Chương 1690: Xoay chuyển tình thế
Hồ Điệp Lam
22/05/2020
"Chuyện gì? Chuyện gì vừa mới xảy ra vậy?"
Khán giả ngồi trước tivi bỗng nghe thấy tiếng thét thất thanh của Phan Lâm, thái độ hốt hoảng như muốn leo ra khỏi màn hình lắc cổ người xem. Thế mà không ai cảm thấy khó chịu với hắn. Tất cả mọi người cũng đang trợn tròn mắt vì kinh ngạc.
Một mục sư đánh gục một thiện xạ, mà thiện xạ này còn là Nhất Thương Xuyên Vân, được khiển bởi Chu Trạch Khải, người đứng đầu Vinh Quang suốt mấy năm nay. Cho dù lúc này không tỏa sáng nhất chiến trường, hắn vẫn là một nhân vật đầy bá đạo.
Trình của An Văn Dật không cao, thậm chí đội sổ trong một chiến đội toàn tân binh như Hưng Hân, nhưng cậu đã làm nên một cảnh tượng kinh điển cho người người ca tụng về sau. Cũng như ngày trước, cho dù thích khách Quý Lãnh của Bá Đồ là một đại thần khá khép kín, hit đâm thần thánh tiễn Nhất Diệp Chi Thu bay màu ở tổng chung kết mùa giải thứ tư vẫn luôn lọt vào những khoảnh khắc đáng nhớ nhất lịch sử Vinh Quang.
Cú gõ đầu của An Văn Dật trông không đẹp mắt cho lắm, nhưng Tay Nhỏ Lạnh Giá là một mục sư! Một em mục sư đánh gục kẻ được gọi là No.1 Vinh Quang, lẽ nào chưa đủ để liệt vào sử sách?
Thật ra, Nhất Thương Xuyên Vân không đến nỗi ngã gục. Anh Dũng Bật Nhảy không có hiệu ứng cưỡng chế như chụp bắt nên hắn thừa sức thao tác Chịu Thân sau pha bất ngờ không kịp né. Mỗi tội, động tác Chịu Thân cũng tiếp xúc với đất mẹ nên hắn vẫn bị tính là té lăn quay. Ngoài fan ruột Luân Hồi, giờ phút này cả giới Vinh Quang đều sôi trào.
Trừ Chu Trạch Khải.
Nhiều người cho rằng đây là một sự sỉ nhục, mà không biết Chu Trạch Khải chẳng hề nghĩ vậy. Hắn luôn tôn trọng An Văn Dật như một đối thủ dù thực lực cậu yếu hơn mình. Hắn lẽ ra có thể xử lý đối thủ này dễ dàng, nhưng cậu ta quá giỏi nắm bắt thời cơ, tự biến mình thành kẻ mạnh nhất.
Có điều, thời cơ là từ để chỉ khoảnh khắc.
An Văn Dật không vì thế mà trở nên đáng ngại trong mắt Chu Trạch Khải. Bị ép phải Chịu Thân vì một cú gõ, điều duy nhất hắn quan tâm lại là phát súng dành cho Kiều Nhất Phàm đã thất bại.
Hắn cần ngắt Quỷ Trận.
Đó mới là điều Chu Trạch Khải lo lắng.
Lăn mình, tìm góc nhìn, nhấc súng...
Nhất Thương Xuyên Vân chưa đứng dậy, Chu Trạch Khải đã khiển hắn tiếp tục thực hiện nhiệm vụ dang dở.
Nhưng quá muộn rồi.
Trên chiến trường, hơn thua nhau chỉ ở một chớp mắt. Nếu đặt lên bàn cân, An Văn Dật chẳng mảy may sánh nổi với Chu Trạch Khải, nhưng đúng vào chớp mắt ấy, cậu đã thắng. Cậu thành công mang về cho Hưng Hân một cơ hội.
Di chuyển đến vị trí cần thiết, Kiều Nhất Phàm đang ngâm xướng Quỷ Trận. Chu Trạch Khải sẽ có thể ngăn cản cậu nếu kịp nhả súng trước đó, còn bây giờ thì quá muộn. Ngâm xướng hoàn tất, linh hồn quỷ dữ ngưng tụ quanh thân kiếm Tuyết Văn. Súng vang cũng là lúc Tuyết Văn chém xuống.
Trên mọi chiến tuyến, các tướng Luân Hồi đều chịu khó quan sát toàn diện. Thấy Một Tấc Tro vung kiếm bày Quỷ Trận, Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc vội vã lùi về.
"Haha, động tác giả thôi mà!" Ngoài sân, Lý Hiên cười. Diễn biến quá nhanh, người nhìn ra chi tiết trong thao tác của Kiều Nhất Phàm chỉ có thể là hắn, đệ nhất trận quỷ Vinh Quang.
Đúng như dự đoán, lưỡi kiếm Tuyết Văn đột nhiên hất nghiêng khi sắp chạm đất.
Linh hồn quỷ dữ lạnh lẽo như băng, chầm chậm nở thành đóa hoa có màu trắng nhạt.
Băng Trận!
Úp xuống Nhất Diệp Chi Thu!
Quỷ Trận vốn nhắm vào Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, bỗng chuyển hướng sang Nhất Diệp Chi Thu. Tôn Tường không phải không quan sát, nhưng động tác giả mà chỉ đệ nhất trận quỷ Lý Hiên mới có thể nhìn ra, thì cậu ta làm sao đỡ nổi? Thấy mũi kiếm chỉ vào Giang Ba Đào và Ngô Khải, mọi đề phòng của Tôn Tường dần tan đi, đến khi Băng Trận thật sự hạ xuống, muốn xử lý đã không kịp.
Băng giá phà hơi lạnh, Nhất Diệp Chi Thu may mắn chỉ dính debuff giảm tốc chứ không bị đông cứng toàn thân.
Phụt!
Một Tấc Tro trúng đạn. Cậu chọn hi sinh HP để bày trận. Viên đạn của Nhất Thương Xuyên Vân bay tới trong gang tấc Quỷ Trận thành hình, suýt nữa thì hỏng chiêu. Máu văng, nhưng không còn ý nghĩa. Tay Nhỏ Lạnh Giá mang cơ hội tặng cho cậu, cậu liền dùng nó xoay chuyển tình thế cho cả đội.
Mộc Vũ Tranh Phong chạy thoát!
Tốc độ của Nhất Diệp Chi Thu giảm mạnh, Tôn Tường muốn đuổi theo cũng vô vọng.
Ầm ầm ầm!
Tiếng pháo lại vang lên, support số một Vinh Quang quay về với nghề của mình: Hỗ trợ. Pháo trút dồn dập xuống Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, lửa cháy đầy trời.
Khi mũi kiếm của Một Tấc Tro xoay đi, Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc mới biết mình bị lừa tình. Hai người cuống quýt chạy về vị trí trước đó vì né Quỷ Trận mà rời bỏ, nhưng tướng Hưng Hân đâu phải bù nhìn? Có người đã sớm chiếm chỗ mất rồi.
Hàn Yên Nhu.Pháp sư chiến đấu lo cận chiến, bậc thầy pháo súng lo hỗ trợ. Một tổ hợp cực kỳ quen mắt.
Thấy cảnh này, nhiều khán giả như quay trở về thời xa xưa cũ. Cặp đôi một gần một xa của Gia Thế tuy chưa thể cùng đoạt quán quân, nhưng luôn đứng đầu trên phương diện hợp tác của đấu trường chuyên nghiệp và toàn giới Vinh Quang.
Điều khác biệt, là Nhất Diệp Chi Thu nay đã đổi chủ, trở thành đối địch của Mộc Vũ Tranh Phong.
Chủ nhân cũ, hợp tác cũ của Tô Mộc Tranh đang ở đâu?
Hắn trở thành người cầm trịch, át chủ bài của Hưng Hân.
Không một ai dám để quên hắn, dù là tướng trong trận hay khán giả ngoài trận. Dàn tiểu tướng của Hưng Hân thi nhau tỏa sáng, nhưng những người biết về Diệp Tu, hiểu về Diệp Tu sẽ không bao giờ rời mắt khỏi hắn.
Không có cơ hội, hắn sẽ tự tạo nên cơ hội. Còn nếu cơ hội đã được An Văn Dật mang về, Diệp Tu lẽ nào sẽ ở yên, sẽ không chớp lấy?
Đừng mơ!
Một cách đột ngột, Quân Mạc Tiếu đổi mục tiêu, để lại Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc cho một mình Hàn Yên Nhu đối phó.
Súng vang.
Trên chiến trường này, tiếng súng chưa bao giờ dừng.
Sau những nỗ lực thất bại, Nhất Thương Xuyên Vân đành trơ mắt nhìn Một Tấc Tro phá hoại tiết tấu của Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, đồng thời giam cầm Nhất Diệp Chi Thu trong Băng Trận, gián tiếp hủy luôn chiến thuật Box-1 của Luân Hồi.
Không thể tiếp tục như thế này!
Gặp biến căng, hai phe gấp rút điều chỉnh và tìm kiếm đột phá. Nhất Thương Xuyên Vân lập tức chĩa nòng súng vào mục tiêu gần mình nhất: Tay Nhỏ Lạnh Giá.
Suy cho cùng, cô nàng vẫn là trị liệu của Hưng Hân. Bất kể cô đã tỏa sáng thế nào, một mục sư luôn cần đồng đội bảo vệ. Ở những trận đấu khác, người ta vẫn thường bố trí vô số chiến thuật, hao tốn vô vàn công sức chỉ để tóm được trị liệu địch. Mà bây giờ, trị liệu Hưng Hân là Tay Nhỏ Lạnh Giá lại trơ trọi bên tay đấm đội bạn, chẳng có lấy một người bảo vệ.
Đừng nói Chu Trạch Khải có thể dùng thiện xạ chơi cận chiến với tán nhân của Diệp Tu, cho dù không phải, hắn vẫn dư sức chế ngự một mục sư chân yếu tay mềm.
Cơn mưa đạn lại trút xuống. Nạn nhân là Tay Nhỏ Lạnh Giá. Súng khạc lửa, máu tung tóe, áo bào mục sư trắng muốt của Tay Nhỏ Lạnh Giá nhuốm màu đỏ rực chỉ trong nháy mắt. Có phải Chu Trạch Khải đang báo thù rửa hận cho pha nhục nhã trước đó với An Văn Dật?
Không hề.
Trị liệu địch tự đưa đầu vào lưới, ngu gì không dồn dame?
Khán giả ngồi trước tivi bỗng nghe thấy tiếng thét thất thanh của Phan Lâm, thái độ hốt hoảng như muốn leo ra khỏi màn hình lắc cổ người xem. Thế mà không ai cảm thấy khó chịu với hắn. Tất cả mọi người cũng đang trợn tròn mắt vì kinh ngạc.
Một mục sư đánh gục một thiện xạ, mà thiện xạ này còn là Nhất Thương Xuyên Vân, được khiển bởi Chu Trạch Khải, người đứng đầu Vinh Quang suốt mấy năm nay. Cho dù lúc này không tỏa sáng nhất chiến trường, hắn vẫn là một nhân vật đầy bá đạo.
Trình của An Văn Dật không cao, thậm chí đội sổ trong một chiến đội toàn tân binh như Hưng Hân, nhưng cậu đã làm nên một cảnh tượng kinh điển cho người người ca tụng về sau. Cũng như ngày trước, cho dù thích khách Quý Lãnh của Bá Đồ là một đại thần khá khép kín, hit đâm thần thánh tiễn Nhất Diệp Chi Thu bay màu ở tổng chung kết mùa giải thứ tư vẫn luôn lọt vào những khoảnh khắc đáng nhớ nhất lịch sử Vinh Quang.
Cú gõ đầu của An Văn Dật trông không đẹp mắt cho lắm, nhưng Tay Nhỏ Lạnh Giá là một mục sư! Một em mục sư đánh gục kẻ được gọi là No.1 Vinh Quang, lẽ nào chưa đủ để liệt vào sử sách?
Thật ra, Nhất Thương Xuyên Vân không đến nỗi ngã gục. Anh Dũng Bật Nhảy không có hiệu ứng cưỡng chế như chụp bắt nên hắn thừa sức thao tác Chịu Thân sau pha bất ngờ không kịp né. Mỗi tội, động tác Chịu Thân cũng tiếp xúc với đất mẹ nên hắn vẫn bị tính là té lăn quay. Ngoài fan ruột Luân Hồi, giờ phút này cả giới Vinh Quang đều sôi trào.
Trừ Chu Trạch Khải.
Nhiều người cho rằng đây là một sự sỉ nhục, mà không biết Chu Trạch Khải chẳng hề nghĩ vậy. Hắn luôn tôn trọng An Văn Dật như một đối thủ dù thực lực cậu yếu hơn mình. Hắn lẽ ra có thể xử lý đối thủ này dễ dàng, nhưng cậu ta quá giỏi nắm bắt thời cơ, tự biến mình thành kẻ mạnh nhất.
Có điều, thời cơ là từ để chỉ khoảnh khắc.
An Văn Dật không vì thế mà trở nên đáng ngại trong mắt Chu Trạch Khải. Bị ép phải Chịu Thân vì một cú gõ, điều duy nhất hắn quan tâm lại là phát súng dành cho Kiều Nhất Phàm đã thất bại.
Hắn cần ngắt Quỷ Trận.
Đó mới là điều Chu Trạch Khải lo lắng.
Lăn mình, tìm góc nhìn, nhấc súng...
Nhất Thương Xuyên Vân chưa đứng dậy, Chu Trạch Khải đã khiển hắn tiếp tục thực hiện nhiệm vụ dang dở.
Nhưng quá muộn rồi.
Trên chiến trường, hơn thua nhau chỉ ở một chớp mắt. Nếu đặt lên bàn cân, An Văn Dật chẳng mảy may sánh nổi với Chu Trạch Khải, nhưng đúng vào chớp mắt ấy, cậu đã thắng. Cậu thành công mang về cho Hưng Hân một cơ hội.
Di chuyển đến vị trí cần thiết, Kiều Nhất Phàm đang ngâm xướng Quỷ Trận. Chu Trạch Khải sẽ có thể ngăn cản cậu nếu kịp nhả súng trước đó, còn bây giờ thì quá muộn. Ngâm xướng hoàn tất, linh hồn quỷ dữ ngưng tụ quanh thân kiếm Tuyết Văn. Súng vang cũng là lúc Tuyết Văn chém xuống.
Trên mọi chiến tuyến, các tướng Luân Hồi đều chịu khó quan sát toàn diện. Thấy Một Tấc Tro vung kiếm bày Quỷ Trận, Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc vội vã lùi về.
"Haha, động tác giả thôi mà!" Ngoài sân, Lý Hiên cười. Diễn biến quá nhanh, người nhìn ra chi tiết trong thao tác của Kiều Nhất Phàm chỉ có thể là hắn, đệ nhất trận quỷ Vinh Quang.
Đúng như dự đoán, lưỡi kiếm Tuyết Văn đột nhiên hất nghiêng khi sắp chạm đất.
Linh hồn quỷ dữ lạnh lẽo như băng, chầm chậm nở thành đóa hoa có màu trắng nhạt.
Băng Trận!
Úp xuống Nhất Diệp Chi Thu!
Quỷ Trận vốn nhắm vào Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, bỗng chuyển hướng sang Nhất Diệp Chi Thu. Tôn Tường không phải không quan sát, nhưng động tác giả mà chỉ đệ nhất trận quỷ Lý Hiên mới có thể nhìn ra, thì cậu ta làm sao đỡ nổi? Thấy mũi kiếm chỉ vào Giang Ba Đào và Ngô Khải, mọi đề phòng của Tôn Tường dần tan đi, đến khi Băng Trận thật sự hạ xuống, muốn xử lý đã không kịp.
Băng giá phà hơi lạnh, Nhất Diệp Chi Thu may mắn chỉ dính debuff giảm tốc chứ không bị đông cứng toàn thân.
Phụt!
Một Tấc Tro trúng đạn. Cậu chọn hi sinh HP để bày trận. Viên đạn của Nhất Thương Xuyên Vân bay tới trong gang tấc Quỷ Trận thành hình, suýt nữa thì hỏng chiêu. Máu văng, nhưng không còn ý nghĩa. Tay Nhỏ Lạnh Giá mang cơ hội tặng cho cậu, cậu liền dùng nó xoay chuyển tình thế cho cả đội.
Mộc Vũ Tranh Phong chạy thoát!
Tốc độ của Nhất Diệp Chi Thu giảm mạnh, Tôn Tường muốn đuổi theo cũng vô vọng.
Ầm ầm ầm!
Tiếng pháo lại vang lên, support số một Vinh Quang quay về với nghề của mình: Hỗ trợ. Pháo trút dồn dập xuống Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, lửa cháy đầy trời.
Khi mũi kiếm của Một Tấc Tro xoay đi, Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc mới biết mình bị lừa tình. Hai người cuống quýt chạy về vị trí trước đó vì né Quỷ Trận mà rời bỏ, nhưng tướng Hưng Hân đâu phải bù nhìn? Có người đã sớm chiếm chỗ mất rồi.
Hàn Yên Nhu.Pháp sư chiến đấu lo cận chiến, bậc thầy pháo súng lo hỗ trợ. Một tổ hợp cực kỳ quen mắt.
Thấy cảnh này, nhiều khán giả như quay trở về thời xa xưa cũ. Cặp đôi một gần một xa của Gia Thế tuy chưa thể cùng đoạt quán quân, nhưng luôn đứng đầu trên phương diện hợp tác của đấu trường chuyên nghiệp và toàn giới Vinh Quang.
Điều khác biệt, là Nhất Diệp Chi Thu nay đã đổi chủ, trở thành đối địch của Mộc Vũ Tranh Phong.
Chủ nhân cũ, hợp tác cũ của Tô Mộc Tranh đang ở đâu?
Hắn trở thành người cầm trịch, át chủ bài của Hưng Hân.
Không một ai dám để quên hắn, dù là tướng trong trận hay khán giả ngoài trận. Dàn tiểu tướng của Hưng Hân thi nhau tỏa sáng, nhưng những người biết về Diệp Tu, hiểu về Diệp Tu sẽ không bao giờ rời mắt khỏi hắn.
Không có cơ hội, hắn sẽ tự tạo nên cơ hội. Còn nếu cơ hội đã được An Văn Dật mang về, Diệp Tu lẽ nào sẽ ở yên, sẽ không chớp lấy?
Đừng mơ!
Một cách đột ngột, Quân Mạc Tiếu đổi mục tiêu, để lại Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc cho một mình Hàn Yên Nhu đối phó.
Súng vang.
Trên chiến trường này, tiếng súng chưa bao giờ dừng.
Sau những nỗ lực thất bại, Nhất Thương Xuyên Vân đành trơ mắt nhìn Một Tấc Tro phá hoại tiết tấu của Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, đồng thời giam cầm Nhất Diệp Chi Thu trong Băng Trận, gián tiếp hủy luôn chiến thuật Box-1 của Luân Hồi.
Không thể tiếp tục như thế này!
Gặp biến căng, hai phe gấp rút điều chỉnh và tìm kiếm đột phá. Nhất Thương Xuyên Vân lập tức chĩa nòng súng vào mục tiêu gần mình nhất: Tay Nhỏ Lạnh Giá.
Suy cho cùng, cô nàng vẫn là trị liệu của Hưng Hân. Bất kể cô đã tỏa sáng thế nào, một mục sư luôn cần đồng đội bảo vệ. Ở những trận đấu khác, người ta vẫn thường bố trí vô số chiến thuật, hao tốn vô vàn công sức chỉ để tóm được trị liệu địch. Mà bây giờ, trị liệu Hưng Hân là Tay Nhỏ Lạnh Giá lại trơ trọi bên tay đấm đội bạn, chẳng có lấy một người bảo vệ.
Đừng nói Chu Trạch Khải có thể dùng thiện xạ chơi cận chiến với tán nhân của Diệp Tu, cho dù không phải, hắn vẫn dư sức chế ngự một mục sư chân yếu tay mềm.
Cơn mưa đạn lại trút xuống. Nạn nhân là Tay Nhỏ Lạnh Giá. Súng khạc lửa, máu tung tóe, áo bào mục sư trắng muốt của Tay Nhỏ Lạnh Giá nhuốm màu đỏ rực chỉ trong nháy mắt. Có phải Chu Trạch Khải đang báo thù rửa hận cho pha nhục nhã trước đó với An Văn Dật?
Không hề.
Trị liệu địch tự đưa đầu vào lưới, ngu gì không dồn dame?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.