Chương 1383: Giải thưởng vòng bảng
Hồ Điệp Lam
24/12/2018
Edit & beta: Lá Mùa Thu
Cuối cùng, vòng bảng cũng đã kết thúc.
Trên họp báo sau lượt 38, các chiến đội cầm vé đi tiếp được hỏi khá nhiều vấn đề liên quan. Họ đều trả lời rất cẩn thận, cao nhất là biểu thị quyết tâm chứ không phát ngôn gì quá to tát.
Thời điểm bắt đầu vòng chung kết được xác nhận là ngày 14 tháng 6, cũng là ngày đầu tiên của tuần mới. Trận Bách Hoa vs Luân Hồi trên sân nhà Bách Hoa sẽ mở màn cho tứ kết. Hai đội này vừa đánh xong lượt cuối, nghỉ ngơi tám ngày rồi tiếp tục gặp lại nhau.
Tám ngày, nhưng không một đội nào sẽ thật sự ngơi nghỉ.
Khi đã xác định đối thủ sắp gặp, các buổi train rầm rộ, các cuộc họp bàn chiến thuật lập tức diễn ra. Mà đâu phải chỉ các chiến đội mới bận rộn chuẩn bị cho vòng chung kết? Liên minh, các đơn vị truyền thông lớn và nhà tài trợ đều đang quay cuồng với lịch làm việc của mình.
Nhiều tờ báo phái phóng viên điều tra tình hình chuẩn bị cuộc chiến của các đội. Một số đội sẽ mượn cơ hội đó mà tung hỏa mù. Với họ, vòng chung kết đã bắt đầu từ phút giây lượt đấu thứ 38 kết thúc. Đây là cuộc chiến toàn diện trên mọi mặt trận, từ trên sân đến dưới sân, từ tâm lý, trình độ đến chiến thuật, chứ đâu chỉ đè nhau ra đập trong game là xong?
Hưng Hân vì xuất thân đặc biệt nên thu hút rất nhiều quan tâm, nhưng ngày kế tiếp sau lượt 38, họ bỗng tuyên bố tiến hành huấn luyện kín. Cả Thường Tiên của báo Thể Thao Điện Tử rất thân thiết với Hưng Hân cũng bị từ chối phỏng vấn.
Mà không chỉ mình Hưng Hân, đối thủ sắp tới của họ là Lam Vũ cũng huấn luyện kín luôn. Đối ngoại, Lam Vũ chỉ phát biểu mấy lời khách sáo thường dùng cho vòng chung kết mọi năm.
Sáu chiến đội còn lại có vẻ không nghiêm trọng như Hưng Hân và Lam Vũ.
Chiến đội Luân Hồi hùng hồn thể hiện quyết tâm và tự tin đoạt ba quán quân liên tiếp.
Chiến đội Bá Đồ vẫn yên ắng hệt như vòng bảng.
Chiến đội Vi Thảo đã thay đổi đội hình quá nhiều so với hai mùa giải đoạt quán quân. Đội trưởng Vương Kiệt Hi chỉ phát biểu sự kỳ vọng với Vi Thảo hiện tại.
Đội trưởng Tiêu Thời Khâm của chiến đội Lôi Đình bất ngờ nhắc đến việc những năm qua Lôi Đình không thể vượt quá tứ kết, rằng đấy là điều đáng buồn, và năm nay hắn mong có thể dẫn dắt Lôi Đình đột phá.
"Đã đến đây rồi, mục tiêu chỉ có thể có một: Quán quân!"
Khi nhận phỏng vấn, Tiêu Thời Khâm đã chính miệng nói ra tham vọng mà chiến đội Lôi Đình cả vòng bảng qua chưa từng thể hiện rõ.
Chiến đội Ba Lẻ Một nửa cuối vòng bảng nhờ sự gia nhập của Bạch Thứ, đã thành công chen chân vào vòng chung kết. Tuy tổng điểm không cao, nhưng nửa chặng cuối đã thể hiện sức chiến đấu tột bậc. Vì vậy, Ba Lẻ Một đang tràn ngập tự tin với vòng chung kết. Họ phát biểu trong phỏng vấn, "Ba Lẻ Một chúng tôi, là một Ba Lẻ Một hoàn toàn mới mẻ."
