Chương 1680: Ngắt chiêu
Hồ Điệp Lam
17/04/2020
Súng vang, không ai bất ngờ.
Những trận có sự tham dự của nghề hệ Súng, 90% trường hợp là tiếng súng hoặc pháo sẽ vang lên đầu tiên. Tuy nhiên, lúc này Nhất Thương Xuyên Vân không chỉ khai hỏa mà còn lao thẳng tới, bỏ lại Nhất Diệp Chi Thu sau lưng.
Ủa sao kỳ vậy?
Khán giả chưa kịp trợn mắt, Nhất Thương Xuyên Vân đã khai mào cuộc chiến, Luân Hồi cũng theo đó mà hành động.
Họ cũng ào lên tấn công?
Không hề!
Không ai trong bốn tướng Luân Hồi còn lại đuổi theo bước chân Nhất Thương Xuyên Vân. Họ đột ngột co về. Nhất Diệp Chi Thu, Tiếu Ca Tự Nhược và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc tìm đến vị trí thích hợp, bao bọc bảo vệ Vô Lãng bên trong.
Vô Lãng bắt đầu ngâm xướng, linh hồn sóng gầm lượn lờ quanh thân kiếm Thiên Liên như muốn kết nối giao hòa với sức mạnh năng lượng trong không khí.
Trận Sóng Điện Quang!
Người xem nào có kinh nghiệm, sẽ từ tia sáng chớp tắt trên Thiên Liên mà sớm đoán ra kỹ năng Vô Lãng muốn dùng. Và vì thế, hội tuyển thủ chuyên nghiệp lập tức hiểu ra ý đồ của Luân Hồi.
Hưng Hân tách làm hai nhánh tiến công song song, cho dù muốn chơi gọng kìm hay mũi dùi đôi cũng sẽ tắt điện hoàn toàn dưới AoE của Trận Sóng Điện Quang. Lúc đó Nhất Thương Xuyên Vân tiếp tục tấn công, bốn tướng kia vào thế phòng thủ là an toàn.
"Ngắt chiêu kịp không?" Bình luận viên Phan Lâm kêu lên, cho thấy hắn cũng nhận ra vấn đề.
Camera lia thật nhanh qua Mộc Vũ Tranh Phong rồi chuyển sang Vô Lãng, mọi người mới phát hiện vị trí Vô Lãng đang đứng vô cùng đặc biệt, vừa khéo nằm ngoài tầm bắn của Mộc Vũ Tranh Phong. Camera bèn tiếp tục chuyển đến một tay dài khác của Hưng Hân: Quân Mạc Tiếu.
Diệp Tu là con người luôn mang trên mình bao nhiêu kỳ vọng, luôn làm được những điều không tưởng trong mắt khán giả lẫn đồng đội. Quân Mạc Tiếu dưới tay hắn quả nhiên có hành động. Vốn đã mất dạng dưới những bức tường đổ nát, hắn đột nhiên ló đầu ra.
Súng vang!
Không có tiếng nổ đinh tai nhức óc nào, bởi nó đã lẫn vào tiếng súng cứ mãi đì đùng từ nãy đến giờ. Nhất Thương Xuyên Vân xả đạn không ngừng, một tiếng súng lẻ loi của Quân Mạc Tiếu chẳng làm nên mùa xuân.
Chiến trường dày khói lửa.
Diễn biến trận đấu quá nhanh, tổ ghi hình trên sóng trực tiếp theo không kịp, may mà nhà thi đấu có hình chiếu 3D, khán giả đi xem trực tiếp có cái nhìn rõ ràng hơn những người ngồi trước tivi. Đổi lại, họ phải tự phỏng đoán mọi thứ vì không có bình luận viên tường thuật và phân tích.
Ầm!
Đạn bay mà không nghe tiếng xé gió, chạm đích nổ tung. Nhưng sóng năng lượng vẫn chớp lóe trên thân kiếm Thiên Liên, những tia điện từ bốn phía càng lúc càng tụ về.
Hưng Hân ngắt chiêu thất bại! Ánh lửa từ viên đạn của Quân Mạc Tiếu đã bừng lên trên một thanh đòn dài.
Một thanh đòn dài màu đen.Chiến mâu Khước Tà!
Nhất Diệp Chi Thu uy phong lẫm liệt đứng chắn trước mặt Diệp Tu, ngăn cản điều hắn muốn làm. Đây đã không phải lần đầu, nhưng bất kể bao nhiêu lần đi nữa, trong lòng Trần Quả đều sẽ dâng lên một nỗi cay đắng khó tả khi chứng kiến cảnh này.
Bắn trượt, Quân Mạc Tiếu muốn bồi thêm phát nữa cũng không được. Hắn bị chặn đường, mục tiêu Vô Lãng rơi khỏi tầm nhìn. Hắn có thể di chuyển tìm vị trí khác, nhưng Vô Lãng sẽ chẳng mất bao nhiêu thời gian để hoàn tất ngâm xướng.
Hưng Hân hết cơ hội, ít nhất là phía Quân Mạc Tiếu.
Chiến thuật của Hưng Hân là chia hai nhánh hành động song song. Cánh trái bị chặn, cánh phải sẽ giương. Tuy nhiên, hai tướng bên cánh phải không có kỹ năng ngắt chiêu từ xa. Họ cần phải áp sát.
Hàn Yên Nhu lao lên!
"Kích động quá!"
"Nóng tính thế?"
Các tuyển thủ chuyên nghiệp thở dài tiếc nuối, hiển nhiên không hề tán đồng quyết định của Đường Nhu. Bốn tướng địch đều vào thế phòng thủ, lao lên thì làm được gì ngoài đưa đầu vào lưới? Cho dù ngắt chiêu thành công, Hàn Yên Nhu cũng sẽ bị bao vây, phối hợp vòng ngoài của Quân Mạc Tiếu và Một Tấc Tro không đủ để cứu Hưng Hân khỏi thế bị động.
Hào Long Phá Quân!
Hàn Yên Nhu lao đi băng băng, khí thế càn quét không khác gì pha chấp ba trước đó trên lôi đài.
"Ê, biết đâu chừng..."
Dõi mắt theo cô, các tuyển thủ đột nhiên thay đổi ý nghĩ. Biết đâu chừng Đường Nhu có thể xé đội hình Luân Hồi thật thì sao?
Luân Hồi như gặp đại địch, thấy Hàn Yên Nhu xông vào liền tập trung toàn bộ tinh thần phòng bị. Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả khán giả, một người đứng ra đối mặt với Hào Long Phá Quân.
Tiếu Ca Tự Nhược!
Tiếu Ca Tự Nhược của Phương Minh Hoa, trị liệu của Luân Hồi. Hắn đang di chuyển, phương hướng rõ ràng là muốn đỡ Hào Long Phá Quân trực diện.
"Oh no!" Fan Luân Hồi ồ lên hoảng hốt khi Tiếu Ca Tự Nhược giơ cao thập tự giá Thiên Sứ Bảo Hộ trong tay, ngâm xướng kỹ năng.
Đó là...
Một vầng sáng trắng vụt xuất hiện trước mặt hắn.
Thánh Quang Đả!
Kỹ năng đỡ đòn các sứ giả thủ hộ thường dùng, ở max level có thể đánh bật toàn bộ sát thương vật lý lẫn phép thuật.
Thế nhưng Tiếu Ca Tự Nhược là mục sư, chiêu này chắc chắn phải được ép trên vũ khí và chỉ lên đến level 1.
Thánh Quang Đả level 1 vs Hào Long Phá Quân level max?
Các tuyển thủ chuyên nghiệp lập tức nhẩm tính. Cho dù cả hai cùng max cấp, Thánh Quang Đả cũng không đánh bật nổi toàn bộ uy lực của Hào Long Phá Quân, khả năng chỉ hóa giải phần nhiều. Mà giờ chỉ level 1 thì... Tiếu Ca Tự Nhược khó lòng thoát kiếp.
Nhưng nếu nhìn lại vị trí Tiếu Ca Tự Nhược đang đứng, mượn Thánh Quang Đả hóa giải ít nhiều cũng đủ để che chắn cho Vô Lãng. Hàn Yên Nhu sẽ không thể tiếp tục lăn xả vào Vô Lãng bằng kỹ năng này. Lúc đó Vô Lãng đã ngâm xướng xong, cơ hội cuối cùng của Hưng Hân coi như tan thành mây khói. Ngược lại, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc của Luân Hồi tha hồ cầm dao bay lên xọc Hàn Yên Nhu.
Tiếng Gào Lặng Câm, cây dao găm chữ bạc luôn giấu đi sự tồn tại của mình dưới tay áo Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc.
"Thôi xong..." Hội tuyển thủ đổi ý xoành xoạch khi thấy Luân Hồi dàn quân quá chuẩn.
Họ đâu ngờ rằng, ở vào khoảnh khắc Hào Long Phá Quân sắp va chạm Thánh Quang Đả, Hàn Yên Nhu đột ngột ngắt chiêu!
Bẻ cua, lách mình...
Mượn quán tính Hào Long Phá Quân, Hàn Yên Nhu bất ngờ trượt sang bên.
Bên đó có khoảng trống?
Diễn biến ngoài dự tính làm tất cả mọi người hoảng hồn, tướng Luân Hồi cũng khó tránh nhìn lại đội hình mình. May quá, không có khoảng trống!
Chớp điện từ bốn phương tám hướng nối liền thành thể thống nhất, Trận Sóng Điện Quang!
Cùng lúc đó, trên mặt đất bị ánh chớp điện quang soi sáng lóa mắt, một quầng ký tự hắc ám lặng lẽ hình thành.
Những trận có sự tham dự của nghề hệ Súng, 90% trường hợp là tiếng súng hoặc pháo sẽ vang lên đầu tiên. Tuy nhiên, lúc này Nhất Thương Xuyên Vân không chỉ khai hỏa mà còn lao thẳng tới, bỏ lại Nhất Diệp Chi Thu sau lưng.
Ủa sao kỳ vậy?
Khán giả chưa kịp trợn mắt, Nhất Thương Xuyên Vân đã khai mào cuộc chiến, Luân Hồi cũng theo đó mà hành động.
Họ cũng ào lên tấn công?
Không hề!
Không ai trong bốn tướng Luân Hồi còn lại đuổi theo bước chân Nhất Thương Xuyên Vân. Họ đột ngột co về. Nhất Diệp Chi Thu, Tiếu Ca Tự Nhược và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc tìm đến vị trí thích hợp, bao bọc bảo vệ Vô Lãng bên trong.
Vô Lãng bắt đầu ngâm xướng, linh hồn sóng gầm lượn lờ quanh thân kiếm Thiên Liên như muốn kết nối giao hòa với sức mạnh năng lượng trong không khí.
Trận Sóng Điện Quang!
Người xem nào có kinh nghiệm, sẽ từ tia sáng chớp tắt trên Thiên Liên mà sớm đoán ra kỹ năng Vô Lãng muốn dùng. Và vì thế, hội tuyển thủ chuyên nghiệp lập tức hiểu ra ý đồ của Luân Hồi.
Hưng Hân tách làm hai nhánh tiến công song song, cho dù muốn chơi gọng kìm hay mũi dùi đôi cũng sẽ tắt điện hoàn toàn dưới AoE của Trận Sóng Điện Quang. Lúc đó Nhất Thương Xuyên Vân tiếp tục tấn công, bốn tướng kia vào thế phòng thủ là an toàn.
"Ngắt chiêu kịp không?" Bình luận viên Phan Lâm kêu lên, cho thấy hắn cũng nhận ra vấn đề.
Camera lia thật nhanh qua Mộc Vũ Tranh Phong rồi chuyển sang Vô Lãng, mọi người mới phát hiện vị trí Vô Lãng đang đứng vô cùng đặc biệt, vừa khéo nằm ngoài tầm bắn của Mộc Vũ Tranh Phong. Camera bèn tiếp tục chuyển đến một tay dài khác của Hưng Hân: Quân Mạc Tiếu.
Diệp Tu là con người luôn mang trên mình bao nhiêu kỳ vọng, luôn làm được những điều không tưởng trong mắt khán giả lẫn đồng đội. Quân Mạc Tiếu dưới tay hắn quả nhiên có hành động. Vốn đã mất dạng dưới những bức tường đổ nát, hắn đột nhiên ló đầu ra.
Súng vang!
Không có tiếng nổ đinh tai nhức óc nào, bởi nó đã lẫn vào tiếng súng cứ mãi đì đùng từ nãy đến giờ. Nhất Thương Xuyên Vân xả đạn không ngừng, một tiếng súng lẻ loi của Quân Mạc Tiếu chẳng làm nên mùa xuân.
Chiến trường dày khói lửa.
Diễn biến trận đấu quá nhanh, tổ ghi hình trên sóng trực tiếp theo không kịp, may mà nhà thi đấu có hình chiếu 3D, khán giả đi xem trực tiếp có cái nhìn rõ ràng hơn những người ngồi trước tivi. Đổi lại, họ phải tự phỏng đoán mọi thứ vì không có bình luận viên tường thuật và phân tích.
Ầm!
Đạn bay mà không nghe tiếng xé gió, chạm đích nổ tung. Nhưng sóng năng lượng vẫn chớp lóe trên thân kiếm Thiên Liên, những tia điện từ bốn phía càng lúc càng tụ về.
Hưng Hân ngắt chiêu thất bại! Ánh lửa từ viên đạn của Quân Mạc Tiếu đã bừng lên trên một thanh đòn dài.
Một thanh đòn dài màu đen.Chiến mâu Khước Tà!
Nhất Diệp Chi Thu uy phong lẫm liệt đứng chắn trước mặt Diệp Tu, ngăn cản điều hắn muốn làm. Đây đã không phải lần đầu, nhưng bất kể bao nhiêu lần đi nữa, trong lòng Trần Quả đều sẽ dâng lên một nỗi cay đắng khó tả khi chứng kiến cảnh này.
Bắn trượt, Quân Mạc Tiếu muốn bồi thêm phát nữa cũng không được. Hắn bị chặn đường, mục tiêu Vô Lãng rơi khỏi tầm nhìn. Hắn có thể di chuyển tìm vị trí khác, nhưng Vô Lãng sẽ chẳng mất bao nhiêu thời gian để hoàn tất ngâm xướng.
Hưng Hân hết cơ hội, ít nhất là phía Quân Mạc Tiếu.
Chiến thuật của Hưng Hân là chia hai nhánh hành động song song. Cánh trái bị chặn, cánh phải sẽ giương. Tuy nhiên, hai tướng bên cánh phải không có kỹ năng ngắt chiêu từ xa. Họ cần phải áp sát.
Hàn Yên Nhu lao lên!
"Kích động quá!"
"Nóng tính thế?"
Các tuyển thủ chuyên nghiệp thở dài tiếc nuối, hiển nhiên không hề tán đồng quyết định của Đường Nhu. Bốn tướng địch đều vào thế phòng thủ, lao lên thì làm được gì ngoài đưa đầu vào lưới? Cho dù ngắt chiêu thành công, Hàn Yên Nhu cũng sẽ bị bao vây, phối hợp vòng ngoài của Quân Mạc Tiếu và Một Tấc Tro không đủ để cứu Hưng Hân khỏi thế bị động.
