Chương 516: Thánh quyết thánh luân
TeamFbTCPS
01/04/2021
“Ô Ô Ô Ô ~~~~~~~~~~~~~~”
Vạn quân thánh pháp trên bầu trời bởi vì vang lên mệnh lệnh của một vị đại thánh tể mà bùng nổ như pháo hoa ong đàn.
Trên cao rót xuống một tràng mưa ánh sáng khuynh đảo, nhìn thấy những Kim Quang Tử binh đoàn kia từ lâu đã ẩn nấp trong thập bộ bắc đẩu tháp rốt cuộc đã khai thông lao ra ngoài, dồn dập bay vào đại đạo quang tuyết thứ nhất, tụ tập chung quanh phụ cận Mạc Phàm, trong lúc nhất thời trống rỗng bên trong chiến trường chuyển thành vô số thiết giáp thánh vệ pháp sư, mỗi một mét liếc mắt đều có vài tên nghiêm túc sẵn sàng thảo phạt.
Người dẫn thần binh đại quân đứng thành mây thành bão trên đỉnh đầu Miếu Ngạn Phật Sơn chính là đại thánh tể James, hắn còn được gọi là Đấu Chiến Thiên Tể đại thánh, nắm giữ cực hạn liệp ý cùng đấu ý của cả tòa thành vân chi.
Bằng nhiều lần đánh giá kĩ lưỡng, Mạc Phàm rất rõ ràng tâm thức gia hỏa này thậm chí so với người thủ tọa còn kiên định hơn, đối với bất cứ ai muốn hướng với Thiên Quốc khiêu chiến, James chắc chắn sẽ bộc lộ thách thức cảm xúc, càng hung hăng chủ động dẫn thánh pháp đi áp chế hạng kẻ địch gan to này.
Đại Thánh Tể giống như Đại Thiên Sứ, đều là những người chấp chưởng quyền năng nhất lãnh đạo bên trong thế cục. Khác ở chỗ, bọn hắn không có phân định cấp bậc cùng trình độ cao thấp bằng cánh chim, lông vũ, mấy loại quyền năng đặc trưng dành riêng cho thiên sứ chi hồn; mà lại, Thiên Quốc cùng Thánh Thành cũng có khác biệt lớn, một cái chỉ đơn thuần là tổ chức trật tự giả, còn cái kia thế nhưng chính là quốc gia, có lãnh thổ rộng lớn, lớn tới mức sẽ không kém hơn toàn bộ Âu Châu đại lục cộng lại.
Nói cách khác, nhìn từ góc độ nhân loại văn minh xem xét, ngoại trừ nước Nga lạnh lẽo với hơn ba phần tư là băng cương yêu vực không thể sinh sống ra, thế giới này liền chỉ có Thiên Quốc chiếm dụng bạt ngàn nhất địa phương, mà lại địa phương cũng không có yêu ma quấy rầy. Càng giả giả thật thật chính là, bọn hắn giống như phân bố sinh sống cũng không phải ở đất liền, nhớ lúc tại ốc đảo nhìn xuống Hư Vô Nại Hà thì tòa thành này rõ ràng tồn tại ở dưới mặt nước, còn đứng ở trên Hư Vô Nại Hà trông lên, Thiên Quốc đột ngột hóa thành một cái vân không thánh đường, một cái thượng cổ hoàng đảo treo mình trên mây.
Đây chính là quang minh vị diện mãnh vỡ hiệu ứng kiến tạo.
Đại Thánh Tể cũng vậy, Mạc Phàm hoài nghi rằng những bọn tự xưng là Đại Thánh Tể này cũng không phải chân chính người được vị nào đó Thiên Phụ truyền thừa; bọn hắn đoán chừng là dựa vào khai thác mảnh vỡ Quang Minh để tiếp nhận tu luyện, cứ việc không có thánh dực hay thần hồn chi lực, nhưng trên thân mỗi một tên phong đại thánh chức đều phất phơ quang minh luyện thể, tồn tại cỗ khí chất cường thế thoát ly phạm trù nhân loại.
Mạc Phàm hướng về Welbeck phía trước mặt đi đến, ăn khớp với toàn bộ Đại Thánh Tể trên vân không thiên nhai, các thế lực cao tầng tọa trấn cũng đồng thời di động, bọn hắn đổ nhào xuống, dàn thành hàng thành hàng khóa chặt lấy thân ảnh Mạc Phàm.
Bị vô số kim quang tử quân đoàn cùng các thế lực tọa trấn vây quanh, Mạc Phàm lại như bị bước nhầm vào trong mê thất đại trận đã vì hắn được tỉ mỉ đo ni đóng giày. Trên thực tế cái này mê trận cũng không phải vì hắn chuẩn bị, mà là Thiên Quốc vì một sự kiện sấm truyền tận thế kia làm nên công tác phòng bị, Mạc Phàm chẳng qua là cái trước tiên đạp vào, đại biểu cho hiện tại kẻ sắm vai hung thần cấp độ thảm họa.
"Yêu nghiệt, ta sẽ trước tiên chặt đứt tứ chi ngươi, sau đó cho ngươi một lần lại một lần hứng chịu quang minh thần uy đến gột rửa vấn tội". Giữa bầu trời, thủ lĩnh đại thánh tể James cao giọng nói.
Đại thánh tể James mượn quang hỏa luân bàn trên bầu trời năng lượng, mang dương quang thái dương đan dệt thành một thanh phách thiên địa thánh luân, thánh luân hồng châu hướng về giữa người Mạc Phàm chém xuống.
Bầu trời bắt đầu nứt ra, trong vết rách có vặn vẹo hồng châu thánh luân như thông thiên triệt địa, kia lưỡi dao ánh sáng cao cao vung xuống hầu như vượt qua chiều cao của toàn bộ quang minh chi tháp trong lãnh thổ, quá trình rơi dần rơi dần càng cuốn lên đếm không xuể châu loan quang sóng, trùng kích Miếu Ngạn kiến trúc cùng biển khơi Hư Vô Nại Hà bên dưới.
Mạc Phàm không có dám xem thường một kích này, hắn ý thức được đối phương thực lực đã được bạo cấp chúc phúc đến một tầng cảnh nhất định, có thể so với Sí Thiên Sứ Thánh Thành.
Hắn vừa định di chuyển, liền liền phát hiện bản thân chính mình đều bị hỏa quang luân bàn phía trời cao cho tổng hợp chiếu vào, thân thể trong lúc nhất thời hoàn toàn tịch ngâm ở trong thế giới quang hóa này, bắt đầu phát giác nặng trĩu nặng trĩu tinh thần, có chút bị trùng kích da thịt, có chút tê tê gân cốt, có chút bị ức chế làm cho nhược hóa thể lực.
Mạc Phàm nghe thoảng nhẹ bên tai tiếng thánh ca Thiên Quốc trường ngâm, trong cường quang chói mắt hắn quay đầu chung quanh, giật mình một chút nhìn thấy quân đoàn kim quang tử lại không dấu hiệu mở ra quang phổ ma pháp thêu dệt thành vô số tơ quang chi quang.
“Hút hút hút hút hút hút ~~~~~~ !!”
“Hút hút hút hút hút hút ~~~~~~ !!”
“Hút hút hút hút hút hút ~~~~~~ !!”
Ngay tức thời, từng sợi từng sợi kim sắc thẳng tắp quang tuyến từ khắp nơi, khắp phương hướng trời đất khác nhau được phóng đi, kinh hãi màu vàng sợi tơ không ngừng bắn xuống ở trên thứ nguyên Phật Sơn như vậy, tần suất cực cao, hầu như đan thành một tổ màu lưới nhện đồng dạng, khác ở chỗ, chúng nó từng điểm từng điểm tụ hợp đến Mạc Phàm bên người, không có khe hở, lưu động hàng vạn cỗ dây trói buộc chặt thân thể hắn lại, tương tự thẩm phán thánh quyết treo người như vậy, đem kẻ bị kết án khóa chặt vào trong một cái lao tù hỏa quang đáng sợ, gắt gao cố định hắn ở khu vực.
Sợ thì không nói tới, nhưng Mạc Phàm xác thực có chút ngoài ý muốn giật mình.
Hàng vạn người, cho dù vẫn còn một cơ số rất lớn cũng chỉ thuộc về cao giai pháp sự, bọn hắn tiếp nhận quang hỏa luân bàn năng lượng, rốt cuộc không một cái ma pháp nào tung ra dưới siêu giai trình độ.
Rung động lòng người nhất chính là, hết thảy con người ở đây, thực sự ai ai cũng đều tu luyện một hệ quang ma pháp.
