Toàn Chức Cao Thủ

Chương 770: Lịch huấn luyện

Hồ Điệp Lam

26/11/2016

Edit: Dưa | Beta: Kha

Ngụy Sâm thức dậy rất sớm, sớm nhất trong cả bọn. Lại còn vừa dậy đã níu lấy Diệp Tu ồn ào, coi như đánh thức tất cả dậy luôn. Cả đám đều giống Diệp Tu, quen cày đêm nên buổi tối không ngủ được, lúc này đều ngái ngủ rời khỏi phòng, nhìn theo hai người Diệp Tu và Ngụy Sâm vừa liến thoắng vừa đi ra ngoài.

“Đi đâu vậy?” Mọi người đều thắc mắc.

“Hôm nay không có BOSS xuất hiện nhỉ?” Có đứa ngó lịch.

“Không có.” Đứa khác khẳng định chắc chắn.

“Thế ngủ tiếp nhé?”

“Ô kê…”

Tất cả bò về phòng.

Mãi tới khi hai người đến tiệm net Hưng Hân, suốt dọc đường Diệp Tu đã nói rất nhiều về các phương pháp xuất hiện sau khi Ngụy Sâm giải nghệ, mà nếu không thuộc câu lạc bộ chắc chắn sẽ không tiếp xúc được. Ngụy Sâm lập tức vắt não nghĩ xem cách nào có thể áp dụng trong game.

Không thể không nói, vì Ngụy Sâm vẫn luôn lăn lộn trong game sau khi giải nghệ, gã hiểu rõ về game hơn một tuyển thủ chuyên nghiệp như Diệp Tu. Còn Diệp Tu thì sao? Cũng giống như việc vào phó bản còn phải xem hướng dẫn, hắn từng trải qua nhưng cũng quên gần hết, không thể so được với Ngụy Sâm đã tập quen mọi thứ. Hai người nói chuyện một hồi thì nghĩ ra vô số ý tưởng. Cả hai phi như bay vào tiệm net Hưng Hân, xông thẳng lên lầu hai bắt đầu thử nghiệm.

Trên bản đồ rộng lớn, các loại phó bản, lượng nhiệm vụ khổng lồ đều có thể thay thế cho chương trình huấn luyện. Hai người vừa thử nghiệm vừa ghi chép, sau hai giờ cũng thu được kha khá. Lúc này những người khác mới lần lượt bước vào tiệm.

“Hai ông tướng mới sáng sớm tới đây làm gì?” Trần Quả đi qua nhìn thử, Diệp Tu và Ngụy Sâm mỗi người ngồi một máy, thình thoảng thảo luận vài câu. Nhân vật của cả hai đang ở cùng vị trí trên bản đồ, không chiến đấu mà lại nhảy nhót không ngừng.

“Ở núi Lê Mộc làm gì thế?” Trần Quả nhận ra vị trí của hai người.

“Lợi dụng vách đá bên này để luyện tập nhảy cao.” Diệp Tu chỉ vách núi trước mặt nói.

“Nhảy được à?” Trần Quả giật mình.

“Tất nhiên là được.” Diệp Tu nói xong liền thao tác nhân vật nhảy lên, dừng ở một điểm nhô ra trên vách núi. Sau một loạt thao tác, nhân vật không ngừng bay nhảy trên vách đá, dần hướng lên cao.

Những người khác nghe cả hai trò chuyện bèn rủ nhau hóng hớt. Kiều Nhất Phàm xuất thân chuyên nghiệp, biết rõ những thao tác cơ bản như nhảy cao này đều nằm trong nội dung luyện tập cố định hàng ngày chiến đội yêu cầu mỗi người phải hoàn thành. Cậu liền hiểu Hưng Hân do điều kiện có hạn, nên phải tìm một vài cảnh trí thích hợp trong game thay cho nội dung tập luyện mà các câu lạc bộ chỉ cần dùng phần mềm là được.

“Tụi tui định lập phương án tập luyện cho chiến đội. Mỗi người phải hoàn thành màn tập huấn cơ bản mỗi ngày, còn có huấn luyện đặc thù đối với từng nghề, huấn luyện đoàn đội các thứ. Về sau mỗi người đều phải hoàn thành nội dung huấn luyện được giao, chúng ta cũng phải chuyên nghiệp lên.”

“Tốt quá!” Trần Quả rất vui, cô thích nhìn chiến đội dần đi vào quỹ đạo.

“Ừ, tui và lão Ngụy đang sửa sang phương án, tranh thủ làm xong trong ngày hôm nay.” Diệp Tu nói.

“Hai người cố gắng lên.” Trần Quả nói.

Sau khi trải qua thời kì đầu của giới chuyên nghiệp, một người vẫn tiếp tục phấn đấu, tích lũy kinh nghiệm phong phú trong giới, người còn lại thì mang theo hiểu biết và kinh nghiệm vượt xa người chơi thường quay về game online, trải qua bao nhiêu bản cập nhật và mở rộng của trò chơi. Cả hai bắt tay làm việc này quả thực vô cùng thích hợp. Tiến độ công việc cực kì khả quan, khi tổng kết mới phát hiện nội dung trong văn kiện ngày càng nhiều. Tô Mộc Tranh kinh nghiệm đầy mình cũng được gọi đến hỗ trợ, sửa sang lại những gì hai người nghiên cứu, tạo nên phương án cuối cùng hợp lý nhất.

Bận rộn mãi đến bảy giờ tối, văn kiện “Kế hoạch huấn luyện của chiến đội Hưng Hân” ra đời. Tuy nhiên nội dung bên trong mới chỉ có huấn luyện cơ bản mà ai cũng phải làm, còn nhằm vào từng nghề thì chưa có.

Mọi người cùng xem bản kế hoạch, có nội dung bọn họ đã làm, cũng có nội dung họ chưa làm. Nội dung huấn luyện không ít, nhưng phong cách y chang, hà khắc, lặp đi lặp lại, vô cùng tẻ nhạt. Mục đích là huấn luyện thao tác cơ bản của các tuyển thủ trở nên chính xác và nhanh chóng.

“Tuần sau, cũng chính là từ ngày mai, mọi người đều phải hoàn thành nội dung này mỗi ngày. Hiện giờ chúng ta còn phải cướp BOSS nên không thể tuân theo thời gian cố định. Ngoại trừ thời gian đoạt BOSS, chúng ta phải ưu tiên hoàn thành phần tập huấn này trước. Nội dung rất buồn tẻ, nhưng nó sẽ giúp mọi người nâng cao trình độ thao tác, đừng xem nhẹ tầm quan trọng của những bài tập cơ bản. Dù là đại thần trong Liên minh Chuyên nghiệp cũng không thể thiếu những bài tập hàng ngày này đâu.” Diệp Tu nghiêm túc nhắc nhở mọi người.

Tất cả đều nghiêm túc và trang trọng gật đầu, chỉ có Mạc Phàm vẫn không biểu hiện gì, chỉ ngơ ngác nhìn chăm chú vào nội dung huấn luyện trên màn hình.

“Mạc Phàm, em có thể thử làm theo để nâng cao kỹ thuật.” Diệp Tu cố tình gợi ý.

Mạc Phàm không nói câu nào, chỉ ngẩng đầu liếc nhìn Diệp Tu rồi thôi.

Nhưng ngay ngày hôm sau, Mạc Phàm đã thao tác Hại Người Không mệt luyện tập theo nội dung này.

Huấn luyện cơ bản vừa ra đời, trình độ thật sự của mọi người hiển lộ rõ rệt.

Kiều Nhất Phàm với tốc độ tay không bì kịp Đường Nhu hay Bánh Bao lại là người hoàn thành bài huấn luyện tốt nhất, đa phần đều bước đúng chỗ, một lần là qua. Cậu chỉ là không quen với hình thức huấn luyện thô sơ thông qua game online này. Bởi vì tuy bản chất giống nhau, hiệu quả tương đương, nhưng nói thật vẫn không thuận tiện bằng phần mềm.



Ví dụ như huấn luyện lăn mình, nếu dùng chương trình của câu lạc bộ, sau khi thiết lập xong, trong quá trình lăn mình nếu hơi lệch hướng, hệ thống sẽ ngay lập tức nhắc nhở. Còn trong game đương nhiên không có ai nhắc nhở, chỉ có thể lăn xong thì tự nhắm chừng vị trí nhân vật, xem phương hướng và khoảng cách có đạt tới yêu cầu của nội dung hay không.

Hiển nhiên đây cũng là bài khảo nghiệm tính tự giác của mỗi người. Nếu như trong đoàn đội chuyên nghiệp, những lần nhắc nhở khi thực hiện thất bại sẽ được lưu trong phần mềm, thể hiện rõ tình hình huấn luyện của mỗi người ra sao, cũng coi như một cách giám sát tuyển thủ trong huấn luyện. Đám Hưng Hân lại phải dựa vào tính tự giác, Diệp Tu khó lòng giám sát chặt chẽ được, đành khó quá bỏ qua luôn. Hắn cảm thấy mọi người không phải những kẻ lười biếng gian dối, hắn tin cả bọn một là không làm, còn đã làm thì nhất định sẽ nghiêm túc thực thi đến mức tốt nhất.

Kiều Nhất Phàm cứ tuần tự hoàn thành một cách thuận lợi.

Bánh Bao cứ lẩm bẩm một mình, rõ ràng cậu chàng đang gặp khó khăn, thỉnh thoảng tỏ ra tiếc nuối trước thất bại của mình.

Đường Nhu không lảm nhảm như Bánh Bao, nhưng nét mặt lại rất lạnh lùng, lông mày hơi nhíu, bình thường lúc cô xông xáo vào biển người cũng chưa từng như vậy. Hiển nhiên là thường không thông qua yêu cầu hà khắc của huấn luyện.

Mạc Phàm ban đầu cũng vô cảm, nhưng dần dần cũng nhíu mày giống Đường Nhu, rõ ràng cậu ta không quen với kiểu tập huấn này.

Còn An Văn Dật thì đau khổ hơn nhiều. Nhiều nội dung yêu cầu thao tác với độ chính xác cao cậu đều không làm được. Cậu thậm chí bắt đầu hoài nghi bản thân khéo chả bao giờ làm xong bài huấn luyện này mất.

Về phần La Tập, cậu vẫn đang giãy giụa ở khu thường. Phương án huấn luyện mà Diệp Tu và Ngụy Sâm thiết kế chủ yếu lợi dụng tài nguyên của Thần Chi Lĩnh Vực, ở khu 10 không thể áp dụng được. Tuy nhiên, những nội dung huấn luyện này có khá nhiều điểm tương đồng kì diệu với nhiệm vụ khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực. Lúc Thần Chi Lĩnh Vực mới xuất hiện, nhiều người còn tung hô những nhiệm vụ này quả thực chính là bách khoa toàn thư về huấn luyện kĩ thuật của Vinh Quang. La Tập đang gắng sức vượt qua nhiệm vụ khiêu chiến, cũng coi như đang luyện mấy bài cơ bản trước.

Ngày đầu tiên, xen kẽ với đoạt BOSS, ngoại trừ An Văn Dật, tất cả mọi người đều hoàn thành huấn luyện, nhưng tốc độ hoàn thành không hề giống nhau. Kiều Nhất Phàm làm xong nhanh hơn hẳn. May mà không có số liệu thống kê từ hệ thống, bằng không lấy ra so sánh, khéo khiến ba người còn lại xấu hổ tới mức cắn lưỡi tự sát mất.

Tuy nhiên mấy ngày sau, Mạc Phạm lộ ra tố chất ông-không-phải-gà-mới-Vinh-Quang. Sau khi quen thuộc với nội dung huấn luyện, hắn tiến bộ rất nhanh, hoàn thành càng ngày càng thuận lợi.

Đường Nhu và Bánh Bao còn đang trả giá đắt từ những thao tác ẩu tả của mình. Hai người rất nhanh, nhưng không chuẩn. Giống như Lư Hãn Văn tạo ra tám ảnh không hoàn mỹ khi dùng Kiếm Ảnh Bước vậy. Thao tác của Đường Nhu và Bánh Bao chưa được tỉ mỉ, bởi thời gian bọn họ chơi Vinh Quang còn ngắn, chưa đủ thành thục. Những nội dung này sẽ giúp mọi người quen tay hơn.

Tuy nhiên, người kém cỏi nhất phải kể đến An Văn Dật, cậu vẫn đang chật vật thực hiện nội dung huấn luyện. Cậu đã vượt qua nhiệm vụ khiêu chiến của Thần Chi Lĩnh Vực, nhưng những nhiệm vụ kia chỉ cần làm một lần, chả biết có ăn may hay vừa đủ điểm qua hay không. Bài huấn luyện này lại có thể gạt bỏ hết các trường hợp trên. An Văn Dật không thể đáp ứng yêu cầu thao tác trong thời gian quy định, chỉ có thể lặp đi lặp lại, không ngừng thất bại, cố gắng kiên trì. Mà giờ cũng mới bao lâu? Nhanh thế đã muốn có hiệu quả, Vinh Quang làm gì đơn giản đến vậy.

An Văn Dật quả thực đỡ lo nhất, tuy là người kém nhất nhưng không cần ai đốc thúc, thậm chí an ủi hay cổ vũ.

Cậu thậm chí còn xin Diệp Tu cắt vé đi giành BOSS, bản thân cậu không đi cũng chả sao, cậu muốn cố gắng làm tốt những bài huấn luyện cơ bản này trước.

So với lịch huấn luyện khô khan hà khắc, thời điểm cướp BOSS chả khác gì giờ nghỉ, thế mà An Văn Dật chủ động hủy luôn giờ nghỉ của mình.

“Đám nhóc này nhất định sẽ có tương lai!” Ngụy Sâm bùi ngùi.

oOo

Chương 771: Chính thức báo danh

Edit: Cớt | Beta: Kha

Huấn luyện chuyên nghiệp quá khô khan, khiến chuyện mệt tâm như cướp BOSS bỗng biến thành khung giờ xả hơi. Mọi người trong Hưng Hân phải trải qua mỗi ngày như thế, ngoại trừ Bánh Bao lâu lâu hú lên hai tiếng chả mống nào thèm để ý, thì không ai than phiền tiếng nào.

Đảo mắt một tuần trôi qua. Ngoài huấn luyện cơ bản, tất cả bắt đầu huấn luyện theo nghề, Diệp Tu và Ngụy Sâm cuối cùng cũng nghiên cứu thành công. Có điều huấn luyện theo nghề sẽ chi tiết hơn nhiều. Ngoài việc từng nghề có nội dung luyện tập khác nhau, thì lúc luyện đến đây, có thể dựa trên đặc điểm của từng tuyển thủ mà có bài tập riêng.

Đây là bước tiến lớn sau nhiều năm Vinh Quang chuyên nghiệp hóa. Ở những năm đầu, chưa đạt được trình độ này, ngay cả bài huấn luyện cơ bản cũng không được bài bản. Chuyện luyện tập lúc ấy chỉ đơn thuần là mọi người kéo đến đấu trường PK. Còn bây giờ, những tuyển thủ có xuất thân từ game sẽ bị coi là người mất bài bản. Có điều, người không theo bài bản cũng chưa chắc tệ hại, có giỏi hay không còn phải tùy từng người.

Lúc này, Diệp Tu và Ngụy Sâm tổng kết hình thức huấn luyện cho từng nghề, nghiên cứu kĩ cho từng thành viên trong đội. Những việc thế này đều phải dựa vào trạng thái của từng tuyển thủ trong quá trình huấn luyện mới có thể lên được bài tập phù hợp, không phải chuyện có thể hoàn thành trong thời gian ngắn.

Một tuần này, giới chuyên nghiệp vẫn rải đầy tin đồn, nhưng trong mắt người chơi, thị trường chuyển nhượng tuần này thật sự khá bình yên. Trên thực tế, không phải yên tĩnh tuyệt đối, nhưng trong mùa hè có nhiều đợt chuyển nhượng giật gân như vậy, mọi người đã quen với tin nóng, tin tuyển thủ vô danh ồ ạt chuyển nhượng chả ai thèm để ý.

Cứ thế, từng ngày lại trôi qua, các chiến đội lớn bắt đầu triệu tập đội viên, chuẩn bị cho mùa giải mới. Mùa hè của giới chuyên nghiệp không giống kì nghỉ hè của học sinh, mùa giải bắt đầu vào 1/9 thì phải tụ tập vào 1/9. Trải qua mùa hè này, nhiều chiến đội có sự thay đổi rất lớn. Bá Đồ ôm về hai lão tướng lừng danh, Bách Hoa xây dựng lại chiến đội trên nền đổ của nồng cốt trước, Hô Khiếu chào đón chủ lực mới, khí thế dọa người – Đường Hạo, lại vừa khéo mùa sau tân binh xuất sắc nhất Triệu Vũ Triết cũng đảm đương vai trò chủ lực. Bên cạnh đó, Vu Phong rời Lam Vũ, hai tuyển thủ ngôi sao của Vi Thảo một giải nghệ một chuyển nhượng.

Chiến đội chào đón tuyển thủ mới hay tuyển thủ chuyển đến chiến đội mới, đều cần thời gian làm quen với nhau.

Nên theo thông lệ, giải đấu bắt đầu vào 1/9, nhưng không nhà nào sẽ nghỉ đến 1/9, các câu lạc bộ thường sẽ triệu người về chuẩn bị tập quen cho mùa giải mới vào giữa tháng 8. Ngay cả các chiến đội không thay đổi nhân sự cũng cần kéo tuyển thủ về tìm cảm giác thi đấu, họ đã nghĩ lâu thế mà! Tuyển thủ tự giác luyện tập trong cả kỳ nghỉ dài cực kỳ khan hiếm.

Ngày 15/8, nửa tuần vừa trôi qua, các công hội câu lạc bộ trong game thầm thở phào nhẹ nhõm. Kể từ ngày này, đám tuyển thủ chuyên nghiệp bên Bá Đồ làm thu hoạch cả hè của họ tụt giảm mạnh cuối cùng cũng chịu rút khỏi chiến trường game online. Trước hoặc sau ngày này, các tuyển thủ chui vào game khác như Lư Hãn Văn của Lam Vũ, Lưu Tiểu Biệt của Vi Thảo, Triệu Vũ Triết của Hô Khiếu cũng kéo nhau rời khỏi. Có điều, không ai trong số ba người vượt được số nhang khấn phắn lẹ của quần chúng như Trương Tân Kiệt và Lâm Kính Ngôn.

Trật tự trong game đã được lập lại.

Mấy anh hội trưởng các công hội lớn xin 5 phút bùi ngùi, dù hè năm nào cũng có một đợt sóng hành như thế, không phải lần đầu trải nghiệm. Nhưng năm nay thật sự quá đặc biệt, tin chuyển nhượng siêu hot, thế giới game điên đảo. Thêm chuyện trước nay chưa từng có như đại thần cỡ Trương Tân Kiệt đích thân ra tay tạo ưu thế lớn cho công hội. Mùa hè năm nay quả thực để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mỗi người.

Kỳ nghỉ của tuyển thủ kết thúc, song cửa chuyển nhượng vẫn chưa khép lại. Các quản lý câu lạc bộ lớn bận tối tăm mặt mày, lợi dụng hai ba tuần cuối để nâng cao đội ngũ. Lúc này các đội đã bắt đầu tập huấn, nếu nhận được phản hồi từ các chiến đội khác còn có thể nhân lúc cửa chuyển nhượng chưa khép hẳn mà chỉnh đốn lần nữa.

Người chơi có kinh nghiệm lại bắt đầu mong đợi. Vì xét theo tình hình trước đây, cuối kỳ chuyển nhượng cũng chính là lúc xảy ra các vụ thay đổi hoành tráng, hơn nữa đây cũng là lúc giá cao bất ngờ. Deadline dí cơ mà!



Chờ mong đã đời, một tuần lại bình lặng trôi qua, không có vụ chuyển nhượng nào hoành tráng đáng chú ý.

Đó là với người chơi thường, còn với team Hưng Hân, trong tuần này chợt xuất hiện một vụ chuyển chuyển tốt.

