Chương 1147: Khí công và thích khách (1)
Hồ Điệp Lam
22/04/2018
Hưng Hân vs Bách Hoa, trận lôi đài thứ nhất.
Phương Duệ, khí công sư Hải Vô Lượng.
Chu Quang Nghĩa, thích khách Quý Lãnh.
Thường các tuyển thủ ra mắt cùng năm sẽ khá thân nhau. Trong Liên minh có một thông lệ là hội tân binh mỗi năm sẽ tự lập một group chat để giao lưu, học hỏi kinh nghiệm. Chỉ cần tính tình không quá lập dị thì các tuyển thủ đều xây dựng được tình bạn ở giai đoạn này, dù rằng về sau mỗi người có lẽ sẽ đứng trên lập trường khác nhau, có địa vị khác nhau, tháng ngày kết bè kết đảng cũng không dễ phai mờ. Phương Duệ và Chu Quang Nghĩa đâu chỉ khá thân, hai người thân ơi là thân luôn ấy chứ. Giờ gặp trong trận, dĩ nhiên phải troll nhau vài câu.
"Lão Chu, đầu hàng đê. Thích khách của ông tui rành quá rồi, còn khí công sư của tui ông từng thấy chưa?" Phương Duệ bắt đầu kiếm chuyện.
"Ừ, thấy ông lụt nghề." Chu Quang Nghĩa đáp.
"Đó là chuyện từ hồi tuần trước." Phương Duệ nói.
"Tuần này thế nào?"
"Tay phải hơi lụt, tay trái siêu nuột." Phương Duệ nói.
"Vậy hi vọng tay phải ông không liên lụy tay trái." Chu Quang Nghĩa nói.
"Khó lắm, giang hồ gọi tui là Tay phải hoàng kim mà, tay phải có hơi lụt nghề cũng ngon hơn ông tưởng đó." Phương Duệ nói.
"Cầu trời đi ba!" Chu Quang Nghĩa cười cười.
Thao tác trong Vinh Quang là tay trái phím, tay phải chuột. Hầu hết tác dụng của chuột là điều hướng, ví dụ như vị trí ra chiêu, độ cong... Phương Duệ thật sự có một danh hiệu là Tay phải hoàng kim, vốn dùng để ca ngợi tốc độ thần thánh và sự chính xác trong thao tác khiển chuột của tay phải hắn. Đáng tiếc thay, cũng vì tay phải Phương Duệ quá siêu nên tay trái theo không kịp tiết tấu. Thao tác cần cả hai tay phối hợp, giờ một tay 24K một tay 18K thì sao chơi cùng level được?
Vì vậy trên thực tế, Phương Duệ xưa nay toàn là tay trái liên lụy tay phải. Đương nhiên Chu Quang Nghĩa biết rõ điều này nên mới troll hắn một cú trí mạng: Hi vọng tay phải đừng liên lụy tay trái.
Hai thằng bạn xấu đá đểu lẫn nhau trong lúc thích khách của Chu Quang Nghĩa chạy ra giữa bản đồ, chả thấy bóng dáng Hải Vô Lượng của Phương Duệ đâu. Chu Quang Nghĩa không hề bất ngờ, bởi có đổi nghề thành khí công sư đi nữa thì Phương Duệ zâm vẫn hoàn zâm. Va chạm trực diện chưa bao giờ là phong cách đánh của hắn cả.
Nói đúng ra, một thích khách chơi tập kích lén hiệu quả hơn nhiều. Khi một nhân vật chọn nghề thích khách ở level 20 sẽ học được kỹ năng passive đặc thù là Ám Sát, có tác dụng cộng thêm bonus dame 20% cho các hit đánh từ sau lưng. Tấn công sau lưng vốn đã có 20% bonus dame từ hệ thống rồi, giờ thêm 20% nữa tức là 40% tổng cộng, ai zâm hơn anh? Vì thế thông thường ở phó bản trong game, dù đánh quái nhỏ hay boss thì vị trí thông ass luôn được ưu tiên cho thích khách.
Ngoài ra ở level 50, thích khách được học kỹ năng thức tỉnh Tấn Công Chỗ Hiểm, một chiêu buff cho phép tự kích hoạt. Khi buff lên, thích khách có thể phát hiện một điểm yếu hại trên người mục tiêu, nếu tấn công chính xác vào chỗ đó sẽ tăng sát thương đến 200%.
Ám Sát, Tấn Công Chỗ Hiểm, thêm Liều Mình Một Hit, thích khách là đứa duy nhất trong 24 nghề có khả năng thực sự cho đối thủ một hit về làng. Chỉ cần sử dụng những kỹ năng này hợp lý, chấp luôn kị sĩ hay sứ giả thủ hộ máu dày nhất phường cũng chưa chắc đỡ nổi.
Một hit về làng, nghe thì sướng lỗ tai chứ trên thực tế rất ít xảy ra trong giới chuyên nghiệp. Biết rõ thích khách có thủ đoạn này, ai ngu mà không đề phòng trước? Chưa kể Liều Mình Một Hit là lối đánh thiệt mình hại người, chưa chắc có thể tạo nên lợi thế gì cho cả đội.
Song, lịch sử Vinh Quang chuyên nghiệp bấy nhiêu năm không phải chưa từng chứng kiến hit đánh ngoạn mục đó, mà nó còn là một hit cực kỳ nổi tiếng nữa cơ. Không phải ai khác, cú Liều Mình Một Hit nổi tiếng nhất lịch sử Vinh Quang đến từ chính thích khách Quý Lãnh mà Chu Quang Nghĩa đang cầm.
Trong pha ám sát thành công đó, bất kể là người bị ám sát hay kết quả dẫn đến cuối cùng cũng đều vĩ đại. Chỉ bằng một hit, Quý Lãnh đã trở thành một nhân vật chắc chắn phải được ghi vào sử sách. Năm ngoái Quý Lãnh theo Chu Quang Nghĩa chuyển nhượng đến chiến đội Bách Hoa, fan Bá Đồ cũng nhói cả lòng.
Mùa giải thứ tư Liên minh chuyên nghiệp, tổng chung kết quyết thắng bại, Quý Lãnh liều minh một hit, ám sát Nhất Diệp Chi Thu thành công.
Bằng một hit này, Bá Đồ cuối cùng đoạt ngôi, đặt dấu chấm hết cho vương triều Gia Thế.
Bằng một hit này, MVP trận chung kết năm ấy không phải Hàn Văn Thanh, cũng không phải Trương Tân Kiệt, mà là người điều khiển Quý Lãnh của Bá Đồ, tên anh ấy... chính là Quý Lãnh. Thật ra Quý Lãnh cũng không phải một tuyển thủ tài hoa nổi trội gì, nhưng chỉ bằng một hit ngoạn mục vô đối, người người đều phải ghi nhớ tên anh.
Ngay sau trận chung kết mùa bốn, Quý Lãnh giải nghệ. Năm kế tiếp Chu Quang Nghĩa gia nhập Bá Đồ và thừa kế nhân vật Quý Lãnh của anh. Bởi dư âm từ hit đánh khiến lịch sử phải dâng trào nhiệt huyết, cứ hễ nhìn thấy cái tên Quý Lãnh, ai nấy đều hăm hở chờ đợi một hit tuyệt mệnh ngoạn mẹ nó mục, thế nhưng thực tế nào có dễ dàng đến vậy? Dần dần làn sóng quan tâm lắng xuống, mọi người sực nhận ra rằng kỳ tích không thể tái diễn. Phần lớn các tuyển thủ chơi thích khách đều không dùng kiểu đánh ôm bom tự sát đó làm đấu pháp chủ đạo.
