Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú
Chương 48: Trong Mắt Hung Thú, Nhân Loại Cũng Là Một Loại Hung Thú!
Yếu Đích Phi Ngưu
13/11/2021
- Doãn ca, ta có thể hỏi một chút không, Tước tai lần trước, Thất Tinh thành chúng ta tổn thất lớn lắm sao?
Doãn Đông hơi chần chừ, giọng điệu hơi nặng nề, đá:
- Cũng không cần phải giấu ngươi, toàn bộ Thất Tinh thành tử vong hơn ba trăm người, mất tích hơn bảy ngàn người!
Những người mất tích kia, đoán chừng đều đã chết.
Chẳng qua là bị Ma Hóa chim sẻ ăn sạch, ngay cả thi thể cũng không còn lại gì.
- Nghiêm trọng như vậy sao?
- Chúng ta vẫn còn may, Đại Hưng thành mới tổn thất nghiêm trọng nhất, tử vong phỏng chừng vượt trên ba vạn người!
- Nhiều như vậy sao?
Ba vạn người!
Tô Dương không thể tưởng tượng nổi.
Doãn Đông lắc đầu nói:
- Ngươi ở lâu trong an toàn khu, tin tức không nhanh nhạy, có lẽ không biết trạng thái sinh tồn của nhân tộc chúng ta, chúng ta đang mưu cầu sinh tồn giữa kẽ hở của hung thú!
- Ừm!
- Lần này, Đại Hưng thành bị đánh cho trở tay không kịp, phía nam của Đại Hưng thành, là Hối An sơn mạch, hung thú bên trong Hối An sơn mạch vô cùng hùng mạnh, căn cứ theo tình hình dò xét hiện nay, trong đó rất có khả năng có hung thú thực lực Tinh Diệu cấp trở lên, còn không chỉ có một con!
- Cách vài năm sẽ xuất hiện thú triều, những con hung thú lợi hại đó không hề xuất hiện, Đại Hưng thành cũng không dám tùy tiện phái cao thủ đến sâu trong Đại Hưng sơn mạch!
- Tước tai lần này, bùng nổ từ phía nam Hối An sơn mạch, Ma Hóa chim sẻ vượt qua Hối An sơn mạch, khiến cho hung thú bên trong Hối An sơn mạch bạo động, sau đó cùng tấn công về phía Đại Hưng thành, không có chút dấu hiệu nào, Đại Hưng thành bị tập kích trở tay không kịp!
- Ừm!
Sắc mặt Tô Dương nghiêm túc.
Doãn Đông thở dài một hơi, nói:
- Thế nhưng cho dù bị đánh trở tay không kịp, thành chủ của Đại Hưng thành - Giản Nhân Hào vẫn kịp phái vài vị cao thú, dùng sủng thú phi hành, báo tin cho các thành thị chung quanh như chúng ta, cho nên Thất Tinh thành chúng ta mới có thời gian để phát báo động phòng không!
- Ta biết rồi!
- Thực ra, xung quanh Thất Tinh thành chúng ta, cũng bị hung thú lợi hại chiếm dữ, ngay cả thành chủ đại nhân cũng không cách nào đối phó được, thế nhưng măn mắn là, chúng nó cực ít khi xuất hiện!
Doãn Đông khoanh tay:
- Đương nhiên, nếu như chúng thường xuyên xuất hiện, Thất Tinh thành chúng ta đã không còn tồn tại từ lâu rồi!
Nghe đến đó, Tô Dương cảm thấy trong lòng mình nặng trữu.
Một sự áp lực, tự nhiên sinh ra!
Nhân loại, nếu muốn sinh tồn được trong thế giới này, thực sự quá không dễ dàng!
Tô Dương hỏi một câu hỏi đã khiến hắn khúc mắt bao lâu nay:
- Vì sao những hung thú kia không công kích nhân loại chúng ta, hoặc là diệt vong nhân loại chúng ta?
- Vấn đề này, trước đây ta cũng nghĩ tới, sau này mới biết!
Doãn Đông không nhịn được mà nở nụ cười:
- Ngươi cảm thấy, trong mắt của hung thú, nhân loại chúng ta là gì không?
Tô Dương như đã thông suốt:
- Chúng ta cũng là hung thú?
- Đúng!
Doãn Đong gật đầu:
- Ở trong mắt hung thú, chúng ta cũng là một loại hung thú, tuy rằng nhân loại chúng ta bình thường hơi hoang tưởng tự đại, thế nhưng trên thế giới này. Nhân loại chúng ta nghiêm chỉnh mà nói, cũng gần giống như hung thú!
- Tộc quần hung thú cần tài nguyên sinh tồn nên mới chiến đấu, nhân loại chúng ta cũng cần!
- Nhân loại chúng ta mặc dù có Ngự Thú sư, thế nhưng tuyệt đại đa số trong số nhân loại ta, đều là người dân bình thường!
- Chúng ta không hề khác với hung thú, đều đang không ngừng cạnh tranh, khiến cho tộc quần sinh sôi càng thêm lớn mạnh!
- Cho nên, chỉ cần hung thú không quá đói bụng, chỉ cần chúng ta không xâm phạm đến lãnh thổ của hung thú, chỉ cần hung thú không gai mắt chúng ta, chúng nó sẽ không thể nào chĩa mũi nhọn vào chúng ta!
Tô Dương nghiêm túc gật đầu:
- Ta hiểu rồi, đa tạ Duẫn ca đã giải thích!
- Không cần cảm ơn, trước đây cũng từng có tiền bối giải thích cho ta, sau này ngươi cũng sẽ giải thích cho hậu bối của mình!
- Vâng!
- Cuối cùng, nói cho ngươi một chút, ngoại trừ phải cẩn thận hung thú ra, ngươi còn phải đề phòng nhân loại, trong số các chiến hữu, thực ra cũng không tồi, thế nhưng những người khác, phải có sự đề phòng!
Doãn Đông mang sắc mặt trịnh trọng nói:
- Người, có người tốt người xấu, ngay cả bên trong liên bang Vân quốc chúng ta, cũng không phải yên bình, luôn sẽ có một đống cặn bã thỉnh thoảng nhảy ra!
- Ta sẽ cẩn thận!
- Ngươi báo cáo chiều cao, cỡ giày của ngươi, ta sẽ phái người đưa quân phục đến nhà ngươi, ba ngày sau ngươi quay lại, ta sẽ dẫn ngươi đến quân đội!
- Được!
Xế chiều hôm đó, Tô Dương thay một thân quân trang thiếu úy một sao.
Bởi vì Ngự Thú sư khan hiếm, đó còn là lực lượng chủ yếu chống lại hung thú, chỉ cần là Ngự Thú sư, một khi gia nhập quân đội, đều mang cấp bậc thiếu úy.
Có câu người dựa vào bề ngoài, ngựa dựa vào yên.
Bản thân Tô Dương có mặt mũi tuấn tú, mày bén mắt ưng, phối hợp với một thân quân phục, cả người hiện ra một tinh thần phấn chấn, hơi thở vững vàng, dáng vẻ bất phàm!
Mặc vào bộ quân phục này, sẽ khiến cho người khác không tự chủ mà bỏ qua tuổi tác của hắn!
- Bộ dáng ca ca mặc quân phục đẹp trai quá đi!
Tô Tiểu Tiểu ở bên cạnh hưng phấn nói.
- Cũng tàm tạm!
Cũng ngay trong chiều hôm đó, Tô Uyển cầm theo quà biếu tới thăm nhà.
Nàng vừa vào cửa, đã được Trương Tú Như và Tô Tiểu Tiểu niềm nở tiếp đón...
Sau khi Tô Uyển đi khỏi, Trương Tú Như không ngừng hỏi Tô Dương, quan hệ giữa hắn và Tô Uyển như thế nào.
Chờ sau khi Tô Dương nói thân phận Tô Uyển không nhỏ, mẫu thân hắn mới ngưng không hỏi tới nữa.
- Nhi tử, ngươi nói xem Tô Uyển kia có thích ngươi hay không?
- Việc này, sau này hãy nói đi!
Không còn cách nào khác, Tô Dương chỉ có thể tự quyết định.
Thế giới này, tuổi tác kết hôn thường thiên về ít tuổi, Tô Dương sợ mẹ mình sẽ bận tâm đến việc cưới xin của mình!
Thời gian ba ngày qua đi, Tô Dương chạy đến quan bộ, Doãn Đông lái xe quân đội, đi đường rất nhanh, đưa hắn tới phía trước Thất Tinh sơn.
Doãn Đông hơi chần chừ, giọng điệu hơi nặng nề, đá:
- Cũng không cần phải giấu ngươi, toàn bộ Thất Tinh thành tử vong hơn ba trăm người, mất tích hơn bảy ngàn người!
Những người mất tích kia, đoán chừng đều đã chết.
Chẳng qua là bị Ma Hóa chim sẻ ăn sạch, ngay cả thi thể cũng không còn lại gì.
- Nghiêm trọng như vậy sao?
- Chúng ta vẫn còn may, Đại Hưng thành mới tổn thất nghiêm trọng nhất, tử vong phỏng chừng vượt trên ba vạn người!
- Nhiều như vậy sao?
Ba vạn người!
Tô Dương không thể tưởng tượng nổi.
Doãn Đông lắc đầu nói:
- Ngươi ở lâu trong an toàn khu, tin tức không nhanh nhạy, có lẽ không biết trạng thái sinh tồn của nhân tộc chúng ta, chúng ta đang mưu cầu sinh tồn giữa kẽ hở của hung thú!
- Ừm!
- Lần này, Đại Hưng thành bị đánh cho trở tay không kịp, phía nam của Đại Hưng thành, là Hối An sơn mạch, hung thú bên trong Hối An sơn mạch vô cùng hùng mạnh, căn cứ theo tình hình dò xét hiện nay, trong đó rất có khả năng có hung thú thực lực Tinh Diệu cấp trở lên, còn không chỉ có một con!
- Cách vài năm sẽ xuất hiện thú triều, những con hung thú lợi hại đó không hề xuất hiện, Đại Hưng thành cũng không dám tùy tiện phái cao thủ đến sâu trong Đại Hưng sơn mạch!
- Tước tai lần này, bùng nổ từ phía nam Hối An sơn mạch, Ma Hóa chim sẻ vượt qua Hối An sơn mạch, khiến cho hung thú bên trong Hối An sơn mạch bạo động, sau đó cùng tấn công về phía Đại Hưng thành, không có chút dấu hiệu nào, Đại Hưng thành bị tập kích trở tay không kịp!
- Ừm!
Sắc mặt Tô Dương nghiêm túc.
Doãn Đông thở dài một hơi, nói:
- Thế nhưng cho dù bị đánh trở tay không kịp, thành chủ của Đại Hưng thành - Giản Nhân Hào vẫn kịp phái vài vị cao thú, dùng sủng thú phi hành, báo tin cho các thành thị chung quanh như chúng ta, cho nên Thất Tinh thành chúng ta mới có thời gian để phát báo động phòng không!
- Ta biết rồi!
- Thực ra, xung quanh Thất Tinh thành chúng ta, cũng bị hung thú lợi hại chiếm dữ, ngay cả thành chủ đại nhân cũng không cách nào đối phó được, thế nhưng măn mắn là, chúng nó cực ít khi xuất hiện!
Doãn Đông khoanh tay:
- Đương nhiên, nếu như chúng thường xuyên xuất hiện, Thất Tinh thành chúng ta đã không còn tồn tại từ lâu rồi!
Nghe đến đó, Tô Dương cảm thấy trong lòng mình nặng trữu.
Một sự áp lực, tự nhiên sinh ra!
Nhân loại, nếu muốn sinh tồn được trong thế giới này, thực sự quá không dễ dàng!
Tô Dương hỏi một câu hỏi đã khiến hắn khúc mắt bao lâu nay:
- Vì sao những hung thú kia không công kích nhân loại chúng ta, hoặc là diệt vong nhân loại chúng ta?
- Vấn đề này, trước đây ta cũng nghĩ tới, sau này mới biết!
Doãn Đông không nhịn được mà nở nụ cười:
- Ngươi cảm thấy, trong mắt của hung thú, nhân loại chúng ta là gì không?
Tô Dương như đã thông suốt:
- Chúng ta cũng là hung thú?
- Đúng!
Doãn Đong gật đầu:
- Ở trong mắt hung thú, chúng ta cũng là một loại hung thú, tuy rằng nhân loại chúng ta bình thường hơi hoang tưởng tự đại, thế nhưng trên thế giới này. Nhân loại chúng ta nghiêm chỉnh mà nói, cũng gần giống như hung thú!
- Tộc quần hung thú cần tài nguyên sinh tồn nên mới chiến đấu, nhân loại chúng ta cũng cần!
- Nhân loại chúng ta mặc dù có Ngự Thú sư, thế nhưng tuyệt đại đa số trong số nhân loại ta, đều là người dân bình thường!
- Chúng ta không hề khác với hung thú, đều đang không ngừng cạnh tranh, khiến cho tộc quần sinh sôi càng thêm lớn mạnh!
- Cho nên, chỉ cần hung thú không quá đói bụng, chỉ cần chúng ta không xâm phạm đến lãnh thổ của hung thú, chỉ cần hung thú không gai mắt chúng ta, chúng nó sẽ không thể nào chĩa mũi nhọn vào chúng ta!
Tô Dương nghiêm túc gật đầu:
- Ta hiểu rồi, đa tạ Duẫn ca đã giải thích!
- Không cần cảm ơn, trước đây cũng từng có tiền bối giải thích cho ta, sau này ngươi cũng sẽ giải thích cho hậu bối của mình!
- Vâng!
- Cuối cùng, nói cho ngươi một chút, ngoại trừ phải cẩn thận hung thú ra, ngươi còn phải đề phòng nhân loại, trong số các chiến hữu, thực ra cũng không tồi, thế nhưng những người khác, phải có sự đề phòng!
Doãn Đông mang sắc mặt trịnh trọng nói:
- Người, có người tốt người xấu, ngay cả bên trong liên bang Vân quốc chúng ta, cũng không phải yên bình, luôn sẽ có một đống cặn bã thỉnh thoảng nhảy ra!
- Ta sẽ cẩn thận!
- Ngươi báo cáo chiều cao, cỡ giày của ngươi, ta sẽ phái người đưa quân phục đến nhà ngươi, ba ngày sau ngươi quay lại, ta sẽ dẫn ngươi đến quân đội!
- Được!
Xế chiều hôm đó, Tô Dương thay một thân quân trang thiếu úy một sao.
Bởi vì Ngự Thú sư khan hiếm, đó còn là lực lượng chủ yếu chống lại hung thú, chỉ cần là Ngự Thú sư, một khi gia nhập quân đội, đều mang cấp bậc thiếu úy.
Có câu người dựa vào bề ngoài, ngựa dựa vào yên.
Bản thân Tô Dương có mặt mũi tuấn tú, mày bén mắt ưng, phối hợp với một thân quân phục, cả người hiện ra một tinh thần phấn chấn, hơi thở vững vàng, dáng vẻ bất phàm!
Mặc vào bộ quân phục này, sẽ khiến cho người khác không tự chủ mà bỏ qua tuổi tác của hắn!
- Bộ dáng ca ca mặc quân phục đẹp trai quá đi!
Tô Tiểu Tiểu ở bên cạnh hưng phấn nói.
- Cũng tàm tạm!
Cũng ngay trong chiều hôm đó, Tô Uyển cầm theo quà biếu tới thăm nhà.
Nàng vừa vào cửa, đã được Trương Tú Như và Tô Tiểu Tiểu niềm nở tiếp đón...
Sau khi Tô Uyển đi khỏi, Trương Tú Như không ngừng hỏi Tô Dương, quan hệ giữa hắn và Tô Uyển như thế nào.
Chờ sau khi Tô Dương nói thân phận Tô Uyển không nhỏ, mẫu thân hắn mới ngưng không hỏi tới nữa.
- Nhi tử, ngươi nói xem Tô Uyển kia có thích ngươi hay không?
- Việc này, sau này hãy nói đi!
Không còn cách nào khác, Tô Dương chỉ có thể tự quyết định.
Thế giới này, tuổi tác kết hôn thường thiên về ít tuổi, Tô Dương sợ mẹ mình sẽ bận tâm đến việc cưới xin của mình!
Thời gian ba ngày qua đi, Tô Dương chạy đến quan bộ, Doãn Đông lái xe quân đội, đi đường rất nhanh, đưa hắn tới phía trước Thất Tinh sơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.