Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)

Chương 20: Vào Làm Việc Tại Ban Soạn Nhạc (2)

Ngã Tối Bạch

24/08/2021

“Ha ha!”

Lão Chu bỗng nhiên nở nụ cười lần nữa, nhiệt tình đi về phía Lâm Uyên đưa tay ra nói: “Hoan nghênh, hoan nghênh!”

Tiện Ngư trẻ tuổi? Đối với lão Chu mà nói, cái này không phải cái gì khó tiếp nhận. Càng trẻ càng chứng tỏ Tiện Ngư tài hoa hơn người, không gian phát triển lớn. Hắn chỉ cần tạo không gian cho Tiện Ngư trưởng thành!

Chờ sau này kinh nghiệm của Tiện Ngư thành thục hơn, có lẽ càng có thể xuất ra ca khúc càng ưu tú hơn «Sinh như hạ hoa». Cho nên tâm tình lão Chu đang vì Tiện Ngư trẻ tuổi mà ngoài ý muốn, sau đó ngược lại cảm thấy càng tốt hơn, nên như vậy!

“Cảm ơn”

Lâm Uyên cùng lão bắt tay. Ở một bên, Triệu Ngọc nhắc nhở: “Lão Chu, đứa nhỏ này vốn tên là Lâm Uyên, bây giờ còn đang học tại Học viện nghệ thuật Tần Châu, hệ soạn nhạc, sinh viên năm thứ hai. Cho nên bình thường dưới tình huống có tiết học là không thể tới công ty, điểm này tôi phải nói trước. Ngoài ra ở phương diện đãi ngộ, tôi hi vọng Lâm Uyên cùng những người khác trong ban là công bằng.”

“Không thành vấn đề” – Lão Chu lập tức đáp ứng.

“Ban soạn nhạc chúng ta cũng không phải không có tiền lệ nhân viên còn công tác ở trường, huống chi cả công ty đều biết đặc thù của chúng ta là tản mạn, ngồi yên tại công ty thì nghĩ ra được cái lông gì. Có một số Khúc Phụ cả năm số lần ngồi tại công ty không quá năm lần, ta mẹ nó có thể bắt bọn họ đúng giờ điểm danh, không thì trừ lương hay sao. Vẫn là phải dỗ ngọt mỗi ngày!”

Triệu Ngọc cau mày: “Đừng miệng pháo trước mặt hài tử.”

Lão Chu bật cười gật đầu liên tục, nhưng trong lòng thì âm thầm ghim một cái. Hắn vẫn là lần đầu tiên trong công ty nhìn thấy Triệu Ngọc bảo vệ một người mới như vậy, xem ra trong lòng cô, Lâm Uyên như cục cưng quý báu.

Bất quá. Vào Ban soạn nhạc, nếu như tiểu tử này còn có thể viết ra ca khúc cấp bậc «Sinh như hạ hoa» vậy dĩ nhiên chính bản thân lão Chu ta cũng phải bao bọc yêu thương hắn.

Chớ xem thường lão Chu. Làm lão đại ban soạn nhạc công ty giải trí Tinh Mang, hắn vẫn rất có uy vọng. Dù sao mấy Khúc phụ đại lão lợi hại mới có thể làm vị trí này. Chỉ là một vài khúc phụ cao cấp thường xuyên không đến công ty làm việc.

“Vậy được” – Triệu Ngọc vỗ vai Lâm Uyên dặn dò: “Sau này em chính là người của ban soạn nhạc, gặp sự tình khó xử có thể đến tìm chị. Tới công ty cần xe đưa đón cũng có thể gọi chị, nếu không rảnh chị cũng sẽ kêu người đi đón em.”



Lão Chu cười nói: “Tiểu Triệu đây là ủy thác sao, được rồi, có Chu ca ở đây, ngươi yên tâm đi làm việc đi”

Triệu Ngọc: “...”

Ngươi tự xưng Chu ca thì cũng thôi, dù sao mặt nhăn tuổi lớn. Bất quá người vừa mới sang tay cho ngươi, ngươi liền từ “Triệu tỷ” biến trở về thành “Tiểu Triệu”?

Quá chân thật rồi. Nàng quay đầu, phất phất tay rồi đi về hướng thang máy.

Lâm Uyên cũng hướng Triệu Ngọc phất tay dù cho cô đã xoay người không thấy nữa.

Tiếp đó lão Chu mang Lâm Uyên đi ký mấy cái hợp đồng. Hợp đồng ký xong, Lâm Uyên chính thức trở thành thành viên Ban Soạn nhạc công ty giải trí Tinh Mang!

“Đây là chỗ ngồi của cậu.”

Lão Chu cho Lâm Uyên một chỗ ngồi cạnh cửa sổ. Đây là một trong những vị trí view đẹp không nhiều trong công ty, quay đầu liền có thể nhìn thấy toàn bộ phong cảnh bên ngoài.

Thấy Lâm Uyên cứ như vậy ngồi xuống, các thành viên khác trong Ban soạn nhạc đưa tới một trận ghen tị.

“Đó là vị trí của Dương Khúc Phụ”

“Không có vấn đề gì... ngược lại trong ban có mấy Khúc phụ tự do phóng khoáng lại không tới công ty đi làm, trống không cũng là trống không, bất quá chỗ đó để không vài năm cũng không tới phiên chúng ta ngồi đi.”

“...”



Ngay sau đó, Lâm Uyên bỏ chồng sách đeo tại ba lô sau lưng ra, từ trong đó lấy ra mấy cuốn ngồi đọc. Dù sao hắn cũng sắp thi rồi.

Một đám người ban soạn nhạc tốt nghiệp đã nhiều năm, nghiên cứu sinh đều nhìn lén Lâm Uyên. Kết quả thấy hắn lôi ra sách vở, đều nghĩ mình nhìn nhầm hay là hoa mắt rồi. Bởi vì Lâm Uyên xuất ra ba cuốn sách có thứ tự là: , và .

“Cái kia...”

“Hình như là... Năm thứ hai đại học sao?”

Lâm Uyên không biết những người phía sau nhìn mình chằm chằm, hắn nghiêm túc học tập vì kết quả thi lọt top 25 trong lớp, miệng nhẹ đọc thuộc lòng.

"Hợp âm trung cái nào âm ở cao giọng nhất bộ, cái này hợp âm chính là cái đó nhịp điệu vị trí."

"Lớn nhỏ hợp âm ba loại nhịp điệu vị trí, gần căn âm nhịp điệu vị trí, tam âm nhịp điệu vị trí, Ngũ Âm nhịp điệu vị trí."

"Ở trên thực tế, vô luận dày đặc xếp hàng hay lại là mở ra xếp hàng lớn nhỏ hợp âm cũng không cho phép xuất hiện bộ âm đan chéo, mà cái gọi là bộ âm đan chéo chính là lần Giọng trung bộ cao hơn Giọng trung bộ, Giọng trầm bộ cao hơn lần Giọng trung bộ hoặc là cao âm bộ thấp hơn Giọng trung bộ."

" ..."

Đây chính là Khúc phụ viết ra « Sinh Như Hạ Hoa » - Tiện Ngư sao?

Cảnh tượng lộ ra hơi có vẻ kỳ quái, bầu không khí trong ban soạn nhạc thoáng cái lộ vẻ quỷ dị.

Sau đó mọi người bỗng nhiên đồng thời cùng lúc sinh ra tâm tình “tự ti” cùng “kiêu ngạo” – Hai loại tâm tình bất đồng mâu thuẫn trong lòng.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook