Chương 157
Thương Hải Do Lam
03/07/2023
Quản uỷ hội lại cho hai căn cứ thuê xe tải hạng trung, khu tổng hợp được Bạch Đình Nham cùng Lương Sóc đảm bảo thuê một chiếc xe tải hạng nhẹ cùng một hạng trung, cứ như vậy trong gieo trồng căn cứ chỉ còn lại hai xe tải.
Căn cứ trấn Bạch Loan mỗi lần ra ngoài đều là tám xe tải đi cùng nhau, lương thực, xăng rắn, áo bông chăn bông cùng vật tư sinh hoạt, từng chuyến vận chuyển về căn cứ, bọn họ luôn bận rộn tới lúc đại tuyết rơi xuống, trong hơn một tháng thời gian chở về rất nhiều vật tư.
Gieo trồng căn cứ sử dụng khoai lang là từ bên ngoài mang về, căn cứ vốn không có khoai lang, bọn họ chở về không ít, đặt trong hầm ngầm, nếu bảo tồn thật tốt sang năm nói không chừng còn có thể trồng vài mẫu khoai lang trong căn cứ.
Bọn họ còn chở về không ít cây trồng mà căn cứ không có, hiện tại vật tư trong căn cứ thật phong phú, muốn đổi gì cũng có.
Căn cứ trấn Bạch Loan xây dựng lên, tường vây cao lớn cũng không che lấp, mỗi ngày đều có người sống sót nghe tin tức chạy tới, sau khi được nghiêm khắc xét duyệt thân phận, đều lưu lại trong khu tổng hợp, người sống sót ở lại nam khu cùng trung tâm căn cứ đều là người địa phương trấn Bạch Loan, đại bộ phận hiểu rõ nhau, lẫn nhau yên tâm, hai căn cứ này không thu người sống sót bên ngoài.
Trong khu tổng hợp có người địa phương cũng có người bên ngoài, nhưng không phải hỗn hợp, khu tổng hợp được chia làm bảy khu, người sống sót bên ngoài vào trong kỳ quan sát chỉ có thể chờ đợi trong khu số bảy, nơi này quản lý nghiêm ngặt, thủ vệ cũng nhiều nhất.
Chỉ có an toàn vượt qua quan sát kỳ mới có thể chuyển qua sáu khu còn lại, danh như ý nghĩa, điều kiện cùng phúc lợi khu số một đều là tốt nhất, người sống sót bản địa nhiều nhất, khu nhà bệnh viện duy nhất trong trấn Bạch Loan cũng nằm trong khu số một.
Khi khu tổng hợp được xây dựng đã quyết định sẽ quản lý như vậy, từng khu đều dùng tường vây ngăn cách, như vậy khu nào xảy ra vấn đề thì ở khu đó giải quyết, sẽ không ảnh hưởng tới khu vực khác.
Hiện giờ dân cư trong khu tổng hợp ngày càng nhiều, ngược lại gieo trồng căn cứ chiếm diện tích lớn nhất lại có dân cư ít nhất.
Gieo trồng căn cứ ở trong trấn Bạch Loan là tồn tại đặc biệt nhất, người khu tổng hợp có thể thăm dò tin tức của nam khu cùng trung tâm khu, nhưng lại hoàn toàn không biết gì về gieo trồng căn cứ, về phương diện khác người trong gieo trồng căn cứ cơ bản không có liên luỵ gì với những người khác trong trấn Bạch Loan.
Người duy nhất có dính dấp với bên ngoài là Đào Thanh Ngô, mẹ của hắn Hà Linh cho tới nay còn ở trong khu tổng hợp, bà ta vô số lần muốn đi gieo trồng căn cứ tìm Đào Thanh Ngô, nhưng ngay cả những khu khác trong khu tổng hợp bà ta còn chưa thể tuỳ ý tiến vào, làm sao có tư cách đi tới gieo trồng căn cứ?
Quý Hủ chấm dứt hội nghị, xây hai hầm cho nhà ăn, có thể dùng chứa đựng khoai lang, rau cải trắng cùng củ cải linh tinh.
Quý Hủ còn muốn đi gặp Bạch Đình Nham cùng Lương Sóc, lúc lái xe trở về nhìn thấy Tần Nghiễn An mang theo tiểu Ô Ô bận rộn trong nhà kính, Tần Nghiễn An làm gì thì tiểu tử kia đi theo làm cái đó, một lớn một nhỏ thoạt nhìn bề bộn nhiều việc.
Quý Hủ đứng bên ngoài xem chốc lát, trong lòng cảm thấy ấm áp, nếu như có thể luôn sống như vậy tựa hồ không tệ lắm.
Quý Hủ lái xe đi tới nhà nấm, nhìn xem đàn mèo như thế nào, sau đó hắn chứng kiến trong nhà nấm đóng kín cửa, sau cửa trong suốt có thể chứng kiến mặt mèo ủ rũ.
Quý Hủ xuống xe kêu gọi:
- Đại Hắc, Ly Hoa, các vị khoẻ không?
Một cửa sổ đẩy ra, mèo đen thò đầu:
- Anh mang bếp lò tới cho chúng tôi sao?
Lúc mới bắt đầu hạ nhiệt độ, người trong căn cứ bắt đầu đổi bếp lò, mèo dị hóa biết nhưng không có biện pháp đổi.
Nhà nấm là dùng tinh thần năng lượng tinh khiết xây dựng, hiệu quả giữ ấm phòng lạnh không sai, đàn mèo ở trong phòng cũng không có việc gì.
Hiện tại mèo đen muốn có bếp lò, hiển nhiên là cũng sợ lạnh.
Quý Hủ cũng không dám làm cho mèo chơi lửa, hơn nữa nhà nấm cũng không thích hợp đốt lửa. Quý Hủ muốn mời họ về nhà mình ở, nhưng ngẫm lại phòng khách cùng phòng ngủ, ở vài người còn được, lập tức đi vào hơn ba mươi mèo dị hóa, không gian hoàn toàn không đủ.
Quả nhiên vẫn cần xây tòa thành sao? Đáp ứng xây tòa thành cho Tần Nghiễn An, cũng nên an bài, tòa thành dễ xây, nhưng vị trí thích hợp thì khó tìm.
Quý Hủ quan sát đoạn đường xung quanh nhà nấm, nơi này tới gần chân núi, là phiến đất hoang, thả xuống kiến trúc sẽ không áp phá hư lúa mạch non.
Bên ngoài quá lạnh, Quý Hủ quay lên xe chìm vào ý thức thế giới xây một tòa thành bảo hình nấm nhỏ. Chỉ có một tòa, cao ba tầng lầu, điểm tựa xây dựng là nội bộ, trừ bỏ ở chính giữa có một lò sưởi lớn trong tường, bên trong không có tầng trệt, chỉ có kệ leo mèo cùng tường leo mèo.
Cho dù bên ngoài băng tuyết ngập trời, đàn mèo cũng có thể ở trong thành bảo của mình chơi đùa, chơi mệt mỏi thì vây quanh lò sưởi ngủ, dưới đất trải lên thảm dày, mèo có nằm dưới sàn cũng sẽ không cảm thấy được lạnh.
Mặt đất chồng chất tuyết trắng thật dày, cần trước tiên rửa sạch tuyết đọng.
Quý Hủ lái xe trở về dẫn người cùng công cụ cùng nhau đi qua rửa sạch tuyết đọng, chờ mặt đất lộ ra Quý Hủ liền đem thành bảo ném ra, nằm ngay bên cạnh nhà nấm, đàn mèo có thể dựa theo mình yêu thích lựa chọn chỗ ở.
Thành bảo xuất hiện, lập tức hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của đàn mèo, nguyên bản cũng bởi vì nhân loại xông vào lãnh địa của bọn họ mà trong mắt lộ ra hung quang, giờ phút này đều trợn tròn ánh mắt nhìn qua thành bảo.
Bên ngoài nhân loại khá nhiều, đàn mèo không lập tức lao ra nhà nấm, chờ nhân loại rời đi.
Chung Trì lái tiểu xe vận tải chở tới thảm dày, còn có kệ mèo cùng bàn đu dây, Chung Phong Dân hiện trường làm một cái cho miêu tướng quân.
Mấy ngày nay ít nhiều có miêu tướng quân bảo hộ, chúng nó trả giá cho căn cứ rất nhiều, cũng là một phần tử của căn cứ, thời tiết lạnh như thế lẽ ra bọn họ nên dựng lên hang ổ ấm áp cho miêu tướng quân mới phải!
Căn cứ trấn Bạch Loan mỗi lần ra ngoài đều là tám xe tải đi cùng nhau, lương thực, xăng rắn, áo bông chăn bông cùng vật tư sinh hoạt, từng chuyến vận chuyển về căn cứ, bọn họ luôn bận rộn tới lúc đại tuyết rơi xuống, trong hơn một tháng thời gian chở về rất nhiều vật tư.
Gieo trồng căn cứ sử dụng khoai lang là từ bên ngoài mang về, căn cứ vốn không có khoai lang, bọn họ chở về không ít, đặt trong hầm ngầm, nếu bảo tồn thật tốt sang năm nói không chừng còn có thể trồng vài mẫu khoai lang trong căn cứ.
Bọn họ còn chở về không ít cây trồng mà căn cứ không có, hiện tại vật tư trong căn cứ thật phong phú, muốn đổi gì cũng có.
Căn cứ trấn Bạch Loan xây dựng lên, tường vây cao lớn cũng không che lấp, mỗi ngày đều có người sống sót nghe tin tức chạy tới, sau khi được nghiêm khắc xét duyệt thân phận, đều lưu lại trong khu tổng hợp, người sống sót ở lại nam khu cùng trung tâm căn cứ đều là người địa phương trấn Bạch Loan, đại bộ phận hiểu rõ nhau, lẫn nhau yên tâm, hai căn cứ này không thu người sống sót bên ngoài.
Trong khu tổng hợp có người địa phương cũng có người bên ngoài, nhưng không phải hỗn hợp, khu tổng hợp được chia làm bảy khu, người sống sót bên ngoài vào trong kỳ quan sát chỉ có thể chờ đợi trong khu số bảy, nơi này quản lý nghiêm ngặt, thủ vệ cũng nhiều nhất.
Chỉ có an toàn vượt qua quan sát kỳ mới có thể chuyển qua sáu khu còn lại, danh như ý nghĩa, điều kiện cùng phúc lợi khu số một đều là tốt nhất, người sống sót bản địa nhiều nhất, khu nhà bệnh viện duy nhất trong trấn Bạch Loan cũng nằm trong khu số một.
Khi khu tổng hợp được xây dựng đã quyết định sẽ quản lý như vậy, từng khu đều dùng tường vây ngăn cách, như vậy khu nào xảy ra vấn đề thì ở khu đó giải quyết, sẽ không ảnh hưởng tới khu vực khác.
Hiện giờ dân cư trong khu tổng hợp ngày càng nhiều, ngược lại gieo trồng căn cứ chiếm diện tích lớn nhất lại có dân cư ít nhất.
Gieo trồng căn cứ ở trong trấn Bạch Loan là tồn tại đặc biệt nhất, người khu tổng hợp có thể thăm dò tin tức của nam khu cùng trung tâm khu, nhưng lại hoàn toàn không biết gì về gieo trồng căn cứ, về phương diện khác người trong gieo trồng căn cứ cơ bản không có liên luỵ gì với những người khác trong trấn Bạch Loan.
Người duy nhất có dính dấp với bên ngoài là Đào Thanh Ngô, mẹ của hắn Hà Linh cho tới nay còn ở trong khu tổng hợp, bà ta vô số lần muốn đi gieo trồng căn cứ tìm Đào Thanh Ngô, nhưng ngay cả những khu khác trong khu tổng hợp bà ta còn chưa thể tuỳ ý tiến vào, làm sao có tư cách đi tới gieo trồng căn cứ?
Quý Hủ chấm dứt hội nghị, xây hai hầm cho nhà ăn, có thể dùng chứa đựng khoai lang, rau cải trắng cùng củ cải linh tinh.
Quý Hủ còn muốn đi gặp Bạch Đình Nham cùng Lương Sóc, lúc lái xe trở về nhìn thấy Tần Nghiễn An mang theo tiểu Ô Ô bận rộn trong nhà kính, Tần Nghiễn An làm gì thì tiểu tử kia đi theo làm cái đó, một lớn một nhỏ thoạt nhìn bề bộn nhiều việc.
Quý Hủ đứng bên ngoài xem chốc lát, trong lòng cảm thấy ấm áp, nếu như có thể luôn sống như vậy tựa hồ không tệ lắm.
Quý Hủ lái xe đi tới nhà nấm, nhìn xem đàn mèo như thế nào, sau đó hắn chứng kiến trong nhà nấm đóng kín cửa, sau cửa trong suốt có thể chứng kiến mặt mèo ủ rũ.
Quý Hủ xuống xe kêu gọi:
- Đại Hắc, Ly Hoa, các vị khoẻ không?
Một cửa sổ đẩy ra, mèo đen thò đầu:
- Anh mang bếp lò tới cho chúng tôi sao?
Lúc mới bắt đầu hạ nhiệt độ, người trong căn cứ bắt đầu đổi bếp lò, mèo dị hóa biết nhưng không có biện pháp đổi.
Nhà nấm là dùng tinh thần năng lượng tinh khiết xây dựng, hiệu quả giữ ấm phòng lạnh không sai, đàn mèo ở trong phòng cũng không có việc gì.
Hiện tại mèo đen muốn có bếp lò, hiển nhiên là cũng sợ lạnh.
Quý Hủ cũng không dám làm cho mèo chơi lửa, hơn nữa nhà nấm cũng không thích hợp đốt lửa. Quý Hủ muốn mời họ về nhà mình ở, nhưng ngẫm lại phòng khách cùng phòng ngủ, ở vài người còn được, lập tức đi vào hơn ba mươi mèo dị hóa, không gian hoàn toàn không đủ.
Quả nhiên vẫn cần xây tòa thành sao? Đáp ứng xây tòa thành cho Tần Nghiễn An, cũng nên an bài, tòa thành dễ xây, nhưng vị trí thích hợp thì khó tìm.
Quý Hủ quan sát đoạn đường xung quanh nhà nấm, nơi này tới gần chân núi, là phiến đất hoang, thả xuống kiến trúc sẽ không áp phá hư lúa mạch non.
Bên ngoài quá lạnh, Quý Hủ quay lên xe chìm vào ý thức thế giới xây một tòa thành bảo hình nấm nhỏ. Chỉ có một tòa, cao ba tầng lầu, điểm tựa xây dựng là nội bộ, trừ bỏ ở chính giữa có một lò sưởi lớn trong tường, bên trong không có tầng trệt, chỉ có kệ leo mèo cùng tường leo mèo.
Cho dù bên ngoài băng tuyết ngập trời, đàn mèo cũng có thể ở trong thành bảo của mình chơi đùa, chơi mệt mỏi thì vây quanh lò sưởi ngủ, dưới đất trải lên thảm dày, mèo có nằm dưới sàn cũng sẽ không cảm thấy được lạnh.
Mặt đất chồng chất tuyết trắng thật dày, cần trước tiên rửa sạch tuyết đọng.
Quý Hủ lái xe trở về dẫn người cùng công cụ cùng nhau đi qua rửa sạch tuyết đọng, chờ mặt đất lộ ra Quý Hủ liền đem thành bảo ném ra, nằm ngay bên cạnh nhà nấm, đàn mèo có thể dựa theo mình yêu thích lựa chọn chỗ ở.
Thành bảo xuất hiện, lập tức hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của đàn mèo, nguyên bản cũng bởi vì nhân loại xông vào lãnh địa của bọn họ mà trong mắt lộ ra hung quang, giờ phút này đều trợn tròn ánh mắt nhìn qua thành bảo.
Bên ngoài nhân loại khá nhiều, đàn mèo không lập tức lao ra nhà nấm, chờ nhân loại rời đi.
Chung Trì lái tiểu xe vận tải chở tới thảm dày, còn có kệ mèo cùng bàn đu dây, Chung Phong Dân hiện trường làm một cái cho miêu tướng quân.
Mấy ngày nay ít nhiều có miêu tướng quân bảo hộ, chúng nó trả giá cho căn cứ rất nhiều, cũng là một phần tử của căn cứ, thời tiết lạnh như thế lẽ ra bọn họ nên dựng lên hang ổ ấm áp cho miêu tướng quân mới phải!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.