Chương 1435
TeamFbTCPS
16/10/2022
Một trận kinh điển Tru Tiên Diệt Thần chiến đấu long trọng dĩ nhiên
là mãi mãi khắc sâu vào trong tâm can mỗi một vị còn sống sót đón nhận
mất mát cùng xúc cảm bi thương ngày qua ngày bị vùi dập.
Sử sách, văn hiến, lăng mộ, bao nhiêu cho đủ một đời cầu ma.
Mạc Phàm trên đường đi tìm chiếc váy thơm của đời mình để ngủ, khắp ngõ phố thân thuộc nhưng hôm nay dài dòng lê thê đến lạ kì, nghe được trùng điệp những tiếng bước chân nặng trĩu, từng cái người thân còn sống đối diện nhau trong nước mắt, từng cái trước đây không quen biết người lại đột nhiên gặp nhau, trao nhau cái ôm của sự đồng cảm, từng cái xưa kia trở mặt thành thù, nay lại thấu hiểu lẫn nhau, ngồi xuống hoài niệm.
Mạc Phàm thấy một màn này, chính mình thản nhiên bước qua bước tiếp, một bóng hình cô tịch lẻ loi đi trên những con đường nặng trĩu khóc tang.
Hắn lạnh lùng mà bước, cũng sẽ không có hết lòng đi thương cảm người khác làm gì.
Còn người khóc, tức là vẫn còn bất hạnh.
Có lẽ phải đợi cho đến khi người cuối cùng khóc xong, nỗi bất hạnh này mới chịu kết thúc, trời mới lần nữa lại sáng.
Mà cũng có thể, Triều Ca vĩnh viễn sẽ không có bình minh mặt trời mọc một lần nào nữa.
Chuyện của tương lai, hắn không thể nào biết được nữa rồi.
...............
Triều đình Thanh Vũ dời đô đến đóng ngụ tại một tòa quốc đảo tọa lạc ở phía Bắc Triều Ca.
Bàn Cổ để cho thái ti giám Đông Ly Cao Kiệt sắp xếp tất cả mọi việc trong cung, bản thân hắn không còn muốn can dự quá nhiều về việc triều chính.
10 vạn năm nữa.
Thiên Đạo Siêu Duy thoát khỏi Thần Mẫu khống chế, luận công ban thưởng, hứa hẹn sau đại kiếp tân kỷ nguyên hình thành, sẽ cho phép vị này Đại Tổ Thần Bàn Cổ rời khỏi, thậm chí sẵn sàng kéo thảm đỏ trải đường mời hoàng đế trở về Quang Minh Vị Diện.
Đêm khuya thanh vắng, Bàn Cổ ra hiệu cho tần nữ cùng thái giám trong cung mau đi về nghỉ ngơi, thẳng đến phát hiện không có ai đi theo mình.
Bàn Cổ ngẩng đầu nhìn trăng tròn mà thở dài. Một lúc sau, hắn mang theo một bình rượu trân quý nhất vừa mới hoàn thành ủ xong, do ‘người đó’ lúc còn sống biếu tặng cho mình cách chưng cất ủ rượu đặc biệt.
Đi ra sau cung, hướng dọc thảo nguyên leo lên trên một ngọn tế sơn lăng mộ do tận tay Bàn Cổ xây dựng để tưởng nhớ. Không biết bao nhiêu lâu rồi mới thấy được vị đã từng oanh liệt Chí Tôn Đế Hoàng này bộc lộ cảm xúc dạt dào cùng tràn ngập biểu đạt ngập ngừng đến như vậy.
Thật có chút không quen.
Hắn lặng lẽ ngồi ở đó, thẩn thờ rót rượu, thẩn thờ uống.
Rót cho mình, rót cho người đã khuất.
Có chút lời nói, nghẹn ngào vẫn không có kịp nói ra.
Có thể, đã muộn...
Thần Mẫu và Thiên Đạo tách ra rồi, kỷ nguyên cũ đang bị xóa bỏ, một chút pháp tắc quy củ trước đó tự nhiên là không còn giữ lại.
Tỷ như bên trong đó có một loại, là ký ức.
Bàn Cổ thông qua ký ức, càng nhớ được nhiều chuyện hơn với người này.
Nhưng lại đột nhiên từ trong đó dẫn lối ký ức, hắn não bộ phân tích cực nhạy, bỗng ý thức đến một loại nào đó ‘có khả năng’ như thế phát sinh.
Lucifer đến thế giới này bằng cách nào ? ? ?
Cổ Nguyệt Đế biết rõ Lucifer tại trong vận mệnh sau cùng của Thiên Cơ sẽ chống lại mình, làm sao lại không có khả năng không 'chiếu cố' tốt cái tên này. Mà thậm chí, cứ coi như Lucifer phía sau có đắc lực nhân vật trợ thủ, Cổ Nguyệt Đế bận bịu quá nhiều thứ, không có khả năng quản tháo toàn lực. Ân, nhưng như vậy cũng không đồng nghĩa hắn để yên a.
Nếu Bàn Cổ là Cổ Nguyệt, xem như không cản được Thiên Cơ vận mệnh Lucifer chắc chắn sẽ bất chấp đến Siêu Duy Vị Diện, nhưng chuyện đó sẽ không ảnh hưởng việc Bàn Cổ tuyệt đối cũng muốn trù tình Lucifer gặp nạn ở Siêu Duy Vị Diện. Vì cái gì yên ổn quá mức đâu?
Dạ Du Thần một đời thông minh cùng cầu toàn lo nghĩ, Bàn Cổ thế nhưng chưa từng cảm giác Dạ Du Thần so với Thần Mẫu Gaia trí lực kém hơn.
Thực sự.
Chưa từng...
Vị Tổ Thần Quang Minh Vị Diện cứ thế khẽ trầm mặc, trên khuôn mặt biểu hiện ra từng tia sâu lắng cùng hiếm có nghiêm túc suy tư.
Hắn ngả người vào tường mộ, tay chống trán, bốn ngón tay nắn nắn cái trán của mình.
Một lúc sau, hắn bừng tỉnh đại ngộ, tay vô tình lỡ làm rơi vỡ chén rượu quý.
“Thật đáng sợ”.
“Cổ Nguyệt Đế, ngươi thật là đáng sợ. Làm kẻ địch lâu năm, ta lần này lại phải công nhận, ngươi đúng giỏi tính toán, trước đây cũng không phải ta cảm thấy chính mình sẽ thua ngươi, chỉ nhưng là cho đến bây giờ, ta mới thấy ngươi đáng sợ cỡ nào”.
Dạ Du Thần không có khả năng là thức ăn cho Thần Mẫu.
Cổ Nguyệt Đế không thí quân vô ích.
Nó làm gì...
Nó không cần Dạ Du Thần chiến thắng hay cản bước Mạc Phàm và Lucifer.
Nó đem Dạ Du Thần đổi lại sự hồi sinh cho Thần Mẫu.
Nó muốn Dạ Du Thần cống hiến toàn bộ cho Thần Mẫu, cũng mong muốn Thần Mẫu có thể hồi sinh, hoặc nếu không hồi sinh, thì cũng là giống như vậy kích hoạt Cơ Quan Thí Thần!!!
Bàn Cổ thông suốt hoàn toàn.
Cổ Nguyệt Đế dễ như bỡn tương kế tựu kế, trả Lucifer về bên cạnh Mạc Phàm, hắn thể nào cũng biết rõ có Bàn Cổ ở đây, có Sở Giang ở đây, lại có vô số tính toán hậu trường như Văn Thái, như Thái Quỷ Hoàng dẫn dắt từ Quang Minh Vị Diện, chính mình tính toán kháng cự liền sẽ kháng cự không nổi, Cổ Nguyệt Đế có thần thánh hơn cũng không thể cản được.
Nhưng hắn không cần cản, cái hắn cần là có một vị nào đó càng đủ mạnh để làm chốt chặn ở Siêu Duy Vị Diện. Tốt nhất là một mũi tên trúng hết thảy hết thảy.
Vị đó chính là biến số Thần Mẫu Gaia.
Ngay từ đầu, Cổ Nguyệt Đế muốn nhắm đến Thần Mẫu Gaia.
Thần Mẫu Gaia tính cách không thể nhầm lẫn đi đâu được, nàng chấp niệm đủ mạnh để lần nữa đứng lên tranh giành Thần Vị, cũng đủ hung ác để bắt ép tất cả đồng quy vu tận, cả Bàn Cổ và Cổ Nguyệt Đế đều đọc vị rõ ràng. Long Thần bị diệt trừ toàn diện, nhưng Thần Mẫu Gaia ngày xưa lại có thể còn một tia tàn hồn linh niệm sống tiếp, này là cả Cổ Nguyệt Đế và Bàn Cổ đều giả vờ nhân từ để tính toán bên dưới, Thần Mẫu Gaia còn có thể có tác dụng cho riêng bọn hắn.
Không có Thần Mẫu Gaia dung thân, Bàn Cổ xác thực không có vị diện thích hợp lưu lạc vào thời điểm khó khăn.
Mà Cổ Nguyệt Đế còn tính toán xa hơn cả thế, hắn thực sự thao túng tâm lý, không ai nghĩ tới lợi dụng cả Thần Mẫu Gaia là chốt chặn cuối cho mình.
Thông minh quá thì sẽ bị thông minh hại. Long Thần ngu xuẩn, chết không đáng tiếc. Thần Mẫu Gaia tự cho mình giỏi bố cục, ngược lại chính là điểm yếu để Cổ Nguyệt Đế khai thác.
Dạ Du Thần chết oan uổng ? ? ?
Không hề, Dạ Du Thần không chết, Thần Mẫu Gaia có cho Thần Vị đi đến trước mặt nàng cũng không dám cầm chứ đừng nói là sử dụng.
Dạ Du Thần có mặt, chính là để Cổ Nguyệt Đế bảo đảm 100% Thiên Cơ sẽ không sai, tối thiểu, Thần Mẫu Gaia chắc chắn sẽ vì tham vọng của mình mà chặn lại Mạc Phàm cùng Lucifer, thậm chí lưỡng bại câu thương, chặn nốt chính mình cơ hội trở mình, chặn nốt Bàn Cổ mắc kẹt lại ở thế giới này.
Cổ Nguyệt hiểu rõ Mạc Phàm và Lucifer như thế, cũng hiểu rõ Thần Mẫu như thế, Thần Mẫu bố cục, chính là hắn ưng ý nhất nguyện vọng muốn nhìn thấy.
Dạ Du Thần đóng đạt đến kinh người, Thần Mẫu mới đúng là bị lừa.
Nàng tưởng mình thông minh, nàng tưởng mình là sói, nhưng hóa ra lại là cừu non. Kia Dạ Du Thần, cốt lõi là để dẫn nàng đưa vào hòm của Cổ Nguyệt Đế dựng sẵn.
Nhìn mà xem, hiện tại ai là người có lợi nhất đâu ? ? ?
Siêu Duy Vị Diện bị phong bế thôi động kỷ nguyên mới.
Bàn Cổ 10 vạn năm sau mới được rời khỏi, Thần Mẫu Gaia thì nằm ngủ say thêm triệu năm, tinh phách tài nguyên thì bị hủy diệt sạch sẽ, Sở Giang thì vì bảo vệ Triều Ca, vĩnh sinh dùng pháp thuật cùng Thần Quyền đứng ở đầu cổng tọa trấn, bắt buộc phải đứng đây làm người gánh vác thiên địa suốt 10 vạn năm sau. Thật giống như truyền thuyết cổ xưa của đỉnh Olympus Bạch Linh Vị Diện, Titan Atlas cõng Tinh Cầu vì bị phạt vi phạm Thiên Đạo Thiên Quy. Hiện tại Sở Giang, cũng là như thế, bớt đi cho Cổ Nguyệt rất nhiều biến số không lường trước.
Ai là người thu lợi nhiều nhất, cái này liền không cần phải nói nữa rồi.
Kho tàng Triệu Đế cũng bị hủy hoại sạch sẽ, bây giờ tu luyện, chỉ còn nói cảm ngộ, chứ không phụ thuộc vào tài nguyên được. Mạc Phàm và Lucifer đúng tốc độ tu luyện sẽ bị hạn chế đi đến tột cùng.
Còn 50 năm, hết thảy ngã ngũ.
Nhìn từ bên ngoài thì rõ ràng trận thảm họa tai kiếp này từ đầu đến cuối là do Thần Mẫu Gaia làm ra.
Nhưng tại Bàn Cổ trong ánh mắt, thật giống như Thần Mẫu Gaia đã làm rất tốt, rất đúng cái cách mà Cổ Nguyệt Đế muốn nhìn thấy nhất.
Không có chốt chặn nào đáng sợ hơn Thiên Đạo Diệt Tuyệt.
Không có gì hiệu quả hơn là đánh bại kẻ địch từ bên trong, chế tác một cái ‘civil war’ đúng nghĩa cho những kẻ vẫn tưởng niệm đạo lý kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, a nha, Cổ Nguyệt vẻn vẹn làm một cái động tác trả Lucifer về đúng Thiên Cơ, thí Dạ Du Thần, lập tức phá hoại tất cả.
Hắn như thể đang ở nơi nào đó ngồi xem toàn bộ diễn biến kịch hay, trên miệng treo lấy một nụ cười châm biến cùng khinh thường đến cực điểm.
Nói rõ, tất cả các ngươi chụm đầu vào một chỗ ---- không phải núi cao, mà chính là hòn lăng mộ!!!
Bàn Cổ thở dài.
Sợ quá sợ quá, lại nốc tí rượu cho đỡ sợ.
Bàn Cổ nhìn vào lăng mộ kia của đứa con tinh thần mà hắn yêu thương nhất.
Trên bia mộ, khắc rõ năm chữ : “Nhật Nguyệt Thiên Sứ Azazel”.
Lại nói, đúng Thiên Cơ kịch bản, thật giống như Bàn Cổ cũng sẽ không thua Cổ Nguyệt Đế.
Chưa đến 10 vạn năm sau kết cục, cũng chưa biết ta với ngươi ai cười ai khóc...
Sử sách, văn hiến, lăng mộ, bao nhiêu cho đủ một đời cầu ma.
Mạc Phàm trên đường đi tìm chiếc váy thơm của đời mình để ngủ, khắp ngõ phố thân thuộc nhưng hôm nay dài dòng lê thê đến lạ kì, nghe được trùng điệp những tiếng bước chân nặng trĩu, từng cái người thân còn sống đối diện nhau trong nước mắt, từng cái trước đây không quen biết người lại đột nhiên gặp nhau, trao nhau cái ôm của sự đồng cảm, từng cái xưa kia trở mặt thành thù, nay lại thấu hiểu lẫn nhau, ngồi xuống hoài niệm.
Mạc Phàm thấy một màn này, chính mình thản nhiên bước qua bước tiếp, một bóng hình cô tịch lẻ loi đi trên những con đường nặng trĩu khóc tang.
Hắn lạnh lùng mà bước, cũng sẽ không có hết lòng đi thương cảm người khác làm gì.
Còn người khóc, tức là vẫn còn bất hạnh.
Có lẽ phải đợi cho đến khi người cuối cùng khóc xong, nỗi bất hạnh này mới chịu kết thúc, trời mới lần nữa lại sáng.
Mà cũng có thể, Triều Ca vĩnh viễn sẽ không có bình minh mặt trời mọc một lần nào nữa.
Chuyện của tương lai, hắn không thể nào biết được nữa rồi.
...............
Triều đình Thanh Vũ dời đô đến đóng ngụ tại một tòa quốc đảo tọa lạc ở phía Bắc Triều Ca.
Bàn Cổ để cho thái ti giám Đông Ly Cao Kiệt sắp xếp tất cả mọi việc trong cung, bản thân hắn không còn muốn can dự quá nhiều về việc triều chính.
10 vạn năm nữa.
Thiên Đạo Siêu Duy thoát khỏi Thần Mẫu khống chế, luận công ban thưởng, hứa hẹn sau đại kiếp tân kỷ nguyên hình thành, sẽ cho phép vị này Đại Tổ Thần Bàn Cổ rời khỏi, thậm chí sẵn sàng kéo thảm đỏ trải đường mời hoàng đế trở về Quang Minh Vị Diện.
Đêm khuya thanh vắng, Bàn Cổ ra hiệu cho tần nữ cùng thái giám trong cung mau đi về nghỉ ngơi, thẳng đến phát hiện không có ai đi theo mình.
Bàn Cổ ngẩng đầu nhìn trăng tròn mà thở dài. Một lúc sau, hắn mang theo một bình rượu trân quý nhất vừa mới hoàn thành ủ xong, do ‘người đó’ lúc còn sống biếu tặng cho mình cách chưng cất ủ rượu đặc biệt.
Đi ra sau cung, hướng dọc thảo nguyên leo lên trên một ngọn tế sơn lăng mộ do tận tay Bàn Cổ xây dựng để tưởng nhớ. Không biết bao nhiêu lâu rồi mới thấy được vị đã từng oanh liệt Chí Tôn Đế Hoàng này bộc lộ cảm xúc dạt dào cùng tràn ngập biểu đạt ngập ngừng đến như vậy.
Thật có chút không quen.
Hắn lặng lẽ ngồi ở đó, thẩn thờ rót rượu, thẩn thờ uống.
Rót cho mình, rót cho người đã khuất.
Có chút lời nói, nghẹn ngào vẫn không có kịp nói ra.
Có thể, đã muộn...
Thần Mẫu và Thiên Đạo tách ra rồi, kỷ nguyên cũ đang bị xóa bỏ, một chút pháp tắc quy củ trước đó tự nhiên là không còn giữ lại.
Tỷ như bên trong đó có một loại, là ký ức.
Bàn Cổ thông qua ký ức, càng nhớ được nhiều chuyện hơn với người này.
Nhưng lại đột nhiên từ trong đó dẫn lối ký ức, hắn não bộ phân tích cực nhạy, bỗng ý thức đến một loại nào đó ‘có khả năng’ như thế phát sinh.
Lucifer đến thế giới này bằng cách nào ? ? ?
Cổ Nguyệt Đế biết rõ Lucifer tại trong vận mệnh sau cùng của Thiên Cơ sẽ chống lại mình, làm sao lại không có khả năng không 'chiếu cố' tốt cái tên này. Mà thậm chí, cứ coi như Lucifer phía sau có đắc lực nhân vật trợ thủ, Cổ Nguyệt Đế bận bịu quá nhiều thứ, không có khả năng quản tháo toàn lực. Ân, nhưng như vậy cũng không đồng nghĩa hắn để yên a.
Nếu Bàn Cổ là Cổ Nguyệt, xem như không cản được Thiên Cơ vận mệnh Lucifer chắc chắn sẽ bất chấp đến Siêu Duy Vị Diện, nhưng chuyện đó sẽ không ảnh hưởng việc Bàn Cổ tuyệt đối cũng muốn trù tình Lucifer gặp nạn ở Siêu Duy Vị Diện. Vì cái gì yên ổn quá mức đâu?
Dạ Du Thần một đời thông minh cùng cầu toàn lo nghĩ, Bàn Cổ thế nhưng chưa từng cảm giác Dạ Du Thần so với Thần Mẫu Gaia trí lực kém hơn.
Thực sự.
Chưa từng...
Vị Tổ Thần Quang Minh Vị Diện cứ thế khẽ trầm mặc, trên khuôn mặt biểu hiện ra từng tia sâu lắng cùng hiếm có nghiêm túc suy tư.
Hắn ngả người vào tường mộ, tay chống trán, bốn ngón tay nắn nắn cái trán của mình.
Một lúc sau, hắn bừng tỉnh đại ngộ, tay vô tình lỡ làm rơi vỡ chén rượu quý.
“Thật đáng sợ”.
“Cổ Nguyệt Đế, ngươi thật là đáng sợ. Làm kẻ địch lâu năm, ta lần này lại phải công nhận, ngươi đúng giỏi tính toán, trước đây cũng không phải ta cảm thấy chính mình sẽ thua ngươi, chỉ nhưng là cho đến bây giờ, ta mới thấy ngươi đáng sợ cỡ nào”.
Dạ Du Thần không có khả năng là thức ăn cho Thần Mẫu.
Cổ Nguyệt Đế không thí quân vô ích.
Nó làm gì...
Nó không cần Dạ Du Thần chiến thắng hay cản bước Mạc Phàm và Lucifer.
Nó đem Dạ Du Thần đổi lại sự hồi sinh cho Thần Mẫu.
Nó muốn Dạ Du Thần cống hiến toàn bộ cho Thần Mẫu, cũng mong muốn Thần Mẫu có thể hồi sinh, hoặc nếu không hồi sinh, thì cũng là giống như vậy kích hoạt Cơ Quan Thí Thần!!!
Bàn Cổ thông suốt hoàn toàn.
Cổ Nguyệt Đế dễ như bỡn tương kế tựu kế, trả Lucifer về bên cạnh Mạc Phàm, hắn thể nào cũng biết rõ có Bàn Cổ ở đây, có Sở Giang ở đây, lại có vô số tính toán hậu trường như Văn Thái, như Thái Quỷ Hoàng dẫn dắt từ Quang Minh Vị Diện, chính mình tính toán kháng cự liền sẽ kháng cự không nổi, Cổ Nguyệt Đế có thần thánh hơn cũng không thể cản được.
Nhưng hắn không cần cản, cái hắn cần là có một vị nào đó càng đủ mạnh để làm chốt chặn ở Siêu Duy Vị Diện. Tốt nhất là một mũi tên trúng hết thảy hết thảy.
Vị đó chính là biến số Thần Mẫu Gaia.
Ngay từ đầu, Cổ Nguyệt Đế muốn nhắm đến Thần Mẫu Gaia.
Thần Mẫu Gaia tính cách không thể nhầm lẫn đi đâu được, nàng chấp niệm đủ mạnh để lần nữa đứng lên tranh giành Thần Vị, cũng đủ hung ác để bắt ép tất cả đồng quy vu tận, cả Bàn Cổ và Cổ Nguyệt Đế đều đọc vị rõ ràng. Long Thần bị diệt trừ toàn diện, nhưng Thần Mẫu Gaia ngày xưa lại có thể còn một tia tàn hồn linh niệm sống tiếp, này là cả Cổ Nguyệt Đế và Bàn Cổ đều giả vờ nhân từ để tính toán bên dưới, Thần Mẫu Gaia còn có thể có tác dụng cho riêng bọn hắn.
Không có Thần Mẫu Gaia dung thân, Bàn Cổ xác thực không có vị diện thích hợp lưu lạc vào thời điểm khó khăn.
Mà Cổ Nguyệt Đế còn tính toán xa hơn cả thế, hắn thực sự thao túng tâm lý, không ai nghĩ tới lợi dụng cả Thần Mẫu Gaia là chốt chặn cuối cho mình.
Thông minh quá thì sẽ bị thông minh hại. Long Thần ngu xuẩn, chết không đáng tiếc. Thần Mẫu Gaia tự cho mình giỏi bố cục, ngược lại chính là điểm yếu để Cổ Nguyệt Đế khai thác.
Dạ Du Thần chết oan uổng ? ? ?
Không hề, Dạ Du Thần không chết, Thần Mẫu Gaia có cho Thần Vị đi đến trước mặt nàng cũng không dám cầm chứ đừng nói là sử dụng.
Dạ Du Thần có mặt, chính là để Cổ Nguyệt Đế bảo đảm 100% Thiên Cơ sẽ không sai, tối thiểu, Thần Mẫu Gaia chắc chắn sẽ vì tham vọng của mình mà chặn lại Mạc Phàm cùng Lucifer, thậm chí lưỡng bại câu thương, chặn nốt chính mình cơ hội trở mình, chặn nốt Bàn Cổ mắc kẹt lại ở thế giới này.
Cổ Nguyệt hiểu rõ Mạc Phàm và Lucifer như thế, cũng hiểu rõ Thần Mẫu như thế, Thần Mẫu bố cục, chính là hắn ưng ý nhất nguyện vọng muốn nhìn thấy.
Dạ Du Thần đóng đạt đến kinh người, Thần Mẫu mới đúng là bị lừa.
Nàng tưởng mình thông minh, nàng tưởng mình là sói, nhưng hóa ra lại là cừu non. Kia Dạ Du Thần, cốt lõi là để dẫn nàng đưa vào hòm của Cổ Nguyệt Đế dựng sẵn.
Nhìn mà xem, hiện tại ai là người có lợi nhất đâu ? ? ?
Siêu Duy Vị Diện bị phong bế thôi động kỷ nguyên mới.
Bàn Cổ 10 vạn năm sau mới được rời khỏi, Thần Mẫu Gaia thì nằm ngủ say thêm triệu năm, tinh phách tài nguyên thì bị hủy diệt sạch sẽ, Sở Giang thì vì bảo vệ Triều Ca, vĩnh sinh dùng pháp thuật cùng Thần Quyền đứng ở đầu cổng tọa trấn, bắt buộc phải đứng đây làm người gánh vác thiên địa suốt 10 vạn năm sau. Thật giống như truyền thuyết cổ xưa của đỉnh Olympus Bạch Linh Vị Diện, Titan Atlas cõng Tinh Cầu vì bị phạt vi phạm Thiên Đạo Thiên Quy. Hiện tại Sở Giang, cũng là như thế, bớt đi cho Cổ Nguyệt rất nhiều biến số không lường trước.
Ai là người thu lợi nhiều nhất, cái này liền không cần phải nói nữa rồi.
Kho tàng Triệu Đế cũng bị hủy hoại sạch sẽ, bây giờ tu luyện, chỉ còn nói cảm ngộ, chứ không phụ thuộc vào tài nguyên được. Mạc Phàm và Lucifer đúng tốc độ tu luyện sẽ bị hạn chế đi đến tột cùng.
Còn 50 năm, hết thảy ngã ngũ.
Nhìn từ bên ngoài thì rõ ràng trận thảm họa tai kiếp này từ đầu đến cuối là do Thần Mẫu Gaia làm ra.
Nhưng tại Bàn Cổ trong ánh mắt, thật giống như Thần Mẫu Gaia đã làm rất tốt, rất đúng cái cách mà Cổ Nguyệt Đế muốn nhìn thấy nhất.
Không có chốt chặn nào đáng sợ hơn Thiên Đạo Diệt Tuyệt.
Không có gì hiệu quả hơn là đánh bại kẻ địch từ bên trong, chế tác một cái ‘civil war’ đúng nghĩa cho những kẻ vẫn tưởng niệm đạo lý kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, a nha, Cổ Nguyệt vẻn vẹn làm một cái động tác trả Lucifer về đúng Thiên Cơ, thí Dạ Du Thần, lập tức phá hoại tất cả.
Hắn như thể đang ở nơi nào đó ngồi xem toàn bộ diễn biến kịch hay, trên miệng treo lấy một nụ cười châm biến cùng khinh thường đến cực điểm.
Nói rõ, tất cả các ngươi chụm đầu vào một chỗ ---- không phải núi cao, mà chính là hòn lăng mộ!!!
Bàn Cổ thở dài.
Sợ quá sợ quá, lại nốc tí rượu cho đỡ sợ.
Bàn Cổ nhìn vào lăng mộ kia của đứa con tinh thần mà hắn yêu thương nhất.
Trên bia mộ, khắc rõ năm chữ : “Nhật Nguyệt Thiên Sứ Azazel”.
Lại nói, đúng Thiên Cơ kịch bản, thật giống như Bàn Cổ cũng sẽ không thua Cổ Nguyệt Đế.
Chưa đến 10 vạn năm sau kết cục, cũng chưa biết ta với ngươi ai cười ai khóc...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.