn thấy, tay chân lạnh lẽo.
《 luật hôn nhân mới có phải là con đường khẩn cấp cho vương thất hay không? 》
Hạ Mộc nhất thời hít thở không thông, trong lồng ngực một cổ lửa giận xông thẳng lên đại não.
Những công ty truyền thông này quá vô sỉ rồi!
Luật hôn nhân mới ba năm trước đây đã mà bắt đầu dự thảo, của và Quyển Quyển chỉ mới xác định quan hệ vài ngày, thấy thế nào cũng không phải là biện pháp ứng phó của vương thất!
Chuyện này bị đẩy lên mức độ này, vấn đề liền trở nên nghiêm trọng, quốc vương là rất lưu ý hình tượng của vương thất.
Hạ Mộc lo lắng mà mở bình luận, từng mảnh lớn tranh chấp chửi rủa chốc lát đập vào mắt.
"Vị Hạ cảnh quan này thực sự quá lợi hại, là omega người đầu tiên trong lịch sử trường quân đội quốc gia, không hổ là người triệt phá cả đường dậy tội phạm, tâm cơ sâu sắc."
"Có một số người thực sự là chua chát đến làm người ta không nỡ nhìn, omega đầu tiên của đại học quân đội, một mình một ngựa phá vụ án quốc bảo, những sự tích huy hoàng này cũng có thể biến thành điểm đen? Vương trữ coi trọng nữ nhân này, đó là nàng biết nhìn người, có liên quan gì đến việc Hạ Mộc có tâm cơ hay không? Ngươi ở trên mạng tạc mực đen thì có ích lợi gì? Tạt chết Hạ Mộc, điện hạ sẽ cưới ngươi sao?"
"Hạ Mộc là đồng học của ta, năm mười ba tuổi nàng diễn một vở kịch của trường, nhận được vai Cố Sanh lúc nhỏ, là một vai chạm tay có thể bỏng có cơ hội đối diễn cùng điện hạ, nàng đã kéo nữ nhi của một quan chức để giành được vai diễn này, nước sâu bao nhiêu, các ngươi tự mình suy nghĩ đi."
"# tỷ của ta lợi hại rồi, khiến vương trữ sửa đổi pháp luật, chân nhân hãy hồ ly #"
"Các vị phải đoàn kết, đừng để kẻ có lòng thực hiện được mục đích, đồng tâm hiệp lực phủ quyết luật hôn nhân mới!"
"Có phải các ngươi điên rồi không? Bao nhiêu người yêu nhau vì luật hôn nhân mới chờ đợi cả đời, đến chết cũng không thể nhắm mắt! Vì chuyện vương thất yêu đương liền phản đối luật hôn nhân đồng tính là chuyện gì xảy ra? Fan não tàn đừng lấy hạnh phúc của hàng vạn đồng bào ra trút giận được không? Bọn ta hàng năm kháng nghị đổi lấy pháp luật cải cách, nếu như bởi vì một thành viên của vương thất yêu đương mà thất bại, thực sự là trò hề lớn nhất trong lịch sử!"
"Cũng may dân chúng còn chưa bỏ phiếu, nhà ta đã thương lượng xong rồi, toàn bộ phủ quyết, không cần cảm ơn."
"Tỷ lệ bỏ phiếu ở thành phố của ta từ 33: 67 biến thành 49:51 rồi, thực sự có fan não tàn phủ quyết trả thù xã hội! Khiến ta kinh ngạc chính là nhân số cư nhiên khổng lồ như thế!"
"Tuổi tác công dân tham gia bỏ phiếu có thể tăng mức tối thiểu lên 30 hay không? Những người này thật là điên rồi! Không cho nữ cảnh quan kia gả cho vương trữ đối với các ngươi có lợi ích gì? Không cưới nàng lẽ nào điện hạ sẽ cưới các ngươi? Khóc lóc om sòm không nói đạo lý thì có ích lợi gì?"
"Đó không chỉ là vấn đề tình cảm cá nhân của vương trữ, then chốt là vương thất lạm dụng đặc quyền phục vụ cho bản thân, mấy trăm năm đến nay, dân chúng bị hạn chế tự do luyến ái, hiện tại hay rồi, vương trữ nhìn trúng một nữ nhân, quốc hội lập tức theo đó sửa đổi luật pháp, nào còn cái gọi là song phương lập pháp? Nào còn tự do bình đẳng? Ha ha, xã hội phải thụt lùi mấy nghìn năm rồi."
"Đừng hùa theo đám đông nữa, dự luật này ba năm trước đây đã bắt đầu dự thảo, lại đưa ra biểu quyết đúng lúc tiểu vương trữ trưởng thành bắt đầu yên đương, hoàn toàn là trùng hợp, căn bản không phải vương thất từ phía sau thao túng!"
"Động não cũng biết, vương trữ hiện nay căn bản không có quyền hạn tham dự lập pháp, quốc vương từ trước cũng có thành kiến với Hạ gia, sao có thể vì nữ nhi Hạ gia mà sửa đổi luật pháp! Nói cái gì lạm dụng đặc quyền, đầu óc đều là mọc ở dưới mông sao!"
Hạ Mộc hoảng hốt, tuy rằng trong bình luận, cũng có dân chúng đủ lý trí hoặc là thật tâm đứng về phía cô, nhưng kết quả xem ra, tin tức của cô và Quyển Quyển, thật sự đe doạ đến luật hôn nhân mới.
Thật không nghĩ chút tin tức này sẽ gây ra ảnh hưởng lớn như vậy.
Hạ Mộc giống như bị ném vào băng thiên tuyết địa, máu cả người cũng kết thành băng, cô run rẩy, bắt đầu tìm kiếm các loại đồ thị cho thấy kết quả bỏ phiếu hiện nay.
Vạn nhất luật hôn nhân mới thực sự vì vậy mà bị phủ quyết, chuyện này rất có khả năng sẽ trở thành vết nhơ được ghi vào lịch sử của vương thất.
Mà hiện nay theo số liệu công khai cho thấy, tỉ lệ thông qua vẫn chiếm cao hơn, tỷ lệ 49:51 kia có thể là bịa đặt hoặc chỉ là tỷ lệ ở một số khu vực.
Hạ Mộc vẫn tâm tình trầm trọng, không muốn để Quyển Quyển biết chuyện này mà tăng thêm phiền não.
Cô một mình ngồi trên giường miên man suy nghĩ, thỉnh thoảng nhìn những tin tức mới, theo dõi xu hướng của dư luận, không bao lâu, lại thấy một tin tức chấn động.
《Tin mới nhất từ truyền thông Sùng Quang: Bạn gái tin đồn của vương trữ, sinh hoạt cá nhân phong phú 》
Chỉ là tiêu đề đã khiến Hạ Mộc dở khóc dở cười.
Sinh hoạt cá nhân phong phú
Cô một con mọt sách bình thường không ra cửa, mối quan hệ ngoại trừ đồng học đồng sự, bạn bè thân mật một chút, một tay đều có thể đếm hết, cư nhiên còn có của phong phú?
Cô hiếu kỳ công ty truyền thông này dự định bịa đặt thế nào, nên nhấn vào xem thử một chút.
Trong bài viết nói trong lúc Hạ Mộc đóng phim, đã câu dẫn vương trữ, không lâu sau khi bộ phim đóng máy liền dọn vào biệt thự riêng của vương trữ, sau đó không lâu, hai người không biết nguyên nhân gì dẫn đến mâu thuẫn bỗng nhiên chia tay, ngày gần đây mới tái hợp.
Nguồn tin không chính xác tiết lộ, Hạ tiểu thư trong lúc hẹn hò, bắt cá hai tay cặp kè luật sư họ Giang, vương trữ không chịu nổi khuất nhục đề nghị chia tay.
Lời bình của Thất An: Điện hạ còn trẻ đơn thuần, hy vọng dân chúng mắng vương thất lạm dụng đặc quyền có thể dành cho tiểu vương trữ một ít quan ái và lý giải, dù sao tuổi này nhất thời xung động, rất dễ bị lừa gạt, rất nhiều việc thân bất do kỷ.
Hạ Mộc nhìn xong đầu óc choáng váng, tin tức bịa đặt này cư nhiên nửa thật nửa giả, hiển nhiên là người biết chút ít nội tình, tiết lộ hành tung của cô trong đoạn thời gian đó, ký giả liền lung tung chắp nối bịa đặt toàn bộ sự việc vu hại cô!
Tin tức này trong thời gian ngắn leo lên vị trí đầu, cư dân mạng bị nắm mũi dắt đi mắng cô thành bộ dạng gì, chỉ cần đoán cũng biết.
Hạ Mộc mặt không biểu tình mà tắt cửa sổ đi, tuyệt vọng ngã vào trên giường.
Vốn tưởng rằng chỉ cần đối mặt lửa đạn của bệ hạ, nhưng trong một đêm, cô phát hiện bản thân tựa hồ đứng ở phía đối lập với cả xã hội.
Mệt mỏi quá.
Cô ôm chặt chăn, nhắm mắt lại.
* * *
Buổi chiều ba giờ một phút, lễ tân công ty truyền thông Sùng Quang cung kính dẫn năm vị khách đi vào phòng làm việc.
Quản lí dẫn theo toàn thể nhân viên ra nghênh tiếp.
Trong số năm vị khách, có hai nam nhân mặc tây trang đen đi trước, sau khi tránh sang hai bên, một thân ảnh cao gầy bước ra, mái tóc xoăn nhẹ buộc sau đầu, lộ ra cái trán trơn bóng, khuôn mặt đường nét tinh xảo được kính râm và khẩu trang che đi một nửa.
Toàn thể nhân viên lập tức nâng tay che ngực trái, khom người hành lễ.
"Buổi chiều tốt lành, điện hạ, không ngờ ngài sẽ tự mình quang lâm công ty, truyền thông Sùng Quang chúng tôi, vạn phần vinh hạnh..."
Đôi mắt giấu sau cặp kín của quản lý mang theo ý cười, mồ hôi lạnh toát ra sau gáy, thẳng nhập chủ đề: "Sau khi nhận được chỉ thị của ngài, chúng tôi đã xử lý toàn bộ tin tức đẳng tải lúc sáng, cũng cam đoan sau này sẽ không bao giờ công bố những tin tức liên quan."
"Ngươi không cần khẩn trương." Vương trữ đeo khẩu trang ngữ khí ôn hòa: "Ta biết các ngươi đăng tải tin tức kia, là vì hòa hoãn sự phẫn nộ của dân chúng đối với ta, các ngươi có lòng rồi."
Một đám nhân viên trắng bệch trắng bệch nghe vậy kinh ngạc ngẩng đầu, vốn tưởng rằng vương trữ là đến tính sổ, không nghĩ tới...
Thần sắc kinh hoảng trên mặt mọi người thoáng chốc chuyển thành kinh hỉ, bắt đầu phía sau tiếp trước mà đáp lại: "Đó là việc chúng tôi phải làm! Điện hạ, chúng tôi vẫn luôn là người ủng hộ trung thành phía sau ngài! Sẽ không dễ dàng tha thứ bất luận kẻ nào vu hãm chửi mắng ngài!"
Đoạn Tử Đồng cúi đầu tháo kính râm và khẩu trang, đôi mắt hoa đào khẽ động, nhìn về phía các nhân viên, khóe môi vung lên, lộ ra hai chiếc răng nanh: "Cảm ơn sự quan tâm của các ngươi đối với ta, còn có vị biên tập viết bài kia, Thất An? Là vị nào? Ta nhìn ra được, vị biên tập này thực sự là mất không ít tâm tư giúp ta kéo đồng tình."
Trong đám người, một nam nhân cao gầy ngẩng đầu, thụ sủng nhược kinh nhìn về phía vương trữ.
Hắn vốn tưởng rằng vương trữ sẽ nổi giận, cho nên đã sớm bàn bạc cùng công ty, sẽ nói 'biên tập bút danh Thất An bởi vì một mình tự ý công bố tin tức bịa đặt, vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, đã bị khai trừ, không biết đã đi đâu, nhưng bởi vì quy định bảo mật nên không thể tiết lộ thân phận', để tránh vương trữ truy cứu trách nhiệm, lại không nghĩ rằng, điện hạ thông tình đạt lý như thế, dĩ nhiên đoán được tâm ý của hắn!
Hắn ức chế vui sướng, tiến lên một bước, giọng nói có chút run rẩy: "Điện hạ, là ta... Ta là Thất An, ta vẫn luôn yên lặng quan tâm ngài..."
Đoạn Tử Đồng nghiêng đầu nhìn về phía hắn, dáng đi tao nhã mà bước lên, ôn nhu cười nói: "Thất An? Ta có thể xưng hô xưng hô như thế sao?"
Nam nhân kích động gật đầu.
Điện hạ khẽ nhướng mày, đôi tử đồng mị hoặc mỉm cười nhìn hắn: "Ta đến cũng đến rồi, có thể cùng nhau xuống lầu uống chén trà không?"
"Được...Được! Ách... Ta còn chưa tan tầm..." Nam nhân khẩn trương nhìn về phía quản lí, quản lí lập tức hiền hoà gật đầu với hắn: "Đi thôi, nếu điện hạ đã có nhã ý."
Tất cả thuận lý thành chương, nam nhân theo sau vương trữ hữu thuyết hữu tiếu ra khỏi văn phòng, chậm rãi rẽ vào góc chết camera.
Hai nam nhân mặc tây trang lập tức xoay người, đứng trông chừng trước hành lang, để tránh người không liên quan tiến đến.
'Phanh' một tiếng, trên hành lang truyền đến tiếng nắm tay đánh gãy xương cốt!
Nam nhân bất ngờ không kịp phòng bị, còn chưa kịp kêu gào, vương trữ vừa rồi vẫn mặt tựa hoa đào, lúc này đôi tử đồng sâu thẳm tựa như ác ma đến từ địa ngục, nhìn chằm chằm vào hắn!
Loại cảm giác run sợ khi bị thiên địch nhìn chằm chằm, khiến hắn không có cách nào phát ra tiếng kêu cứu!
Đoạn Tử Đồng vốn còn lo lắng súc sinh này đã cuốn gói bỏ trốn, cũng may không uổng công đến một chuyến, xem như lừa được hắn tự mình nhận tội!
* * *
Hạ Mộc cả ngày không liên lạc với Quyển Quyển, lúc sắp đến giờ cơm tối mới đứng dậy, dường như có chứng ép buộc lại một lần nữa xem tin tức trên Weibo, bỗng nhiên phát hiện, đầu đề đã thay đổi.
#Tin nóng nhất! Kẻ bịa đặt tin tức lúc sáng bị người khác đánh trọng thương nhập viện! #
# buổi chiều vương trữ tự mình đến thăm truyền thông Sùng Quang #
# hư hư thực thực hộ thê cuồng ma nào đó đã login #
Hạ Mộc tắt cửa sổ đi, trong lòng không khỏi phiền muộn.
Tình yêu là của chính cô, có liên quan gì đến những người khác? Bọn họ dựa vào cái gì nói tam đạo tứ?
Cô cầm lấy điện thoại di động gửi tin nhắn cho Quyển Quyển, mang theo oán giận nói: "Người hâm mộ của ngươi có thể đến đánh bom nhà ta hay không?"
Quyển Quyển trả lời tin nhắn không nhanh giống như tối qua, Hạ Mộc nôn nóng, xuống giường rửa mặt xong, trở về xem điện thoại, vẫn là không trả lời.
Cô có chút bất an, cấp thiết muốn Quyển Quyển đáp lại, thẳng thắn gọi điện thoại, nhưng chuông đỗ hồi lâu, bên kia dĩ nhiên không ai bắt máy.
Thời khắc mấu chốt này, hùng ấu tể đang làm gì!
Hạ Mộc càng thêm nóng lòng, bắt đầu đoạt mệnh liên hoàn call, cuối cùng nghe bên kia truyền đến giọng nói rầu rĩ của Quyển Quyển: "Ngươi dậy rồi?"
Hạ Mộc sững sốt, cảm thấy ngữ khí của Quyển Quyển không được tự nhiên, nhưng nghe giọng của nàng cũng làm trong lòng của yên ổn hơn, cô ngồi xếp bằng trên giường, bĩu môi oán giận: "Tại sao ngươi không trả lời tin nhắn của ta?"
Đầu kia điện thoại, Đoạn Tử Đồng hắng giọng, hạ giọng trả lời: "Phụ vương đang nói chuyện cùng ta."
"A?" Còn chưa còn chưa phản ứng kịp, bên kia đã truyền đến giọng nói phẫn nộ của một nam nhân.
"Ai a? Ngươi trốn cái gì? Là nàng sao? Ngươi cho ta xem! Ngươi cho ta xem!"
Hạ Mộc: "..."
Xong, cô đại khái là chọn đúng thời điểm ' Quyển Quyển bị phụ vương giáo huấn' ra đoạt mệnh liên hoàn call bị bắt tại trận!
Bỗng nhiên có cảm giác sợ hãi 'trao đổi tài liệu trước mặt giáo viên chủ nhiệm'.
"Vậy các ngươi nói chuyện trước đi! Nói xong thì nói cho ta biết!" Hạ Mộc nói xong câu này vội vàng cúp điện thoại, xấu hổ mà nhe răng.
Ngưỡng mặt nằm trên giường, Hạ Mộc ngẩn người nhìn trần nhà, trong lòng chốt lát lo lắng, chốc lát lại kiên định.
Không có gì phải lùi bước, đoạn tình cảm này, từ lúc bắt đầu quyết định, cô đã biết sẽ không thuận buồm xuôi gió, vậy thì thế nào? Cô không cần bất cứ ai chúc phúc, chỉ cần Quyển Quyển thật lòng đối với cô.
Đáng giá vui mừng là ba mẹ cũng không phản đối đoạn tình cảm này, dù sao người của hai nhà ân oán đã hóa giải, trong lúc Hạ Mộc phá án ở nước ngoài, cũng nhờ có vương trữ giúp đỡ, cho nên ấn tượng của hai vợ chồng Hạ gia đối với Đoạn Tử Đồng rất không tệ.
Nhất là Hạ Thụy An, sau bữa trưa, hắn nghiêm túc cùng Hạ Mộc nói về chuyện này.
"Trong lúc làm khách ở vương cung, ba đã nhìn ra tâm tư của ngươi."
Hạ Mộc dường như phạm sai lầm, cúi đầu không trả lời.
"Ngươi đã đến tuổi có đủ khả năng phán đoán, tất cả cũng nên do bản thân quyết định, thuận theo tự nhiên là tốt rồi. Tuy rằng, ba cảm thấy điện hạ còn quá trẻ có thể không thích hợp với ngươi, có thể đi đến cuối cùng hay không, tạm thời không nói, nhưng bây giờ là thời đại nào rồi, ai cũng không phải yêu đương một lần, đúng không?"
Hạ Thụy An sảng khoái cười rộ lên: "Đây là con đường nhân sinh phải trải qua, là mối tính đầu của người nào không phải cũng như nhau? Cùng với vương trữ của Phục Áo chúng ta, như vậy cũng quá có thể diện rồi, hảo hảo hưởng thụ quá trình đi bảo bối, đừng quá để ý kết quả."
Tảng đá treo trong lòng Hạ Mộc buông xuống, đầy mặt cảm kích mà ngẩng đầu, thấy khuôn mặt tươi cười ôn hòa khai sáng của ba, trong lòng ấm áp.
Nếu như mọi người của cả thế giới đều giống như ba cô thì thật tốt.
Sau khi trở về phòng, phát hiện điện thoại di động hiển thị một tin nhắn chưa đọc, Hạ Mộc vội vàng mở ra xem, cũng không phải là Quyển Quyển gửi đến.
"Hạ tiểu thư! Điện hạ lại bị cấm túc! Xin ngài kịp thời an ủi!"
Là thị nữ trong vương cung gửi đến.
Hạ Mộc hồi âm cảm tạ nhắc nhở, không bao lâu, Quyển Quyển gọi điện thoại đến.
Hạ Mộc lập tức bắt máy: "Quyển Quyển?"
Điện thoại truyền đến giọng nói lười biếng của Đoạn Tử Đồng: "Làm sao vậy, khẩn trương cái gì?"
Hạ Mộc khôi phục trấn định, bình tĩnh hỏi Quyển Quyển: "Bệ hạ đã nói gì với ngươi? Có phải bị mắng rồi không?"
"Không sao cả, chỉ là khiến ta tạm thời không nên dẫn ngươi đến những nơi công cộng."
Hạ Mộc hít sâu một hơi, nhíu mày nói: "Cũng phải, chúng ta quá bất cẩn rồi."
"Không có gì, sớm muộn gì cũng công khai."
"Phải... Bất quá." Hạ Mộc trong lòng quấn quýt: "Ta còn có chút lo lắng, vốn dĩ cho rằng chỉ có bệ hạ phản đối, không nghĩ tới, người hâm mộ của ngươi cũng giống như đánh máu gà..."
Bên kia điện thoại bỗng nhiên ngắt lời cô, ống nghe truyền đến ngữ khí làm nũng của hùng ấu tể: "Ta nhớ ngươi."
Trái tim của Hạ Mộc giống như được ôn nhu chạm đến, ưu sầu trong nháy mắt bị đánh bay.
Của cách điện thoại, đỏ mặt, một tay nắm góc áo, nhỏ giọng đáp lại: "Ngươi thực sự là không một chút đứng đắn! Cũng lúc nào rồi! Ngươi còn..."
"Hạ Mộc." Hùng ấu tể lại lần nữa ngắt lời cô, ngữ khí trở nên nghiêm túc.
"A?" Hạ Mộc cho rằng Quyển Quyển có lời quan trọng gì muốn nói, nên lập tức ngồi nghiêm chỉnh.
Đối diện tiếp tục lặp lại: "Ta nhớ ngươi."
Hạ Mộc: "!!."
Khuôn mặt Hạ Mộc càng nóng đỏ, xấu hổ đến thân thể cũng như nhũn ra, xấu hổ mà oán giận: "Ngươi đừng náo loạn! Có đáng ghét hay không..."
Hùng ấu tể ngữ khí trầm thấp: "Mấy ngày này ta không thể ra ngoài, không gặp được ngươi."
Hạ Mộc nhíu mày, trầm thấp an ủi: "Nếu ngươi có thể dọn ra khỏi cung thì tốt rồi, để tránh bọn họ quản thúc ngươi, ngươi phải ăn uống đúng giờ, đừng chỉ lo chơi game, ta cũng sẽ ở nhà, chỗ nào cũng không đi, ngươi buồn chán thì gọi điện thoại cho ta."
Bên kia hùng ấu tể nghiêm túc nói: "Không chơi game, vậy có thể nhớ ngươi sao?"
Hạ Mộc kéo chăn lên che khuôn mặt, cắn môi nhịn không được bật cười, dừng chốc lát, xấu hổ nhỏ giọng nói: "Được."
Hai ngày cấm túc, Hạ Mộc quyết định cùng Quyển Quyển 'chịu khổ', nhưng cô không có người ra vào hầu hạ nên thỉnh thoảng còn phải ra ngoài mua thức ăn, ngoài ra những thời gian khác đều ở trong nhà, cũng nhịn không được thỉnh thoảng lên Weibo, xem chiều hướng của dư luận.
Sáng sớm ngày thứ ba, một tin tức chiếm đầu đề, lúc Hạ Mộc nhìn thấy, tay chân lạnh lẽo.
《 luật hôn nhân mới có phải là con đường khẩn cấp cho vương thất hay không? 》
Hạ Mộc nhất thời hít thở không thông, trong lồng ngực một cổ lửa giận xông thẳng lên đại não.
Những công ty truyền thông này quá vô sỉ rồi!
Luật hôn nhân mới ba năm trước đây đã mà bắt đầu dự thảo, của và Quyển Quyển chỉ mới xác định quan hệ vài ngày, thấy thế nào cũng không phải là biện pháp ứng phó của vương thất!
Chuyện này bị đẩy lên mức độ này, vấn đề liền trở nên nghiêm trọng, quốc vương là rất lưu ý hình tượng của vương thất.
Hạ Mộc lo lắng mà mở bình luận, từng mảnh lớn tranh chấp chửi rủa chốc lát đập vào mắt.
"Vị Hạ cảnh quan này thực sự quá lợi hại, là omega người đầu tiên trong lịch sử trường quân đội quốc gia, không hổ là người triệt phá cả đường dậy tội phạm, tâm cơ sâu sắc."
"Có một số người thực sự là chua chát đến làm người ta không nỡ nhìn, omega đầu tiên của đại học quân đội, một mình một ngựa phá vụ án quốc bảo, những sự tích huy hoàng này cũng có thể biến thành điểm đen? Vương trữ coi trọng nữ nhân này, đó là nàng biết nhìn người, có liên quan gì đến việc Hạ Mộc có tâm cơ hay không? Ngươi ở trên mạng tạc mực đen thì có ích lợi gì? Tạt chết Hạ Mộc, điện hạ sẽ cưới ngươi sao?"
"Hạ Mộc là đồng học của ta, năm mười ba tuổi nàng diễn một vở kịch của trường, nhận được vai Cố Sanh lúc nhỏ, là một vai chạm tay có thể bỏng có cơ hội đối diễn cùng điện hạ, nàng đã kéo nữ nhi của một quan chức để giành được vai diễn này, nước sâu bao nhiêu, các ngươi tự mình suy nghĩ đi."
"# tỷ của ta lợi hại rồi, khiến vương trữ sửa đổi pháp luật, chân nhân hãy hồ ly #"
"Các vị phải đoàn kết, đừng để kẻ có lòng thực hiện được mục đích, đồng tâm hiệp lực phủ quyết luật hôn nhân mới!"
"Có phải các ngươi điên rồi không? Bao nhiêu người yêu nhau vì luật hôn nhân mới chờ đợi cả đời, đến chết cũng không thể nhắm mắt! Vì chuyện vương thất yêu đương liền phản đối luật hôn nhân đồng tính là chuyện gì xảy ra? Fan não tàn đừng lấy hạnh phúc của hàng vạn đồng bào ra trút giận được không? Bọn ta hàng năm kháng nghị đổi lấy pháp luật cải cách, nếu như bởi vì một thành viên của vương thất yêu đương mà thất bại, thực sự là trò hề lớn nhất trong lịch sử!"
"Cũng may dân chúng còn chưa bỏ phiếu, nhà ta đã thương lượng xong rồi, toàn bộ phủ quyết, không cần cảm ơn."
"Tỷ lệ bỏ phiếu ở thành phố của ta từ 33: 67 biến thành 49:51 rồi, thực sự có fan não tàn phủ quyết trả thù xã hội! Khiến ta kinh ngạc chính là nhân số cư nhiên khổng lồ như thế!"
"Tuổi tác công dân tham gia bỏ phiếu có thể tăng mức tối thiểu lên 30 hay không? Những người này thật là điên rồi! Không cho nữ cảnh quan kia gả cho vương trữ đối với các ngươi có lợi ích gì? Không cưới nàng lẽ nào điện hạ sẽ cưới các ngươi? Khóc lóc om sòm không nói đạo lý thì có ích lợi gì?"
"Đó không chỉ là vấn đề tình cảm cá nhân của vương trữ, then chốt là vương thất lạm dụng đặc quyền phục vụ cho bản thân, mấy trăm năm đến nay, dân chúng bị hạn chế tự do luyến ái, hiện tại hay rồi, vương trữ nhìn trúng một nữ nhân, quốc hội lập tức theo đó sửa đổi luật pháp, nào còn cái gọi là song phương lập pháp? Nào còn tự do bình đẳng? Ha ha, xã hội phải thụt lùi mấy nghìn năm rồi."
"Đừng hùa theo đám đông nữa, dự luật này ba năm trước đây đã bắt đầu dự thảo, lại đưa ra biểu quyết đúng lúc tiểu vương trữ trưởng thành bắt đầu yên đương, hoàn toàn là trùng hợp, căn bản không phải vương thất từ phía sau thao túng!"
"Động não cũng biết, vương trữ hiện nay căn bản không có quyền hạn tham dự lập pháp, quốc vương từ trước cũng có thành kiến với Hạ gia, sao có thể vì nữ nhi Hạ gia mà sửa đổi luật pháp! Nói cái gì lạm dụng đặc quyền, đầu óc đều là mọc ở dưới mông sao!"
Hạ Mộc hoảng hốt, tuy rằng trong bình luận, cũng có dân chúng đủ lý trí hoặc là thật tâm đứng về phía cô, nhưng kết quả xem ra, tin tức của cô và Quyển Quyển, thật sự đe doạ đến luật hôn nhân mới.
Thật không nghĩ chút tin tức này sẽ gây ra ảnh hưởng lớn như vậy.
Hạ Mộc giống như bị ném vào băng thiên tuyết địa, máu cả người cũng kết thành băng, cô run rẩy, bắt đầu tìm kiếm các loại đồ thị cho thấy kết quả bỏ phiếu hiện nay.
Vạn nhất luật hôn nhân mới thực sự vì vậy mà bị phủ quyết, chuyện này rất có khả năng sẽ trở thành vết nhơ được ghi vào lịch sử của vương thất.
Mà hiện nay theo số liệu công khai cho thấy, tỉ lệ thông qua vẫn chiếm cao hơn, tỷ lệ 49:51 kia có thể là bịa đặt hoặc chỉ là tỷ lệ ở một số khu vực.
Hạ Mộc vẫn tâm tình trầm trọng, không muốn để Quyển Quyển biết chuyện này mà tăng thêm phiền não.
Cô một mình ngồi trên giường miên man suy nghĩ, thỉnh thoảng nhìn những tin tức mới, theo dõi xu hướng của dư luận, không bao lâu, lại thấy một tin tức chấn động.
《Tin mới nhất từ truyền thông Sùng Quang: Bạn gái tin đồn của vương trữ, sinh hoạt cá nhân phong phú 》
Chỉ là tiêu đề đã khiến Hạ Mộc dở khóc dở cười.
Sinh hoạt cá nhân phong phú
Cô một con mọt sách bình thường không ra cửa, mối quan hệ ngoại trừ đồng học đồng sự, bạn bè thân mật một chút, một tay đều có thể đếm hết, cư nhiên còn có của phong phú?
Cô hiếu kỳ công ty truyền thông này dự định bịa đặt thế nào, nên nhấn vào xem thử một chút.
Trong bài viết nói trong lúc Hạ Mộc đóng phim, đã câu dẫn vương trữ, không lâu sau khi bộ phim đóng máy liền dọn vào biệt thự riêng của vương trữ, sau đó không lâu, hai người không biết nguyên nhân gì dẫn đến mâu thuẫn bỗng nhiên chia tay, ngày gần đây mới tái hợp.
Nguồn tin không chính xác tiết lộ, Hạ tiểu thư trong lúc hẹn hò, bắt cá hai tay cặp kè luật sư họ Giang, vương trữ không chịu nổi khuất nhục đề nghị chia tay.
Lời bình của Thất An: Điện hạ còn trẻ đơn thuần, hy vọng dân chúng mắng vương thất lạm dụng đặc quyền có thể dành cho tiểu vương trữ một ít quan ái và lý giải, dù sao tuổi này nhất thời xung động, rất dễ bị lừa gạt, rất nhiều việc thân bất do kỷ.
Hạ Mộc nhìn xong đầu óc choáng váng, tin tức bịa đặt này cư nhiên nửa thật nửa giả, hiển nhiên là người biết chút ít nội tình, tiết lộ hành tung của cô trong đoạn thời gian đó, ký giả liền lung tung chắp nối bịa đặt toàn bộ sự việc vu hại cô!
Tin tức này trong thời gian ngắn leo lên vị trí đầu, cư dân mạng bị nắm mũi dắt đi mắng cô thành bộ dạng gì, chỉ cần đoán cũng biết.
Hạ Mộc mặt không biểu tình mà tắt cửa sổ đi, tuyệt vọng ngã vào trên giường.
Vốn tưởng rằng chỉ cần đối mặt lửa đạn của bệ hạ, nhưng trong một đêm, cô phát hiện bản thân tựa hồ đứng ở phía đối lập với cả xã hội.
Mệt mỏi quá.
Cô ôm chặt chăn, nhắm mắt lại.
* * *
Buổi chiều ba giờ một phút, lễ tân công ty truyền thông Sùng Quang cung kính dẫn năm vị khách đi vào phòng làm việc.
Quản lí dẫn theo toàn thể nhân viên ra nghênh tiếp.
Trong số năm vị khách, có hai nam nhân mặc tây trang đen đi trước, sau khi tránh sang hai bên, một thân ảnh cao gầy bước ra, mái tóc xoăn nhẹ buộc sau đầu, lộ ra cái trán trơn bóng, khuôn mặt đường nét tinh xảo được kính râm và khẩu trang che đi một nửa.
Toàn thể nhân viên lập tức nâng tay che ngực trái, khom người hành lễ.
"Buổi chiều tốt lành, điện hạ, không ngờ ngài sẽ tự mình quang lâm công ty, truyền thông Sùng Quang chúng tôi, vạn phần vinh hạnh..."
Đôi mắt giấu sau cặp kín của quản lý mang theo ý cười, mồ hôi lạnh toát ra sau gáy, thẳng nhập chủ đề: "Sau khi nhận được chỉ thị của ngài, chúng tôi đã xử lý toàn bộ tin tức đẳng tải lúc sáng, cũng cam đoan sau này sẽ không bao giờ công bố những tin tức liên quan."
"Ngươi không cần khẩn trương." Vương trữ đeo khẩu trang ngữ khí ôn hòa: "Ta biết các ngươi đăng tải tin tức kia, là vì hòa hoãn sự phẫn nộ của dân chúng đối với ta, các ngươi có lòng rồi."
Một đám nhân viên trắng bệch trắng bệch nghe vậy kinh ngạc ngẩng đầu, vốn tưởng rằng vương trữ là đến tính sổ, không nghĩ tới...
Thần sắc kinh hoảng trên mặt mọi người thoáng chốc chuyển thành kinh hỉ, bắt đầu phía sau tiếp trước mà đáp lại: "Đó là việc chúng tôi phải làm! Điện hạ, chúng tôi vẫn luôn là người ủng hộ trung thành phía sau ngài! Sẽ không dễ dàng tha thứ bất luận kẻ nào vu hãm chửi mắng ngài!"
Đoạn Tử Đồng cúi đầu tháo kính râm và khẩu trang, đôi mắt hoa đào khẽ động, nhìn về phía các nhân viên, khóe môi vung lên, lộ ra hai chiếc răng nanh: "Cảm ơn sự quan tâm của các ngươi đối với ta, còn có vị biên tập viết bài kia, Thất An? Là vị nào? Ta nhìn ra được, vị biên tập này thực sự là mất không ít tâm tư giúp ta kéo đồng tình."
Trong đám người, một nam nhân cao gầy ngẩng đầu, thụ sủng nhược kinh nhìn về phía vương trữ.
Hắn vốn tưởng rằng vương trữ sẽ nổi giận, cho nên đã sớm bàn bạc cùng công ty, sẽ nói 'biên tập bút danh Thất An bởi vì một mình tự ý công bố tin tức bịa đặt, vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, đã bị khai trừ, không biết đã đi đâu, nhưng bởi vì quy định bảo mật nên không thể tiết lộ thân phận', để tránh vương trữ truy cứu trách nhiệm, lại không nghĩ rằng, điện hạ thông tình đạt lý như thế, dĩ nhiên đoán được tâm ý của hắn!
Hắn ức chế vui sướng, tiến lên một bước, giọng nói có chút run rẩy: "Điện hạ, là ta... Ta là Thất An, ta vẫn luôn yên lặng quan tâm ngài..."
Đoạn Tử Đồng nghiêng đầu nhìn về phía hắn, dáng đi tao nhã mà bước lên, ôn nhu cười nói: "Thất An? Ta có thể xưng hô xưng hô như thế sao?"
Nam nhân kích động gật đầu.
Điện hạ khẽ nhướng mày, đôi tử đồng mị hoặc mỉm cười nhìn hắn: "Ta đến cũng đến rồi, có thể cùng nhau xuống lầu uống chén trà không?"
"Được...Được! Ách... Ta còn chưa tan tầm..." Nam nhân khẩn trương nhìn về phía quản lí, quản lí lập tức hiền hoà gật đầu với hắn: "Đi thôi, nếu điện hạ đã có nhã ý."
Tất cả thuận lý thành chương, nam nhân theo sau vương trữ hữu thuyết hữu tiếu ra khỏi văn phòng, chậm rãi rẽ vào góc chết camera.
Hai nam nhân mặc tây trang lập tức xoay người, đứng trông chừng trước hành lang, để tránh người không liên quan tiến đến.
'Phanh' một tiếng, trên hành lang truyền đến tiếng nắm tay đánh gãy xương cốt!
Nam nhân bất ngờ không kịp phòng bị, còn chưa kịp kêu gào, vương trữ vừa rồi vẫn mặt tựa hoa đào, lúc này đôi tử đồng sâu thẳm tựa như ác ma đến từ địa ngục, nhìn chằm chằm vào hắn!
Loại cảm giác run sợ khi bị thiên địch nhìn chằm chằm, khiến hắn không có cách nào phát ra tiếng kêu cứu!
Đoạn Tử Đồng vốn còn lo lắng súc sinh này đã cuốn gói bỏ trốn, cũng may không uổng công đến một chuyến, xem như lừa được hắn tự mình nhận tội!
* * *
Hạ Mộc cả ngày không liên lạc với Quyển Quyển, lúc sắp đến giờ cơm tối mới đứng dậy, dường như có chứng ép buộc lại một lần nữa xem tin tức trên Weibo, bỗng nhiên phát hiện, đầu đề đã thay đổi.
#Tin nóng nhất! Kẻ bịa đặt tin tức lúc sáng bị người khác đánh trọng thương nhập viện! #
# buổi chiều vương trữ tự mình đến thăm truyền thông Sùng Quang #
# hư hư thực thực hộ thê cuồng ma nào đó đã login #
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.