Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1313: MVP đoàn đội

Hồ Điệp Lam

13/10/2018

Edit & beta: Lá Mùa Thu

Lời châm chọc từ Diệp Tu làm đội trưởng Vũ Soái của Hạ Vũ hơi bị run tim. Trao đổi thế này không ngon thật, vì tên trị liệu Hưng Hân rác rưởi lắm!

Nhưng ngoài ra còn cách nào khác? Trong trận, tối kỵ nhất là do dự thiếu quyết đoán. Vũ Soái là người quyết đoán, tuy vẫn càu nhàu trong bụng nhưng không hề chùn tay, tiếp tục dẫn quân đi bắt Tay Nhỏ Lạnh Giá.

An Văn Dật cũng quyết đoán không kém, thấy vậy lập tức ngâm xướng, cho mình ngay một chiêu hồi máu to, dây HP tăng lên một khúc. Hạ Vũ bắt đầu đè Tay Nhỏ Lạnh Giá ra đánh.

Tuy vậy, khi ngó qua tiến độ bên Hưng Hân, Hạ Vũ phải khóc ròng. Khoan nói trao đổi ngon hay không ngon, thành công hay không thành công là cả vấn đề ấy chứ! Tốc độ dồn sát thương của người ta bỏ xa mình đấy.

"Nhanh!" Vũ Soái vội ra lệnh. Họ vừa đánh vừa đẩy Tay Nhỏ Lạnh Giá xa khỏi Hưng Hân, định tranh thủ thêm thời gian.

"Không kịp đâu." Ku cậu An Văn Dật mọi khi đánh tụt quần cũng không kiểm soát nổi tình hình, lúc này thế mà rảnh tay gõ chữ lên kênh chung, còn là lúc bản thân cậu ta đang bị focus nữa.

Đúng là không kịp thật.

Vũ Soái đủ sức phán đoán điều đó, chẳng qua vẫn muốn cố gắng một phen. Giờ nghe An Văn Dật lên tiếng, gã liền biết, mọi việc đều nằm trong tính toán của Hưng Hân cả rồi. Dẫu mình có làm gì, cũng chỉ phí công.

Xong rồi. Hết rồi.

Vũ Soái không còn nghi ngờ gì nữa. Thắng thua cả trận, e rằng thời khắc này sẽ quyết định. Gã thở dài nhìn trị liệu nhà mình ngã xuống. Còn Tay Nhỏ Lạnh Giá? Mới bị focus được 2/3 HP thôi!

Nếu mình bắt chước Hưng Hân thì sao nhỉ?

Vũ Soái đột nhiên nảy ra một ý: Bắt chước Hưng Hân lúc nãy bao vây trị liệu mình. Có điều gã chưa kịp hạ lệnh, một luồng Vệ Tinh Xạ Tuyến đã từ trên trời bắn xuống. Cột sáng xoay tròn lan rộng, người Hạ Vũ theo bản năng nhảy né, loạn mất đội hình bao vây.

Bó tay, không có trị liệu mà.

Vũ Soái phát hiện, tình trạng đội mình bây giờ rất khác với Hưng Hân trước đó. Trước đó Hưng Hân có trị liệu, còn trị liệu Hạ Vũ bị giam hãm nên Hưng Hân mới đọ sức bền với họ được. Thế nhưng bây giờ, dù có bắt cóc Tay Nhỏ Lạnh Giá thì Hạ Vũ vẫn thiếu trị liệu bơm máu, nhất quyết focus đồng nghĩa với đem HP mình ra trao đổi.

Thôi rồi, xong thật rồi. Kết cục trận đấu lại hiện lên rõ mồn một trước mắt Vũ Soái. Còn cách nào xoay sở nữa đây?

Lúc người thứ sáu chạy đến, Hạ Vũ đã lực bất tòng tâm vì bất lợi về quân số và thiếu thốn trị liệu. Ku cậu mục sư An Văn Dật bị khinh bởi cả giới Vinh Quang kia, lại đang là nỗi khao khát của Vũ Soái. Lúc này Hạ Vũ chỉ cần một mục sư như cậu ta thôi, cũng đách thể thua được! Đách thể!

Không cam tâm, nhưng rồi vẫn phải ngã quỵ. Thua trận đoàn đội, Hạ Vũ kết thúc lượt đấu với thất bại thảm hại 1 - 9. Trong họp báo sau trận, khi được hỏi cảm nghĩ, Vũ Soái đầu tiên thuận miệng nói vài câu khách sáo, nói một hồi lại bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.

Ừm, trận đoàn đội này, bước ngoặt quan trọng ở đâu ấy nhỉ?

Rõ ràng ban đầu đánh mượt lắm mà, mạng đầu tiên về làng là của Hưng Hân mà? Tình thế dẫn trước, sao tự dưng cuối cùng binh bại như núi đổ?