Xếp hạng 8, chiến đội Bách Hoa giành vé cuối nhờ 1 điểm thắng hiểm Hô Khiếu, lại dùng lời lẽ tự giễu để nói về may mắn của mình, "Vòng chung kết là một khởi đầu mới, chúng tôi sẽ không để lỡ vận may hiếm có này."
Nói đến vận may, Bách Hoa sẽ luôn khiến người ta thổn thức. Nhưng gần đây bản thân họ lại cứ tự đề cập đến vận may, có thể nói là một thái độ rất tích cực.
Chúc họ đạt thành tích cao trong vòng chung kết!
Bài báo về cuộc phỏng vấn các chiến đội đều kết thúc bằng lời chúc phúc. Sau đó, các phân tích, dự đoán bắt đầu xuất hiện ùn ùn. Không cần bàn cãi, chiến đội Luân Hồi chính là kèo ngon nhất hiện nay bởi biểu hiện quá thuyết phục ở vòng bảng. Hồi mùa giải thứ chín, chiến đội Bá Đồ tập hợp Tứ Đại Thiên Vương dưới trướng, sĩ khí bừng bừng, cũng không thể hiện sức thống trị hung hãn như Luân Hồi.
Báo chí, bình luận, tranh cãi diễn ra rần rần khi vòng chung kết còn chưa bắt đầu. Mỗi người một ý, ai cũng không nhường ai. Các trang web về eSports cũng tổ chức bỏ phiếu hòng thống kê xem chiến đội nào được ủng hộ nhiều hơn.
Ngày 8 tháng 6, sáu ngày trước lễ khai mạc vòng chung kết, Liên minh công bố kết quả bình chọn các giải thưởng vòng bảng.
Vua Solo: Diệp Tu của Hưng Hân.
Ngôi sao Trấn thủ Lôi đài: Tôn Tường của Luân Hồi.
Nhất kích Tất sát: Chu Trạch Khải của Luân Hồi.
Ba giải trên là thuần thống kê kỹ thuật, không chứa quan điểm cá nhân nên không gây tranh cãi. Hội bới bèo ra bọ cũng chẳng soi được gì ngoài chọc ngoáy việc một đại thần như Diệp Tu lại đi đánh solo, mà những kẻ chọc ngoáy càng lúc càng ít vì kỷ lục của Diệp Tu thật sự quá thuyết phục. Anti cứng cựa chắc chắn sẽ bị quần chúng nhân dân đập bàn phím cho chết.
Kế tiếp là các giải do Liên minh bình bầu. Bởi quan điểm khác biệt, đây luôn là nguồn tranh cãi hàng năm. Năm nay không ngoại lệ, thậm chí còn tranh cãi đến đỉnh điểm bởi người đoạt giải Tân binh Tốt nhất là Đường Nhu của Hưng Hân.
Vâng, rốt cuộc Liên minh vẫn tôn trọng sự thật trên sàn đấu. Nhìn chung biểu hiện trên sàn đấu, Đường Nhu được cho slot chủ lực, tỉ lệ thắng lôi đài xuất sắc, giá trị trong đoàn đội cũng đáng khen, dàn tân binh mùa mười không ai so nổi. Trong bảng báo cáo kết quả bình chọn có một câu mang tính quyết định: Đường Nhu của Hưng Hân, là một tuyển thủ đã phá rào cản tân binh bằng phong độ dũng mãnh.
Những nghi vấn về phẩm hạnh của Đường Nhu đã khiến rất nhiều người có thành kiến với cô. Họ quen soi những chỗ cô thiếu sót và rồi phê phán, chỉ trích nặng hơn, hòng hạ thấp cái trình của cô. Đường Nhu là con người, dĩ nhiên không thể hoàn hảo mọi mặt. Khi những thiếu sót kia bị phóng đại, Đường Nhu bỗng trở thành một bình hoa di động, ngoài gương mặt đẹp thì chẳng còn gì.
Thế nhưng, phong độ Đường Nhu trên sàn đấu lại đối lập hoàn toàn. Cho dù ưu điểm của cô bị người ta cố ý xóa nhòa, cô vẫn tự tay viết xuống từng trận thắng cho mình.
Đường Nhu đã phá rào cản tân binh.
Đây là việc đáng khen ở một tân binh, nhưng đều bị hội anti gạt bỏ.
Mười năm qua, Liên minh chỉ từng xuất hiện hai tân binh phá vỡ rào cản tân binh bằng phong độ dũng mãnh: Vương Kiệt Hi và Tôn Tường. Hai người này đều là đại thần hạng A trình top. Kế tiếp là Tần Mục Vân của Bá Đồ, cũng phá rào cản tân binh ở mùa đầu ra mắt. Có điều, bốn vị tuyển thủ cấp đại thần ở Bá Đồ đã cướp hết mọi hào quang, chiếm giữ hàng tá số liệu nên số liệu của Tần Mục Vân không quá bắt mắt, mà chỉ tầm tầm ở mức có biến động cũng chẳng ai buồn chú tâm. Thêm vào đó, sự tồn tại của hắn đem đến cảm giác quá nhạt nhòa, nên rất ít người quan tâm phát hiện.
Thậm chí, báo cáo bình chọn Tân binh Tốt nhất chỉ nhắc tới Vương Kiệt Hi và Tôn Tường đã phá vỡ rào cản tân binh, lược bỏ luôn cả Tần Mục Vân.
Đó đã quá đủ để chứng minh, vòng bảng này Đường Nhu mạnh mẽ đến mức nào. Chính vì vậy, Liên minh thật không thể vì nguyên nhân "đạo đức" mà lấy đi giải thưởng Đường Nhu nên nhận. Nói trên góc độ thể thao thuần túy, đó là không công bằng.
Tân binh Tốt nhất: Đường Nhu của Hưng Hân.
Phút cuối, Liên minh đã chọn Đường Nhu cho giải này. Họ biết chắc sẽ xảy ra tranh cãi sau đó, nhưng Đường Nhu có biểu hiện quá thuyết phục, đủ sức chống lại mọi phản đối.
Ngoài giải Tân binh Tốt nhất, các giải thưởng khác dù có gây tranh cãi cũng không ầm ĩ đến vậy.
Người thứ sáu Tốt nhất, thuộc về Tống Hiểu của Lam Vũ.
Người có tiến bộ nhất, thuộc về Trâu Viễn của Bách Hoa.
Cặp đôi Hợp tác Tốt Nhất, thuộc về cặp hợp tác mới vô cùng dũng mãnh của Luân Hồi: Chu Trạch Khải và Tôn Tường.
Tuyển thủ có giá trị nhất, thuộc về Diệp Tu.
Tán nhân Quân Mạc Tiếu cầm trong tay Ô Thiên Cơ, lập kỷ lục 37 chiến thắng liên tiếp, thống lĩnh Hưng Hân, một chiến đội mới toanh, tiến thẳng vào vòng chung kết.
Diệp Tu quay về Liên minh, mang theo hết kỷ lục này đến phép màu nọ.
Cái dũng mãnh của Luân Hồi đã quá quen mắt với tất cả mọi người sau quán quân hai năm liền. Nếu họ không mạnh, người ta mới sẽ ngạc nhiên. Trong bất tri bất giác, kỳ vọng đối với Luân Hồi đã tăng cao. Còn một đội mới như Hưng Hân cũng đạt đến mức ngang hàng là chuyện rất đáng kinh ngạc. Cái gì gọi là giá trị? Đây gọi là giá trị. Vì sự tồn tại của Diệp Tu, Hưng Hân mới sẽ đạt đến thành tích hôm nay. Hắn đã thể hiện cụm từ "tuyển thủ có giá trị nhất" một cách rõ rệt.
Lần thứ tư!
Mọi người phát hiện, khi giải thưởng này được công bố, một kỷ lục mới của Liên minh Vinh Quang lại ra đời.
Kỷ lục ba lần MVP đã thuộc về Diệp Tu từ lâu, nhưng không ai ngờ rằng nhiều năm sau, hắn lại tiếp tục đoạt giải.
Bốn lần MVP, mà Liên minh chuyên nghiệp đến nay chỉ trải qua mười mùa giải.
Sau Diệp Tu, là Chu Trạch Khải nhận MVP liên tục hai mùa thứ tám và chín.
Kế đó nữa, là Vương Kiệt Hi mùa bảy, Hoàng Thiếu Thiên mùa sáu, Trương Giai Lạc mùa năm, Hàn Văn Thanh mùa bốn. Những cái tên được khắc ghi lại trên đỉnh Vinh Quang kia, đều chỉ nhận danh hiệu MVP một lần. Bốn người gộp lại, mới bằng được một Diệp Tu.
Đây mới thực sự là vương giả trở về!
Thấy Diệp Tu đoạt giải thưởng quan trọng nhất vòng bảng, mọi người đều nghĩ.
Giai đoạn chuẩn bị cho vòng chung kết nổi sóng gió vì kết quả giải thưởng vòng bảng. Tuy nhiên, mọi người cũng quá quen với việc này rồi. Giải thưởng vòng bảng luôn công bố vào cùng một thời điểm hàng năm, năm nào cũng phát sinh tranh cãi cả. Năm nay người ta chỉ bất ngờ với giải Tân binh tốt nhất, vì xưa nay chưa từng có tranh cãi to đến vậy. Phía Liên minh đã chuẩn bị sẵn cho câu trả lời phỏng vấn về việc chọn Đường Nhu, nhưng chắc chắn vẫn sẽ có rất nhiều người không phục với đủ mọi lý do. Nhưng dù họ nói gì, quyết định của Liên minh sẽ không thay đổi.
Các chiến đội có tuyển thủ đoạt giải đều được Liên minh đích thân thông báo. Nhìn giải thưởng của Đường Nhu và Diệp Tu, Trần Quả rất vui sướng, nhưng khi bàn đến các giải khác, cô lại chỉ muốn gây war bất chấp lý lẽ.
Ví dụ đi, Người thứ sáu Tốt nhất ấy à, Trần Quả cho rằng Đường Nhu thường xuyên ra trận ở vị trí này, mà Đường Nhu biểu hiện siêu tốt, siêu thích hợp đoạt giải.
Hoặc giải Người tiến bộ nhất, Trần Quả chẳng care Kiều Nhất Phàm mùa giải này mới được tính là mùa đầu thi đấu chính thức đầu tiên. Cô cảm thấy Kiều Nhất Phàm tiến bộ hơn hẳn thời ở Vi Thảo, nên đoạt giải mới đúng. Hay Phương Duệ cũng được, đổi nghề thành công cũng là tiến bộ mà!
Rồi giải Cặp đôi Hợp tác Tốt nhất, Trần Quả cho rằng Diệp Tu và Tô Mộc Tranh mãi mãi xứng với danh hiệu này. Đừng hỏi, miễn giải thích.
"Mọi giải thưởng đều về mình hết mới hợp lý!" Trần Quả vô cùng bất mãn với kết quả bình chọn của Liên minh.
Cuối cùng, vòng bảng cũng đã kết thúc.
Trên họp báo sau lượt 38, các chiến đội cầm vé đi tiếp được hỏi khá nhiều vấn đề liên quan. Họ đều trả lời rất cẩn thận, cao nhất là biểu thị quyết tâm chứ không phát ngôn gì quá to tát.
Thời điểm bắt đầu vòng chung kết được xác nhận là ngày 14 tháng 6, cũng là ngày đầu tiên của tuần mới. Trận Bách Hoa vs Luân Hồi trên sân nhà Bách Hoa sẽ mở màn cho tứ kết. Hai đội này vừa đánh xong lượt cuối, nghỉ ngơi tám ngày rồi tiếp tục gặp lại nhau.
Tám ngày, nhưng không một đội nào sẽ thật sự ngơi nghỉ.
Khi đã xác định đối thủ sắp gặp, các buổi train rầm rộ, các cuộc họp bàn chiến thuật lập tức diễn ra. Mà đâu phải chỉ các chiến đội mới bận rộn chuẩn bị cho vòng chung kết? Liên minh, các đơn vị truyền thông lớn và nhà tài trợ đều đang quay cuồng với lịch làm việc của mình.
Nhiều tờ báo phái phóng viên điều tra tình hình chuẩn bị cuộc chiến của các đội. Một số đội sẽ mượn cơ hội đó mà tung hỏa mù. Với họ, vòng chung kết đã bắt đầu từ phút giây lượt đấu thứ 38 kết thúc. Đây là cuộc chiến toàn diện trên mọi mặt trận, từ trên sân đến dưới sân, từ tâm lý, trình độ đến chiến thuật, chứ đâu chỉ đè nhau ra đập trong game là xong?
Hưng Hân vì xuất thân đặc biệt nên thu hút rất nhiều quan tâm, nhưng ngày kế tiếp sau lượt 38, họ bỗng tuyên bố tiến hành huấn luyện kín. Cả Thường Tiên của báo Thể Thao Điện Tử rất thân thiết với Hưng Hân cũng bị từ chối phỏng vấn.
Mà không chỉ mình Hưng Hân, đối thủ sắp tới của họ là Lam Vũ cũng huấn luyện kín luôn. Đối ngoại, Lam Vũ chỉ phát biểu mấy lời khách sáo thường dùng cho vòng chung kết mọi năm.
Sáu chiến đội còn lại có vẻ không nghiêm trọng như Hưng Hân và Lam Vũ.
Chiến đội Luân Hồi hùng hồn thể hiện quyết tâm và tự tin đoạt ba quán quân liên tiếp.
Chiến đội Bá Đồ vẫn yên ắng hệt như vòng bảng.
Chiến đội Vi Thảo đã thay đổi đội hình quá nhiều so với hai mùa giải đoạt quán quân. Đội trưởng Vương Kiệt Hi chỉ phát biểu sự kỳ vọng với Vi Thảo hiện tại.
Đội trưởng Tiêu Thời Khâm của chiến đội Lôi Đình bất ngờ nhắc đến việc những năm qua Lôi Đình không thể vượt quá tứ kết, rằng đấy là điều đáng buồn, và năm nay hắn mong có thể dẫn dắt Lôi Đình đột phá.
"Đã đến đây rồi, mục tiêu chỉ có thể có một: Quán quân!"
Khi nhận phỏng vấn, Tiêu Thời Khâm đã chính miệng nói ra tham vọng mà chiến đội Lôi Đình cả vòng bảng qua chưa từng thể hiện rõ.
Chiến đội Ba Lẻ Một nửa cuối vòng bảng nhờ sự gia nhập của Bạch Thứ, đã thành công chen chân vào vòng chung kết. Tuy tổng điểm không cao, nhưng nửa chặng cuối đã thể hiện sức chiến đấu tột bậc. Vì vậy, Ba Lẻ Một đang tràn ngập tự tin với vòng chung kết. Họ phát biểu trong phỏng vấn, "Ba Lẻ Một chúng tôi, là một Ba Lẻ Một hoàn toàn mới mẻ."
Xếp hạng 8, chiến đội Bách Hoa giành vé cuối nhờ 1 điểm thắng hiểm Hô Khiếu, lại dùng lời lẽ tự giễu để nói về may mắn của mình, "Vòng chung kết là một khởi đầu mới, chúng tôi sẽ không để lỡ vận may hiếm có này."
Nói đến vận may, Bách Hoa sẽ luôn khiến người ta thổn thức. Nhưng gần đây bản thân họ lại cứ tự đề cập đến vận may, có thể nói là một thái độ rất tích cực.
Chúc họ đạt thành tích cao trong vòng chung kết!
Bài báo về cuộc phỏng vấn các chiến đội đều kết thúc bằng lời chúc phúc. Sau đó, các phân tích, dự đoán bắt đầu xuất hiện ùn ùn. Không cần bàn cãi, chiến đội Luân Hồi chính là kèo ngon nhất hiện nay bởi biểu hiện quá thuyết phục ở vòng bảng. Hồi mùa giải thứ chín, chiến đội Bá Đồ tập hợp Tứ Đại Thiên Vương dưới trướng, sĩ khí bừng bừng, cũng không thể hiện sức thống trị hung hãn như Luân Hồi.
Báo chí, bình luận, tranh cãi diễn ra rần rần khi vòng chung kết còn chưa bắt đầu. Mỗi người một ý, ai cũng không nhường ai. Các trang web về eSports cũng tổ chức bỏ phiếu hòng thống kê xem chiến đội nào được ủng hộ nhiều hơn.
Ngày 8 tháng 6, sáu ngày trước lễ khai mạc vòng chung kết, Liên minh công bố kết quả bình chọn các giải thưởng vòng bảng.
Vua Solo: Diệp Tu của Hưng Hân.
Ngôi sao Trấn thủ Lôi đài: Tôn Tường của Luân Hồi.
Nhất kích Tất sát: Chu Trạch Khải của Luân Hồi.
Ba giải trên là thuần thống kê kỹ thuật, không chứa quan điểm cá nhân nên không gây tranh cãi. Hội bới bèo ra bọ cũng chẳng soi được gì ngoài chọc ngoáy việc một đại thần như Diệp Tu lại đi đánh solo, mà những kẻ chọc ngoáy càng lúc càng ít vì kỷ lục của Diệp Tu thật sự quá thuyết phục. Anti cứng cựa chắc chắn sẽ bị quần chúng nhân dân đập bàn phím cho chết.
