Chương 443: Kế hoạch đi săn
Loạn
01/11/2019
Dịch: Thiên Hạ Địa Thượng
Mạc Phàm có chút kỳ quái, vì sao Hoàng Tinh Lệ vẫn luôn như hình với bóng với Đinh Vũ Miên lại không ở đây.
Đinh Vũ Miên đang đi tìm một ít sách vở, mà tầng cao nhất này là một địa phương rất ít người tới, cho nên có thể thấy Đinh Vũ Miên là đang tìm một ít ma pháp thư rất khó tìm thấy ở những nơi bình thường, Mạc Phàm núp ở mặt sau kệ sách một mực chăm chú nhìn vào quyển có bìa ngoài màu đỏ tựa như hỏa diễm mà nàng đang cầm trên tay.
Đột nhiên, nàng ta quay lại một cái, cặp mắt sáng ngời tựa như có dòng điện xẹt ngang của nàng nhanh chóng nhìn chằm chằm về phía Mạc Phàm đang nhìn trộm ở đằng sau, va phải đôi mắt đen bóng đầy tò mò của hắn!
“Là ngươi.” Đinh Vũ Miên ngược lại rất nhanh liền nhận ra được Mạc Phàm.
Nói đi cũng phải nói lại, hiện tại toàn bộ Hỏa viện cũng không có ai là không quen mặt Mạc Phàm, sau khi quấy lên một hồi động tĩnh lớn như vậy thì hiện tại những người trong Chủ giáo khu đã khôi phục lại cái tên Đại Ma đầu cho hắn luôn rồi.
“Trùng hợp như vậy.” Mạc Phàm cười cười nói.
Nói thật, đây là lần đầu tiên mà Mạc Phàm nhìn Đinh Vũ Miên từ phía chính diện như vậy.
Quả không hổ danh là hoa khôi của Hỏa hệ, trước tiên không nói tới da thịt của nàng có biết bao nhiêu là mịn màng, cái mũi tinh xảo kia có biết bao nhiêu là xinh xắn, chỉ tính riêng đôi mắt tràn đầy mị lực kia đã đủ làm cho người ta có một loại cảm thất thủ tinh thần ngay từ lần đầu gặp mặt.
Cũng không biết có phải là do Hỏa nguyên tố hay không, mà nàng rõ ràng khiến cho người ta cảm nhận được một loại cảm giác yên tĩnh như liên, nhưng cũng lại toả ra một loại ngây thơ quyến rũ làm người người mê muội, thầm nghĩ nếu như nàng cười lên một cái thì nhất định sẽ càng thêm kinh diễm động lòng người.
“Ngươi ở đây tìm thư sao?” Đinh Vũ Miên hỏi một câu.
Kỳ thực ngay từ đầu nàng đã nhận ra có một ánh mắt đang chăm chú nhìn mình, lúc đầu nàng cũng không để ý lắm, chẳng qua cảm thấy đôi mắt này nhìn trộm có chút lâu cho nên lúc này mới đi vạch trần hắn, không nghĩ tới người này lại là Đại Ma Đầu Mạc Phàm thanh danh vang dội gần đây, trong khoảng thời gian này những điều mà Đinh Vũ Miên thường nghe được nhất chính là những sự tình về Mạc Phàm mà Hoàng Tinh Lệ cứ rủ rỉ bên tai nàng.
“Đúng vậy, nhưng đáng tiếc thời gian ta ở lại trường học cũng không lâu, chung quy không tìm được ta muốn.” Mạc Phàm khá buồn chán nói.
“Ngươi muốn tìm cái gì a?” Đinh Vũ Miên kế tục hỏi.
“Sách vở có liên quan đến Dracula.” Mạc Phàm chậm rãi nói, có thể thấy Đinh Vũ Miên chắc hẳn là thường hay xuất hiện ở đây, thời điểm vừa nãy khi nàng đi tìm thư tịch liền lộ ra dáng vẻ vô cùng thành thạo.
“Vậy để ta giúp ngươi cho.” Đinh Vũ Miên gật đầu nói.
Mạc Phàm có chút bất ngờ, vẫn nghe nói vị hoa khôi của Hỏa hệ này thật ra là rất bất cận nhân tình, như thế nào cùng mình gặp gỡ sơ qua liền trở nên nhiệt tình như vậy?
