Chương 1321: Lần đầu tiên chung trận
Hồ Điệp Lam
22/10/2018
1 - 0!
26 lượt thắng liên tiếp. Kỷ lục của Diệp Tu chưa chấm dứt, vẫn đang tăng qua từng lượt. Phan Lâm và Lý Nghệ Bác vui vẻ ngồi nói không dứt về việc này, Nguyễn Thành bên cạnh thi thoảng cười phớ lớ, mà trong lòng chỉ có một màu ảm đạm.
Trận solo thứ hai.
Hưng Hân: Kiều Nhất Phàm, Một Tấc Tro.
Vi Thảo: Cao Anh Kiệt, Mộc Ân.
Khi tên cặp đấu hiện ra trên bảng điện tử, hai tuyển thủ đều ngỡ ngàng giữa lúc đứng dậy. Hai cậu không khỏi quay đầu nhìn về phía chỗ ngồi đối phương.
Thời Kiều Nhất Phàm còn ở chiến đội Vi Thảo, hai cậu là bạn tốt nhất của nhau. Chỉ có điều, một người ở tít trên cao, một người vùi sâu dưới đáy.
Kiều Nhất Phàm luôn hâm mộ Cao Anh Kiệt. Hâm mộ tài năng của cậu ấy, hâm mộ cái cách cậu ấy được chiến đội đánh giá cao, đặt mọi kỳ vọng lên vai. So với Cao Anh Kiệt, mình rồi sẽ đi đâu về đâu, Kiều Nhất Phàm không biết.
Cao Anh Kiệt cũng luôn hiểu rõ tình cảnh mà Kiều Nhất Phàm gặp phải. Cậu muốn giúp đỡ bạn mình, nhưng không biết nên làm gì. Khi chiến đội tuyên bố buông tay với Kiều Nhất Phàm, Cao Anh Kiệt lấy hết dũng khi đi tìm đội trưởng Vương Kiệt Hi, chỉ để nhận được câu trả lời "Chiến đội không cần."
Câu trả lời rất lạnh lùng, nhưng rất thực tế. Cao Anh Kiệt biết, game mình đang chơi không phải Mario. "Chiến đội không cần", có lý do nào mạnh mẽ hơn nữa đâu? Ở Vi Thảo, mọi việc phải đặt chiến đội lên đầu. Nếu chiến đội không cần, thì dù sở hữu muôn vàn tài hoa, trình papa thiên hạ, cũng không có ý nghĩa tồn tại. Mạnh như Vương Kiệt Hi còn phải thay đổi phong cách cá nhân để phục vụ chiến đội, vậy tuyển thủ nào có tư cách ngự trị trên cả chiến đội?
Một cặp bạn tốt, cứ thế mà chia đôi ngả, mỗi người tự bước trên con đường vinh quang riêng mình.
Mùa giải sau đó, Cao Anh Kiệt chính thức trở thành chủ lực Vi Thảo, lọt top Ngôi Sao, tương lai rộng mở. Cùng thời điểm, Kiều Nhất Phàm gia nhập Hưng Hân, một chiến đội tiệm net, bắt đầu gian nan vượt từng cửa ải trong vòng khiêu chiến.
Hưng Hân đoạt quán quân khiêu chiến, thẳng tiến Liên minh chuyên nghiệp. Hai cậu gặp lại nhau, nhưng đã không còn với tư cách đồng đội, mà là đối thủ.
Lượt thi đấu thứ 8, Hưng Hân đón Vi Thảo tại sân nhà, Kiều Nhất Phàm từng xuất chiến solo, đối thủ là người cầm quỷ kiếm trong đội hình Vi Thảo, Chu Diệp Bách. Cậu dùng chiến thắng chứng minh bản thân, dùng đấu pháp tự sáng tạo, thu hút vô vàn quan tâm.
Cao Anh Kiệt lòng như tơ vò. Cậu vừa vui mừng vì thực lực hiện có của Kiều Nhất Phàm, lại vừa khó nghĩ. Kiều Nhất Phàm đã là đối thủ, chiến thắng của cậu ấy đồng nghĩa với thất bại của Vi Thảo.
Mà đêm nay, cả hai đều không ngờ tới, thắng kia bại kia, phải do chính các cậu đích thân phân rõ.
Chỉ thoáng quay đầu nhìn nhau một ánh mắt, hai cậu quay lưng, mỗi người mỗi bước kiên định, vào phòng đấu dành cho đội mình.
Trên tivi, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác đang rất hào hứng giới thiệu cặp đấu.
"Kiều Nhất Phàm là cựu tuyển thủ Vi Thảo, vào đội cùng năm với Cao Anh Kiệt, nghe nói rất thân nhau." Phan Lâm nói.
"So với Cao Anh Kiệt, sự nghiệp đánh giải của Kiều Nhất Phàm gập ghềnh hơn hẳn. Chỉ mới sống ba năm trong giới chuyên nghiệp, nhưng bao nhiêu đắng cay ngọt bùi cậu ấy từng nếm trải không phải ai cũng đều biết. Bị ghẻ lạnh, bị ruồng bỏ, không nhà để về, phải gia nhập một chiến đội tiệm net như Hưng Hân, đánh vòng khiêu chiến, bây giờ trở về Liên minh chuyên nghiệp, nghe như còn muốn đánh vào tứ kết. Nói không chừng, cậu ấy sẽ tiến thẳng đến trận tổng chung kết luôn thì sao?" Lý Nghệ Bác nói.
"Ha ha, tôi đồng ý với anh mọi thứ trừ vụ gia nhập chiến đội tiệm net Hưng Hân, vì có khi đó là may mắn của cậu ấy đấy!" Phan Lâm nói.
"Ha ha, trước đó có ai ngờ một chiến đội tiệm net sẽ đạt thành tích như hiện tại đâu?" Lý Nghệ Bác cười.
"Ha ha ha ha..." Nguyễn Thành bên cạnh tiếp tục cười vô cảm. Hưng Hân hiện đang dẫn trước 1 - 0, Nguyễn Thành nhất thời thiếu cơ sở diễn đạt quan điểm của mình. Y chỉ mong Hưng Hân mau thua một trận đi, cho mình có cớ chê trách nữa chứ!
Kiều Nhất Phàm vs Cao Anh Kiệt? Ồ yeah, cơ hội đã đến! Cao Anh Kiệt từ lâu đã được mệnh danh thiên tài, giờ còn là tuyển thủ hạng sao, mà Kiều Nhất Phàm ấy à? Bị Vi Thảo vứt bỏ, dù tự nỗ lực hết mình để tìm chỗ đứng, nhưng cách biệt về tài năng thiên phú giữa cậu ta và Cao Anh Kiệt không phải cứ nỗ lực là rút ngắn được. Chuyện, Cao Anh Kiệt người ta là thiên tài, người ta cũng biết nỗ lực đấy thôi?
Trận đấu bắt đầu, hai nhân vật spawn trên hai góc bản đồ.
"Rốt cuộc tụi mình cũng có cơ hội đứng chung một trận." Một dòng chat rất nhanh xuất hiện trên kênh chung, người mở lời trước là Cao Anh Kiệt.
"Đúng thế." Kiều Nhất Phàm trả lời. Lần trước tuy đều lên đấu solo, nhưng hai cậu không đụng độ nhau. Đến phần đoàn đội, Kiều Nhất Phàm cũng không có mặt trong đội hình. Đêm nay, mới thật sự là lần đầu tiên cả hai gặp gỡ trong trận.
"Nhưng tiếc quá, tụi mình lại là đối thủ." Cao Anh Kiệt nói.
Ngày xưa khi Kiều Nhất Phàm còn ở Vi Thảo, hai cậu bạn tốt thường thảo luận về việc phối hợp với nhau thế nào, sau đó cùng train theo các ý tưởng nghĩ ra. Tuy nhiên, Kiều Nhất Phàm không có slot đánh nên hai cậu chưa bao giờ có cơ hội hợp tác trong thi đấu chính thức. Đến tận hôm nay, cả hai mới được đứng chung trên một chiến trường, tiếc thay vật đổi sao dời, bao nhiêu đấu pháp từng train với nhau chỉ đành vĩnh viễn xếp lại.