Hào Long Phá Quân!
Hàn Yên Nhu lao đi băng băng, khí thế càn quét không khác gì pha chấp ba trước đó trên lôi đài.
"Ê, biết đâu chừng..."
Dõi mắt theo cô, các tuyển thủ đột nhiên thay đổi ý nghĩ. Biết đâu chừng Đường Nhu có thể xé đội hình Luân Hồi thật thì sao?
Luân Hồi như gặp đại địch, thấy Hàn Yên Nhu xông vào liền tập trung toàn bộ tinh thần phòng bị. Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả khán giả, một người đứng ra đối mặt với Hào Long Phá Quân.
Tiếu Ca Tự Nhược!
Tiếu Ca Tự Nhược của Phương Minh Hoa, trị liệu của Luân Hồi. Hắn đang di chuyển, phương hướng rõ ràng là muốn đỡ Hào Long Phá Quân trực diện.
"Oh no!" Fan Luân Hồi ồ lên hoảng hốt khi Tiếu Ca Tự Nhược giơ cao thập tự giá Thiên Sứ Bảo Hộ trong tay, ngâm xướng kỹ năng.
Đó là...
Một vầng sáng trắng vụt xuất hiện trước mặt hắn.
Thánh Quang Đả!
Kỹ năng đỡ đòn các sứ giả thủ hộ thường dùng, ở max level có thể đánh bật toàn bộ sát thương vật lý lẫn phép thuật.
Thế nhưng Tiếu Ca Tự Nhược là mục sư, chiêu này chắc chắn phải được ép trên vũ khí và chỉ lên đến level 1.
Thánh Quang Đả level 1 vs Hào Long Phá Quân level max?
Các tuyển thủ chuyên nghiệp lập tức nhẩm tính. Cho dù cả hai cùng max cấp, Thánh Quang Đả cũng không đánh bật nổi toàn bộ uy lực của Hào Long Phá Quân, khả năng chỉ hóa giải phần nhiều. Mà giờ chỉ level 1 thì... Tiếu Ca Tự Nhược khó lòng thoát kiếp.
Nhưng nếu nhìn lại vị trí Tiếu Ca Tự Nhược đang đứng, mượn Thánh Quang Đả hóa giải ít nhiều cũng đủ để che chắn cho Vô Lãng. Hàn Yên Nhu sẽ không thể tiếp tục lăn xả vào Vô Lãng bằng kỹ năng này. Lúc đó Vô Lãng đã ngâm xướng xong, cơ hội cuối cùng của Hưng Hân coi như tan thành mây khói. Ngược lại, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc của Luân Hồi tha hồ cầm dao bay lên xọc Hàn Yên Nhu.
Tiếng Gào Lặng Câm, cây dao găm chữ bạc luôn giấu đi sự tồn tại của mình dưới tay áo Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc.
"Thôi xong..." Hội tuyển thủ đổi ý xoành xoạch khi thấy Luân Hồi dàn quân quá chuẩn.
Họ đâu ngờ rằng, ở vào khoảnh khắc Hào Long Phá Quân sắp va chạm Thánh Quang Đả, Hàn Yên Nhu đột ngột ngắt chiêu!
Bẻ cua, lách mình...
Mượn quán tính Hào Long Phá Quân, Hàn Yên Nhu bất ngờ trượt sang bên.
Bên đó có khoảng trống?
Diễn biến ngoài dự tính làm tất cả mọi người hoảng hồn, tướng Luân Hồi cũng khó tránh nhìn lại đội hình mình. May quá, không có khoảng trống!
Chớp điện từ bốn phương tám hướng nối liền thành thể thống nhất, Trận Sóng Điện Quang!
Cùng lúc đó, trên mặt đất bị ánh chớp điện quang soi sáng lóa mắt, một quầng ký tự hắc ám lặng lẽ hình thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.