Chương 1503: Tám phương địch đến
TeamFbTCPS
14/01/2023
Lúc này bao quanh Thái Dương Hệ có vô số Thiên Cung, Tiên Miếu, Vân Đình bao vây lại, những thứ này trong thiên cung Đại La thần tiên cũng hóa
thành màu tím chi mang, bọn hắn không có trực tiếp bước vào nơi đây, mà
là lơ lửng ở mờ mịt trường không ngân hà phía trên, lóng lánh cùng người khác bất phàm thần huy.
Trước mặt Tu Chân Giới cùng Tây Du Lục ngũ phương đế lão, sau lưng hậu kình dài đằng đẵng đếm không hết yêu thiên vương, ma chủ khắp nơi quy chụm.
Cùng lúc đó, tứ phương vũ trụ số lượng cao Thần quân hướng về ở đây tụ tập mà đến, phía đông xuất hiện một đầu tương đối mạnh Sử Thi cấp Thâm Hải Ma Kình Vương, phía tây vì mênh mông cuồn cuộn biển lửa Viêm Đế Viêm Tiêu, phía Nam có Vạn Ma Vương Bạch Đế Ma Ngữ, phía Bắc có Đế Thích Thiên.
Đế Vương lấy hàng ngàn mà tính, quy mô chưa từng có mênh mông. Nói cho đúng ra, xấp xỉ gần một vạn.
Quân Vương tính bằng đơn vị trăm.
Sử thi thì trên dưới hai mươi đầu, này đâu phải số nhỏ ?
Hoát ~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đế Thích Thiên bỗng nhiên phát ra một loại tiếng kêu quái lạ đến cực điểm.
Tiếng thét này như là kèn lệnh ma quân, có thể hiệu lệnh đại tiên chư hầu cùng yêu ma khắp các đại lục vị diện lơ lửng tập hợp lại, cũng có thể để trọc khí cộng đồng tràn ngập phun trào.
Thái Dương Hệ khổng lồ cỡ nào, bên trong mỗi một cái thiên thạch chạy trôi đều có cự yêu tà ma bừa bãi tàn phá, càng không phải nói chư tiên nhân khẩu. Theo Đế Thích Thiên kèn lệnh hô hoán, trong lúc nhất thời toàn bộ bọn nó cũng bắt đầu sôi trào lên, tiếng gào thét liên tiếp, tràn ngập phía chân trời.
Có những đầu yêu ma, diện tích cũng tương đương với thiên thạch, vạn dặm dài, vạn dặm khổng lồ.
Mặc dù không so được với Thanh Hoàng Hiên Viên Long như thế, nhưng cũng tính là rất lớn rồi, phảng phất thể hiện qua cấp độ không thể nào dưới Quân Vương được.
— QUẢNG CÁO —
Bầy yêu tụ tập, ma vương tụ tập, chúng tiên tụ tập.
Ngũ phương đế lão, Thâm Hải Ma Kình Vương, Đế Thích Thiên, Bạch Đế Ma Ngữ, Viêm Tiêu quả nhiên là những đại tướng – những kẻ cầm đầu lần này đạp lên thế giới ma pháp, Cổ Nguyệt Đế đánh cờ giao kèn lệnh cho bọn nó, để bọn nó kêu gọi tới, trải rộng toàn bộ Thái Dương Hệ bao phủ lại, tàn phá cùng tập kết.
Thái Dương Hệ vốn là trông thấy Mặt Trời, Sao Hỏa, Sao Kim, Sao Thủy, Sao Thổ, Mặt Trăng, vân vân... mấy trung tâm hiện diện Tinh Huy xán lạn nhất, nổi bật nhất kề cận Trái Đất.
Hiện tại nhưng bởi vì chúng yêu thiên thạch cùng đại lục mặt khác vị diện tụ tập ngày càng đông, càng bị từng cái từng cái ma chủ, yêu vương, thú quân, kim tiên, trích thần cho thay thế, chúng nó từng cái từng cái dữ tợn khổng lồ, không thì cũng là thiên cung vân đình hào quang cái thế, từng con từng con mặt xanh nanh vàng, linh mâu khí tức bàng bạc tựa như một hồi biển gầm thông thiên đập tới Địa Cầu bấp bênh!!!
Vũ Trụ cũng vũ trụ pháp tắc, có sấm sét, có hỏa dược, có quang minh.
Sấm sét ở đây so với Tinh Cầu muốn càng kinh khủng, sấm sét không chịu tác động bởi không gian trọng lực pháp tắc, nó vẫn cứ chớp giật, đất trời tối tăm, lạnh lẽo cuồng phong tràn ngập ma khí cuồn cuộn và tro tàn phế tích đánh vào những mảng thiên thạch tội nghiệp, đen tối không rõ thế giới tựa như nghênh đón một cái tận thế.
Trong lúc nhất thời bầy sinh vật Triệu Hoán của Cổ Nguyệt Đế phảng phất chiếm cứ thượng phong, chúng nó tạo thành một toà lại một toà yêu thần lục trùng điệp, mặc kệ vừa rồi Thanh Hoàng Hiên Viên Long có áp bách kinh khủng ra sao, phá hủy nhiều thế nào, bọn nó sau đó sẽ càng xây dựng lại cao hơn ma thiên chi lâu, chạm đến phía chân trời Tinh Huy tối tăm đến cực điểm.
Mà đám ngũ phương đế lão, tứ đại vị diện hộ pháp chính là tại ở trong này đông đảo quần chúng sinh vật dẫn đầu, tương tự là Sử Thi cấp lại giống như hủy diệt Ma Thần vậy, sừng sững ở thần tọa của mình, coi rẻ tất cả sinh mệnh thấp kém của thế giới này!
Quy mô bầy yêu này, khiến cho Giang Dục vừa dấy lên từng tia một kỳ vọng liền tắt xuống.
Coi như không phải Giang Dục đi.
Bất cứ Đế Hoàng nào, kể cả Bất Hủ Đế Hoàng rơi vào tình huống vòng vây hãm sâu của đông đảo số lượng kia cũng sẽ phi thường vất vả, vất vả đến choáng ngợp, thậm chí còn sẽ bị thoái hóa ý chí, quay đầu bỏ chạy.
Ngay cả Chí Tôn Đế Hoàng cũng là như vậy. Chí Tôn Đế Hoàng và Chí Tôn Đế Hoàng ở giữa giao đấu, bọn hắn ngày xưa cũng cần có quân đội thuộc về mình, quốc tộc cùng minh hữu của mình. Một mình một ngựa rất có khả năng sẽ bị số đông làm cho hụt hơi đôi chút, thẳng đến bất lợi ở sau cùng.
Cổ Nguyệt Đế mạnh về mạnh, không có khả năng tự tin lấy sức một mình hắn chống lại toàn bộ thế giới ma pháp kế hoạch. Coi như có thể thắng, hắn cũng không ngu ngốc đi đánh cược liều mạng như vậy. — QUẢNG CÁO —
Phải giăng cờ, chiến tranh càng cần có phân tầng, giảm thiểu tối đa thiệt hại, nhường cho trận chiến cuối cùng thuộc về những người cuối cùng.
Ngược lại, nếu như bên phía Mạc Phàm không đủ quân số tầng dưới, nói không chừng chưa cần gặp tới hoàng cung Cổ Nguyệt thì hắn đã ngã ngựa, kết thúc tất cả.
Thiên Cơ bây giờ có rất nhiều biến số hai bên chôn giấu, có đúng Thiên Cơ xảy ra hay không, khó mà tưởng tượng trước được!!!
Mạc Phàm nhìn thấy chiến trận này, liền minh bạch trước đây lời Bàn Cổ nhắc nhở hắn, hết lần này đến lần khác phải chú ý quân đội của Cổ Nguyệt Đế. Bọn hắn thời kỳ chinh phục ngao du tứ hải, khai mở hồng hoang, bộ hạ trung thành trải dài đa vị diện đếm không xuể. Nhất là thắng lợi sau cùng Cổ Nguyệt Đế, hắn chinh phục lòng người, thu phục yêu tâm càng so người khác lợi hại.
Triệu hoán hệ ma pháp của hắn, cũng không biết lấy đâu ma năng kinh khủng như vậy triệu hoán đi ra nhiều vô số kể vị diện như thế cùng số lượng sinh linh đông đảo. Có lẽ, này là trận pháp nào đó đi, tin rằng Cổ Nguyệt Đế đã dựa vào một loại mánh khóe nào đó, sử dụng lấy ma năng nơi nào để triệu hoán tới lớn như vậy đa vị diện hình thức.
Trước mắt, Mạc Phàm còn chưa nhìn ra mánh khóe của hắn là cái gì. Chỉ biết Cổ Nguyệt đã sớm âm thầm nắm giữ Quân Thiên đa vị diện đại quyền, những kẻ thống trị những tiểu vị diện nho nhỏ kia chỉ sợ cũng là ngoan ngoãn theo hắn ý tứ, hắn cấp cho ma năng đến liền nâng đỡ hai tay đi thỉnh cầu, lấy thân báo đáp.
Vì giết chính mình, vì một trận này thu hoạch Thần Vị, Cổ Nguyệt Đế ném xuống một bàn cờ lớn a!
“Chết tại đây dạng này bên dưới trận chiến, đâu cũng coi như là truyền kỳ.” Giang Dục đối với đồng đội bên cạnh mình nói.
Bốp một tiếng.
Triệu Mãn Duyên ký đầu hắn.
“Chết cái đầu ngươi, ngươi mẹ nó đừng làm nhục chí ta, ta khó lắm mới có kiên cường bản lĩnh như vậy”. Triệu Mãn Duyên chất vấn.
“Hôm nay chỉ cần chúng ta còn sống sót bên dưới, cửu thiên trầm luân cũng không quá đáng. Lại nói, trầm luân cũng được, miễn là chúng ta chiến thắng tên hung thần này”. Triệu Mãn Duyên nói như chém đinh chặt sắt.
— QUẢNG CÁO —
“Bất quá, Mạc Phàm, không phải ngươi nói Cổ Nguyệt chính là Thiên Phụ sao. Ngươi bảo hắn sẽ không sát hại nhân loại vô tội, vì sao ta thấy điều ngược lại, vì sao ta cảm thấy hắn như là muốn tận diệt tất cả vậy, nhiều như thế đem quân trải dàn, rõ ràng là muốn xóa sổ Địa Cầu cũng không phải không có khả năng”. Mục Bạch khẽ nhíu mày, mở miệng hỏi.
Mạc Phàm lặng lẽ trầm mặc, hắn biết câu trả lời, nhưng không có nói ra.
Một bên khác, Vĩ Linh Hoàng đã thay hắn nói: “Nhìn xem, Địa Cầu đã có ai chết oan mạng chưa, cho dù là một cái thành thị cũng chưa có sụp đổ qua, tất cả những gì chúng ta thấy cũng chỉ là định kiến của chúng ta, rõ ràng hắn đúng là chưa từng để Địa Cầu chịu đựng một chút tổn thương”.
Tương Thiểu Nhứ lắp bắp nói: “Không phải chứ, nếu lúc này Mạc Phàm không gánh vác thiên thạch yêu ma rơi xuống, e rằng Địa Cầu đã toàn diệt”.
Nói ra một câu về sau, Tương Thiểu Nhứ giống như hiểu được thứ gì, mà những người khác trong lòng có nghi ngờ cũng bừng tỉnh đại ngộ.
Chỉ gặp Asha Corea thở dài, khẽ nói: “Mấu chốt ở chỗ, hắn biết Mạc Phàm sẽ cản lại”.
Phải, hắn rõ ràng biết.
Biết cho nên hắn cố ý thử thách, cũng cho Mạc Phàm một chút thăm dò.
Làm sao có thể nói một người muốn phá hủy thế giới khi hắn đã chắc ăn người khác có thể ngăn cản?
Trong trường hợp Mạc Phàm không ra sức đi ngăn cản lấy, vậy thì Mạc Phàm cũng sẽ giống như Cổ Nguyệt Đế, giống nhau là đồng lõa hủy diệt đi mầm mống còn sót lại của nhân loại Địa Cầu.
Trước mặt Tu Chân Giới cùng Tây Du Lục ngũ phương đế lão, sau lưng hậu kình dài đằng đẵng đếm không hết yêu thiên vương, ma chủ khắp nơi quy chụm.
Cùng lúc đó, tứ phương vũ trụ số lượng cao Thần quân hướng về ở đây tụ tập mà đến, phía đông xuất hiện một đầu tương đối mạnh Sử Thi cấp Thâm Hải Ma Kình Vương, phía tây vì mênh mông cuồn cuộn biển lửa Viêm Đế Viêm Tiêu, phía Nam có Vạn Ma Vương Bạch Đế Ma Ngữ, phía Bắc có Đế Thích Thiên.
Đế Vương lấy hàng ngàn mà tính, quy mô chưa từng có mênh mông. Nói cho đúng ra, xấp xỉ gần một vạn.
Quân Vương tính bằng đơn vị trăm.
Sử thi thì trên dưới hai mươi đầu, này đâu phải số nhỏ ?
Hoát ~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đế Thích Thiên bỗng nhiên phát ra một loại tiếng kêu quái lạ đến cực điểm.
Tiếng thét này như là kèn lệnh ma quân, có thể hiệu lệnh đại tiên chư hầu cùng yêu ma khắp các đại lục vị diện lơ lửng tập hợp lại, cũng có thể để trọc khí cộng đồng tràn ngập phun trào.
Thái Dương Hệ khổng lồ cỡ nào, bên trong mỗi một cái thiên thạch chạy trôi đều có cự yêu tà ma bừa bãi tàn phá, càng không phải nói chư tiên nhân khẩu. Theo Đế Thích Thiên kèn lệnh hô hoán, trong lúc nhất thời toàn bộ bọn nó cũng bắt đầu sôi trào lên, tiếng gào thét liên tiếp, tràn ngập phía chân trời.
Có những đầu yêu ma, diện tích cũng tương đương với thiên thạch, vạn dặm dài, vạn dặm khổng lồ.
Mặc dù không so được với Thanh Hoàng Hiên Viên Long như thế, nhưng cũng tính là rất lớn rồi, phảng phất thể hiện qua cấp độ không thể nào dưới Quân Vương được.
— QUẢNG CÁO —
Bầy yêu tụ tập, ma vương tụ tập, chúng tiên tụ tập.
Ngũ phương đế lão, Thâm Hải Ma Kình Vương, Đế Thích Thiên, Bạch Đế Ma Ngữ, Viêm Tiêu quả nhiên là những đại tướng – những kẻ cầm đầu lần này đạp lên thế giới ma pháp, Cổ Nguyệt Đế đánh cờ giao kèn lệnh cho bọn nó, để bọn nó kêu gọi tới, trải rộng toàn bộ Thái Dương Hệ bao phủ lại, tàn phá cùng tập kết.
Thái Dương Hệ vốn là trông thấy Mặt Trời, Sao Hỏa, Sao Kim, Sao Thủy, Sao Thổ, Mặt Trăng, vân vân... mấy trung tâm hiện diện Tinh Huy xán lạn nhất, nổi bật nhất kề cận Trái Đất.
Hiện tại nhưng bởi vì chúng yêu thiên thạch cùng đại lục mặt khác vị diện tụ tập ngày càng đông, càng bị từng cái từng cái ma chủ, yêu vương, thú quân, kim tiên, trích thần cho thay thế, chúng nó từng cái từng cái dữ tợn khổng lồ, không thì cũng là thiên cung vân đình hào quang cái thế, từng con từng con mặt xanh nanh vàng, linh mâu khí tức bàng bạc tựa như một hồi biển gầm thông thiên đập tới Địa Cầu bấp bênh!!!
Vũ Trụ cũng vũ trụ pháp tắc, có sấm sét, có hỏa dược, có quang minh.
Sấm sét ở đây so với Tinh Cầu muốn càng kinh khủng, sấm sét không chịu tác động bởi không gian trọng lực pháp tắc, nó vẫn cứ chớp giật, đất trời tối tăm, lạnh lẽo cuồng phong tràn ngập ma khí cuồn cuộn và tro tàn phế tích đánh vào những mảng thiên thạch tội nghiệp, đen tối không rõ thế giới tựa như nghênh đón một cái tận thế.
Trong lúc nhất thời bầy sinh vật Triệu Hoán của Cổ Nguyệt Đế phảng phất chiếm cứ thượng phong, chúng nó tạo thành một toà lại một toà yêu thần lục trùng điệp, mặc kệ vừa rồi Thanh Hoàng Hiên Viên Long có áp bách kinh khủng ra sao, phá hủy nhiều thế nào, bọn nó sau đó sẽ càng xây dựng lại cao hơn ma thiên chi lâu, chạm đến phía chân trời Tinh Huy tối tăm đến cực điểm.
Mà đám ngũ phương đế lão, tứ đại vị diện hộ pháp chính là tại ở trong này đông đảo quần chúng sinh vật dẫn đầu, tương tự là Sử Thi cấp lại giống như hủy diệt Ma Thần vậy, sừng sững ở thần tọa của mình, coi rẻ tất cả sinh mệnh thấp kém của thế giới này!
Quy mô bầy yêu này, khiến cho Giang Dục vừa dấy lên từng tia một kỳ vọng liền tắt xuống.
Coi như không phải Giang Dục đi.
Bất cứ Đế Hoàng nào, kể cả Bất Hủ Đế Hoàng rơi vào tình huống vòng vây hãm sâu của đông đảo số lượng kia cũng sẽ phi thường vất vả, vất vả đến choáng ngợp, thậm chí còn sẽ bị thoái hóa ý chí, quay đầu bỏ chạy.
Ngay cả Chí Tôn Đế Hoàng cũng là như vậy. Chí Tôn Đế Hoàng và Chí Tôn Đế Hoàng ở giữa giao đấu, bọn hắn ngày xưa cũng cần có quân đội thuộc về mình, quốc tộc cùng minh hữu của mình. Một mình một ngựa rất có khả năng sẽ bị số đông làm cho hụt hơi đôi chút, thẳng đến bất lợi ở sau cùng.
Cổ Nguyệt Đế mạnh về mạnh, không có khả năng tự tin lấy sức một mình hắn chống lại toàn bộ thế giới ma pháp kế hoạch. Coi như có thể thắng, hắn cũng không ngu ngốc đi đánh cược liều mạng như vậy. — QUẢNG CÁO —
Phải giăng cờ, chiến tranh càng cần có phân tầng, giảm thiểu tối đa thiệt hại, nhường cho trận chiến cuối cùng thuộc về những người cuối cùng.
Ngược lại, nếu như bên phía Mạc Phàm không đủ quân số tầng dưới, nói không chừng chưa cần gặp tới hoàng cung Cổ Nguyệt thì hắn đã ngã ngựa, kết thúc tất cả.
Thiên Cơ bây giờ có rất nhiều biến số hai bên chôn giấu, có đúng Thiên Cơ xảy ra hay không, khó mà tưởng tượng trước được!!!
Mạc Phàm nhìn thấy chiến trận này, liền minh bạch trước đây lời Bàn Cổ nhắc nhở hắn, hết lần này đến lần khác phải chú ý quân đội của Cổ Nguyệt Đế. Bọn hắn thời kỳ chinh phục ngao du tứ hải, khai mở hồng hoang, bộ hạ trung thành trải dài đa vị diện đếm không xuể. Nhất là thắng lợi sau cùng Cổ Nguyệt Đế, hắn chinh phục lòng người, thu phục yêu tâm càng so người khác lợi hại.
Triệu hoán hệ ma pháp của hắn, cũng không biết lấy đâu ma năng kinh khủng như vậy triệu hoán đi ra nhiều vô số kể vị diện như thế cùng số lượng sinh linh đông đảo. Có lẽ, này là trận pháp nào đó đi, tin rằng Cổ Nguyệt Đế đã dựa vào một loại mánh khóe nào đó, sử dụng lấy ma năng nơi nào để triệu hoán tới lớn như vậy đa vị diện hình thức.
Trước mắt, Mạc Phàm còn chưa nhìn ra mánh khóe của hắn là cái gì. Chỉ biết Cổ Nguyệt đã sớm âm thầm nắm giữ Quân Thiên đa vị diện đại quyền, những kẻ thống trị những tiểu vị diện nho nhỏ kia chỉ sợ cũng là ngoan ngoãn theo hắn ý tứ, hắn cấp cho ma năng đến liền nâng đỡ hai tay đi thỉnh cầu, lấy thân báo đáp.
Vì giết chính mình, vì một trận này thu hoạch Thần Vị, Cổ Nguyệt Đế ném xuống một bàn cờ lớn a!
“Chết tại đây dạng này bên dưới trận chiến, đâu cũng coi như là truyền kỳ.” Giang Dục đối với đồng đội bên cạnh mình nói.
Bốp một tiếng.
Triệu Mãn Duyên ký đầu hắn.
“Chết cái đầu ngươi, ngươi mẹ nó đừng làm nhục chí ta, ta khó lắm mới có kiên cường bản lĩnh như vậy”. Triệu Mãn Duyên chất vấn.
“Hôm nay chỉ cần chúng ta còn sống sót bên dưới, cửu thiên trầm luân cũng không quá đáng. Lại nói, trầm luân cũng được, miễn là chúng ta chiến thắng tên hung thần này”. Triệu Mãn Duyên nói như chém đinh chặt sắt.
— QUẢNG CÁO —
“Bất quá, Mạc Phàm, không phải ngươi nói Cổ Nguyệt chính là Thiên Phụ sao. Ngươi bảo hắn sẽ không sát hại nhân loại vô tội, vì sao ta thấy điều ngược lại, vì sao ta cảm thấy hắn như là muốn tận diệt tất cả vậy, nhiều như thế đem quân trải dàn, rõ ràng là muốn xóa sổ Địa Cầu cũng không phải không có khả năng”. Mục Bạch khẽ nhíu mày, mở miệng hỏi.
Mạc Phàm lặng lẽ trầm mặc, hắn biết câu trả lời, nhưng không có nói ra.
Một bên khác, Vĩ Linh Hoàng đã thay hắn nói: “Nhìn xem, Địa Cầu đã có ai chết oan mạng chưa, cho dù là một cái thành thị cũng chưa có sụp đổ qua, tất cả những gì chúng ta thấy cũng chỉ là định kiến của chúng ta, rõ ràng hắn đúng là chưa từng để Địa Cầu chịu đựng một chút tổn thương”.
Tương Thiểu Nhứ lắp bắp nói: “Không phải chứ, nếu lúc này Mạc Phàm không gánh vác thiên thạch yêu ma rơi xuống, e rằng Địa Cầu đã toàn diệt”.
Nói ra một câu về sau, Tương Thiểu Nhứ giống như hiểu được thứ gì, mà những người khác trong lòng có nghi ngờ cũng bừng tỉnh đại ngộ.
Chỉ gặp Asha Corea thở dài, khẽ nói: “Mấu chốt ở chỗ, hắn biết Mạc Phàm sẽ cản lại”.
Phải, hắn rõ ràng biết.
Biết cho nên hắn cố ý thử thách, cũng cho Mạc Phàm một chút thăm dò.
Làm sao có thể nói một người muốn phá hủy thế giới khi hắn đã chắc ăn người khác có thể ngăn cản?
Trong trường hợp Mạc Phàm không ra sức đi ngăn cản lấy, vậy thì Mạc Phàm cũng sẽ giống như Cổ Nguyệt Đế, giống nhau là đồng lõa hủy diệt đi mầm mống còn sót lại của nhân loại Địa Cầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.