Chuyện này hẳn cũng nhờ ơn phước quang minh mảnh vỡ đến cải tạo huyết thống dân tộc đi…
Quang sợi chồng chất, có thể bời vì nguồn gốc đến từ hạng vạn cái siêu giai ma pháp đến xem, đây chính là muốn so với cấm chú chi lung không khác biệt, này mỗi một cái vết quang sợi uy lực đều sẽ không kém hơn thẩm ma kiếm ghì vào người Mạc Phàm, một khi ghim một cái nào đó lên người hắn, nhất định tạo thành quang mẫn hư hóa lên ác ma huyết mạch.
“Đi chết!” Giương cao thánh quyết thánh luân trảm, đại thánh tể James hầu như muốn đem cả bầu trời cho bổ ra làm hai.
“James, lùi lại!” Một vị khác đại thánh tể Fred hô to.
Chỉ là lời Fred chưa kịp truyền đến tai James, ở tầm mắt của hắn lập tức thấy một vệt hàn băng màu trắng xẹt qua, cái tốc độ khoa trương kia hoàn toàn là chợt lóe lên, giống như băng hoàn sao chổi vậy, nếu như không hết sức chăm chú mà nói thậm chí đều sẽ không nhận ra được có một đầu tuyết ngạo hung thú nào vừa giẫm lên quang tuyến đại đạo mà xông thẳng phía bầu trời.
Thánh tuyệt thánh luân còn đang dang dở quá trình rơi xuống, một cái bạch tuyết chi mâu cứ như vậy chậm rãi vuốt qua cổ người điều khiển thánh luân, nhìn thấy sượt dài vết máu lập tức đông đặc thành băng mà nhiễu xuống, kia thánh luân cũng theo máu đỏ đóng băng mà dần dần mờ nhạt, không còn chút hào quang nào trên thiên không.
“Tê tê tê ~~~~~~~”
Dưới chân Mạc Phàm, bạch ngân ủ đầy khắp tòa Miếu Ngạn, tràn lan khắp Phật Sơn vùng đất thứ nguyên này, cứ việc đã bị máu của vô số hỏa điểu pháp sư nhuộm vào, song, bạch ngân như cũ vẫn là bạch ngân, tinh khiết bất đồng, vĩnh viễn không có bởi vì màu đỏ máu tươi mà có lộ ra nửa điểm ô nhiễm.
Bạch ngân quấn quanh lấy người Mạc Phàm, theo thân thể hắn trường khắp nơi, tựa hồ mặc họa một dạng tản ra, nương theo quang chi sợi mà leo trường tới hàng vạn Kim Quang Tử quân đoàn.
Vạn quân thánh pháp trên bầu trời bởi vì vang lên mệnh lệnh của một vị đại thánh tể mà bùng nổ như pháo hoa ong đàn.
Trên cao rót xuống một tràng mưa ánh sáng khuynh đảo, nhìn thấy những Kim Quang Tử binh đoàn kia từ lâu đã ẩn nấp trong thập bộ bắc đẩu tháp rốt cuộc đã khai thông lao ra ngoài, dồn dập bay vào đại đạo quang tuyết thứ nhất, tụ tập chung quanh phụ cận Mạc Phàm, trong lúc nhất thời trống rỗng bên trong chiến trường chuyển thành vô số thiết giáp thánh vệ pháp sư, mỗi một mét liếc mắt đều có vài tên nghiêm túc sẵn sàng thảo phạt.
Người dẫn thần binh đại quân đứng thành mây thành bão trên đỉnh đầu Miếu Ngạn Phật Sơn chính là đại thánh tể James, hắn còn được gọi là Đấu Chiến Thiên Tể đại thánh, nắm giữ cực hạn liệp ý cùng đấu ý của cả tòa thành vân chi.
Bằng nhiều lần đánh giá kĩ lưỡng, Mạc Phàm rất rõ ràng tâm thức gia hỏa này thậm chí so với người thủ tọa còn kiên định hơn, đối với bất cứ ai muốn hướng với Thiên Quốc khiêu chiến, James chắc chắn sẽ bộc lộ thách thức cảm xúc, càng hung hăng chủ động dẫn thánh pháp đi áp chế hạng kẻ địch gan to này.
Đại Thánh Tể giống như Đại Thiên Sứ, đều là những người chấp chưởng quyền năng nhất lãnh đạo bên trong thế cục. Khác ở chỗ, bọn hắn không có phân định cấp bậc cùng trình độ cao thấp bằng cánh chim, lông vũ, mấy loại quyền năng đặc trưng dành riêng cho thiên sứ chi hồn; mà lại, Thiên Quốc cùng Thánh Thành cũng có khác biệt lớn, một cái chỉ đơn thuần là tổ chức trật tự giả, còn cái kia thế nhưng chính là quốc gia, có lãnh thổ rộng lớn, lớn tới mức sẽ không kém hơn toàn bộ Âu Châu đại lục cộng lại.
Nói cách khác, nhìn từ góc độ nhân loại văn minh xem xét, ngoại trừ nước Nga lạnh lẽo với hơn ba phần tư là băng cương yêu vực không thể sinh sống ra, thế giới này liền chỉ có Thiên Quốc chiếm dụng bạt ngàn nhất địa phương, mà lại địa phương cũng không có yêu ma quấy rầy. Càng giả giả thật thật chính là, bọn hắn giống như phân bố sinh sống cũng không phải ở đất liền, nhớ lúc tại ốc đảo nhìn xuống Hư Vô Nại Hà thì tòa thành này rõ ràng tồn tại ở dưới mặt nước, còn đứng ở trên Hư Vô Nại Hà trông lên, Thiên Quốc đột ngột hóa thành một cái vân không thánh đường, một cái thượng cổ hoàng đảo treo mình trên mây.
Đây chính là quang minh vị diện mãnh vỡ hiệu ứng kiến tạo.
Đại Thánh Tể cũng vậy, Mạc Phàm hoài nghi rằng những bọn tự xưng là Đại Thánh Tể này cũng không phải chân chính người được vị nào đó Thiên Phụ truyền thừa; bọn hắn đoán chừng là dựa vào khai thác mảnh vỡ Quang Minh để tiếp nhận tu luyện, cứ việc không có thánh dực hay thần hồn chi lực, nhưng trên thân mỗi một tên phong đại thánh chức đều phất phơ quang minh luyện thể, tồn tại cỗ khí chất cường thế thoát ly phạm trù nhân loại.
Mạc Phàm hướng về Welbeck phía trước mặt đi đến, ăn khớp với toàn bộ Đại Thánh Tể trên vân không thiên nhai, các thế lực cao tầng tọa trấn cũng đồng thời di động, bọn hắn đổ nhào xuống, dàn thành hàng thành hàng khóa chặt lấy thân ảnh Mạc Phàm.
Bị vô số kim quang tử quân đoàn cùng các thế lực tọa trấn vây quanh, Mạc Phàm lại như bị bước nhầm vào trong mê thất đại trận đã vì hắn được tỉ mỉ đo ni đóng giày. Trên thực tế cái này mê trận cũng không phải vì hắn chuẩn bị, mà là Thiên Quốc vì một sự kiện sấm truyền tận thế kia làm nên công tác phòng bị, Mạc Phàm chẳng qua là cái trước tiên đạp vào, đại biểu cho hiện tại kẻ sắm vai hung thần cấp độ thảm họa.
"Yêu nghiệt, ta sẽ trước tiên chặt đứt tứ chi ngươi, sau đó cho ngươi một lần lại một lần hứng chịu quang minh thần uy đến gột rửa vấn tội". Giữa bầu trời, thủ lĩnh đại thánh tể James cao giọng nói.
Đại thánh tể James mượn quang hỏa luân bàn trên bầu trời năng lượng, mang dương quang thái dương đan dệt thành một thanh phách thiên địa thánh luân, thánh luân hồng châu hướng về giữa người Mạc Phàm chém xuống.
Bầu trời bắt đầu nứt ra, trong vết rách có vặn vẹo hồng châu thánh luân như thông thiên triệt địa, kia lưỡi dao ánh sáng cao cao vung xuống hầu như vượt qua chiều cao của toàn bộ quang minh chi tháp trong lãnh thổ, quá trình rơi dần rơi dần càng cuốn lên đếm không xuể châu loan quang sóng, trùng kích Miếu Ngạn kiến trúc cùng biển khơi Hư Vô Nại Hà bên dưới.
Mạc Phàm không có dám xem thường một kích này, hắn ý thức được đối phương thực lực đã được bạo cấp chúc phúc đến một tầng cảnh nhất định, có thể so với Sí Thiên Sứ Thánh Thành.
Hắn vừa định di chuyển, liền liền phát hiện bản thân chính mình đều bị hỏa quang luân bàn phía trời cao cho tổng hợp chiếu vào, thân thể trong lúc nhất thời hoàn toàn tịch ngâm ở trong thế giới quang hóa này, bắt đầu phát giác nặng trĩu nặng trĩu tinh thần, có chút bị trùng kích da thịt, có chút tê tê gân cốt, có chút bị ức chế làm cho nhược hóa thể lực.
Mạc Phàm nghe thoảng nhẹ bên tai tiếng thánh ca Thiên Quốc trường ngâm, trong cường quang chói mắt hắn quay đầu chung quanh, giật mình một chút nhìn thấy quân đoàn kim quang tử lại không dấu hiệu mở ra quang phổ ma pháp thêu dệt thành vô số tơ quang chi quang.
“Hút hút hút hút hút hút ~~~~~~ !!”
“Hút hút hút hút hút hút ~~~~~~ !!”
“Hút hút hút hút hút hút ~~~~~~ !!”
Ngay tức thời, từng sợi từng sợi kim sắc thẳng tắp quang tuyến từ khắp nơi, khắp phương hướng trời đất khác nhau được phóng đi, kinh hãi màu vàng sợi tơ không ngừng bắn xuống ở trên thứ nguyên Phật Sơn như vậy, tần suất cực cao, hầu như đan thành một tổ màu lưới nhện đồng dạng, khác ở chỗ, chúng nó từng điểm từng điểm tụ hợp đến Mạc Phàm bên người, không có khe hở, lưu động hàng vạn cỗ dây trói buộc chặt thân thể hắn lại, tương tự thẩm phán thánh quyết treo người như vậy, đem kẻ bị kết án khóa chặt vào trong một cái lao tù hỏa quang đáng sợ, gắt gao cố định hắn ở khu vực.
Sợ thì không nói tới, nhưng Mạc Phàm xác thực có chút ngoài ý muốn giật mình.
Hàng vạn người, cho dù vẫn còn một cơ số rất lớn cũng chỉ thuộc về cao giai pháp sự, bọn hắn tiếp nhận quang hỏa luân bàn năng lượng, rốt cuộc không một cái ma pháp nào tung ra dưới siêu giai trình độ.
Rung động lòng người nhất chính là, hết thảy con người ở đây, thực sự ai ai cũng đều tu luyện một hệ quang ma pháp.
Chuyện này hẳn cũng nhờ ơn phước quang minh mảnh vỡ đến cải tạo huyết thống dân tộc đi…
Quang sợi chồng chất, có thể bời vì nguồn gốc đến từ hạng vạn cái siêu giai ma pháp đến xem, đây chính là muốn so với cấm chú chi lung không khác biệt, này mỗi một cái vết quang sợi uy lực đều sẽ không kém hơn thẩm ma kiếm ghì vào người Mạc Phàm, một khi ghim một cái nào đó lên người hắn, nhất định tạo thành quang mẫn hư hóa lên ác ma huyết mạch.
“Đi chết!” Giương cao thánh quyết thánh luân trảm, đại thánh tể James hầu như muốn đem cả bầu trời cho bổ ra làm hai.
“James, lùi lại!” Một vị khác đại thánh tể Fred hô to.
Chỉ là lời Fred chưa kịp truyền đến tai James, ở tầm mắt của hắn lập tức thấy một vệt hàn băng màu trắng xẹt qua, cái tốc độ khoa trương kia hoàn toàn là chợt lóe lên, giống như băng hoàn sao chổi vậy, nếu như không hết sức chăm chú mà nói thậm chí đều sẽ không nhận ra được có một đầu tuyết ngạo hung thú nào vừa giẫm lên quang tuyến đại đạo mà xông thẳng phía bầu trời.
Thánh tuyệt thánh luân còn đang dang dở quá trình rơi xuống, một cái bạch tuyết chi mâu cứ như vậy chậm rãi vuốt qua cổ người điều khiển thánh luân, nhìn thấy sượt dài vết máu lập tức đông đặc thành băng mà nhiễu xuống, kia thánh luân cũng theo máu đỏ đóng băng mà dần dần mờ nhạt, không còn chút hào quang nào trên thiên không.
“Tê tê tê ~~~~~~~”
Dưới chân Mạc Phàm, bạch ngân ủ đầy khắp tòa Miếu Ngạn, tràn lan khắp Phật Sơn vùng đất thứ nguyên này, cứ việc đã bị máu của vô số hỏa điểu pháp sư nhuộm vào, song, bạch ngân như cũ vẫn là bạch ngân, tinh khiết bất đồng, vĩnh viễn không có bởi vì màu đỏ máu tươi mà có lộ ra nửa điểm ô nhiễm.
Bạch ngân quấn quanh lấy người Mạc Phàm, theo thân thể hắn trường khắp nơi, tựa hồ mặc họa một dạng tản ra, nương theo quang chi sợi mà leo trường tới hàng vạn Kim Quang Tử quân đoàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.