Chương 119: Sâm lâm Chu Nguyệt thành
Khuyết Danh
18/03/2013
Toàn chức đại kỵ sĩ
Tác Giả: Khuyết Danh
Chương 119 : Sâm lâm Chu Nguyệt thành
Dịch: Long Yêu
Biên: Cửu Thiên
Nguồn: Tu chân các – Tu chân giới
Chóng mặt, nhiệm vụ này hoàn toàn không đơn giản.
Tần Thiên cảm giác có chút bất an, tuy nhiên nếu là nhiệm vụ thì không thể buông tha được, gật đầu:”Tiếp nhận.”
“Đinh đông, kỵ sĩ Cô Phong, chúc mừng ngài nhận được nhiệm vụ “ Hắc Nguyệt mộc”.”
“Vong Linh kỵ sĩ, đi tìm nhanh lên, rồi sau khi tìm được cũng phải chạy nhanh đưa cho ta.”
“Tốt.” Cáo biệt luyện kim lão đầu , Tần Thiên nhanh chóng rời khỏi đồ thư quán.
Ngay thời điểm Tần Thiên bước xuống, một lão ma pháp sư bên cạnh luyện kim lão đầu lắc đầu:”Lỗ Khoa, Hắc Nguyệt mộc lão đã tìm kiếm trên trăm năm, mạo hiểm đi vào chỗ sâu trong Ma tộc cũng không tìm được, rõ ràng không có khả năng thực hiện nhiệm vụ này, vì cái gì ủy thác cho tiểu kỵ sĩ kia.”
“Ha ha ha.”
Lỗ Khoa đắc ý cười:”Nhìn cái bộ dáng lén lút của tên kỵ sĩ kia, rõ ràng muốn theo chúng ta đào móc một ít nhiệm vụ.”
“Hắn đã muốn nhiệm vụ, thì cho hắn một cái nhiệm vụ như thế được rồi.”
“Hắc hắc.”
Vuốt chòm râu , Lỗ Khoa nói tiếp:”Chỉ là hy vọng hắn, đừng bởi vì khối Hắc Nguyệt mộc mà hao tốn cả đời.”
“Đúng vậy, Hắc Nguyệt mộc đã bị tuyệt chủng từ lâu lắm rồi.”
Lão ma pháp sư gật gật đầu, rồi lại lắc đầu:”Đúng vậy, nhưng một khi hắn tìm được, ngươi làm sao bây giờ?”
“Hắn có thể tìm được sao?”
Luyện kim sư Lỗ Khoa tiếp tục vuốt chòm râu:”Đúng vậy, một khi tìm được làm sao bây giờ.”
Khi từ lầu chin xuống lầu tám, Tần Thiên tiếp tục đi lòng vòng, nguyên một đám lão đầu thâm tàng bất lộ, hiển nhiên đều là nhân vật lợi hại, dĩ nhiên đều không để ý đến Tần Thiên trẻ tuổi này.
“Thất bại.”
Thừa dịp tiến vào lầu chín cùng lầu tám, Tần Thiên cũng lật xem một vài sách cổ, nhưng sau một lúc lâu cũng không có thu hoạch.
“Được rồi, lão tử ta quyết định đi giết quái cho thống khoái.”
“Chiến đấu, dường như thích hợp với ta hơn.” Tần Thiên quay người lại, rời đi đồ thư quán.
Ra khỏi đồ thư quán , Tần Thiên thẳng đến nhà kho, sửa sang lại các trang bị mình thu thập được, đi vào Lão Lúa bán đấu giá hội.
“Vong Linh kỵ sĩ, trong khoảng thời gian này, nhà đấu giá thu vào tổng cộng mười sáu vạn kim tệ.” Lão Lúa gia gia vừa đưa thẻ kim tệ vừa thống kê.
“Cảm ơn Lão Lúa gia gia.”
Mười sáu vạn kim tệ vào tay,Tần Thiên lấy trang bị trong hành trang tiếp tục ủy thác cho Lão Lúa, nhìn nhìn khu bán đấu giá, trong nội tâm đột nhiên phi thường tưởng niệm.
“Tâm, Tâm Nguyệt tiểu thư đâu rồi?”Tần Thiên nhịn không được , hỏi.
“Nguyệt Nhi à.”
Lão Lúa đương nhiên không biết thân phận Tần Thiên, lắc đầu: ”Sau sự tình bán đấu giá một mực bận rội, gần đây rốt cục cũng thoải mái hơn, nó đi giết quái thăng cấp rồi.”
“Đi nơi nào giết quái thăng cấp?” Trong lòng , sự cô độc đã được cởi bỏ, Tần Thiên muốn đi tìm Tử Tâm Nguyệt.
“Ta cụ thể không có hỏi, giống như gặp một nhiệm vụ Tinh Nguyệt gì đó, đến bản đồ ẩn, phải vài ngày mới có thể hoàn thành.”
“Cậu tìm Nguyệt Nhi có chuyện sao?” Lão Lúa đột nhiên kỳ quái.
“Không có gì, chỉ tùy tiện hỏi mà thôi.”
“Lão Lúa gia gia, người bề bộn công việc, cháu đi đánh quái thăng cấp đây.” Tần Thiên quay đầu rời đi.
“Tên kỵ sĩ này thật là …” Nhìn thân ảnh Tần Thiên rời đi, Lão Lúa chậm rãi nhíu mày. Vong Linh kỵ sĩ, cho lão một loại cảm giác rất lạ.
Lão Lúa trong hiện thực, có thủ hạ kiệt xuất cùng viên chức rất nhiều, các gia tộc giàu sang quyền thế ,quý tộc , đệ tử cũng không thiếu, nhưng cái này thật lạ lẫm. Tần Thiên đeo mặt nạ đặc thù khiến cho lão có một loại cảm giác kỳ quái.
Tâm nguyệt.
Đi ra khu bán đấu giá của Lão Lúa, Tần Thiên đứng ở trên đường cái, đột nhiên muốn nhắn tin cho Tử Tâm Nguyệt, hỏi Tử Tâm Nguyệt đang chiến đấu thăng cấp ở nơi nào.
Lần đầu tiên tháo mặt nạ xuống, Tần Thiên lộ ra diện mạo khôi ngô, thoải mái đứng ở trên đường cái, đánh giá các game thủ qua lại.
“Hô, hô.” Sâu hít thở sâu một hơi, cảm thụ được không khí thanh tân, hắn cảm thấy rất thoải mái, nhiệt huyết chân thật bỗng nổi lên.
“Đinh linh, đinh linh.” Tô Kha gọi điện thoại tới.
“Thiên ca ca, Kha nhi tan học về nhà rồi.”
Tô Kha xuất hiện ở trong video điện thoại nói:”Đến nhà Kha nhi ăn cơm chiều, sau bữa cơm chiều chúng ta lại tiếp tục trò chơi nha.”
“A, mới đi đồ thư quán một chút mà đã nửa ngày.”
Bụng thật đúng là kêu lên, Tần Thiên chỉ có thể rời khỏi trò chơi, đến nhà Tô Kha ăn cơm tối.
Sau khi vào trò chơi, Tần Thiên nhanh chóng truyền tống đến Đông Hải thành, cùng Tô Kha tụ hợp lại.
Một thân trường bào mục sư dường như làm cho Tô Kha đẹp và đáng yêu hơn, thân hình dung mạo kiều mỵ mê người, tránh không khỏi các người chơi ào ào quay đầu lại nhìn quanh.
“Thật là một cô gái xinh đẹp.”
“Không biết nàng có... bạn trai hay không.”
Tần Thiên đằng đằng đằng chạy tới, thân chỉ mặc quần áo ngủ bình thường, nhưng khí thế bất phàm, dưới ánh mặt trời êm dịu lại cho thấy cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái.
“Thiên ca ca.” Tô Kha ôm cánh tay Tần Thiên.
Các game thủ chung quanh chỉ có thể âm thầm hâm mộ cùng ghen ghét:”Nam nhân kia thật hạnh phúc.”
“Thiên ca ca, thật là hiếm thấy nha, hôm nay không có mang mặt nạ.”
Tần Thiên phiền muộn, gãi gãi đầu:”Huynh quên đeo.”
“Đừng mang đừng mang.”
Tô Kha lắc đầu:”Thiên ca ca, chúng ta bây giờ đi đâu, huynh có làm nhiệm vụ không ?.”
“A, tạm thời không có.” Tần Thiên suy nghĩ , nói:”Đi thăng cấp đi, cấp 30 huynh mới có thể nhận hai nhiệm vụ đặc thù, hơn nữa còn đại...”
Tần Thiên thiếu chút nữa hô lên nhiệm vụ Đại Bằng Kim Sí Điện sắp mở ra, nhanh chóng đổi giọng:”Để huynh tìm bản đồ thích hợp cho chúng ta vào thăng cấp.”
Lấy bản đồ ra xem xét, địa bàn quái vật gần có game thủ rất đông, địa bàn quái vật ở xa thì phải tốn vài ngày lộ trình, thật đúng là không chỗ nào như ý.
“Thiên ca ca.”
Tô Kha đột nhiên cười:”Kha nhi có địa phương này, quái vật ở đó khoảng cấp 25 26, có lẽ là nhiệm vụ.”
“Nhiệm vụ?”
Không có nghe Tô Kha có nhiệm vụ gì:”Nhiệm vụ của muội ư, sao không có nghe muội nói đến.”
Tô Kha thần thần bí bí cười:”Thiên ca ca, chúng ta đi, tiện thể giới thiệu hai tỷ tỷ của muội cho huynh.”
“Hai tỷ tỷ của muội, ai vậy?” Tần Thiên gãi gãi đầu:”Huynh là game thủ chuyên nghiệp, đâu cần như vậy.”
“Khanh khách lạc~.”
Tô Kha vui sướng cười:”Các tỷ tỷ muốn được giới thiệu cho Thiên ca ca, các tỷ tỷ muốn cám ơn Thiên ca ca mà.”
“Cảm ơn huynh, vì cái gì, các nàng là ai?”
“Tạm thời bí mật.”
Tô Kha kéo một phát Tần Thiên:”Thiên ca ca, đi chúng ta đi Thanh Sa thôn ở Chu Nguyệt thành.”
Tần Thiên đi theo Tô Kha, truyền tống đến rừng rậm ven Chu Nguyệt thành.
Kim Long vương thành, toát ra khí phái hoàng gia xa hoa đồ sộ, Đông Hải thành ven biển Đông Hải, gây cho người ta cảm giác mát mẽ thanh bình. Chu Nguyệt thành tọa lạc tại rừng rậm, thanh tú đẹp đẽ hơn, cây cối trùng trùng, dòng suối nhỏ chảy róc rách, muôn hoa đua nở, bốn mùa dường như đều là mùa xuân, cùng rừng rậm dung hợp lại thành một Giang Nam xinh đẹp.
Trong rừng, không ngừng có gió thổi cùng tiếng chim thú kêu to.
“Thiên ca ca, chúng ta đi Thanh Sa thôn.”
Thanh Sa thôn tọa lạc tại đông bắc Chu Nguyệt thành, cùng Hổ Sơn thành tiếp giáp thung lũng ở phía Đông Nam biên giới. Để đến Chu Nguyệt thành, cần xuất phát ít nhất hơn mười ngày lộ trình, tuy vậy sau khi « Viễn Cổ » update lần đầu, Tháp Sơn trấn gia của thung lũng Tháp Sơn gia tăng thêm một cái cổng truyền tống.
“Vèo!” Tần Thiên cùng Tô Kha truyền tống đến Tháp Sơn trấn.
Tầng mây mù hơi mỏng bốc lên,tỏa ra khắp thung lũng mênh mông bát ngát hơn ngàn dặm này, các loại cây cối, hoa cỏ, chim thú và ruộng đồng không ngừng hiện ra trước mắt.
“Ha ha, mặc dù không thám hiểm, cũng là nơi du lịch tốt.”
Tần Thiên kêu một tiếng cảm khái rồi cùng Tô Kha trở mình lên ngựa.
“Giá!”Bọn họ hướng về phía Thanh Sa thôn ở Đông Nam biên giới chạy đi.
Thanh Sa thôn xa xôi, sau khi chạy khoảng bảy tám giờ, Tần Thiên cũng chứng kiến được một dòng sông đầy cát và đá vây quanh thôn trang. Tô Kha nhìn bản đồ,nhưng không dẫn Tần Thiên vào thôn, mà hướng về sườn đông một ngọn đồi núi chạy đến.
Mới vừa tiến vào vùng đồi núi, vài con Tật Phong Ma Lang cấp 25 đã hung hăng xông tới.
Tần Thiên nhanh chóng xuống ngựa chiến đấu.
“Hồng Liên Hỏa Diễm Kiếm Khí.”
Ngọn lửa kiếm khí theo đại kiếm phát ra, bạo kích giết con Tật Phong Ma Lang ngay lập tức, mang theo một mảnh lửa bạo tạc nổ tung, làm cho ba con Tật Phong Ma Lang chung quanh cũng rơi vào trạng thái thiêu cháy.
“Hắc hắc, chiến đấu càng ngày càng thuận tay.”
Sau vài kiếm chiến đấu, hệ thống truyền đến nhắc nhở:”Đinh đông, kỵ sĩ Cô Phong, độ mệt nhọc của ngài...”
“Đinh đông, mục sư Kha Kha, độ mệt nhọc của ngài...”
“Đjxmm~, một cái Đông Phương xí nghiệp ngươi, sao không dám chỉnh trò chơi cho sinh thái chiếm giữ, chơi toàn bộ hai mươi bốn tiếng đồng hồ online một ngày.” Tần Thiên phiền muộn.
Mặc dù Tần Thiên buồn bực nghĩ vậy nhưng cũng chỉ có thể cùng Tô Kha logout, Tô Kha giảo hoạt cười:”Thiên ca ca, ngày mai Kha nhi có khóa học vào buổi sáng, buổi chiều chúng ta ở chỗ này gặp mặt, Kha nhi giới thiệu hai biểu tỷ cho huynh gặp mặt.”
“Hai biểu tỷ của muội, người nào?” Nguyên lai là biểu tỷ của Tô Kha.
“Ngày mai sẽ biết, ngày mai huynh sẽ gặp thôi.” Tô Kha vừa nói vừa thoát khỏi trò chơi.
Tần Thiên chợt nghĩ, lúc trước Tô Kha đi theo biểu tỷ giết quái thăng cấp, mấy ngày nay lại đi theo mình, hai nàng biểu tỷ tự nhiên phải biết rõ sự việc Tần Thiên ở trường học đã cứu Tô Kha .
“Trách không được muốn cảm ơn mình.” Tần Thiên thì thào rời khỏi trò chơi.
Tác Giả: Khuyết Danh
Chương 119 : Sâm lâm Chu Nguyệt thành
Dịch: Long Yêu
Biên: Cửu Thiên
Nguồn: Tu chân các – Tu chân giới
Chóng mặt, nhiệm vụ này hoàn toàn không đơn giản.
Tần Thiên cảm giác có chút bất an, tuy nhiên nếu là nhiệm vụ thì không thể buông tha được, gật đầu:”Tiếp nhận.”
“Đinh đông, kỵ sĩ Cô Phong, chúc mừng ngài nhận được nhiệm vụ “ Hắc Nguyệt mộc”.”
“Vong Linh kỵ sĩ, đi tìm nhanh lên, rồi sau khi tìm được cũng phải chạy nhanh đưa cho ta.”
“Tốt.” Cáo biệt luyện kim lão đầu , Tần Thiên nhanh chóng rời khỏi đồ thư quán.
Ngay thời điểm Tần Thiên bước xuống, một lão ma pháp sư bên cạnh luyện kim lão đầu lắc đầu:”Lỗ Khoa, Hắc Nguyệt mộc lão đã tìm kiếm trên trăm năm, mạo hiểm đi vào chỗ sâu trong Ma tộc cũng không tìm được, rõ ràng không có khả năng thực hiện nhiệm vụ này, vì cái gì ủy thác cho tiểu kỵ sĩ kia.”
“Ha ha ha.”
Lỗ Khoa đắc ý cười:”Nhìn cái bộ dáng lén lút của tên kỵ sĩ kia, rõ ràng muốn theo chúng ta đào móc một ít nhiệm vụ.”
“Hắn đã muốn nhiệm vụ, thì cho hắn một cái nhiệm vụ như thế được rồi.”
“Hắc hắc.”
Vuốt chòm râu , Lỗ Khoa nói tiếp:”Chỉ là hy vọng hắn, đừng bởi vì khối Hắc Nguyệt mộc mà hao tốn cả đời.”
“Đúng vậy, Hắc Nguyệt mộc đã bị tuyệt chủng từ lâu lắm rồi.”
Lão ma pháp sư gật gật đầu, rồi lại lắc đầu:”Đúng vậy, nhưng một khi hắn tìm được, ngươi làm sao bây giờ?”
“Hắn có thể tìm được sao?”
Luyện kim sư Lỗ Khoa tiếp tục vuốt chòm râu:”Đúng vậy, một khi tìm được làm sao bây giờ.”
Khi từ lầu chin xuống lầu tám, Tần Thiên tiếp tục đi lòng vòng, nguyên một đám lão đầu thâm tàng bất lộ, hiển nhiên đều là nhân vật lợi hại, dĩ nhiên đều không để ý đến Tần Thiên trẻ tuổi này.
“Thất bại.”
Thừa dịp tiến vào lầu chín cùng lầu tám, Tần Thiên cũng lật xem một vài sách cổ, nhưng sau một lúc lâu cũng không có thu hoạch.
“Được rồi, lão tử ta quyết định đi giết quái cho thống khoái.”
“Chiến đấu, dường như thích hợp với ta hơn.” Tần Thiên quay người lại, rời đi đồ thư quán.
Ra khỏi đồ thư quán , Tần Thiên thẳng đến nhà kho, sửa sang lại các trang bị mình thu thập được, đi vào Lão Lúa bán đấu giá hội.
“Vong Linh kỵ sĩ, trong khoảng thời gian này, nhà đấu giá thu vào tổng cộng mười sáu vạn kim tệ.” Lão Lúa gia gia vừa đưa thẻ kim tệ vừa thống kê.
“Cảm ơn Lão Lúa gia gia.”
Mười sáu vạn kim tệ vào tay,Tần Thiên lấy trang bị trong hành trang tiếp tục ủy thác cho Lão Lúa, nhìn nhìn khu bán đấu giá, trong nội tâm đột nhiên phi thường tưởng niệm.
“Tâm, Tâm Nguyệt tiểu thư đâu rồi?”Tần Thiên nhịn không được , hỏi.
“Nguyệt Nhi à.”
Lão Lúa đương nhiên không biết thân phận Tần Thiên, lắc đầu: ”Sau sự tình bán đấu giá một mực bận rội, gần đây rốt cục cũng thoải mái hơn, nó đi giết quái thăng cấp rồi.”
“Đi nơi nào giết quái thăng cấp?” Trong lòng , sự cô độc đã được cởi bỏ, Tần Thiên muốn đi tìm Tử Tâm Nguyệt.
“Ta cụ thể không có hỏi, giống như gặp một nhiệm vụ Tinh Nguyệt gì đó, đến bản đồ ẩn, phải vài ngày mới có thể hoàn thành.”
“Cậu tìm Nguyệt Nhi có chuyện sao?” Lão Lúa đột nhiên kỳ quái.
“Không có gì, chỉ tùy tiện hỏi mà thôi.”
“Lão Lúa gia gia, người bề bộn công việc, cháu đi đánh quái thăng cấp đây.” Tần Thiên quay đầu rời đi.
“Tên kỵ sĩ này thật là …” Nhìn thân ảnh Tần Thiên rời đi, Lão Lúa chậm rãi nhíu mày. Vong Linh kỵ sĩ, cho lão một loại cảm giác rất lạ.
Lão Lúa trong hiện thực, có thủ hạ kiệt xuất cùng viên chức rất nhiều, các gia tộc giàu sang quyền thế ,quý tộc , đệ tử cũng không thiếu, nhưng cái này thật lạ lẫm. Tần Thiên đeo mặt nạ đặc thù khiến cho lão có một loại cảm giác kỳ quái.
Tâm nguyệt.
Đi ra khu bán đấu giá của Lão Lúa, Tần Thiên đứng ở trên đường cái, đột nhiên muốn nhắn tin cho Tử Tâm Nguyệt, hỏi Tử Tâm Nguyệt đang chiến đấu thăng cấp ở nơi nào.
Lần đầu tiên tháo mặt nạ xuống, Tần Thiên lộ ra diện mạo khôi ngô, thoải mái đứng ở trên đường cái, đánh giá các game thủ qua lại.
“Hô, hô.” Sâu hít thở sâu một hơi, cảm thụ được không khí thanh tân, hắn cảm thấy rất thoải mái, nhiệt huyết chân thật bỗng nổi lên.
“Đinh linh, đinh linh.” Tô Kha gọi điện thoại tới.
“Thiên ca ca, Kha nhi tan học về nhà rồi.”
Tô Kha xuất hiện ở trong video điện thoại nói:”Đến nhà Kha nhi ăn cơm chiều, sau bữa cơm chiều chúng ta lại tiếp tục trò chơi nha.”
“A, mới đi đồ thư quán một chút mà đã nửa ngày.”
Bụng thật đúng là kêu lên, Tần Thiên chỉ có thể rời khỏi trò chơi, đến nhà Tô Kha ăn cơm tối.
Sau khi vào trò chơi, Tần Thiên nhanh chóng truyền tống đến Đông Hải thành, cùng Tô Kha tụ hợp lại.
Một thân trường bào mục sư dường như làm cho Tô Kha đẹp và đáng yêu hơn, thân hình dung mạo kiều mỵ mê người, tránh không khỏi các người chơi ào ào quay đầu lại nhìn quanh.
“Thật là một cô gái xinh đẹp.”
“Không biết nàng có... bạn trai hay không.”
Tần Thiên đằng đằng đằng chạy tới, thân chỉ mặc quần áo ngủ bình thường, nhưng khí thế bất phàm, dưới ánh mặt trời êm dịu lại cho thấy cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái.
“Thiên ca ca.” Tô Kha ôm cánh tay Tần Thiên.
Các game thủ chung quanh chỉ có thể âm thầm hâm mộ cùng ghen ghét:”Nam nhân kia thật hạnh phúc.”
“Thiên ca ca, thật là hiếm thấy nha, hôm nay không có mang mặt nạ.”
Tần Thiên phiền muộn, gãi gãi đầu:”Huynh quên đeo.”
“Đừng mang đừng mang.”
Tô Kha lắc đầu:”Thiên ca ca, chúng ta bây giờ đi đâu, huynh có làm nhiệm vụ không ?.”
“A, tạm thời không có.” Tần Thiên suy nghĩ , nói:”Đi thăng cấp đi, cấp 30 huynh mới có thể nhận hai nhiệm vụ đặc thù, hơn nữa còn đại...”
Tần Thiên thiếu chút nữa hô lên nhiệm vụ Đại Bằng Kim Sí Điện sắp mở ra, nhanh chóng đổi giọng:”Để huynh tìm bản đồ thích hợp cho chúng ta vào thăng cấp.”
Lấy bản đồ ra xem xét, địa bàn quái vật gần có game thủ rất đông, địa bàn quái vật ở xa thì phải tốn vài ngày lộ trình, thật đúng là không chỗ nào như ý.
“Thiên ca ca.”
Tô Kha đột nhiên cười:”Kha nhi có địa phương này, quái vật ở đó khoảng cấp 25 26, có lẽ là nhiệm vụ.”
“Nhiệm vụ?”
Không có nghe Tô Kha có nhiệm vụ gì:”Nhiệm vụ của muội ư, sao không có nghe muội nói đến.”
Tô Kha thần thần bí bí cười:”Thiên ca ca, chúng ta đi, tiện thể giới thiệu hai tỷ tỷ của muội cho huynh.”
“Hai tỷ tỷ của muội, ai vậy?” Tần Thiên gãi gãi đầu:”Huynh là game thủ chuyên nghiệp, đâu cần như vậy.”
“Khanh khách lạc~.”
Tô Kha vui sướng cười:”Các tỷ tỷ muốn được giới thiệu cho Thiên ca ca, các tỷ tỷ muốn cám ơn Thiên ca ca mà.”
“Cảm ơn huynh, vì cái gì, các nàng là ai?”
“Tạm thời bí mật.”
Tô Kha kéo một phát Tần Thiên:”Thiên ca ca, đi chúng ta đi Thanh Sa thôn ở Chu Nguyệt thành.”
Tần Thiên đi theo Tô Kha, truyền tống đến rừng rậm ven Chu Nguyệt thành.
Kim Long vương thành, toát ra khí phái hoàng gia xa hoa đồ sộ, Đông Hải thành ven biển Đông Hải, gây cho người ta cảm giác mát mẽ thanh bình. Chu Nguyệt thành tọa lạc tại rừng rậm, thanh tú đẹp đẽ hơn, cây cối trùng trùng, dòng suối nhỏ chảy róc rách, muôn hoa đua nở, bốn mùa dường như đều là mùa xuân, cùng rừng rậm dung hợp lại thành một Giang Nam xinh đẹp.
Trong rừng, không ngừng có gió thổi cùng tiếng chim thú kêu to.
“Thiên ca ca, chúng ta đi Thanh Sa thôn.”
Thanh Sa thôn tọa lạc tại đông bắc Chu Nguyệt thành, cùng Hổ Sơn thành tiếp giáp thung lũng ở phía Đông Nam biên giới. Để đến Chu Nguyệt thành, cần xuất phát ít nhất hơn mười ngày lộ trình, tuy vậy sau khi « Viễn Cổ » update lần đầu, Tháp Sơn trấn gia của thung lũng Tháp Sơn gia tăng thêm một cái cổng truyền tống.
“Vèo!” Tần Thiên cùng Tô Kha truyền tống đến Tháp Sơn trấn.
Tầng mây mù hơi mỏng bốc lên,tỏa ra khắp thung lũng mênh mông bát ngát hơn ngàn dặm này, các loại cây cối, hoa cỏ, chim thú và ruộng đồng không ngừng hiện ra trước mắt.
“Ha ha, mặc dù không thám hiểm, cũng là nơi du lịch tốt.”
Tần Thiên kêu một tiếng cảm khái rồi cùng Tô Kha trở mình lên ngựa.
“Giá!”Bọn họ hướng về phía Thanh Sa thôn ở Đông Nam biên giới chạy đi.
Thanh Sa thôn xa xôi, sau khi chạy khoảng bảy tám giờ, Tần Thiên cũng chứng kiến được một dòng sông đầy cát và đá vây quanh thôn trang. Tô Kha nhìn bản đồ,nhưng không dẫn Tần Thiên vào thôn, mà hướng về sườn đông một ngọn đồi núi chạy đến.
Mới vừa tiến vào vùng đồi núi, vài con Tật Phong Ma Lang cấp 25 đã hung hăng xông tới.
Tần Thiên nhanh chóng xuống ngựa chiến đấu.
“Hồng Liên Hỏa Diễm Kiếm Khí.”
Ngọn lửa kiếm khí theo đại kiếm phát ra, bạo kích giết con Tật Phong Ma Lang ngay lập tức, mang theo một mảnh lửa bạo tạc nổ tung, làm cho ba con Tật Phong Ma Lang chung quanh cũng rơi vào trạng thái thiêu cháy.
“Hắc hắc, chiến đấu càng ngày càng thuận tay.”
Sau vài kiếm chiến đấu, hệ thống truyền đến nhắc nhở:”Đinh đông, kỵ sĩ Cô Phong, độ mệt nhọc của ngài...”
“Đinh đông, mục sư Kha Kha, độ mệt nhọc của ngài...”
“Đjxmm~, một cái Đông Phương xí nghiệp ngươi, sao không dám chỉnh trò chơi cho sinh thái chiếm giữ, chơi toàn bộ hai mươi bốn tiếng đồng hồ online một ngày.” Tần Thiên phiền muộn.
Mặc dù Tần Thiên buồn bực nghĩ vậy nhưng cũng chỉ có thể cùng Tô Kha logout, Tô Kha giảo hoạt cười:”Thiên ca ca, ngày mai Kha nhi có khóa học vào buổi sáng, buổi chiều chúng ta ở chỗ này gặp mặt, Kha nhi giới thiệu hai biểu tỷ cho huynh gặp mặt.”
“Hai biểu tỷ của muội, người nào?” Nguyên lai là biểu tỷ của Tô Kha.
“Ngày mai sẽ biết, ngày mai huynh sẽ gặp thôi.” Tô Kha vừa nói vừa thoát khỏi trò chơi.
Tần Thiên chợt nghĩ, lúc trước Tô Kha đi theo biểu tỷ giết quái thăng cấp, mấy ngày nay lại đi theo mình, hai nàng biểu tỷ tự nhiên phải biết rõ sự việc Tần Thiên ở trường học đã cứu Tô Kha .
“Trách không được muốn cảm ơn mình.” Tần Thiên thì thào rời khỏi trò chơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.