Toàn Chức Pháp Sư

Chương 42: Hố học sinh

Loạn

09/05/2018

Nhóm 3 gồm 20 người vừa mới đi qua lòng chảo thì ở một sườn núi trong rừng, một nam tử đầu đội mũ rơm nhảy từ trên cây xuống, trên tay đang cầm một bảng đánh giá!

Người này sau khi đánh dấu xong liền đi vào trong cánh rừng, hướng về một bãi cỏ trống trải mà bước tới.

“ Nhóm ba toàn bộ thông qua, trong đó có học sinh Phong hệ Trương Tiểu Hầu biểu hiện phi thường xuất sắc.”

Nam tử đầu đội mũ rơm đi tới cái lều trại đối diện nói với một nam tử.

Nếu bọn học sinh ở chỗ này mà thấy được, chắc chắn sẽ rất kinh ngạc, chửi bới ầm lên. Cái gì thế này? Mẹ cha nó chứ! Không phải tất cả lão sư thực tiễn và những vị huấn luyện viên của bọn họ đều đang ở đây sao. Mà một đám bọn họ thì thoải mái ngồi ăn đồ ăn vặt và uống rượu trên cỏ??

“ Ồ?”

Huấn luyện viên trưởng Trảm Không nhếch lông mày lên.

Trong ấn tượng của Trảm Không, đám học sinh Phong hệ có tu vi tương đối cao hình như không có tên Trương Tiểu Hầu này.

Ài, chuyện này cũng bình thường. Tu vi chỉ là thứ cơ sở. Chân chính mà nói thì có thể một mình đảm đương được nhiệm vụ hay không thì đều dựa vào đầu óc cùng lòng can đảm!

“ Ghi nhớ tên, sau này cộng thêm điểm vào.”

Huấn luyện viên trưởng Trảm Không nói với vị Phó huấn luyện viên Phan Lệ Quân ở bên cạnh.

Phan Lệ Quân gật gật đầu, rất nhanh liền nhớ kỹ tên Trương Tiểu Hầu.

“ Ha ha, cũng chỉ có quân nhân ở trạm dịch các ngươi mới nghĩ ra được trò này.”

Trương Kiến Quốc cười ha hả nói.

“ Đúng vậy, đầu tiên là đem bọn học sinh bỏ vào trong một ngọn núi lớn, rồi nói rõ với chúng rằng sẽ không có ai cứu viện cùng giúp đỡ chúng nó. Sau đó thì âm thầm đi theo bọn nó. Rồi trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ sẽ lần lượt đánh giá mỗi một cá nhân. Nếu ai có biểu hiện xuất sắc sẽ được ghi nhớ lại, để sau này còn cộng thêm điểm cho hắn.. Một chiêu này quả thật quá hay!”

Trần Vĩ Lượng cũng nở một nụ cười.

“ Uk, nếu như so sánh với chuyện ở trong này mà không có ý chí chiến đấu, thì việc này có thể biểu hiện ra tố chất tâm lý của mỗi đứa học sinh được tốt hơn.”

Lão sư Đường Nguyệt cũng gật gật đầu.



Một trăm học sinh bị mắng là phế vật kia nếu như biết rằng bọn họ bị lão sư cùng với các huấn luyện viên cấu kết với nhau để đào hố chôn bọn họ, thì không biết khi đó biểu tình trên khuôn mặt của bọn họ sẽ như thế nào??

Tất nhiên lão sư cùng mấy vị huấn luyện viên này không thể bỏ mặc đám học sinh này được. Lấy kiến thức và tu vi của bọn hắn thì còn chưa đủ năng lực để sinh tồn tại nơi dã ngoại này. Nhưng nếu không tạo ra hoàn cảnh chân thật nhất cho bọn hắn thì hiệu quả lại không đạt được. Cho nên biện pháp tốt nhất chính là ngoài mặt thì đối đãi với bọn hắn thật tàn khốc, rồi sau đó âm thầm đi theo bọn hắn. Nếu như có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn, bọn họ có thể kịp thời ra tay.

“ Lão đại Trảm Không, ta suýt thì bị người cho ăn quả lừa rồi. Ta còn nghĩ không ngờ người lại tuyệt tình đến như vậy. Người lại không cho một đệ tử nào vượt qua lần rèn luyện này.”

Huấn luyện viên phó Phan Lệ Quân nói.

“ Người nghĩ vậy là sai lầm rồi, rèn luyện mà không có tác dụng gì, ta sẽ không bao giờ làm.”

Trảm Không thẳng thắn nói.

“ À mà còn… Chuyện treo giải thưởng thì sao, căn bản không ai có thể hoàn thành được mà??”

“ Đúng vậy, ta thấy bọn hắn có thể đi qua được phiến khu vực Yêu đằng này đã là phi thường phi thường ghê gớm lắm rồi.”

Trần Vĩ Lượng nói.

“ Ha ha, treo giải thưởng nhiệm vụ lần này tất nhiên là không ai có thể hoàn thành được rồi. Đừng nói là bọn hắn, đến ngay chúng ta, những vị huấn luyện viên còn chưa chắc hoàn thành được nữa là.”

Trảm Không cười nói.

“ Huấn luyện viên cũng không thể hoàn thành được?? Nghĩa là sao??”

Trương Kiến Quốc có chút khó hiểu hỏi.

“ Là thế này, nếu như chúng ta lấy sào huyệt của Độc nhãn ma lang là mục tiêu cuối cùng cho bọn học sinh thí luyện, thì phải đảm bảo rằng 100% không có con Độc nhãn ma lang nào lưu lại chỗ đó. Cho nên chúng ta phải phái một vị triệu hoán ma pháp sư ở nơi đó thủ. Vị triệu hoán ma pháp sư kia chính là khảo nghiệm cuối cùng dành cho bọn hắn. Thật ra sào huyệt cũng không có yêu ma, nhưng lại có một con thú triệu hoán….”

La Vân Sóng cười nói.

Nhóm lão sư vừa nghe xong, đôi mắt cả đám liền sáng lên.

Trần Vĩ Lượng vị chủ nhiệm Giáo dục vừa nghe xong còn vỗ tay khen hay nữa!!!

“ Thần kì, quá tuyệt vời, một chiêu này thật quá tuyệt vời!!!”

Tiết Mộc Sinh cũng gật gật đầu một cách điên cuồng, nói:



“ Đúng vậy, hiện tại chúng ta không thể để đám học sinh này chân chính đối mặt với yêu ma được, nếu không khi đó thương vong sẽ rất nhiều. Nhưng rèn luyện chính là rèn luyện cho mỗi một học sinh biết cách bình tĩnh khi đối mặt với yêu ma. Nếu không đối mặt với yêu ma thì hiệu quả rèn luyện này không đạt được. Cho một vị triệu hoán sư tới, để cho hắn triệu hoán ra yêu ma đúng là rất hay. Vừa có thể đạt được hiệu quả là cho đám học sinh trải nghiệm tình huống khi đối đầu với yêu ma, lại có thể đảm bảo an nguy cho bọn hắn!”

“ Thật sự cảm ơn Lão đại Trảm Không đã nghĩ ra phương pháp rèn luyện như vậy, ta tin tưởng lần rèn luyện này bọn hắn sẽ thu hoạch được rất nhiều điều!”

Tiết Mộc Sinh mỉm cười nói.

“ Nên là như vậy.”

“ À, có phải triệu hoán thú chỉ có một con không? Nếu bọn học sinh dũng mãnh hơn so với trong tưởng tượng của chúng ta thì sao. Giả sử như bọn chúng liên hợp đánh bại con triệu hóa thú kia thì sao?”

Lão sư Đường Nguyệt không nhịn được liền hỏi một câu.

“ Ài, Lão sư Đường Nguyệt, người suy nghĩ nhiều quá rồi…. Chúng ta làm giáo viên ở Thiên Lan ma pháp cao trung được 20 năm rồi, cũng chưa bao giờ nghe thấy ở thời điểm lần đầu tiên đối mặt với yêu ma bọn hắn có thể hoàn chỉnh phóng thích ra ma pháp. Dù bọn hắn có phóng xuất ra được thì cái kỹ năng cấp 1 đó làm sao có khả năng đả thương được triệu hóa thú chứ.”

Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Cảm ơn bạn đã ghé thăm. Truyện được update mỗi ngày.

Trương Kiến Quốc cam đoan nói.

“ Đúng vậy, trong tất cả hệ nguyên tố mà bọn hắn sở hữu, uy lực mạnh nhất chính là Lôi hệ và Hỏa hệ. Mà thứ có thể có chút lực uy hiếp tới triệu hóa thú cũng chỉ có Lôi hệ Hứa Chiêu Đình, mà Hỏa Tư? Bỏng cháy, nhiều lắm chỉ làm triệu hoán thú bị thương ngoài ra mà thôi.”

Trần Vĩ Lượng cười ha hả nói.

Kỳ thật bọn họ nắm rất rõ thực lực của đám học sinh này. Họ nắm rõ đến nỗi những kỹ năng, học vấn, trình độ, đồ vật mà bọn hắn có thể có bọn họ đều biết hết! Lần rèn luyện này chính là một cái nhiệm vụ không thể nào hoàn thành. Điều bọn họ muốn chính là để cho bọn hắn trưởng thành lên trong quá trình làm nhiệm vụ.

Lão sư Đường Nguyệt cũng không có cười, nàng nhìn sang hướng sơn cốc ở nơi xa xa đang bị sương mù bao phủ kia.

“ Mạc Phàm giữ Tinh Trần ma khí suốt một năm, không biết Hỏa Tư của hắn có tăng lên cấp bậc cao hơn không. Nếu hắn tăng lên được, thì chắc hẳn hắn là học sinh duy nhất có thể đả thương triệu hoán thú.Mà học sinh đả thương triệu hoán thú thì ra được cái thành tích cấp S chắc hẳn không thành vấn đề!”

Trong lòng Đường Nguyệt âm thầm nói thầm.

Sau đó, Đường Nguyệt lại lắc lắc đầu. Đối mặt với yêu ma hung mãnh có thể hoàn chỉnh phóng thích kỹ năng đã tính là ghê gớm lắm rồi.

Đường Nguyệt chỉ hy vọng lần rèn luyện này, 100 học sinh lớp dẫn đầu đừng có ở trước triệu hoán thú kia mà toàn quân bị diệt. Bởi vì thật ra chỉ cần vào lúc đó bất luận là ai mà phóng thích ra được kỹ năng, thì Trảm Không hắn sẽ khoa trương cho học sinh đó một cái thành tích A!

Thành tích là A, từ trước tới nay đã qua rất nhiều lần rèn luyện như vậy, đám học sinh mà huấn luyện viên bọn họ giữ cũng chưa được thành tích cao đến như vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Toàn Chức Pháp Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook