Chương 1541: Ông thắng rồi
Hồ Điệp Lam
05/07/2019
Lăn, tiếp tục lăn.
Lâm Kính Ngôn phản ứng nhanh đến bất ngờ, xử lý kịp thời ba quả Pháo Chống Tăng bắn ở khoảng cách gần lại không cần ngâm xướng. Lãnh Ám Lôi lăn hai vòng liên tục, để lại lửa đạn sau lưng.
Chơi zâm? Diệp Tu gặp đối thủ rồi.
Bản thân Lâm Kính Ngôn không tính là đặc biệt đi theo đường lối chơi zâm, nhưng anh rất có nghề trị các zâm thủ. Chịu thôi, ai bảo trong những buổi train suốt mấy năm qua, người làm đối thủ với anh chính là Phương Duệ chứ?
Nhìn Lãnh Ám Lôi né Pháo Chống Tăng, dàn tuyển thủ Bá Đồ ngoài trận cũng phải tấm tắc khen ngợi.
"Ai né nổi ngoài ổng?" Trương Giai Lạc tỏ vẻ bái phục.
Khi chọn Lâm Kính Ngôn cho trận lôi đài thứ hai, Bá Đồ muốn nhắm thẳng vào thanh HP 1% của Quân Mạc Tiếu.
Vâng, chỉ 1% mà thôi, nhưng vì đó là Diệp Tu, Bá Đồ vẫn phải cảnh giác cao độ. Làm đối thủ bao năm, không một ai trong số họ tin rằng 1% HP sẽ làm Diệp Tu buông tay bỏ cuộc. Hắn chắc chắn sẽ liều mạng lợi dụng tẹo máu ấy, nhất quyết hành hạ cho họ sống không bằng chết.
Đúng như dự đoán, Quân Mạc Tiếu trước là hồi máu, sau là chơi zâm, miệng lại cứ bô bô "Ông thắng rồi."
Ai chẳng biết trận này Bá Đồ sẽ thắng, nhưng phải trả cái giá bao nhiêu mới là vấn đề. Vì vậy Bá Đồ chọn Lâm Kính Ngôn ra trận. Ôm cây máu dặt dẹo, Diệp Tu nhất định sẽ chơi zâm, đấu pháp mà Lâm Kính Ngôn giỏi xử lý nhất.
Cứ nhìn pha mắc zại vừa rồi là biết, nếu đổi thành bất kỳ ai khác trong Bá Đồ, khả năng ăn đạn rất cao. Lâm Kính Ngôn thì khác. Anh né ba quả Pháo Chống Tăng dễ như bỡn, đứng dậy cũng là lúc phát động Tập Kích Gối Cường Lực, húc thẳng về phía Quân Mạc Tiếu.
Lãnh Ám Lôi phản kích cực nhanh, dù thời điểm tung chiêu không hợp lý cho lắm nếu tính theo khoảng cách giữa hai nhân vật. Sức uy hiếp giảm mạnh, nhưng đây lại là lối đánh khắc chế trường phái chơi zâm. Chơi zâm cần quan sát, suy tính và sắp xếp kế hoạch, sợ nhất là nhịp đánh bị đẩy lên cao.
Tuy nhiên cũng có những người zâm từ trong xương, nhịp đánh nhanh cũng không cản được virus zâm đã ăn sâu vào tiềm thức của họ. Suốt nhiều năm, Lâm Kính Ngôn luôn phải đối đầu với một kẻ như thế trong các buổi train hằng ngày.
Cho nên Tập Kích Gối Cường Lực không phải toàn bộ kế hoạch của anh. Trong lúc nhảy lên, Lãnh Ám Lôi bỗng hất tay ném ra một nắm cát. Anh chỉ dùng Tập Kích Gối Cường Lực để di chuyển! Ném Cát mới là chính, phạm vi tấn công từ đơn mục tiêu vụt biến thành AoE. Nếu đối thủ lo né cú húc gối thì không đủ, nhưng muốn di chuyển thêm đã không kịp.
Ào!
Nắm cát ập vào người Quân Mạc Tiếu tạo nên âm thanh như sóng vỗ, hắn chỉ có thể quay đầu cho đừng bị mù. Lãnh Ám Lôi đáp xuống, sải một bước ngang ngược hướng Diệp Tu xoay góc nhìn. Đây là một trick rất ảo, tranh thủ khoảnh khắc cực ngắn nhưng cực hiểm. Quyền Móc!
Bốn chiếc vuốt sắt móc lên, ai ngờ Quân Mạc Tiếu cũng cùng lúc duỗi hai tay. Hắn không xoay góc nhìn về phía Lãnh Ám Lôi nhưng lại hành động rất chuẩn hướng.
Quăng Ném!
Nhìn động tác, Lâm Kính Ngôn lập tức đoán ra kỹ năng đối thủ muốn dùng. Bất kể Quyền Móc và Quăng Ném trúng mục tiêu đồng thời hay có thứ tự trước sau, Lãnh Ám Lôi cũng sẽ dính hiệu ứng chụp bắt. Hắn sẽ ném anh đi đâu? Dĩ nhiên là hố dung nham đỏ rực trước mặt.
Quân Mạc Tiếu chỉ còn 7% HP, để hắn nhúng mình vào dung nham là chuyện Lâm Kính Ngôn không chấp nhận.
Nhảy lùi!
Anh thà hi sinh Quyền Móc cũng không cho Diệp Tu cơ hội. Anh nhảy né cánh tay Quân Mạc Tiếu, bước nhanh tới trước và đưa hai tay mình ra.
Quăng Ném. Cũng là Quăng Ném.
Lấy Quăng Ném kháng Quăng Ném, tuy lùi mà tiến, tránh chiêu của đối thủ trong khi mình lại xuất chiêu đúng lúc đối thủ rút tay về, Lâm Kính Ngôn không hổ là bậc lão làng lăn lộn nhiều năm trong giới lưu manh. Quăng Ném thuộc kỹ năng Nhu Đạo, nhưng vì hiệu ứng imba, không nghề nào trong hệ Vật Lộn không học và sử dụng nó từ những năm đầu tiên Vinh Quang ra đời.
Tiếc thay, đối thủ đêm nay của Lâm Kính Ngôn lại là tán nhân, kẻ chưa từng xuất hiện trên sàn đấu chuyên nghiệp. Không chỉ thế, bên người hắn còn cả một món vũ khí bạc huyền thoại.
Quân Mạc Tiếu không thể lược bỏ động tác rụt người về sau trong quá trình thu chiêu Quăng Ném, nhưng Ô Thiên Cơ tách đôi đã kịp hợp lại làm một, đâm về phía Lãnh Ám Lôi đang giương hai tay định chộp lấy mình.
Hình thái: Mâu Thiên Cơ.
Kỹ năng: Viên Vũ Côn.
Lãnh Ám Lôi bị móc lên trời. Lâm Kính Ngôn thầm cảm thấy may mắn vì Viên Vũ Côn không có hiệu ứng hất văng, chứ nếu không anh đã bì bõm dưới hố lửa rồi.
Song, kỹ năng là chết, con người là sống. Lâm Kính Ngôn đột nhiên phát hiện Lãnh Ám Lôi có thể hoạt động bình thường giữa không trung. Các kỹ năng thuộc loại chụp bắt luôn giữ chặt con mồi, không cho phép thực hiện bất kỳ động tác gì khi chưa hết tác dụng. Nếu Lãnh Ám Lôi lúc này có thể hoạt động, khả năng duy nhất là kỹ năng đã kết thúc.
Vừa móc lên đã thả, người sử dụng Viên Vũ Côn phải đồng ý từ bỏ phần lớn sát thương gây ra khi chạm đất. Nhưng hiện tại, cách Lãnh Ám Lôi hoạt động theo quán tính còn mệt cho Lâm Kính Ngôn hơn cả ăn sát thương. Bởi vì, anh đang bay về phía hố lửa.
Vung tay, đá chân...
Không bị kềm hãm tự do giữa không trung, Lãnh Ám Lôi cố sức vùng vẫy. Buồn là lưu manh không có kỹ năng di chuyển khi lơ lửng, việc giãy dụa chỉ giúp anh bay lệch một tí so với lúc đầu. Với kinh nghiệm dày dặn, Lâm Kính Ngôn biết chỉ thế thì không đủ.
Ưng Đạp!
Lâm Kính Ngôn thèm khát chiêu này biết bao! Chẳng cần ép lên vũ khí, 20 điểm kỹ năng dư sức giúp anh thoát khỏi khốn khó bất lực. Nhưng chiêu có rẻ đến mấy cũng vô ích, vì Lãnh Ám Lôi của anh đâu có chọn học?
Bực bội, anh chỉ đành ném xuống một Bình Xăng. Tên Diệp Tu kia muốn đứng ngoài cuộc? Đừng có mơ!
Đòn đánh trút giận không mang đến đe dọa thực thụ. Diệp Tu khiển Quân Mạc Tiếu nhích khẽ, vừa thoát khỏi Bình Xăng vừa giơ Ô Thiên Cơ lên nã đoàng đoàng hai phát.
Áp Súng!
Còn Áp Súng nữa chứ! Hắn muốn tiễn Lãnh Ám Lôi đi càng xa càng tốt!
Lâm Kính Ngôn vẫn cố gắng quẫy đạp. Muốn không chế đường bay của mục tiêu, người thực hiện Áp Súng cần nhắm thật chuẩn trọng tâm cơ thể con mồi trên không. Nếu con mồi chưa choáng ngất, chỉ có thiện xạ mới đủ tốc độ bắn để theo kịp. Các nghề khác thì mơ đi.
Hình thái súng của Ô Thiên Cơ là súng trường, bắn hai phát thay đạn một lần, gần như không thể thực hiện Áp Súng. Quân Mạc Tiếu bèn giũ nhẹ chiếc Ô Thiên Cơ trong tay, ôm bên hông hướng chếch lên trời. Tạch tạch tạch tạch tạch! Tiếng xả đạn vang lên đều đặn như mưa rào, Lâm Kính Ngôn nghe mà hộc máu. Đê tiện! Vác cả Súng Máy Gatling ra chơi mình!
Tốc độ bắn của Súng Máy Gatling được bảo kê bởi hệ thống, nhanh đến mức nhiều người không điều khiển nổi chứ đừng nói là Áp Súng. Nhưng nếu đó là Diệp Tu, Lâm Kính Ngôn không cần hoài nghi. Bởi vì đậu móa, hắn chính là người đã sáng chế kỹ thuật này đấy, ok?
Ôi tán nhân, sao cái gì mi cũng biết làm?
Mệt mỏi quá!
Những vệt máu đỏ văng tung tóe theo đường bay của Lãnh Ám Lôi. Dung nham mở rộng vòng tay, nhiệt liệt đón chào và rồi ngốn ngấu HP của anh như điên dại. Lâm Kính Ngôn xoay góc nhìn, chỉ thấy Quân Mạc Tiếu đứng sát bờ hồ, đang hăm hở chuẩn bị nhồi thêm sát thương.
Lâm Kính Ngôn lệ rơi. Thôi không chơi thử thách, mình bơi qua chỗ nào xa xa để Quân Mạc Tiếu đừng với tới đi.
Lãnh Ám Lôi khó nhọc leo khỏi hồ dung nham với những đốm lửa lưu luyến trên cơ thể, lách tách đốt thêm ít máu. Khán giả nhìn thanh HP 48% của Lãnh Ám Lôi mà câm nín. Họ thấy Quân Mạc Tiếu tung tăng chạy sang chỗ anh, vừa chạy vừa chat: "Lão Lâm à, sao không cẩn thận gì hết vậy hả ông? Lửa đốt đau không, thốn tới rốn ấy nhỉ?"
Đúng là thốn tới rốn, đi đứt nửa cái mạng, nhưng Lâm Kính Ngôn lấy gì để đáp trả câu troll của hắn?
"Ông thắng rồi." Anh chat một câu giống hệt Diệp Tu đầu game, chỉ khác ở chỗ: Lời của anh là sự thật.
Trận này đánh đến đây, Diệp Tu coi như thắng lớn rồi.
"Ông còn sống mà, tui thắng gì cơ?" Diệp Tu chat kèm một emo mỉm cười.
"Ông đừng hòng được voi đòi tiên nữa!" Lâm Kính Ngôn lao thẳng đến Quân Mạc Tiếu.
Anh thắng. Từ góc độ kết quả đơn thuần, cuối cùng anh cũng thắng.
Nhưng chiến thắng của Lâm Kính Ngôn, cả những người hiếm khi chấp nhặt như fan Bá Đồ cũng khó lòng dành tặng những tràng pháo tay.
41%.
Lãnh Ám Lôi chỉ còn từng ấy HP.
Để tiêu diệt 7% HP của Quân Mạc Tiếu... Hay nói đúng hơn, để tiêu diệt 1% HP của Quân Mạc Tiếu, Bá Đồ phải trả một cái giá lớn hơn tưởng tượng.
Lúc Diệp Tu rời khỏi phòng đấu, những tiếng la ó đả đảo khắp bốn phía lại không vang lên như mọi khi. Chẳng biết nên làm gì cho phải, fan Bá Đồ chọn cách im lặng.
"Haiz, trận này... nói thế nào đây nhỉ?" Trên tivi, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác cũng không tìm ra từ thích hợp.
Nếu muốn chê Lâm Kính Ngôn đánh tệ, rất khó để chỉ ra tệ chỗ nào. Chẳng gì hơn là một phen sẩy tay, nhưng điều kiện bản đồ lại bắt anh gánh chịu hậu quả nặng nề.
"Thôi thì nói rằng Diệp Tu đã tìm thấy mấu chốt bản đồ sớm hơn đi..." Lý Nghệ Bác phát biểu.
Nói thừa!
Mọi người cùng nghĩ.
Mấu chốt bản đồ? Quá đơn giản, ai chơi Vinh Quang có kinh nghiệm chút là nắm được ngay. Tìm thấy sớm hơn? Diệp Tu biết cách lợi dụng sớm hơn mới đúng!
Lâm Kính Ngôn phản ứng nhanh đến bất ngờ, xử lý kịp thời ba quả Pháo Chống Tăng bắn ở khoảng cách gần lại không cần ngâm xướng. Lãnh Ám Lôi lăn hai vòng liên tục, để lại lửa đạn sau lưng.
Chơi zâm? Diệp Tu gặp đối thủ rồi.
Bản thân Lâm Kính Ngôn không tính là đặc biệt đi theo đường lối chơi zâm, nhưng anh rất có nghề trị các zâm thủ. Chịu thôi, ai bảo trong những buổi train suốt mấy năm qua, người làm đối thủ với anh chính là Phương Duệ chứ?
Nhìn Lãnh Ám Lôi né Pháo Chống Tăng, dàn tuyển thủ Bá Đồ ngoài trận cũng phải tấm tắc khen ngợi.
"Ai né nổi ngoài ổng?" Trương Giai Lạc tỏ vẻ bái phục.
Khi chọn Lâm Kính Ngôn cho trận lôi đài thứ hai, Bá Đồ muốn nhắm thẳng vào thanh HP 1% của Quân Mạc Tiếu.
Vâng, chỉ 1% mà thôi, nhưng vì đó là Diệp Tu, Bá Đồ vẫn phải cảnh giác cao độ. Làm đối thủ bao năm, không một ai trong số họ tin rằng 1% HP sẽ làm Diệp Tu buông tay bỏ cuộc. Hắn chắc chắn sẽ liều mạng lợi dụng tẹo máu ấy, nhất quyết hành hạ cho họ sống không bằng chết.
Đúng như dự đoán, Quân Mạc Tiếu trước là hồi máu, sau là chơi zâm, miệng lại cứ bô bô "Ông thắng rồi."
Ai chẳng biết trận này Bá Đồ sẽ thắng, nhưng phải trả cái giá bao nhiêu mới là vấn đề. Vì vậy Bá Đồ chọn Lâm Kính Ngôn ra trận. Ôm cây máu dặt dẹo, Diệp Tu nhất định sẽ chơi zâm, đấu pháp mà Lâm Kính Ngôn giỏi xử lý nhất.
Cứ nhìn pha mắc zại vừa rồi là biết, nếu đổi thành bất kỳ ai khác trong Bá Đồ, khả năng ăn đạn rất cao. Lâm Kính Ngôn thì khác. Anh né ba quả Pháo Chống Tăng dễ như bỡn, đứng dậy cũng là lúc phát động Tập Kích Gối Cường Lực, húc thẳng về phía Quân Mạc Tiếu.
Lãnh Ám Lôi phản kích cực nhanh, dù thời điểm tung chiêu không hợp lý cho lắm nếu tính theo khoảng cách giữa hai nhân vật. Sức uy hiếp giảm mạnh, nhưng đây lại là lối đánh khắc chế trường phái chơi zâm. Chơi zâm cần quan sát, suy tính và sắp xếp kế hoạch, sợ nhất là nhịp đánh bị đẩy lên cao.
Tuy nhiên cũng có những người zâm từ trong xương, nhịp đánh nhanh cũng không cản được virus zâm đã ăn sâu vào tiềm thức của họ. Suốt nhiều năm, Lâm Kính Ngôn luôn phải đối đầu với một kẻ như thế trong các buổi train hằng ngày.
Cho nên Tập Kích Gối Cường Lực không phải toàn bộ kế hoạch của anh. Trong lúc nhảy lên, Lãnh Ám Lôi bỗng hất tay ném ra một nắm cát. Anh chỉ dùng Tập Kích Gối Cường Lực để di chuyển! Ném Cát mới là chính, phạm vi tấn công từ đơn mục tiêu vụt biến thành AoE. Nếu đối thủ lo né cú húc gối thì không đủ, nhưng muốn di chuyển thêm đã không kịp.
Ào!
Nắm cát ập vào người Quân Mạc Tiếu tạo nên âm thanh như sóng vỗ, hắn chỉ có thể quay đầu cho đừng bị mù. Lãnh Ám Lôi đáp xuống, sải một bước ngang ngược hướng Diệp Tu xoay góc nhìn. Đây là một trick rất ảo, tranh thủ khoảnh khắc cực ngắn nhưng cực hiểm. Quyền Móc!
Bốn chiếc vuốt sắt móc lên, ai ngờ Quân Mạc Tiếu cũng cùng lúc duỗi hai tay. Hắn không xoay góc nhìn về phía Lãnh Ám Lôi nhưng lại hành động rất chuẩn hướng.
Quăng Ném!
Nhìn động tác, Lâm Kính Ngôn lập tức đoán ra kỹ năng đối thủ muốn dùng. Bất kể Quyền Móc và Quăng Ném trúng mục tiêu đồng thời hay có thứ tự trước sau, Lãnh Ám Lôi cũng sẽ dính hiệu ứng chụp bắt. Hắn sẽ ném anh đi đâu? Dĩ nhiên là hố dung nham đỏ rực trước mặt.
Quân Mạc Tiếu chỉ còn 7% HP, để hắn nhúng mình vào dung nham là chuyện Lâm Kính Ngôn không chấp nhận.
Nhảy lùi!
Anh thà hi sinh Quyền Móc cũng không cho Diệp Tu cơ hội. Anh nhảy né cánh tay Quân Mạc Tiếu, bước nhanh tới trước và đưa hai tay mình ra.
Quăng Ném. Cũng là Quăng Ném.
Lấy Quăng Ném kháng Quăng Ném, tuy lùi mà tiến, tránh chiêu của đối thủ trong khi mình lại xuất chiêu đúng lúc đối thủ rút tay về, Lâm Kính Ngôn không hổ là bậc lão làng lăn lộn nhiều năm trong giới lưu manh. Quăng Ném thuộc kỹ năng Nhu Đạo, nhưng vì hiệu ứng imba, không nghề nào trong hệ Vật Lộn không học và sử dụng nó từ những năm đầu tiên Vinh Quang ra đời.
Tiếc thay, đối thủ đêm nay của Lâm Kính Ngôn lại là tán nhân, kẻ chưa từng xuất hiện trên sàn đấu chuyên nghiệp. Không chỉ thế, bên người hắn còn cả một món vũ khí bạc huyền thoại.
Quân Mạc Tiếu không thể lược bỏ động tác rụt người về sau trong quá trình thu chiêu Quăng Ném, nhưng Ô Thiên Cơ tách đôi đã kịp hợp lại làm một, đâm về phía Lãnh Ám Lôi đang giương hai tay định chộp lấy mình.
Hình thái: Mâu Thiên Cơ.
Kỹ năng: Viên Vũ Côn.
Lãnh Ám Lôi bị móc lên trời. Lâm Kính Ngôn thầm cảm thấy may mắn vì Viên Vũ Côn không có hiệu ứng hất văng, chứ nếu không anh đã bì bõm dưới hố lửa rồi.
Song, kỹ năng là chết, con người là sống. Lâm Kính Ngôn đột nhiên phát hiện Lãnh Ám Lôi có thể hoạt động bình thường giữa không trung. Các kỹ năng thuộc loại chụp bắt luôn giữ chặt con mồi, không cho phép thực hiện bất kỳ động tác gì khi chưa hết tác dụng. Nếu Lãnh Ám Lôi lúc này có thể hoạt động, khả năng duy nhất là kỹ năng đã kết thúc.
Vừa móc lên đã thả, người sử dụng Viên Vũ Côn phải đồng ý từ bỏ phần lớn sát thương gây ra khi chạm đất. Nhưng hiện tại, cách Lãnh Ám Lôi hoạt động theo quán tính còn mệt cho Lâm Kính Ngôn hơn cả ăn sát thương. Bởi vì, anh đang bay về phía hố lửa.
Vung tay, đá chân...
Không bị kềm hãm tự do giữa không trung, Lãnh Ám Lôi cố sức vùng vẫy. Buồn là lưu manh không có kỹ năng di chuyển khi lơ lửng, việc giãy dụa chỉ giúp anh bay lệch một tí so với lúc đầu. Với kinh nghiệm dày dặn, Lâm Kính Ngôn biết chỉ thế thì không đủ.
Ưng Đạp!
Lâm Kính Ngôn thèm khát chiêu này biết bao! Chẳng cần ép lên vũ khí, 20 điểm kỹ năng dư sức giúp anh thoát khỏi khốn khó bất lực. Nhưng chiêu có rẻ đến mấy cũng vô ích, vì Lãnh Ám Lôi của anh đâu có chọn học?
Bực bội, anh chỉ đành ném xuống một Bình Xăng. Tên Diệp Tu kia muốn đứng ngoài cuộc? Đừng có mơ!
Đòn đánh trút giận không mang đến đe dọa thực thụ. Diệp Tu khiển Quân Mạc Tiếu nhích khẽ, vừa thoát khỏi Bình Xăng vừa giơ Ô Thiên Cơ lên nã đoàng đoàng hai phát.
Áp Súng!
Còn Áp Súng nữa chứ! Hắn muốn tiễn Lãnh Ám Lôi đi càng xa càng tốt!
Lâm Kính Ngôn vẫn cố gắng quẫy đạp. Muốn không chế đường bay của mục tiêu, người thực hiện Áp Súng cần nhắm thật chuẩn trọng tâm cơ thể con mồi trên không. Nếu con mồi chưa choáng ngất, chỉ có thiện xạ mới đủ tốc độ bắn để theo kịp. Các nghề khác thì mơ đi.
Hình thái súng của Ô Thiên Cơ là súng trường, bắn hai phát thay đạn một lần, gần như không thể thực hiện Áp Súng. Quân Mạc Tiếu bèn giũ nhẹ chiếc Ô Thiên Cơ trong tay, ôm bên hông hướng chếch lên trời. Tạch tạch tạch tạch tạch! Tiếng xả đạn vang lên đều đặn như mưa rào, Lâm Kính Ngôn nghe mà hộc máu. Đê tiện! Vác cả Súng Máy Gatling ra chơi mình!
Tốc độ bắn của Súng Máy Gatling được bảo kê bởi hệ thống, nhanh đến mức nhiều người không điều khiển nổi chứ đừng nói là Áp Súng. Nhưng nếu đó là Diệp Tu, Lâm Kính Ngôn không cần hoài nghi. Bởi vì đậu móa, hắn chính là người đã sáng chế kỹ thuật này đấy, ok?
Ôi tán nhân, sao cái gì mi cũng biết làm?
Mệt mỏi quá!
Những vệt máu đỏ văng tung tóe theo đường bay của Lãnh Ám Lôi. Dung nham mở rộng vòng tay, nhiệt liệt đón chào và rồi ngốn ngấu HP của anh như điên dại. Lâm Kính Ngôn xoay góc nhìn, chỉ thấy Quân Mạc Tiếu đứng sát bờ hồ, đang hăm hở chuẩn bị nhồi thêm sát thương.
Lâm Kính Ngôn lệ rơi. Thôi không chơi thử thách, mình bơi qua chỗ nào xa xa để Quân Mạc Tiếu đừng với tới đi.
Lãnh Ám Lôi khó nhọc leo khỏi hồ dung nham với những đốm lửa lưu luyến trên cơ thể, lách tách đốt thêm ít máu. Khán giả nhìn thanh HP 48% của Lãnh Ám Lôi mà câm nín. Họ thấy Quân Mạc Tiếu tung tăng chạy sang chỗ anh, vừa chạy vừa chat: "Lão Lâm à, sao không cẩn thận gì hết vậy hả ông? Lửa đốt đau không, thốn tới rốn ấy nhỉ?"
Đúng là thốn tới rốn, đi đứt nửa cái mạng, nhưng Lâm Kính Ngôn lấy gì để đáp trả câu troll của hắn?
"Ông thắng rồi." Anh chat một câu giống hệt Diệp Tu đầu game, chỉ khác ở chỗ: Lời của anh là sự thật.
Trận này đánh đến đây, Diệp Tu coi như thắng lớn rồi.
"Ông còn sống mà, tui thắng gì cơ?" Diệp Tu chat kèm một emo mỉm cười.
"Ông đừng hòng được voi đòi tiên nữa!" Lâm Kính Ngôn lao thẳng đến Quân Mạc Tiếu.
Anh thắng. Từ góc độ kết quả đơn thuần, cuối cùng anh cũng thắng.
Nhưng chiến thắng của Lâm Kính Ngôn, cả những người hiếm khi chấp nhặt như fan Bá Đồ cũng khó lòng dành tặng những tràng pháo tay.
41%.
Lãnh Ám Lôi chỉ còn từng ấy HP.
Để tiêu diệt 7% HP của Quân Mạc Tiếu... Hay nói đúng hơn, để tiêu diệt 1% HP của Quân Mạc Tiếu, Bá Đồ phải trả một cái giá lớn hơn tưởng tượng.
Lúc Diệp Tu rời khỏi phòng đấu, những tiếng la ó đả đảo khắp bốn phía lại không vang lên như mọi khi. Chẳng biết nên làm gì cho phải, fan Bá Đồ chọn cách im lặng.
"Haiz, trận này... nói thế nào đây nhỉ?" Trên tivi, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác cũng không tìm ra từ thích hợp.
Nếu muốn chê Lâm Kính Ngôn đánh tệ, rất khó để chỉ ra tệ chỗ nào. Chẳng gì hơn là một phen sẩy tay, nhưng điều kiện bản đồ lại bắt anh gánh chịu hậu quả nặng nề.
"Thôi thì nói rằng Diệp Tu đã tìm thấy mấu chốt bản đồ sớm hơn đi..." Lý Nghệ Bác phát biểu.
Nói thừa!
Mọi người cùng nghĩ.
Mấu chốt bản đồ? Quá đơn giản, ai chơi Vinh Quang có kinh nghiệm chút là nắm được ngay. Tìm thấy sớm hơn? Diệp Tu biết cách lợi dụng sớm hơn mới đúng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.