Chương 97: Ba mũi tên tất sát
Khuyết Danh
18/03/2013
“Chiêm chiếp.” Con chồn tham lam phát ra cảnh báo.
“Chiêm chiếp.” Vong Linh Kiếm Ưng cũng cảm thấy ngọn lửa từ hai cánh phát ra rất là mãnh liệt.
“Vong linh Thiên Ưng kiếm." Tần Thiên hô lên...Ưng hình hóa thành trường kiếm lăng không mà tới, muốn ngăn ngọn lửa từ đôi cánh kia không ngờ lại bị ngọn lửa thôn phệ tinh lọc.
“Vù vù hô.” đôi cánh Màu vàng mang theo ngọn lửa vẫn như trước vô kiên bất tồi đánh tới Tần Thiên.
“Quá hung tàn!.”
Ngọn lửa hừng hực đốt cháy Tần Thiên sao mà giám chọi cứ chứ hắn lăn sang một bên, trốn ở một đằng sau cự thạch sau đó giơ lên Thiết Tí Cự Hùng thuẫn trong tay.
“Phòng ngự!” Tần Thiên hô lên dơ tấm chắn che toàn thân.
Kim sí liệt hoả.... có công hiệu đốt cháy, phá hư, công kích, phá hủy...
Cự thạch từng tầng bị đánh cho biến thành bột phấn mặc dù chỉ là tàn lửa, mặc dù Tần Thiên toàn lực phòng ngự, mặc dù Tần Thiên toàn thân ám kim. Bất kể cho như thế nào sinh lực Tần Thiên dần dần mất đi cuối cùng chỉ còn 30 điểm sinh lực.
“Ah, Tý nữa là một cú cũng không chịu nổi.” Tần Thiên mở to hai mắt, sau đó lại thét lên “Vong linh quỷ tướng chém.” Khô lâu vong linh quỷ tướng mới được dịp thừa cơ chém giết đi lên.
-3.
Tần Thiên lần nữa mở to hai mắt Vong linh quỷ tướng... sức lực so với mình không sai biệt lắm... lại chỉ có thể đánh ra 3 điểm thương tổn.
“Oanh!” Kim sí liệt hoả lại bộc phát thêm lần nữa.
“Rầm rầm rầm.” Vong linh quỷ tướng bị đốt cháy không còn cái gì sót lại. Bị đốt chưa tới một giây mà tới cái răng cũng chẳng còn :|.
Tử Kim, cái này là Tử Kim quái thú.
Thần mã Tân Thủ thôn mạnh nhất Thải Độc Hắc Mãng Vương, thần mã quái tím đầu rắn Ma Thử vương nếu mà đêm so với kim hỏa ma điểu trước mặt chẳng phải đều là cặn bã hay sao?
“Cạc cạc, cạc cạc.” Kim hỏa ma điểu triển khai Kim dực, phóng tới sủng vật cảu Tần Thiên-Vong Linh Kiếm Ưng.
“Vong Linh Quỷ Hồn Lưới.”
“Vong Linh Phong Bạo Kiếm.”
“Vong linh kiếm quang.” Vong Linh Kiếm Ưng linh hoạt né tránh công kích, vong linh công kích rơi vào ngọn lửa như muối bỏ biển, tuyệt nhiên không có sứt một miếng da rơi một sợi tóc
Khắc tinh, khắc tinh của mình a!
Trước giờ chỉ thoải thoải mái mái mà đánh một đường chém giết không ngờ tới bây giờ, vong linh kỵ sĩ, Vong Linh Kiếm Ưng, còn có vong linh kỹ năng của mình cũng bị khắc chế.
Thực lực của mình thì ra lại kém thật a, cao cấp quái vật trong« Viễn Cổ »thật hung tàn.
Vong Linh Kiếm Ưng dần dần bị bức cho đến vẫy cái lông cũng khó.
“Rầm rầm rầm.” Kim hỏa ma điểu chi hoả lại sôi trào có ý định làm thịt yêu sủng của Tần Thiên.
“Không được, Tiểu Ưng!”
Vong Linh Kiếm Ưng là con sủng vật đầu tiên của Tần Thiên trước giờ luôn đi theo Tần Thiên chiến đấu phát triển mặc dù chỉ là sủng vật tử sắc nhưng lại khiến Tần Thiên ưa thích sủng vật này.
“Mẹ mày! Lão tử, cho ngươi chết không toàn thây.”
Tần Thiên đùng đùng nổi giận không hề do dự đem Quỷ Diện Biên Bức Kiếm cùng tấm chắn thu hồi trở lại.
Tay hắn đưa lên một cái tiểu thủ nỗ nằm ở trong tay, đúng là Xạ Điểu Tiên Nỗ, chính là thứ hắn có được từ Tiểu Vương -tiên khí Xạ Điểu Tiên Nỗ.
Kim hỏa ma điểu là Tử Kim quái vật, Tần Thiên mà dám xông lên đương nhiên phải có chỗ dựa, không chuẩn bị gì xông lên thì chỉ tìm chết thôi.
Trước khi tới đây Tần Thiên một mực tính toán thực lực ma điểu tính toán như thế nào mới có thể chém giết nó. Tiên khí Xạ Điểu Tiên Nỗ-chuyên môn khắc chế các loài chim, chính là chỗ dựa lớn nhất của Tần Thiên trong lúc này.
Ở trong« Viễn Cổ » có một câu nó:"Thánh khí vì thần, Thần Khí nghịch thiên, tiên khí uy lực, Tử Kim cường đại."
Có được Tiên khí không dễ dàng chút nào, nhưng mà bây giờ cũng không thể tiếc của a! Bảo vệ tiểu mệnh vẫn hơn!
“Uống.... uố... ng!”Tần Thiên bắt đầu kéo ra tiên nỏ ra.
Nỏ tiễn lực lượng càng lớn, công kích càng cao, {bạo kích} càng mạnh. Cung tên, nhanh nhẹn càng cao, xạ kích càng nhanh, linh mẫn càng cao. Nỏ tiễn, Cung tên, hai chủng vũ khí bất đồng.
Tần Thiên lại chính là thiên về lực lượng, rất thích hợp xài nỏ tiễn. “Tiên Nỗ Xạ Điểu Kích.” Nhắm ngay con mắt kim hỏa ma điểu.... Bem!.
Khắp bầu trời đột nhiên lạnh hơn vài độ, trên không trung hình thành một băng tuyến, giống như là một mũi tên băng mang duệ khí vô kiên bất tồi.
Kim hỏa ma điểu vẫn đang trêu đùa với Vong Linh Kiếm Ưng bỗng phát hiện ra có điều không đúng, nó đang muốn phát ra Kim sí liệt hoả. Thì đúng lúc đó....
“Phanh!” Băng phong chi tiễn nhắm thẳng một đường bắn trúng mắt trái Kim hỏa ma điểu.
“Băng Băng băng.” Băng tiễn nổ tung, mũi tên rét thấu xương, thương tổn gấp bội, Băng Hệ khắc hỏa. (Chém gió ghê quá có sự việc nho nhỏ mà... _ __!)
-8900.
Không nghĩ tới lại phát ra tiên hoàng {bạo kích}, 8900, Tần Thiên thật không dám tưởng tượng thương tổn lại lớn đến vậy.
"Thánh khí vì thần, Thần Khí nghịch thiên, tiên khí uy lực, Tử Kim cường đại!"
Uy lực của Tiên khí... quả nhiên khiến người khác mở rộng tầm mắt a.
Kim hỏa ma điểu bị chọc tức, bỏ qua Vong Linh Kiếm Ưng quay đầu đánh tới hướng Tần Thiên.
“Đến đây đi! mk lão tử chờ ngươi.” Xạ Điểu Tiên Nỗ số lần có hạn nhưng mà Tần Thiên lại hào phóng không keo kiệt.
“Uống.... uố... ng!” Lực lượng bộc phát, lần nữa kéo ra Xạ Điểu Tiên Nỗ được kéo ra.
Tần Thiên đưa nỗ lên ngắm ngay dưới cổ, địa phương yếu nhất của ma điểu.
“Tiên Nỗ Xạ Điểu Kích!” Tần Thiên hét lên, cùng lúc Băng phong chi tiễn lần thứ hai được bắn ra.
Đáng tiếc, Chức nghiệp của Tần Thiên không phải là Tiễn thủ, nhanh nhẹn cũng không cao, chính xác không đủ. Băng phong chi tiễn bị chệch, chỉ bắn trúng bên trái cánh kim hỏa ma điểu.
-3200,
Công kích giảm xuống nhiều. Tuy vậy do bắn trúng bên trái cánh lại thêm hiệu quả đóng băng bạo tạc nổ tung, Ma điểu bị mất thăng bằng... bi kịch a! Lại đem nhược điểm dưới cổ lộ ra.
Bi kịch lại chồng chất bi kịch, Xạ Điểu Tiên Nỗ trong tay Tần Thiên thời gian chờ cũng chỉ có hai giây.. ài!!
Một giây, hai giây.
“Uống ~” Tần Thiên không có keo kiệt cũng không chút thương tiếc lần thứ ba kéo Xạ Điệu Tiên Nỗ.
“Tiên Nỗ Xạ Điểu Kích.”
“Phanh!” Ở giữa cổ nhược điểm của kim hỏa ma điểu, đóng băng bạo tạc nổ tung, thương tổn gấp bội, mũi tên bộc phát.
-13600.
Kim hỏa ma điểu rên rĩ một tiếng, đầu bạo tạc nổ tung vỡ vụn, mất đi đầu, thân thể bị đóng băng từ không trung rớt xuống.
Ba mũi tên tất sát.
“Đinh đông, kỵ sĩ Cô Phong, chúc mừng cấp bậc của ngươi tăng lên, hiện tại cấp27, chiến đấu giá trị tăng 5 điểm, có 5 điểm {điểm thuộc tính} có thể phân phối.”
Mẹ kiếp! Đứng trước mặt lão tử mà dám ra oai a!
Tử Kim quái vật thì thế nào, Kim sắc liệt hoả thì sao, khắc tinh của Vong lnh thì sao chứ, trong hành trang lão tử không có dược phẩm thì sao.
“Hắc! Lão tử cứ thế giết ngươi!.”
Nhìn xem còn lại 30 điểm sinh lực, Tần Thiên thổi thổi "bụi" bám trên Xạ Điểu Tiên Nỗ:”Chẳng những giết... còn là bạo sát.”
Thoáng cái xài hết ba lần công kich của Xạ Điểu Tiên Nỗ Tần Thiên hào phóng không chút đau lòng. Nếu để cho giới Tiễn thủ biết được, có lẽ tất cả tiễn thủ đều mắng hắn là "Phá Gia Chi Tử" không ngại mà tất cả đi truy sát hắn a!
Buồn cười! ... Tần Thiên thầm nghĩ... Thép tốt, dùng làm lưỡi đao, công kích để dùng trong chiến đấu, giết chóc, dùng trong đồ sát, Xạ Điểu Tiên Nỗ, đương nhiên dùng để bắn chim rồi hắc hắc.
Con chồn tham lam cũng hưởng xái của Tần Thiên mà thăng cấp.
“Đinh đông, kỵ sĩ Cô Phong, sủng vật của ngươi Chồn con tham lam đẳng cấp tăng lên, hiện tại cấp25, sinh lực tăng 30, ma pháp tăng 30, né tránh tăng 100.”
“Oanh!” tham lam yêu khí Màu tím đen bộc phát, Hai mắt của Chồn con tham lam loé sáng quỷ dị
“Đinh đông, kỵ sĩ Cô Phong, sủng vật của ngươi chồn con tham lam lên tới cấp 25, tham lam yêu khí bộc phát, mở ra thiên phú kỹ năng —— tham lam phệ thuật.”
Thiên phú kỹ năng, lại là thiên phú kỹ năng.
Biểu hiện Chồn con tham lam, lần nữa lại khiến cho Tần Thiên kinh ngạc.
Tham lam phệ thuật: thiên phú kỹ năng, bị động kỹ năng, kỹ năng đẳng cấp: cấp 1.
Công hiệu: Chồn con tham lam tham lam thành tánh, trời sinh bản tính tham lam, chứng kiến thứ tốt hoặc là năng lực tốt, có tỷ lệ thấp, tham lam xông lên cắn nuốt, mang thứ đó cùng năng lực làm của riêng.
Ah, còn có loại này kỹ năng.
Tần Thiên mở to hai mắt, phảng phất đã minh bạch, lại phảng phất như chưa rõ.
“Con chồn nhỏ, ngươi.”
Tham lam yêu chồn lĩnh ngộ xong, hắc sắc quang mang biến mất, chạy trở lại bả vai Tần Thiên tiếp tục nhàn nhã vung cái đuôi xù màu tím.
“Chiêm chiếp thu.” Đã được cứu ra Vong Linh Kiếm Ưng ở trên đỉnh đầu chủ nhân bay múa, bộ dáng kiếm hình khô lâu, phi thường tiêu sái.
“Tiểu Ưng, con chồn nhỏ, đi, thu chiến lợi phẩm.” Tần Thiên đi đến bên cạnh thi thể của Kim Hoả Ma điểu
Nhưng mà Tần Thiên méo mặt Tử Kim kim hỏa ma điểu không có rớt vật phẩm a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.