Giờ này phút này, Kiều Nhất Phàm và Cao Anh Kiệt là đối thủ. Chỉ một người, trong hai cậu, được phép sống sót cuối cùng.
"Cố lên, dốc toàn lực mà đánh." Kiều Nhất Phàm nói.
"Mình sẽ." Cao Anh Kiệt nghiêm túc trả lời. Cậu cũng sớm không còn là thiếu niên rụt rè ngày cũ. Hai tay khiển chuột và phím, không chần chừ, Mộc Ân xông lên.
Một Tấc Tro dưới tay Kiều Nhất Phàm giương kiếm nghênh đón.
Bản đồ đang đấu có địa hình không quá phức tạp, khá giống kiểu Diệp Tu hay chọn. Đôi bên nhanh chóng lọt vào tầm nhìn đối phương. Dưới tình huống thiếu thốn cover, buộc phải giao đấu chính diện, trận quỷ không thể để đối thủ đến gần mình. Quỷ Trận cần ngâm xướng, nếu bị áp sát sẽ hết đường gọi trận, sức chiến đấu của trận quỷ coi như đi đứt 70%.
Đây là thường thức Vinh Quang, Cao Anh Kiệt sao có thể không biết? Vừa nhác thấy Một Tấc Tro, cậu đã chuẩn bị sẵn sàng tấn công. Trận quỷ phải ngăn đối thủ áp sát để tiện bề phóng Quỷ Trận, nhưng ma đạo học giả đâu thiếu kỹ năng tầm trung? Ở một mức độ nhất định, Mộc Ân vẫn dư sức cản trở Một Tấc Tro ngâm xướng.
Thế nhưng...
"Sớm vậy?" Phan Lâm kinh ngạc kêu lên.
Xuất hiện trong tầm nhìn của nhau, nhưng thực tế Mộc Ân và Một Tấc Tro vẫn ở khá xa phạm vi tấn công. Ấy thế mà Một Tấc Tro lại dừng bước, bắt đầu ngâm xướng Quỷ Trận.
"Hơi bị cẩn thận quá mức?" Phan Lâm đặt câu hỏi.
Quỷ Trận ngâm xướng hoàn tất, Mộc Ân vẫn đang nằm ngoài phạm vi, không chịu chút ảnh hưởng nào. Kỹ năng Một Tấc Tro phóng ra là Ám Trận, mọi mục tiêu trong AoE sẽ dính debuff mù, xác suất 100%. Ám Trận này cũng không được phóng ở khoảng cách xa nhất, mà khá gần Một Tấc Tro. Bày trận xong, Một Tấc Tro bỗng tiếp tục lao về phía trước.
Sau mấy bước, lại dừng, lại ngâm xướng Quỷ Trận.
"Ồ!" Thấy Mộc Ân không dám tiến lên vì Ám Trận mà phải đi vòng, Lý Nghệ Bác liền hiểu ý đồ của Kiều Nhất Phàm.
Tuy ma đạo học giả biết cưỡi chổi bay, nhưng Quỷ Trận có chừa con mồi trên không đâu? Toàn bộ không gian Ám Trận phong tỏa đều trở thành cấm địa, Mộc Ân buộc phải đi vòng, tăng khoảng cách cần di chuyển. Đúng lúc này, Quỷ Trận thứ hai được Một Tấc Tro triệu hồi.
Băng Trận!
Bày trước mặt Mộc Ân, gần sát Ám Trận. Hai trận không chồng lên nhau mà được bố trí để tạo nên phạm vi tác dụng lớn nhất. Có phải Quỷ Trận thứ ba sắp xuất hiện?
Mắt thấy Một Tấc Tro như muốn giương kiếm lên tiếp, Mộc Ân vung tay, một ấn ký hình ngôi sao từ tay áo bay ra.
Sao Xạ Tuyến!
Ấn ký hình sao hóa thành một vệt sáng, bắn về phía Một Tấc Tro. Một Tấc Tro lách mình tránh né, Quỷ Trận thứ ba bị gián đoạn.
Xiềng Xích Chớp Giật!
Mộc Ân lần thứ hai phất tay ra, một luồng sét có hình dạng xiềng xích văng xuống Một Tấc Tro. Kỹ năng ma đạo học giả hầu hết là các dụng cụ ma pháp kỳ bí, thường không cần ngâm xướng và là ưu thế lớn của nghề này. Ưu thế đó cũng chính là yếu tố quan trọng tạo nên đấu pháp Ma Thuật Sư nổi danh tiết tấu cao, biến hóa khó lường. Cao Anh Kiệt không bắt chước theo phong cách Vương Kiệt Hi, nhưng cũng nỗ lực phát huy đặc trưng của nghề ma đạo học giả.
Hai món dụng cụ ma pháp đều là kỹ năng tấn công tầm trung, khiến Một Tấc Tro hết cơ hội ngâm xướng thêm. Mộc Ân vừa công kích vừa bay vòng qua Quỷ Trận, nhưng Một Tấc Tro nào sẽ đứng yên tại chỗ chờ bị tóm cổ? Cậu né chiêu trong lúc di chuyển liên tục. Mộc Ân đi bên trái, cậu liền chạy qua phải và ngược lại, ở giữa là Quỷ Trận cách ngăn, Mộc Ân không cách nào xông thẳng đến cậu.
Song, Quỷ Trận sẽ không tồn tại mãi. Cao Anh Kiệt kiểm soát không cho Một Tấc Tro ngâm xướng tiếp, có điều... Ưu thế cast phép không cần ngâm xướng của ma đạo học giả đổi lấy bởi khoảng cách, khoảng cách ném dụng cụ ma pháp hơi ngắn là khuyết điểm của nghề này.
Một Tấc Tro đột nhiên lùi về sau mấy bước. Cao Anh Kiệt biết Kiều Nhất Phàm muốn thoát khỏi phạm vi tấn công của mình, chưa kịp làm gì đã thấy Một Tấc Tro bắt đầu ngâm xướng.
Một Quỷ Trận khác xuất hiện trước mặt Mộc Ân. Cao Anh Kiệt đành khiển Mộc Ân dừng chân sát mép.
Tĩnh Lặng Trận.
Nhân vật rơi vào trận này, sẽ bị phong ấn toàn bộ chiêu thức. Ở nơi các tuyển thủ có trình tương đương nhau như giới chuyên nghiệp, nghỉ chơi chiêu là tình huống trí mạng. Mộc Ân tiếp tục bị chặn đứng bởi Quỷ Trận.
"Kiều Nhất Phàm thực hiện áp chế cực tốt. Tuy nhiên, nếu cậu ta cứ đánh như thế, khác nào đưa chính mình vào bị động ngay từ đầu?" Nguyễn Thành may mắn chộp được cơ hội bình luận, quả nhiên vừa mở miệng liền chỉ ra cái dở của Hưng Hân.
"Ơ, duy trì cân bằng thế trận trước rồi quan sát tìm cơ hội, chứ không thì đánh thế nào? Để Mộc Ân lao thẳng đến mình là thua chắc. Tình hình hiện tại rất ổn đấy chứ. Xét đặc điểm giữa hai nghề, trận quỷ đánh bị động một chút cũng đâu quá bất ngờ?" Lý Nghệ Bác nói.
"Bởi thế mới nói, ai lại cho trận quỷ đi solo? Thật, chả hiểu nghĩ gì!" Nguyễn Thành nói.
Lý Nghệ Bác cạn lời. Rõ ràng tên này đang bới bèo ra bọ mà! Chỉ muốn kiếm cái anti Hưng Hân thôi mà!
Nguyễn Thành là đảng anti Hưng Hân 20 năm, cả giới Vinh Quang đều biết tiếng.
26 lượt thắng liên tiếp. Kỷ lục của Diệp Tu chưa chấm dứt, vẫn đang tăng qua từng lượt. Phan Lâm và Lý Nghệ Bác vui vẻ ngồi nói không dứt về việc này, Nguyễn Thành bên cạnh thi thoảng cười phớ lớ, mà trong lòng chỉ có một màu ảm đạm.
Trận solo thứ hai.
Hưng Hân: Kiều Nhất Phàm, Một Tấc Tro.
Vi Thảo: Cao Anh Kiệt, Mộc Ân.
Khi tên cặp đấu hiện ra trên bảng điện tử, hai tuyển thủ đều ngỡ ngàng giữa lúc đứng dậy. Hai cậu không khỏi quay đầu nhìn về phía chỗ ngồi đối phương.
Thời Kiều Nhất Phàm còn ở chiến đội Vi Thảo, hai cậu là bạn tốt nhất của nhau. Chỉ có điều, một người ở tít trên cao, một người vùi sâu dưới đáy.
Kiều Nhất Phàm luôn hâm mộ Cao Anh Kiệt. Hâm mộ tài năng của cậu ấy, hâm mộ cái cách cậu ấy được chiến đội đánh giá cao, đặt mọi kỳ vọng lên vai. So với Cao Anh Kiệt, mình rồi sẽ đi đâu về đâu, Kiều Nhất Phàm không biết.
Cao Anh Kiệt cũng luôn hiểu rõ tình cảnh mà Kiều Nhất Phàm gặp phải. Cậu muốn giúp đỡ bạn mình, nhưng không biết nên làm gì. Khi chiến đội tuyên bố buông tay với Kiều Nhất Phàm, Cao Anh Kiệt lấy hết dũng khi đi tìm đội trưởng Vương Kiệt Hi, chỉ để nhận được câu trả lời "Chiến đội không cần."
Câu trả lời rất lạnh lùng, nhưng rất thực tế. Cao Anh Kiệt biết, game mình đang chơi không phải Mario. "Chiến đội không cần", có lý do nào mạnh mẽ hơn nữa đâu? Ở Vi Thảo, mọi việc phải đặt chiến đội lên đầu. Nếu chiến đội không cần, thì dù sở hữu muôn vàn tài hoa, trình papa thiên hạ, cũng không có ý nghĩa tồn tại. Mạnh như Vương Kiệt Hi còn phải thay đổi phong cách cá nhân để phục vụ chiến đội, vậy tuyển thủ nào có tư cách ngự trị trên cả chiến đội?
Một cặp bạn tốt, cứ thế mà chia đôi ngả, mỗi người tự bước trên con đường vinh quang riêng mình.
Mùa giải sau đó, Cao Anh Kiệt chính thức trở thành chủ lực Vi Thảo, lọt top Ngôi Sao, tương lai rộng mở. Cùng thời điểm, Kiều Nhất Phàm gia nhập Hưng Hân, một chiến đội tiệm net, bắt đầu gian nan vượt từng cửa ải trong vòng khiêu chiến.
Hưng Hân đoạt quán quân khiêu chiến, thẳng tiến Liên minh chuyên nghiệp. Hai cậu gặp lại nhau, nhưng đã không còn với tư cách đồng đội, mà là đối thủ.
Lượt thi đấu thứ 8, Hưng Hân đón Vi Thảo tại sân nhà, Kiều Nhất Phàm từng xuất chiến solo, đối thủ là người cầm quỷ kiếm trong đội hình Vi Thảo, Chu Diệp Bách. Cậu dùng chiến thắng chứng minh bản thân, dùng đấu pháp tự sáng tạo, thu hút vô vàn quan tâm.
Cao Anh Kiệt lòng như tơ vò. Cậu vừa vui mừng vì thực lực hiện có của Kiều Nhất Phàm, lại vừa khó nghĩ. Kiều Nhất Phàm đã là đối thủ, chiến thắng của cậu ấy đồng nghĩa với thất bại của Vi Thảo.
Mà đêm nay, cả hai đều không ngờ tới, thắng kia bại kia, phải do chính các cậu đích thân phân rõ.
Chỉ thoáng quay đầu nhìn nhau một ánh mắt, hai cậu quay lưng, mỗi người mỗi bước kiên định, vào phòng đấu dành cho đội mình.
Trên tivi, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác đang rất hào hứng giới thiệu cặp đấu.
"Kiều Nhất Phàm là cựu tuyển thủ Vi Thảo, vào đội cùng năm với Cao Anh Kiệt, nghe nói rất thân nhau." Phan Lâm nói.
"So với Cao Anh Kiệt, sự nghiệp đánh giải của Kiều Nhất Phàm gập ghềnh hơn hẳn. Chỉ mới sống ba năm trong giới chuyên nghiệp, nhưng bao nhiêu đắng cay ngọt bùi cậu ấy từng nếm trải không phải ai cũng đều biết. Bị ghẻ lạnh, bị ruồng bỏ, không nhà để về, phải gia nhập một chiến đội tiệm net như Hưng Hân, đánh vòng khiêu chiến, bây giờ trở về Liên minh chuyên nghiệp, nghe như còn muốn đánh vào tứ kết. Nói không chừng, cậu ấy sẽ tiến thẳng đến trận tổng chung kết luôn thì sao?" Lý Nghệ Bác nói.
"Ha ha, tôi đồng ý với anh mọi thứ trừ vụ gia nhập chiến đội tiệm net Hưng Hân, vì có khi đó là may mắn của cậu ấy đấy!" Phan Lâm nói.
"Ha ha, trước đó có ai ngờ một chiến đội tiệm net sẽ đạt thành tích như hiện tại đâu?" Lý Nghệ Bác cười.
"Ha ha ha ha..." Nguyễn Thành bên cạnh tiếp tục cười vô cảm. Hưng Hân hiện đang dẫn trước 1 - 0, Nguyễn Thành nhất thời thiếu cơ sở diễn đạt quan điểm của mình. Y chỉ mong Hưng Hân mau thua một trận đi, cho mình có cớ chê trách nữa chứ!
Kiều Nhất Phàm vs Cao Anh Kiệt? Ồ yeah, cơ hội đã đến! Cao Anh Kiệt từ lâu đã được mệnh danh thiên tài, giờ còn là tuyển thủ hạng sao, mà Kiều Nhất Phàm ấy à? Bị Vi Thảo vứt bỏ, dù tự nỗ lực hết mình để tìm chỗ đứng, nhưng cách biệt về tài năng thiên phú giữa cậu ta và Cao Anh Kiệt không phải cứ nỗ lực là rút ngắn được. Chuyện, Cao Anh Kiệt người ta là thiên tài, người ta cũng biết nỗ lực đấy thôi?
Trận đấu bắt đầu, hai nhân vật spawn trên hai góc bản đồ.
"Rốt cuộc tụi mình cũng có cơ hội đứng chung một trận." Một dòng chat rất nhanh xuất hiện trên kênh chung, người mở lời trước là Cao Anh Kiệt.
"Đúng thế." Kiều Nhất Phàm trả lời. Lần trước tuy đều lên đấu solo, nhưng hai cậu không đụng độ nhau. Đến phần đoàn đội, Kiều Nhất Phàm cũng không có mặt trong đội hình. Đêm nay, mới thật sự là lần đầu tiên cả hai gặp gỡ trong trận.
"Nhưng tiếc quá, tụi mình lại là đối thủ." Cao Anh Kiệt nói.
Ngày xưa khi Kiều Nhất Phàm còn ở Vi Thảo, hai cậu bạn tốt thường thảo luận về việc phối hợp với nhau thế nào, sau đó cùng train theo các ý tưởng nghĩ ra. Tuy nhiên, Kiều Nhất Phàm không có slot đánh nên hai cậu chưa bao giờ có cơ hội hợp tác trong thi đấu chính thức. Đến tận hôm nay, cả hai mới được đứng chung trên một chiến trường, tiếc thay vật đổi sao dời, bao nhiêu đấu pháp từng train với nhau chỉ đành vĩnh viễn xếp lại.
Giờ này phút này, Kiều Nhất Phàm và Cao Anh Kiệt là đối thủ. Chỉ một người, trong hai cậu, được phép sống sót cuối cùng.
"Cố lên, dốc toàn lực mà đánh." Kiều Nhất Phàm nói.
"Mình sẽ." Cao Anh Kiệt nghiêm túc trả lời. Cậu cũng sớm không còn là thiếu niên rụt rè ngày cũ. Hai tay khiển chuột và phím, không chần chừ, Mộc Ân xông lên.
Một Tấc Tro dưới tay Kiều Nhất Phàm giương kiếm nghênh đón.
Bản đồ đang đấu có địa hình không quá phức tạp, khá giống kiểu Diệp Tu hay chọn. Đôi bên nhanh chóng lọt vào tầm nhìn đối phương. Dưới tình huống thiếu thốn cover, buộc phải giao đấu chính diện, trận quỷ không thể để đối thủ đến gần mình. Quỷ Trận cần ngâm xướng, nếu bị áp sát sẽ hết đường gọi trận, sức chiến đấu của trận quỷ coi như đi đứt 70%.
Đây là thường thức Vinh Quang, Cao Anh Kiệt sao có thể không biết? Vừa nhác thấy Một Tấc Tro, cậu đã chuẩn bị sẵn sàng tấn công. Trận quỷ phải ngăn đối thủ áp sát để tiện bề phóng Quỷ Trận, nhưng ma đạo học giả đâu thiếu kỹ năng tầm trung? Ở một mức độ nhất định, Mộc Ân vẫn dư sức cản trở Một Tấc Tro ngâm xướng.
Thế nhưng...
"Sớm vậy?" Phan Lâm kinh ngạc kêu lên.
Xuất hiện trong tầm nhìn của nhau, nhưng thực tế Mộc Ân và Một Tấc Tro vẫn ở khá xa phạm vi tấn công. Ấy thế mà Một Tấc Tro lại dừng bước, bắt đầu ngâm xướng Quỷ Trận.
"Hơi bị cẩn thận quá mức?" Phan Lâm đặt câu hỏi.
Quỷ Trận ngâm xướng hoàn tất, Mộc Ân vẫn đang nằm ngoài phạm vi, không chịu chút ảnh hưởng nào. Kỹ năng Một Tấc Tro phóng ra là Ám Trận, mọi mục tiêu trong AoE sẽ dính debuff mù, xác suất 100%. Ám Trận này cũng không được phóng ở khoảng cách xa nhất, mà khá gần Một Tấc Tro. Bày trận xong, Một Tấc Tro bỗng tiếp tục lao về phía trước.
Sau mấy bước, lại dừng, lại ngâm xướng Quỷ Trận.
"Ồ!" Thấy Mộc Ân không dám tiến lên vì Ám Trận mà phải đi vòng, Lý Nghệ Bác liền hiểu ý đồ của Kiều Nhất Phàm.
Tuy ma đạo học giả biết cưỡi chổi bay, nhưng Quỷ Trận có chừa con mồi trên không đâu? Toàn bộ không gian Ám Trận phong tỏa đều trở thành cấm địa, Mộc Ân buộc phải đi vòng, tăng khoảng cách cần di chuyển. Đúng lúc này, Quỷ Trận thứ hai được Một Tấc Tro triệu hồi.
Băng Trận!
Bày trước mặt Mộc Ân, gần sát Ám Trận. Hai trận không chồng lên nhau mà được bố trí để tạo nên phạm vi tác dụng lớn nhất. Có phải Quỷ Trận thứ ba sắp xuất hiện?
Mắt thấy Một Tấc Tro như muốn giương kiếm lên tiếp, Mộc Ân vung tay, một ấn ký hình ngôi sao từ tay áo bay ra.
Sao Xạ Tuyến!
Ấn ký hình sao hóa thành một vệt sáng, bắn về phía Một Tấc Tro. Một Tấc Tro lách mình tránh né, Quỷ Trận thứ ba bị gián đoạn.
Xiềng Xích Chớp Giật!
Mộc Ân lần thứ hai phất tay ra, một luồng sét có hình dạng xiềng xích văng xuống Một Tấc Tro. Kỹ năng ma đạo học giả hầu hết là các dụng cụ ma pháp kỳ bí, thường không cần ngâm xướng và là ưu thế lớn của nghề này. Ưu thế đó cũng chính là yếu tố quan trọng tạo nên đấu pháp Ma Thuật Sư nổi danh tiết tấu cao, biến hóa khó lường. Cao Anh Kiệt không bắt chước theo phong cách Vương Kiệt Hi, nhưng cũng nỗ lực phát huy đặc trưng của nghề ma đạo học giả.
Hai món dụng cụ ma pháp đều là kỹ năng tấn công tầm trung, khiến Một Tấc Tro hết cơ hội ngâm xướng thêm. Mộc Ân vừa công kích vừa bay vòng qua Quỷ Trận, nhưng Một Tấc Tro nào sẽ đứng yên tại chỗ chờ bị tóm cổ? Cậu né chiêu trong lúc di chuyển liên tục. Mộc Ân đi bên trái, cậu liền chạy qua phải và ngược lại, ở giữa là Quỷ Trận cách ngăn, Mộc Ân không cách nào xông thẳng đến cậu.
Song, Quỷ Trận sẽ không tồn tại mãi. Cao Anh Kiệt kiểm soát không cho Một Tấc Tro ngâm xướng tiếp, có điều... Ưu thế cast phép không cần ngâm xướng của ma đạo học giả đổi lấy bởi khoảng cách, khoảng cách ném dụng cụ ma pháp hơi ngắn là khuyết điểm của nghề này.
Một Tấc Tro đột nhiên lùi về sau mấy bước. Cao Anh Kiệt biết Kiều Nhất Phàm muốn thoát khỏi phạm vi tấn công của mình, chưa kịp làm gì đã thấy Một Tấc Tro bắt đầu ngâm xướng.
Một Quỷ Trận khác xuất hiện trước mặt Mộc Ân. Cao Anh Kiệt đành khiển Mộc Ân dừng chân sát mép.
Tĩnh Lặng Trận.
Nhân vật rơi vào trận này, sẽ bị phong ấn toàn bộ chiêu thức. Ở nơi các tuyển thủ có trình tương đương nhau như giới chuyên nghiệp, nghỉ chơi chiêu là tình huống trí mạng. Mộc Ân tiếp tục bị chặn đứng bởi Quỷ Trận.
"Kiều Nhất Phàm thực hiện áp chế cực tốt. Tuy nhiên, nếu cậu ta cứ đánh như thế, khác nào đưa chính mình vào bị động ngay từ đầu?" Nguyễn Thành may mắn chộp được cơ hội bình luận, quả nhiên vừa mở miệng liền chỉ ra cái dở của Hưng Hân.
"Ơ, duy trì cân bằng thế trận trước rồi quan sát tìm cơ hội, chứ không thì đánh thế nào? Để Mộc Ân lao thẳng đến mình là thua chắc. Tình hình hiện tại rất ổn đấy chứ. Xét đặc điểm giữa hai nghề, trận quỷ đánh bị động một chút cũng đâu quá bất ngờ?" Lý Nghệ Bác nói.
"Bởi thế mới nói, ai lại cho trận quỷ đi solo? Thật, chả hiểu nghĩ gì!" Nguyễn Thành nói.
Lý Nghệ Bác cạn lời. Rõ ràng tên này đang bới bèo ra bọ mà! Chỉ muốn kiếm cái anti Hưng Hân thôi mà!
Nguyễn Thành là đảng anti Hưng Hân 20 năm, cả giới Vinh Quang đều biết tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.