Chương 223: Một tên cũng không thể thoát
Loạn
03/01/2019
Chấn động không khí này chia ra làm 5 đạo Lôi Điện Phích Lịch – Dạ
Xoa oanh xuống 5 con Hắc Súc Yêu kia. Mà khu vực bị 5 đạo Phích Lịch –
Dạ Xoa kia oanh xuống liền tạo thành một cỗ áp lực cường đại.
Trong khu vực đó bất kể là bị Phích Lịch – Dạ Xoa đánh trúng hay là đứng trong chấn động không khí của Thiên Quân, mấy con Hắc Súc Yêu nho nhỏ kia đừng hòng mơ tưởng tới chuyện sống sót được. Có khác nhau chắc có lẽ là con trước bị đè ép biến thành bãi máu, con sau bị đánh trúng biến thành đống thịt vụn. Cũng không biết trước khi chết, bọn nó có kịp kêu lên một tiếng đau đớn hay không nữa.
Uy lực của Thiên Quân – Phích Lịch – Dạ Xoa mạnh hơn Phàm cấp Lôi Chủng không chỉ có 1 cấp bậc. Mấy con Hắc Súc Yêu còn dư lại, dưới một đòn ma pháp Lôi hệ oanh kích này cơ hồ đều bỏ mạng hết….
Cũng có một con Hắc Súc Yêu trong đám kia có vận khí tốt, bị oanh trúng chân, khiến cho hai chân của nó biến mất luôn. Đáng tiếc thay, nó cũng không sống được bao lâu, bị U Lang Thú xông tới, dẫm lên người nó…
U Lang Thú từ từ hành hạ, chơi đùa với con Hắc Súc Yêu này tới chết. Con Hắc Súc Yêu bị U Lang Thú đạp cho thê thảm kia lúc này cảm thấy rất là hối hận. Tại sao lúc trước nó không dứt khoát lao vào Lôi Điện kia, chết theo đồng bọn của mình một cách nhanh gọn lẹ cho rồi. Để lúc này, nó bị U Lang Thú hành hạ cho tới chết mất nửa phút đồng hồ.
Trong thoáng chốc, tất cả Hắc Súc Yêu ở đây đều bị Mạc Phàm dọn dẹp sạch sẽ. Mới lúc trước thôi, rõ ràng cái tên này đang còn là con mồi của bọn họ. Tại sao lúc này lại biến thành Tử Thần Lôi Điện đằng đằng sát khí rồi.
Phải biết rằng một con Hắc Súc Yêu của bọn họ đối phó với 2-3 Ma pháp sư cũng không thành vấn đề. Bọn nó giảo hoạt, nhanh nhẹn, lại biết hợp tác tấn công. Cho dù Trung cấp Ma pháp sư có lợi hại đi chăng nữa, thì cũng không thể nào chịu nổi bị đám sinh vật này từ các vị trí khác nhau, hợp tác tấn công được.
Thế nhưng, khi thấy đám Hắc Súc Yêu của mình chỉ trong một thời gian ngắn ngủi liền bị dọn dẹp sạch sẽ. Rốt cuộc 4 tên Hắc Giáo Đình lúc này mới ý thức được, mục tiêu bọn họ muốn bắt căn bản không phải là một con cừu non, mà là một con mãnh hổ hung tàn!!
Thực lực hoàn toàn không cùng đẳng cấp với bọn họ.
Tin tức mà cái tên ẩn núp ở trong học phủ mang tới cho bọn họ cũng không có chính xác quá đi!!
“Rút lui. . . . . . Nhanh rút lui! !”
Hôi Tam mặt mày tái mét, vội vã xoay người toan chạy trốn.
“Tách ra trốn!”
Hôi Nhị xem như vẫn còn bình tĩnh, vội vàng la lên nói với đồng bọn của mình.
Bốn tên Hắc Giáo Đình này biết không đánh lại Mạc Phàm, vội vàng chạy trốn theo bốn phương khác nhau…
Mạc Phàm nhìn lướt qua. Dưới chân hắn liền hiện ra một cái Tinh Quỹ vô cùng sáng rực đang lần lượt thay đổi.
“Ngươi nhanh đuổi theo tên kia.”
Mạc Phàm ra lệnh cho U Lang Thú của mình đuổi theo một tên chạy ra hướng bờ sông.
U Lang Thú lập tức đuổi theo tên mà Mạc Phàm ra lệnh. Nó cũng không cần sử dụng bộc phát tốc độ làm gì cho mệt. Chỉ cần sử dụng bốn chân của mình đã đủ rồi, chẳng lẽ 4 chân của nó lại còn thua hai chân của cái tên nhân loại đang tẩu thoát kia sao? Nếu không thì, khi đuổi tới nơi rồi gặm lấy một chân của hắn, để xem hắn còn chạy được nữa hay không??
Mạc Phàm cũng không có vội vàng đuổi theo. Bởi vì dưới chân hắn lúc này đã hiện ra một Tinh Đồ thần bí. Khí tức Hắc Ám quỷ dị từ nơi đó ào ào phát ra.
“Lên!”
Mạc Phàm giơ tay ra phía trước. Một Cự Ảnh Đinh khổng lồ không có tiếng động liền vun vút lao đi.
Căn bản không thể nhìn thấy lực lượng Hắc ám này rời cung bay đi như thế nào trong không khí. Nhưng trên các tấm kính nhà máy, mơ hồ nhìn thấy có thứ gì đó sắc bén vụt qua.
Một giây sau, cái tên Hôi Tứ canh giữ ở bên ngoài cửa kia đột nhiên dừng động tác chạy trốn lại. Động tác chạy trốn của hắn phối hợp với nửa phần thân thể không có cách nào hoạt động được kia nhìn qua tạo thành một tư thế cực kỳ quỷ dị!
Hôi Tứ mặt mày tái nhợt quay đầu nhìn lại. Trong tích tắc hắn liền phát hiện ra cái bóng phía sau mình đột nhiên xuất hiện một cây đinh khổng lồ cắm vào, không khác gì bị một thanh kiếm xiên qua vậy.
Ngay sau đó, xung quanh thân thể hắn xuất hiện khí tức hắc ám. Những khí tức hắc ám này lượn lờ xung quanh hắn, trói hắn càng lúc càng chặt hơn, giống như tinh thần của hắn cũng bị trói chặt lại vậy!
“Toàn bộ đều phải chết!”
Mạc Phàm cũng không có liếc mắt nhìn tên Hắc Giáo Đình bị Cự Ảnh Đinh ghim lại kia lấy một cái. Trong nháy mắt thân thể hắn liền biến mất trong bóng tối.
Một cái bóng đen như mực liền nhanh chóng di chuyển trong nhà máy. Không quá vài giây, bóng đen này liền xuất hiện trước mặt một tên giáo đồ với khuôn mặt lạnh băng.
Hôi Nhị liều mạng chạy trốn. Vốn là hắn quay đầu lại nhìn xem tên hung thần kia có đuổi kịp mình không. Khi thấy đằng sau không có một ai đuổi theo, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Ai mà ngờ được, vừa quay đầu lại thì gặp ngay tên hung thần đang đứng ở trước mặt.
“Hỏa Tư – Phần Cốt!”
Một đoàn Liệt Diễm đột nhiên xuất hiện trên lòng bàn tay Mạc Phàm. Mạc Phàm liền đem ngọn lửa vừa mới xuất hiện này ném lên ngực tên Hôi Nhị ngay sát bên cạnh mình.
Ngọn lửa sau khi đụng trúng ngực Hôi Nhị, liền nhanh chóng lan tràn toàn thân hắn.
Trang phục Hôi Nhị liền bị đốt sạch sẽ từ đầu tới chân, tới ngay cả da thịt của hắn cũng bị thiêu cháy. Thế nhưng đáng sợ hơn cả chính là ngọn lửa này chui vào bên trong thân thể hắn. Thiêu đốt xương cốt hắn thành tro bụi. Ngọn lửa Phần Cốt thiêu đốt cả trong lẫn ngoài lại được Mạc Phàm khống chế nhiệt độ một cách khéo léo khiến cho thời gian thiêu đốt của nó càng lâu hơn….
Đối với cái đám Hắc Giáo Đình này, nếu như hắn có nửa điểm thương hại bọn họ thì chả phải là thất kính với người đã khuất, người bị bọn họ giết chết hay sao!
Mạc Phàm xoay người lại. Hai con mắt nhìn chăm chú vào tên Hôi Ngũ đang chạy xa xa một đoạn thời gian kia. Sau lưng hắn vẫn là âm thanh kêu gào đầy thống khổ của Hôi Nhị do bị ngọn lửa Phần Cốt hành hạ.
Cái tên Hôi Ngũ này, chạy trốn cũng rất là nhanh à nha. Chắc là một tên Phong hệ Ma pháp sư. Bởi vì hắn có thể nhìn thấy một đạo không gian Phong Quỹ đang chở hắn chạy.
“Huýt Huýt Huýt ~ !”
Ngọn lửa Liệt Diễm từ dưới chân Mạc Phàm lại một lần nữa xông lên một cách điên cuồng. Nó bao trùm lấy cơ thể Mạc Phàm, biến Mạc Phàm thành một Hỏa Diễm Ma Đầu. Một ma đầu với ngọn lửa xoáy lên xung quanh cơ thể và khuôn mặt lạnh như băng!
………
Hôi Ngũ liều mạng chạy trốn.
Ở trong học phủ Minh Châu hắn chính là một học viên Phong hệ. Nhưng ra ngoài hắn còn có một thân phận khác, thân phận này rất ít người biết được. Đó chính là chó săn cho Hắc Giáo Đình.
Tài nguyên hắn không chiếm được. Nhưng với khát vọng muốn có lực lượng cường đại hơn. Hắn đã bán mạng cho Hắc Giáo Đình, để Hắc Giáo Đình có thể cho hắn lực lượng càng thêm mạnh hơn nữa….
Mặc dù hắn đã chạy xa lắm rồi. Nhưng trong lòng Hôi Ngũ vẫn cảm thấy sợ hãi. Ở trong cuộc “Đấu thú so tài” hắn biết cái tên Mạc Phàm này có thực lực vô cùng cường đại. Ai mà ngờ được đó cũng chỉ là một góc tảng băng của tên đại ma đầu kia mà thôi. Giống như hạt gạo mà so với mặt trăng vậy.
Hắn quả thật không thể hiểu nổi, một tên đã có hệ Triệu Hoán và Lôi hệ rồi. Thế nhưng tại sao hắn lại còn có năng lực hệ Hắc ám nữa. Tin tức này nhất định phải nhanh chóng báo cáo lên giáo sĩ đại nhân để cho đại nhân biết.
“Liệt Quyền – Oanh Thiên”
Đột nhiên, phía sau truyền tới giọng nói của tên kia.
Hôi Ngũ mạnh mẽ quay đầu lại….Một ngọn lửa chói mắt. Hắn mới chỉ liếc mắt nhìn qua, thế nhưng đập tới trước mặt chính là một đoàn lửa đỏ rực điên cuồng đánh tới!
Sóng lửa khổng lồ vô cùng, hiện ra một Hỏa Quyền khổng lồ, từ phía nhà máy cũ nát kia oanh tới đây. Rõ ràng hắn đã chạy xa như vậy rồi. Thế nhưng uy lực của Hỏa Quyền này lại không có yếu đi một chút nào cả!!
Hôi Ngũ định sử dụng Phong Quỹ để thay đổi phương hướng. Thế nhưng sóng nhiệt phả tới cũng khiến cho da của hắn chảy ra rồi. Còn Hỏa Quyền kia thì dần dần mở rộng to ra như hình quạt. Cho dù hắn muốn trốn sang nơi nào cũng không thể trốn được.
Ngọn lửa mạnh mẽ ầm ầm đánh qua, cả người Hôi Ngũ liền bị nuốt chửng….
Ở khoảng cách gần, Liệt Quyền có thể đem mọi thứ ở trước mắt biến thành tro tàn. Còn ở khoảng cách xa, nhiệt độ Liệt Diễm cũng không có cao như vậy. Nhưng biến một Sơ cấp Ma pháp sư thành một thi thể cháy đen thì lại rất là dễ dàng.
Hôi Ngũ tưởng rằng mình đã chạy rất xa rồi, tưởng mình đã an toàn, tránh được một kiếp rồi. Thế nhưng hắn lại không ngờ được cái tên đại ma đầu trong trường học kia lại còn có năng lực Hỏa Hệ
Cả người Hôi Ngũ cháy rừng rực, té ở nơi xa. Mặc dù thân thể hắn bị đốt trụi nhưng trên khuôn mặt hắn vẫn hiện ra dáng vẻ không thể tin được như trước.
Hắn vĩnh viễn không có cách nào hiểu được, một tên Trung cấp Ma pháp sư tại sao lại có thể có tới 4 hệ ma pháp????
Trong khu vực đó bất kể là bị Phích Lịch – Dạ Xoa đánh trúng hay là đứng trong chấn động không khí của Thiên Quân, mấy con Hắc Súc Yêu nho nhỏ kia đừng hòng mơ tưởng tới chuyện sống sót được. Có khác nhau chắc có lẽ là con trước bị đè ép biến thành bãi máu, con sau bị đánh trúng biến thành đống thịt vụn. Cũng không biết trước khi chết, bọn nó có kịp kêu lên một tiếng đau đớn hay không nữa.
Uy lực của Thiên Quân – Phích Lịch – Dạ Xoa mạnh hơn Phàm cấp Lôi Chủng không chỉ có 1 cấp bậc. Mấy con Hắc Súc Yêu còn dư lại, dưới một đòn ma pháp Lôi hệ oanh kích này cơ hồ đều bỏ mạng hết….
Cũng có một con Hắc Súc Yêu trong đám kia có vận khí tốt, bị oanh trúng chân, khiến cho hai chân của nó biến mất luôn. Đáng tiếc thay, nó cũng không sống được bao lâu, bị U Lang Thú xông tới, dẫm lên người nó…
U Lang Thú từ từ hành hạ, chơi đùa với con Hắc Súc Yêu này tới chết. Con Hắc Súc Yêu bị U Lang Thú đạp cho thê thảm kia lúc này cảm thấy rất là hối hận. Tại sao lúc trước nó không dứt khoát lao vào Lôi Điện kia, chết theo đồng bọn của mình một cách nhanh gọn lẹ cho rồi. Để lúc này, nó bị U Lang Thú hành hạ cho tới chết mất nửa phút đồng hồ.
Trong thoáng chốc, tất cả Hắc Súc Yêu ở đây đều bị Mạc Phàm dọn dẹp sạch sẽ. Mới lúc trước thôi, rõ ràng cái tên này đang còn là con mồi của bọn họ. Tại sao lúc này lại biến thành Tử Thần Lôi Điện đằng đằng sát khí rồi.
Phải biết rằng một con Hắc Súc Yêu của bọn họ đối phó với 2-3 Ma pháp sư cũng không thành vấn đề. Bọn nó giảo hoạt, nhanh nhẹn, lại biết hợp tác tấn công. Cho dù Trung cấp Ma pháp sư có lợi hại đi chăng nữa, thì cũng không thể nào chịu nổi bị đám sinh vật này từ các vị trí khác nhau, hợp tác tấn công được.
Thế nhưng, khi thấy đám Hắc Súc Yêu của mình chỉ trong một thời gian ngắn ngủi liền bị dọn dẹp sạch sẽ. Rốt cuộc 4 tên Hắc Giáo Đình lúc này mới ý thức được, mục tiêu bọn họ muốn bắt căn bản không phải là một con cừu non, mà là một con mãnh hổ hung tàn!!
Thực lực hoàn toàn không cùng đẳng cấp với bọn họ.
Tin tức mà cái tên ẩn núp ở trong học phủ mang tới cho bọn họ cũng không có chính xác quá đi!!
“Rút lui. . . . . . Nhanh rút lui! !”
Hôi Tam mặt mày tái mét, vội vã xoay người toan chạy trốn.
“Tách ra trốn!”
Hôi Nhị xem như vẫn còn bình tĩnh, vội vàng la lên nói với đồng bọn của mình.
Bốn tên Hắc Giáo Đình này biết không đánh lại Mạc Phàm, vội vàng chạy trốn theo bốn phương khác nhau…
Mạc Phàm nhìn lướt qua. Dưới chân hắn liền hiện ra một cái Tinh Quỹ vô cùng sáng rực đang lần lượt thay đổi.
“Ngươi nhanh đuổi theo tên kia.”
Mạc Phàm ra lệnh cho U Lang Thú của mình đuổi theo một tên chạy ra hướng bờ sông.
U Lang Thú lập tức đuổi theo tên mà Mạc Phàm ra lệnh. Nó cũng không cần sử dụng bộc phát tốc độ làm gì cho mệt. Chỉ cần sử dụng bốn chân của mình đã đủ rồi, chẳng lẽ 4 chân của nó lại còn thua hai chân của cái tên nhân loại đang tẩu thoát kia sao? Nếu không thì, khi đuổi tới nơi rồi gặm lấy một chân của hắn, để xem hắn còn chạy được nữa hay không??
Mạc Phàm cũng không có vội vàng đuổi theo. Bởi vì dưới chân hắn lúc này đã hiện ra một Tinh Đồ thần bí. Khí tức Hắc Ám quỷ dị từ nơi đó ào ào phát ra.
“Lên!”
Mạc Phàm giơ tay ra phía trước. Một Cự Ảnh Đinh khổng lồ không có tiếng động liền vun vút lao đi.
Căn bản không thể nhìn thấy lực lượng Hắc ám này rời cung bay đi như thế nào trong không khí. Nhưng trên các tấm kính nhà máy, mơ hồ nhìn thấy có thứ gì đó sắc bén vụt qua.
Một giây sau, cái tên Hôi Tứ canh giữ ở bên ngoài cửa kia đột nhiên dừng động tác chạy trốn lại. Động tác chạy trốn của hắn phối hợp với nửa phần thân thể không có cách nào hoạt động được kia nhìn qua tạo thành một tư thế cực kỳ quỷ dị!
Hôi Tứ mặt mày tái nhợt quay đầu nhìn lại. Trong tích tắc hắn liền phát hiện ra cái bóng phía sau mình đột nhiên xuất hiện một cây đinh khổng lồ cắm vào, không khác gì bị một thanh kiếm xiên qua vậy.
Ngay sau đó, xung quanh thân thể hắn xuất hiện khí tức hắc ám. Những khí tức hắc ám này lượn lờ xung quanh hắn, trói hắn càng lúc càng chặt hơn, giống như tinh thần của hắn cũng bị trói chặt lại vậy!
“Toàn bộ đều phải chết!”
Mạc Phàm cũng không có liếc mắt nhìn tên Hắc Giáo Đình bị Cự Ảnh Đinh ghim lại kia lấy một cái. Trong nháy mắt thân thể hắn liền biến mất trong bóng tối.
Một cái bóng đen như mực liền nhanh chóng di chuyển trong nhà máy. Không quá vài giây, bóng đen này liền xuất hiện trước mặt một tên giáo đồ với khuôn mặt lạnh băng.
Hôi Nhị liều mạng chạy trốn. Vốn là hắn quay đầu lại nhìn xem tên hung thần kia có đuổi kịp mình không. Khi thấy đằng sau không có một ai đuổi theo, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Ai mà ngờ được, vừa quay đầu lại thì gặp ngay tên hung thần đang đứng ở trước mặt.
“Hỏa Tư – Phần Cốt!”
Một đoàn Liệt Diễm đột nhiên xuất hiện trên lòng bàn tay Mạc Phàm. Mạc Phàm liền đem ngọn lửa vừa mới xuất hiện này ném lên ngực tên Hôi Nhị ngay sát bên cạnh mình.
Ngọn lửa sau khi đụng trúng ngực Hôi Nhị, liền nhanh chóng lan tràn toàn thân hắn.
Trang phục Hôi Nhị liền bị đốt sạch sẽ từ đầu tới chân, tới ngay cả da thịt của hắn cũng bị thiêu cháy. Thế nhưng đáng sợ hơn cả chính là ngọn lửa này chui vào bên trong thân thể hắn. Thiêu đốt xương cốt hắn thành tro bụi. Ngọn lửa Phần Cốt thiêu đốt cả trong lẫn ngoài lại được Mạc Phàm khống chế nhiệt độ một cách khéo léo khiến cho thời gian thiêu đốt của nó càng lâu hơn….
Đối với cái đám Hắc Giáo Đình này, nếu như hắn có nửa điểm thương hại bọn họ thì chả phải là thất kính với người đã khuất, người bị bọn họ giết chết hay sao!
Mạc Phàm xoay người lại. Hai con mắt nhìn chăm chú vào tên Hôi Ngũ đang chạy xa xa một đoạn thời gian kia. Sau lưng hắn vẫn là âm thanh kêu gào đầy thống khổ của Hôi Nhị do bị ngọn lửa Phần Cốt hành hạ.
Cái tên Hôi Ngũ này, chạy trốn cũng rất là nhanh à nha. Chắc là một tên Phong hệ Ma pháp sư. Bởi vì hắn có thể nhìn thấy một đạo không gian Phong Quỹ đang chở hắn chạy.
“Huýt Huýt Huýt ~ !”
Ngọn lửa Liệt Diễm từ dưới chân Mạc Phàm lại một lần nữa xông lên một cách điên cuồng. Nó bao trùm lấy cơ thể Mạc Phàm, biến Mạc Phàm thành một Hỏa Diễm Ma Đầu. Một ma đầu với ngọn lửa xoáy lên xung quanh cơ thể và khuôn mặt lạnh như băng!
………
Hôi Ngũ liều mạng chạy trốn.
Ở trong học phủ Minh Châu hắn chính là một học viên Phong hệ. Nhưng ra ngoài hắn còn có một thân phận khác, thân phận này rất ít người biết được. Đó chính là chó săn cho Hắc Giáo Đình.
Tài nguyên hắn không chiếm được. Nhưng với khát vọng muốn có lực lượng cường đại hơn. Hắn đã bán mạng cho Hắc Giáo Đình, để Hắc Giáo Đình có thể cho hắn lực lượng càng thêm mạnh hơn nữa….
Mặc dù hắn đã chạy xa lắm rồi. Nhưng trong lòng Hôi Ngũ vẫn cảm thấy sợ hãi. Ở trong cuộc “Đấu thú so tài” hắn biết cái tên Mạc Phàm này có thực lực vô cùng cường đại. Ai mà ngờ được đó cũng chỉ là một góc tảng băng của tên đại ma đầu kia mà thôi. Giống như hạt gạo mà so với mặt trăng vậy.
Hắn quả thật không thể hiểu nổi, một tên đã có hệ Triệu Hoán và Lôi hệ rồi. Thế nhưng tại sao hắn lại còn có năng lực hệ Hắc ám nữa. Tin tức này nhất định phải nhanh chóng báo cáo lên giáo sĩ đại nhân để cho đại nhân biết.
“Liệt Quyền – Oanh Thiên”
Đột nhiên, phía sau truyền tới giọng nói của tên kia.
Hôi Ngũ mạnh mẽ quay đầu lại….Một ngọn lửa chói mắt. Hắn mới chỉ liếc mắt nhìn qua, thế nhưng đập tới trước mặt chính là một đoàn lửa đỏ rực điên cuồng đánh tới!
Sóng lửa khổng lồ vô cùng, hiện ra một Hỏa Quyền khổng lồ, từ phía nhà máy cũ nát kia oanh tới đây. Rõ ràng hắn đã chạy xa như vậy rồi. Thế nhưng uy lực của Hỏa Quyền này lại không có yếu đi một chút nào cả!!
Hôi Ngũ định sử dụng Phong Quỹ để thay đổi phương hướng. Thế nhưng sóng nhiệt phả tới cũng khiến cho da của hắn chảy ra rồi. Còn Hỏa Quyền kia thì dần dần mở rộng to ra như hình quạt. Cho dù hắn muốn trốn sang nơi nào cũng không thể trốn được.
Ngọn lửa mạnh mẽ ầm ầm đánh qua, cả người Hôi Ngũ liền bị nuốt chửng….
Ở khoảng cách gần, Liệt Quyền có thể đem mọi thứ ở trước mắt biến thành tro tàn. Còn ở khoảng cách xa, nhiệt độ Liệt Diễm cũng không có cao như vậy. Nhưng biến một Sơ cấp Ma pháp sư thành một thi thể cháy đen thì lại rất là dễ dàng.
Hôi Ngũ tưởng rằng mình đã chạy rất xa rồi, tưởng mình đã an toàn, tránh được một kiếp rồi. Thế nhưng hắn lại không ngờ được cái tên đại ma đầu trong trường học kia lại còn có năng lực Hỏa Hệ
Cả người Hôi Ngũ cháy rừng rực, té ở nơi xa. Mặc dù thân thể hắn bị đốt trụi nhưng trên khuôn mặt hắn vẫn hiện ra dáng vẻ không thể tin được như trước.
Hắn vĩnh viễn không có cách nào hiểu được, một tên Trung cấp Ma pháp sư tại sao lại có thể có tới 4 hệ ma pháp????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.