Chương 100: Tô Kha đến ở bên cạnh
Khuyết Danh
18/03/2013
Sever update cần 96 giờ đồng hồ. Tần Thiên rời khỏi trò chơi. Liếc nhìn căn nhà mới của mình.
“Ừm!... Nhân dịp này đi bày biện cho tổ ấm của mình, cũng là một ý tưởng không tồi.”
Mua chén trà chén dĩa mới, mua họa phẩm cùng cây cảnh để trong nhà ở có một ít sức sống. Buổi sáng ngày hôm sau lúc Tần Thiên vừa mới mua vài tấm thi họa về nhà.
“Đinh linh linh.” Điện thoại vang lên, lại là Tô Kha.
Sau cái ngày đi chơi Công viên thì cứ cách một hai ngày, Tô Kha lại gọi một hai lần điện thoại. Thậm chí còn muốn giúp Tần Thiên dọn nhà. Biết được Tần Thiên đã dọn nhà,Tô Kha còn giận dỗi Tần Thiên.
“Kha nhi.” Tần Thiên nhận điện thoại.
“Thiên ca ca, ngươi có nhà không?”
“Ờ ta vừa về… Có việc gì không?.”
Tô Kha ngòn ngọt cười:”Thiên ca ca, mở cửa.”
“Mở cửa?”
“Đinh đông, đinh đông.” Chuông cửa vang lên.
Tần Thiên mở cửa ra. Thì thấy Tô Kha đang đứng ở ngoài cửa. Dung mạo thanh tú, xinh đẹp động lòng người lại toát ra vũ mị trời sinh xinh đẹp không gì sánh được. Xinh đẹp động lòng người làm cho người ta không thể không yêu thương.
“Thiên ca ca, Kha nhi lại đến báo cho huynh biết một tin tức tốt.”
“Tin tức tốt?” Tần Thiên không nghĩ ra.
“Dọn nhà!”
Tô Kha chỉ chỉ bên cạnh,nhà Tần Thiên là ở tầng 21 nhà số 2102, bên cạnh là phòng 2103:”Ngày mai, Kha nhi sẽ chuyển đến phòng 2103 Kha Nhi sẽ là hàng xóm của Thiên ca ca đó.”
“Em đến ở phòng 2103, vì sao?”
“Tháng 9 là khai giảng, Kha Nhi muốn đi học nên dọn tới ở chỗ này đi học cho thuận tiện. Thiên ca ca, chúng ta sau này sẽ là hàng xóm a.” Nàng đắc ý hướng về phía Tần Thiên nháy mắt.
“Ah.” Tần Thiên vẫn thật không nghĩ tới:”Chúng ta là hàng xóm.”
“Thiên ca ca, không hoan nghênh à?”
“Ah, hoan nghênh, hoan nghênh.” Rõ ràng là hắn không muốn, nhưng Tần Thiên nhịn không được gật gật đầu.
Trước khi Tô Kha thi đậu đại học Hoa Hạ, Tô Phi đã lưu lại phòng 2103 cho Tô Kha. 2103 cùng phòng của Tần Thiên giống nhau, nhà rộng 108 m² có hai gian, hai phòng khách,hai phòng ngủ. Tần Thiên chỉ là may mắn nhận được phòng 2102, bởi vậy mới cùng với Tô Kha trở thành hàng xóm.
Tô Kha đến ở cạnh là do Tô Phi đã sớm an bài nên Tần Thiên cũng không có cớ để tự tác đa tình a.
“Thiên ca ca, đến xem phòng của Kha nhi đi!”
Phòng ở của Tô Kha sớm đã lắp đặt các thiết bị, điện gia dụng cùng vật phẩm trang sức đỉnh cấp, so với Tần Thiên lại càng xa xỉ đẹp đẽ quý giá hơn.
Đúng vậy a, Tô gia là gia tộc giàu sang, quyền thế. Tô Kha lại là thiên kim tiểu thư. Chỉ đáng thương Tần Thiên chắc là tủi than không thôi.
“Đồ dung hang ngày phải mai mới chuyển đến đến lúc đó mới có thể ở a. Thiên ca ca, anh cho em ở nhờ nha.” Trắng trợn! Kha Nhi rất là trắng trợn… _ __!
“Ah! Hoan nghênh hoan nghênh.” Lời nói của Tô Kha lại khiến Tần Thiên ngây ra một giây rồi lại gật đầu như gà. Đúng là có bản chất mị hoặc trời sinh a!(Chắc cho chuyển zô MQHL quá _ __!)
“Hư nghĩ đầu khôi, Thiên ca ca, ngươi chơi « Viễn Cổ » a!.” trong phòng ngủ Tần Thiên, Tô Kha thấy máy tính Hư nghĩ đầu khôi.
“Không có việc gì nên có chơi một chút.”
Trông thấy bộ dáng hưng phấn của Tô Kha, Tần Thiên ẩn ẩn cảm giác không ổn:”Ngươi cũng chơi.”
“Đúng vậy, đúng vậy.”
Tô Kha hưng phấn gật đầu:”Ta cùng hai biểu tỷ chơi, đẳng cấp không cao, tiểu mục sư cấp 17.”
“Hai biểu tỷ khá lợi hại, các nàng...”
Đến đây thì dừng lại, kiêu ngạo lắc đầu:”Vào trò chơi, Tô Kha sẽ giới thiệu cho anh.”
“Ai, đều do vong linh kỵ sĩ kia, mở ra hệ thống thế giới nối tiếp, « Viễn Cổ » trí tuệ và năng lực thăng cấp, hiện tại đóng cửa không thể chơi.”
“Thiên ca ca, vong linh kỵ sĩ mở ra thế giới chiến khu nối tiếp, anh biết không, hắn rất lợi hại, tiếng tăm lừng lẫy a.”
“Ah, ah.”
Tần Thiên khiêm tốn gật đầu:”Nghe qua,cũng có nghe qua một chút tin tức.”
“Thiên ca ca, ngươi thì sao, chức nghiệp gì, cấp bao nhiêu, lợi hại không?”
“Ah, cái này, cái này.”
Thiếu chút nữa bại lộ vong linh kỵ sĩ, tuy vậy gãi gãi đầu nói ra:”Ta à, hơn 20 cấp, chức nghiệp nha, là, là Hồng Liên kỵ sĩ, không lợi hại mấy.”
“Hồng Liên kỵ sĩ, che dấu chức nghiệp.”
Tô Kha hiếu kỳ:” Hoa sen thánh khiết,nhóm kỵ sĩ Sinh Mệnh Hệ ư, am hiểu sinh lực cùng khôi phục à.”
Tần Thiên chóng mặt! Lại bị khinh thường rồi. Dường như mấy chương gần đây mình bị khinh thường hơi nhiều a! Tần Thiên đành lắc đầu cười khổ!
“Không có, không phải. Hồng Liên kỵ sĩ là am hiểu công kích.”
“hi hi”.
Tô Kha cười vui vẻ:”Thiên ca ca lợi hại, đương nhiên là kỵ sĩ dũng mãnh tiến lên, chiến đấu giết địch a.”
“Thiên ca ca, cố gắng, siêu việt hơn vong linh ám kim kỵ sĩ kia nha.”
Tần Thiên đổ mồ hôi, nói chuyện với tiểu nha đầu này Tần Thiên thà cùng lúc đại chiến với ba con Kim Hỏa Ma điểu. Lúc này Kha Nhi cũng không có ý định buông tha cho Tần Thiên của chúng ta lại nói tiếp đúng là “Đại bác đã bắn, thì phải bắn lien liếp” a! “Ca ca ta cùng Vương Đống, bọn hắn cũng chơi « Viễn Cổ », Thiên ca ca, ngươi cùng bọn họ cùng một chỗ sao?”
Ah.
Đây là trọng điểm.
Tần Thiên lắc đầu:”Ta, ta là chức nghiệp ngoạn gia, chơi « Viễn Cổ » vì kiếm tiền, thân bất do kỷ , giết quái kiếm tài liệu để bán lấy tiền, bởi vậy là một người chơi trò chơi đơn độc.”
“Chức nghiệp ngoạn gia?”
Tô Kha vậy mà hiểu được:”Cái loại nầy chỉ giết quái, chỉ làm nhiệm vụ, chỉ tìm tài liệu, không nói chuyện phiếm, không có bằng hữu không lúc nào là không kiếm tiền.”
Mệt mỏi quá đi. Tần Thiên sắp bị nàng bắn cho banh ta lông rồi a!
Tuy vậy gật gật đầu:”Tốt, không nói cho bọn Vương Đống biết, nếu không bị bọn hắn kéo đi giết người thì khổ.”
“Vương Đống bọn hắn ah, xây xong một cái dong binh đoàn, cùng người khác ưa thích chém giết. Kha nhi không thích, một mực cùng hai biểu tỷ chơi, cũng không cùng một chỗ với bọn họ.”
“Thiên ca ca, Kha nhi muốn đi theo huynh.”
“Ah, ta, ta là chức nghiệp ngoạn gia.” Tần Thiên cố gắng, bảo trì hành vi thường ngày của chức nghiệp ngoạn gia.
“Yên tâm, ta ban ngày đến trường, buổi tối chỉ chơi trong chốc lát, phụ trợ cho hai biểu tỷ.”
Kha nhi làm nũng:”Anh cứ tiếp tục nghề nghiệp ngoạn gia của anh, chúng ta bình thường trông thấy mặt, tâm sự trong trò chơi, nếu như đụng phải nhiệm vụ khó khăn, cùng một chỗ hoàn thành.”
“Ah, ah, được rồi.” Tần Thiên gật gật đầu. Phải giơ cờ trắng thôi! Hỏa lực của đối phương rất là bưu hãn. _ __!
Bị Tô Kha ảnh hưởng, tâm tình của Tần Thiên trở lên ôn hòa sáng sủa hơn, một người chơi trò chơi cô độc, đột nhiên hi vọng mang theo Tô Kha, cùng một chỗ chơi trò chơi, cùng một chỗ thám hiểm.
“Tốt, ta mang ngươi.” Cô độc đã lâu, lần đầu tiên chủ động gật đầu
Ngày hôm sau, Tô Kha bắt đầu dọn nhà.
“Ngươi là Tần Thiên a.”
Một người đàn bà hơn 40 tuổi, thùy mị xinh đẹp, cao nhã động lòng người, thoạt nhìn mới hơn ba mươi đi tới:”Cảm ơn cháu đã cứu Kha nhi nhà ta.”
“Nàng là mẹ em, vẫn muốn tới để cám ơn Thiên ca ca.” Tô Kha giới thiệu.
“Không có gì.” Nhìn người con gái xinh đẹp, Tần Thiên khiêm tốn.
“Muốn cảm ơn thì để sau đi, hiện tại đã đến bữa trưa, chúng ta đi xuông khách sạn vừa ăn vừa nói chuyện.”
“Ừm.”
“Anh thật có lòng a”
“Không cần khách khí.” Tần Thiên khiêm tốn.
Cơm trưa chấm dứt, công nhân cũng dọn nhà xong, Tô Kha cũng rất chiếu cố bản than gọi một bảo mẫu hơn năm mươi tuổi đến ở. Từ lúc này Tần Thiên chính thức trở thành hang xóm của Kha Nhi. (Hay là phải nói ngược lại nhỉ :-?)
Ngày thứ ba, Tô Kha trước khi đi học còn không quên quăng một quả bom.
“Thiên ca ca,tí nữa chúng ta gặp trong trò chơi nha.”
“Ừm!”
Khi Tô Kha đi học, nhẩm thấy 96 tiếng đã đủ Tần Thiên tiếp tục đăng nhập trò chơi.
Biển cả, gió biển, trong núi là một giải cây cối xanh miết, trong hoa viên hoa tươi nở rộ. Trải qua 96 tiếng đồng hồ trí tuệ và năng lực thăng cấp, cảm giác càng chân thật, hiệu quả càng rõ ràng. Tần Thiên thử rút ra Quỷ Diện Biên Bức Kiếm,vong linh kỵ sĩ cùng Hồng Liên kỵ sĩ nguyên tố càng chân thật.
“Tốt.” Tần Thiên càng thêm ưa thích.
“Đinh đông, « Viễn Cổ » lần đầu tiên trí tuệ và năng lực thăng cấp, mở ra công năng phía dưới.” Hệ thống truyền đến nhắc nhở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.