Những năm gần đây, vở diễn Thích Khách Lên Cơn chỉ thỉnh thoảng xảy ra ở tuyển thủ Lý Tấn của chiến đội Hư Không, nhưng đấy là vì đặc thù của điều kiện đội hình. Hư Không có trận quỷ xịn nhất Vinh Quang, thường xuyên khống chế mục tiêu cực tốt nên họ buff mạnh cho thích khách của Lý Tấn, để hắn vào ngay thời điểm mục tiêu bị hành hạ thì lao lên Liều Mình Một Hit, cơ hội thành công rất lớn, thương tổn nhận về cũng sẽ giảm thiểu tối đa. Bởi thế, tần suất cảnh này xuất hiện ở Hư Không cao hơn thông thường.
Vậy còn Chu Quang Nghĩa?
Tuy kế thừa nhân vật thích khách từng hoàn thành pha ám sát ngoạn mục nhất lịch sử Liên minh, nhưng bản thân y lại không phải người có ham muốn một hit về làng đối thủ. Phong cách đánh của y khá giống với Dương Thông bên Ba Lẻ Một, phần lớn thời gian đều chơi thích khách theo đường tấn công trực tiếp chính diện. Thật ra ngày xưa tuyển thủ Quý Lãnh cũng chơi kiểu này cơ, bởi nó vốn là phong cách nhất quán của chiến đội Bá Đồ mà. Thế rồi tổng chung kết năm ấy chẳng hiểu thế nào lại tề tụ thiên thời, địa lợi, nhân hòa, Quý Lãnh chớp lấy cơ hội Liều Mình Một Hit tập kích tướng địch. Hit đánh này hoành tráng đến mức phong cách cố hữu của anh bị người ta quên sạch, chứ bản thân Quý Lãnh thực tế hệt như những gì Chu Quang Nghĩa đã kế thừa, là khí chất hung hãn đồng bộ từ trên xuống dưới của chiến đội Bá Đồ.
Lúc này Quý Lãnh đã lao đến giữa bản đồ, quả nhiên Hải Vô Lượng bặt tăm bặt tích. Nếu là trước kia, Chu Quang Nghĩa cũng có thể dự đoán Phương Duệ sẽ đánh thế nào, nhưng giờ hắn đổi qua chơi khí công sư rồi nên bó tay.
Tuy nhiên đánh với Phương Duệ mà cứ ở yên một chỗ chờ địch xuất hiện thì quá nguy hiểm, ai biết nó đang bày trò zâm đãng gì để hại đời mình? Nghĩ vậy, Chu Quang Nghĩa bèn chủ động di chuyển, ít nhất cũng đừng đứng đó cho nó ngắm mình từ đầu tới chân coi nên thịt chỗ nào chứ!
Bản đồ lôi đài có size vừa đủ cho 1v1, chỉ khác solo ở chỗ đánh liên tục không đổi, thậm chí trận trước bị tuyển thủ để lại vết tích gì cũng sẽ giữ nguyên. Hôm nay Hưng Hân chọn một bản đồ có tên Con Đường Sinh Tồn, nghe vào là biết kiểu địa hình mê cung mắc dại thích hợp cho việc chơi zâm. Phương Duệ không phụ lòng bản đồ, vừa spawn ra là zâm đi đâu mất tích. Chu Quang Nghĩa khiển Quý Lãnh từ giữa bản đồ chui vào ngõ ngách lòng vòng phức tạp, tìm cả buổi cũng không moi ra được Phương Duệ ở đâu, chỉ thấy hắn la ó trên kênh chat: "Bị gì vậy ba? Thấy tui là chạy cái một vậy? Trốn đâu rồi?"
Chu Quang Nghĩa chẳng buồn liếc mắt. Dụ tình quá thô, anh có phải trẻ trâu đâu mà dính?
Có điều Chu Quang Nghĩa thật mệt tâm với Con Đường Sinh Tồn này. Trong hai chiến đội mà y phục vụ, Bá Đồ thôi khỏi nói ha, nghĩ bằng mắt cá chân cũng biết họ chẳng bao giờ rớ tới thể loại bản đồ tương tự, còn Bách Hoa? Nghề át chủ bài nhà họ là chuyên gia đạn dược, tay dài bắn xa, thích một bản đồ nhiều chướng ngại vật mới lạ.
Đột nhiên trước mặt loáng lên một bóng người!
Đấu lôi đài là thế giới của hai người, không tồn tại bất cứ khả năng nào khác nên đương nhiên đó chính là Hải Vô Lượng. Chu Quang Nghĩa tin tưởng mắt nhìn của mình, quả quyết xông tới, đồng thời cân nhắc phong cách đánh của Phương Duệ mà không đuổi theo sát sau lưng hắn. Y muốn đổi một hướng khác để gây bất ngờ, nhưng đang quan sát chọn hướng thì bóng người loáng qua kia bỗng xuất hiện trước mặt.
"Ê đậu, thì ra ông ở đây! Làm tui kiếm khắp nơi nãy giờ, từ ngày qua Bách Hoa tự dưng zâm hẳn lên thế?" Phương Duệ vừa nói vừa khiển Hải Vô Lượng phóng thẳng về phía y.
Đạn Sóng Khí!
Ngoài chiêu nâng lên không trung, Đạn Sóng Khí là kỹ năng cấp thấp nhất của khí công sư, được Hải Vô Lượng giơ tay bắn ra. Chu Quang Nghĩa đâu bị chiêu này làm khó, y khéo léo tránh thoát trong lúc nghĩ ngợi: Sao Hải Vô Lượng lao thẳng đến mình ấy nhỉ? Có gì đó sai sai! Chắc chắn có âm mưu!
Trận solo lúc nãy của Trâu Viễn là minh chứng đấy thôi!
Cậu ta bị dẫn dụ vào địa hình có lợi cho đối thủ và rồi dính khống chế sll, còn mình bây giờ? Chỗ mình đang đứng cũng khá hẹp, nghề khí công sư không có tầm đánh biến thái hay khả năng bao phủ hỏa lực như bậc thầy pháo súng, nhưng công năng tương tự, chẳng qua kém hơi bị xa thôi. Cờ hó này tính chơi lại trò cũ?
Pháo Gầm!
Đang nghĩ, Hải Vô Lượng đã phi thân lên cao, hai tay từ giữa không trung đẩy xuống, một luồng khí lưu ập thẳng đến Quý Lãnh. Chu Quang Nghĩa vội khiển Quý Lãnh nhảy lùi để né, Pháo Gầm trúng đất, khí lưu tán ra bốn phía. Quý Lãnh lùi một bước không đủ, phải nhảy thêm hai bước nữa. Theo thói quen đánh đấm mọi khi của Chu Quang Nghĩa, lẽ ra y đã sớm xông vào phản kích nhân lúc Hải Vô Lượng rơi tự do rồi, nhưng đối thủ trước mặt là Phương Duệ! Phương Duệ mà chịu chơi chính diện? Ắt phải có trá!
"Sao phải ngợi? Anh em mình thân nhau quá, quyết thắng bại đại đi!" Phương Duệ gào.
"Thế à? Ở đây hẹp quá, đi chỗ khác thì sao?" Chu Quang Nghĩa nói.
"Được, dẫn đường đi." Phương Duệ chiều tất!
Chu Quang Nghĩa trợn mắt. Thi đấu Vinh Quang rất tự do, tuyển thủ hai phe trao đổi với nhau trong lúc đánh không bị xem là gian lận, đôi khi giữa những dòng chat còn ẩn giấu bao nhiêu chiến thuật cạm bẫy nữa cơ. Như bây giờ nè, đề nghị của Phương Duệ nhìn vào mắt Chu Quang Nghĩa rất có vấn đề. Y đồng ý dẫn đường nhưng lại dẫn bằng cách nhảy lùi. Có điên mới đưa cái lưng về phía cái thằng được tôn làm thánh chơi zâm, lại có cả danh hiệu Tay phải hoàng kim!
Phương Duệ, khí công sư Hải Vô Lượng.
Chu Quang Nghĩa, thích khách Quý Lãnh.
Thường các tuyển thủ ra mắt cùng năm sẽ khá thân nhau. Trong Liên minh có một thông lệ là hội tân binh mỗi năm sẽ tự lập một group chat để giao lưu, học hỏi kinh nghiệm. Chỉ cần tính tình không quá lập dị thì các tuyển thủ đều xây dựng được tình bạn ở giai đoạn này, dù rằng về sau mỗi người có lẽ sẽ đứng trên lập trường khác nhau, có địa vị khác nhau, tháng ngày kết bè kết đảng cũng không dễ phai mờ. Phương Duệ và Chu Quang Nghĩa đâu chỉ khá thân, hai người thân ơi là thân luôn ấy chứ. Giờ gặp trong trận, dĩ nhiên phải troll nhau vài câu.
"Lão Chu, đầu hàng đê. Thích khách của ông tui rành quá rồi, còn khí công sư của tui ông từng thấy chưa?" Phương Duệ bắt đầu kiếm chuyện.
"Ừ, thấy ông lụt nghề." Chu Quang Nghĩa đáp.
"Đó là chuyện từ hồi tuần trước." Phương Duệ nói.
"Tuần này thế nào?"
"Tay phải hơi lụt, tay trái siêu nuột." Phương Duệ nói.
"Vậy hi vọng tay phải ông không liên lụy tay trái." Chu Quang Nghĩa nói.
"Khó lắm, giang hồ gọi tui là Tay phải hoàng kim mà, tay phải có hơi lụt nghề cũng ngon hơn ông tưởng đó." Phương Duệ nói.
"Cầu trời đi ba!" Chu Quang Nghĩa cười cười.
Thao tác trong Vinh Quang là tay trái phím, tay phải chuột. Hầu hết tác dụng của chuột là điều hướng, ví dụ như vị trí ra chiêu, độ cong... Phương Duệ thật sự có một danh hiệu là Tay phải hoàng kim, vốn dùng để ca ngợi tốc độ thần thánh và sự chính xác trong thao tác khiển chuột của tay phải hắn. Đáng tiếc thay, cũng vì tay phải Phương Duệ quá siêu nên tay trái theo không kịp tiết tấu. Thao tác cần cả hai tay phối hợp, giờ một tay 24K một tay 18K thì sao chơi cùng level được?
Vì vậy trên thực tế, Phương Duệ xưa nay toàn là tay trái liên lụy tay phải. Đương nhiên Chu Quang Nghĩa biết rõ điều này nên mới troll hắn một cú trí mạng: Hi vọng tay phải đừng liên lụy tay trái.
Hai thằng bạn xấu đá đểu lẫn nhau trong lúc thích khách của Chu Quang Nghĩa chạy ra giữa bản đồ, chả thấy bóng dáng Hải Vô Lượng của Phương Duệ đâu. Chu Quang Nghĩa không hề bất ngờ, bởi có đổi nghề thành khí công sư đi nữa thì Phương Duệ zâm vẫn hoàn zâm. Va chạm trực diện chưa bao giờ là phong cách đánh của hắn cả.
Nói đúng ra, một thích khách chơi tập kích lén hiệu quả hơn nhiều. Khi một nhân vật chọn nghề thích khách ở level 20 sẽ học được kỹ năng passive đặc thù là Ám Sát, có tác dụng cộng thêm bonus dame 20% cho các hit đánh từ sau lưng. Tấn công sau lưng vốn đã có 20% bonus dame từ hệ thống rồi, giờ thêm 20% nữa tức là 40% tổng cộng, ai zâm hơn anh? Vì thế thông thường ở phó bản trong game, dù đánh quái nhỏ hay boss thì vị trí thông ass luôn được ưu tiên cho thích khách.
Ngoài ra ở level 50, thích khách được học kỹ năng thức tỉnh Tấn Công Chỗ Hiểm, một chiêu buff cho phép tự kích hoạt. Khi buff lên, thích khách có thể phát hiện một điểm yếu hại trên người mục tiêu, nếu tấn công chính xác vào chỗ đó sẽ tăng sát thương đến 200%.
Ám Sát, Tấn Công Chỗ Hiểm, thêm Liều Mình Một Hit, thích khách là đứa duy nhất trong 24 nghề có khả năng thực sự cho đối thủ một hit về làng. Chỉ cần sử dụng những kỹ năng này hợp lý, chấp luôn kị sĩ hay sứ giả thủ hộ máu dày nhất phường cũng chưa chắc đỡ nổi.
Một hit về làng, nghe thì sướng lỗ tai chứ trên thực tế rất ít xảy ra trong giới chuyên nghiệp. Biết rõ thích khách có thủ đoạn này, ai ngu mà không đề phòng trước? Chưa kể Liều Mình Một Hit là lối đánh thiệt mình hại người, chưa chắc có thể tạo nên lợi thế gì cho cả đội.
Song, lịch sử Vinh Quang chuyên nghiệp bấy nhiêu năm không phải chưa từng chứng kiến hit đánh ngoạn mục đó, mà nó còn là một hit cực kỳ nổi tiếng nữa cơ. Không phải ai khác, cú Liều Mình Một Hit nổi tiếng nhất lịch sử Vinh Quang đến từ chính thích khách Quý Lãnh mà Chu Quang Nghĩa đang cầm.
Trong pha ám sát thành công đó, bất kể là người bị ám sát hay kết quả dẫn đến cuối cùng cũng đều vĩ đại. Chỉ bằng một hit, Quý Lãnh đã trở thành một nhân vật chắc chắn phải được ghi vào sử sách. Năm ngoái Quý Lãnh theo Chu Quang Nghĩa chuyển nhượng đến chiến đội Bách Hoa, fan Bá Đồ cũng nhói cả lòng.
Mùa giải thứ tư Liên minh chuyên nghiệp, tổng chung kết quyết thắng bại, Quý Lãnh liều minh một hit, ám sát Nhất Diệp Chi Thu thành công.
Bằng một hit này, Bá Đồ cuối cùng đoạt ngôi, đặt dấu chấm hết cho vương triều Gia Thế.
Bằng một hit này, MVP trận chung kết năm ấy không phải Hàn Văn Thanh, cũng không phải Trương Tân Kiệt, mà là người điều khiển Quý Lãnh của Bá Đồ, tên anh ấy... chính là Quý Lãnh. Thật ra Quý Lãnh cũng không phải một tuyển thủ tài hoa nổi trội gì, nhưng chỉ bằng một hit ngoạn mục vô đối, người người đều phải ghi nhớ tên anh.
Ngay sau trận chung kết mùa bốn, Quý Lãnh giải nghệ. Năm kế tiếp Chu Quang Nghĩa gia nhập Bá Đồ và thừa kế nhân vật Quý Lãnh của anh. Bởi dư âm từ hit đánh khiến lịch sử phải dâng trào nhiệt huyết, cứ hễ nhìn thấy cái tên Quý Lãnh, ai nấy đều hăm hở chờ đợi một hit tuyệt mệnh ngoạn mẹ nó mục, thế nhưng thực tế nào có dễ dàng đến vậy? Dần dần làn sóng quan tâm lắng xuống, mọi người sực nhận ra rằng kỳ tích không thể tái diễn. Phần lớn các tuyển thủ chơi thích khách đều không dùng kiểu đánh ôm bom tự sát đó làm đấu pháp chủ đạo.
Những năm gần đây, vở diễn Thích Khách Lên Cơn chỉ thỉnh thoảng xảy ra ở tuyển thủ Lý Tấn của chiến đội Hư Không, nhưng đấy là vì đặc thù của điều kiện đội hình. Hư Không có trận quỷ xịn nhất Vinh Quang, thường xuyên khống chế mục tiêu cực tốt nên họ buff mạnh cho thích khách của Lý Tấn, để hắn vào ngay thời điểm mục tiêu bị hành hạ thì lao lên Liều Mình Một Hit, cơ hội thành công rất lớn, thương tổn nhận về cũng sẽ giảm thiểu tối đa. Bởi thế, tần suất cảnh này xuất hiện ở Hư Không cao hơn thông thường.
Vậy còn Chu Quang Nghĩa?
Tuy kế thừa nhân vật thích khách từng hoàn thành pha ám sát ngoạn mục nhất lịch sử Liên minh, nhưng bản thân y lại không phải người có ham muốn một hit về làng đối thủ. Phong cách đánh của y khá giống với Dương Thông bên Ba Lẻ Một, phần lớn thời gian đều chơi thích khách theo đường tấn công trực tiếp chính diện. Thật ra ngày xưa tuyển thủ Quý Lãnh cũng chơi kiểu này cơ, bởi nó vốn là phong cách nhất quán của chiến đội Bá Đồ mà. Thế rồi tổng chung kết năm ấy chẳng hiểu thế nào lại tề tụ thiên thời, địa lợi, nhân hòa, Quý Lãnh chớp lấy cơ hội Liều Mình Một Hit tập kích tướng địch. Hit đánh này hoành tráng đến mức phong cách cố hữu của anh bị người ta quên sạch, chứ bản thân Quý Lãnh thực tế hệt như những gì Chu Quang Nghĩa đã kế thừa, là khí chất hung hãn đồng bộ từ trên xuống dưới của chiến đội Bá Đồ.
Lúc này Quý Lãnh đã lao đến giữa bản đồ, quả nhiên Hải Vô Lượng bặt tăm bặt tích. Nếu là trước kia, Chu Quang Nghĩa cũng có thể dự đoán Phương Duệ sẽ đánh thế nào, nhưng giờ hắn đổi qua chơi khí công sư rồi nên bó tay.
Tuy nhiên đánh với Phương Duệ mà cứ ở yên một chỗ chờ địch xuất hiện thì quá nguy hiểm, ai biết nó đang bày trò zâm đãng gì để hại đời mình? Nghĩ vậy, Chu Quang Nghĩa bèn chủ động di chuyển, ít nhất cũng đừng đứng đó cho nó ngắm mình từ đầu tới chân coi nên thịt chỗ nào chứ!
Bản đồ lôi đài có size vừa đủ cho 1v1, chỉ khác solo ở chỗ đánh liên tục không đổi, thậm chí trận trước bị tuyển thủ để lại vết tích gì cũng sẽ giữ nguyên. Hôm nay Hưng Hân chọn một bản đồ có tên Con Đường Sinh Tồn, nghe vào là biết kiểu địa hình mê cung mắc dại thích hợp cho việc chơi zâm. Phương Duệ không phụ lòng bản đồ, vừa spawn ra là zâm đi đâu mất tích. Chu Quang Nghĩa khiển Quý Lãnh từ giữa bản đồ chui vào ngõ ngách lòng vòng phức tạp, tìm cả buổi cũng không moi ra được Phương Duệ ở đâu, chỉ thấy hắn la ó trên kênh chat: "Bị gì vậy ba? Thấy tui là chạy cái một vậy? Trốn đâu rồi?"
Chu Quang Nghĩa chẳng buồn liếc mắt. Dụ tình quá thô, anh có phải trẻ trâu đâu mà dính?
Có điều Chu Quang Nghĩa thật mệt tâm với Con Đường Sinh Tồn này. Trong hai chiến đội mà y phục vụ, Bá Đồ thôi khỏi nói ha, nghĩ bằng mắt cá chân cũng biết họ chẳng bao giờ rớ tới thể loại bản đồ tương tự, còn Bách Hoa? Nghề át chủ bài nhà họ là chuyên gia đạn dược, tay dài bắn xa, thích một bản đồ nhiều chướng ngại vật mới lạ.
Đột nhiên trước mặt loáng lên một bóng người!
Đấu lôi đài là thế giới của hai người, không tồn tại bất cứ khả năng nào khác nên đương nhiên đó chính là Hải Vô Lượng. Chu Quang Nghĩa tin tưởng mắt nhìn của mình, quả quyết xông tới, đồng thời cân nhắc phong cách đánh của Phương Duệ mà không đuổi theo sát sau lưng hắn. Y muốn đổi một hướng khác để gây bất ngờ, nhưng đang quan sát chọn hướng thì bóng người loáng qua kia bỗng xuất hiện trước mặt.
"Ê đậu, thì ra ông ở đây! Làm tui kiếm khắp nơi nãy giờ, từ ngày qua Bách Hoa tự dưng zâm hẳn lên thế?" Phương Duệ vừa nói vừa khiển Hải Vô Lượng phóng thẳng về phía y.
Đạn Sóng Khí!
Ngoài chiêu nâng lên không trung, Đạn Sóng Khí là kỹ năng cấp thấp nhất của khí công sư, được Hải Vô Lượng giơ tay bắn ra. Chu Quang Nghĩa đâu bị chiêu này làm khó, y khéo léo tránh thoát trong lúc nghĩ ngợi: Sao Hải Vô Lượng lao thẳng đến mình ấy nhỉ? Có gì đó sai sai! Chắc chắn có âm mưu!
Trận solo lúc nãy của Trâu Viễn là minh chứng đấy thôi!
Cậu ta bị dẫn dụ vào địa hình có lợi cho đối thủ và rồi dính khống chế sll, còn mình bây giờ? Chỗ mình đang đứng cũng khá hẹp, nghề khí công sư không có tầm đánh biến thái hay khả năng bao phủ hỏa lực như bậc thầy pháo súng, nhưng công năng tương tự, chẳng qua kém hơi bị xa thôi. Cờ hó này tính chơi lại trò cũ?
Pháo Gầm!
Đang nghĩ, Hải Vô Lượng đã phi thân lên cao, hai tay từ giữa không trung đẩy xuống, một luồng khí lưu ập thẳng đến Quý Lãnh. Chu Quang Nghĩa vội khiển Quý Lãnh nhảy lùi để né, Pháo Gầm trúng đất, khí lưu tán ra bốn phía. Quý Lãnh lùi một bước không đủ, phải nhảy thêm hai bước nữa. Theo thói quen đánh đấm mọi khi của Chu Quang Nghĩa, lẽ ra y đã sớm xông vào phản kích nhân lúc Hải Vô Lượng rơi tự do rồi, nhưng đối thủ trước mặt là Phương Duệ! Phương Duệ mà chịu chơi chính diện? Ắt phải có trá!
"Sao phải ngợi? Anh em mình thân nhau quá, quyết thắng bại đại đi!" Phương Duệ gào.
"Thế à? Ở đây hẹp quá, đi chỗ khác thì sao?" Chu Quang Nghĩa nói.
"Được, dẫn đường đi." Phương Duệ chiều tất!
Chu Quang Nghĩa trợn mắt. Thi đấu Vinh Quang rất tự do, tuyển thủ hai phe trao đổi với nhau trong lúc đánh không bị xem là gian lận, đôi khi giữa những dòng chat còn ẩn giấu bao nhiêu chiến thuật cạm bẫy nữa cơ. Như bây giờ nè, đề nghị của Phương Duệ nhìn vào mắt Chu Quang Nghĩa rất có vấn đề. Y đồng ý dẫn đường nhưng lại dẫn bằng cách nhảy lùi. Có điên mới đưa cái lưng về phía cái thằng được tôn làm thánh chơi zâm, lại có cả danh hiệu Tay phải hoàng kim!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.