Chương 1465
TeamFbTCPS
15/11/2022
Giao hưởng Tiểu Dạ Khúc dần dần nhạt đi, làm cầm âm cuối cùng phần
kết thời điểm, Heidy hai tay chậm rãi hạ xuống, đặt tại trên phím đàn,
đem sau cùng nốt nhạc làm vang dội toàn bộ Doha.
Giờ này khắc này, trên quảng trường cấm chế tụ điểm đã phát sinh một chút biến hóa, mỗi vị cấm chú pháp sư trên thân đều tản ra như ẩn như hiện quang mang.
Đây đều là thuộc về bọn hắn tự thân pháp môn phòng ngự tinh thần năng lực, khác biệt hệ ma pháp, khác biệt hướng tu luyện, năng lực chịu đựng thành ra cũng có chỗ khác biệt, bọn hắn đều có thuộc về riêng mình đặc tính.
Ma pháp hiện đại không còn gò bó quá nhiều. Tại cái này một khúc giao hưởng “Eine Kleine Nachtmuskik, K.525: I. Allegro” của Mozart bên trong, tất cả pháp sư đều có khác biệt trình độ cảm ngộ. Hiểu được thông được, thì là minh ngộ; tinh thần không chứa đựng nổi nhạc âm, vậy thì là xung kích đến đổ ngã, từ đổ ngã bên trong được giáo huấn đến thứ gì.
Cùng nói đây là tràng khảo hạch, chẳng bằng nói đây là trận rèn luyện cơ duyên. Giao hưởng của Mozart vĩ đại chính kích thích sóng não, kích thích tinh thần cảnh lực.
Vị nữ đệ nhất Âm Luật kia đúng như lời đồn, nàng càng ngày càng mạnh, đã đạt tới một đạo hàm cảnh giới vượt xa phần còn lại của mặt bằng chung pháp sư.
Heidy từ tốn thu hồi Họa Mi Tiên Yến Dương Cầm, cũng không có thúc giục, thanh lãnh trên khuôn mặt lộ ra vẻ mỉm cười, có thể nhìn thấy từ trên khuôn mặt nàng, nếp nhăn xuất hiện rất ít rất ít hầu như không có, ngoài 50 tuổi nhưng nhìn qua lại ngỡ đâu thanh xuân đôi mươi, trang tú, xinh đẹp.
Đông đảo người hâm mộ đứng phía ngoài choáng ngộp trước dung nhan đánh bật quy tắc thời gian của nàng.
“Là hỗn độn hệ cảnh giới áo nghĩa tu luyện”. Thiệu Trịnh cười khổ nói, nói với lão bạn già Mạc Gia Hưng đứng ở bên cạnh.
Nghe nói một chút hỗn độn cấm chú áo nghĩa trở lên, có thể lật ngược quy tắc lão hóa, tuổi thọ thì như thường lệ nhiêu đó thôi, nhưng lão hóa quá trình sẽ bị làm chậm lại, hạn chế tế bào biểu bì bên ngoài già nua đi. Thật giống như vị nữ võ thần bạn đời của quân bài Nhật Ánh --- thiên uyển Minh Vi, nàng xấp xỉ 70, nhưng hiện tại vẫn là cứ như thế thân thể thiếu nữ cùng khuôn mặt thanh tú đến cực điểm, cứ như là một người mà bị thời gian bỏ quên, nhiều khi còn cho rằng nàng vẫn là vị nữ vương tổng tài năm nào giẫm chân làm rung chuyển toàn bộ Liên Hợp Quốc.
Toàn bộ Doha quảng trường lúc này đều yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đang lẳng lặng chờ đợi lấy. Tại cái này 1640 vị cấm chú pháp sư tham gia thần tuyển bên trong, hơn một nửa là có người khống chế không nổi thân thể của mình, đã di động nhúc nhích, lúc này liền xem như thất bại khảo hạch, bọn hắn song song đó cũng đều thu hoạch được một chút cảm ngộ bên trong.
1640 vị cấm chú pháp sư biểu hiện không giống nhau, có người sắc mặt tái nhợt, thậm chí là té ngã ho ra máu tại chỗ, mặt mũi mờ mịt, dường như không biết xảy ra chuyện gì; cũng có giống như Thiên Hy loại này lâm vào minh tưởng trạng thái, tựa hồ là đang cảm ngộ được khai sáng cái gì, tinh thần lực có chút tăng trưởng chậm rãi.
Phong Nguyệt Cát quay đầu hướng chung quanh nhìn qua, những người khác cũng đều là có khác biệt biểu hiện, đối lập số lượng khá nhiều, mà còn không có tỉnh táo lại, dường như một cơ số lớn vẫn như cũ mơ hồ còn đang đắm chìm tại lúc trước cầm khúc phiêu du bên trong dáng vẻ.
Chính mình cái này là thông qua hay là không có thông qua?
Nguyệt Cát không khỏi có chút ngẩn người, hắn suy nghĩ cẩn thận, mình mới vừa rồi có buông lỏng cơ thể, thả nhẹ bản thân trôi vào bản giao hưởng cảm thụ, loại này cảm thụ hơi nhàm chán, xa xa còn không bằng ở thư viện huyện Phúc Lộc nghe mấy vị hiền triết Nho gia đọc tâm kinh giảng tam cương ngũ thường.
Thiếu niên gầy gò lớn lên trong cơ cực nghèo khó, chân đi không tất, đất dùng để ăn..., âm nhạc cùng nghệ thuật loại hình nói chung quá là xa xỉ, đừng nói đến loại giao hưởng đỉnh của chóp này. Lúc nãy đứng nghe dương cầm của âm luật Heidy bắt cảm thụ một trận, thiếu niên trong miệng đọc thậm chí đã lẩm bẩm ‘Khổng Tử thành nhân, Mạnh Tử lấy nghĩa...’ dùng đạo sách bài xích đạo nhạc.
“Không tệ, đúng là không tệ a”. Ngồi trong phòng điều hành quan sát, Bạch Phàm mỉm cười hướng trong màn hình hình ảnh Phong Nguyệt Cát tỏ ra kích động.
“Thật mong chờ ngươi sẽ làm thế nào đấu với tiểu Thiên Hy nhà chúng ta”.
Lúc này, trên quảng trường tất cả mọi người tuần tự hoàn hồn trở về mà tỉnh lại, mỗi người thức tỉnh về sau cảm thụ đều có chỗ khác biệt, nhưng tuyệt đại đa số tỉnh lại cấm chú pháp sư đều có chút thu hoạch, bởi vậy trên mặt đều là lộ vẻ vui mừng.
Trong đó một số lúc trước quá trình khảo hạch chịu không nổi huyền âm xung kích ngã xuống bất tỉnh thì đã bị công tác nhân viên Liên Hợp Quốc cùng liên hợp các học viện mời ra đội ngũ. Bị mời đi ra người là khá nhiều, ước chừng hơn phân nửa, tại 1640 ứng tuyển Pháp Vương thi thố bên trong đào thải còn tầm 800, này xem như đã là vô cùng ôn hòa khảo hạch vòng đầu.
Phong Nguyệt Cát trong người dần dần bình ổn xuống tới, ở bên cạnh hắn Thiên Hy tuyệt đối là làm người khác chú ý nhất một cái kia. Không trách được, ngoại hình của nàng quá đỗi xuất sắc, thậm chí còn không phải là bình thường quá đỗi xuất sắc, nên nhét thêm vào một trăm chữ ‘rất rất’ phía trước. Cho dù là đội nón lưỡi trai che nửa khuôn mặt cái kia, loại khí chất ngọc trai hoa nữ bất phàm này vẫn là một loại khiến ngàn vạn nam nhân già trẻ lớn bé đều sinh ra vô cực cảm tình.
Đừng nói chỉ con người, phải biết, ngay cả Sahara Đế Hoàng Giáo Chủ Behemoth cũng là ‘fan cứng’ của Thiên Hy từ bé. Vị này tiểu công chúa lúc nhỏ thế nhưng là y hệt lão cha, khoa trương cùng cao điệu thích trang bức vỗ mặt cực kỳ, có lần Đế Hoàng Behemoth thê tử hóa hình người muốn ôm ôm nàng, đều bị nàng chê, tại chỗ những đám nhân loại cấm chú này lại đáng là gì.
Phong Nguyệt Cát tự nhiên cũng có cảm giác tương tự, không thể trách được, Thiên Hy sở hữu mị lực quá mạnh. Ở Siêu Duy Vị Diện, chính là Minh Nguyệt Thần Cơ có loại trời sinh mị lực này, Phong Nguyệt Cát cũng vĩnh viễn chỉ dám cúi đầu sùng bái.
Quay về Thiên Hy, đây chính là cái không chọc nổi ma nữ a!
Chính mình vẫn là đứng xa mà trông tương đối tốt, lúc trước thật không cần phải lắm miệng chọc nàng. Vạn nhất để nàng biết được mình nhìn trộm nàng cởi đồ tắm suối... Mạc tiên sinh cùng Sở Giang lão sư sẽ buồn lắm!!!
Thiên Hy 22 tuổi cao tận 1m72, cao hơn cả Nguyệt Cát khi mang giày đế độn.
Thiên Hy vô ý thức hướng về Nguyệt Cát phương hướng nhìn qua, nàng dùng tay kéo nón sụp xuống, nhìn thấy Nguyệt Cát là đang nghiêm túc đứng ở nơi đó dáng vẻ.
“Uy, ngươi làm sao có vẻ rất đặc biệt sợ hãi ta?” Thiên Hy sỗ sàng nói.
“Ta?” Thiếu niên bất hạnh vô ý thức quay đầu đáp lại nói, nhưng hắn nhìn đến, lại là Thiên Hy ánh mắt nữ chánh án sắc sảo nhìn chằm chằm, tựa hồ muốn từ trong đôi con ngươi rụt rè của thủ phạm lật tẩy đến hung khí gây án.
“Ừm, là ngươi. Có tật giật mình có đúng không? Cùng người khác nhìn xung quanh, ngươi vừa nhìn đến ta, đã vội vàng quay mặt chỗ khác, giả vờ thanh tịnh cái gì đó”. Thiên Hy nói.
“À nguyên lai là như vậy. Khiến ngươi nghĩ nhiều rồi, chủ yếu là ngươi khí tràng quá mạnh làm cho người ta không cách nào dám nhìn thẳng, chưa nói đến ý tứ khác”. Nguyệt Cát sớm đã có chuẩn bị tâm lý, đầu lại vòng vo trở về.
Thiên Hy lần này vậy mà nở một nụ cười mang theo nhiều tầng ý nghĩa, nàng giảo hoạt soạn thảo cái kịch bản đưa đối phương đánh tâm lý: “Có đúng không? Nhưng làm sao từ trực giác nữ tử mách bảo cho ta biết, tựa hồ không phải vậy, tựa hồ là có người nào đó hô hấp thấp thỏm lo âu, mịt mờ lúng túng mà vẫn lén lút trong bóng tối vụng trộm làm điều gì đó xấu xa, cho nên ban ngày gặp ta liền một dạng có tâm ma xuất hiện? Là sợ bị bắt quả tang sao?”
Thiếu niên bất hạnh nghe xong mấy lời này, đột nhiên cảm thấy một trận bất hạnh quen thuộc.
Bị bại lộ rồi ! ?
Loại ngôn ngữ giọng điều như sói ăn thịt cừu của thiếu nữ, khả năng rất lớn đã phát hiện ra manh mối nào đó liên quan cùng mình. Tốt nhất hiện tại chính mình nên lảng tránh đi đề tài, càng nói tiếp sẽ càng có nguy cơ ngay tại giữa quảng trường làm hỗn loạn. Chờ lắng xuống, có thời gian, kiếm cái cơ hội từ từ cùng nàng giải thích.
“Muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm, câu này có phải đúng không? Ngụy quân tử”. Thiên Hy lộ ra giảo hoạt như hồ ly bộ dáng cười cười.
Thiên Hy chung quy là Phó Chánh Án nghề nghiệp, qua mặt không được nàng.
Nàng lần theo hồ sơ khảo thí, biết được Bạch Phàm phút cuối rời bỏ cuộc thi, khảm vào chỗ trống là thiếu niên trông có vẻ hiền lành vô hại này. Chỉ cần có đầu óc một chút liền rất nhanh nhìn ra được, bên trong quan hệ là có sự bất thình lình phát sinh mờ ám, thiếu niên này có rất lớn khả năng chính là người trốn ở dưới Bá Hạ sơn tuyền lần trước.
Phong Nguyệt Cát đổ mồ hôi hột, làm như không nghe thấy.
Không nghe thấy, chính là vẫn tạm thời coi như không có lỗi với bản thân.
....
“Đệ nhất khảo hạch kết thúc. Nghỉ một đêm, ngày mai đầu giờ, chúng ta sắp bắt đầu vòng quyết định thần tuyển Pháp Vương, gọi là hỗn loạn chiến không gian. Tất cả pháp sư tiến vào không gian Thiên Tích Đảo đại chiến, chọn lựa ra duy nhất một người thắng”. Lúc này, Mục Nô Kiều thanh thúy âm thanh vang lên, hấp dẫn các pháp sư lực chú ý.
Rất nhanh, Liên Hợp Quốc cùng Liên Hợp Học Viện theo kế hoạch phân đội liệt kê đưa nhóm cấm chú pháp sư rời đi đến khu vực nghỉ ngơi.
Mặc dù bọn họ là những người đến thi đấu tranh tài, nhưng bọn họ ngược lại cũng là cấm chú pháp sư. Cấm chú pháp sư thân phận chính là lớn, trong xã hội cư nhiên vẫn đứng đầu nhất nhất địa vị được tôn trọng. Bọn hắn tọa trấn địa phương, khả năng bảo đảm giá trị của một thành thị hơn những nơi khác rất nhiều lần, không có khả năng bạc đãi bất cứ một vị cấm chú pháp sư nào.
Giờ này khắc này, trên quảng trường cấm chế tụ điểm đã phát sinh một chút biến hóa, mỗi vị cấm chú pháp sư trên thân đều tản ra như ẩn như hiện quang mang.
Đây đều là thuộc về bọn hắn tự thân pháp môn phòng ngự tinh thần năng lực, khác biệt hệ ma pháp, khác biệt hướng tu luyện, năng lực chịu đựng thành ra cũng có chỗ khác biệt, bọn hắn đều có thuộc về riêng mình đặc tính.
Ma pháp hiện đại không còn gò bó quá nhiều. Tại cái này một khúc giao hưởng “Eine Kleine Nachtmuskik, K.525: I. Allegro” của Mozart bên trong, tất cả pháp sư đều có khác biệt trình độ cảm ngộ. Hiểu được thông được, thì là minh ngộ; tinh thần không chứa đựng nổi nhạc âm, vậy thì là xung kích đến đổ ngã, từ đổ ngã bên trong được giáo huấn đến thứ gì.
Cùng nói đây là tràng khảo hạch, chẳng bằng nói đây là trận rèn luyện cơ duyên. Giao hưởng của Mozart vĩ đại chính kích thích sóng não, kích thích tinh thần cảnh lực.
Vị nữ đệ nhất Âm Luật kia đúng như lời đồn, nàng càng ngày càng mạnh, đã đạt tới một đạo hàm cảnh giới vượt xa phần còn lại của mặt bằng chung pháp sư.
Heidy từ tốn thu hồi Họa Mi Tiên Yến Dương Cầm, cũng không có thúc giục, thanh lãnh trên khuôn mặt lộ ra vẻ mỉm cười, có thể nhìn thấy từ trên khuôn mặt nàng, nếp nhăn xuất hiện rất ít rất ít hầu như không có, ngoài 50 tuổi nhưng nhìn qua lại ngỡ đâu thanh xuân đôi mươi, trang tú, xinh đẹp.
Đông đảo người hâm mộ đứng phía ngoài choáng ngộp trước dung nhan đánh bật quy tắc thời gian của nàng.
“Là hỗn độn hệ cảnh giới áo nghĩa tu luyện”. Thiệu Trịnh cười khổ nói, nói với lão bạn già Mạc Gia Hưng đứng ở bên cạnh.
Nghe nói một chút hỗn độn cấm chú áo nghĩa trở lên, có thể lật ngược quy tắc lão hóa, tuổi thọ thì như thường lệ nhiêu đó thôi, nhưng lão hóa quá trình sẽ bị làm chậm lại, hạn chế tế bào biểu bì bên ngoài già nua đi. Thật giống như vị nữ võ thần bạn đời của quân bài Nhật Ánh --- thiên uyển Minh Vi, nàng xấp xỉ 70, nhưng hiện tại vẫn là cứ như thế thân thể thiếu nữ cùng khuôn mặt thanh tú đến cực điểm, cứ như là một người mà bị thời gian bỏ quên, nhiều khi còn cho rằng nàng vẫn là vị nữ vương tổng tài năm nào giẫm chân làm rung chuyển toàn bộ Liên Hợp Quốc.
Toàn bộ Doha quảng trường lúc này đều yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đang lẳng lặng chờ đợi lấy. Tại cái này 1640 vị cấm chú pháp sư tham gia thần tuyển bên trong, hơn một nửa là có người khống chế không nổi thân thể của mình, đã di động nhúc nhích, lúc này liền xem như thất bại khảo hạch, bọn hắn song song đó cũng đều thu hoạch được một chút cảm ngộ bên trong.
1640 vị cấm chú pháp sư biểu hiện không giống nhau, có người sắc mặt tái nhợt, thậm chí là té ngã ho ra máu tại chỗ, mặt mũi mờ mịt, dường như không biết xảy ra chuyện gì; cũng có giống như Thiên Hy loại này lâm vào minh tưởng trạng thái, tựa hồ là đang cảm ngộ được khai sáng cái gì, tinh thần lực có chút tăng trưởng chậm rãi.
Phong Nguyệt Cát quay đầu hướng chung quanh nhìn qua, những người khác cũng đều là có khác biệt biểu hiện, đối lập số lượng khá nhiều, mà còn không có tỉnh táo lại, dường như một cơ số lớn vẫn như cũ mơ hồ còn đang đắm chìm tại lúc trước cầm khúc phiêu du bên trong dáng vẻ.
Chính mình cái này là thông qua hay là không có thông qua?
Nguyệt Cát không khỏi có chút ngẩn người, hắn suy nghĩ cẩn thận, mình mới vừa rồi có buông lỏng cơ thể, thả nhẹ bản thân trôi vào bản giao hưởng cảm thụ, loại này cảm thụ hơi nhàm chán, xa xa còn không bằng ở thư viện huyện Phúc Lộc nghe mấy vị hiền triết Nho gia đọc tâm kinh giảng tam cương ngũ thường.
Thiếu niên gầy gò lớn lên trong cơ cực nghèo khó, chân đi không tất, đất dùng để ăn..., âm nhạc cùng nghệ thuật loại hình nói chung quá là xa xỉ, đừng nói đến loại giao hưởng đỉnh của chóp này. Lúc nãy đứng nghe dương cầm của âm luật Heidy bắt cảm thụ một trận, thiếu niên trong miệng đọc thậm chí đã lẩm bẩm ‘Khổng Tử thành nhân, Mạnh Tử lấy nghĩa...’ dùng đạo sách bài xích đạo nhạc.
“Không tệ, đúng là không tệ a”. Ngồi trong phòng điều hành quan sát, Bạch Phàm mỉm cười hướng trong màn hình hình ảnh Phong Nguyệt Cát tỏ ra kích động.
“Thật mong chờ ngươi sẽ làm thế nào đấu với tiểu Thiên Hy nhà chúng ta”.
Lúc này, trên quảng trường tất cả mọi người tuần tự hoàn hồn trở về mà tỉnh lại, mỗi người thức tỉnh về sau cảm thụ đều có chỗ khác biệt, nhưng tuyệt đại đa số tỉnh lại cấm chú pháp sư đều có chút thu hoạch, bởi vậy trên mặt đều là lộ vẻ vui mừng.
Trong đó một số lúc trước quá trình khảo hạch chịu không nổi huyền âm xung kích ngã xuống bất tỉnh thì đã bị công tác nhân viên Liên Hợp Quốc cùng liên hợp các học viện mời ra đội ngũ. Bị mời đi ra người là khá nhiều, ước chừng hơn phân nửa, tại 1640 ứng tuyển Pháp Vương thi thố bên trong đào thải còn tầm 800, này xem như đã là vô cùng ôn hòa khảo hạch vòng đầu.
Phong Nguyệt Cát trong người dần dần bình ổn xuống tới, ở bên cạnh hắn Thiên Hy tuyệt đối là làm người khác chú ý nhất một cái kia. Không trách được, ngoại hình của nàng quá đỗi xuất sắc, thậm chí còn không phải là bình thường quá đỗi xuất sắc, nên nhét thêm vào một trăm chữ ‘rất rất’ phía trước. Cho dù là đội nón lưỡi trai che nửa khuôn mặt cái kia, loại khí chất ngọc trai hoa nữ bất phàm này vẫn là một loại khiến ngàn vạn nam nhân già trẻ lớn bé đều sinh ra vô cực cảm tình.
Đừng nói chỉ con người, phải biết, ngay cả Sahara Đế Hoàng Giáo Chủ Behemoth cũng là ‘fan cứng’ của Thiên Hy từ bé. Vị này tiểu công chúa lúc nhỏ thế nhưng là y hệt lão cha, khoa trương cùng cao điệu thích trang bức vỗ mặt cực kỳ, có lần Đế Hoàng Behemoth thê tử hóa hình người muốn ôm ôm nàng, đều bị nàng chê, tại chỗ những đám nhân loại cấm chú này lại đáng là gì.
Phong Nguyệt Cát tự nhiên cũng có cảm giác tương tự, không thể trách được, Thiên Hy sở hữu mị lực quá mạnh. Ở Siêu Duy Vị Diện, chính là Minh Nguyệt Thần Cơ có loại trời sinh mị lực này, Phong Nguyệt Cát cũng vĩnh viễn chỉ dám cúi đầu sùng bái.
Quay về Thiên Hy, đây chính là cái không chọc nổi ma nữ a!
Chính mình vẫn là đứng xa mà trông tương đối tốt, lúc trước thật không cần phải lắm miệng chọc nàng. Vạn nhất để nàng biết được mình nhìn trộm nàng cởi đồ tắm suối... Mạc tiên sinh cùng Sở Giang lão sư sẽ buồn lắm!!!
Thiên Hy 22 tuổi cao tận 1m72, cao hơn cả Nguyệt Cát khi mang giày đế độn.
Thiên Hy vô ý thức hướng về Nguyệt Cát phương hướng nhìn qua, nàng dùng tay kéo nón sụp xuống, nhìn thấy Nguyệt Cát là đang nghiêm túc đứng ở nơi đó dáng vẻ.
“Uy, ngươi làm sao có vẻ rất đặc biệt sợ hãi ta?” Thiên Hy sỗ sàng nói.
“Ta?” Thiếu niên bất hạnh vô ý thức quay đầu đáp lại nói, nhưng hắn nhìn đến, lại là Thiên Hy ánh mắt nữ chánh án sắc sảo nhìn chằm chằm, tựa hồ muốn từ trong đôi con ngươi rụt rè của thủ phạm lật tẩy đến hung khí gây án.
“Ừm, là ngươi. Có tật giật mình có đúng không? Cùng người khác nhìn xung quanh, ngươi vừa nhìn đến ta, đã vội vàng quay mặt chỗ khác, giả vờ thanh tịnh cái gì đó”. Thiên Hy nói.
“À nguyên lai là như vậy. Khiến ngươi nghĩ nhiều rồi, chủ yếu là ngươi khí tràng quá mạnh làm cho người ta không cách nào dám nhìn thẳng, chưa nói đến ý tứ khác”. Nguyệt Cát sớm đã có chuẩn bị tâm lý, đầu lại vòng vo trở về.
Thiên Hy lần này vậy mà nở một nụ cười mang theo nhiều tầng ý nghĩa, nàng giảo hoạt soạn thảo cái kịch bản đưa đối phương đánh tâm lý: “Có đúng không? Nhưng làm sao từ trực giác nữ tử mách bảo cho ta biết, tựa hồ không phải vậy, tựa hồ là có người nào đó hô hấp thấp thỏm lo âu, mịt mờ lúng túng mà vẫn lén lút trong bóng tối vụng trộm làm điều gì đó xấu xa, cho nên ban ngày gặp ta liền một dạng có tâm ma xuất hiện? Là sợ bị bắt quả tang sao?”
Thiếu niên bất hạnh nghe xong mấy lời này, đột nhiên cảm thấy một trận bất hạnh quen thuộc.
Bị bại lộ rồi ! ?
Loại ngôn ngữ giọng điều như sói ăn thịt cừu của thiếu nữ, khả năng rất lớn đã phát hiện ra manh mối nào đó liên quan cùng mình. Tốt nhất hiện tại chính mình nên lảng tránh đi đề tài, càng nói tiếp sẽ càng có nguy cơ ngay tại giữa quảng trường làm hỗn loạn. Chờ lắng xuống, có thời gian, kiếm cái cơ hội từ từ cùng nàng giải thích.
“Muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm, câu này có phải đúng không? Ngụy quân tử”. Thiên Hy lộ ra giảo hoạt như hồ ly bộ dáng cười cười.
Thiên Hy chung quy là Phó Chánh Án nghề nghiệp, qua mặt không được nàng.
Nàng lần theo hồ sơ khảo thí, biết được Bạch Phàm phút cuối rời bỏ cuộc thi, khảm vào chỗ trống là thiếu niên trông có vẻ hiền lành vô hại này. Chỉ cần có đầu óc một chút liền rất nhanh nhìn ra được, bên trong quan hệ là có sự bất thình lình phát sinh mờ ám, thiếu niên này có rất lớn khả năng chính là người trốn ở dưới Bá Hạ sơn tuyền lần trước.
Phong Nguyệt Cát đổ mồ hôi hột, làm như không nghe thấy.
Không nghe thấy, chính là vẫn tạm thời coi như không có lỗi với bản thân.
....
“Đệ nhất khảo hạch kết thúc. Nghỉ một đêm, ngày mai đầu giờ, chúng ta sắp bắt đầu vòng quyết định thần tuyển Pháp Vương, gọi là hỗn loạn chiến không gian. Tất cả pháp sư tiến vào không gian Thiên Tích Đảo đại chiến, chọn lựa ra duy nhất một người thắng”. Lúc này, Mục Nô Kiều thanh thúy âm thanh vang lên, hấp dẫn các pháp sư lực chú ý.
Rất nhanh, Liên Hợp Quốc cùng Liên Hợp Học Viện theo kế hoạch phân đội liệt kê đưa nhóm cấm chú pháp sư rời đi đến khu vực nghỉ ngơi.
Mặc dù bọn họ là những người đến thi đấu tranh tài, nhưng bọn họ ngược lại cũng là cấm chú pháp sư. Cấm chú pháp sư thân phận chính là lớn, trong xã hội cư nhiên vẫn đứng đầu nhất nhất địa vị được tôn trọng. Bọn hắn tọa trấn địa phương, khả năng bảo đảm giá trị của một thành thị hơn những nơi khác rất nhiều lần, không có khả năng bạc đãi bất cứ một vị cấm chú pháp sư nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.