Kế tiếp là các giải do Liên minh bình bầu. Bởi quan điểm khác biệt, đây luôn là nguồn tranh cãi hàng năm. Năm nay không ngoại lệ, thậm chí còn tranh cãi đến đỉnh điểm bởi người đoạt giải Tân binh Tốt nhất là Đường Nhu của Hưng Hân.
Vâng, rốt cuộc Liên minh vẫn tôn trọng sự thật trên sàn đấu. Nhìn chung biểu hiện trên sàn đấu, Đường Nhu được cho slot chủ lực, tỉ lệ thắng lôi đài xuất sắc, giá trị trong đoàn đội cũng đáng khen, dàn tân binh mùa mười không ai so nổi. Trong bảng báo cáo kết quả bình chọn có một câu mang tính quyết định: Đường Nhu của Hưng Hân, là một tuyển thủ đã phá rào cản tân binh bằng phong độ dũng mãnh.
Những nghi vấn về phẩm hạnh của Đường Nhu đã khiến rất nhiều người có thành kiến với cô. Họ quen soi những chỗ cô thiếu sót và rồi phê phán, chỉ trích nặng hơn, hòng hạ thấp cái trình của cô. Đường Nhu là con người, dĩ nhiên không thể hoàn hảo mọi mặt. Khi những thiếu sót kia bị phóng đại, Đường Nhu bỗng trở thành một bình hoa di động, ngoài gương mặt đẹp thì chẳng còn gì.
Thế nhưng, phong độ Đường Nhu trên sàn đấu lại đối lập hoàn toàn. Cho dù ưu điểm của cô bị người ta cố ý xóa nhòa, cô vẫn tự tay viết xuống từng trận thắng cho mình.
Đường Nhu đã phá rào cản tân binh.
Đây là việc đáng khen ở một tân binh, nhưng đều bị hội anti gạt bỏ.
Mười năm qua, Liên minh chỉ từng xuất hiện hai tân binh phá vỡ rào cản tân binh bằng phong độ dũng mãnh: Vương Kiệt Hi và Tôn Tường. Hai người này đều là đại thần hạng A trình top. Kế tiếp là Tần Mục Vân của Bá Đồ, cũng phá rào cản tân binh ở mùa đầu ra mắt. Có điều, bốn vị tuyển thủ cấp đại thần ở Bá Đồ đã cướp hết mọi hào quang, chiếm giữ hàng tá số liệu nên số liệu của Tần Mục Vân không quá bắt mắt, mà chỉ tầm tầm ở mức có biến động cũng chẳng ai buồn chú tâm. Thêm vào đó, sự tồn tại của hắn đem đến cảm giác quá nhạt nhòa, nên rất ít người quan tâm phát hiện.
Thậm chí, báo cáo bình chọn Tân binh Tốt nhất chỉ nhắc tới Vương Kiệt Hi và Tôn Tường đã phá vỡ rào cản tân binh, lược bỏ luôn cả Tần Mục Vân.
Đó đã quá đủ để chứng minh, vòng bảng này Đường Nhu mạnh mẽ đến mức nào. Chính vì vậy, Liên minh thật không thể vì nguyên nhân "đạo đức" mà lấy đi giải thưởng Đường Nhu nên nhận. Nói trên góc độ thể thao thuần túy, đó là không công bằng.
Tân binh Tốt nhất: Đường Nhu của Hưng Hân.
Phút cuối, Liên minh đã chọn Đường Nhu cho giải này. Họ biết chắc sẽ xảy ra tranh cãi sau đó, nhưng Đường Nhu có biểu hiện quá thuyết phục, đủ sức chống lại mọi phản đối.
Ngoài giải Tân binh Tốt nhất, các giải thưởng khác dù có gây tranh cãi cũng không ầm ĩ đến vậy.
Người thứ sáu Tốt nhất, thuộc về Tống Hiểu của Lam Vũ.
Người có tiến bộ nhất, thuộc về Trâu Viễn của Bách Hoa.
Cặp đôi Hợp tác Tốt Nhất, thuộc về cặp hợp tác mới vô cùng dũng mãnh của Luân Hồi: Chu Trạch Khải và Tôn Tường.
Tuyển thủ có giá trị nhất, thuộc về Diệp Tu.
Tán nhân Quân Mạc Tiếu cầm trong tay Ô Thiên Cơ, lập kỷ lục 37 chiến thắng liên tiếp, thống lĩnh Hưng Hân, một chiến đội mới toanh, tiến thẳng vào vòng chung kết.
Diệp Tu quay về Liên minh, mang theo hết kỷ lục này đến phép màu nọ.
Cái dũng mãnh của Luân Hồi đã quá quen mắt với tất cả mọi người sau quán quân hai năm liền. Nếu họ không mạnh, người ta mới sẽ ngạc nhiên. Trong bất tri bất giác, kỳ vọng đối với Luân Hồi đã tăng cao. Còn một đội mới như Hưng Hân cũng đạt đến mức ngang hàng là chuyện rất đáng kinh ngạc. Cái gì gọi là giá trị? Đây gọi là giá trị. Vì sự tồn tại của Diệp Tu, Hưng Hân mới sẽ đạt đến thành tích hôm nay. Hắn đã thể hiện cụm từ "tuyển thủ có giá trị nhất" một cách rõ rệt.
Lần thứ tư!
Mọi người phát hiện, khi giải thưởng này được công bố, một kỷ lục mới của Liên minh Vinh Quang lại ra đời.
Kỷ lục ba lần MVP đã thuộc về Diệp Tu từ lâu, nhưng không ai ngờ rằng nhiều năm sau, hắn lại tiếp tục đoạt giải.
Bốn lần MVP, mà Liên minh chuyên nghiệp đến nay chỉ trải qua mười mùa giải.
Sau Diệp Tu, là Chu Trạch Khải nhận MVP liên tục hai mùa thứ tám và chín.
Kế đó nữa, là Vương Kiệt Hi mùa bảy, Hoàng Thiếu Thiên mùa sáu, Trương Giai Lạc mùa năm, Hàn Văn Thanh mùa bốn. Những cái tên được khắc ghi lại trên đỉnh Vinh Quang kia, đều chỉ nhận danh hiệu MVP một lần. Bốn người gộp lại, mới bằng được một Diệp Tu.
Đây mới thực sự là vương giả trở về!
Thấy Diệp Tu đoạt giải thưởng quan trọng nhất vòng bảng, mọi người đều nghĩ.
Giai đoạn chuẩn bị cho vòng chung kết nổi sóng gió vì kết quả giải thưởng vòng bảng. Tuy nhiên, mọi người cũng quá quen với việc này rồi. Giải thưởng vòng bảng luôn công bố vào cùng một thời điểm hàng năm, năm nào cũng phát sinh tranh cãi cả. Năm nay người ta chỉ bất ngờ với giải Tân binh tốt nhất, vì xưa nay chưa từng có tranh cãi to đến vậy. Phía Liên minh đã chuẩn bị sẵn cho câu trả lời phỏng vấn về việc chọn Đường Nhu, nhưng chắc chắn vẫn sẽ có rất nhiều người không phục với đủ mọi lý do. Nhưng dù họ nói gì, quyết định của Liên minh sẽ không thay đổi.
Các chiến đội có tuyển thủ đoạt giải đều được Liên minh đích thân thông báo. Nhìn giải thưởng của Đường Nhu và Diệp Tu, Trần Quả rất vui sướng, nhưng khi bàn đến các giải khác, cô lại chỉ muốn gây war bất chấp lý lẽ.
Ví dụ đi, Người thứ sáu Tốt nhất ấy à, Trần Quả cho rằng Đường Nhu thường xuyên ra trận ở vị trí này, mà Đường Nhu biểu hiện siêu tốt, siêu thích hợp đoạt giải.
Hoặc giải Người tiến bộ nhất, Trần Quả chẳng care Kiều Nhất Phàm mùa giải này mới được tính là mùa đầu thi đấu chính thức đầu tiên. Cô cảm thấy Kiều Nhất Phàm tiến bộ hơn hẳn thời ở Vi Thảo, nên đoạt giải mới đúng. Hay Phương Duệ cũng được, đổi nghề thành công cũng là tiến bộ mà!
Rồi giải Cặp đôi Hợp tác Tốt nhất, Trần Quả cho rằng Diệp Tu và Tô Mộc Tranh mãi mãi xứng với danh hiệu này. Đừng hỏi, miễn giải thích.
"Mọi giải thưởng đều về mình hết mới hợp lý!" Trần Quả vô cùng bất mãn với kết quả bình chọn của Liên minh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.