Tuyển thủ Quách Dương của Gia Thế chuyển qua chiến đội Hô Khiếu với giá 2 triệu 6.

Sau tất cả, người này vẫn bỏ đi, từ chối làm hàng tuyển ở chiến đội hết thời như Gia Thế. Dù gì, nếu câu lạc bộ không thể thuyết phục tuyển thủ bằng lòng ở lại, thì cũng không thể giữ chân họ, đó là cách tổn thương lẫn nhau.

Tuy Gia Thế sắp rước tuyển thủ và nhân vật hàng sao là Tiêu Thời Khâm và Diệt Sinh Linh, nhưng dù sao cũng sẽ lãng phí một năm trong vòng khiêu chiến, đâu phải ai cũng bằng lòng hy sinh một năm vì thứ tương lai xa vời ấy.

Quách Dương là tuyển thủ chủ lực của Gia Thế, nhân vật là khí công sư, việc hắn rút chân chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sức mạnh của Gia Thế, cho nên tin này khá có giá trị với Hưng Hân. Có điều, ảnh hưởng thì có, nhưng không cao. Xét theo hiện tại, Gia Thế nắm trong tay ba tuyển thủ ngôi sao là Tôn Tường, Tiêu Thời Khâm và Tô Mộc Tranh – điều mà toàn liên minh bấy giờ không nhà nào có.

Tuy Bá Đồ có bốn người, nhưng 3/4 đã bước vào giai đoạn cuối sự nghiệp, còn ba tuyển thủ của Gia Thế, hai đang ở giai đoạn đỉnh cao, một đang ở thời kỳ sung sức, sức trẻ dẻo dai có thể tiến xa hơn, đó là thứ mà ba cụ Bá Đồ muốn cũng không có.

Một quái vật bị KO như thế trái lại thu hút không ít người quan tâm, chuyện Gia Thế có thể thuận lợi thông qua khiêu chiến quay về liên minh đã là chuyện như đinh đóng cột. Trong khi các chiến đội tham gia khiêu chiến năm nay, có đội cùng tuột hạng với Gia Thế, có đội bay ở mùa trước hay trước trước nữa vẫn ì ạch ở đấy, thế nhưng chưa có đội nào giải tán. Dù gì mỗi năm chỉ có một đội có thể quay về, những đội còn lại sẽ nắm đấy chờ thời.

Đó chính là bi kịch của chiến đội Tịch Hỏa.

Đội bọn họ là đội bị KO cuối mùa sáu, tham gia khiêu chiến mùa bảy và tám đều thua sấp mặt. Đội thua sẽ bị coi thành nơi mặc người lựa chọn, sau khi thất bại sẽ gặp nguy cơ giải tán. Chiến đội Tịch Hỏa này lại rất kiên cường, năm đầu khiêu chiến thất bại, năm sau quay về, tiếc là cũng thua nốt.

Trong chiến đội Tịch Hỏa chỉ còn mỗi đội trưởng của họ vẫn ở lại, những người có thực lực đứng trong giới chuyên nghiệp đã sớm bỏ đi, đội ngũ chỉ có thể tìm các tuyển thủ bị sút khỏi chiến đội, không tìm được bát cơm trong Liên minh. Lần này có thể là lần KO thứ ba và lần cuối của họ. Ba năm liên tiếp nhận được lợi nhuận ít ỏi từ vòng khiêu chiến, khiến chiến đội này sắp không đỡ nổi, tiền lương của đội trưởng Hồ Trạch Nghĩa vốn không phải tiền lương của dân chuyên năm ấy, cũng không cần đề cập đến vấn đề chuyên nghiệp hóa đội ngũ gì. Đây là cơ hội cuối cùng, ai ngờ từ trên trời rơi xuống một Gia Thế với ba tuyển thủ ngôi sao. Khi Tiêu Thời Khâm tuyên bố gia nhập Gia Thế, ba thành viên chiến đội Tịch Hỏa lập tức rút khỏi đội đi tìm việc mới, mất niềm tin vào cuộc sống.

Bị loại cùng Gia Thế không chỉ có Tịch Hỏa, chiến đội Huyền Bí cũng đang rầu thúi ruột. Nghĩ đến chuyện muốn vượt qua khiêu chiến phải bước qua xác Gia Thế, ai mà không lo cho được?

Những đội ngũ này cũng giống Hưng Hân, đều đặc biệt nhắm vào Gia Thế. Thắp nhang cầu Gia Thế tổn thất nhiều vào, nhưng cuối cùng người ra đi lại là một nhân vật như thế, nói không chừng còn do Gia Thế cố ý đuổi đi! Gia Thế thay đổi cả đội trưởng và đội phó cơ mà, chắc chắn chúng đang tái xây dựng chiến đội!

Nhưng trong lòng có u ám cỡ nào, báo danh khiêu chiến vẫn phải làm. Bên Hưng Hân, Trần Quả cầm chứng minh và tên nhân vật của mọi người chuẩn bị báo danh. Thuở đầu, vòng khiêu chiến không nghiêm ngặt lắm, hầu như không cần xét duyệt gì. Nhưng dính vào quy định thì phải tỉ mỉ hơn, cuối cùng vẫn phải thêm vào những quy định cần thiết. Ví dụ như tuyển thủ vị thành niên chưa có chứng minh có thể báo danh bằng chứng minh của người giám hộ, nhưng sau khi xét duyệt thì người giám hộ phải ra mặt.

Hưng Hân có nhiều người trẻ, nhưng vị thành niên thì không. Trần Quả cầm chứng minh của mọi người đi báo danh, nhưng lại kẹt Mạc Phàm. Người này đến Hưng Hân cũng đã nửa tháng, cả ngày lầm lì, chả khác gì ngày đầu mới đến. Có thiệt là muốn gia nhập không vậy?

Trần Quả không rõ, cũng không biết Diệp Tu tính thế nào, nhưng sắp đăng ký rồi, cô vẫn phải hỏi thôi.

“Cậu có báo danh không?” Trần Quả vẫn thẳng như ruột ngựa. Cô hỏi han không đầu không đuôi, hàng ngày mọi người nói chuyện, dù Mạc Phàm chưa bao giờ chen vào, nhưng lỗ tai vẫn nghe hết, hắn ta nhất định biết rõ ý của Trần Quả.

“Không có hứng.” Mạc Phàm phun ba chữ.

“Cứ đăng ký trước đi!” Diệp Tu thấy Trần Quả hỏi Mạc Phàm cũng dõng tai lên, nghe Mạc Phàm nói xong bèn lập tức chen lời: “Báo danh cũng có sao đâu, đến chừng đó không thích thì khỏi đánh thôi.”

Mạc Phàm im lặng, không từ chối cũng không đồng ý. Nhưng sống chung nửa tháng, mọi người cũng rõ thói quen người này, im lặng chính là không phản đối. Nếu phản đối, cậu ta sẽ lạnh lùng bảo: “Không.”

“Chứng minh nhân dân.” Trần Quả nói.

Mạc Phàm đưa qua.

“Dùng nhân vật Hại Người Không Mệt à?” Trần Quả hỏi.

“Tùy.” Mạc Phàm vẫn thờ ơ đáp, Trần Quả nổi cáu nhưng vẫn nhịn.

“Tên đội là Hưng Hân được không?” Trần Quả trưng cầu ý kiến của Diệp Tu.

“Sao cũng được.” Diệp Tu cười.

“Chị hy vọng đặt tên này.” Trần Quả không muốn lộng quyền quá, nhưng cái tên Hưng Hân tầm thường này lại chứa đựng rất nhiều ý nghĩa đặc biệt với cô, cô thật sự mong muốn bọn họ sẽ lấy tên này.

“Chị là sếp, chị cứ quyết đi. Ai ý kiến thì đá đít hết.” Diệp Tu nói.

“Ok.” Trần Quả cười tươi.

Trang chủ Vinh Quang, mục báo danh vòng khiêu chiến, tên chiến đội Hưng Hân cùng thông tin các thành viên, chính thức xác nhận.

Vậy là Tu và đồng bọn chính thức bước vào vòng khiêu chiến rồi, thành tựu vđ

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Toàn Chức Cao Thủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook