Chương 229: Trong nháy mắt.
Hồ Điệp Lam
17/06/2015
Đội Tưởng Du bị diệt sạch lần hai, cũng không biết tình huống trước đó thế nào, theo không kịp, chỉ đành nhấp nhổm chờ tin Dạ Độ Hàn Đàm.
Dạ Độ Hàn Đàm lập tức tung tin, nghiêm túc nói ra chân tướng: Quân Mạc Tiếu đang ở cùng BOSS.
Đám người chơi nghe xong không cách nào giữ trật tự, hội trưởng Trần Dạ Huy của Gia Vương Triều chìm nghỉm trong hơn 50 tiếng khinh bỉ ngay tại chỗ. Trần Dạ Huy nghe xong cũng rất khó chịu. Hắn cũng phái người qua đấy tìm, xác định là không có BOSS rồi, nên cứ nghĩ Quân Mạc Tiếu lại troll.
Sau khi Dạ Độ Hàn Đàm báo tọa độ không cần làm gì nữa. Hơn trăm người ngồi xổm ở lối vào khe núi cả tiếng đồng hồ đã sôi sục muốn xông đến giết người. Riêng Trần Dạ Huy nghe vị trí tọa độ xong, nhìn lại bản đồ.
Con em mày á! Thằng Diệp Thu này đúng là không biết xấu hổ! Tọa độ này với tọa độ lúc trước nó báo rõ ràng chệch cả mấy trăm đơn vị nhá! Này là vì đâu? Đánh lạc hướng tập thể để chuồn êm giết BOSS? Trần Dạ Huy vừa chỉ huy người của Gia Vương Triều vừa suy nghĩ. Trong lòng cũng hối hận lúc đó điều tra không triệt để, nếu cho người quét hết cả map luôn nhất định đã thấy được BOSS rồi.
Mà thành viên của các công hội lúc đó tự dưng giữ khoảng cách với nhau. BOSS Quân Mạc Tiếu không cần cướp, đập chết mẹ nó thì vinh dự của chung; nhưng BOSS hoang dã Người Đá Lang Thang Alpen thì không giống vậy. Vinh dự, trang bị, vật liệu. . . mấy thứ này thằng ngu nào muốn chia. Nhớ lại gió tanh mưa máu trong mỗi trận cướp BOSS, ai ai cũng nhìn nhau bằng ánh mắt phòng ngừa.
Dạ Độ Hàn Đàm báo tin so ra bình tĩnh hơn tất cả. Gã biết chuyện khuất tất bên trong, lúc này dự BOSS Người Đá Lang Thang Alpen chắc mẩm đã hụt. Quân Mạc Tiếu tinh tướng như vậy, sao có thể không nghĩ tới chuyện mình cướp BOSS sẽ bị bại lộ vị trí? Có lẽ chuyện trốn chạy sau khi giết BOSS cũng tính cả rồi.
Dạ Độ Hàn Đàm vừa nghĩ, vừa tìm dẫn đội của công hội khác bàn bạc, vừa gọi người rải rác canh cửa phó bản trong Khe Núi Nhất Tuyến tức tốc bao vây vùng tọa độ kia, không mong ngăn được Quân Mạc Tiếu, nhưng ít nhất cũng phải nắm được tọa độ của hắn.
Nói đến đây, mọi người liền nghi vấn: “Không phải người mấy ông đã canh sẵn chỗ đó sao?”
Dạ Độ Hàn Đàm toát mồ hôi, quên mất chuyện này, nhưng vẫn ung dung đáp: “Vừa bị phát hiện, tạch rồi, nên tui mới nói mấy ông cố kiềm đừng cho Quân Mạc Tiếu thoát. Quân Mạc Tiếu bây giờ tất nhiên biết tụi mình nắm tọa độ của hắn rồi.”
“Trừ khi hắn thả BOSS, nếu mà ôm theo BOSS thì không nhanh được đâu.” Một người nói.
“Nhưng vẫn nên cẩn thận, nhìn bản đồ.” Một người cũng nói.
Vì vậy bảy vị dẫn đầu túm tụm chạy đi nghiên cứu bản đồ, nghiên cứu phân bố nhân lực, nghiên cứu chia binh chia đường, toàn chuyện tủn mủn làm người phiền muốn chết, lại không thể không làm.
Ba người Diệp Tu đập chết sáu đứa Mưu Đồ Bá Đạo xong, cuối cùng cũng vào được danh sách cừu hận của Người Đá Lang Thang Alpen. Người Đá Lang Thang Alpen rít một tiếng, vừa bắt đầu đã là đại chiêu Địa Liệt Trảm, đá vụn lại phun như suối.
Diệp Tu tránh nhanh nhất, Người Đá Lang Thang Alpen vừa xuất chiêu, trực tiếp Thuật Phân Thân, thân giả vẫn ở, người thật đã thoát khỏi phạm vi công kích.
Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn không bắt chước được, nghe nhắc nhở coi chừng của Diệp Tu, hai người đều chăm chú góc nhìn thẳng trong màn hình.
“Đến rồi!” Đường Nhu phát hiện góc nhìn chợt khẽ nâng lên, nhưng phản ứng vẫn không theo kịp. Khi nghiêng người bị đá vụn đập trúng làm HP trượt một đoạn, Đường Nhu cơ hồ cảm thấy đau thay Hàn Yên Nhu của cô, thương tâm vô cùng.
Bánh Bao Xâm Lấn tập trung toàn bộ tinh thần, sau lại dựa vào ăn ở tốt khó tin, chỗ cậu đứng một chút vụn đá cũng không xuất hiện.
“Ha ha, biết không, may mắn đôi khi cũng là một thực lực quan trọng.” Bánh Bao Xâm Lấn đắc ý nói với Đường Nhu.
“Không thể không nói, câu này của Bánh Bao rất có đạo lý.” Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu quay lại, vốn hắn chính là mục tiêu cừu hận số một của Người Đá Lang Thang Alpen. Người Đá Lang Thang Alpen cũng chỉ có mấy kỹ năng, thấy hắn đến, lập tức tra kiếm tới một chiêu Rút Đao Trảm.
Lúc còn ẩn núp Diệp Tu đã giảng kỹ cho hai người đặc điểm của kỹ năng mà Người Đá Lang Thang Alpen dùng. Xem chiêu này, Đường Nhu, Bánh Bao Xâm Lấn đều giác ngộ, tự động chạy về cánh trái nghiêng 90 độ so với Người Đá Lang Thang Alpen, chính là góc chết của Rút Đao Trảm.
Hai người chọn góc chết mà né, nhưng Diệp Tu lại liều mạng xông thẳng. Kiếm khí khảm sâu mấy vết trên đất, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu đột nhiên nhảy lên, phảng phất như đạp lên kiếm khí của Người Đá Lang Thang Alpen mà đứng, khả năng nắm giữ thời cơ đã đạt tới cảnh giới.
“Ê, mấy đứa coi diễn xiếc hả!” Góc nhìn của Quân Mạc Tiếu hạ xuống, Diệp Tu trông thấy Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn đều hướng về phía mình, vào được góc chết rồi còn không thèm công kích.
Hai người nghe nhắc mới phản ứng, vội vàng xông lên.
Hàn Yên Nhu một chiêu Thiên Kích hất tới, Bánh Bao Xâm Lấn chọi qua một cục gạch.
Nhưng Người Đá Lang Thang Alpen dù máu đỏ vẫn vững như nham thạch, Thiên Kích cũng không tạo được hiệu quả lơ lửng, gạch đập ngay gáy, tỷ lệ gây choáng cũng không thấy đâu. Quân Mạc Tiếu trước mặt vừa tránh được kiếm khí của Rút Đao Trảm, giơ chân dùng kỹ năng “Ưng Đạp” của nhà quyền pháp, từ trên không lao xuống, nhằm ngay gáy của Người Đá Lang Thang Alpen “bịch bịch bịch” ba phát.
Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu phải cướp giết. Cừu hận của ba người với BOSS lúc này là tương đương nhau, Quân Mạc Tiếu lơ là một tí sẽ bị hai người kia cướp mất cừu hận. Nhất là Hàn Yên Nhu của Đường Nhu, công kích còn mãnh liệt hơn lưu manh của Bánh Bao.
Người Đá Lang Thang Alpen tất nhiên không trơ mắt cho ba người vây giết, giơ tay tiếp một kiếm, là kỹ năng trên không Chém Ngược của cuồng kiếm sĩ.
Nhưng phạm vi kiếm này rất lớn, từ phía trước xoay đến phía sau. Đừng nói Quân Mạc Tiếu trước mặt, hai người Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn đang hôi của sau lưng cũng có khả năng bị công kích.
Trường kiếm sắp chém tới Quân Mạc Tiếu, Quân Mạc Tiếu đột nhiên rút kiếm, một chiêu Ngân Quang Lạc Nhẫn cấp tốc lao xuống. Kiếm này đi thẳng, lướt qua người Người Đá Lang Thang Alpen, BOSS vẫn không sứt mẻ miếng nào, nhưng Chém Ngược cũng bị Quân Mạc Tiếu chặn lại. Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn sau lưng nhờ vậy tránh thoát.
Ô Thiên Cơ trong tay Quân Mạc Tiếu bẻ thành tonfa, tiếp một chiêu Quăng Ném của nhu đạo hệ Vật Lộn.
Trước kỹ năng hệ Vật Lộn có tính cưỡng chế, Người Đá Lang Thang Alpen cứng như nham thạch cũng không cương nổi, bị Quân Mạc Tiếu nắm eo nâng lên, ném mạnh xuống.
Tuy không chống được kỹ năng loại bắt lấy, nhưng Người Đá Lang Thang Alpen dựa vào sức mạnh của mình, nên Quăng Ném của Quân Mạc Tiếu cả độ cao lẫn khoảng cách đều không đạt được phân nửa hiệu quả lúc bình thường. Nói là ném, nhưng trông càng giống đập người lên mặt đất.
“Tiếp lấy!” Quân Mạc Tiếu kêu to.
Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn hết sức tập trung, lập tức vọt lên. Hàn Yên Nhu Thiên Kích. Bánh Bao Xâm Lấn Đấm Móc. Hai kỹ năng lơ lửng cùng lúc mới đem Người Đá Lang Thang Alpen đang bị cưỡng chế lơ lửng đẩy cao thêm chút.
Bánh Bao Xâm Lấn cướp được thời cơ, nhảy lên, trên không trung thi triển một chiêu Khóa Yết Hầu, bóp trúng cổ họng Người Đá Lang Thang Alpen. Với BOSS trâu thế này, thời gian khóa tất nhiên vô cùng ngắn, nhưng cũng đủ để Diệp Tu và Đường Nhu bắt được. Hai nhân vật hành động hệt nhau, tay phải kéo mâu về, tay trái chưởng mạnh.
Rầm!
Dường như hai tiếng, lại như chỉ một tiếng. Người Đá Lang Thang Alpen đồng thời bị hai chiêu Lạc Hoa Chưởng đánh trúng, trâu thế nào cũng bị đánh bay đi một khoảng. Huyễn Văn thuộc tính hỏa của Hàn Yên Nhu lập tức bay về phía Người Đá Lang Thang Alpen. Chiến mâu của Quân Mạc Tiếu vừa rút về cũng hất lên, mũi ô hóa thành họng súng đen ngòm, Pháo Chống Tăng nổ tới, chậm hơn Huyễn Văn thuộc tính hỏa, nhưng vẫn nổ tới Người Đá Lang Thang Alpen còn đang bị đánh bay. Bánh Bao Xâm Lấn vừa xong một Khóa Yết Hầu cũng tiếp một chiêu Ném Cát.
Người Đá Lang Thang Alpen ngã rầm trên đất. Mọi người nhảy lùi về sau, đề phòng sóng xung kích. Quân Mạc Tiếu rút kiếm ra, một quầng sáng mờ ảo như sương như khói màu tím đậm quấn quanh thân kiếm đến mũi kiếm, nhanh chóng ngưng tụ thành quỷ thần Đao Hồn.
Ba người trong Đao Trận được buff thêm sức lực và trí lực, sau khi Người Đá Lang Thang Alpen đứng dậy, hung quang trong mắt lóe sáng, rút kiếm ra, dùng chính là skill Đâm Sầm đã đánh kiếm khách của Mưu Đồ Bá Đạo dính tường, mục tiêu vẫn là Quân Mạc Tiếu.
Chiêu này vừa nhanh vừa mạnh, chớp mắt đã đến trước người Quân Mạc Tiếu.
Trong nháy mắt, tựa như ngẩn ngơ, Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn đã nhìn thấy Người Đá Lang Thang Alpen xuyên qua người Quân Mạc Tiếu, hai người tách ra một khoảng đưa lưng về phía nhau.
Người Đá Lang Thang Alpen giơ trường kiếm về trước như cũ, mũi kiếm trống không, sau cổ phun ra một vòi máu tươi. Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn cố nhớ lại một khắc trước, nhưng cũng không tường tận lúc đó đã xảy ra chuyện gì. Chỉ biết chớp mắt Quân Mạc Tiếu chuyển hướng, nghiêng người sang một bên. Giữa cổ Người Đá Lang Thang Alpen phún máu khiến Bánh Bao Xâm Lấn nghĩ đến một kỹ năng.
“Cắt Yết Hầu?” Bánh Bao Xâm Lấn kêu thất thanh.
Kỹ năng này phải xoay người mới thi triển được, Quân Mạc Tiếu lại đứng đối diện với Người Đá Lang Thang Alpen, nhanh tới không ai nhìn rõ chuyện gì đã xảy ra. Một khe hở mỏng manh, Diệp Tu lập tức cướp lấy hoàn thành kỹ năng. Mặc dù mỗi ngày đều lăn lộn với người này, Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn cũng không khỏi hoảng sợ.
“Lại ngẩn người?” Diệp Tu gọi, Quân Mạc Tiếu đã quay người, rút kiếm chém tiếp Vỡ Núi Kích lên Người Đá Lang Thang Alpen.
Đâm Sầm của Người Đá Lang Thang Alpen không trúng, vị trí dừng lại vẫn nằm trong Đao Trận. Đao Trận này Diệp Tu thả ra tất nhiên cũng quan sát đầy đủ trước sau.
Vỡ Núi Kích nghênh phong hạ xuống, Người Đá Lang Thang Alpen vừa xoay nửa người đã bị rọc từ đầu tới chân. Cánh trái Bánh Bao Xâm Lấn đập một cục gạch, cánh phải Hàn Yên Nhu một chiêu Đâm Liên Chớp như rắn độc tiếp đến.
“Grào!!!”
Người Đá Lang Thang Alpen không cam tâm hét dài, ánh sáng trong mắt rốt cuộc tắt lịm.
==
*Kỹ năng cấp 1 Câu Quyền của lưu manh từ giờ xin đổi thành Đấm Móc (trong boxing ấy) cho dễ hình dung .
Dạ Độ Hàn Đàm lập tức tung tin, nghiêm túc nói ra chân tướng: Quân Mạc Tiếu đang ở cùng BOSS.
Đám người chơi nghe xong không cách nào giữ trật tự, hội trưởng Trần Dạ Huy của Gia Vương Triều chìm nghỉm trong hơn 50 tiếng khinh bỉ ngay tại chỗ. Trần Dạ Huy nghe xong cũng rất khó chịu. Hắn cũng phái người qua đấy tìm, xác định là không có BOSS rồi, nên cứ nghĩ Quân Mạc Tiếu lại troll.
Sau khi Dạ Độ Hàn Đàm báo tọa độ không cần làm gì nữa. Hơn trăm người ngồi xổm ở lối vào khe núi cả tiếng đồng hồ đã sôi sục muốn xông đến giết người. Riêng Trần Dạ Huy nghe vị trí tọa độ xong, nhìn lại bản đồ.
Con em mày á! Thằng Diệp Thu này đúng là không biết xấu hổ! Tọa độ này với tọa độ lúc trước nó báo rõ ràng chệch cả mấy trăm đơn vị nhá! Này là vì đâu? Đánh lạc hướng tập thể để chuồn êm giết BOSS? Trần Dạ Huy vừa chỉ huy người của Gia Vương Triều vừa suy nghĩ. Trong lòng cũng hối hận lúc đó điều tra không triệt để, nếu cho người quét hết cả map luôn nhất định đã thấy được BOSS rồi.
Mà thành viên của các công hội lúc đó tự dưng giữ khoảng cách với nhau. BOSS Quân Mạc Tiếu không cần cướp, đập chết mẹ nó thì vinh dự của chung; nhưng BOSS hoang dã Người Đá Lang Thang Alpen thì không giống vậy. Vinh dự, trang bị, vật liệu. . . mấy thứ này thằng ngu nào muốn chia. Nhớ lại gió tanh mưa máu trong mỗi trận cướp BOSS, ai ai cũng nhìn nhau bằng ánh mắt phòng ngừa.
Dạ Độ Hàn Đàm báo tin so ra bình tĩnh hơn tất cả. Gã biết chuyện khuất tất bên trong, lúc này dự BOSS Người Đá Lang Thang Alpen chắc mẩm đã hụt. Quân Mạc Tiếu tinh tướng như vậy, sao có thể không nghĩ tới chuyện mình cướp BOSS sẽ bị bại lộ vị trí? Có lẽ chuyện trốn chạy sau khi giết BOSS cũng tính cả rồi.
Dạ Độ Hàn Đàm vừa nghĩ, vừa tìm dẫn đội của công hội khác bàn bạc, vừa gọi người rải rác canh cửa phó bản trong Khe Núi Nhất Tuyến tức tốc bao vây vùng tọa độ kia, không mong ngăn được Quân Mạc Tiếu, nhưng ít nhất cũng phải nắm được tọa độ của hắn.
Nói đến đây, mọi người liền nghi vấn: “Không phải người mấy ông đã canh sẵn chỗ đó sao?”
Dạ Độ Hàn Đàm toát mồ hôi, quên mất chuyện này, nhưng vẫn ung dung đáp: “Vừa bị phát hiện, tạch rồi, nên tui mới nói mấy ông cố kiềm đừng cho Quân Mạc Tiếu thoát. Quân Mạc Tiếu bây giờ tất nhiên biết tụi mình nắm tọa độ của hắn rồi.”
“Trừ khi hắn thả BOSS, nếu mà ôm theo BOSS thì không nhanh được đâu.” Một người nói.
“Nhưng vẫn nên cẩn thận, nhìn bản đồ.” Một người cũng nói.
Vì vậy bảy vị dẫn đầu túm tụm chạy đi nghiên cứu bản đồ, nghiên cứu phân bố nhân lực, nghiên cứu chia binh chia đường, toàn chuyện tủn mủn làm người phiền muốn chết, lại không thể không làm.
Ba người Diệp Tu đập chết sáu đứa Mưu Đồ Bá Đạo xong, cuối cùng cũng vào được danh sách cừu hận của Người Đá Lang Thang Alpen. Người Đá Lang Thang Alpen rít một tiếng, vừa bắt đầu đã là đại chiêu Địa Liệt Trảm, đá vụn lại phun như suối.
Diệp Tu tránh nhanh nhất, Người Đá Lang Thang Alpen vừa xuất chiêu, trực tiếp Thuật Phân Thân, thân giả vẫn ở, người thật đã thoát khỏi phạm vi công kích.
Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn không bắt chước được, nghe nhắc nhở coi chừng của Diệp Tu, hai người đều chăm chú góc nhìn thẳng trong màn hình.
“Đến rồi!” Đường Nhu phát hiện góc nhìn chợt khẽ nâng lên, nhưng phản ứng vẫn không theo kịp. Khi nghiêng người bị đá vụn đập trúng làm HP trượt một đoạn, Đường Nhu cơ hồ cảm thấy đau thay Hàn Yên Nhu của cô, thương tâm vô cùng.
Bánh Bao Xâm Lấn tập trung toàn bộ tinh thần, sau lại dựa vào ăn ở tốt khó tin, chỗ cậu đứng một chút vụn đá cũng không xuất hiện.
“Ha ha, biết không, may mắn đôi khi cũng là một thực lực quan trọng.” Bánh Bao Xâm Lấn đắc ý nói với Đường Nhu.
“Không thể không nói, câu này của Bánh Bao rất có đạo lý.” Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu quay lại, vốn hắn chính là mục tiêu cừu hận số một của Người Đá Lang Thang Alpen. Người Đá Lang Thang Alpen cũng chỉ có mấy kỹ năng, thấy hắn đến, lập tức tra kiếm tới một chiêu Rút Đao Trảm.
Lúc còn ẩn núp Diệp Tu đã giảng kỹ cho hai người đặc điểm của kỹ năng mà Người Đá Lang Thang Alpen dùng. Xem chiêu này, Đường Nhu, Bánh Bao Xâm Lấn đều giác ngộ, tự động chạy về cánh trái nghiêng 90 độ so với Người Đá Lang Thang Alpen, chính là góc chết của Rút Đao Trảm.
Hai người chọn góc chết mà né, nhưng Diệp Tu lại liều mạng xông thẳng. Kiếm khí khảm sâu mấy vết trên đất, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu đột nhiên nhảy lên, phảng phất như đạp lên kiếm khí của Người Đá Lang Thang Alpen mà đứng, khả năng nắm giữ thời cơ đã đạt tới cảnh giới.
“Ê, mấy đứa coi diễn xiếc hả!” Góc nhìn của Quân Mạc Tiếu hạ xuống, Diệp Tu trông thấy Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn đều hướng về phía mình, vào được góc chết rồi còn không thèm công kích.
Hai người nghe nhắc mới phản ứng, vội vàng xông lên.
Hàn Yên Nhu một chiêu Thiên Kích hất tới, Bánh Bao Xâm Lấn chọi qua một cục gạch.
Nhưng Người Đá Lang Thang Alpen dù máu đỏ vẫn vững như nham thạch, Thiên Kích cũng không tạo được hiệu quả lơ lửng, gạch đập ngay gáy, tỷ lệ gây choáng cũng không thấy đâu. Quân Mạc Tiếu trước mặt vừa tránh được kiếm khí của Rút Đao Trảm, giơ chân dùng kỹ năng “Ưng Đạp” của nhà quyền pháp, từ trên không lao xuống, nhằm ngay gáy của Người Đá Lang Thang Alpen “bịch bịch bịch” ba phát.
Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu phải cướp giết. Cừu hận của ba người với BOSS lúc này là tương đương nhau, Quân Mạc Tiếu lơ là một tí sẽ bị hai người kia cướp mất cừu hận. Nhất là Hàn Yên Nhu của Đường Nhu, công kích còn mãnh liệt hơn lưu manh của Bánh Bao.
Người Đá Lang Thang Alpen tất nhiên không trơ mắt cho ba người vây giết, giơ tay tiếp một kiếm, là kỹ năng trên không Chém Ngược của cuồng kiếm sĩ.
Nhưng phạm vi kiếm này rất lớn, từ phía trước xoay đến phía sau. Đừng nói Quân Mạc Tiếu trước mặt, hai người Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn đang hôi của sau lưng cũng có khả năng bị công kích.
Trường kiếm sắp chém tới Quân Mạc Tiếu, Quân Mạc Tiếu đột nhiên rút kiếm, một chiêu Ngân Quang Lạc Nhẫn cấp tốc lao xuống. Kiếm này đi thẳng, lướt qua người Người Đá Lang Thang Alpen, BOSS vẫn không sứt mẻ miếng nào, nhưng Chém Ngược cũng bị Quân Mạc Tiếu chặn lại. Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn sau lưng nhờ vậy tránh thoát.
Ô Thiên Cơ trong tay Quân Mạc Tiếu bẻ thành tonfa, tiếp một chiêu Quăng Ném của nhu đạo hệ Vật Lộn.
Trước kỹ năng hệ Vật Lộn có tính cưỡng chế, Người Đá Lang Thang Alpen cứng như nham thạch cũng không cương nổi, bị Quân Mạc Tiếu nắm eo nâng lên, ném mạnh xuống.
Tuy không chống được kỹ năng loại bắt lấy, nhưng Người Đá Lang Thang Alpen dựa vào sức mạnh của mình, nên Quăng Ném của Quân Mạc Tiếu cả độ cao lẫn khoảng cách đều không đạt được phân nửa hiệu quả lúc bình thường. Nói là ném, nhưng trông càng giống đập người lên mặt đất.
“Tiếp lấy!” Quân Mạc Tiếu kêu to.
Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn hết sức tập trung, lập tức vọt lên. Hàn Yên Nhu Thiên Kích. Bánh Bao Xâm Lấn Đấm Móc. Hai kỹ năng lơ lửng cùng lúc mới đem Người Đá Lang Thang Alpen đang bị cưỡng chế lơ lửng đẩy cao thêm chút.
Bánh Bao Xâm Lấn cướp được thời cơ, nhảy lên, trên không trung thi triển một chiêu Khóa Yết Hầu, bóp trúng cổ họng Người Đá Lang Thang Alpen. Với BOSS trâu thế này, thời gian khóa tất nhiên vô cùng ngắn, nhưng cũng đủ để Diệp Tu và Đường Nhu bắt được. Hai nhân vật hành động hệt nhau, tay phải kéo mâu về, tay trái chưởng mạnh.
Rầm!
Dường như hai tiếng, lại như chỉ một tiếng. Người Đá Lang Thang Alpen đồng thời bị hai chiêu Lạc Hoa Chưởng đánh trúng, trâu thế nào cũng bị đánh bay đi một khoảng. Huyễn Văn thuộc tính hỏa của Hàn Yên Nhu lập tức bay về phía Người Đá Lang Thang Alpen. Chiến mâu của Quân Mạc Tiếu vừa rút về cũng hất lên, mũi ô hóa thành họng súng đen ngòm, Pháo Chống Tăng nổ tới, chậm hơn Huyễn Văn thuộc tính hỏa, nhưng vẫn nổ tới Người Đá Lang Thang Alpen còn đang bị đánh bay. Bánh Bao Xâm Lấn vừa xong một Khóa Yết Hầu cũng tiếp một chiêu Ném Cát.
Người Đá Lang Thang Alpen ngã rầm trên đất. Mọi người nhảy lùi về sau, đề phòng sóng xung kích. Quân Mạc Tiếu rút kiếm ra, một quầng sáng mờ ảo như sương như khói màu tím đậm quấn quanh thân kiếm đến mũi kiếm, nhanh chóng ngưng tụ thành quỷ thần Đao Hồn.
Ba người trong Đao Trận được buff thêm sức lực và trí lực, sau khi Người Đá Lang Thang Alpen đứng dậy, hung quang trong mắt lóe sáng, rút kiếm ra, dùng chính là skill Đâm Sầm đã đánh kiếm khách của Mưu Đồ Bá Đạo dính tường, mục tiêu vẫn là Quân Mạc Tiếu.
Chiêu này vừa nhanh vừa mạnh, chớp mắt đã đến trước người Quân Mạc Tiếu.
Trong nháy mắt, tựa như ngẩn ngơ, Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn đã nhìn thấy Người Đá Lang Thang Alpen xuyên qua người Quân Mạc Tiếu, hai người tách ra một khoảng đưa lưng về phía nhau.
Người Đá Lang Thang Alpen giơ trường kiếm về trước như cũ, mũi kiếm trống không, sau cổ phun ra một vòi máu tươi. Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn cố nhớ lại một khắc trước, nhưng cũng không tường tận lúc đó đã xảy ra chuyện gì. Chỉ biết chớp mắt Quân Mạc Tiếu chuyển hướng, nghiêng người sang một bên. Giữa cổ Người Đá Lang Thang Alpen phún máu khiến Bánh Bao Xâm Lấn nghĩ đến một kỹ năng.
“Cắt Yết Hầu?” Bánh Bao Xâm Lấn kêu thất thanh.
Kỹ năng này phải xoay người mới thi triển được, Quân Mạc Tiếu lại đứng đối diện với Người Đá Lang Thang Alpen, nhanh tới không ai nhìn rõ chuyện gì đã xảy ra. Một khe hở mỏng manh, Diệp Tu lập tức cướp lấy hoàn thành kỹ năng. Mặc dù mỗi ngày đều lăn lộn với người này, Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn cũng không khỏi hoảng sợ.
“Lại ngẩn người?” Diệp Tu gọi, Quân Mạc Tiếu đã quay người, rút kiếm chém tiếp Vỡ Núi Kích lên Người Đá Lang Thang Alpen.
Đâm Sầm của Người Đá Lang Thang Alpen không trúng, vị trí dừng lại vẫn nằm trong Đao Trận. Đao Trận này Diệp Tu thả ra tất nhiên cũng quan sát đầy đủ trước sau.
Vỡ Núi Kích nghênh phong hạ xuống, Người Đá Lang Thang Alpen vừa xoay nửa người đã bị rọc từ đầu tới chân. Cánh trái Bánh Bao Xâm Lấn đập một cục gạch, cánh phải Hàn Yên Nhu một chiêu Đâm Liên Chớp như rắn độc tiếp đến.
“Grào!!!”
Người Đá Lang Thang Alpen không cam tâm hét dài, ánh sáng trong mắt rốt cuộc tắt lịm.
==
*Kỹ năng cấp 1 Câu Quyền của lưu manh từ giờ xin đổi thành Đấm Móc (trong boxing ấy) cho dễ hình dung .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.