Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)
Chương 300: Tôn Diệu Hoả, Ngươi Thật Biết Chơi Nha
Ngã Tối Bạch
07/03/2023
“Ngươi không tin?” Diệp Tri Thu nói, “Nếu không tin thì ngươi có thể nghe hết các tác phẩm của Tiện Ngư một lần, sau đó sẽ phát hiện ra một điểm rất thú vị.”
“Là điểm gì?”
“Trong các tác phẩm của Tiện Ngư không hề có một phong cách nhất quán nào. Ta không nói tới tài năng soạn nhạc của hắn, quả thật tài năng của hắn rất cao nhưng Cô Độc và Mạch Mạch cũng không kém cạnh gì. Vấn đề là Tiện Ngư có điểm rất kỳ quái, dường như hắn đang không ngừng thử nghiệm sáng tác các loại hình âm nhạc và phong cách bất đồng.”
Đây là đặc điểm mà rất ít người nhận ra.
Thông thường thì tác phẩm của một nhạc sĩ sẽ có một số điểm chung nhất định, mang theo dấu hiệu nhận biết riêng. Nhưng nhạc của Tiện Ngư lại giống như đến từ nhiều nhạc sĩ khác nhau, không bài nào giống bài nào!
Đây mới là điểm khiến Diệp Tri Thu kinh ngạc.
Một thiên tài mới nổi trong hai năm trở lại đây lại có vẻ am hiểu về quá nhiều thể loại âm nhạc. Cho nên dù là Diệp Tri Thu cũng sẽ hiếu kỳ, lần này bài hát của Tiện Ngư sẽ đi theo phong cách gì?
Hải Đường như có điều suy nghĩ.
. . .
Bởi vì trận tranh tài tháng 12 quá đông đảo nhân tài, Lâm Uyên không thu được nhiều độ chú ý nên hắn phát thông báo trên Bộ Lạc rằng mình sắp ra bài hát mới, còn cố ý dùng tài khoản của Sở Cuồng share lại status này.
Ngoài ra hắn còn bảo La Vi dùng tài khoản của Ảnh Tử share về.
“…Biết rồi.”
La Vi không quá tình nguyện, bởi vì trong mắt nàng Tiện Ngư là “tình địch”.
Nàng thật sự không hiểu Ảnh Tử và Tiện Ngư quá khinh địch, hay bọn hắn vừa là địch vừa là bạn, nhưng nàng vẫn phải ngoan ngoãn làm theo.
Đám fan hâm mộ của cả ba bí danh đều đồng loạt tỏ thái độ ủng hộ, liên tục share status về.
Không chỉ có fan, rất nhiều ca sĩ từng hợp tác với Lâm Uyên cũng hỗ trợ share tin. Chẳng hạn như Trần Chí Vũ, Tôn Diệu Hoả, Giang Quỳ, Triệu Doanh Các…
Mấy người Trần Chí Vũ cũng khá là bảo thủ, khi share tin về đều ghi chú kiểu “Tranh ba hạng đầu”, “Tiện Ngư lão sư cố gắng lên”, “Chúc bài hát mới của Tiện Ngư lão sư sẽ hót hòn họt”… hiển nhiên bọn hắn cũng không cho là Lâm Uyên có thể đoạt giải nhất.
Chỉ có mình Tôn Diệu Hoả khi share về lại đăng thêm dòng thông báo rất có lòng tin:
“Cầu chúc cho Mặt Trời Đỏ trở thành bài hát đứng đầu bảng xếp hạng các ca khúc tháng 12! Ngày bài hát ra mắt, các fan có thể đến ăn tại tiệm lẩu Diễm Diễm để được hưởng ưu đãi 30%. Ngày học đệ của ta đoạt cúp, tiệm lẩu Diễm Diễm sẽ ưu đãi 70% toàn bộ các món trong menu, áp dụng trong 24 giờ sau khi Mặt Trời Đỏ đoạt hạng nhất!”
Giang Quỳ: “. . .”
Trần Chí Vũ: “. . .”
Triệu Doanh Các: “. . .”
Ngươi thật biết chơi nha. Còn có loại thao tác này?
Ngay cả Lâm Uyên cũng bị bài đăng của Tôn Diệu Hoả làm cho cảm động. Cho dù bên dưới khu bình luận toàn là câu hỏi xin địa chỉ tiệm lẩu…
Thời gian sau đó.
Cho dù Lâm Uyên chôn chân trong trường quay cũng có thể cảm nhận được phong ba bão táp sắp kéo tới, trong đoàn làm phim cũng có không ít người thảo luận về Cuộc Chiến Chư Thần, thậm chí giờ ăn trưa Lâm Uyên còn nghe mọi người kháo nhau xem nên cược ai đứng hạng nào…
Đám con bạc không chỗ nào là không có mặt.
Ngày 30 tháng 11.
Đêm nay đối với làng ca nhạc Tần Tề mà nói chính là một đêm không ngủ. Rất nhiều người ngồi đợi trước máy vi tính, chờ đến chuông đồng hồ điểm 12 giờ để được nghe các ca khúc ra mắt trong Cuộc Chiến Chư Thần.
Chẳng hạn như ca vương Phí Dương.
Thân là người có tỷ lệ đoạt cúp cao nhất, Phí Dương mong chờ giờ khắc này hơn bất kỳ ai khác, cho nên ánh mắt của hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào góc máy vi tính, lúc này đã là 11 giờ 59 phút.
“Sắp bắt đầu rồi.”
Khi tiếng chuông báo thức vang lên, đầu tiên Phí Dương mở trang website âm nhạc lớn nhất Tần Tề lên, trên banner đầu trang web có ghi bốn chữ: “Cuộc Chiến Chư Thần!”
Mặc dù cái tên khá sến nhưng không thể không nói nó rất phù hợp với cuộc chiến âm nhạc tháng 12 lần này. Ấn vào banner sẽ thấy rất nhiều bài hát ra mắt vào tháng 12, mà xếp đầu bảng chính là bài hát của Doãn Đông hợp tác với ca vương Phí Dương: “Tân Thế Giới”.
Chủ đề bài hát lấy bối cảnh của Lam Tinh sau khi hoàn toàn thống nhất, có thể nói là bối cảnh cực lớn, phối hợp với giọng hát của Phí Dương thì dù là khí thế hay nhịp điệu cũng rất đỉnh.
Đây là bảng xếp hạng hiện tại của trang website âm nhạc, hiển nhiên bọn hắn cũng rất có lòng tin với Đại Thế Giới nên mới xếp nó đứng đầu như vậy.
Phí Dương ấn mở bài hát của chính mình lên, đeo tai nghe vào và nghe một lần như một loại nghi thức thần thánh nào đó. Sau khi nghe xong hắn mới hài lòng gật đầu một cái rồi mở ca khúc đứng hạng thứ hai lên nghe, cũng chính là ca khúc của Diệp Tri Thu hợp tác cùng Hải Đường.
Bài hát tên là Nở Rộ.
Đây cũng chính là đối thủ lớn nhất trong lòng Phí Dương. Dù sao giữa các khúc phụ với nhau dù có phân chia mạnh yếu nhưng độ chênh lệch không quá lớn, nên lúc nghe bài hát này Phí Dương vô cùng nghiêm túc.
“Phần nhạc rất quy củ…”
“Nhạc giao hưởng kết hợp cùng đàn vi-ô-lông…”
“Phần điệp khúc được xử lý quá tuyệt tạo cảm giác dồn dập mạnh mẽ, không hổ là Hải Đường, xử lý các nốt cao dễ dàng như vậy lại còn kết hợp với biến điệu một cách hoa lệ…”
Người bình thường nghe nhạc chỉ là nghe nhạc mà thôi.
Thông thường khi Phí Dương nghe nhạc cũng thế. Nhưng lúc này hắn lại không nhịn được vừa nghe vừa phân tích, dù sao Diệp Tri Thu lão sư cũng là khúc phụ, trình độ không thể khinh thường, cứ thế hắn nghiêm túc nghe đến hết bài.
“Hình như bài hát của ta ổn hơn.” Phí Dương không chắc lắm.
Đối với âm nhạc, ngươi không thể chắc chắn 100% rằng bản nào hay hơn bản nào, nếu không đã chẳng có những ca sĩ dù chất giọng rất tốt nhưng hát mãi cũng không nổi tiếng được. Ca sĩ chọn bài hát cũng cần có tầm nhìn như diễn viên chọn phim đóng, dưới tình huống đôi bên không quá chênh lệch, Phí Dương chỉ có thể đoán đại khái như thế mà thôi.
Nhưng có một thứ có thể giúp hắn biết kết quả.
“Là điểm gì?”
“Trong các tác phẩm của Tiện Ngư không hề có một phong cách nhất quán nào. Ta không nói tới tài năng soạn nhạc của hắn, quả thật tài năng của hắn rất cao nhưng Cô Độc và Mạch Mạch cũng không kém cạnh gì. Vấn đề là Tiện Ngư có điểm rất kỳ quái, dường như hắn đang không ngừng thử nghiệm sáng tác các loại hình âm nhạc và phong cách bất đồng.”
Đây là đặc điểm mà rất ít người nhận ra.
Thông thường thì tác phẩm của một nhạc sĩ sẽ có một số điểm chung nhất định, mang theo dấu hiệu nhận biết riêng. Nhưng nhạc của Tiện Ngư lại giống như đến từ nhiều nhạc sĩ khác nhau, không bài nào giống bài nào!
Đây mới là điểm khiến Diệp Tri Thu kinh ngạc.
Một thiên tài mới nổi trong hai năm trở lại đây lại có vẻ am hiểu về quá nhiều thể loại âm nhạc. Cho nên dù là Diệp Tri Thu cũng sẽ hiếu kỳ, lần này bài hát của Tiện Ngư sẽ đi theo phong cách gì?
Hải Đường như có điều suy nghĩ.
. . .
Bởi vì trận tranh tài tháng 12 quá đông đảo nhân tài, Lâm Uyên không thu được nhiều độ chú ý nên hắn phát thông báo trên Bộ Lạc rằng mình sắp ra bài hát mới, còn cố ý dùng tài khoản của Sở Cuồng share lại status này.
Ngoài ra hắn còn bảo La Vi dùng tài khoản của Ảnh Tử share về.
“…Biết rồi.”
La Vi không quá tình nguyện, bởi vì trong mắt nàng Tiện Ngư là “tình địch”.
Nàng thật sự không hiểu Ảnh Tử và Tiện Ngư quá khinh địch, hay bọn hắn vừa là địch vừa là bạn, nhưng nàng vẫn phải ngoan ngoãn làm theo.
Đám fan hâm mộ của cả ba bí danh đều đồng loạt tỏ thái độ ủng hộ, liên tục share status về.
Không chỉ có fan, rất nhiều ca sĩ từng hợp tác với Lâm Uyên cũng hỗ trợ share tin. Chẳng hạn như Trần Chí Vũ, Tôn Diệu Hoả, Giang Quỳ, Triệu Doanh Các…
Mấy người Trần Chí Vũ cũng khá là bảo thủ, khi share tin về đều ghi chú kiểu “Tranh ba hạng đầu”, “Tiện Ngư lão sư cố gắng lên”, “Chúc bài hát mới của Tiện Ngư lão sư sẽ hót hòn họt”… hiển nhiên bọn hắn cũng không cho là Lâm Uyên có thể đoạt giải nhất.
Chỉ có mình Tôn Diệu Hoả khi share về lại đăng thêm dòng thông báo rất có lòng tin:
“Cầu chúc cho Mặt Trời Đỏ trở thành bài hát đứng đầu bảng xếp hạng các ca khúc tháng 12! Ngày bài hát ra mắt, các fan có thể đến ăn tại tiệm lẩu Diễm Diễm để được hưởng ưu đãi 30%. Ngày học đệ của ta đoạt cúp, tiệm lẩu Diễm Diễm sẽ ưu đãi 70% toàn bộ các món trong menu, áp dụng trong 24 giờ sau khi Mặt Trời Đỏ đoạt hạng nhất!”
Giang Quỳ: “. . .”
Trần Chí Vũ: “. . .”
Triệu Doanh Các: “. . .”
Ngươi thật biết chơi nha. Còn có loại thao tác này?
Ngay cả Lâm Uyên cũng bị bài đăng của Tôn Diệu Hoả làm cho cảm động. Cho dù bên dưới khu bình luận toàn là câu hỏi xin địa chỉ tiệm lẩu…
Thời gian sau đó.
Cho dù Lâm Uyên chôn chân trong trường quay cũng có thể cảm nhận được phong ba bão táp sắp kéo tới, trong đoàn làm phim cũng có không ít người thảo luận về Cuộc Chiến Chư Thần, thậm chí giờ ăn trưa Lâm Uyên còn nghe mọi người kháo nhau xem nên cược ai đứng hạng nào…
Đám con bạc không chỗ nào là không có mặt.
Ngày 30 tháng 11.
Đêm nay đối với làng ca nhạc Tần Tề mà nói chính là một đêm không ngủ. Rất nhiều người ngồi đợi trước máy vi tính, chờ đến chuông đồng hồ điểm 12 giờ để được nghe các ca khúc ra mắt trong Cuộc Chiến Chư Thần.
Chẳng hạn như ca vương Phí Dương.
Thân là người có tỷ lệ đoạt cúp cao nhất, Phí Dương mong chờ giờ khắc này hơn bất kỳ ai khác, cho nên ánh mắt của hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào góc máy vi tính, lúc này đã là 11 giờ 59 phút.
“Sắp bắt đầu rồi.”
Khi tiếng chuông báo thức vang lên, đầu tiên Phí Dương mở trang website âm nhạc lớn nhất Tần Tề lên, trên banner đầu trang web có ghi bốn chữ: “Cuộc Chiến Chư Thần!”
Mặc dù cái tên khá sến nhưng không thể không nói nó rất phù hợp với cuộc chiến âm nhạc tháng 12 lần này. Ấn vào banner sẽ thấy rất nhiều bài hát ra mắt vào tháng 12, mà xếp đầu bảng chính là bài hát của Doãn Đông hợp tác với ca vương Phí Dương: “Tân Thế Giới”.
Chủ đề bài hát lấy bối cảnh của Lam Tinh sau khi hoàn toàn thống nhất, có thể nói là bối cảnh cực lớn, phối hợp với giọng hát của Phí Dương thì dù là khí thế hay nhịp điệu cũng rất đỉnh.
Đây là bảng xếp hạng hiện tại của trang website âm nhạc, hiển nhiên bọn hắn cũng rất có lòng tin với Đại Thế Giới nên mới xếp nó đứng đầu như vậy.
Phí Dương ấn mở bài hát của chính mình lên, đeo tai nghe vào và nghe một lần như một loại nghi thức thần thánh nào đó. Sau khi nghe xong hắn mới hài lòng gật đầu một cái rồi mở ca khúc đứng hạng thứ hai lên nghe, cũng chính là ca khúc của Diệp Tri Thu hợp tác cùng Hải Đường.
Bài hát tên là Nở Rộ.
Đây cũng chính là đối thủ lớn nhất trong lòng Phí Dương. Dù sao giữa các khúc phụ với nhau dù có phân chia mạnh yếu nhưng độ chênh lệch không quá lớn, nên lúc nghe bài hát này Phí Dương vô cùng nghiêm túc.
“Phần nhạc rất quy củ…”
“Nhạc giao hưởng kết hợp cùng đàn vi-ô-lông…”
“Phần điệp khúc được xử lý quá tuyệt tạo cảm giác dồn dập mạnh mẽ, không hổ là Hải Đường, xử lý các nốt cao dễ dàng như vậy lại còn kết hợp với biến điệu một cách hoa lệ…”
Người bình thường nghe nhạc chỉ là nghe nhạc mà thôi.
Thông thường khi Phí Dương nghe nhạc cũng thế. Nhưng lúc này hắn lại không nhịn được vừa nghe vừa phân tích, dù sao Diệp Tri Thu lão sư cũng là khúc phụ, trình độ không thể khinh thường, cứ thế hắn nghiêm túc nghe đến hết bài.
“Hình như bài hát của ta ổn hơn.” Phí Dương không chắc lắm.
Đối với âm nhạc, ngươi không thể chắc chắn 100% rằng bản nào hay hơn bản nào, nếu không đã chẳng có những ca sĩ dù chất giọng rất tốt nhưng hát mãi cũng không nổi tiếng được. Ca sĩ chọn bài hát cũng cần có tầm nhìn như diễn viên chọn phim đóng, dưới tình huống đôi bên không quá chênh lệch, Phí Dương chỉ có thể đoán đại khái như thế mà thôi.
Nhưng có một thứ có thể giúp hắn biết kết quả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.