Vũ Soái cố lục lọi trí nhớ. Lúc đó, Hạ Vũ tiễn vong Một Tấc Tro, vờ bao vây tấn công Hải Vô Lượng để dụ tình Quân Mạc Tiếu. Sau khi dụ được, Quân Mạc Tiếu lại một chưởng nhẹ nhàng thoát khỏi vòng vây họ cố công xây dựng, mà nguyên nhân nằm ở cậu tuyển thủ bị chưởng bay. Cậu tuyển thủ này không hiểu sao dính Ngọn Lửa Thần Thánh, bị phong ấn mất kỹ năng.



Lúc trong trận, mọi việc diễn ra quá nhanh không kịp ngẫm nghĩ, Hạ Vũ cho rằng Ngọn Lửa Thần Thánh đến từ Ô Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu, nhưng sự thật có phải vậy không?

Vũ Soái hồi tưởng lại kỹ hơn. Quân Mạc Tiếu vừa bị bao vây liền muốn xông ra ngoài, mà Ngọn Lửa Thần Thánh là chiêu cần ngâm xướng, phi logic vãi?

Là Tay Nhỏ Lạnh Giá.

Chính là An Văn Dật.

Ku cậu mục sư kém trình ấy, lại có thể cực kỳ khéo léo phóng Ngọn Lửa Thần Thánh đúng lúc đúng chỗ, phối hợp với thế tấn công của Quân Mạc Tiếu, nên hắn mới thoát khỏi vòng vây dễ dàng.

Không sai, là thế đấy. Sau tới lượt Hưng Hân phản kích, phá vỡ đội hình Hạ Vũ, cục diện trận đấu xoay chuyển từ đó.

Bước ngoặt nằm ở khoảnh khắc Quân Mạc Tiếu phá vòng vây Hạ Vũ, mà mấu chốt để nó xảy ra là tên mục sư Hạ Vũ khinh không để vào mắt, cả giới Vinh Quang đều khinh không để vào mắt! Nếu không phải cậu ta, Diệp Tu có trình cao bằng trời cũng không thể chưởng văng mắt xích bao vây của Hạ Vũ được. Hạ Vũ đâu phải anh em nhà gà?!

Là do thằng mục sư nó hên.

Vũ Soái hiểu ra toàn bộ quá trình, nhưng đến cuối lại kết luận An Văn Dật gặp may. Gã không tin An Văn Dật đủ trình. Chẳng qua mèo mù vớ cá rán thôi!

Cơ mà đã nghĩ đến đây, Vũ Soái không khỏi nhớ thêm vài biểu hiện trong trận của An Văn Dật. Gã phát hiện, hết lần này tới lần khác, An Văn Dật liên tục góp mặt vào những thời khắc then chốt nhất.

Chẳng lẽ... Hạ Vũ mình thua bởi thằng mục sư đó?

"Không thể nào!" Vũ Soái buột miệng.

"Cái gì không thể ạ? Anh vừa nói cái gì không thể?" Cánh phóng viên đang phỏng vấn tuyển thủ Hạ Vũ khác, đột nhiên nghe thấy Vũ Soái bật thốt một câu. Họ lập tức chuyển mục tiêu về Vũ Soái.

"Tuyển thủ mục sư của Hưng Hân không đơn giản." Gã nói.

"Ha ha ha." Các phóng viên cười rộ. Gì đây? Đánh thua nên đổ thừa hở? Nhỏ mọn vậy ba? Trình Hạ Vũ mấy người có thua Hưng Hân cũng đâu ai chê trách, đổ thừa mà chi?

Phóng viên mặc kệ lời Vũ Soái nói, tiếp tục đặt câu hỏi đến khi kết thúc họp báo. Hạ Vũ rời hội trường, nhường Hưng Hân lên bục. Và câu đầu tiên phóng viên nghe thấy Diệp Tu phát biểu, là tuyên dương An Văn Dật.

"Chiến thắng hôm nay đều nhờ vào biểu hiện xuất sắc của An Văn Dật."

An Văn Dật?

Biểu hiện xuất sắc?

Hai cụm từ này đặt chung một câu hơi bị sai sai nhỉ? Sai quá sai luôn! Cánh phóng viên ngơ ngác.

"Sao, vẫn chưa ai nhìn ra à?" Diệp Tu thấy các phóng viên bên dưới thộn mặt thì kinh ngạc hỏi, "Các anh có theo dõi trận đấu không thế?"



"Dĩ nhiên có." Các phóng viên trả lời.

"Có thống kê kỹ thuật toàn trận chưa?" Diệp Tu đột nhiên quay qua hỏi nhân viên Liên minh.

"Rồi ạ." Người nọ đáp.

"MVP trận đoàn đội là?" Diệp Tu nói.

"An Văn Dật." Nhân viên Liên minh đưa ra đáp án theo bảng thống kê kết quả.

"Hả?" Cánh phóng viên ồ lên.

Diệp Tu cười tít mắt, nói: "Mừng quá, Liên minh có nghiêm túc theo dõi trận đấu."

An Văn Dật là MVP trận đoàn đội? Các phóng viên khốn đốn nhìn nhau, quên luôn đặt câu hỏi. Họ xôn xao nghị luận, bởi ấn tượng An Văn Dật để lại cho họ quá mờ nhạt. Kỳ thực, ngay từ phút đầu tiên bước vào trận đấu, người xem như họ đã ôm tâm lý thành kiến sẵn rồi. Theo dõi trận đấu, là để thưởng thức. Họ không cảm thấy An Văn Dật có gì để thưởng thức, nên quyết định lơ luôn, dẫn đến một đám dân chuyên trong nghề lại nhìn không ra MVP toàn trận là ai.

Không hiểu đầu cua tai nheo nên cả hội phóng viên đều lơ ngơ như đang trên mây. Họ đành đặt vài câu hỏi máy móc tượng trưng, như An Văn Dật có cảm nghĩ gì về trận đấu.

"Làm điều cần thiết, vào lúc cần thiết." An Văn Dật nói.

"Ồ? Cậu có thể giải thích rõ hơn không?"

"Các anh... Thôi các anh xem lại trận đấu đi!" An Văn Dật cạn lời. Kêu cậu dùng lời lẽ miêu tả kỹ sao được? Không phải cậu khinh người ta, mà là... ngại lắm. Vì điểm sáng trong trận toàn nằm ở chính cậu mà. Lẽ nào mở miệng nói "Vào thời điểm mấu chốt nhất, nhờ có Ngọn Lửa Thần Thánh từ bố đây..."? Cậu là An Văn Dật, chứ có phải Ngụy Sâm đâu?

Thế là họp báo kết thúc trong hoang mang vô đối. Cánh phóng viên ôm một bụng ngờ vực, chả hiểu vì sao An Văn Dật trở thành công thần lớn nhất. Về nhà, họ vội vàng mở trận đấu lên xem lại. Gạt bỏ thành kiến che mắt, dân chuyên như họ lập tức phát hiện mình đã để lỡ những gì. Quả là hành động thiếu chuyên nghiệp khó đỡ.

"Chẳng lẽ An Văn Dật tìm thấy cảm giác đánh rồi?" Các phóng viên tự hỏi.

Cậu chàng An Văn Dật gần như khiến cả giới Vinh Quang cảm thấy liên lụy đội nhà, đột nhiên vụt sáng trở thành MVP trận đoàn đội. Lắp pin gì mà tăng tốc nhanh thế này?

Phóng viên các tờ báo lớn đều vắt óc nghĩ xem phải viết cái gì về An Văn Dật. Trận Hưng Hân vs Hạ Vũ vốn không phải trọng điểm trong lượt, nhưng việc An Văn Dật trở thành MVP lại là một điểm sáng quá bất ngờ.

Lượt đấu này chứng kiến các trận đụng độ siêu cấp gay cấn như Luân Hồi vs Vi Thảo trên sân nhà Luân Hồi, hoặc Bá Đồ vs Lam Vũ trên sân nhà Bá Đồ. Hai trận đấu đều kết thúc với thắng lợi nghiêng về đội chủ nhà. Kỷ lục bất bại lôi đài của Vi Thảo rốt cuộc bị Bá Đồ phá vỡ. Tính riêng vòng bảng mùa giải năm nay, trong các kỷ lục thắng liên tiếp imba chỉ còn mỗi Diệp Tu là vẫn sừng sững.

Kể cả chiến đội Hô Khiếu nổi danh bắt nạt đội yếu, ở lượt này cũng gặp chông gai. Đối thủ chiến thắng họ khó thể gọi là một đội mạnh: Thần Thoại!

Một trong hai đội mới của cùng mùa giải, trên sân nhà, đánh bại Hô Khiếu với tỉ số 7 - 3. Cuộc chạm trán giữa các cựu tuyển thủ Gia Thế diễn ra rất tiêu điều, cuối cùng phe thắng là những người mang tag Thần Thoại.

"Cường đội lởm" Hô Khiếu chỉ biết đè đầu cưỡi cổ đội yếu, thua một trận lập tức trượt hạng trên bảng tổng sắp. Họ hiện đang xếp thứ 7 với tổng điểm 148, sát gót là Bách Hoa chỉ kém 1 điểm. Hạng 8 là Ba Lẻ Một gần đây quật khởi mạnh mẽ, cùng lượt đánh bại Hoàng Phong 8 - 2, chỉ còn cách khu vực top 8 vỏn vẹn 7 điểm.

Có điều, chiến đội Ba Lẻ Một lượt này không hề sử dụng tuyệt chiêu Liều Mình Một Hit.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Toàn Chức Cao Thủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook