Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)

Chương 37: Điện Thoại (1)

Ngã Tối Bạch

24/08/2021

“Số tài khoản XXXX9527 Giao dịch +74.087 đồng. Số dư cuối: 74.783 Đồng.”

Lúc kết thúc tháng 11, Lâm Uyên nhận được chuyển khoản. Cùng lúc đó hắn còn nhận được tin nhắn đến từ ban tài vụ công ty: “Tác phẩm «Sinh Như Hạ Hoa» của ngài vừa kết toán lợi nhuận tác quyền, cùng với lương tháng 11 của ngài đã được chuyển vào tài khoản. Sau này mỗi ngày 1 hàng tháng, tiền tác quyền cùng lương cơ bản sẽ đúng hạn chuyển tới tài khoản số XXXX9527. Nếu có bất kỳ nghi vấn mời đến ban tại vụ kiểm tra lại.”

Rốt cuộc chia tiền rồi. Lâm Uyên có chút cao hứng.

Tháng mười hai chậm rãi tới, đồng nghĩa với Tân Nhân quý năm nay chính thức kết thúc. Nhờ công ty quyết đoán vạch định kế hoạch đua top, mở ra chiến dịch tuyên truyền quy mô lớn, «Sinh Như Hạ Hoa» cuối cùng đột phá con số 55 vạn lượt truy cập. Kết quả này đã vượt qua thành tích hạng nhất các năm trước, cũng từ đó nói rõ tác phẩm này của Lâm Uyên thực sự ưu tú.

Mà sau khi trừ gần mười nghìn tiền thuế, về đến tay Lâm Uyên hơn sáu chục ngàn. Cộng thêm lương cơ bản mười nghìn, cuối cùng vào thẻ của hắn được hơn bảy vạn –

Mặc dù thời gian bắt đầu chính thức đi làm tại ban soạn nhạc của Lâm Uyên chưa tới một tháng, một tuần lại chỉ có mặt đúng hai ngày nghỉ. Nhưng đây đại khái là đãi ngộ của công ty dành cho người mới đi.

Nếu như ở Địa cầu, nhạc sĩ mới thường là bán đứt bài hát cũng không được giá tiền này, nói chi ở đây Lâm Uyên còn kiếm được thu nhập hàng tháng cố định từ tác quyền ca khúc.

Cuộc sống có tương lai.

Chỉ cần còn có người tiếp tục tiêu tiền mua «Sinh Như Hạ Hoa», Lâm Uyên liền có thể liên tục không ngừng được chia tiền tác quyền. Khó trách trong nội bộ ngành nhạc sĩ này có cách nói “Một bài hát tốt có thể ăn cả đời”.

Coi như Lâm Uyên sau này không còn tác phẩm nào tốt, thì «Sinh Như Hạ Hoa» cũng đủ cho hắn trang trải vấn đề sinh hoạt ấm no.



Dĩ nhiên vẫn câu nói kia. Dù sao càng về sau «Sinh Như Hạ Hoa» lượng truy cập sẽ từng bước hạ xuống. Bởi vì dù bất kỳ tác phẩm nào, đều sẽ có một quá trình từ sơ kỳ bạo nổ đến hậu kỳ bão hòa, cho nên số tiền tác quyền được chia sẽ từ từ giảm bớt.

Vì vậy xuất thêm vài bài nữa chắc chắn không sai!

Vừa có danh vọng vừa có thể kiếm tiền lâu dài.

Lâm Uyên không khỏi mong đợi «Cá Lớn» tương lai có thể mang đến tiền tác quyền cho mình. Bài hát này chỉ tính riêng phần trăm hợp đồng với công ty mình đã được chia hơn 60 vạn rồi, hơn nữa sau này được chia tiền sẽ phi thường khả quan.

Sau đó, có thể làm chuyện mà chính người xuyên việt như mình rất muốn làm rồi.

Đầu tiên Lâm Uyên gọi điện thoại cho Triệu Ngọc, kính nhờ một chuyện.

Sau đó hắn hít một hơi thật sâu, trong đầu nhớ lại các ký ức của nguyên chủ về cách trò chuyện với mẹ, chắc chắn không còn gì sơ sót, bắt đầu gọi về cho mẹ - mẹ hắn là giáo viên dạy âm nhạc.

Rất nhanh điện thoại liền được tiếp. Đầu bên kia là một thanh âm mang theo chút mỏi mệt: “Tiểu Uyên à, có phải hay không tiền tiêu vặt không đủ dùng rồi? Để mẹ gửi thêm cho con nhé.”

“Không phải, mẹ.” – Lâm Uyên vội vàng nói: “Con có một tin tức tốt cần thông báo cho mẹ biết.”

Lâm Uyên còn chưa nói xong đã nghe được trong điện thoại vọng ra chút thanh âm xa lạ: “Trần Cẩm, kệ hàng bên kia đều rỗng rồi, ngươi soát danh sách rồi đi qua kho lấy bổ sung chút hàng.”



Điện thoại bỗng nhiên cúp. Nhưng Lâm Uyên có thể tưởng tượng được dáng vẻ mẹ mình cuống quýt cất điện thoại như thế nào.

Qua năm phút sau mẹ mới lần nữa gọi lại, nhỏ giọng nói: “Vừa rồi tín hiệu không tốt.”

“Mẹ!” – Lâm Uyên tâm lý bỗng nhiên đau xót: “Đừng giả bộ, mẹ khẳng định lại chạy ra ngoài làm thêm.”

“Chủ yếu trong trường hôm nay cũng không có tiết.” – Mẹ có chút chột dạ giải thích: “Con cũng biết, mẹ chỉ là giáo viên thanh nhạc, hôm nay tiết học lại bị giáo viên số học đoạt mất, cũng chỉ có thể ra ngoài tìm chút chuyện làm thêm, dù sao thì cũng nhàn rỗi.”

Lâm Uyên bất mãn: “Giáo viên số học sao lại đoạt tiết học của mẹ?”

Mẹ hắn cười nói: “Đừng nói nhảm, giáo viên ngữ văn cũng thích đoạt tiết học của mẹ.”

Lâm Uyên bất đắc dĩ: “Thân thể của mẹ có chịu được đâu. Có phải đã quên hay không lần trước đồng thời kiêm một lúc ba việc, mệt đến mức phải đi viện truyền nước biển?”

“Ta đúng là chỉ đang nhận việc hỗ trợ tại siêu thị một chút. Đúng rồi, con vừa mới nói tin tức tốt là cái gì?” – Mẹ muốn nói sang chuyện khác.

Lâm Uyên cũng không muốn truy hỏi thêm, nói: “Con không phải đã chuyển tới làm tại ban soạn nhạc sao, liền học tập viết ca khúc. Kết quả bài hát con viết ra bạo hỏa rồi, cho nên con được chia tác quyền 10 vạn đồng.”

.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook