Toàn Bộ Công Pháp Của Ta Đều Nhờ Nhặt
Chương 19: Nghiền Chết Liêu Kiếm Hoa!
Bách Vạn Đan Cơ Vương
07/04/2022
Tô Tình Nhi ngắm nhìn Lâm Thần đang được vạn người chú mục reo hò. Bóng lưng thiếu niên lộ ra sự thong dong điềm tĩnh, không có một chút kiêu ngạo nào, bình tĩnh mà không hề dao động, tràn đầy sắc thái thần bí.
"Nếu lúc trước, ta không thèm muốn tiềm lực của Liêu Kiếm Hoa..."
Trong lòng Tô Tình Nhi vô cùng khổ sở, cuối cùng không nhịn được nhỏ giọng nức nở.
Giờ khắc này Lâm Thần đang hưởng thụ mọi ánh mắt chú ý, lại không hề vì vậy mà tự cao đắc ý. Tại khoảnh khắc bày ra phẩm chất của Hư Linh đan, sát khí bỗng nhiên hiển lộ!
"Thanh Long huyết mạch giải phóng bảy phần sức mạnh!"
Trong phút chốc toàn bộ lôi đài rơi vào trong vòng xoáy vô tận sát khí và tiếng nộ long rít gào!
Bóng dáng Lâm Thần hóa thành một tàn ảnh, cánh tay trái của hắn bao trùm vảy rồng màu xanh nhạt, hung hãn đánh ra một chưởng, nghiền không khí nổ tung, khí lưu đổ sụp!
Tiếng hoan hô toàn trường bỗng im bặt lại, chẳng ai ngờ rằng Lâm Thần lại đột nhiên xuất thủ hung mãnh, khi mọi người kịp phản ứng lại thì Lâm Thần chỉ còn cách Liêu Kiếm Hoa có mấy mét! Ngay cả Tề trưởng lão phản ứng kịp cũng không ngăn cản kịp!
Liêu Kiếm Hoa đang đứng ở bên bờ biên giới sắp sụp đổ vừa mới phản ứng lại thì thủ chường Thanh Lân chứa đựng hơn 4000 hổ lực hung hãn đã đập mạnh lên đỉnh đầu hắn ta!
Oành!
Tiếng nổ nặng nề vang ầm lên, một chưởng của Lâm Thần vỗ nát thân thể của Liêu Kiếm Hoa, ngay cả một tiếng rên rỉ hắn ta cũng không kịp phát ra thì xương cốt máu thịt toàn thân trong phút chốc bị nghiền nát, huyết nhục văng tung tóe, biến thành một vũng máu!
Khoảnh khắc Liêu Kiếm Hoa chết đi, thân thể Lâm Thần vô thức run lên, như thể một ít trói buộc và khúc mắc bởi vậy mà được cởi ra, tâm hồn trở nên thư thái hơn.
Liêu Kiếm Hoa chết đi rơi ra sáu thuộc tính quang cầu và một cái rương bảo vật màu xanh nhạt, Lâm Thần thoáng cái tiếp được.
【Kí chủ thu được 5442 điểm năng lượng khí huyết, 584 điểm tinh thần lực, 2344 điểm chiến khí tinh túy, 3044 điểm công pháp tinh phách, một cái rương bảo vật Huyền Thiết.】
【Kí chủ mở ra rương bảo vật Huyền Thiết, thu được chiến kỹ thân pháp trung cấp lục giai 《Phong Lôi Hỏa Bộ》.】
Sau khi đánh chết Liêu Kiếm Hoa, trước tiên Lâm Thần luyện hóa hết thuộc tính quang cầu của hắn ta, khí tức toàn thân tăng nhanh chấn động rít gào, bên trong biển chiến khí đan điền có chút dao động, sắp phân liệt lần nữa!
Đồng thời, hắn hết sức tập trung bày ra thế sẵn sàng đón quân địch, hấp thu năng lượng khí huyết liên tục để tăng cao sức mạnh ở cánh tay Thanh Long, đề phòng Tề trưởng lão phản công!
Toàn trường rơi vào giây phút yên tĩnh ngắn ngủi, không ít đệ tử đều thấy khiếp sợ vì khí phách sát phạt quyết đoán của Lâm Thần!
Sau hai lần hô hấp, một tiếng gào thét như cha mẹ chết truyền đến!
"Đồ khốn nạn a a! Lại dám hạ sát thủ với Kiếm Hoa, lão tử làm thịt ngươi!"
Tề trưởng lão điên cuồng, chiến khí tuôn ra, đang định hạ sát thủ với Lâm Thần thì một bàn tay khoác lên người Tề trưởng lão.
"Tề trưởng lão, ngươi định coi lời của bản tông nói không ra gì sao."
Giọng nói lãnh đạm của tông chủ khiến Tề trưởng lão lập tức tỉnh táo lại từ trong điên cuồng.
"Tông chủ, Kiếm Hoa là tuyệt thế thiên tài của tông ta, cứ như vậy để cho tiểu tử này…”
"Nhưng bản tông đã cho ngươi cơ hội, chẳng phải sao. Hơn nữa, bây giờ chúng ta có thiên tài còn tốt hơn Liêu Kiếm Hoa."
Tông chủ cắt ngang biện luận không cam lòng của Tề trưởng lão, giọng nói bình tĩnh ẩn chứa uy nghiêm không thể nghi ngờ.
"Chuyện này... Vậy thì mọi sự đều nghe theo tông chủ định đoạt!"
Tề trưởng lão kìm nén cắn răng một cái, ác độc liếc thoáng qua Lâm Thần rồi phất tay áo rời đi.
Tuy địa vị của Tề trưởng lão cao nhưng tông chủ chính là cường giả Chiến Phách cảnh duy nhất của Thần Vũ tông, lời của ông có quyền lực hơn bất kì kẻ nào vô số lần!
"Ha ha, Lâm Thần giết chết Liêu Kiếm Hoa là kết quả đánh cuộc luyện dược. Hôm nay, bản tông tự mình tuyên bố, Lâm Thần từ đệ tử ngoại tông thăng lên làm đệ tử mạnh nhất nội tông, không được sai lầm."
Tông chủ vung tay lên, khi tuyên bố kết quả, Lâm Thần thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Đối với chuyện Liêu Kiếm Hoa chết, tông chủ ngay cả mí mắt cũng không nháy một lần, bản chất kiêu hùng hiển lộ rõ ràng.
"Lâm Thần, ngươi theo bản tông đến Thanh Vân điện một chuyến, bản tông có việc muốn nói với ngươi một chút."
Tông chủ chỉ đích danh Lâm Thần khiến không ít đệ tử nội tông ném tới những ánh mắt hâm mộ. Có thể được tông chủ ưu ái, đây chính là cơ hội tuyệt hảo để một bước lên trời tại Thần Vũ tông!
Trong lòng Lâm Thần thoáng nhảy một cái, bình tĩnh khẽ gật đầu.
Nhìn bóng lưng Lâm Thần rời đi theo tông chủ, chúng đệ tử vẫn chưa thỏa mãn dần dần tan cuộc.
Thần Vũ tông, Thanh Ngọc điện. Ở trên một ngọn núi cao tận mây xanh nằm ở trung tâm sơn mạch chính.
Tất cả trưởng lão thối lui, chỉ còn hai người là Lâm Thần và tông chủ.
"Lâm Thần, đi theo bản tông một chuyến."
Tông chủ mang theo Lâm Thần rời khỏi đại điện, đi lên đỉnh núi.
Lòng Lâm Thần tràn đầy sự khó hiểu nhưng không dám chủ quan chút nào, một đường đi theo tông chủ.
Theo bước chân đi lên của hai người, Lâm Thần cảm nhận được dường như trên đỉnh núi tồn tại một ít sức mạnh thần kỳ đang hạn chế hành động của hắn và tông chủ.
Bước đi càng ngày càng khó khăn, dưới chân giống như đeo thêm sức nặng mấy trăm ngàn cân, như thể có một sức mạnh vô hình đang ngăn trở Lâm Thần tiến lên. Nếu không phải thể xác Lâm Thần có sức lực vượt xa người thường thì chỉ sợ hiện giờ nhất định phải vận chuyển chiến khí mới có thể bước đi.
Cuối cùng hai người đứng lại ở dưới một tế đàn năm trăm giai.
Khi trông thấy cái tế đàn kia, ánh mắt Lâm Thần bỗng nhiên sáng lên!
Mỗi một bậc cầu thang dưới tế đàn đều chất đầy số lớn thuộc tính quang cầu, tính toán qua loa giản lược thì tối thiểu có mấy trăm quả! Còn có ba cái rương bảo vật đang lơ lửng!
"Mẹ nó, nhiều thuộc tính quang cầu thế này, nếu ta nhặt hết thì thực lực lại có thể tăng lên gấp bội!"
Liếm môi một cái, trong lòng Lâm Thần mừng như điên!
"Nếu lúc trước, ta không thèm muốn tiềm lực của Liêu Kiếm Hoa..."
Trong lòng Tô Tình Nhi vô cùng khổ sở, cuối cùng không nhịn được nhỏ giọng nức nở.
Giờ khắc này Lâm Thần đang hưởng thụ mọi ánh mắt chú ý, lại không hề vì vậy mà tự cao đắc ý. Tại khoảnh khắc bày ra phẩm chất của Hư Linh đan, sát khí bỗng nhiên hiển lộ!
"Thanh Long huyết mạch giải phóng bảy phần sức mạnh!"
Trong phút chốc toàn bộ lôi đài rơi vào trong vòng xoáy vô tận sát khí và tiếng nộ long rít gào!
Bóng dáng Lâm Thần hóa thành một tàn ảnh, cánh tay trái của hắn bao trùm vảy rồng màu xanh nhạt, hung hãn đánh ra một chưởng, nghiền không khí nổ tung, khí lưu đổ sụp!
Tiếng hoan hô toàn trường bỗng im bặt lại, chẳng ai ngờ rằng Lâm Thần lại đột nhiên xuất thủ hung mãnh, khi mọi người kịp phản ứng lại thì Lâm Thần chỉ còn cách Liêu Kiếm Hoa có mấy mét! Ngay cả Tề trưởng lão phản ứng kịp cũng không ngăn cản kịp!
Liêu Kiếm Hoa đang đứng ở bên bờ biên giới sắp sụp đổ vừa mới phản ứng lại thì thủ chường Thanh Lân chứa đựng hơn 4000 hổ lực hung hãn đã đập mạnh lên đỉnh đầu hắn ta!
Oành!
Tiếng nổ nặng nề vang ầm lên, một chưởng của Lâm Thần vỗ nát thân thể của Liêu Kiếm Hoa, ngay cả một tiếng rên rỉ hắn ta cũng không kịp phát ra thì xương cốt máu thịt toàn thân trong phút chốc bị nghiền nát, huyết nhục văng tung tóe, biến thành một vũng máu!
Khoảnh khắc Liêu Kiếm Hoa chết đi, thân thể Lâm Thần vô thức run lên, như thể một ít trói buộc và khúc mắc bởi vậy mà được cởi ra, tâm hồn trở nên thư thái hơn.
Liêu Kiếm Hoa chết đi rơi ra sáu thuộc tính quang cầu và một cái rương bảo vật màu xanh nhạt, Lâm Thần thoáng cái tiếp được.
【Kí chủ thu được 5442 điểm năng lượng khí huyết, 584 điểm tinh thần lực, 2344 điểm chiến khí tinh túy, 3044 điểm công pháp tinh phách, một cái rương bảo vật Huyền Thiết.】
【Kí chủ mở ra rương bảo vật Huyền Thiết, thu được chiến kỹ thân pháp trung cấp lục giai 《Phong Lôi Hỏa Bộ》.】
Sau khi đánh chết Liêu Kiếm Hoa, trước tiên Lâm Thần luyện hóa hết thuộc tính quang cầu của hắn ta, khí tức toàn thân tăng nhanh chấn động rít gào, bên trong biển chiến khí đan điền có chút dao động, sắp phân liệt lần nữa!
Đồng thời, hắn hết sức tập trung bày ra thế sẵn sàng đón quân địch, hấp thu năng lượng khí huyết liên tục để tăng cao sức mạnh ở cánh tay Thanh Long, đề phòng Tề trưởng lão phản công!
Toàn trường rơi vào giây phút yên tĩnh ngắn ngủi, không ít đệ tử đều thấy khiếp sợ vì khí phách sát phạt quyết đoán của Lâm Thần!
Sau hai lần hô hấp, một tiếng gào thét như cha mẹ chết truyền đến!
"Đồ khốn nạn a a! Lại dám hạ sát thủ với Kiếm Hoa, lão tử làm thịt ngươi!"
Tề trưởng lão điên cuồng, chiến khí tuôn ra, đang định hạ sát thủ với Lâm Thần thì một bàn tay khoác lên người Tề trưởng lão.
"Tề trưởng lão, ngươi định coi lời của bản tông nói không ra gì sao."
Giọng nói lãnh đạm của tông chủ khiến Tề trưởng lão lập tức tỉnh táo lại từ trong điên cuồng.
"Tông chủ, Kiếm Hoa là tuyệt thế thiên tài của tông ta, cứ như vậy để cho tiểu tử này…”
"Nhưng bản tông đã cho ngươi cơ hội, chẳng phải sao. Hơn nữa, bây giờ chúng ta có thiên tài còn tốt hơn Liêu Kiếm Hoa."
Tông chủ cắt ngang biện luận không cam lòng của Tề trưởng lão, giọng nói bình tĩnh ẩn chứa uy nghiêm không thể nghi ngờ.
"Chuyện này... Vậy thì mọi sự đều nghe theo tông chủ định đoạt!"
Tề trưởng lão kìm nén cắn răng một cái, ác độc liếc thoáng qua Lâm Thần rồi phất tay áo rời đi.
Tuy địa vị của Tề trưởng lão cao nhưng tông chủ chính là cường giả Chiến Phách cảnh duy nhất của Thần Vũ tông, lời của ông có quyền lực hơn bất kì kẻ nào vô số lần!
"Ha ha, Lâm Thần giết chết Liêu Kiếm Hoa là kết quả đánh cuộc luyện dược. Hôm nay, bản tông tự mình tuyên bố, Lâm Thần từ đệ tử ngoại tông thăng lên làm đệ tử mạnh nhất nội tông, không được sai lầm."
Tông chủ vung tay lên, khi tuyên bố kết quả, Lâm Thần thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Đối với chuyện Liêu Kiếm Hoa chết, tông chủ ngay cả mí mắt cũng không nháy một lần, bản chất kiêu hùng hiển lộ rõ ràng.
"Lâm Thần, ngươi theo bản tông đến Thanh Vân điện một chuyến, bản tông có việc muốn nói với ngươi một chút."
Tông chủ chỉ đích danh Lâm Thần khiến không ít đệ tử nội tông ném tới những ánh mắt hâm mộ. Có thể được tông chủ ưu ái, đây chính là cơ hội tuyệt hảo để một bước lên trời tại Thần Vũ tông!
Trong lòng Lâm Thần thoáng nhảy một cái, bình tĩnh khẽ gật đầu.
Nhìn bóng lưng Lâm Thần rời đi theo tông chủ, chúng đệ tử vẫn chưa thỏa mãn dần dần tan cuộc.
Thần Vũ tông, Thanh Ngọc điện. Ở trên một ngọn núi cao tận mây xanh nằm ở trung tâm sơn mạch chính.
Tất cả trưởng lão thối lui, chỉ còn hai người là Lâm Thần và tông chủ.
"Lâm Thần, đi theo bản tông một chuyến."
Tông chủ mang theo Lâm Thần rời khỏi đại điện, đi lên đỉnh núi.
Lòng Lâm Thần tràn đầy sự khó hiểu nhưng không dám chủ quan chút nào, một đường đi theo tông chủ.
Theo bước chân đi lên của hai người, Lâm Thần cảm nhận được dường như trên đỉnh núi tồn tại một ít sức mạnh thần kỳ đang hạn chế hành động của hắn và tông chủ.
Bước đi càng ngày càng khó khăn, dưới chân giống như đeo thêm sức nặng mấy trăm ngàn cân, như thể có một sức mạnh vô hình đang ngăn trở Lâm Thần tiến lên. Nếu không phải thể xác Lâm Thần có sức lực vượt xa người thường thì chỉ sợ hiện giờ nhất định phải vận chuyển chiến khí mới có thể bước đi.
Cuối cùng hai người đứng lại ở dưới một tế đàn năm trăm giai.
Khi trông thấy cái tế đàn kia, ánh mắt Lâm Thần bỗng nhiên sáng lên!
Mỗi một bậc cầu thang dưới tế đàn đều chất đầy số lớn thuộc tính quang cầu, tính toán qua loa giản lược thì tối thiểu có mấy trăm quả! Còn có ba cái rương bảo vật đang lơ lửng!
"Mẹ nó, nhiều thuộc tính quang cầu thế này, nếu ta nhặt hết thì thực lực lại có thể tăng lên gấp bội!"
Liếm môi một cái, trong lòng Lâm Thần mừng như điên!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.