Lẽ nào là bị mị lực đặc biệt vẫn luôn ẩn giấu dưới vẻ bề ngoài của mình chinh phục luôn rồi!
Đinh Vũ Miên xác thực rất là quen thuộc với sách vở ở nơi này, cũng không lâu sau nàng liền ôm đến một vài cuốn sách đặt ở trước mặt Mạc Phàm.
Rồi không nói không rằng, nàng liếc mắt nhìn về phía Liễu Như đứng ở đằng sau hắn rồi sau đó rất nhanh rời đi.
Mạc Phàm chưa kịp cùng nàng tâm sự một chút nhân sinh, lý tưởng liền thấy nàng rời đi như vậy, trong lòng thầm cảm thấy có vài phần đáng tiếc a.
Đúng như phân công, mấy bản sách mà Đinh Vũ Miên tìm thấy đều là những thứ mà Mạc Phàm muốn, trong đó ghi chép không ít tên Dracula có tiếng đã từng xuất hiện trong lịch sử, cũng diễn tả tỉ mỉ những đặc điểm mạnh mẽ của Dracula, cũng như những thứ khiến nó phải sợ hãi.
Những vụ án trong lịch sử chứng minh Dracula không sợ tỏi, thập tự giá hay là cọc gỗ, thứ mà bọn họ chân chính e ngại chính là Thánh thủy nắm giữ năng lực tịnh hóa cực kỳ mạnh mẽ, mà cái gọi là Thánh thủy kỳ thực cũng không phải là thánh vật đặc thù của một tông giáo nào đó, mà là một loại chất lỏng hỗn tạp Quang hệ nguyên tố.
Nói trắng ra, Dracula là sinh vật bóng đêm, chúng nó không sợ ánh mặt trời, nhưng lại sợ sệt Quang hệ ma pháp, bởi vì Quang hệ ma pháp có tính khắc chế khá mạnh đối với bọn chúng!
Trừ cái đó ra, cách để nhanh chóng tiêu diệt bọn chúng chính là trực tiếp dùng ma pháp mạnh mẽ đánh giết.
Bất cứ sinh vật nào, kể cả vong linh, chỉ cần bị đánh thành tro thì sẽ không có khả năng hồi sinh lại, vì lẽ đó nếu không có ánh sáng thì phải trực tiếp dùng bạo lực.
Về phần làm thế nào để vây khốn bọn chúng, bên trong sách cũng có ghi chép rõ ràng.
Kỹ năng có khả năng cầm cố mạnh mẽ nhất trong các loại trung cấp ma pháp chính là Ám Ảnh hệ Cự Ảnh Đinh, không chỉ có thể giam cầm được thân thể, mà còn có thể vây khốn lại tinh thần. Thế nhưng Dracula bản thân chính là Ám Ảnh Hệ cao thủ, hơn nữa chúng nó rất có khả năng ngay cả cái bóng đều không có, cho nên Cự Ảnh Đinh trên căn bản là vô hiệu.
Một số biện pháp khá là hữu hiệu chính là dùng cạm bẫy cầm cố thuộc loại Thủy hệ ma pháp, hoặc là Quang hệ, Lôi hệ.
Chỉ là Mạc Phàm vẫn chưa học tới cảnh giới cao thâm như vậy, nghĩ tới nghĩ lui nếu muốn bắt được con Dracula kia thì mình bất luận như thế nào cũng phải nhờ người khác giúp đỡ mới được.
Nói đến Quang hệ, người đầu tiên mà Mạc Phàm nghĩ đến dĩ nhiên là Triệu Mãn Duyên, hắn nhưng là một tên chủ tu Quang hệ pháp sư, mà thứ tu Thủy hệ cũng tương tự có thể đem đến tác dụng vô cùng tốt trong việc đối phó với Dracula.
...
Tìm tới Triệu Mãn Duyên, Triệu Mãn Duyên cũng không phí lời, ngay lập tức liền đáp ứng Mạc Phàm.
Nếu như đổi lại trước đây, hàng này tuyệt đối sẽ cảm thấy chuyện này quá mức nguy hiểm cùng với không có lợi gì mà cò kè mặc cả, nhưng sau khi trải qua sự tình lần kia ở Kim Lâm Hoang Thành, Triệu Mãn Duyên đã thật tâm coi Mạc Phàm huynh đệ, nguy nan không từ!
Điều khiến cho Triệu Mãn Duyên giận dữ cũng là nhất trí Mạc Phàm, khi hắn biết loại sinh vật Dracula này dĩ nhiên chuyên môn ra tay với phái nữ, tội lỗi này của bọn chúng là càng không thể tha thứ được!
Thời đại này cô nương tốt đã rất thiếu, tăng nhiều thịt ít, còn chạy ra mấy con Dracula người không ra người này gieo họa nhân gian, người khác có thể nhẫn, lão tử không thể nhịn, nhất định phải ra tay thay trời hành đạo tiêu diệt mấy tên khốn này!
“Không biết có phải là ảo giác hay không, mà ta luôn cảm thấy tên kia đang ở sát gần ta, ta đi qua hành lang, dưới chỗ tối của hành lang xuất hiện một cái đường viền, ta ngẩng đầu lên nhìn chỗ cao, liền cảm giác có món đồ gì đó đang chạy ở trên sân thượng, ta đi qua cánh rừng kia, ở trong đó lại như có một đôi mắt nhìn chằm chằm vào ta.” Liễu Như lộ rõ vẻ sợ hãi, thành thật kể với Mạc Phàm.
Vào thời điểm Mạc Phàm đi tìm Triệu Mãn Duyên, Liễu Như tự mình đi đi lại lại trong trường học cho khuây khỏa một chút, nhưng đến khi Mạc Phàm quay lại, nàng liền vội vội vàng vàng đem phần sợ hãi trong lòng mình nói cho hắn biết.
“Có lẽ đây là Mộng yểm, trong sách cũng có nói qua, đây là một loại bản lĩnh Dracula, chôn xuống một viên mầm mống tinh thần trong lòng người, khiến cho người đó hoặc là đối với bọn chúng nhớ mãi không quên, hoặc là tâm lúc nào cũng cảm thấy sợ hãi.” Mạc Phàm an ủi nói.
“Hay nói cách khác, con Dracula kia cũng là nhớ mãi không quên đối với Liễu Như, nghe nói phần lớn Dracula đều có chấp niệm, sẽ không dễ dàng buông tha con mồi mà bọn họ nhìn chằm chằm.” Linh Linh nghiêm trang nói.
“Cũng có thể là như vậy, vì lẽ đó khoảng thời gian này chúng ta nên đem Liễu Như nuôi thả, để Triệu Mãn Duyên lấy thân phận một người theo đuổi để bảo vệ nàng.” Mạc Phàm từ tốn nói ra kế hoạch của mình.
“Đồng bọn của ngươi đáng tin không?” Linh Linh cố ý hỏi lại một câu.
“Khó nói lắm, hắn là một tên hoa hoa công tử, ta có cảm giác mức độ nguy hiểm của hắn đối với Liễu Như cũng không kém hơn con Dracula kia là mấy.” Mạc Phàm thành thật nói.
“...” Linh Linh không còn lời gì để nói.
Liễu Như đứng ở bên cạnh cũng không biết nên nói cái gì cho phải, bất quá chỉ cần có thể báo thù tỷ tỷ, nàng sẽ dốc toàn lực để phối hợp với kế hoạch của Mạc Phàm.
...
Mạc Phàm trở lại nhà trọ của mình, còn Linh Linh thì dùng phương pháp đặc biệt của nàng để giám sát Liễu Như.
Nếu Liễu Như nói rằng việc con Dracula kia có thể xông vào trong sân trường mang đến cho nàng một loại áp lực tâm linh, vậy thì ý tứ của Mạc Phàm và Triệu Mãn Duyên chính là bày ra thiên la địa võng ở ngay tại Chủ giáo khu của Minh Châu học phủ để đón đầu con Dracula kia.
Minh Châu học phủ dù sao cũng là nơi tụ tập của Ma Pháp sư, nếu như ở chỗ khác chiến đấu, có khi sẽ gây tổn thương cho người vô tội, trời mới biết nếu như bọn họ bức bách con Dracula kia cuống lên, liệu nó phóng tay đại khai sát giới hay là không?
* ———————————————————————————————————————————————————–*
Cảm ơn các bạn đã thưởng thức!
Nếu các bạn thấy hay thì hãy nhấn tim hay thả đề cử để mình có động lực dịch tiếp nha.
Mạc Phàm có chút kỳ quái, vì sao Hoàng Tinh Lệ vẫn luôn như hình với bóng với Đinh Vũ Miên lại không ở đây.
Đinh Vũ Miên đang đi tìm một ít sách vở, mà tầng cao nhất này là một địa phương rất ít người tới, cho nên có thể thấy Đinh Vũ Miên là đang tìm một ít ma pháp thư rất khó tìm thấy ở những nơi bình thường, Mạc Phàm núp ở mặt sau kệ sách một mực chăm chú nhìn vào quyển có bìa ngoài màu đỏ tựa như hỏa diễm mà nàng đang cầm trên tay.
Đột nhiên, nàng ta quay lại một cái, cặp mắt sáng ngời tựa như có dòng điện xẹt ngang của nàng nhanh chóng nhìn chằm chằm về phía Mạc Phàm đang nhìn trộm ở đằng sau, va phải đôi mắt đen bóng đầy tò mò của hắn!
“Là ngươi.” Đinh Vũ Miên ngược lại rất nhanh liền nhận ra được Mạc Phàm.
Nói đi cũng phải nói lại, hiện tại toàn bộ Hỏa viện cũng không có ai là không quen mặt Mạc Phàm, sau khi quấy lên một hồi động tĩnh lớn như vậy thì hiện tại những người trong Chủ giáo khu đã khôi phục lại cái tên Đại Ma đầu cho hắn luôn rồi.
“Trùng hợp như vậy.” Mạc Phàm cười cười nói.
Nói thật, đây là lần đầu tiên mà Mạc Phàm nhìn Đinh Vũ Miên từ phía chính diện như vậy.
Quả không hổ danh là hoa khôi của Hỏa hệ, trước tiên không nói tới da thịt của nàng có biết bao nhiêu là mịn màng, cái mũi tinh xảo kia có biết bao nhiêu là xinh xắn, chỉ tính riêng đôi mắt tràn đầy mị lực kia đã đủ làm cho người ta có một loại cảm thất thủ tinh thần ngay từ lần đầu gặp mặt.
Cũng không biết có phải là do Hỏa nguyên tố hay không, mà nàng rõ ràng khiến cho người ta cảm nhận được một loại cảm giác yên tĩnh như liên, nhưng cũng lại toả ra một loại ngây thơ quyến rũ làm người người mê muội, thầm nghĩ nếu như nàng cười lên một cái thì nhất định sẽ càng thêm kinh diễm động lòng người.
“Ngươi ở đây tìm thư sao?” Đinh Vũ Miên hỏi một câu.
Kỳ thực ngay từ đầu nàng đã nhận ra có một ánh mắt đang chăm chú nhìn mình, lúc đầu nàng cũng không để ý lắm, chẳng qua cảm thấy đôi mắt này nhìn trộm có chút lâu cho nên lúc này mới đi vạch trần hắn, không nghĩ tới người này lại là Đại Ma Đầu Mạc Phàm thanh danh vang dội gần đây, trong khoảng thời gian này những điều mà Đinh Vũ Miên thường nghe được nhất chính là những sự tình về Mạc Phàm mà Hoàng Tinh Lệ cứ rủ rỉ bên tai nàng.
“Đúng vậy, nhưng đáng tiếc thời gian ta ở lại trường học cũng không lâu, chung quy không tìm được ta muốn.” Mạc Phàm khá buồn chán nói.
“Ngươi muốn tìm cái gì a?” Đinh Vũ Miên kế tục hỏi.
“Sách vở có liên quan đến Dracula.” Mạc Phàm chậm rãi nói, có thể thấy Đinh Vũ Miên chắc hẳn là thường hay xuất hiện ở đây, thời điểm vừa nãy khi nàng đi tìm thư tịch liền lộ ra dáng vẻ vô cùng thành thạo.
“Vậy để ta giúp ngươi cho.” Đinh Vũ Miên gật đầu nói.
Mạc Phàm có chút bất ngờ, vẫn nghe nói vị hoa khôi của Hỏa hệ này thật ra là rất bất cận nhân tình, như thế nào cùng mình gặp gỡ sơ qua liền trở nên nhiệt tình như vậy?
Lẽ nào là bị mị lực đặc biệt vẫn luôn ẩn giấu dưới vẻ bề ngoài của mình chinh phục luôn rồi!
Đinh Vũ Miên xác thực rất là quen thuộc với sách vở ở nơi này, cũng không lâu sau nàng liền ôm đến một vài cuốn sách đặt ở trước mặt Mạc Phàm.
Rồi không nói không rằng, nàng liếc mắt nhìn về phía Liễu Như đứng ở đằng sau hắn rồi sau đó rất nhanh rời đi.
Mạc Phàm chưa kịp cùng nàng tâm sự một chút nhân sinh, lý tưởng liền thấy nàng rời đi như vậy, trong lòng thầm cảm thấy có vài phần đáng tiếc a.
Đúng như phân công, mấy bản sách mà Đinh Vũ Miên tìm thấy đều là những thứ mà Mạc Phàm muốn, trong đó ghi chép không ít tên Dracula có tiếng đã từng xuất hiện trong lịch sử, cũng diễn tả tỉ mỉ những đặc điểm mạnh mẽ của Dracula, cũng như những thứ khiến nó phải sợ hãi.
Những vụ án trong lịch sử chứng minh Dracula không sợ tỏi, thập tự giá hay là cọc gỗ, thứ mà bọn họ chân chính e ngại chính là Thánh thủy nắm giữ năng lực tịnh hóa cực kỳ mạnh mẽ, mà cái gọi là Thánh thủy kỳ thực cũng không phải là thánh vật đặc thù của một tông giáo nào đó, mà là một loại chất lỏng hỗn tạp Quang hệ nguyên tố.
Nói trắng ra, Dracula là sinh vật bóng đêm, chúng nó không sợ ánh mặt trời, nhưng lại sợ sệt Quang hệ ma pháp, bởi vì Quang hệ ma pháp có tính khắc chế khá mạnh đối với bọn chúng!
Trừ cái đó ra, cách để nhanh chóng tiêu diệt bọn chúng chính là trực tiếp dùng ma pháp mạnh mẽ đánh giết.
Bất cứ sinh vật nào, kể cả vong linh, chỉ cần bị đánh thành tro thì sẽ không có khả năng hồi sinh lại, vì lẽ đó nếu không có ánh sáng thì phải trực tiếp dùng bạo lực.
Về phần làm thế nào để vây khốn bọn chúng, bên trong sách cũng có ghi chép rõ ràng.
Kỹ năng có khả năng cầm cố mạnh mẽ nhất trong các loại trung cấp ma pháp chính là Ám Ảnh hệ Cự Ảnh Đinh, không chỉ có thể giam cầm được thân thể, mà còn có thể vây khốn lại tinh thần. Thế nhưng Dracula bản thân chính là Ám Ảnh Hệ cao thủ, hơn nữa chúng nó rất có khả năng ngay cả cái bóng đều không có, cho nên Cự Ảnh Đinh trên căn bản là vô hiệu.
Một số biện pháp khá là hữu hiệu chính là dùng cạm bẫy cầm cố thuộc loại Thủy hệ ma pháp, hoặc là Quang hệ, Lôi hệ.
Chỉ là Mạc Phàm vẫn chưa học tới cảnh giới cao thâm như vậy, nghĩ tới nghĩ lui nếu muốn bắt được con Dracula kia thì mình bất luận như thế nào cũng phải nhờ người khác giúp đỡ mới được.
Nói đến Quang hệ, người đầu tiên mà Mạc Phàm nghĩ đến dĩ nhiên là Triệu Mãn Duyên, hắn nhưng là một tên chủ tu Quang hệ pháp sư, mà thứ tu Thủy hệ cũng tương tự có thể đem đến tác dụng vô cùng tốt trong việc đối phó với Dracula.
...
Tìm tới Triệu Mãn Duyên, Triệu Mãn Duyên cũng không phí lời, ngay lập tức liền đáp ứng Mạc Phàm.
Nếu như đổi lại trước đây, hàng này tuyệt đối sẽ cảm thấy chuyện này quá mức nguy hiểm cùng với không có lợi gì mà cò kè mặc cả, nhưng sau khi trải qua sự tình lần kia ở Kim Lâm Hoang Thành, Triệu Mãn Duyên đã thật tâm coi Mạc Phàm huynh đệ, nguy nan không từ!
Điều khiến cho Triệu Mãn Duyên giận dữ cũng là nhất trí Mạc Phàm, khi hắn biết loại sinh vật Dracula này dĩ nhiên chuyên môn ra tay với phái nữ, tội lỗi này của bọn chúng là càng không thể tha thứ được!
Thời đại này cô nương tốt đã rất thiếu, tăng nhiều thịt ít, còn chạy ra mấy con Dracula người không ra người này gieo họa nhân gian, người khác có thể nhẫn, lão tử không thể nhịn, nhất định phải ra tay thay trời hành đạo tiêu diệt mấy tên khốn này!
“Không biết có phải là ảo giác hay không, mà ta luôn cảm thấy tên kia đang ở sát gần ta, ta đi qua hành lang, dưới chỗ tối của hành lang xuất hiện một cái đường viền, ta ngẩng đầu lên nhìn chỗ cao, liền cảm giác có món đồ gì đó đang chạy ở trên sân thượng, ta đi qua cánh rừng kia, ở trong đó lại như có một đôi mắt nhìn chằm chằm vào ta.” Liễu Như lộ rõ vẻ sợ hãi, thành thật kể với Mạc Phàm.
Vào thời điểm Mạc Phàm đi tìm Triệu Mãn Duyên, Liễu Như tự mình đi đi lại lại trong trường học cho khuây khỏa một chút, nhưng đến khi Mạc Phàm quay lại, nàng liền vội vội vàng vàng đem phần sợ hãi trong lòng mình nói cho hắn biết.
“Có lẽ đây là Mộng yểm, trong sách cũng có nói qua, đây là một loại bản lĩnh Dracula, chôn xuống một viên mầm mống tinh thần trong lòng người, khiến cho người đó hoặc là đối với bọn chúng nhớ mãi không quên, hoặc là tâm lúc nào cũng cảm thấy sợ hãi.” Mạc Phàm an ủi nói.
“Hay nói cách khác, con Dracula kia cũng là nhớ mãi không quên đối với Liễu Như, nghe nói phần lớn Dracula đều có chấp niệm, sẽ không dễ dàng buông tha con mồi mà bọn họ nhìn chằm chằm.” Linh Linh nghiêm trang nói.
“Cũng có thể là như vậy, vì lẽ đó khoảng thời gian này chúng ta nên đem Liễu Như nuôi thả, để Triệu Mãn Duyên lấy thân phận một người theo đuổi để bảo vệ nàng.” Mạc Phàm từ tốn nói ra kế hoạch của mình.
“Đồng bọn của ngươi đáng tin không?” Linh Linh cố ý hỏi lại một câu.
“Khó nói lắm, hắn là một tên hoa hoa công tử, ta có cảm giác mức độ nguy hiểm của hắn đối với Liễu Như cũng không kém hơn con Dracula kia là mấy.” Mạc Phàm thành thật nói.
“...” Linh Linh không còn lời gì để nói.
Liễu Như đứng ở bên cạnh cũng không biết nên nói cái gì cho phải, bất quá chỉ cần có thể báo thù tỷ tỷ, nàng sẽ dốc toàn lực để phối hợp với kế hoạch của Mạc Phàm.
...
Mạc Phàm trở lại nhà trọ của mình, còn Linh Linh thì dùng phương pháp đặc biệt của nàng để giám sát Liễu Như.
Nếu Liễu Như nói rằng việc con Dracula kia có thể xông vào trong sân trường mang đến cho nàng một loại áp lực tâm linh, vậy thì ý tứ của Mạc Phàm và Triệu Mãn Duyên chính là bày ra thiên la địa võng ở ngay tại Chủ giáo khu của Minh Châu học phủ để đón đầu con Dracula kia.
Minh Châu học phủ dù sao cũng là nơi tụ tập của Ma Pháp sư, nếu như ở chỗ khác chiến đấu, có khi sẽ gây tổn thương cho người vô tội, trời mới biết nếu như bọn họ bức bách con Dracula kia cuống lên, liệu nó phóng tay đại khai sát giới hay là không?
* ———————————————————————————————————————————————————–*
Cảm ơn các bạn đã thưởng thức!
Nếu các bạn thấy hay thì hãy nhấn tim hay thả đề cử để mình có động lực dịch tiếp nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.